Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71-80
Chương 71: Khiến Cô Vĩnh Viễn Không Thể
Chạy Thoát
Lục Hàn Đình nhìn cô chằm chằm, ngọn lửa
trong mắt như muốn đốt cháy cô, Hạ Tịch Quán
vùi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vào lòng anh.
Lục Hàn Đình cúi đầu, hướng về đôi môi đỏ
của cô.
Hạ Tịch Quán chu miệng né ra, vì môi cô tê lắm
rồi: “Lục tiên sinh, đến giờ đi ngủ rồi.”
Cô nhắc nhở.
Lục Hàn Đình nằm thẳng vào giữa giường,
nhìn đèn treo thủy tinh lấp lánh trên trần nhà,
anh đưa tay che khóe mắt đỏ bừng, sau đó đắp
chăn cho cô: “Em ngủ đi, ngủ ngon.”
Hạ Tịch Quán nằm trong lòng anh, nhanh
chóng chìm vào giấc ngủ.
Lục Đình Hàn hôn nhẹ trán cô, dần thả lỏng
trong mùi thơm thân thể trong veo của thiếu nữ,
lúc này, chuông điện thoại lại vang lên, Tô Hi lại
gọi tới.
Lục Hàn Đình nhìn qua khuôn mặt say ngủ của
Hạ Tịch Quán, nhận cuộc gọi.
Giọng nói sắp phát điên của Tô Hi vang lên
trong điện thoại: “Quán Quán, cuối cùng em
cũng nghe điện thoại của anh, anh…”
Lục Hàn Đình ngắt lời: “Em ấy ngủ rồi.”
Quả nhiên, Tô Hi sững lại, không nghe thấy cả
tiếng hít thở.
Lục Hàn Đình nhếch môi hờ hững, giọng nói
trầm thấp ung dung bình thản: “Tô thiếu, Quán
Quán rất mệt, đang ngủ trong lòng tôi rồi, lúc
nãy rất xin lỗi anh, chúng tôi đang sinh hoạt vợ
chồng, không nghe điện thoại của anh.”
Lục Hàn Đình nói xong thì cúp máy luôn.
Hạ Tịch Quán tới bệnh viện thăm thím Lâm,
vừa tới cổng bệnh viện thì thấy Hạ Tiểu Điệp.
Sắc mặt Hạ Tiểu Điệp trắng bệch, hai mắt sưng
đỏ, có thể thấy buổi tiệc đính hôn thất bại khiến
cô ta bị ảnh hưởng thế nào, dù sao cũng đã
bước một chân vào hào môn mà lại bị kéo tụt
lại xa. Con Dâu Của Nhà Giàu
“Hạ Tịch Quán, tôi hỏi chị, anh Tô Hi đâu, chị
quyến rũ anh Tô Hi đi đâu hả, vì sao tôi không
gọi được cho anh Tô Hi?”
Hạ Tiểu Điệp nhìn Hạ Tịch Quán cực kỳ oán
độc, cô ta không liên lạc được với Tô Hi, sắp
phát điên rồi.
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Hạ Tiểu Điệp, cô tìm
Tô Hi sao, nhưng tôi cũng không biết Tô Hi ở
đâu nha.”
“Hạ Tịch Quán, chị nói dối, chính chị mê hoặc
anh Tô Hi khiến anh ấy không để ý tới tôi.”
“Hạ Tiểu Điệp, tôi không lừa cô, phải rồi, đêm
qua Tô Hi gọi cho tôi rất nhiều lần nhưng tôi
không nghe máy.”
“Saøcø2.
Hạ Tiểu Điệp sững sờ, trong khi cô ta tìm Tô Hi
khắp mọi nơi thì Tô Hi lại gọi điện cho Hạ Tịch
Quán trắng đêm.
Hạ Tiểu Điệp siết chặt nắm tay, móng tay đâm
vào lòng bàn tay cũng không thấy đau.
“Tôi còn có việc, không rảnh tiếp cô.” Hạ Tịch
Quán vào bệnh viện.
**********
**********
Trong bệnh viện, Hạ Tịch Quán nhận được
wechat của Diệp Linh: “Quán Quán, cậu khiêu
khích Hạ Tiểu Điệp như vậy, không sợ bọn họ
chó cùng rứt giậu sao?”
Hạ Tịch Quán trả lời: “Tớ đã chờ ngày này rất
lâu rồi.”
Hạ Tiểu Điệp ngơ ngác về nhà, tìm Lý Ngọc
Lan: “Mẹ ơi, anh Tô Hi không cần con nữa, anh
ấy bị con hồ ly tinh Hạ Tịch Quán kia mê hoặc,
con thật sự không cam lòng, con muốn Hạ Tịch
Quán chết đi, chị ta chết thì tất cả sẽ kết thúc,
anh Tô Hi vẫn là của con!”
Sắc mặt Lý Ngọc Lan cũng rất khó coi, từ khi
Hạ Tịch Quán về thì lần nào giao đấu cũng kết
thúc trong thất bại của bọn họ.
Mơ ước lớn nhất của bà ta là gả cả hai đứa
con gái vào tức đại hào môn của Hải Thành,
ban đầu Hạ Tiểu Điệp sắp thành công rồi,
nhưng lại bị Hạ Tịch Quán phá hoại.
Bây giờ, rất có thể Tô Hi sẽ nối lại tình cũ với
Hạ Tịch Quán, chờ khi Hạ Tịch Quán trở thành
thiếu phu nhân của Tô gia, nếu vậy thì mọi cố
gắng của bọn họ sẽ trở nên vô ích.
Lý Ngọc Lan lấy khăn tay lau hết nước mắt trên
mặt Hạ Tiểu Điệp: “Tiểu Điệp, mẹ sẽ giải quyết
chuyện Hạ Tịch Quán, tin mẹ, lần này mẹ sẽ
cho cô ta vào địa ngục, khiến cô ta vĩnh viễn
không thể chạy thoát.”
Chương 72: Sự Kiện Ảnh Nóng
Trong bệnh viện, thím Lâm chưa tỉnh, Hạ Tịch
Quán lấy khăn lông lau người cho thím Lâm, lại
cầm bình đi lấy nước nóng.
Lúc đang lấy nước thì đột nhiên hai người đàn
ông áo đen đi tới, bọn họ đóng cửa lại.
Hạ Tịch Quán nhìn hai người đàn ông đầy cảnh
giác, lặng lẽ cho tay vào túi, chuẩn bị lấy điện
thoại gọi: “Các anh là ai, các anh muốn gì?”
“Người đẹp đừng sợ, các anh trai không phải
người xấu.”
Hai người đàn ông áo đen nhanh chóng xông
lên, lập tức lấy một cái khăn tay che mũi miệng
Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán ra sức giãy dụa, nhưng cô nhanh
chóng ngửi thây mùi lạ trong khăn, trên khăn
tay có thuốc mê.
Điện thoại trong tay cô rơi xuống đất, Hạ Tịch
Quán nhắm chặt mắt, chìm vào bóng tối.
Một người đàn ông áo đen ôm Hạ Tịch Quán
lên, cười hèn: “Người đẹp này da mỏng thịt
mềm, người lại thơm, lâu rồi chúng ta không
được hưởng hàng ngon như vậy.”
Người áo đen còn lại giục: “Mang cô ta đi đã,
mang lên xe, khách hàng bảo chúng ta chơi
đùa thoải mái, anh còn lo không tận hứng à?”
Lý Ngọc Lan ở yên trong nhà không đi đâu cả,
ban đêm, điện thoại di động của bà ta kêu lên,
là một bức thư.
Lý Ngọc Lan mở thư ra xem, là một tắm ảnh
nóng.
Người đàn ông ở trần nằm trên người Hạ Tịch
Quán, hình ảnh cực kỳ mạnh bạo.
Lý Ngọc Lan nhìn lại ảnh chụp mấy lần, Hạ
Tịch Quán bị người đàn ông kia đè lên, không
thấy rõ mặt, nhưng nhìn sườn mặt mờ mờ thì
đúng là cô.
“Tốt quá rồi!”
Lý Ngọc Lan cười dữ tợn.
Lúc này, lại một tin nhắn tới: “Mùi vị cô em này
thật sảng khoái.”
Lý Ngọc Lan lập tức gửi số tiền đã hẹn trước
vào tài khoản của đối phương, sau đó gửi bức
ảnh nóng lại cho người đại diện cũ của mình rồi
gửi cho mấy blog doanh tiêu giải trí V lớn trên
Weibo, để bọn họ đồng loạt vạch trần, tiêu đều
là “Cuộc sống về đêm dâm dật xa xỉ của con
gái Hạ gia Hạ Tịch Quán”.
Lý Ngọc Lan rất hận Hạ Tịch Quán, bà ta dùng
tiền thuê mấy người đàn ông bắt Hạ Tịch Quán
đi, cưỡng hiếp tập thể cô, đồng thời vận dụng
quan hệ trong giới giải trí của mình để tung
chuyện này ra, muốn hủy hoại toàn bộ thanh
danh của Hạ Tịch Quán.
Nửa tiếng sau, Weibo bùng nổ, lượt tìm kiếm
bức ảnh nóng này tăng ầm ầm, rất nhiều cư
dân mạng vây xem.
“Mẹ, cô Hạ Tịch Quán này biết chơi thật đấy, tôi
nhìn quần áo trên đất phát hiện ít nhất ba
người đàn ông.”
“Chẳng phải Hạ Tịch Quán xung hỉ ở U Lan
Uyển rồi sao, chuyện này cũng hiểu được, dù
sao con ma ốm kia cũng không thể thỏa mãn
cô ta.”
“Hạ Tịch Quán này đúng là vừa dâm vừa đê
tiện.”
**********
**********
Lý Ngọc Lan nhìn Hạ Tịch Quán bị chửi rủa,
trong lòng vô cùng thoải mái, cuối cùng bà ta
cũng đầy Hạ Tịch Quán vào vực thẳm.
“Mẹ!” Lúc này, Hạ Tiểu Điệp hớn hở chạy vào,
trên mặt tràn đầy vui sướng: “Mẹ, cả Weibo
đều bùng nổ vì ảnh nóng của Hạ Tịch Quán,
chuyện này do mẹ làm ạ?”
Lý Ngọc Lan gật đầu thoải mái: “Ừ.”
“Mẹ, mẹ tuyệt quá.”
Hạ Tiểu Điệp thật sự sùng bái Lý Ngọc Lan, cô
ta kích động nhào lên hôn Lý Ngọc Lan một cái:
“Mẹ ơi, Hạ Tịch Quán bị mấy gã này ngủ thật
à?”
SIU?”
Hạ Tiểu Điệp sung sướng khua chân múa tay,
trong mắt cô ta, Hạ Tịch Quán là hô ly tỉnh,
thích quyến rũ đàn ông, bị hiếp là đáng!
Chương 73: Lục Tiên Sinh Xanh Rì
“Lần này, Hạ Tịch Quán chính là chuột chạy
qua đường, người người kêu đánh, con thấy
chị ta chẳng còn mặt mũi mà sống trên đời này
đâu, nhất định anh Tô Hi cũng không cần chị ta
nữa, đến lúc đấy, anh Tô Hi vẫn là của con, còn
có thể tới Tô gia làm thiếu phu nhân rồi!” Hạ
Tiểu Điệp bắt đầu mơ mộng về tương lai tốt
đẹp. Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh
Lý Ngọc Lan ôm Hạ Tiểu Điệp: “Tiểu Điệp, con
yên tâm, có mẹ ở đây, không ai có thể cướp
hạnh phúc của con và Nghiên Nghiên.”
“Dạ.” Hạ Tiểu Điệp gật đầu, lúc này, cô ta đột
nhiên nghĩ tới một chuyện: “À mẹ ơi, dù sao Hạ
Tịch Quán cũng là con gái của bó, liệu bố có
giúp chị ta không?”
Nhắc tới chuyện này, Lý Ngọc Lan cười lạnh:
“Cho dù Hạ Tịch Quán bị chơi chết thì bố con
cũng không đau lòng đâu.”
“Sao vậy à, mẹ, con cảm thấy bó rất thích mẹ
của Hạ Tịch Quán, nhưng sao bố lại không
thích Hạ Tịch Quán sao?”
Lý Ngọc Lan cười quỷ dị: “Tiểu Điệp, chuyện
người lớn con đừng để ý, sau này đừng nhắc
tới chuyện này nữa.”
Hạ Tiểu Điệp thấy Lý Ngọc Lan giữ kín như
bưng, không hề tiết lộ, dù trong lòng cực kỳ tò
mò nhưng cô ta vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.
Hạ Tiểu Điệp nghĩ tới tình hình thê thảm lúc này
của Hạ Tịch Quán, bật cười thành tiếng.
Hạ Tiểu Điệp về phòng mình, không lâu sau,
Hạ Chấn Quốc về nhà.
Lý Ngọc Lan thấy sắc mặt Hạ Chấn Quốc đen
như nhỏ mực, rõ ràng là đã biết trận sóng to gió
lớn đêm nay.
Lý Ngọc Lan hiểu rất rõ Hạ Chấn Quốc, người
đàn ông này cổ hủ phong kiến, rất sĩ diện, bây
giờ Hạ Tịch Quán lộ ảnh nóng, ông ta mắt hết
mặt mũi.
Lý Ngọc Lan nhẹ nhàng ởi tới, cởi khuy âu
phục giúp Hạ Chấn Quốc: “Chấn Quốc, anh
sao vậy, ai làm anh tức giận sao?”
“Hừ, còn không phải do Hạ Tịch Quán kia à, nó
ở ngoài chơi bời với mấy thằng đàn ông, lộ cả
ảnh nóng ra, bây giờ người ngoài ai cũng chỉ
trỏ anh, đúng là khiến anh không ngóc đâu nỗi.”
Hạ Chấn Quốc tức giận nói.
“Chắn Quốc, em cũng nghe nói chuyện này, em
đã sớm nói là sinh hoạt cá nhân của Hạ Tịch
Quán không sạch sẽ, ở ngoài làm loạn với đàn
ông, bây giờ cô ta làm to chuyện ra như vậy,
liên lụy tới danh dự của Hạ gia chúng ta, chúng
ta không thể để mặc tình hình ngày càng
nghiêm trọng được, nhất định phải nhanh
chóng nghĩ biện pháp.”
