Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2199
Chương 2199:
Ba năm rồi…
“Băng Băng, danh tiếng Thành gia em nghe nói qua rồi chứ, dượng ấy ở Hồng Kông oai phong một cõi, hô mưa gọi gió. Đúng rồi, Thành gia là dượng của anh, em cũng có thể gọi chú ấy là dượng.” Đường Ngọc hưng phần nói.
Dương Kim Đậu biết quá khứ giữa Tiêu Thành và Hà Băng, kỳ thực cũng không tính là quá khứ, bởi vì, căn bản chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.
Hiện tại hai người ở tiệc sinh nhật gặp lại khiến Dương Kim Đậu trở tay không kịp, hiện tại con gái của bà đã tên Hà Băng, không phải Tô Tiểu Đường nữa rồi, bà không hy vọng quá khứ của con gái bị người khác biết, nhât là người Đường gia.
Dương Kim Đậu lo lắng nhìn Tiêu Thành và Hà Băng, nhanh chóng mở miệng: “Băng Băng, gọi đi con, gọi dượng!”
Dương Kim Đậu càng nhắn mạnh giọng ở chữ “dượng” này, là đang nhắc nhở Hà Băng thân phận của Tiêu Thành, anh đã có vợ rồi.
Hà Băng nhìn Tiêu Thành, cũng không có tâm tình gì lớn, khuôn mặt thanh lệ lãnh lãnh đạm đạm, giống như nhìn một người xa lạ, cô mở miệng gọi một tiếng: “Thưa dượng.”
Tiêu Thành cũng không có biểu cảm nào, đôi mắt đen sâu như đầm hàn, không ai có thê xem thâu anh đang suy nghĩ cái gì: “Hà tiểu thư, chào cô.”
Lúc gặp lại, bọn họ đã là người dưng.
“Đường Ngọc, sinh nhật chính thức bắt đầu rồi, con mau mời Băng Băng tới khiêu vũ đi. “Đường phu nhân thúc giục nhắc nhở.
Đường Ngọc nhanh chóng sửa lại quần áo một chút, sau đó ở trước mặt Hà Băng thân sĩ cong lưng, vươn: tay: “Băng Băng, anh có thể mời em nhảy một điệu không?”
Hà Băng im lặng vài giây, sau đó đưa tay mình cho Đường Ngọc: “Được.”
Đường Ngọc mang theo Hà Băng đi Vào sân nhảy.
Hiện trường vang lên tiêng nhạc ưu nhã du dương, Đường Ngọc cầm bàn tay nhỏ mềm mại không xương của Hà Băng, một tay kia nhẹ nhàng đặt trên vòng eo nhỏ của cô, cô gái tính lạnh, thế nhưng cơ thể vô cùng ấm áp: “băng cơ ngọc cốt” đại để chính là như vậy.
Lúc Đường Ngọc làm những động tác này mang theo thận trọng thăm dò, bởi vì anh ta cũng không xác định Hà Băng sẽ phản cảm hay không, tâm ý của anh ta Hà Băng đã biết, thế nhưng cô vẫn không lạnh không nhạt với anh ta.
Lúc đầu Đường Ngọc còn không chắc Hà Băng có thể hay chấp nhận lời mời khiêu vũ cùng mình, không ngờ Hà Băng dĩ nhiên đồng ý.
Hiện tại anh ta làm ra những cử chỉ thân mật này, Hà Băng hình như cũng không cự tuyệt và phản cảm.
Tối nay Hà Băng đã đến gần hơn một bước với anh ta.
Điều này làm cho trong lòng Đường Ngọc nở hoa: “Băng Băng, tối hôm nay anh lái xe đưa em về nhà nhé?”
Hà Băng không có phản ứng.
“Băng Băng, ngày mai em rảnh không, anh muốn mời em ăn cơm.”
Hà Băng vẫn không có phản ứng.
Đường Ngọc hơi xấu hỗ, bởi vì anh ta cảm giác mình đang tự biên tự diễn, anh ta nhìn Hà Băng, cô gái cúi thấp đôi mắt, hàng mi dài như cánh bướm an tĩnh rũ xuống, hết sức xinh đẹp, thế nhưng không biết cô suy nghĩ cái gì.
Cô tựa như… có chút không yên lòng.
