Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1219
Chương 1219:
Mọi người trên khán đài đều rất phấn khích. Ánh sáng bắt đầu xuất hiện trong mắt hắn.
Ngay cả Long Phỉ Phỉ đều bị lời nói của Thác Bạt Kiệt một phen hớp hồn đại pháp J . (vì con cu mà lu mờ con mắt là có thật J )
Đến cùng là cái gì đây? Ngay cả thân phận Thác Bạt Kiệt đây đều giấu kín như vậy, hẳn là phi thường.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
“Được rồi, hiện tại đáp án sẽ công bố, bổn đại thiếu gia hôm nay sẽ bán đấu giá, chính là một nữ nhân!”
Bạt Kiệt mỉm cười.
“cho nên các bạn nam khán giả hãy cùng đi hưởng phúc nào, bởi vì nữ nhân này đẹp như tiên nữ, thuần khiết vô song, trọng yếu nhất chính là cho tới bây giờ vẫn là thuần khiết ngây thơ!”
Thác Bạt Kiệt nói.
Wowwwwww!! ” Kiệt thiếu gia, đây đúng là mỹ nữ, kia há lại phàm nữ, Kiệt thiếu, ta chịu không được, mau mau để nàng cho ta! Chà chà chà!”
Các chàng trai rất thích thú, đặc biệt là những người giàu và trẻ.
“Nào, đem vật đấu giá này giao ra cho tất cả mọi người ở đây chiêm ngưỡng nào, hãy cho bọn hắn xem hàng!”
Bạt Kiệt xua tay.
Ngay lập tức, có bốn người, mang theo một thùng các-tông được quấn bằng sợi trắng và đi về phía bục cao ..
Toàn bộ thùng sắt được bao bọc rất chặt chẽ. Nhưng qua lớp bên ngoài là một tấm màn xuyên tháu, có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong, quả thật có một người phụ nữ với mái tóc dài.
“Thật là khó chịu, không ngờ tên Thác Bạt trẻ tuổi này lại hung ác như vậy, ngay cả con gái cũng đem đi đấu giá!”
Lập tức, Điền Hiểu Phàm tức giận nói.
Đừng nói về cô ấy, ngay cả với những cô gái khác cùng trang lứa, cũng có chút không chịu nổi trước cảnh này.
Suy cho cùng thì ai cũng là con gái, dù có kẻ mê tiền, có kẻ mê quyền lực, hay sống để yêu cái đẹp.
Nhưng hầu hết bọn họ vẫn có chung điểm này.
Nếu chính mình cô gái trong chiếc lồng này và được nhiều người đem đấu giá như vậy, tâm trạng sẽ như thế nào? Cuối cùng, một số người có ý kiến khác biệt nhưng không làm được gì ngoài đứng nhìn.
Long Phỉ Phỉ lẩm bẩm nói: “Ngươi biết cái gì, trước mặt một số đại thiếu thật sự, nhân quyền đều bị tước đoạt không hạn chế, có thể là Thác Bạt ở vị trí hoàn cảnh không giống, cho nên đối với những hành động này, có thể hiểu đơn giản thôi! ”
“Phỉ Phỉ, ngươi sao lại ăn nói nhứ vậy, hắn đang ngược đãi kỳ thị phụ nữ, ngươi còn nói đỡ cho hắn, ngươi không phải như dạng này Phỉ Phỉ?”
Điền Hiểu Phàm thật sự bị Long Phỉ Phỉ làm cho kinh ngạc.
Chỉ có Trần Lạc Thần là bất động, nhìn chằm chằm cô gái đầu tóc bù xù trong lồng.
“Được rồi, ta nhìn thấy vẻ hám gái sáng mắt lên trong mắt nhiều đàn ông ở tại đây, haha, được rồi, ta sẽ không bán đi, lại đây, vén bức màn bí ẩn, cho mọi người thấy rõ!”
Bạt Kiệt xua tay cười nhạo.
Ngay lập tức có bốn người em, từ từ kéo chiếc xe kéo màn trắng sang một bên. Chiếc lồng từ từ được mở ra.
Liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng như tuyết đang ngồi trong lồng, hai cánh tay trắng nõn ôm lấy đầu gối.
Cô ấy vùi đầu vào đầu gối cô thật sâu.
cô ây khoc.
Không biết có phải vì lý do sức khỏe kém không, khẽ khóc nức nở, chỉ khiến bờ vai nõn nà khẽ rung lên.
“Hừ, ngẩng mặt lên cho nhiếp ảnh gia nhìn thấy mặt ngươi mới có thể đưa lên màn hình lớn!”
Bạt Kiệt hét lên.