“Anh cũng nghĩ vậy, nhưng anh gọi cho Hạ Tịch
Quán mà nó không nghe máy.”
Lý Ngọc Lan thầm nghĩ đương nhiên không ai
nghe máy, bây giò Hạ Tịch Quán còn đang ở
trên giường với mấy người đàn ông kia kìa.
“Chấn Quốc, Hạ Tịch Quán làm ra chuyện lớn
như vậy mà không hề suy nghĩ cho chúng ta,
chúng ta phải lập tức phân rõ giới hạn với cô
ta, ngay mai chúng ta tổ chức buổi họp báo,
tuyên bố cắt đứt quan hệ với cô ta trước mặt
mọi người!”
Hạ Chấn Quốc suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
“Được, em sắp xếp việc này đi!”
Lục thị.
Cố Dạ Cần tới làm khách trong văn phòng
Tổng giám đốc của Lục Hàn Đình, Nghiêm Nghị
rót cho anh ta một chén cà phê, Cố Dạ Cần
nhấp một ngụm, nhìn về phía người đàn ông ở
sô pha đối diện: “Hàn Đình, Weibo nổ tung rồi,
tất cả mọi người đều bảo đỉnh đầu anh xanh
cỏ, sao anh không nóng lòng tí nào thế?”
**********
**********
Lục Hàn Đình vẫn nhìn tài liệu trong tay, không
ngắng đầu mà nhếch môi cười lạnh: “Em ấy
không thích tôi nhúng tay vào chuyện của em
ấy, thấy thế là không tôn trọng em ấy, cứ cho
em ấy chơi thoải mái, chơi to thế nào tôi cũng
cân được.”
Cố Dạ Cẩn nhướn mày kiếm, năng lực bạn trai
đầy điểm.
Lúc này, điện thoại kêu “ting” một tiếng, có
người gửi wechat cho anh.
Trong wechat của anh chỉ có một người, Hạ
Tịch Quán.
Lục Hàn Đình mở wechat ra xem, Hạ Tịch
Quán gửi cho anh: “Lục tiên sinh xanh rì ơi, anh
còn chịu được không?”
Chương 74: Nam Quán Bắc Linh
Lục Hàn Đình trả lời cô: “Rất không chịu nỗi rồi,
em có muốn tới xem không?”
Bên kia im lặng mười mấy giây, chắc là chưa
hiểu ý, chờ khi cô nhận ra thì lập tức gửi cho
anh: “Lục tiên sinh, em phát hiện lúc này anh
cũng dâm dê.”
Lý Ngọc Lan tổ chức một buổi họp báo xa hoa
bằng tốc độ nhanh nhất, tất cả phóng viên
truyền thông của Hải Thành đều tới.
Dư luận lên men suốt một đêm, người trong
cuộc Hạ Tịch Quán không rõ tung tích, không
chút tin tức, các phóng viên phóng lòng muốn
phỏng vấn, buổi họp báo của Lý Ngọc Lan rất
đúng lúc, mọi người đỗ xô tới.
Lý Ngọc Lan thu liễm tất cả độc ác và đắc ý vào
lòng, cùng xuất hiện với Hạ Chấn Quốc bằng
vẻ mặt nghiêm trọng, Hạ Tiểu Điệp cũng tới,
ngồi dưới để xem, cô ta muốn tận mắt trông
thấy Hạ Tịch Quán bị đuổi khỏi Hạ gia.
Hai người vừa xuất hiện, các phóng viên điên
cuồng chụp ảnh.
“Hạ tổng, Hạ phu nhân, xin hỏi hai người có
biết bây giờ Hạ Tịch Quán ở đâu không?”
“Cô ta bị tung tin xấu như vậy, có phải là xấu hổ
không dám xuất hiện không?”
Lý Ngọc Lan ho khan một tiếng, khuôn mặt đau
buồn: “Xin mọi người yên lặng một chút, chúng
tôi cũng không biết bây giờ Hạ Tịch Quán đang
ở đâu, cô ta đã cắt đút liên hệ với chúng tôi.
mặc dù cô ta là con gái Hạ gia chúng tôi, nhưng
hành vi của cô ta khiến chúng tôi vô cùng thất
vọng!”
Sắc mặt Hạ Chấn Quốc tối đen như mực, rất
khó coi, ông ta nói: “Về chuyện ảnh nóng của
Hạ Tịch Quán thì chúng tôi không biết rõ, không
muốn đáp lại, sỡ dĩ tổ chức buổi họp báo ngày
hôm nay vì tôi có chuyện quan trọng muốn
tuyên bố, Hạ Tịch Quán không có liêm xỉ,
không có giáo dưỡng, làm ra chuyện bại hoại
gia phong như vậy, bây giờ, tôi tuyên bố cắt đứt
quan hệ bố con với cô ta, chính thức trục xuất
cô ta ra khỏi Hạ gia, về sau chuyện cô ta không
có quan hệ gì với chúng tôi cả!”
Ông ta vừa dứt lời thì tất cả phóng viên đều ồ
lên mọi người bàn tán xôn xao.
“Hạ Tịch Quán đúng là tự tìm đường chết, cô ta
bị đuổi khỏi Hạ gia rồi.”
“Đáng đời cô ta!”
Trong lòng Hạ Tiểu Điệp vô cùng sung sướng,
tốt quá, Hạ Tịch Quán bị đuổi khỏi Hạ gia, về
sau cho cô ta tự sinh tự diệt đi.
Đấu với bà ta à, đúng là không tự lượng sức mình.
Lý Ngọc Lan không nói gì, nhìn đám người kia
lộ vẻ khinh thường và chán ghét với Hạ Tịch
Quán, trong lòng yên lặng cười độc.
Lúc này, một phóng viên đột nhiên hô lên: “Hạ
Tịch Quán xuất hiện!”
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
“Hạ Tịch Quán xuất hiện rồi sao?”
Mọi người nhanh chóng lấy di động ra, đệ nhất
mỹ nhân Hải Thành Diệp Linh đăng weibol
Hạ Tiểu Điệp không ngờ sẽ xảy ra sự có, cô ta
vội vàng lấy điện thoại ra, Diệp Linh vừa đăng
weibo, chưa tới đã phút đã lên top 1 hot search.
Diệp Linh đăng một bức ảnh, là ảnh chụp cô ấy
và Hạ Tịch Quán trên bờ biển, ánh mặt trời
hoàng hôn trải trên bờ cát, hai người đẹp vui vẻ
giơ V với ống kính.
Diệp Linh đăng tiêu đều rất ngắn gọn: “Bạn
thân tới thăm ban, thật vui vẻ.”
Hạ Tiểu Điệp mở hot search, hot search như
nước thủy triều lên.
Bức ảnh này chụp đúng sườn mặt Hạ Tịch
Mọi người nhanh chóng lấy di động ra, đệ nhất
mỹ nhân Hải Thành Diệp Linh đăng weibol
Hạ Tiểu Điệp không ngờ sẽ xảy ra sự có, cô ta
vội vàng lấy điện thoại ra, Diệp Linh vừa đăng
weibo, chưa tới đã phút đã lên top 1 hot search.
Diệp Linh đăng một bức ảnh, là ảnh chụp cô ấy
và Hạ Tịch Quán trên bờ biển, ánh mặt trời
hoàng hôn trải trên bờ cát, hai người đẹp vui vẻ
giơ V với ống kính.
**********
Diệp Linh đăng tiêu đều rất ngắn gọn: “Bạn
thân tới thăm ban, thật vui vẻ.”
Hạ Tiểu Điệp mở hot search, hot search như
nước thủy triều lên.
Bức ảnh này chụp đúng sườn mặt Hạ Tịch
Quán, cư dân mạng nhanh chóng so sánh tắm
ảnh này với tắm ảnh nóng kia.
“Mẹ, trong ảnh nóng vốn không phải Hạ Tịch
Quán, dưới mũi đều được chỉnh hết, là hàng
chỉnh sửa.”
“Đù, Hạ Tịch Quán là nhan sắc thần tiên gì vậy,
đứng cạnh tiểu tiên nữ Diệp Linh của mị mà
chẳng thua kém chút nào hết á.”
“Chẳng lẽ đây chính là… Nam Quán Bắc Linh
trong truyền thuyết?”
Chương 75: Thuyết Âm Mưu
Từ khi Diệp Linh bước vào giới giải trí, nhan
sắc hay diễn xuất đều có phần, là lưu lượng
đỉnh cấp, lại thêm status này có liên quan tới
Hạ Tịch Quán nên nhanh chóng bùng nổ.
Có dân mạng thâm sâu còn đem Hạ Tịch Quán
và ảnh nóng kia ra so sánh mọi góc độ, bới ra
hàng chỉnh sửa nào động dao kéo ở chỗ nào,
làm bao nhiêu lần.
Trong ảnh, Diệp Linh cũng lộ mặt, mái tóc xoăn
màu trà xõa tung, khuôn mặt nhỏ như lòng bàn
tay đeo kính râm lớn, phong thái mềm mại yêu
kiều, giống như đóa hoa hồng đỏ vừa nở rộ.
Hạ Tịch Quán lộ một bên mặt, vẫn đeo lụa
mỏng như trước, gương mặt thanh thoát và
đường cong tinh xảo lộ vẻ tuyệt sắc tỉnh tế,
giống như vằng trăng sáng không nhiễm bụi
trần.
Hạ Tịch Quán và Diệp Linh hoàn mỹ bày tỏ hai
loại vẻ đẹp cực hạn của nữ giới.
Cụm Nam Quán Bắc Linh nhanh chóng chạy
lên hot search.
“Đây là mỹ nhanh thịnh thế nào vậy, tình bạn
thần tiên gì đây?”
“Tôi mặc kệ tôi không quan tâm, chơi với tiểu
tiên nữ Linh Linh của mị thì nhất định cũng là
tiểu tiên nữ, ai dám nói phỉ báng tôi chửi người
đấy.
“Nốt chu sa và ánh trăng sáng của Hải Thành
kết hợp, tôi muốn liếm màn hình.”
“Nữ thần Quán Quán, tôi muốn kết bạn với cô.”
Cũng có người bàn luận thuyết âm mưu.
“Hôm xảy ra chuyện, Hạ Tịch Quán đi thăm bạn
Diệp Linh, vậy cái ảnh nóng này rất kỳ quái,
thuyết âm mưu.”
“Chuyện này còn cần đoán à, kiến thức về thủ
đoạn của hào môn ít quá đê, nhất định là có
người sắp xếp hàng giả để vu oan cho Hạ Tịch
Quán, Cung Tâm Kế bản mới.”
“Hạ Tịch Quán vẫn luôn không được cưng, chín
tuổi đã bị ném về quê, đón về thì gả thay xung
hỉ luôn, nghe nói ảnh nóng vừa tung ra, vị Hạ
tổng và Hạ phu nhân kia lập tức tổ chức họp
báo với truyền thông tuyên bố cắt đứt quan hệ
bố con với Hạ Tịch Quán.”
**********
**********
“Đúng là bố ruột tốt, mẹ kế hiền mà.”
Hạ Tịch Quán xem bình luận mà trợn mát,
chuyện gì xảy ra vậy, vì sao chỉ trong nháy mắt,
dư luận đã nghiêng về phía Hạ Tịch Quán?
Lý Ngọc Lan cũng thấy những thứ này, sắc mặt
bà ta thay đổi hẳn, bức ảnh nóng kia là giả,
không phải Hạ Tịch Quán!
Chuyện gì xảy ra vậy?
Mấy người bà ta bỏ nhiều tiền ra thuê đâu?
Sao Hạ Tịch Quán lại thoát được?
Sao lại xuất hiện hàng giả này?
Lý Ngọc Lan thầm nghĩ, bà ta mắc lừa rồi!
“Các vị, buổi họp báo hôm nay xin được hủy
bỏ, chúng tôi không biết chút gì về chuyện Hạ
Tịch Quán, còn cần thời gian để biết rõ mọi
chuyện.”
Lý Ngọc Lan nói xong thì đứng dậy, kéo Hạ
Chắn Quốc rời khỏi.
Hạ Chấn Quốc cũng không hiểu chuyện gì,
nhưng ông ta không quan tâm người trong ảnh
nóng có phải là Hạ Tịch Quán hay không mà là
thanh danh của ông ta.
Nếu người trong ảnh nóng không phải Hạ Tịch
Quán thì việc ông ta cắt đứt quan hệ bố con với
Hạ Tịch Quán sẽ thành chuyện máu lạnh cực
kỳ.
Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan rời khỏi, ông ta
nhìn Lý Ngọc Lan: “Rốt cuộc là ai tung cái ảnh
nóng kia ra, em dùng quan hệ giới giải trí của
mình tra rõ cho anh, dám tung chuyện Hạ gia
cho cả Hải Thành biết, mưa máu gió tanh, sau
này sao anh dám ra ngoài nhìn mặt những
giám đốc chi nhánh khác hả?”
Trong lòng Lý Ngọc Lan nhảy dựng, nếu Hạ
Chấn Quốc biết chuyện này do bà ta sắp xếp
thì hậu quả khó mà tưởng nỗi.
Nhưng Lý Ngọc Lan nhanh chóng ổn định tâm
lý, không ai có thể dễ dàng tra ra bà ta làm.
Lý Ngọc Lan đột nhiên nhớ tới Diệp Linh, bà ta
thật sự quên mất Diệp Linh là bạn tốt nhất của
Hạ Tịch Quán ngày trước.
Diệp Linh nhảy dù vào giới giải trí, sao lưng có
kim chủ lớn mở đường, thủ đoạn mạnh mẽ, lợi
hại.
Liệu chuyện bà ta giao dịch với Vương tổng
ngày trước bị tung ra trên Weibo cũng do Diệp
Linh làm không?
Chương 76: Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Bà
Nữa
Nhất thời trong lòng Lý Ngọc Lan vô cùng hỗn
loạn, chỉ miễn cưỡng nở nụ cười qua loa với
Hạ Chấn Quốc: “Em biết rồi, em sẽ cho người
đi tìm hiểu.”
“Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Hạ Tịch
Quán không bị mấy tên đàn ông kia làm…” Lúc
này Hạ Tiểu Điệp chạy ra, không kiêng dè hỏi.
Lý Ngọc Lan hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Tiểu
Điệp, quát lớn: “Câm miệng! Con còn ngại
chưa đủ loạn hay sao?”
Hạ Tiểu Điệp nhìn thấy Hạ Chấn Quốc, vội
vàng ngậm miệng.
Sau khi ba người rời khỏi, một phóng viên
hoảng sợ nói: “Trời ơi, thì ra chuyện này là Hạ
phu nhân Lý Ngọc Lan làm.”
Hạ Chấn Quốc vừa nghe được câu này, liền
dừng chân lại.
Sắc mặt Lý Ngọc Lan cứng đò, trắng bệch, bà
ta ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy đám phóng viên
truyền thông đang chen chúc ùa lên bao quanh
bọn họ.
Thì ra ID người đại diện cũ của Lý Ngọc Lan bị
bại lộ, tạo nên dư chắn không nhỏ trên Weibo,
Lý Ngọc Lan vậy mà lên được top hot search.
Từ khi Lý Ngọc Lan xuất đạo tới giờ, trừ lần
nhờ có giao dịch bẩn thỉu mà đạt tới đỉnh lưu
lượng, thì bây giờ còn nỗi tiếng hơn cả lúc đó.
“Đúng là không ngoài dự đoán, là bà mẹ kế Lý
Ngọc Lan làm.”
ề – – –
“Người đại diện lúc trước của Lý Ngọc Lan đã
mua các blog doanh tiêu V trên Weibo, dồn ép
nữ thần Loan Loan vào chỗ chết.”
“Tôi nhớ Lý Ngọc Lan đã từng là một diễn viên
nồi tiếng.”
“Tôi còn nhớ rõ diễn viên này trước đó không
lâu còn cùng một tên giám đốc béo thuê phòng
khách sạn.”
“Quả nhiên nhân sinh như kịch, toàn bộ đều là
diễn cả.”
Ký giả truyền thông vây kín nơi này, tranh nhau
đem microphone đưa lên trước, liên tiếp đặt ra
câu hỏi.
“Hạ phu nhân, xin hỏi vì sao bà lại bày ra bức
ảnh nóng để hãm hại Hạ Tịch Quán?”
“Hạ Tịch Quán những năm này đều sống ở
dưới quê, còn thay con gái của bà đi xung hỉ,
không hề gây ra một chút nguy hiểm nào, vì
sao bà lại ác độc như vậy?”
“Hạ tổng, xin hỏi ông có biết Lý Ngọc Lan là
người đã hãm hại con gái của mình hay
không?”
“Hạ tổng, người bên gối ông tâm địa độc ác
như vậy, biến ông thành kẻ đần xoay vòng
quanh, ông có thấy mình bị lừa gạt hay
không?”
“Hạ tổng, vì sao ông lại bạc bẽo với Hạ Tịch
Quán như vậy, có phải ông đã đánh mắt nhân
tính, muốn sủng thê diệt nữ hay không?”
Hạ Chắn Quốc khiếp sợ nhìn Lý Ngọc Lan bên
(
cạnh, ông ta ngàn vạn lần không nghĩ tới
chuyện này là do Lý Ngọc Lan làm ra.
Bây giờ bị nhiều ký giả truyền thông vây công
như vậy, ông ta cảm thấy một đời uy danh của
mình coi như là bị phá hủy hết rồi, vô cùng khó
XỬ.
“Lý Ngọc Lan, bà có định giải thích hay không?”
Sắc mặt Hạ Chấn Quốc âm trầm dữ tợn hỏi.
Trong đầu Lý Ngọc Lan trở nên trống rỗng, bà
ta dám khẳng định hai lần này đều là Diêp Linh
giúp Hạ Tịch Quán.
**********
**********
Đây hết thảy đều là cái bẫy mà Hạ Tịch Quán
bày ra.
Lý Ngọc Lan kinh sợ nhìn Hạ Chấn Quốc, hiện
tại đối diện với một đống bằng chứng như vậy,
bà ta nhất thời không biết nên nói láo như thế
nào: “Chấn Quốc, chuyện này em sẽ giải thích
sau, bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này đã.”
Hạ Chấn Quốc giơ tay lên, bốp một tiếng,
quãng một cái bạt tai cho Lý Ngọc Lan.
HẤNP
Lý Ngọc Lan hét lên một tiếng, bị tát ngã xuống
đất.
Lần này Hạ Chấn Quốc ra tay rất mạnh, đánh
tới mức bà ta phải hộc máu miệng.
“Lý Ngọc Lan, tôi không muốn nhìn thấy bà
nữa.” Hạ Chấn Quốc phát tay áo rời đi.
Lý Ngọc Lan chưa bao giờ phải chật vật như
vậy, khóe miệng rỉ ra từng tia máu, trên mặt vẫn
vòn hẳn lên một dấu bàn tay dữ tợn.
Các ký giả truyền thông lại bắt đầu hỗn loạn.
“Lý Ngọc Lan, Hạ Chấn Quốc muốn ly hôn với
bà sao?”
“Lòng dạ rắn rết như bà, thì một cái tát này
cũng không đủ.”
Lý Ngọc Lan suy sụp hét lên: “Không được
chụp! Không được chụp! Bảo vệ, bảo vệ mau
tới đây.”
Chương 77: Phải Lộ Ra Át Chủ Bài
Hiện trường vô cùng hỗn loạn, phóng viên điên
cuồng chen lên, có người còn dẫm lên tay Lý Ngọc
Lan: “Chân, bỏ chân ra…”
Bà ta đau phát khóc lên.
Hạ Chấn Quốc bỏ đi, chỉ còn Hạ Tiểu Điệp ở đó,
cô ta vội vã chạy lên bảo vệ Lý Ngọc Lan: “Các
người mau tránh ra, các người dẫm tay mẹ tôi rồi.”
Các phóng viên lại quay sang chỉ trỏ Hạ Tiểu Điệp.
“Hạ Tiểu Điệp, cô cũng chẳng phải người tốt gì, có
mẹ như nào thì sẽ có con như vậy.”
“Tôi nhớ lúc Hạ Tịch Quán trở về, hai mẹ con cô
còn ba lần bốn lượt muốn hãm hại cô ấy, thật là
độc ác.”
“Hạ Tiểu Điệp, đáng đời cô bị bỏ rơi như vậy? Tô
thiếu sao có thể thích cô được chứ?”
Hạ Tiểu Điệp vốn phách lối chua ngoa bây giờ
cũng bị không ít người chửi lại, cũng có người
dẫm lên tay cô ta, khiến cô ta đau khóc thét lên.
Hai mẹ con co rúm lại thành một đoàn, giống như
đám chuột trên phố, mặc cho người người chửi
đánh.
Một lúc sau, đám bảo vệ mới xuất hiện, cố gắng
giải cứu mẹ con đang bị thương ra ngoài.
Lý Ngọc Lan cùng Hạ Tiểu Điệp trở về nhà, Hạ
Tiểu Điệp sợ hãi nói: “Mẹ, lần này bố rất tức giận,
nếu như bố đuổi hai mẹ con chúng ta đi thì phải
làm sao bây giờ? Bây giờ chúng ta không còn chỗ
nào để đi cả, đến cả cửa con cũng không dám
bước ra.”
Lý Ngọc Lan tức suýt chút cắn nát lợi, bà ta không
thể nghĩ tới có một ngày mình sẽ rơi vào tình cảnh
chật vật như vậy.
Lần này Hạ Tịch Quán tương kế tựu kế, khiến bà
ta tự làm lớn chuyện lên, sau đó tự phải gánh lấy
hậu quả.
Lần này dư luận vô cùng tức giận, bà ta đã bị đẩy
lên đầu sóng ngọn gió, bà ta đã không còn chỗ để
đi rồi, hơn nữa, tại sao bà ta phải đi chứ?
Bà ta vì Hạ Chấn Quốc, vì Hạ gia dâng hiến toàn
bộ thanh xuân, vị trí Hạ phu nhân này chỉ có thể
thuộc về bà ta.
Bà ta không thể thua.
Không cam tâm chịu thua.
Lý Ngọc Lan vỗ lên tay Hạ Tiểu Điệp an ủi: “Tiểu
Điệp, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, yên tâm, tất
cả mọi chuyện cứ để mẹ xử lý.”
Hạ Tiểu Điệp liền trở về phòng.
Lý Ngọc Lan ngồi nghỉ một lúc, sau đó lấy điện
thoại ra ấn số gọi cho Hạ Tịch Quán.
Rất nhanh, điện thoại được kết nối, đầu bên kia,
giọng của Hạ Tịch Quán truyền tới: “Alo, dì à dì
vẫn khỏe chứ?”
Cuộc điện thoại này sớm nằm trong dự liệu của
Hạ Tịch Quán, giống như cô đang chờ bà ta gọi tới
vậy.
Nghe bộ dáng nhàn nhã kèm theo tia giễu cợt của
cô, Lý Ngọc Lan oán hận nắm chặt tay: “Hạ Tịch
Quán, cô cho rằng bố cô ly hôn với tôi thì cô sẽ
thắng sao?”
“Không phải sao, hay là dì còn chiêu nào nữa?”
Lý Ngọc Lan cười lạnh: “Hạ Tịch Quán, cô đúng là
không hiểu bố cô rồi, chỉ cần tôi còn giá trị với ông
ta, thì ông ta nhất định sẽ không bỏ tôi đâu, chúng
ta cứ chờ xem.”
Hạ Tịch Quán cong môi cười: “Được, tôi sẽ rửa
mắt mà xem, hy vọng dì có bản lĩnh thật sự, chứ
đừng để tôi nhìn thấy trò cười của dì nữa.”
Lý Ngọc Lan tắt máy, tức muốn đập vỡ điện thoại
ra, nhưng sau đó bà ta lại nhịn được, tiếp tục gọi
điện thoại cho Hạ Chấn Quốc.
Hạ Chắn Quốc không trở về, khoảng thời gian gần
đây ông ta thường xuyên qua đêm bên ngoài.
Lý Ngọc Lan gọi mấy cuộc cũng không thấy ông ta
nghe máy.
Lý Ngọc Lan không gọi nữa chuyển sang nhắn tin
cho Hạ Chấn Quốc: “Bố nuôi của em sắp tới đây,
muốn tham gia kỉ niệm ngày kết hôn của hai chúng
ta.
Rất nhanh, Hạ Chắn Quốc liền gọi lại.
Lúc này Hạ Tịch Quán đang ở Tam Á, cô thật sự
đến đây để tham ban.
Nghỉ phép trong biệt thự, Diệp Linh cắm ống hút
vào một quả dừa rồi đưa cho Hạ Tịch Quán:
“Quán Quán, lần này Lý Ngọc Lan coi như là rơi
vào đường cùng rồi nhỉ.”
Hạ Tịch Quán bỏ điện thoại xuống: “Đừng nóng
vội, Lý Ngọc Lan chắc chắn còn có đại chiêu, máy
năm nay bà ta có thể ngồi vững trên chiếc ghé Hạ
phu nhân là vì bà ta đã xuất sắc hoàn thành vai trò
một người vợ hiền, bà ta dùng quan hệ của mình
kéo về cho Hạ thị không ít mối làm ăn, một kích
này của mình, sẽ khiến cho Lý Ngọc Lan phải lộ ra
át chủ bài.”…
Diệp Linh cũng cong môi lên cười: “Một khi lộ ra át
chủ bài, thì ngày chết của bà ta cũng không còn xa nữa.
Chương 78: Mua Quà Cho Anh
Hạ Tịch Quán hừ một tiếng, bây giờ cô chỉ cần yên
lặng chờ đợi mà thôi.
Diệp Linh nằm trên ghế mây, trên người mặc một
chiếc vày dài đỏ chiết eo, sắc đỏ càng tôn lên làn
da trắng như trắng gà bóc của cô, khuôn mặt nhỏ
nhắn tinh xảo cỡ chừng bàn tay đang tủm tỉm
cười, vừa có chút lười biếng lại có nét mị hoặc
quyến rũ, đúng là báu vật trời sinh.
“Quán Quán, từ khi cậu trở về, ngày nào cũng như
đi đánh trận vậy, hay là bảo Lục tiên sinh của cậu
cho bọn họ biến mắt hoàn toàn luôn đi.”
“Không được, mình đã nói rồi phải giữ nguyên tinh
thần độc lập này, làm một cô gái toàn diện từ trong
ra ngoài.”
Diệp Linh quan sát Hạ Tịch Quán một chút: “Quán
Quán, chinh phục thế giới là việc của đàn ông, còn
phụ nữ ấy chỉ cần chỉnh phục đàn ông là được rồi.
Hạ Tịch Quán mập mờ nháy mắt: “Linh Linh, mình
đâu được như cậu có kim chủ đại nhân chứ.”
“Ít ra mình cũng có cái nghề để kiếm ăn, hơn nữa
mình cảm thấy làm mọi chuyện vì anh ấy đều đáng
giá.”
Nhìn bộ dạng mềm mại quyến rũ của Diệp Linh,
Hạ Tịch Quán nhìn còn muốn tan chảy huống chỉ
là đàn ông, cô đứng dậy nói: “Linh Linh, chúng ta
đi shopping đi.”
Diệp Linh khẽ chớp hàng mi cong nhỏ: “Mua quà
cho Lục tiên sinh à?””
Hạ tịch Quán phục sát đất: “Đúng vậy, dùng tiền
trong tài khoản của Lý Ngọc Lan, một trăm vạn
đấy, hơn nữa. Mỗi lần Lục tiên sinh đi công tác đều
mua quà tặng mình.”
Lý Ngọc Lan không biết rằng Hạ Tịch Quán là
ngâm thuốc mà lớn lên, bách độc bất xâm, cho
nên những thứ thuốc mê kia đối với cô căn bản là
không có tác dụng.
Lúc ở trong bệnh viện, cô chỉ là giả vờ té xỉu mà
thôi, sau đó dùng ngân châm thu phục máy tên áo
đen kia.
Diệp Linh lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, bèn tìm
một cô gái có ngoại hình có chút tương tự với cô,
sau đó liền chụp máy tắm.
