Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2122
Chương 2122:
Hai mặt Diệp Linh trong nháy mắt sáng rực lên, cô liền nhào qua, trực tiếp nhào vào trong lòng Cố Dạ Cần, còn dùng hai cánh tay nhỏ bé móc vào cổ anh vui vẻ nhảy về phía trước: “Thật vậy chăng? Thật tốt quá, tôi muốn đi, mau mang tôi đi!”
Cố Dạ Cần vươn tay giữ lại vòng eo mềm của cô, hộ tống cô trong lòng, trên gương mặt tuấn mỹ dâng lên ý cười mềm mại, anh thấp giọng dặn dò: “Song, đến Hồng Kông, em đều phải nghe theo tôi, chỉ có thể đừng nhìn từ xa, không được tham gia.”
“Tốt, tôi gì cũng đồng ý với anh, tôi nghe theo anh tất!” Diệp Linh chôn khuôn mặt ở trong lòng anh cà cà, vui vẻ quên hết tất cả.
“Vậy tôi bảo người sắp xếp.” Cô Dạ Cần hôn một cái mái tóc của cô.
Lúc này Diệp Linh đã nhận ra bất thường, hiện tại cô hình như đang cùng Có Dạ Cần… ôm nhau.
Diệp Linh nhanh chóng đứng thẳng người, rụt tay mình về.
“Làm sao vậy?” Có Dạ Cần hỏi cô.
Diệp Linh cảm giác khuôn mặt nhỏ của mình từ từ đỏ lên: “Không có gì.”
Cô dùng tay bưng gương mặt nóng lên của mình, xoay người bỏ chạy.
Ah, mắc cỡ chết người.
Vừa rôi, là cô chủ động…
Cô đã bắt đầu giở trò với anh rồi!
Cố Dạ Cẩn mang Diệp Linh bay đến Hồng Kông, hai người ở trong một căn hộ, bởi vìtoàn bộ hành trình đều là Cố Dạ Cần tự tay sắp xếp, rất an toàn.
Tối hôm đó Cố Dạ Cần che áo gió en khoác trên vai Diệp Linh: “Nghe nói gần đây có một quán bar, là của Tiêu gia, hôm nay khai trương Tiêu Thành cũng sẽ có mặt, đi nhé, tôi dẫn em đi chơi một chút.”
Diệp Linh lúc này câu đôi môi đỏ mọng: “Thật không? Tôi có thể gặp anh trai rồi!”
“Thế nhưng…”
“Thế nhưng tôi không thể chạy loạn, phải luôn ở cạnh anh, quán bar người lắm mắt nhiều, không thể để đụng vào bụng, tôi nói đúng chưa?” Diệp Linh dí dỏm nháy mắt.
Mỗi lần ra ngoài Có Dạ Cần đều sẽ căn dặn những lời này, Diệp Linh nhắm mắt cũng có thể nói lầu lầu.
Cố Dạ Cần xoa xoa mái tóc cô, nắm tay cô đi ra ngoài.
Rất nhanh đã đến quán bar, nhạc sàn đinh tai nhức óc, trong sàn nhảy người người nhảy múa điên cuồng, Cố Dạ Cần và Diệp Linh tìm một ghế lô vắng vẻ ngồi xuống.
“Nhanh lên một chút! Các cô gái, tốc độ nhanh một chút, Thành gia sắp tới, các cô phải muốn xuất ra trạng thái tốt nhất tới hâu hạ Thành gia, nêu như tôi nay Thành gia chọn trúng người nào, mang người đó trở về qua đêm, đó chính là chuyện tốt, là phượng hoàng bay lên đầu cành đó! Má mì mang theo một tốp các cô gái đi ra.
Những cô gái này đều là chủ chốt trong quầy bar, ai ai cũng xinh đẹp, kiểu nữ sinh thanh thuà, kiểu tiểu yêu tinh yêu mị, kiểu ngự tỷ cool ngầu, nhìn mà hoa mắt.
Nghe nói Thành gia sắp tới, những cô gái này đều chỉnh sửa làn váy, bọn họ đều âm thầm chờ mong mình là người được chọn trúng.
Anh trai sắp tới sao?
Diệp Linh đều có chút nóng lòng, cô đã lâu không gặp anh trai rôi, không biệt anh trai có khỏe không.
