Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 905
Chương 905:
Họ đã bị cô lập với thế giới trong nhiều thế hệ, một cách tự nhiên, cũng chưa từng có người nào đi đến và mạo phạm.
Bởi thành phố cổ kính này đã tồn tại hàng nghìn năm.
Bên trong, là vô vàn bí mật và bí ẩn.
Từ xưa đến nay, chỉ có một số lượng rất nhỏ người dân cũng như những người thuộc chủng tộc ẩn thân mới biết đến thành phố nhỏ bé này và giao tiếp với họ.
Đại sư Ninh Viễn củng là một trong số đó.
Hôm đó, họ đến chân núi.
Đã gặp một thanh niên cố chấp và tàn nhẫn.
Người thanh niên đó, vì tiến vào Cổ gia,đã dùng đủ mọi cách độc ác, để bức ép người nhà họ Cổ ra.
Hắn đã giết nhiều người ở những ngôi làng gần đó.
Mọi người xung quanh liên tục chết vì Cổ gia không chịu gặp.
Hơn nữa, người này không chỉ độc ác mà còn nhiều quỷ kế đa đoan.
Tôi và sư phụ tình cờ gặp anh ta sắp giết mười trinh nữ nên dừng lại.
Hắn thân thủ cực mạnh, sư phụ tôi đã chiến đấu với hắn một ngày một đêm,mới chế phục được hắn, sư phụ tôi thấy hắn trảm sát như vậy,muốn giết hắn để trừ hại cho dân.
Hắn nói, hắn là vì báo thù, mới bất đắc dĩ như thế.
Hắn đau khổ cầu xin sư phụ của tôi tha mạng.
Sư phụ tôi mủi lòng, liền tạm thời giữ lại mạng sống cho hắn,và cùng dẫn hắn lên núi, cùng người nhà họ Cổ giải thích rõ ràng về sau, ai đúng ai sai gặp mặt sẽ hiểu.
Nếu thanh niên này thật sự ác tâm làm ác,nhất định sư phụ ta sẽ lại giết hắn.
Thanh niên kia liên tục bái tạ..
Hắn có tài sản lớn, lúc này liền hứa hẹn sẽ sửa chữa và xây dựng một ngôi đền nguy nga cho sư phụ.
Nhưng sư phụ của tôi từ chối.
Ba người chúng ta cùng nhau lên đường đồng thời củng đưa hắn vào thành cổ.
“Sau đó hắn tiến vào thành cổ, có len lén ám toán tổ sư không ?” Trần Lạc Thần nghe vậy không khỏi kinh ngạc hỏi.
Sư phụ Ninh Viễn lắc đầu cười khổ: “ám toán? Hắn có cần không? Chúng tôi đều bị hắn lừa gạt, sư phụ tôi cũng bị hắn lừa gạt!” Thì ra thanh niên đã bại trận đã có mưu toán.
Hắn che giấu thực lực quá tốt, cho nên Sư phụ cảm thấy bất luận thế nào,củng phải chế phục hắn, điều này không có vấn đề gì.
Kỳ thực hắn nhìn thấy ta cùng sư phụ ở đây, là vì Cổ gia.
Hắn đã cố tình để bị đánh bại và cầu xin Sư phụ tha thứ.
Bởi vì hắn rất mạnh, nhưng cũng không làm gì được Cổ gia.
Khi Chúng tôi vào thành cổ, trời đã về khuya.
Và hắn đã phơi bày bản chất của mình và bắt đầu tàn sát ngôi nhà họ Cổ của họ.
Sư phụ ta thấy thế, vội vàng xuất thủ chết phục Nhưng sư phụ của tôi hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Để cứu tôi, sư phụ hết sức cố gắng yểm trợ để cho ta chạy trốn tới Cổ gia để cầu cứu.
Lúc ấy hắn đã giết chết 18 người chỉ trong nháy mắt.
Hơn nữa, hắn dùng thuật pháp, trên tay hắn có một đóa hoa rất kỳ quái.
Một trong số chúng đã in trên ngực của tôi.