Mọi người trên khán đài đều rất phấn khích. Ánh sáng bắt đầu xuất hiện trong mắt hắn.
Ngay cả Long Phỉ Phỉ đều bị lời nói của Thác Bạt Kiệt một phen hớp hồn đại pháp J . (vì con cu mà lu mờ con mắt là có thật J )
Đến cùng là cái gì đây? Ngay cả thân phận Thác Bạt Kiệt đây đều giấu kín như vậy, hẳn là phi thường.
Tất cả mọi người nghĩ như vậy.
“Được rồi, hiện tại đáp án sẽ công bố, bổn đại thiếu gia hôm nay sẽ bán đấu giá, chính là một nữ nhân!”
Bạt Kiệt mỉm cười.
“cho nên các bạn nam khán giả hãy cùng đi hưởng phúc nào, bởi vì nữ nhân này đẹp như tiên nữ, thuần khiết vô song, trọng yếu nhất chính là cho tới bây giờ vẫn là thuần khiết ngây thơ!”
Thác Bạt Kiệt nói.
Wowwwwww!! ” Kiệt thiếu gia, đây đúng là mỹ nữ, kia há lại phàm nữ, Kiệt thiếu, ta chịu không được, mau mau để nàng cho ta! Chà chà chà!”
Các chàng trai rất thích thú, đặc biệt là những người giàu và trẻ.
“Nào, đem vật đấu giá này giao ra cho tất cả mọi người ở đây chiêm ngưỡng nào, hãy cho bọn hắn xem hàng!”
Bạt Kiệt xua tay.
Ngay lập tức, có bốn người, mang theo một thùng các-tông được quấn bằng sợi trắng và đi về phía bục cao ..
Toàn bộ thùng sắt được bao bọc rất chặt chẽ. Nhưng qua lớp bên ngoài là một tấm màn xuyên tháu, có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong, quả thật có một người phụ nữ với mái tóc dài.
“Thật là khó chịu, không ngờ tên Thác Bạt trẻ tuổi này lại hung ác như vậy, ngay cả con gái cũng đem đi đấu giá!”
Lập tức, Điền Hiểu Phàm tức giận nói.
Đừng nói về cô ấy, ngay cả với những cô gái khác cùng trang lứa, cũng có chút không chịu nổi trước cảnh này.
Suy cho cùng thì ai cũng là con gái, dù có kẻ mê tiền, có kẻ mê quyền lực, hay sống để yêu cái đẹp.
Nhưng hầu hết bọn họ vẫn có chung điểm này.
Nếu chính mình cô gái trong chiếc lồng này và được nhiều người đem đấu giá như vậy, tâm trạng sẽ như thế nào? Cuối cùng, một số người có ý kiến khác biệt nhưng không làm được gì ngoài đứng nhìn.
Long Phỉ Phỉ lẩm bẩm nói: “Ngươi biết cái gì, trước mặt một số đại thiếu thật sự, nhân quyền đều bị tước đoạt không hạn chế, có thể là Thác Bạt ở vị trí hoàn cảnh không giống, cho nên đối với những hành động này, có thể hiểu đơn giản thôi! ”
“Phỉ Phỉ, ngươi sao lại ăn nói nhứ vậy, hắn đang ngược đãi kỳ thị phụ nữ, ngươi còn nói đỡ cho hắn, ngươi không phải như dạng này Phỉ Phỉ?”
Điền Hiểu Phàm thật sự bị Long Phỉ Phỉ làm cho kinh ngạc.
Chỉ có Trần Lạc Thần là bất động, nhìn chằm chằm cô gái đầu tóc bù xù trong lồng.
“Được rồi, ta nhìn thấy vẻ hám gái sáng mắt lên trong mắt nhiều đàn ông ở tại đây, haha, được rồi, ta sẽ không bán đi, lại đây, vén bức màn bí ẩn, cho mọi người thấy rõ!”
Bạt Kiệt xua tay cười nhạo.
Ngay lập tức có bốn người em, từ từ kéo chiếc xe kéo màn trắng sang một bên. Chiếc lồng từ từ được mở ra.
Liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng như tuyết đang ngồi trong lồng, hai cánh tay trắng nõn ôm lấy đầu gối.
Cô ấy vùi đầu vào đầu gối cô thật sâu.
cô ây khoc.
Không biết có phải vì lý do sức khỏe kém không, khẽ khóc nức nở, chỉ khiến bờ vai nõn nà khẽ rung lên.
“Hừ, ngẩng mặt lên cho nhiếp ảnh gia nhìn thấy mặt ngươi mới có thể đưa lên màn hình lớn!”
Bạt Kiệt hét lên.