Hai mặt Diệp Linh trong nháy mắt sáng rực lên, cô liền nhào qua, trực tiếp nhào vào trong lòng Cố Dạ Cần, còn dùng hai cánh tay nhỏ bé móc vào cổ anh vui vẻ nhảy về phía trước: “Thật vậy chăng? Thật tốt quá, tôi muốn đi, mau mang tôi đi!”
Cố Dạ Cần vươn tay giữ lại vòng eo mềm của cô, hộ tống cô trong lòng, trên gương mặt tuấn mỹ dâng lên ý cười mềm mại, anh thấp giọng dặn dò: “Song, đến Hồng Kông, em đều phải nghe theo tôi, chỉ có thể đừng nhìn từ xa, không được tham gia.”
“Tốt, tôi gì cũng đồng ý với anh, tôi nghe theo anh tất!” Diệp Linh chôn khuôn mặt ở trong lòng anh cà cà, vui vẻ quên hết tất cả.
“Vậy tôi bảo người sắp xếp.” Cô Dạ Cần hôn một cái mái tóc của cô.
Lúc này Diệp Linh đã nhận ra bất thường, hiện tại cô hình như đang cùng Có Dạ Cần… ôm nhau.
Diệp Linh nhanh chóng đứng thẳng người, rụt tay mình về.
“Làm sao vậy?” Có Dạ Cần hỏi cô.
Diệp Linh cảm giác khuôn mặt nhỏ của mình từ từ đỏ lên: “Không có gì.”
Cô dùng tay bưng gương mặt nóng lên của mình, xoay người bỏ chạy.
Ah, mắc cỡ chết người.
Vừa rôi, là cô chủ động…
Cô đã bắt đầu giở trò với anh rồi!
Cố Dạ Cẩn mang Diệp Linh bay đến Hồng Kông, hai người ở trong một căn hộ, bởi vìtoàn bộ hành trình đều là Cố Dạ Cần tự tay sắp xếp, rất an toàn.
Tối hôm đó Cố Dạ Cần che áo gió en khoác trên vai Diệp Linh: “Nghe nói gần đây có một quán bar, là của Tiêu gia, hôm nay khai trương Tiêu Thành cũng sẽ có mặt, đi nhé, tôi dẫn em đi chơi một chút.”
Diệp Linh lúc này câu đôi môi đỏ mọng: “Thật không? Tôi có thể gặp anh trai rồi!”
“Thế nhưng…”
“Thế nhưng tôi không thể chạy loạn, phải luôn ở cạnh anh, quán bar người lắm mắt nhiều, không thể để đụng vào bụng, tôi nói đúng chưa?” Diệp Linh dí dỏm nháy mắt.
Mỗi lần ra ngoài Có Dạ Cần đều sẽ căn dặn những lời này, Diệp Linh nhắm mắt cũng có thể nói lầu lầu.
Cố Dạ Cần xoa xoa mái tóc cô, nắm tay cô đi ra ngoài.
Rất nhanh đã đến quán bar, nhạc sàn đinh tai nhức óc, trong sàn nhảy người người nhảy múa điên cuồng, Cố Dạ Cần và Diệp Linh tìm một ghế lô vắng vẻ ngồi xuống.
“Nhanh lên một chút! Các cô gái, tốc độ nhanh một chút, Thành gia sắp tới, các cô phải muốn xuất ra trạng thái tốt nhất tới hâu hạ Thành gia, nêu như tôi nay Thành gia chọn trúng người nào, mang người đó trở về qua đêm, đó chính là chuyện tốt, là phượng hoàng bay lên đầu cành đó! Má mì mang theo một tốp các cô gái đi ra.
Những cô gái này đều là chủ chốt trong quầy bar, ai ai cũng xinh đẹp, kiểu nữ sinh thanh thuà, kiểu tiểu yêu tinh yêu mị, kiểu ngự tỷ cool ngầu, nhìn mà hoa mắt.
Nghe nói Thành gia sắp tới, những cô gái này đều chỉnh sửa làn váy, bọn họ đều âm thầm chờ mong mình là người được chọn trúng.
Anh trai sắp tới sao?
Diệp Linh đều có chút nóng lòng, cô đã lâu không gặp anh trai rôi, không biệt anh trai có khỏe không.