Họ đã bị cô lập với thế giới trong nhiều thế hệ, một cách tự nhiên, cũng chưa từng có người nào đi đến và mạo phạm.
Bởi thành phố cổ kính này đã tồn tại hàng nghìn năm.
Bên trong, là vô vàn bí mật và bí ẩn.
Từ xưa đến nay, chỉ có một số lượng rất nhỏ người dân cũng như những người thuộc chủng tộc ẩn thân mới biết đến thành phố nhỏ bé này và giao tiếp với họ.
Đại sư Ninh Viễn củng là một trong số đó.
Hôm đó, họ đến chân núi.
Đã gặp một thanh niên cố chấp và tàn nhẫn.
Người thanh niên đó, vì tiến vào Cổ gia,đã dùng đủ mọi cách độc ác, để bức ép người nhà họ Cổ ra.
Hắn đã giết nhiều người ở những ngôi làng gần đó.
Mọi người xung quanh liên tục chết vì Cổ gia không chịu gặp.
Hơn nữa, người này không chỉ độc ác mà còn nhiều quỷ kế đa đoan.
Tôi và sư phụ tình cờ gặp anh ta sắp giết mười trinh nữ nên dừng lại.
Hắn thân thủ cực mạnh, sư phụ tôi đã chiến đấu với hắn một ngày một đêm,mới chế phục được hắn, sư phụ tôi thấy hắn trảm sát như vậy,muốn giết hắn để trừ hại cho dân.
Hắn nói, hắn là vì báo thù, mới bất đắc dĩ như thế.
Hắn đau khổ cầu xin sư phụ của tôi tha mạng.
Sư phụ tôi mủi lòng, liền tạm thời giữ lại mạng sống cho hắn,và cùng dẫn hắn lên núi, cùng người nhà họ Cổ giải thích rõ ràng về sau, ai đúng ai sai gặp mặt sẽ hiểu.
Nếu thanh niên này thật sự ác tâm làm ác,nhất định sư phụ ta sẽ lại giết hắn.
Thanh niên kia liên tục bái tạ..
Hắn có tài sản lớn, lúc này liền hứa hẹn sẽ sửa chữa và xây dựng một ngôi đền nguy nga cho sư phụ.
Nhưng sư phụ của tôi từ chối.
Ba người chúng ta cùng nhau lên đường đồng thời củng đưa hắn vào thành cổ.
“Sau đó hắn tiến vào thành cổ, có len lén ám toán tổ sư không ?” Trần Lạc Thần nghe vậy không khỏi kinh ngạc hỏi.
Sư phụ Ninh Viễn lắc đầu cười khổ: “ám toán? Hắn có cần không? Chúng tôi đều bị hắn lừa gạt, sư phụ tôi cũng bị hắn lừa gạt!” Thì ra thanh niên đã bại trận đã có mưu toán.
Hắn che giấu thực lực quá tốt, cho nên Sư phụ cảm thấy bất luận thế nào,củng phải chế phục hắn, điều này không có vấn đề gì.
Kỳ thực hắn nhìn thấy ta cùng sư phụ ở đây, là vì Cổ gia.
Hắn đã cố tình để bị đánh bại và cầu xin Sư phụ tha thứ.
Bởi vì hắn rất mạnh, nhưng cũng không làm gì được Cổ gia.
Khi Chúng tôi vào thành cổ, trời đã về khuya.
Và hắn đã phơi bày bản chất của mình và bắt đầu tàn sát ngôi nhà họ Cổ của họ.
Sư phụ ta thấy thế, vội vàng xuất thủ chết phục Nhưng sư phụ của tôi hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Để cứu tôi, sư phụ hết sức cố gắng yểm trợ để cho ta chạy trốn tới Cổ gia để cầu cứu.
Lúc ấy hắn đã giết chết 18 người chỉ trong nháy mắt.
Hơn nữa, hắn dùng thuật pháp, trên tay hắn có một đóa hoa rất kỳ quái.
Một trong số chúng đã in trên ngực của tôi.