Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 600
Chương 600:
Lúc này, có người lảo đảo, hướng phía bên này chạy tới.
“Tôi ở phía trước phát hiện. . . Phát hiện thi thể Nhị thiếu gia cùng Mạc quản gia !”
Hắn khóc gào to.
“Cái gì! ! !”
Mạc Trường Không kêu to trong đau đớn, như là sấm sét giữa trời quang. Vang vọng khắp cả Long Giang. .
Nam Dương, Trần gia!
“Gần đây có phải là có chuyện gì hay không, trong lòng tôi luôn cảm thấy lo lắng không chịu nổi, luôn cảm giác sẽ có việc gì đó xảy ra!”
Ở trên đảo phòng khách chính bên trong.
Trần Cận Đông không khỏi Hạou mày nói.
“Có thể có chuyện gì, Cận đông, có phải là bởi vì Tiểu Hạo mất tích , để anh gần đây áp lực quá lớn rồi?”
Dương Ngọc Bình đi tới, hơi có chút đau lòng nói.
“Aiii, trong chớp mắt, đã hơn một năm trôi qua , dựa theo chúng ta ước định, năm nay Tiểu Hạo, là lúc cùng với A Lam thành hôn, mọi chuyện tốt như vậy, thế nhưng hiện tại thì, mọi chuyện đều hết rồi !”
Trần Cận Đông trong mắt lóe lên một tia đau lòng.
“Lại nhắc đến A Lam , tôi gần đây cảm thấy có chút kỳ quái, từ nửa năm trước A Lam cùng Tiểu Bối từ Tây Nam trở về , thật giống như biến thành người khác, hai cái nha đầu thường xuyên tại vụng trộm nói chuyện, còn cười trộm, tôi đều nhìn thấy rất nhiều lần, hỏi hai nàng có chuyện gì, cũng nhất quyết không nói!”
Dương Ngọc Bình nói.
“Thật sao, nàng nói kiểu này, tôi cũng nhớ tới đến, nửa năm trước đó, A Lam cùng Tiểu Bối đều là mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, đặc biệt là A Lam đứa nhỏ này, nghe thuộc hạ nói, cả ngày trốn ở gian phòng bên trong khóc. Tôi mỗi lần gặp nó, hai vành mắt đều đỏ hoe!”
“Hoàn toàn chính xác, nửa năm sau này, thật là có chút không giống!”
“Đúng vậy , A Lam đứa nhỏ này là chúng ta nhìn nó lớn lên, mặc dù nó không có cùng sống với Tiểu Hạo , nhưng tình cảm đối với Tiểu Hạo lại rất sâu đậm, còn có Tiểu Bối, cũng đối với Trần Lạc Thần có tình cảm đặc biệt sâu, theo lý mà nói thì không đúng chút nào!”
Dương Ngọc Bình nói tiếp.
“Khụ khụ, hai ta cũng đừng ở đây mà đoán già đoán non nữa, dứt khoát gọi hai đứa đến hỏi một chút ! Chẳng phải rõ ràng rồi sao?”
Trần Cận Đông nói.
Lập tức phái thuộc hạ gọi Tần Lam cùng Dương Tiểu Bối tới.
“Cha mẹ, hai người tìm chúng con?”
Tần Lam đi tới cười nói.
“A Lam, tìm con cùng Tiểu Bối đến, chủ yếu là muốn biết một chút, nửa năm trước đó, các con đi tây nam biên cảnh, ở nơi đó, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Nửa năm qua, ta bề bộn nhiều việc khảo sát tổ sự tình, chưa kịp hỏi, đúng, ta nhớ được hai chị em các con đi mua sâm vương, sâm vương đâu sao không thấy mang về?”
Trần Cận Đông nói.
“A? Sâm vương. . .”
Tần Lam bỗng đỏ mặt Sâm vương, nhưng thật ra là mua đưa cho anh Trần Lạc Thần Nhưng lúc ấy Trần Lạc Thần vì không muốn bại lộ hành tung của mình, liên lụy tới Trần gia.
Buộc Tần Lam phải giấu diếm.
