Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 497
Chương 497:
Để Úc Kim Hương tìm kiếm giúp.
Điểm đầu tiên là người này có thể vô năng. Có thể vô tích sự, nhưng nhất định phải trung thực.
Úc Kim Hương đã tìm kiếm từ rất lâu.
Cuối cùng, ngày hôm nay sau buổi huấn luyện của ba cô.
Cô ấy có một tia cảm hứng, vui vẻ nói với chị gái mình đang ngồi trên bệ cửa sổ: “Chị. Chị muốn tìm mẫu người đó, em đã tìm được mẫu người chị muốn tìm rồi”
“Người nào?”
Úc Kim Phi hỏi.
“Là một trong những giáo viên mới đến của chúng em, chúng em đều gọi thầy ấy là vô năng, tất nhiên cũng chính là người hôm nay đã cứu em, thầy ấy là người rất thành thật! Nhưng trông thầy ấy cũng khá ổn, hay là sau khi thầy ấy tan làm, em giúp chị hẹn thầy ấy ra nhé, chị gặp mặt, nếu như chị thấy ok, có thể cùng thầy ấy kết hôn, sau đó làm tức chết tên cặn bã kia. Hơn nữa, vị thầy giáo này của bọn em, có thể nói là không có lợi thế gì cả, haha! “
Úc Kim Hương nói.
“Vậy…cũng được, buổi tối em hẹn anh ấy ra, chị gặp anh ấy, nếu có thể thì ký hợp đồng, cùng chị giả làm vợ chồng một năm, sau này, chị sẽ bồi thường đủ cho anh ấy, để anh ấy cả đời này không phải lo nghĩ!”
Úc Kim Phi nói.
“Bingo, không thành vấn đề, nhìn em đây…”
Như vậy, liền có cảnh hiện tại.
Suy nghĩ của Trần Lạc Thần bay loạn xạ.
Tất nhiên, không phải vì cậu sắp cưới một người đẹp mà vui mừng.
Mà Trần Lạc Thần đang suy nghĩ về tính khả thi của vấn đề này đối với bản thân cậu.
Không nghỉ ngờ gì nữa, đây là sự trợ giúp đắc lực của Úc Kim Hương. Một khi cậu có thể vào được nhà họ Úc, lấy được con vua, kết thúc cuộc sống lang thang này, thì mọi chuyện thực sự không quanh quần nữa.
Nhưng, cứ như vậy mà cưới một người phụ nữ xa lạ?
Cậu có xứng với Đồng Hân?
“Thế nào? Haha. Nhưng thầy đừng vui mừng quá sớm, cuộc sống hôn nhân của hai người chỉ kéo dài một năm. Sau một năm, hai người sẽ phải ly hôn. Tuy nhiên, nhà họ Úc của chúng ta sẽ cho thầy rất nhiều tiền. Em cảm thấy rất tốt, chính là như vậy. Thành biến thành con rể nhà họ Úc rồi!”
Úc Kim Hương nói.
“Tôi đồng ý!”
Trần Lạc Thần ngẩng đầu lên, nói.
Bản thân chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn, cậu mới có thể giải cứu Đồng Hân và đối phó với Mạc Trường Không.
Nếu như không có khả măng, mọi thứ đều là trống rỗng.
Vì vậy, Trần Lạc Thần không hề do dự.
“Hả? Em còn chưa nói ra điều kiện? Thầy đã đồng ý rồi?”
Úc Kim Hương bĩu môi, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Hừ, còn tường thầy là một quý ông lịch lãm, nhưng cuối cùng thì cũng chỉ là một tham tiền.
“Còn có điều kiện?”
Trần Lạc Thần ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên rồi, thật ra cũng không có gì. Thầy chỉ cần hiểu rằng cuộc hôn nhân của thầy với chị gái em cũng giống như loại quan hệ công ăn việc làm đó.
Có một số thứ, thầy cũng đừng nghĩ tới! Đây là điều quan trọng nhất!”
“Haha, tôi hiểu rồi, ý của em là có tiếng mà không có miếng đúng không?”
Trần Lạc Thần cười khổ.
Đây chính xác là những gì cậu nghĩ.
“Bingo, đúng là như vậy. Nếu không có vấn đề gì thì ký hợp đồng. Hai ngày này hôn lễ của hai người phải làm xong trước khi mẹ em từ nước ngoài về. Vì ba em sẽ không nói gì, nhưng mẹ em, bà ấy nhất định không đồng ý đâu, nên rất vội!”
Trần Lạc Thần không biết hai chị em nhà này đang làm cái quái gì nữa.
Nhưng cậu cũng không có hứng thú muốn biết.