Ba năm rồi…
“Băng Băng, danh tiếng Thành gia em nghe nói qua rồi chứ, dượng ấy ở Hồng Kông oai phong một cõi, hô mưa gọi gió. Đúng rồi, Thành gia là dượng của anh, em cũng có thể gọi chú ấy là dượng.” Đường Ngọc hưng phần nói.
Dương Kim Đậu biết quá khứ giữa Tiêu Thành và Hà Băng, kỳ thực cũng không tính là quá khứ, bởi vì, căn bản chưa bắt đầu đã kết thúc rồi.
Hiện tại hai người ở tiệc sinh nhật gặp lại khiến Dương Kim Đậu trở tay không kịp, hiện tại con gái của bà đã tên Hà Băng, không phải Tô Tiểu Đường nữa rồi, bà không hy vọng quá khứ của con gái bị người khác biết, nhât là người Đường gia.
Dương Kim Đậu lo lắng nhìn Tiêu Thành và Hà Băng, nhanh chóng mở miệng: “Băng Băng, gọi đi con, gọi dượng!”
Dương Kim Đậu càng nhắn mạnh giọng ở chữ “dượng” này, là đang nhắc nhở Hà Băng thân phận của Tiêu Thành, anh đã có vợ rồi.
Hà Băng nhìn Tiêu Thành, cũng không có tâm tình gì lớn, khuôn mặt thanh lệ lãnh lãnh đạm đạm, giống như nhìn một người xa lạ, cô mở miệng gọi một tiếng: “Thưa dượng.”
Tiêu Thành cũng không có biểu cảm nào, đôi mắt đen sâu như đầm hàn, không ai có thê xem thâu anh đang suy nghĩ cái gì: “Hà tiểu thư, chào cô.”
Lúc gặp lại, bọn họ đã là người dưng.
“Đường Ngọc, sinh nhật chính thức bắt đầu rồi, con mau mời Băng Băng tới khiêu vũ đi. “Đường phu nhân thúc giục nhắc nhở.
Đường Ngọc nhanh chóng sửa lại quần áo một chút, sau đó ở trước mặt Hà Băng thân sĩ cong lưng, vươn: tay: “Băng Băng, anh có thể mời em nhảy một điệu không?”
Hà Băng im lặng vài giây, sau đó đưa tay mình cho Đường Ngọc: “Được.”
Đường Ngọc mang theo Hà Băng đi Vào sân nhảy.
Hiện trường vang lên tiêng nhạc ưu nhã du dương, Đường Ngọc cầm bàn tay nhỏ mềm mại không xương của Hà Băng, một tay kia nhẹ nhàng đặt trên vòng eo nhỏ của cô, cô gái tính lạnh, thế nhưng cơ thể vô cùng ấm áp: “băng cơ ngọc cốt” đại để chính là như vậy.
Lúc Đường Ngọc làm những động tác này mang theo thận trọng thăm dò, bởi vì anh ta cũng không xác định Hà Băng sẽ phản cảm hay không, tâm ý của anh ta Hà Băng đã biết, thế nhưng cô vẫn không lạnh không nhạt với anh ta.
Lúc đầu Đường Ngọc còn không chắc Hà Băng có thể hay chấp nhận lời mời khiêu vũ cùng mình, không ngờ Hà Băng dĩ nhiên đồng ý.
Hiện tại anh ta làm ra những cử chỉ thân mật này, Hà Băng hình như cũng không cự tuyệt và phản cảm.
Tối nay Hà Băng đã đến gần hơn một bước với anh ta.
Điều này làm cho trong lòng Đường Ngọc nở hoa: “Băng Băng, tối hôm nay anh lái xe đưa em về nhà nhé?”
Hà Băng không có phản ứng.
“Băng Băng, ngày mai em rảnh không, anh muốn mời em ăn cơm.”
Hà Băng vẫn không có phản ứng.
Đường Ngọc hơi xấu hỗ, bởi vì anh ta cảm giác mình đang tự biên tự diễn, anh ta nhìn Hà Băng, cô gái cúi thấp đôi mắt, hàng mi dài như cánh bướm an tĩnh rũ xuống, hết sức xinh đẹp, thế nhưng không biết cô suy nghĩ cái gì.
Cô tựa như… có chút không yên lòng.