Lúc này, có người lảo đảo, hướng phía bên này chạy tới.
“Tôi ở phía trước phát hiện. . . Phát hiện thi thể Nhị thiếu gia cùng Mạc quản gia !”
Hắn khóc gào to.
“Cái gì! ! !”
Mạc Trường Không kêu to trong đau đớn, như là sấm sét giữa trời quang. Vang vọng khắp cả Long Giang. .
Nam Dương, Trần gia!
“Gần đây có phải là có chuyện gì hay không, trong lòng tôi luôn cảm thấy lo lắng không chịu nổi, luôn cảm giác sẽ có việc gì đó xảy ra!”
Ở trên đảo phòng khách chính bên trong.
Trần Cận Đông không khỏi Hạou mày nói.
“Có thể có chuyện gì, Cận đông, có phải là bởi vì Tiểu Hạo mất tích , để anh gần đây áp lực quá lớn rồi?”
Dương Ngọc Bình đi tới, hơi có chút đau lòng nói.
“Aiii, trong chớp mắt, đã hơn một năm trôi qua , dựa theo chúng ta ước định, năm nay Tiểu Hạo, là lúc cùng với A Lam thành hôn, mọi chuyện tốt như vậy, thế nhưng hiện tại thì, mọi chuyện đều hết rồi !”
Trần Cận Đông trong mắt lóe lên một tia đau lòng.
“Lại nhắc đến A Lam , tôi gần đây cảm thấy có chút kỳ quái, từ nửa năm trước A Lam cùng Tiểu Bối từ Tây Nam trở về , thật giống như biến thành người khác, hai cái nha đầu thường xuyên tại vụng trộm nói chuyện, còn cười trộm, tôi đều nhìn thấy rất nhiều lần, hỏi hai nàng có chuyện gì, cũng nhất quyết không nói!”
Dương Ngọc Bình nói.
“Thật sao, nàng nói kiểu này, tôi cũng nhớ tới đến, nửa năm trước đó, A Lam cùng Tiểu Bối đều là mỗi ngày lấy nước mắt rửa mặt, đặc biệt là A Lam đứa nhỏ này, nghe thuộc hạ nói, cả ngày trốn ở gian phòng bên trong khóc. Tôi mỗi lần gặp nó, hai vành mắt đều đỏ hoe!”
“Hoàn toàn chính xác, nửa năm sau này, thật là có chút không giống!”
“Đúng vậy , A Lam đứa nhỏ này là chúng ta nhìn nó lớn lên, mặc dù nó không có cùng sống với Tiểu Hạo , nhưng tình cảm đối với Tiểu Hạo lại rất sâu đậm, còn có Tiểu Bối, cũng đối với Trần Lạc Thần có tình cảm đặc biệt sâu, theo lý mà nói thì không đúng chút nào!”
Dương Ngọc Bình nói tiếp.
“Khụ khụ, hai ta cũng đừng ở đây mà đoán già đoán non nữa, dứt khoát gọi hai đứa đến hỏi một chút ! Chẳng phải rõ ràng rồi sao?”
Trần Cận Đông nói.
Lập tức phái thuộc hạ gọi Tần Lam cùng Dương Tiểu Bối tới.
“Cha mẹ, hai người tìm chúng con?”
Tần Lam đi tới cười nói.
“A Lam, tìm con cùng Tiểu Bối đến, chủ yếu là muốn biết một chút, nửa năm trước đó, các con đi tây nam biên cảnh, ở nơi đó, cuối cùng xảy ra chuyện gì? Nửa năm qua, ta bề bộn nhiều việc khảo sát tổ sự tình, chưa kịp hỏi, đúng, ta nhớ được hai chị em các con đi mua sâm vương, sâm vương đâu sao không thấy mang về?”
Trần Cận Đông nói.
“A? Sâm vương. . .”
Tần Lam bỗng đỏ mặt Sâm vương, nhưng thật ra là mua đưa cho anh Trần Lạc Thần Nhưng lúc ấy Trần Lạc Thần vì không muốn bại lộ hành tung của mình, liên lụy tới Trần gia.
Buộc Tần Lam phải giấu diếm.