Bởi vì đeo khăn che mặt, cho nên Lý Ngọc Lan
nhất thời cũng không phát giác, sau đó liền phát
sinh những chuyện tiếp theo.
Lý Ngọc Lan chuyển hơn trăm vạn tới tài khoản
này cuối cùng đều rơi vào trong túi Hạ Tịch Quán,
Hạ Tịch Quán vậy mà lại không biết mình đáng giá
nhiều tiền như vậy.
Một trăm vạn không phải con số nhỏ, cô còn chưa
thấy qua nhiều tiền như vậy.
Người đại diện lái xe, chở hai mỹ nữ tới cửa hàng,
nháy mắt khi hai người vừa mở cửa bước vào
trong liền tạo nên một bức tranh phong cảnh lóa
mát.
Diệp Linh hiếu kì hỏi Hạ Tịch Quán: “Quán Quán,
Lục tiên sinh mua quà gì cho cậu vậy?”
“Viên Viên, là một con mèo nhỏ.”
“Xem ra Lục tiên sinh coi cậu như một cô bé để dỗ
dành rồi.”
Trong lòng Hạ Tịch Quán ngọt ngào: “Linh Linh,
cậu nói xem mình nên mua gì tặng anh ấy?”
Đây là lần đầu tiên Hạ Tịch Quán mua quà
Diệp Linh kéo thấp mũ xuống, tận lực giảm bớt sự
tồn tại trong đám đông: “Nếu là mình, thì mình sẽ
mua một bộ đồ ngủ thật sexy, sau đó tặng cả
người cho anh ấy.”
Hạ Tịch Quán lập tức cảm thấy không nên hỏi
Diệp Linh vấn đề này, Lục tiên sinh đã đủ háo sắc
rồi, không thể cổ vũ cho anh tiếp tục được.
Hạ Tịch Quán nhìn sang cửa hàng đồ nam, quần
áo của anh hình như đều đặt may riêng, không
cần thiết mua.
Rất nhanh, Hạ Tịch Quán liền dừng lại trước một
tủ kính đựng thắt lưng cho nam.
Ký ức đột nhiên lùi tới một đêm kia ở quán bar,
anh bảo cô tháo thắt lưng cho anh…
Chương 78: Mua Quà Cho Anh
Vành tai nhỏ của Hạ Tịch Quán liền bắt đầu đỏ lên.
Lúc này Diệp Linh ở bên cạnh khụ khụ hai tiếng ra
hiệu: “Quán Quán, có chút quá đáng rồi đó.”
Chương 79: Tra Được Rồi
Hạ Tịch Quán chột dạ nhìn sang Diệp Linh: “Mình
có suy nghĩ chuyện gì đâu.”
Đôi mắt long lanh động lòng người của Diệp Linh
khẽ cong lên: “Cậu suy nghĩ chuyện gì đều viết hết
lên mặt rồi kìa.”
Hạ Tịch Quán ấp úng không nói được gì, cuối
cùng chỉ có thể cúi đầu chạy vào bên trong quây,
lựa chọn thắt lưng.
“Linh Linh, mình muốn tặng quà cho bà nội.”
“Được thôi, bà nội thích gì vậy?”
“Búp bê.”
Diệp Linh gật đầu: “Vậy chúng ta đi mua Barbie,
loại kia trông rất mềm mại đáng yêu, bà nội sẽ rất thích.”
Hạ Tịch Quán đồng ý: “Được được.”
Người đại diện ở bên cạnh nghe vậy há hốc mồm
lên, tặng cho bà lão một con Barbie, chẳng lẽ là bị
điên rồi? Hãy vào đọc tại Vietwriter.net
Cô đẹp cô nói gì cũng đúng!
Hạ Tịch Quán chờ ở Tam Á hai ngày, vụ việc của
Lý Ngọc Lan với ảnh nóng tạm lắng xuống, Hạ
Tịch Quán liền biết là Hạ Chân Quốc đã xuất thủ.
Rất nhanh cô liền nhận được tin tức về buổi kỉ
niệm ngày kết hôn của Hạ Chắn Quốc với Lý Ngọc
Lan, họ đang chuẩn bị một bữa tiệc lớn.
Hạ Tịch Quán cũng không gấp, vụ ảnh nóng đã
hoàn toàn phá hủy thanh danh mặt mũi của Hạ
Chấn Quốc, ông ta chỉ hận không thể bóp chết Lý
Ngọc Lan mà thôi.
Có điều bây giờ không những không trách phạt Lý
Ngọc Lan, mà ông ta còn vì Lý Ngọc Lan tổ chức
bữa tiệc mừng, chuyện này thật là thú vị.
Diệp Linh đem một phần tài liệu đưa cho cô:
“Quán Quán, tra được rồi, buổi kỉ niệm kết hôn này
có một vị khách quý rất quan trọng, tên là La Phú,
là bố nuôi của Lý Ngọc Lan.”
Hạ Tịch Quán liếc nhìn tài liệu trong tay, La Phú
này vốn là một đại gia có tiếng trong giới giải trí,
thành công của Lý Ngọc Lan không thể bỏ qua
công lao của ông ta, mà La Phú lại làm bên xuất
nhập cảng, mấy năm nay nguồn lợi của Hạ thị chủ
yếu là kiếm được từ bên xuất nhập cảng, lá bài
của Lý Ngọc Lan giấu cũng thật kĩ, mãi mới chịu lộ ra.
“Đúng vậy, trách không được chúng ta đào lâu
như vậy mà không có manh mối, bối cảnh của La
Phú này rất sâu, hai đạo đều ăn, mà ông ta còn có
một bà vợ rất lợi hại, phía nhà mẹ đẻ của bà vợ rất
có quyền thế.”
Lần này dư luận huyên náo ồn ào như thế đã phá
hủy toàn bộ mối giao thiệp của Lý Ngọc Lan trong
những năm tháng ăn nằm ở giới giải trí, vì để
không bị ném bỏ bà ta chỉ đành lộ ra cây át chủ bài
này thôi.
Hạ Tịch Quán gật đầu, từ khi cô từ quê quay trở lại
vẫn luôn chờ đợi một ngày này, chậm rãi phá hủy
nền móng của Lý Ngọc Lan, khiến cho bản tính
hung ác của bà ta hiện ra.
“Mặc dù bố mình rất quan tâm tới mặt mũi, nhưng
ông ta lại càng yêu lợi ích hơn, hơn nữa đây cũng
không phải giới giải trí, có thanh danh xấu cũng
không sao, dù sao ông ta cũng là một phú thương,
bởi vì mình đã phá hỏng lễ đính hôn của Tô Hi với
Hạ Tiểu Điệp, cho nên về mặt tài chính Hạ thị đang
rất bí bách chưa tìm được biện pháp giải quyết, bố
mình bây giờ đang cần được bơm tiền gấp.”
Diệp Linh uống một ngụm nước trái cây: “Nghe nói
vị La phu nhân này có một cây roi rất tốt, chuyên
để đánh những tiện nhân dám câu dẫn chồng bà
ta, không bằng chúng ta nghĩ biện pháp để cho bà
ta cùng tới tham dự đi?”
**********
Ánh mắt Hạ Tịch Quán khẽ sáng lên: “Mình cũng
đang có ý này.”
Hai người ăn nhịp với nhau, Hạ Tịch Quán buông
tài liệu ra đứng dậy: “Linh Linh, mình phải về thôi,
phải tham gia buổi kỉ niệm này chứ, đúng rồi, khi
nào thì cậu sẽ quay về?”
Diệp Linh lười biếng dựa vào cạnh cửa, mái tóc
xoăn màu trà dưới làn gió đêm tùy ý quấn quanh
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Nhanh thôi.”
Chương 80: Bố Nuôi
Buổi kỉ niệm của Hạ Chấn Quốc với Lý Ngọc Lan
được diễn ra đúng thời gian, phú thương Hải
thành cùng các vị phu nhân vẫn đến tham dự.
Lý Ngọc Lan khi thắng khi thua, đã trở thành đề tài
nói chuyện trong các buổi tiệc trà trên phố, nhưng
đối với thương nhân mà nói thì luôn có lợi ích ràng
buộc.
Hôm nay Lý Ngọc Lan diện trang phục lộng lẫy,
trang điểm tinh xảo, bà ta sẽ không nhận thua, bà
ta dùng thân phận bố nuôi để đổi lấy bữa kỉ niệm
hôm nay, để chứng minh với người bên ngoài
rằng, đến lông tóc bà ta cũng không chút tổn
thương nào, không ai có thể đạp đổ vị trí của bà
ta, coi như một cái tát đánh thẳng vào mặt Hạ Tịch
Quán.
“Triệu phu nhân, bộ quần áo này của bà thật đẹp,
bà mua ở đâu vậy?” Lý Ngọc Lan lộ ra nụ cười
hoàn mỹ mà ưu nhã tiến lên bắt chuyện.
Xuất thân từ ngành giải trí cho nên Lý Ngọc Lan
rất am hiểu chuyện xã giao.
Triệu phu nhân đang tán gẫu với mấy vị phu nhân
giàu có thì đột nhiên Lý Ngọc Lan bước tới, Triệu
phu nhân chỉ đành xã giao vài câu sau đó nhanh
chóng cùng máy vị phu nhân kia rời đi.
Lý Ngọc Lan đứng đè người
tại chỗ, bà ta cảm giác mấy vị phu nhân giàu có kia
đang cô lập bà ta, thậm chí sau lưng còn đang bàn
luận về vụ ảnh nóng kia.
Bà ta nỗ lực che giấu đi bê bối này, dùng buổi kỉ
niệm hôm nay để thể hiện hư vinh của bà ta, thế
nhưng có một số việc đã xảy ra thì không còn như
trước.
“Mẹ!”
Lúc này Hạ Tiểu Điệp cũng đi tới, tức giận dậm
chân nói: “Mẹ, sao mấy thiên kim lúc trước vẫn
chơi với con bây giò lại không đoái hoài gì vậy?”
Sắc mặt Lý Ngọc Lan lạnh xuống, không riêng gì
bà ta, mà cả Tiểu Điêp cũng đã bị giới nhà giàu ở
Hải Thành xa lánh.
Lúc này Hạ Chấn Quốc đi tới…thấp giọng hỏi: “Lý
Ngọc Lan, vì sao bố nuôi còn chưa tới đây? Bây
giờ nhu cầu cấp bách của Hạ thị là cần được bơm
tiền, nếu bố cô tới thì vấn đề tiền nong của chúng
ta sẽ được giải quyết.”
Vốn tâm tình Lý Ngọc Lan còn đang không tốt,
hiện tại lại càng hỏng bét, bà ta nhìn Hạ Chấn
Quốc: “Bơm tiền bơm tiền, ông lúc nào cũng chỉ
nghĩ tới bơm tiền thôi, ông chẳng quan tâm tới phu
nhân cùng con gái của mình chút nào.”
“Bà có ý gì? Lúc đầu Tô thiếu đã đồng ý sẽ đầu tư
rồi, nhưng lễ đính hôn của Tiểu Điệp đã bị hủy,
đều do hai mẹ con bà vô dụng, không giải quyết
được vấn đề tiền bạc thì thôi còn gây rắc rối cho
tôi, cũng không nhìn lại xem là ai đã thu dọn cục
diện rối rắm của hai người.” Hạ Chấn Quốc phát
tay áo rời đi.
**********
**********
Lý Ngọc Lan nghe xong muốn bốc hỏa, rất muốn
cãi lại mấy câu, nhưng đúng lúc này bên tai đột
nhiên truyền tới một giọng nói nhẹ nhàng: “Bó, dì,
hai người đang cãi nhau chuyện gì vậy?”
Lý Ngọc Lan vội quay đầu lại, Ha Tịch Quán đã
tới.
Vụ việc ảnh nóng xảy ra lâu như vậy mà Hạ Tịch
Quán vẫn không hề lộ diện, hôm nay lại xuất hiện
ở đây, thu hút không ít ánh mắt của mọi người
hướng tới.
Xem kịch vui.
Khóe miệng Lý Ngọc Lan giật giật: “Tịch Quán,
con đến rồi à, con nghe lầm rồi, dì với bố con
không có cãi nhau.”
Hạ Tịch Quán đi tới bên cạnh Hạ Chấn Quốc,
ngoan ngoãn nhu thuận nhìn ông ta: “Bó, chuyện
gì đã qua thì cứ để nó qua đi, sau này con sẽ cố
gắng hạn chế về nhà, chỉ cần gia đình của mọi
người hòa thuận mỹ mãn là được rồi.”
Từ sau lần đoạn tuyệt quan hệ bố con ở buổi hợp
báo, hôm nay Hạ Tịch Quán lại xuất hiện trước
mặt mọi người với bộ dạng nhỏ nhắn thanh tú, bây
giờ còn ngoan ngoãn thân mật như cô con gái
nhỏ, quả thực là một cái tát hung hănh đánh vào
mặt hai người Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan.
“Hạ tổng, tiểu thư Tịch Quán được giáo dục tốt
như vậy, ông đúng là đã sinh được cô con gái
ngoan.”
Hạ Chấn Quốc còn chưa từng dạy bảo Hạ Tịch
Quán câu nào nghe vậy cứng đờ, sau đó xấu hỗ
cười nói: “Tịch Quán, ủy khuất cho con rồi, đây
cũng là nhà của con, con cứ về đi, nếu như ai dám
bắt nạy con, thì bố nhất định sẽ giáo huấn người
đó.”
Bị dạy dỗ Lý Ngọc Lan vô cùng khó xử, Hạ Tịch
Quán vừa ra trận liền hung hăng đạp cho bà ta
một cái, bà ta sao có thể không hận cho được?
Lúc này có người lên tiếng nói: “La tổng, cuối cùng
ông cũng tới.”
La Phú tới.
Cơ hồ trong nháy mắt Lý Ngọc Lan liền đứng
thẳng người ưỡn lưng ra, bà ta dẫm trên giày cao
gót, kiêu ngạo bước về phía trước, lôi kéo cánh
tay La Phú, ngọt ngào kêu một tiếng: “Bố nuôi.”
Chạy Thoát
Lục Hàn Đình nhìn cô chằm chằm, ngọn lửa
trong mắt như muốn đốt cháy cô, Hạ Tịch Quán
vùi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vào lòng anh.
