Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 878
Chương 878:
Như lời Trần Lạc Thần nói, chẳng mấy mà tới gần buổi trưa, sắc mặt của bà cụ đang thoải mái nói cười đột nhiên thay đổi, vẻ mặt đột nhiên vô cùng đau đớn, hai tay ôm lấy đầu, trên mặt lấm tấm mồ hôi rơi dữ dội
“Lão phu nhân, bà kiên trì một chút, tôi sẽ châm cứu cho bà.” Mã Tiến đưa tay kiểm tra mạch của lão phu nhân, sau đó lấy ra một túi kim từ trong hộp y tế, mấy cây kim màu bạc, nhắm vào mấy chỗ huyệt vị đâm xuống, thêm nhiều huyện nữa trên đầu và vai.
Nhìn thao tác tay của Mã Tiến, Trần Lạc Thần hơi ngạc nhiên, Chẳng trách tên tuổi của Mã Tiến tại quân đội vang dội như thế.
“Tiểu huynh đệ, cậu có thể nhìn ra lão phu thi triển châm pháp gì sao?”
Mã Tiến một bên vừa châm, vừa nói.
“Sư phụ, người sao phải hỏi hắn, hắn làm sao có thể biết?”
Lưu Vượng lạnh lùng nói.
“Không nhất thiết phải vậy, vừa rồi Trần Lạc Thần có thể đoán chuẩn xác mà nói ra thời gian, mà lại cụ thể đến từng phút, hiện tại, quả nhiên như là Trần Lạc Thần nói, 1 tiếng năm phút đúng giờ phát tác, cho thấy con mắt của Trận Lạc Thần vô cùng tinh tường!”
Còn về phần Triệu Bách Linh thì lại nhìn Trần Lạc Thần mỉm cười.
“Đó chỉ là quỷ môn châm pháp! Có gì hay mà phải đoán!” Trần Lạc Thần nhìn về phía ông ta cười nói.
Nghe Trần Lạc Thần nói ra thuật châm pháp của mình, Mã Tiến cũng có chút kinh ngạc, đặc biệt đối với lời nói vừa rồi của Trần Lạc Thần đã để trong lòng của ông 1 chút khó chịu, lúc này mới tỏ vẻ kiêu ngạo nói: “Không sai, cậu cũng có chút kiến thức.”
Sau khi Mã Tiến châm cứu xong, Nỗi đau đớn trên mặt Lão phu nhân rõ ràng đã đc xoa dịu đi vài phần.
“Ha ha, sư phụ, quả nhiên người không hổ danh là bác sĩ thiên tài trong quân đội, sau mấy tháng nghiên cứu đã đặc biệt cho thành quả lớn!”
Nhìn vẻ mặt đau đớn của lão phu nhân dần biến mất, Lưu Vượng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đắc ý nhìn về phía Trần Lạc Thần.
“Không nên quá lời.” Mã Tiến đắc ý cười nói.
Ông ta chưa kịp dứt lời thì lão phu nhân vẻ mặt đang bình thản đột nhiên giật bắn người, bà lại ôm đầu hừ hừ đau đớn, còn tệ hơn trước.
Sắc mặt của những người trong phòng lập tức thay đổi, Mã Tiến không khỏi giật mình nhìn cây kim bạc của mình, tự lẩm bẩm: “Không thể nào!”
Ông ta vội tiến tới bắt mạch của lão phu nhân, sắc mặt tái nhợt, mạch đập lên xuống lúc có lúc không, rất kỳ quái.
“Anh Mã, anh nhất định phải có biện pháp.” Người Tô gia cũng đều sốt ruột lo lắng, cái này rõ ràng so với lần trước phát tác thì giờ còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Nhìn sắc mặt, da của mẹ mình chuyển từ nhợt nhạt sang tím tái Tô Quốc Cường lo lắng hấp tấp dậm chân.
Mã Tiến hoảng hốt, bây giờ quả thực ông ta cũng chưa biết phải làm sao.
Thấy tình huống nguy cấp, Trần Lạc Thần lao lên, nhanh chóng gỡ xuống mấy cây kim bạc trên người bà, tiếp lấy sáu cái ngân châm, liền lập tức cầm kim châm trực tiếp châm vào 6 huyệt trên cổ và vai .
Chỉ là Trần Lạc Thần muốn xem Mã Tiến này có phải là danh bất hư truyền hay không, nếu như ông ta có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội, mình cũng không đắc tội vs ông ta.
Nhưng bây giờ, không được. Trần Lạc Thần phải hành động.
“Trời. . . Thiên mệnh châm pháp?”
Mã Tiến không khỏi há to miệng.
“Đúng vậy, ông cũng có chút kiến thức.” Trần Lạc Thần bình tĩnh ném lại những lời của chính ông ta .
Khi Trần Lạc Thần châm kim, lão phu nhân cả người lập tức thả lỏng, cơn đau tự nhiên biến mất, sắc mặt cũng dần hồng hào trở lại.
“Mẹ , mẹ thấy thế nào rồi?” Tô Quốc Cường sắc mặt vui mừng, không ngờ Tiểu Lạc Thần lại thông tLạc Thần việc này.