Để Úc Kim Hương tìm kiếm giúp.
Điểm đầu tiên là người này có thể vô năng. Có thể vô tích sự, nhưng nhất định phải trung thực.
Úc Kim Hương đã tìm kiếm từ rất lâu.
Cuối cùng, ngày hôm nay sau buổi huấn luyện của ba cô.
Cô ấy có một tia cảm hứng, vui vẻ nói với chị gái mình đang ngồi trên bệ cửa sổ: “Chị. Chị muốn tìm mẫu người đó, em đã tìm được mẫu người chị muốn tìm rồi”
“Người nào?”
Úc Kim Phi hỏi.
“Là một trong những giáo viên mới đến của chúng em, chúng em đều gọi thầy ấy là vô năng, tất nhiên cũng chính là người hôm nay đã cứu em, thầy ấy là người rất thành thật! Nhưng trông thầy ấy cũng khá ổn, hay là sau khi thầy ấy tan làm, em giúp chị hẹn thầy ấy ra nhé, chị gặp mặt, nếu như chị thấy ok, có thể cùng thầy ấy kết hôn, sau đó làm tức chết tên cặn bã kia. Hơn nữa, vị thầy giáo này của bọn em, có thể nói là không có lợi thế gì cả, haha! “
Úc Kim Hương nói.
“Vậy…cũng được, buổi tối em hẹn anh ấy ra, chị gặp anh ấy, nếu có thể thì ký hợp đồng, cùng chị giả làm vợ chồng một năm, sau này, chị sẽ bồi thường đủ cho anh ấy, để anh ấy cả đời này không phải lo nghĩ!”
Úc Kim Phi nói.
“Bingo, không thành vấn đề, nhìn em đây…”
Như vậy, liền có cảnh hiện tại.
Suy nghĩ của Trần Lạc Thần bay loạn xạ.
Tất nhiên, không phải vì cậu sắp cưới một người đẹp mà vui mừng.
Mà Trần Lạc Thần đang suy nghĩ về tính khả thi của vấn đề này đối với bản thân cậu.
Không nghỉ ngờ gì nữa, đây là sự trợ giúp đắc lực của Úc Kim Hương. Một khi cậu có thể vào được nhà họ Úc, lấy được con vua, kết thúc cuộc sống lang thang này, thì mọi chuyện thực sự không quanh quần nữa.
Nhưng, cứ như vậy mà cưới một người phụ nữ xa lạ?
Cậu có xứng với Đồng Hân?
“Thế nào? Haha. Nhưng thầy đừng vui mừng quá sớm, cuộc sống hôn nhân của hai người chỉ kéo dài một năm. Sau một năm, hai người sẽ phải ly hôn. Tuy nhiên, nhà họ Úc của chúng ta sẽ cho thầy rất nhiều tiền. Em cảm thấy rất tốt, chính là như vậy. Thành biến thành con rể nhà họ Úc rồi!”
Úc Kim Hương nói.
“Tôi đồng ý!”
Trần Lạc Thần ngẩng đầu lên, nói.
Bản thân chỉ có thể trở nên mạnh mẽ hơn, cậu mới có thể giải cứu Đồng Hân và đối phó với Mạc Trường Không.
Nếu như không có khả măng, mọi thứ đều là trống rỗng.
Vì vậy, Trần Lạc Thần không hề do dự.
“Hả? Em còn chưa nói ra điều kiện? Thầy đã đồng ý rồi?”
Úc Kim Hương bĩu môi, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Hừ, còn tường thầy là một quý ông lịch lãm, nhưng cuối cùng thì cũng chỉ là một tham tiền.
“Còn có điều kiện?”
Trần Lạc Thần ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên rồi, thật ra cũng không có gì. Thầy chỉ cần hiểu rằng cuộc hôn nhân của thầy với chị gái em cũng giống như loại quan hệ công ăn việc làm đó.
Có một số thứ, thầy cũng đừng nghĩ tới! Đây là điều quan trọng nhất!”
“Haha, tôi hiểu rồi, ý của em là có tiếng mà không có miếng đúng không?”
Trần Lạc Thần cười khổ.
Đây chính xác là những gì cậu nghĩ.
“Bingo, đúng là như vậy. Nếu không có vấn đề gì thì ký hợp đồng. Hai ngày này hôn lễ của hai người phải làm xong trước khi mẹ em từ nước ngoài về. Vì ba em sẽ không nói gì, nhưng mẹ em, bà ấy nhất định không đồng ý đâu, nên rất vội!”
Trần Lạc Thần không biết hai chị em nhà này đang làm cái quái gì nữa.
Nhưng cậu cũng không có hứng thú muốn biết.