Lục Hàn Đình cúi đầu, hướng về đôi môi đỏ
của cô.
Hạ Tịch Quán chu miệng né ra, vì môi cô tê lắm
rồi: “Lục tiên sinh, đến giờ đi ngủ rồi.”
Cô nhắc nhở.
Lục Hàn Đình nằm thẳng vào giữa giường,
nhìn đèn treo thủy tinh lấp lánh trên trần nhà,
anh đưa tay che khóe mắt đỏ bừng, sau đó đắp
chăn cho cô: “Em ngủ đi, ngủ ngon.”
Hạ Tịch Quán nằm trong lòng anh, nhanh
chóng chìm vào giấc ngủ.
Lục Đình Hàn hôn nhẹ trán cô, dần thả lỏng
trong mùi thơm thân thể trong veo của thiếu nữ,
lúc này, chuông điện thoại lại vang lên, Tô Hi lại
gọi tới.
Lục Hàn Đình nhìn qua khuôn mặt say ngủ của
Hạ Tịch Quán, nhận cuộc gọi.
Giọng nói sắp phát điên của Tô Hi vang lên
trong điện thoại: “Quán Quán, cuối cùng em
cũng nghe điện thoại của anh, anh…”
Lục Hàn Đình ngắt lời: “Em ấy ngủ rồi.”
Quả nhiên, Tô Hi sững lại, không nghe thấy cả
tiếng hít thở.
Lục Hàn Đình nhếch môi hờ hững, giọng nói
trầm thấp ung dung bình thản: “Tô thiếu, Quán
Quán rất mệt, đang ngủ trong lòng tôi rồi, lúc
nãy rất xin lỗi anh, chúng tôi đang sinh hoạt vợ
chồng, không nghe điện thoại của anh.”
Lục Hàn Đình nói xong thì cúp máy luôn.
Hạ Tịch Quán tới bệnh viện thăm thím Lâm,
vừa tới cổng bệnh viện thì thấy Hạ Tiểu Điệp.
Sắc mặt Hạ Tiểu Điệp trắng bệch, hai mắt sưng
đỏ, có thể thấy buổi tiệc đính hôn thất bại khiến
cô ta bị ảnh hưởng thế nào, dù sao cũng đã
bước một chân vào hào môn mà lại bị kéo tụt
lại xa. Con Dâu Của Nhà Giàu
“Hạ Tịch Quán, tôi hỏi chị, anh Tô Hi đâu, chị
quyến rũ anh Tô Hi đi đâu hả, vì sao tôi không
gọi được cho anh Tô Hi?”
Hạ Tiểu Điệp nhìn Hạ Tịch Quán cực kỳ oán
độc, cô ta không liên lạc được với Tô Hi, sắp
phát điên rồi.
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Hạ Tiểu Điệp, cô tìm
Tô Hi sao, nhưng tôi cũng không biết Tô Hi ở
đâu nha.”
“Hạ Tịch Quán, chị nói dối, chính chị mê hoặc
anh Tô Hi khiến anh ấy không để ý tới tôi.”
“Hạ Tiểu Điệp, tôi không lừa cô, phải rồi, đêm
qua Tô Hi gọi cho tôi rất nhiều lần nhưng tôi
không nghe máy.”
“Saøcø2.
Hạ Tiểu Điệp sững sờ, trong khi cô ta tìm Tô Hi
khắp mọi nơi thì Tô Hi lại gọi điện cho Hạ Tịch
Quán trắng đêm.
Hạ Tiểu Điệp siết chặt nắm tay, móng tay đâm
vào lòng bàn tay cũng không thấy đau.
“Tôi còn có việc, không rảnh tiếp cô.” Hạ Tịch
Quán vào bệnh viện.
**********
**********
Trong bệnh viện, Hạ Tịch Quán nhận được
wechat của Diệp Linh: “Quán Quán, cậu khiêu
khích Hạ Tiểu Điệp như vậy, không sợ bọn họ
chó cùng rứt giậu sao?”
Hạ Tịch Quán trả lời: “Tớ đã chờ ngày này rất
lâu rồi.”
Hạ Tiểu Điệp ngơ ngác về nhà, tìm Lý Ngọc
Lan: “Mẹ ơi, anh Tô Hi không cần con nữa, anh
ấy bị con hồ ly tinh Hạ Tịch Quán kia mê hoặc,
con thật sự không cam lòng, con muốn Hạ Tịch
Quán chết đi, chị ta chết thì tất cả sẽ kết thúc,
anh Tô Hi vẫn là của con!”
Sắc mặt Lý Ngọc Lan cũng rất khó coi, từ khi
Hạ Tịch Quán về thì lần nào giao đấu cũng kết
thúc trong thất bại của bọn họ.
Mơ ước lớn nhất của bà ta là gả cả hai đứa
con gái vào tức đại hào môn của Hải Thành,
ban đầu Hạ Tiểu Điệp sắp thành công rồi,
nhưng lại bị Hạ Tịch Quán phá hoại.
Bây giờ, rất có thể Tô Hi sẽ nối lại tình cũ với
Hạ Tịch Quán, chờ khi Hạ Tịch Quán trở thành
thiếu phu nhân của Tô gia, nếu vậy thì mọi cố
gắng của bọn họ sẽ trở nên vô ích.
Lý Ngọc Lan lấy khăn tay lau hết nước mắt trên
mặt Hạ Tiểu Điệp: “Tiểu Điệp, mẹ sẽ giải quyết
chuyện Hạ Tịch Quán, tin mẹ, lần này mẹ sẽ
cho cô ta vào địa ngục, khiến cô ta vĩnh viễn
không thể chạy thoát.”
Chương 72: Sự Kiện Ảnh Nóng
Trong bệnh viện, thím Lâm chưa tỉnh, Hạ Tịch
Quán lấy khăn lông lau người cho thím Lâm, lại
cầm bình đi lấy nước nóng.
Lúc đang lấy nước thì đột nhiên hai người đàn
ông áo đen đi tới, bọn họ đóng cửa lại.
Hạ Tịch Quán nhìn hai người đàn ông đầy cảnh
giác, lặng lẽ cho tay vào túi, chuẩn bị lấy điện
thoại gọi: “Các anh là ai, các anh muốn gì?”
“Người đẹp đừng sợ, các anh trai không phải
người xấu.”
Hai người đàn ông áo đen nhanh chóng xông
lên, lập tức lấy một cái khăn tay che mũi miệng
Hạ Tịch Quán.
Hạ Tịch Quán ra sức giãy dụa, nhưng cô nhanh
chóng ngửi thây mùi lạ trong khăn, trên khăn
tay có thuốc mê.
Điện thoại trong tay cô rơi xuống đất, Hạ Tịch
Quán nhắm chặt mắt, chìm vào bóng tối.
Một người đàn ông áo đen ôm Hạ Tịch Quán
lên, cười hèn: “Người đẹp này da mỏng thịt
mềm, người lại thơm, lâu rồi chúng ta không
được hưởng hàng ngon như vậy.”
Người áo đen còn lại giục: “Mang cô ta đi đã,
mang lên xe, khách hàng bảo chúng ta chơi
đùa thoải mái, anh còn lo không tận hứng à?”
Lý Ngọc Lan ở yên trong nhà không đi đâu cả,
ban đêm, điện thoại di động của bà ta kêu lên,
là một bức thư.
Lý Ngọc Lan mở thư ra xem, là một tắm ảnh
nóng.
Người đàn ông ở trần nằm trên người Hạ Tịch
Quán, hình ảnh cực kỳ mạnh bạo.
Lý Ngọc Lan nhìn lại ảnh chụp mấy lần, Hạ
Tịch Quán bị người đàn ông kia đè lên, không
thấy rõ mặt, nhưng nhìn sườn mặt mờ mờ thì
đúng là cô.
“Tốt quá rồi!”
Lý Ngọc Lan cười dữ tợn.
Lúc này, lại một tin nhắn tới: “Mùi vị cô em này
thật sảng khoái.”
Lý Ngọc Lan lập tức gửi số tiền đã hẹn trước
vào tài khoản của đối phương, sau đó gửi bức
ảnh nóng lại cho người đại diện cũ của mình rồi
gửi cho mấy blog doanh tiêu giải trí V lớn trên
Weibo, để bọn họ đồng loạt vạch trần, tiêu đều
là “Cuộc sống về đêm dâm dật xa xỉ của con
gái Hạ gia Hạ Tịch Quán”.
Lý Ngọc Lan rất hận Hạ Tịch Quán, bà ta dùng
tiền thuê mấy người đàn ông bắt Hạ Tịch Quán
đi, cưỡng hiếp tập thể cô, đồng thời vận dụng
quan hệ trong giới giải trí của mình để tung
chuyện này ra, muốn hủy hoại toàn bộ thanh
danh của Hạ Tịch Quán.
Nửa tiếng sau, Weibo bùng nổ, lượt tìm kiếm
bức ảnh nóng này tăng ầm ầm, rất nhiều cư
dân mạng vây xem.
“Mẹ, cô Hạ Tịch Quán này biết chơi thật đấy, tôi
nhìn quần áo trên đất phát hiện ít nhất ba
người đàn ông.”
“Chẳng phải Hạ Tịch Quán xung hỉ ở U Lan
Uyển rồi sao, chuyện này cũng hiểu được, dù
sao con ma ốm kia cũng không thể thỏa mãn
cô ta.”
“Hạ Tịch Quán này đúng là vừa dâm vừa đê
tiện.”
**********
**********
Lý Ngọc Lan nhìn Hạ Tịch Quán bị chửi rủa,
trong lòng vô cùng thoải mái, cuối cùng bà ta
cũng đầy Hạ Tịch Quán vào vực thẳm.
“Mẹ!” Lúc này, Hạ Tiểu Điệp hớn hở chạy vào,
trên mặt tràn đầy vui sướng: “Mẹ, cả Weibo
đều bùng nổ vì ảnh nóng của Hạ Tịch Quán,
chuyện này do mẹ làm ạ?”
Lý Ngọc Lan gật đầu thoải mái: “Ừ.”
“Mẹ, mẹ tuyệt quá.”
Hạ Tiểu Điệp thật sự sùng bái Lý Ngọc Lan, cô
ta kích động nhào lên hôn Lý Ngọc Lan một cái:
“Mẹ ơi, Hạ Tịch Quán bị mấy gã này ngủ thật
à?”
SIU?”
Hạ Tiểu Điệp sung sướng khua chân múa tay,
trong mắt cô ta, Hạ Tịch Quán là hô ly tỉnh,
thích quyến rũ đàn ông, bị hiếp là đáng!
Chương 73: Lục Tiên Sinh Xanh Rì
“Lần này, Hạ Tịch Quán chính là chuột chạy
qua đường, người người kêu đánh, con thấy
chị ta chẳng còn mặt mũi mà sống trên đời này
đâu, nhất định anh Tô Hi cũng không cần chị ta
nữa, đến lúc đấy, anh Tô Hi vẫn là của con, còn
có thể tới Tô gia làm thiếu phu nhân rồi!” Hạ
Tiểu Điệp bắt đầu mơ mộng về tương lai tốt
đẹp. Bác Sĩ Thiên Tài Giang Bắc Minh
Lý Ngọc Lan ôm Hạ Tiểu Điệp: “Tiểu Điệp, con
yên tâm, có mẹ ở đây, không ai có thể cướp
hạnh phúc của con và Nghiên Nghiên.”
“Dạ.” Hạ Tiểu Điệp gật đầu, lúc này, cô ta đột
nhiên nghĩ tới một chuyện: “À mẹ ơi, dù sao Hạ
Tịch Quán cũng là con gái của bó, liệu bố có
giúp chị ta không?”
Nhắc tới chuyện này, Lý Ngọc Lan cười lạnh:
“Cho dù Hạ Tịch Quán bị chơi chết thì bố con
cũng không đau lòng đâu.”
“Sao vậy à, mẹ, con cảm thấy bó rất thích mẹ
của Hạ Tịch Quán, nhưng sao bố lại không
thích Hạ Tịch Quán sao?”
Lý Ngọc Lan cười quỷ dị: “Tiểu Điệp, chuyện
người lớn con đừng để ý, sau này đừng nhắc
tới chuyện này nữa.”
Hạ Tiểu Điệp thấy Lý Ngọc Lan giữ kín như
bưng, không hề tiết lộ, dù trong lòng cực kỳ tò
mò nhưng cô ta vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.
Hạ Tiểu Điệp nghĩ tới tình hình thê thảm lúc này
của Hạ Tịch Quán, bật cười thành tiếng.
Hạ Tiểu Điệp về phòng mình, không lâu sau,
Hạ Chấn Quốc về nhà.
Lý Ngọc Lan thấy sắc mặt Hạ Chấn Quốc đen
như nhỏ mực, rõ ràng là đã biết trận sóng to gió
lớn đêm nay.
Lý Ngọc Lan hiểu rất rõ Hạ Chấn Quốc, người
đàn ông này cổ hủ phong kiến, rất sĩ diện, bây
giờ Hạ Tịch Quán lộ ảnh nóng, ông ta mắt hết
mặt mũi.
Lý Ngọc Lan nhẹ nhàng ởi tới, cởi khuy âu
phục giúp Hạ Chấn Quốc: “Chấn Quốc, anh
sao vậy, ai làm anh tức giận sao?”
“Hừ, còn không phải do Hạ Tịch Quán kia à, nó
ở ngoài chơi bời với mấy thằng đàn ông, lộ cả
ảnh nóng ra, bây giờ người ngoài ai cũng chỉ
trỏ anh, đúng là khiến anh không ngóc đâu nỗi.”
Hạ Chấn Quốc tức giận nói.
“Chắn Quốc, em cũng nghe nói chuyện này, em
đã sớm nói là sinh hoạt cá nhân của Hạ Tịch
Quán không sạch sẽ, ở ngoài làm loạn với đàn
ông, bây giờ cô ta làm to chuyện ra như vậy,
liên lụy tới danh dự của Hạ gia chúng ta, chúng
ta không thể để mặc tình hình ngày càng
nghiêm trọng được, nhất định phải nhanh
chóng nghĩ biện pháp.”