Như lời Trần Lạc Thần nói, chẳng mấy mà tới gần buổi trưa, sắc mặt của bà cụ đang thoải mái nói cười đột nhiên thay đổi, vẻ mặt đột nhiên vô cùng đau đớn, hai tay ôm lấy đầu, trên mặt lấm tấm mồ hôi rơi dữ dội
“Lão phu nhân, bà kiên trì một chút, tôi sẽ châm cứu cho bà.” Mã Tiến đưa tay kiểm tra mạch của lão phu nhân, sau đó lấy ra một túi kim từ trong hộp y tế, mấy cây kim màu bạc, nhắm vào mấy chỗ huyệt vị đâm xuống, thêm nhiều huyện nữa trên đầu và vai.
Nhìn thao tác tay của Mã Tiến, Trần Lạc Thần hơi ngạc nhiên, Chẳng trách tên tuổi của Mã Tiến tại quân đội vang dội như thế.
“Tiểu huynh đệ, cậu có thể nhìn ra lão phu thi triển châm pháp gì sao?”
Mã Tiến một bên vừa châm, vừa nói.
“Sư phụ, người sao phải hỏi hắn, hắn làm sao có thể biết?”
Lưu Vượng lạnh lùng nói.
“Không nhất thiết phải vậy, vừa rồi Trần Lạc Thần có thể đoán chuẩn xác mà nói ra thời gian, mà lại cụ thể đến từng phút, hiện tại, quả nhiên như là Trần Lạc Thần nói, 1 tiếng năm phút đúng giờ phát tác, cho thấy con mắt của Trận Lạc Thần vô cùng tinh tường!”
Còn về phần Triệu Bách Linh thì lại nhìn Trần Lạc Thần mỉm cười.
“Đó chỉ là quỷ môn châm pháp! Có gì hay mà phải đoán!” Trần Lạc Thần nhìn về phía ông ta cười nói.
Nghe Trần Lạc Thần nói ra thuật châm pháp của mình, Mã Tiến cũng có chút kinh ngạc, đặc biệt đối với lời nói vừa rồi của Trần Lạc Thần đã để trong lòng của ông 1 chút khó chịu, lúc này mới tỏ vẻ kiêu ngạo nói: “Không sai, cậu cũng có chút kiến thức.”
Sau khi Mã Tiến châm cứu xong, Nỗi đau đớn trên mặt Lão phu nhân rõ ràng đã đc xoa dịu đi vài phần.
“Ha ha, sư phụ, quả nhiên người không hổ danh là bác sĩ thiên tài trong quân đội, sau mấy tháng nghiên cứu đã đặc biệt cho thành quả lớn!”
Nhìn vẻ mặt đau đớn của lão phu nhân dần biến mất, Lưu Vượng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, đắc ý nhìn về phía Trần Lạc Thần.
“Không nên quá lời.” Mã Tiến đắc ý cười nói.
Ông ta chưa kịp dứt lời thì lão phu nhân vẻ mặt đang bình thản đột nhiên giật bắn người, bà lại ôm đầu hừ hừ đau đớn, còn tệ hơn trước.
Sắc mặt của những người trong phòng lập tức thay đổi, Mã Tiến không khỏi giật mình nhìn cây kim bạc của mình, tự lẩm bẩm: “Không thể nào!”
Ông ta vội tiến tới bắt mạch của lão phu nhân, sắc mặt tái nhợt, mạch đập lên xuống lúc có lúc không, rất kỳ quái.
“Anh Mã, anh nhất định phải có biện pháp.” Người Tô gia cũng đều sốt ruột lo lắng, cái này rõ ràng so với lần trước phát tác thì giờ còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Nhìn sắc mặt, da của mẹ mình chuyển từ nhợt nhạt sang tím tái Tô Quốc Cường lo lắng hấp tấp dậm chân.
Mã Tiến hoảng hốt, bây giờ quả thực ông ta cũng chưa biết phải làm sao.
Thấy tình huống nguy cấp, Trần Lạc Thần lao lên, nhanh chóng gỡ xuống mấy cây kim bạc trên người bà, tiếp lấy sáu cái ngân châm, liền lập tức cầm kim châm trực tiếp châm vào 6 huyệt trên cổ và vai .
Chỉ là Trần Lạc Thần muốn xem Mã Tiến này có phải là danh bất hư truyền hay không, nếu như ông ta có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội, mình cũng không đắc tội vs ông ta.
Nhưng bây giờ, không được. Trần Lạc Thần phải hành động.
“Trời. . . Thiên mệnh châm pháp?”
Mã Tiến không khỏi há to miệng.
“Đúng vậy, ông cũng có chút kiến thức.” Trần Lạc Thần bình tĩnh ném lại những lời của chính ông ta .
Khi Trần Lạc Thần châm kim, lão phu nhân cả người lập tức thả lỏng, cơn đau tự nhiên biến mất, sắc mặt cũng dần hồng hào trở lại.
“Mẹ , mẹ thấy thế nào rồi?” Tô Quốc Cường sắc mặt vui mừng, không ngờ Tiểu Lạc Thần lại thông tLạc Thần việc này.