“Anh cũng nghĩ vậy, nhưng anh gọi cho Hạ Tịch
Quán mà nó không nghe máy.”
Lý Ngọc Lan thầm nghĩ đương nhiên không ai
nghe máy, bây giò Hạ Tịch Quán còn đang ở
trên giường với mấy người đàn ông kia kìa.
“Chấn Quốc, Hạ Tịch Quán làm ra chuyện lớn
như vậy mà không hề suy nghĩ cho chúng ta,
chúng ta phải lập tức phân rõ giới hạn với cô
ta, ngay mai chúng ta tổ chức buổi họp báo,
tuyên bố cắt đứt quan hệ với cô ta trước mặt
mọi người!”
Hạ Chấn Quốc suy nghĩ một chút rồi gật đầu:
“Được, em sắp xếp việc này đi!”
Lục thị.
Cố Dạ Cần tới làm khách trong văn phòng
Tổng giám đốc của Lục Hàn Đình, Nghiêm Nghị
rót cho anh ta một chén cà phê, Cố Dạ Cần
nhấp một ngụm, nhìn về phía người đàn ông ở
sô pha đối diện: “Hàn Đình, Weibo nổ tung rồi,
tất cả mọi người đều bảo đỉnh đầu anh xanh
cỏ, sao anh không nóng lòng tí nào thế?”
**********
**********
Lục Hàn Đình vẫn nhìn tài liệu trong tay, không
ngắng đầu mà nhếch môi cười lạnh: “Em ấy
không thích tôi nhúng tay vào chuyện của em
ấy, thấy thế là không tôn trọng em ấy, cứ cho
em ấy chơi thoải mái, chơi to thế nào tôi cũng
cân được.”
Cố Dạ Cẩn nhướn mày kiếm, năng lực bạn trai
đầy điểm.
Lúc này, điện thoại kêu “ting” một tiếng, có
người gửi wechat cho anh.
Trong wechat của anh chỉ có một người, Hạ
Tịch Quán.
Lục Hàn Đình mở wechat ra xem, Hạ Tịch
Quán gửi cho anh: “Lục tiên sinh xanh rì ơi, anh
còn chịu được không?”
Chương 74: Nam Quán Bắc Linh
Lục Hàn Đình trả lời cô: “Rất không chịu nỗi rồi,
em có muốn tới xem không?”
Bên kia im lặng mười mấy giây, chắc là chưa
hiểu ý, chờ khi cô nhận ra thì lập tức gửi cho
anh: “Lục tiên sinh, em phát hiện lúc này anh
cũng dâm dê.”
Lý Ngọc Lan tổ chức một buổi họp báo xa hoa
bằng tốc độ nhanh nhất, tất cả phóng viên
truyền thông của Hải Thành đều tới.
Dư luận lên men suốt một đêm, người trong
cuộc Hạ Tịch Quán không rõ tung tích, không
chút tin tức, các phóng viên phóng lòng muốn
phỏng vấn, buổi họp báo của Lý Ngọc Lan rất
đúng lúc, mọi người đỗ xô tới.
Lý Ngọc Lan thu liễm tất cả độc ác và đắc ý vào
lòng, cùng xuất hiện với Hạ Chấn Quốc bằng
vẻ mặt nghiêm trọng, Hạ Tiểu Điệp cũng tới,
ngồi dưới để xem, cô ta muốn tận mắt trông
thấy Hạ Tịch Quán bị đuổi khỏi Hạ gia.
Hai người vừa xuất hiện, các phóng viên điên
cuồng chụp ảnh.
“Hạ tổng, Hạ phu nhân, xin hỏi hai người có
biết bây giờ Hạ Tịch Quán ở đâu không?”
“Cô ta bị tung tin xấu như vậy, có phải là xấu hổ
không dám xuất hiện không?”
Lý Ngọc Lan ho khan một tiếng, khuôn mặt đau
buồn: “Xin mọi người yên lặng một chút, chúng
tôi cũng không biết bây giờ Hạ Tịch Quán đang
ở đâu, cô ta đã cắt đút liên hệ với chúng tôi.
mặc dù cô ta là con gái Hạ gia chúng tôi, nhưng
hành vi của cô ta khiến chúng tôi vô cùng thất
vọng!”
Sắc mặt Hạ Chấn Quốc tối đen như mực, rất
khó coi, ông ta nói: “Về chuyện ảnh nóng của
Hạ Tịch Quán thì chúng tôi không biết rõ, không
muốn đáp lại, sỡ dĩ tổ chức buổi họp báo ngày
hôm nay vì tôi có chuyện quan trọng muốn
tuyên bố, Hạ Tịch Quán không có liêm xỉ,
không có giáo dưỡng, làm ra chuyện bại hoại
gia phong như vậy, bây giờ, tôi tuyên bố cắt đứt
quan hệ bố con với cô ta, chính thức trục xuất
cô ta ra khỏi Hạ gia, về sau chuyện cô ta không
có quan hệ gì với chúng tôi cả!”
Ông ta vừa dứt lời thì tất cả phóng viên đều ồ
lên mọi người bàn tán xôn xao.
“Hạ Tịch Quán đúng là tự tìm đường chết, cô ta
bị đuổi khỏi Hạ gia rồi.”
“Đáng đời cô ta!”
Trong lòng Hạ Tiểu Điệp vô cùng sung sướng,
tốt quá, Hạ Tịch Quán bị đuổi khỏi Hạ gia, về
sau cho cô ta tự sinh tự diệt đi.
Đấu với bà ta à, đúng là không tự lượng sức mình.
Lý Ngọc Lan không nói gì, nhìn đám người kia
lộ vẻ khinh thường và chán ghét với Hạ Tịch
Quán, trong lòng yên lặng cười độc.
Lúc này, một phóng viên đột nhiên hô lên: “Hạ
Tịch Quán xuất hiện!”
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc
“Hạ Tịch Quán xuất hiện rồi sao?”
Mọi người nhanh chóng lấy di động ra, đệ nhất
mỹ nhân Hải Thành Diệp Linh đăng weibol
Hạ Tiểu Điệp không ngờ sẽ xảy ra sự có, cô ta
vội vàng lấy điện thoại ra, Diệp Linh vừa đăng
weibo, chưa tới đã phút đã lên top 1 hot search.
Diệp Linh đăng một bức ảnh, là ảnh chụp cô ấy
và Hạ Tịch Quán trên bờ biển, ánh mặt trời
hoàng hôn trải trên bờ cát, hai người đẹp vui vẻ
giơ V với ống kính.
Diệp Linh đăng tiêu đều rất ngắn gọn: “Bạn
thân tới thăm ban, thật vui vẻ.”
Hạ Tiểu Điệp mở hot search, hot search như
nước thủy triều lên.
Bức ảnh này chụp đúng sườn mặt Hạ Tịch
Mọi người nhanh chóng lấy di động ra, đệ nhất
mỹ nhân Hải Thành Diệp Linh đăng weibol
Hạ Tiểu Điệp không ngờ sẽ xảy ra sự có, cô ta
vội vàng lấy điện thoại ra, Diệp Linh vừa đăng
weibo, chưa tới đã phút đã lên top 1 hot search.
Diệp Linh đăng một bức ảnh, là ảnh chụp cô ấy
và Hạ Tịch Quán trên bờ biển, ánh mặt trời
hoàng hôn trải trên bờ cát, hai người đẹp vui vẻ
giơ V với ống kính.
**********
Diệp Linh đăng tiêu đều rất ngắn gọn: “Bạn
thân tới thăm ban, thật vui vẻ.”
Hạ Tiểu Điệp mở hot search, hot search như
nước thủy triều lên.
Bức ảnh này chụp đúng sườn mặt Hạ Tịch
Quán, cư dân mạng nhanh chóng so sánh tắm
ảnh này với tắm ảnh nóng kia.
“Mẹ, trong ảnh nóng vốn không phải Hạ Tịch
Quán, dưới mũi đều được chỉnh hết, là hàng
chỉnh sửa.”
“Đù, Hạ Tịch Quán là nhan sắc thần tiên gì vậy,
đứng cạnh tiểu tiên nữ Diệp Linh của mị mà
chẳng thua kém chút nào hết á.”
“Chẳng lẽ đây chính là… Nam Quán Bắc Linh
trong truyền thuyết?”
Chương 75: Thuyết Âm Mưu
Từ khi Diệp Linh bước vào giới giải trí, nhan
sắc hay diễn xuất đều có phần, là lưu lượng
đỉnh cấp, lại thêm status này có liên quan tới
Hạ Tịch Quán nên nhanh chóng bùng nổ.
Có dân mạng thâm sâu còn đem Hạ Tịch Quán
và ảnh nóng kia ra so sánh mọi góc độ, bới ra
hàng chỉnh sửa nào động dao kéo ở chỗ nào,
làm bao nhiêu lần.
Trong ảnh, Diệp Linh cũng lộ mặt, mái tóc xoăn
màu trà xõa tung, khuôn mặt nhỏ như lòng bàn
tay đeo kính râm lớn, phong thái mềm mại yêu
kiều, giống như đóa hoa hồng đỏ vừa nở rộ.
Hạ Tịch Quán lộ một bên mặt, vẫn đeo lụa
mỏng như trước, gương mặt thanh thoát và
đường cong tinh xảo lộ vẻ tuyệt sắc tỉnh tế,
giống như vằng trăng sáng không nhiễm bụi
trần.
Hạ Tịch Quán và Diệp Linh hoàn mỹ bày tỏ hai
loại vẻ đẹp cực hạn của nữ giới.
Cụm Nam Quán Bắc Linh nhanh chóng chạy
lên hot search.
“Đây là mỹ nhanh thịnh thế nào vậy, tình bạn
thần tiên gì đây?”
“Tôi mặc kệ tôi không quan tâm, chơi với tiểu
tiên nữ Linh Linh của mị thì nhất định cũng là
tiểu tiên nữ, ai dám nói phỉ báng tôi chửi người
đấy.
“Nốt chu sa và ánh trăng sáng của Hải Thành
kết hợp, tôi muốn liếm màn hình.”
“Nữ thần Quán Quán, tôi muốn kết bạn với cô.”
Cũng có người bàn luận thuyết âm mưu.
“Hôm xảy ra chuyện, Hạ Tịch Quán đi thăm bạn
Diệp Linh, vậy cái ảnh nóng này rất kỳ quái,
thuyết âm mưu.”
“Chuyện này còn cần đoán à, kiến thức về thủ
đoạn của hào môn ít quá đê, nhất định là có
người sắp xếp hàng giả để vu oan cho Hạ Tịch
Quán, Cung Tâm Kế bản mới.”
“Hạ Tịch Quán vẫn luôn không được cưng, chín
tuổi đã bị ném về quê, đón về thì gả thay xung
hỉ luôn, nghe nói ảnh nóng vừa tung ra, vị Hạ
tổng và Hạ phu nhân kia lập tức tổ chức họp
báo với truyền thông tuyên bố cắt đứt quan hệ
bố con với Hạ Tịch Quán.”
**********
**********
“Đúng là bố ruột tốt, mẹ kế hiền mà.”
Hạ Tịch Quán xem bình luận mà trợn mát,
chuyện gì xảy ra vậy, vì sao chỉ trong nháy mắt,
dư luận đã nghiêng về phía Hạ Tịch Quán?
Lý Ngọc Lan cũng thấy những thứ này, sắc mặt
bà ta thay đổi hẳn, bức ảnh nóng kia là giả,
không phải Hạ Tịch Quán!
Chuyện gì xảy ra vậy?
Mấy người bà ta bỏ nhiều tiền ra thuê đâu?
Sao Hạ Tịch Quán lại thoát được?
Sao lại xuất hiện hàng giả này?
Lý Ngọc Lan thầm nghĩ, bà ta mắc lừa rồi!
“Các vị, buổi họp báo hôm nay xin được hủy
bỏ, chúng tôi không biết chút gì về chuyện Hạ
Tịch Quán, còn cần thời gian để biết rõ mọi
chuyện.”
Lý Ngọc Lan nói xong thì đứng dậy, kéo Hạ
Chắn Quốc rời khỏi.
Hạ Chấn Quốc cũng không hiểu chuyện gì,
nhưng ông ta không quan tâm người trong ảnh
nóng có phải là Hạ Tịch Quán hay không mà là
thanh danh của ông ta.
Nếu người trong ảnh nóng không phải Hạ Tịch
Quán thì việc ông ta cắt đứt quan hệ bố con với
Hạ Tịch Quán sẽ thành chuyện máu lạnh cực
kỳ.
Hạ Chắn Quốc và Lý Ngọc Lan rời khỏi, ông ta
nhìn Lý Ngọc Lan: “Rốt cuộc là ai tung cái ảnh
nóng kia ra, em dùng quan hệ giới giải trí của
mình tra rõ cho anh, dám tung chuyện Hạ gia
cho cả Hải Thành biết, mưa máu gió tanh, sau
này sao anh dám ra ngoài nhìn mặt những
giám đốc chi nhánh khác hả?”
Trong lòng Lý Ngọc Lan nhảy dựng, nếu Hạ
Chấn Quốc biết chuyện này do bà ta sắp xếp
thì hậu quả khó mà tưởng nỗi.
Nhưng Lý Ngọc Lan nhanh chóng ổn định tâm
lý, không ai có thể dễ dàng tra ra bà ta làm.
Lý Ngọc Lan đột nhiên nhớ tới Diệp Linh, bà ta
thật sự quên mất Diệp Linh là bạn tốt nhất của
Hạ Tịch Quán ngày trước.
Diệp Linh nhảy dù vào giới giải trí, sao lưng có
kim chủ lớn mở đường, thủ đoạn mạnh mẽ, lợi
hại.
Liệu chuyện bà ta giao dịch với Vương tổng
ngày trước bị tung ra trên Weibo cũng do Diệp
Linh làm không?
Chương 76: Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Bà
Nữa
Nhất thời trong lòng Lý Ngọc Lan vô cùng hỗn
loạn, chỉ miễn cưỡng nở nụ cười qua loa với
Hạ Chấn Quốc: “Em biết rồi, em sẽ cho người
đi tìm hiểu.”
“Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Hạ Tịch
Quán không bị mấy tên đàn ông kia làm…” Lúc
này Hạ Tiểu Điệp chạy ra, không kiêng dè hỏi.
Lý Ngọc Lan hung hăng trợn mắt nhìn Hạ Tiểu
Điệp, quát lớn: “Câm miệng! Con còn ngại
chưa đủ loạn hay sao?”
Hạ Tiểu Điệp nhìn thấy Hạ Chấn Quốc, vội
vàng ngậm miệng.
Sau khi ba người rời khỏi, một phóng viên
hoảng sợ nói: “Trời ơi, thì ra chuyện này là Hạ
phu nhân Lý Ngọc Lan làm.”
Hạ Chấn Quốc vừa nghe được câu này, liền
dừng chân lại.
Sắc mặt Lý Ngọc Lan cứng đò, trắng bệch, bà
ta ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy đám phóng viên
truyền thông đang chen chúc ùa lên bao quanh
bọn họ.
Thì ra ID người đại diện cũ của Lý Ngọc Lan bị
bại lộ, tạo nên dư chắn không nhỏ trên Weibo,
Lý Ngọc Lan vậy mà lên được top hot search.
Từ khi Lý Ngọc Lan xuất đạo tới giờ, trừ lần
nhờ có giao dịch bẩn thỉu mà đạt tới đỉnh lưu
lượng, thì bây giờ còn nỗi tiếng hơn cả lúc đó.
“Đúng là không ngoài dự đoán, là bà mẹ kế Lý
Ngọc Lan làm.”
ề – – –
“Người đại diện lúc trước của Lý Ngọc Lan đã
mua các blog doanh tiêu V trên Weibo, dồn ép
nữ thần Loan Loan vào chỗ chết.”
“Tôi nhớ Lý Ngọc Lan đã từng là một diễn viên
nồi tiếng.”
“Tôi còn nhớ rõ diễn viên này trước đó không
lâu còn cùng một tên giám đốc béo thuê phòng
khách sạn.”
“Quả nhiên nhân sinh như kịch, toàn bộ đều là
diễn cả.”
Ký giả truyền thông vây kín nơi này, tranh nhau
đem microphone đưa lên trước, liên tiếp đặt ra
câu hỏi.
“Hạ phu nhân, xin hỏi vì sao bà lại bày ra bức
ảnh nóng để hãm hại Hạ Tịch Quán?”
“Hạ Tịch Quán những năm này đều sống ở
dưới quê, còn thay con gái của bà đi xung hỉ,
không hề gây ra một chút nguy hiểm nào, vì
sao bà lại ác độc như vậy?”
“Hạ tổng, xin hỏi ông có biết Lý Ngọc Lan là
người đã hãm hại con gái của mình hay
không?”
“Hạ tổng, người bên gối ông tâm địa độc ác
như vậy, biến ông thành kẻ đần xoay vòng
quanh, ông có thấy mình bị lừa gạt hay
không?”
“Hạ tổng, vì sao ông lại bạc bẽo với Hạ Tịch
Quán như vậy, có phải ông đã đánh mắt nhân
tính, muốn sủng thê diệt nữ hay không?”
Hạ Chắn Quốc khiếp sợ nhìn Lý Ngọc Lan bên
(
cạnh, ông ta ngàn vạn lần không nghĩ tới
chuyện này là do Lý Ngọc Lan làm ra.
Bây giờ bị nhiều ký giả truyền thông vây công
như vậy, ông ta cảm thấy một đời uy danh của
mình coi như là bị phá hủy hết rồi, vô cùng khó
XỬ.
“Lý Ngọc Lan, bà có định giải thích hay không?”
Sắc mặt Hạ Chấn Quốc âm trầm dữ tợn hỏi.
Trong đầu Lý Ngọc Lan trở nên trống rỗng, bà
ta dám khẳng định hai lần này đều là Diêp Linh
giúp Hạ Tịch Quán.
**********
**********
Đây hết thảy đều là cái bẫy mà Hạ Tịch Quán
bày ra.
Lý Ngọc Lan kinh sợ nhìn Hạ Chấn Quốc, hiện
tại đối diện với một đống bằng chứng như vậy,
bà ta nhất thời không biết nên nói láo như thế
nào: “Chấn Quốc, chuyện này em sẽ giải thích
sau, bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này đã.”
Hạ Chấn Quốc giơ tay lên, bốp một tiếng,
quãng một cái bạt tai cho Lý Ngọc Lan.
HẤNP
Lý Ngọc Lan hét lên một tiếng, bị tát ngã xuống
đất.
Lần này Hạ Chấn Quốc ra tay rất mạnh, đánh
tới mức bà ta phải hộc máu miệng.
“Lý Ngọc Lan, tôi không muốn nhìn thấy bà
nữa.” Hạ Chấn Quốc phát tay áo rời đi.
Lý Ngọc Lan chưa bao giờ phải chật vật như
vậy, khóe miệng rỉ ra từng tia máu, trên mặt vẫn
vòn hẳn lên một dấu bàn tay dữ tợn.
Các ký giả truyền thông lại bắt đầu hỗn loạn.
“Lý Ngọc Lan, Hạ Chấn Quốc muốn ly hôn với
bà sao?”
“Lòng dạ rắn rết như bà, thì một cái tát này
cũng không đủ.”
Lý Ngọc Lan suy sụp hét lên: “Không được
chụp! Không được chụp! Bảo vệ, bảo vệ mau
tới đây.”
Chương 77: Phải Lộ Ra Át Chủ Bài
Hiện trường vô cùng hỗn loạn, phóng viên điên
cuồng chen lên, có người còn dẫm lên tay Lý Ngọc
Lan: “Chân, bỏ chân ra…”
Bà ta đau phát khóc lên.
Hạ Chấn Quốc bỏ đi, chỉ còn Hạ Tiểu Điệp ở đó,
cô ta vội vã chạy lên bảo vệ Lý Ngọc Lan: “Các
người mau tránh ra, các người dẫm tay mẹ tôi rồi.”
Các phóng viên lại quay sang chỉ trỏ Hạ Tiểu Điệp.
“Hạ Tiểu Điệp, cô cũng chẳng phải người tốt gì, có
mẹ như nào thì sẽ có con như vậy.”
“Tôi nhớ lúc Hạ Tịch Quán trở về, hai mẹ con cô
còn ba lần bốn lượt muốn hãm hại cô ấy, thật là
độc ác.”
“Hạ Tiểu Điệp, đáng đời cô bị bỏ rơi như vậy? Tô
thiếu sao có thể thích cô được chứ?”
Hạ Tiểu Điệp vốn phách lối chua ngoa bây giờ
cũng bị không ít người chửi lại, cũng có người
dẫm lên tay cô ta, khiến cô ta đau khóc thét lên.
Hai mẹ con co rúm lại thành một đoàn, giống như
đám chuột trên phố, mặc cho người người chửi
đánh.
Một lúc sau, đám bảo vệ mới xuất hiện, cố gắng
giải cứu mẹ con đang bị thương ra ngoài.
Lý Ngọc Lan cùng Hạ Tiểu Điệp trở về nhà, Hạ
Tiểu Điệp sợ hãi nói: “Mẹ, lần này bố rất tức giận,
nếu như bố đuổi hai mẹ con chúng ta đi thì phải
làm sao bây giờ? Bây giờ chúng ta không còn chỗ
nào để đi cả, đến cả cửa con cũng không dám
bước ra.”
Lý Ngọc Lan tức suýt chút cắn nát lợi, bà ta không
thể nghĩ tới có một ngày mình sẽ rơi vào tình cảnh
chật vật như vậy.
Lần này Hạ Tịch Quán tương kế tựu kế, khiến bà
ta tự làm lớn chuyện lên, sau đó tự phải gánh lấy
hậu quả.
Lần này dư luận vô cùng tức giận, bà ta đã bị đẩy
lên đầu sóng ngọn gió, bà ta đã không còn chỗ để
đi rồi, hơn nữa, tại sao bà ta phải đi chứ?
Bà ta vì Hạ Chấn Quốc, vì Hạ gia dâng hiến toàn
bộ thanh xuân, vị trí Hạ phu nhân này chỉ có thể
thuộc về bà ta.
Bà ta không thể thua.
Không cam tâm chịu thua.
Lý Ngọc Lan vỗ lên tay Hạ Tiểu Điệp an ủi: “Tiểu
Điệp, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, yên tâm, tất
cả mọi chuyện cứ để mẹ xử lý.”
Hạ Tiểu Điệp liền trở về phòng.
Lý Ngọc Lan ngồi nghỉ một lúc, sau đó lấy điện
thoại ra ấn số gọi cho Hạ Tịch Quán.
Rất nhanh, điện thoại được kết nối, đầu bên kia,
giọng của Hạ Tịch Quán truyền tới: “Alo, dì à dì
vẫn khỏe chứ?”
Cuộc điện thoại này sớm nằm trong dự liệu của
Hạ Tịch Quán, giống như cô đang chờ bà ta gọi tới
vậy.
Nghe bộ dáng nhàn nhã kèm theo tia giễu cợt của
cô, Lý Ngọc Lan oán hận nắm chặt tay: “Hạ Tịch
Quán, cô cho rằng bố cô ly hôn với tôi thì cô sẽ
thắng sao?”
“Không phải sao, hay là dì còn chiêu nào nữa?”
Lý Ngọc Lan cười lạnh: “Hạ Tịch Quán, cô đúng là
không hiểu bố cô rồi, chỉ cần tôi còn giá trị với ông
ta, thì ông ta nhất định sẽ không bỏ tôi đâu, chúng
ta cứ chờ xem.”
Hạ Tịch Quán cong môi cười: “Được, tôi sẽ rửa
mắt mà xem, hy vọng dì có bản lĩnh thật sự, chứ
đừng để tôi nhìn thấy trò cười của dì nữa.”
Lý Ngọc Lan tắt máy, tức muốn đập vỡ điện thoại
ra, nhưng sau đó bà ta lại nhịn được, tiếp tục gọi
điện thoại cho Hạ Chấn Quốc.
Hạ Chắn Quốc không trở về, khoảng thời gian gần
đây ông ta thường xuyên qua đêm bên ngoài.
Lý Ngọc Lan gọi mấy cuộc cũng không thấy ông ta
nghe máy.
Lý Ngọc Lan không gọi nữa chuyển sang nhắn tin
cho Hạ Chấn Quốc: “Bố nuôi của em sắp tới đây,
muốn tham gia kỉ niệm ngày kết hôn của hai chúng
ta.
Rất nhanh, Hạ Chắn Quốc liền gọi lại.
Lúc này Hạ Tịch Quán đang ở Tam Á, cô thật sự
đến đây để tham ban.
Nghỉ phép trong biệt thự, Diệp Linh cắm ống hút
vào một quả dừa rồi đưa cho Hạ Tịch Quán:
“Quán Quán, lần này Lý Ngọc Lan coi như là rơi
vào đường cùng rồi nhỉ.”
Hạ Tịch Quán bỏ điện thoại xuống: “Đừng nóng
vội, Lý Ngọc Lan chắc chắn còn có đại chiêu, máy
năm nay bà ta có thể ngồi vững trên chiếc ghé Hạ
phu nhân là vì bà ta đã xuất sắc hoàn thành vai trò
một người vợ hiền, bà ta dùng quan hệ của mình
kéo về cho Hạ thị không ít mối làm ăn, một kích
này của mình, sẽ khiến cho Lý Ngọc Lan phải lộ ra
át chủ bài.”…
Diệp Linh cũng cong môi lên cười: “Một khi lộ ra át
chủ bài, thì ngày chết của bà ta cũng không còn xa nữa.
Chương 78: Mua Quà Cho Anh
Hạ Tịch Quán hừ một tiếng, bây giờ cô chỉ cần yên
lặng chờ đợi mà thôi.
Diệp Linh nằm trên ghế mây, trên người mặc một
chiếc vày dài đỏ chiết eo, sắc đỏ càng tôn lên làn
da trắng như trắng gà bóc của cô, khuôn mặt nhỏ
nhắn tinh xảo cỡ chừng bàn tay đang tủm tỉm
cười, vừa có chút lười biếng lại có nét mị hoặc
quyến rũ, đúng là báu vật trời sinh.
“Quán Quán, từ khi cậu trở về, ngày nào cũng như
đi đánh trận vậy, hay là bảo Lục tiên sinh của cậu
cho bọn họ biến mắt hoàn toàn luôn đi.”
“Không được, mình đã nói rồi phải giữ nguyên tinh
thần độc lập này, làm một cô gái toàn diện từ trong
ra ngoài.”
Diệp Linh quan sát Hạ Tịch Quán một chút: “Quán
Quán, chinh phục thế giới là việc của đàn ông, còn
phụ nữ ấy chỉ cần chỉnh phục đàn ông là được rồi.
Hạ Tịch Quán mập mờ nháy mắt: “Linh Linh, mình
đâu được như cậu có kim chủ đại nhân chứ.”
“Ít ra mình cũng có cái nghề để kiếm ăn, hơn nữa
mình cảm thấy làm mọi chuyện vì anh ấy đều đáng
giá.”
Nhìn bộ dạng mềm mại quyến rũ của Diệp Linh,
Hạ Tịch Quán nhìn còn muốn tan chảy huống chỉ
là đàn ông, cô đứng dậy nói: “Linh Linh, chúng ta
đi shopping đi.”
Diệp Linh khẽ chớp hàng mi cong nhỏ: “Mua quà
cho Lục tiên sinh à?””
Hạ tịch Quán phục sát đất: “Đúng vậy, dùng tiền
trong tài khoản của Lý Ngọc Lan, một trăm vạn
đấy, hơn nữa. Mỗi lần Lục tiên sinh đi công tác đều
mua quà tặng mình.”
Lý Ngọc Lan không biết rằng Hạ Tịch Quán là
ngâm thuốc mà lớn lên, bách độc bất xâm, cho
nên những thứ thuốc mê kia đối với cô căn bản là
không có tác dụng.
Lúc ở trong bệnh viện, cô chỉ là giả vờ té xỉu mà
thôi, sau đó dùng ngân châm thu phục máy tên áo
đen kia.
Diệp Linh lăn lộn trong giới giải trí đã lâu, bèn tìm
một cô gái có ngoại hình có chút tương tự với cô,
sau đó liền chụp máy tắm.
Bởi vì đeo khăn che mặt, cho nên Lý Ngọc Lan
nhất thời cũng không phát giác, sau đó liền phát
sinh những chuyện tiếp theo.
Lý Ngọc Lan chuyển hơn trăm vạn tới tài khoản
này cuối cùng đều rơi vào trong túi Hạ Tịch Quán,
Hạ Tịch Quán vậy mà lại không biết mình đáng giá
nhiều tiền như vậy.
Một trăm vạn không phải con số nhỏ, cô còn chưa
thấy qua nhiều tiền như vậy.
Người đại diện lái xe, chở hai mỹ nữ tới cửa hàng,
nháy mắt khi hai người vừa mở cửa bước vào
trong liền tạo nên một bức tranh phong cảnh lóa
mát.
Diệp Linh hiếu kì hỏi Hạ Tịch Quán: “Quán Quán,
Lục tiên sinh mua quà gì cho cậu vậy?”
“Viên Viên, là một con mèo nhỏ.”
“Xem ra Lục tiên sinh coi cậu như một cô bé để dỗ
dành rồi.”
Trong lòng Hạ Tịch Quán ngọt ngào: “Linh Linh,
cậu nói xem mình nên mua gì tặng anh ấy?”
Đây là lần đầu tiên Hạ Tịch Quán mua quà
Diệp Linh kéo thấp mũ xuống, tận lực giảm bớt sự
tồn tại trong đám đông: “Nếu là mình, thì mình sẽ
mua một bộ đồ ngủ thật sexy, sau đó tặng cả
người cho anh ấy.”
Hạ Tịch Quán lập tức cảm thấy không nên hỏi
Diệp Linh vấn đề này, Lục tiên sinh đã đủ háo sắc
rồi, không thể cổ vũ cho anh tiếp tục được.
Hạ Tịch Quán nhìn sang cửa hàng đồ nam, quần
áo của anh hình như đều đặt may riêng, không
cần thiết mua.
Rất nhanh, Hạ Tịch Quán liền dừng lại trước một
tủ kính đựng thắt lưng cho nam.
Ký ức đột nhiên lùi tới một đêm kia ở quán bar,
anh bảo cô tháo thắt lưng cho anh…
Chương 78: Mua Quà Cho Anh
Vành tai nhỏ của Hạ Tịch Quán liền bắt đầu đỏ lên.
Lúc này Diệp Linh ở bên cạnh khụ khụ hai tiếng ra
hiệu: “Quán Quán, có chút quá đáng rồi đó.”
Chương 79: Tra Được Rồi
Hạ Tịch Quán chột dạ nhìn sang Diệp Linh: “Mình
có suy nghĩ chuyện gì đâu.”
Đôi mắt long lanh động lòng người của Diệp Linh
khẽ cong lên: “Cậu suy nghĩ chuyện gì đều viết hết
lên mặt rồi kìa.”
Hạ Tịch Quán ấp úng không nói được gì, cuối
cùng chỉ có thể cúi đầu chạy vào bên trong quây,
lựa chọn thắt lưng.
“Linh Linh, mình muốn tặng quà cho bà nội.”
“Được thôi, bà nội thích gì vậy?”
“Búp bê.”
Diệp Linh gật đầu: “Vậy chúng ta đi mua Barbie,
loại kia trông rất mềm mại đáng yêu, bà nội sẽ rất thích.”
Hạ Tịch Quán đồng ý: “Được được.”
Người đại diện ở bên cạnh nghe vậy há hốc mồm
lên, tặng cho bà lão một con Barbie, chẳng lẽ là bị
điên rồi? Hãy vào đọc tại Vietwriter.net
Cô đẹp cô nói gì cũng đúng!
Hạ Tịch Quán chờ ở Tam Á hai ngày, vụ việc của
Lý Ngọc Lan với ảnh nóng tạm lắng xuống, Hạ
Tịch Quán liền biết là Hạ Chân Quốc đã xuất thủ.
Rất nhanh cô liền nhận được tin tức về buổi kỉ
niệm ngày kết hôn của Hạ Chắn Quốc với Lý Ngọc
Lan, họ đang chuẩn bị một bữa tiệc lớn.
Hạ Tịch Quán cũng không gấp, vụ ảnh nóng đã
hoàn toàn phá hủy thanh danh mặt mũi của Hạ
Chấn Quốc, ông ta chỉ hận không thể bóp chết Lý
Ngọc Lan mà thôi.
Có điều bây giờ không những không trách phạt Lý
Ngọc Lan, mà ông ta còn vì Lý Ngọc Lan tổ chức
bữa tiệc mừng, chuyện này thật là thú vị.
Diệp Linh đem một phần tài liệu đưa cho cô:
“Quán Quán, tra được rồi, buổi kỉ niệm kết hôn này
có một vị khách quý rất quan trọng, tên là La Phú,
là bố nuôi của Lý Ngọc Lan.”
Hạ Tịch Quán liếc nhìn tài liệu trong tay, La Phú
này vốn là một đại gia có tiếng trong giới giải trí,
thành công của Lý Ngọc Lan không thể bỏ qua
công lao của ông ta, mà La Phú lại làm bên xuất
nhập cảng, mấy năm nay nguồn lợi của Hạ thị chủ
yếu là kiếm được từ bên xuất nhập cảng, lá bài
của Lý Ngọc Lan giấu cũng thật kĩ, mãi mới chịu lộ ra.
“Đúng vậy, trách không được chúng ta đào lâu
như vậy mà không có manh mối, bối cảnh của La
Phú này rất sâu, hai đạo đều ăn, mà ông ta còn có
một bà vợ rất lợi hại, phía nhà mẹ đẻ của bà vợ rất
có quyền thế.”
Lần này dư luận huyên náo ồn ào như thế đã phá
hủy toàn bộ mối giao thiệp của Lý Ngọc Lan trong
những năm tháng ăn nằm ở giới giải trí, vì để
không bị ném bỏ bà ta chỉ đành lộ ra cây át chủ bài
này thôi.
Hạ Tịch Quán gật đầu, từ khi cô từ quê quay trở lại
vẫn luôn chờ đợi một ngày này, chậm rãi phá hủy
nền móng của Lý Ngọc Lan, khiến cho bản tính
hung ác của bà ta hiện ra.
“Mặc dù bố mình rất quan tâm tới mặt mũi, nhưng
ông ta lại càng yêu lợi ích hơn, hơn nữa đây cũng
không phải giới giải trí, có thanh danh xấu cũng
không sao, dù sao ông ta cũng là một phú thương,
bởi vì mình đã phá hỏng lễ đính hôn của Tô Hi với
Hạ Tiểu Điệp, cho nên về mặt tài chính Hạ thị đang
rất bí bách chưa tìm được biện pháp giải quyết, bố
mình bây giờ đang cần được bơm tiền gấp.”
Diệp Linh uống một ngụm nước trái cây: “Nghe nói
vị La phu nhân này có một cây roi rất tốt, chuyên
để đánh những tiện nhân dám câu dẫn chồng bà
ta, không bằng chúng ta nghĩ biện pháp để cho bà
ta cùng tới tham dự đi?”
**********
Ánh mắt Hạ Tịch Quán khẽ sáng lên: “Mình cũng
đang có ý này.”
Hai người ăn nhịp với nhau, Hạ Tịch Quán buông
tài liệu ra đứng dậy: “Linh Linh, mình phải về thôi,
phải tham gia buổi kỉ niệm này chứ, đúng rồi, khi
nào thì cậu sẽ quay về?”
Diệp Linh lười biếng dựa vào cạnh cửa, mái tóc
xoăn màu trà dưới làn gió đêm tùy ý quấn quanh
khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Nhanh thôi.”
Chương 80: Bố Nuôi
Buổi kỉ niệm của Hạ Chấn Quốc với Lý Ngọc Lan
được diễn ra đúng thời gian, phú thương Hải
thành cùng các vị phu nhân vẫn đến tham dự.
Lý Ngọc Lan khi thắng khi thua, đã trở thành đề tài
nói chuyện trong các buổi tiệc trà trên phố, nhưng
đối với thương nhân mà nói thì luôn có lợi ích ràng
buộc.
Hôm nay Lý Ngọc Lan diện trang phục lộng lẫy,
trang điểm tinh xảo, bà ta sẽ không nhận thua, bà
ta dùng thân phận bố nuôi để đổi lấy bữa kỉ niệm
hôm nay, để chứng minh với người bên ngoài
rằng, đến lông tóc bà ta cũng không chút tổn
thương nào, không ai có thể đạp đổ vị trí của bà
ta, coi như một cái tát đánh thẳng vào mặt Hạ Tịch
Quán.
“Triệu phu nhân, bộ quần áo này của bà thật đẹp,
bà mua ở đâu vậy?” Lý Ngọc Lan lộ ra nụ cười
hoàn mỹ mà ưu nhã tiến lên bắt chuyện.
Xuất thân từ ngành giải trí cho nên Lý Ngọc Lan
rất am hiểu chuyện xã giao.
Triệu phu nhân đang tán gẫu với mấy vị phu nhân
giàu có thì đột nhiên Lý Ngọc Lan bước tới, Triệu
phu nhân chỉ đành xã giao vài câu sau đó nhanh
chóng cùng máy vị phu nhân kia rời đi.
Lý Ngọc Lan đứng đè người
tại chỗ, bà ta cảm giác mấy vị phu nhân giàu có kia
đang cô lập bà ta, thậm chí sau lưng còn đang bàn
luận về vụ ảnh nóng kia.
Bà ta nỗ lực che giấu đi bê bối này, dùng buổi kỉ
niệm hôm nay để thể hiện hư vinh của bà ta, thế
nhưng có một số việc đã xảy ra thì không còn như
trước.
“Mẹ!”
Lúc này Hạ Tiểu Điệp cũng đi tới, tức giận dậm
chân nói: “Mẹ, sao mấy thiên kim lúc trước vẫn
chơi với con bây giò lại không đoái hoài gì vậy?”
Sắc mặt Lý Ngọc Lan lạnh xuống, không riêng gì
bà ta, mà cả Tiểu Điêp cũng đã bị giới nhà giàu ở
Hải Thành xa lánh.
Lúc này Hạ Chấn Quốc đi tới…thấp giọng hỏi: “Lý
Ngọc Lan, vì sao bố nuôi còn chưa tới đây? Bây
giờ nhu cầu cấp bách của Hạ thị là cần được bơm
tiền, nếu bố cô tới thì vấn đề tiền nong của chúng
ta sẽ được giải quyết.”
Vốn tâm tình Lý Ngọc Lan còn đang không tốt,
hiện tại lại càng hỏng bét, bà ta nhìn Hạ Chấn
Quốc: “Bơm tiền bơm tiền, ông lúc nào cũng chỉ
nghĩ tới bơm tiền thôi, ông chẳng quan tâm tới phu
nhân cùng con gái của mình chút nào.”
“Bà có ý gì? Lúc đầu Tô thiếu đã đồng ý sẽ đầu tư
rồi, nhưng lễ đính hôn của Tiểu Điệp đã bị hủy,
đều do hai mẹ con bà vô dụng, không giải quyết
được vấn đề tiền bạc thì thôi còn gây rắc rối cho
tôi, cũng không nhìn lại xem là ai đã thu dọn cục
diện rối rắm của hai người.” Hạ Chấn Quốc phát
tay áo rời đi.
**********
**********
Lý Ngọc Lan nghe xong muốn bốc hỏa, rất muốn
cãi lại mấy câu, nhưng đúng lúc này bên tai đột
nhiên truyền tới một giọng nói nhẹ nhàng: “Bó, dì,
hai người đang cãi nhau chuyện gì vậy?”
Lý Ngọc Lan vội quay đầu lại, Ha Tịch Quán đã
tới.
Vụ việc ảnh nóng xảy ra lâu như vậy mà Hạ Tịch
Quán vẫn không hề lộ diện, hôm nay lại xuất hiện
ở đây, thu hút không ít ánh mắt của mọi người
hướng tới.
Xem kịch vui.
Khóe miệng Lý Ngọc Lan giật giật: “Tịch Quán,
con đến rồi à, con nghe lầm rồi, dì với bố con
không có cãi nhau.”
Hạ Tịch Quán đi tới bên cạnh Hạ Chấn Quốc,
ngoan ngoãn nhu thuận nhìn ông ta: “Bó, chuyện
gì đã qua thì cứ để nó qua đi, sau này con sẽ cố
gắng hạn chế về nhà, chỉ cần gia đình của mọi
người hòa thuận mỹ mãn là được rồi.”
Từ sau lần đoạn tuyệt quan hệ bố con ở buổi hợp
báo, hôm nay Hạ Tịch Quán lại xuất hiện trước
mặt mọi người với bộ dạng nhỏ nhắn thanh tú, bây
giờ còn ngoan ngoãn thân mật như cô con gái
nhỏ, quả thực là một cái tát hung hănh đánh vào
mặt hai người Hạ Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan.
“Hạ tổng, tiểu thư Tịch Quán được giáo dục tốt
như vậy, ông đúng là đã sinh được cô con gái
ngoan.”
Hạ Chấn Quốc còn chưa từng dạy bảo Hạ Tịch
Quán câu nào nghe vậy cứng đờ, sau đó xấu hỗ
cười nói: “Tịch Quán, ủy khuất cho con rồi, đây
cũng là nhà của con, con cứ về đi, nếu như ai dám
bắt nạy con, thì bố nhất định sẽ giáo huấn người
đó.”
Bị dạy dỗ Lý Ngọc Lan vô cùng khó xử, Hạ Tịch
Quán vừa ra trận liền hung hăng đạp cho bà ta
một cái, bà ta sao có thể không hận cho được?
Lúc này có người lên tiếng nói: “La tổng, cuối cùng
ông cũng tới.”
La Phú tới.
Cơ hồ trong nháy mắt Lý Ngọc Lan liền đứng
thẳng người ưỡn lưng ra, bà ta dẫm trên giày cao
gót, kiêu ngạo bước về phía trước, lôi kéo cánh
tay La Phú, ngọt ngào kêu một tiếng: “Bố nuôi.”
Last edited: