Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1076
Chương 1076:
“Em cũng biết hai ngày nay bàn tán rất nhiều, không phải có nam sinh tỏ tình với em sao? Trường học có ý là nếu như vẫn để e ra sân khấu, thầy sợ là sẽ tạo thành một ảnh hưởng không tốt, vì vậy em cũng nên hiểu!”
“Nhưng em…” Tô Đồng Hân cảm thấy mất hứng.
“Nhưng gì mà nhưng, ngươi bị loại là do bàn tán về loại người tỏ tình ngươi, bây giờ ngươi vẫn còn có mặt mũi ở đây! Ngươi muốn chúng ta đi theo ngươi xấu hổ sao?”
Lúc này, Từ Mỹ Mỹ đi tới, lạnh lùng nói.
Trong mắt cô hiện lên một nét tự hào, chuyện này đương nhiên là do Từ Mỹ Mỹ sắp đặt, cha nuôi của cô ấy là nổi tiếng hơn trong giới kinh doanh, lại càng có thế lực trong lĩnh vực này.
Cô mở lời nói vs hắn làm chuyện như vậy, nên tự nhiên không thành vấn đề.
Hơn nữa, hôm nay hắn đã đến gặp tận mắt.
Có chỗ dựa vững chắc, Từ Mỹ Mỹ nghiễm nhiên trở thành nòng cốt ngày hôm nay.
“Từ Mỹ Mỹ, ta biết ngươi làm mà, ngươi thật đúng là bỉ ổi vô liêm sĩ!”
Tô Đồng Hân không khỏi tức giận nói.
” Ngươi cũng chớ có trách ta, trách thì trách, ta có một người cha nuôi tốt ,nhưng ngươi đây, cái gì cũng không có!!”
Từ Mỹ Mỹ nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của Tô Đồng Hân, trong lòng tràn đầy tự hào.
“Cha nuôi của ta đang ở phía dưới đợi ta, nên ta sẽ không nói với ngươi nữa, tạm biệt, đi xuống làm khán giả đi cưng!”
Từ Mỹ Mỹ nói xong trực tiếp bước ra ngoài.
Tô Đồng Hân tức giận, nhưng cũng không thay đổi được gì.
Cô đem đồ vật ném đi, và bước ra từ phía sau.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy cảnh tượng lúc này, Từ Mỹ Mỹ và Tô Đồng Hân đều có chút kinh ngạc …
Hai người họ nhìn thấy các quan chức cấp cao của trường đều đã đứng thành hàng dưới lễ đài.
Nó giống như một học sinh đang được đào tạo.
Và có một người đàn ông trung niên đầu trọc, lúc này đang quỳ bên một người đàn ông trẻ tuổi, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
“Cha nuôi?”
Từ Mỹ Mỹ mở to mắt, khó tin.
Còn người thanh niên mặc quần áo bảnh bao kia, thật sự là kẻ tội nghiệp áo rách khố khô hôm qua theo đuổi Tô Đồng Hân sao? Cô đang mơ sao? Nhắc mới nhớ, cha nuôi của cô đúng là xui xẻo, khi gọi điện thoại đến thu xếp chuyện này thì tình cờ thính lực nghe thấy của Trần Lạc Thần.
Cho nên không có lý do gì, mà Trần Lạc Thần không chỉnh bọn hắn, chuyện này là xử lý trong phút chốc.
“Học sinh Đồng Hân, chúng tôi xin lỗi vì chuyện vừa rồi. em lại có thể có được nhà tài trợ mạnh như vậy giúp cho trường chúng ta. Trường học thật sự không biết cảm ơn em như thế nào. Còn em Đồng Hân, bạn học Trần Thiếu này có chuyện muốn nói chuyện với em!”
Một người đàn ông trung niên đứng lên nói.
“Trần Thiếu?”
Tô Đồng Hân nhìn Trần Lạc Thần, lại là cậu nhóc xa lạ này, mới có mấy ngày mà đã thay đổi nhiều như vậy! Nhưng bởi vì tò mò những thứ này, cùng với cảm giác đặc biệt của cô đối với tiểu tủ này, Tô Đồng Hân gật đầu đồng ý rồi đi theo Trần Lạc Thần ra ngoài.
“Anh muốn nói gì với tôi? Anh là Trần Thiếu ở tập đoàn kinh doanh Kim Lăng. Anh thích rất nhiều cô gái. Tôi không có cái gì tốt cả. không đáng để Trần Thiếu giúp tôi như thế này?”
Tô Đồng Hân nói thẳng.
“Thật ra anh có một chuyện muốn hỏi em!”
Trần Lạc Thần nhìn cô nói.
“Trần Thiếu, ý của anh là sao?”
Tô Đồng Hân hỏi.
“Em cũng biết hai ngày nay bàn tán rất nhiều, không phải có nam sinh tỏ tình với em sao? Trường học có ý là nếu như vẫn để e ra sân khấu, thầy sợ là sẽ tạo thành một ảnh hưởng không tốt, vì vậy em cũng nên hiểu!”
“Nhưng em…” Tô Đồng Hân cảm thấy mất hứng.
“Nhưng gì mà nhưng, ngươi bị loại là do bàn tán về loại người tỏ tình ngươi, bây giờ ngươi vẫn còn có mặt mũi ở đây! Ngươi muốn chúng ta đi theo ngươi xấu hổ sao?”
Lúc này, Từ Mỹ Mỹ đi tới, lạnh lùng nói.
Trong mắt cô hiện lên một nét tự hào, chuyện này đương nhiên là do Từ Mỹ Mỹ sắp đặt, cha nuôi của cô ấy là nổi tiếng hơn trong giới kinh doanh, lại càng có thế lực trong lĩnh vực này.
Cô mở lời nói vs hắn làm chuyện như vậy, nên tự nhiên không thành vấn đề.
Hơn nữa, hôm nay hắn đã đến gặp tận mắt.
Có chỗ dựa vững chắc, Từ Mỹ Mỹ nghiễm nhiên trở thành nòng cốt ngày hôm nay.
“Từ Mỹ Mỹ, ta biết ngươi làm mà, ngươi thật đúng là bỉ ổi vô liêm sĩ!”
Tô Đồng Hân không khỏi tức giận nói.
” Ngươi cũng chớ có trách ta, trách thì trách, ta có một người cha nuôi tốt ,nhưng ngươi đây, cái gì cũng không có!!”
Từ Mỹ Mỹ nhìn thấy dáng vẻ thất vọng của Tô Đồng Hân, trong lòng tràn đầy tự hào.
“Cha nuôi của ta đang ở phía dưới đợi ta, nên ta sẽ không nói với ngươi nữa, tạm biệt, đi xuống làm khán giả đi cưng!”
Từ Mỹ Mỹ nói xong trực tiếp bước ra ngoài.
Tô Đồng Hân tức giận, nhưng cũng không thay đổi được gì.
Cô đem đồ vật ném đi, và bước ra từ phía sau.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy cảnh tượng lúc này, Từ Mỹ Mỹ và Tô Đồng Hân đều có chút kinh ngạc …
Hai người họ nhìn thấy các quan chức cấp cao của trường đều đã đứng thành hàng dưới lễ đài.
Nó giống như một học sinh đang được đào tạo.
Và có một người đàn ông trung niên đầu trọc, lúc này đang quỳ bên một người đàn ông trẻ tuổi, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
“Cha nuôi?”
Từ Mỹ Mỹ mở to mắt, khó tin.
Còn người thanh niên mặc quần áo bảnh bao kia, thật sự là kẻ tội nghiệp áo rách khố khô hôm qua theo đuổi Tô Đồng Hân sao? Cô đang mơ sao? Nhắc mới nhớ, cha nuôi của cô đúng là xui xẻo, khi gọi điện thoại đến thu xếp chuyện này thì tình cờ thính lực nghe thấy của Trần Lạc Thần.
Cho nên không có lý do gì, mà Trần Lạc Thần không chỉnh bọn hắn, chuyện này là xử lý trong phút chốc.
“Học sinh Đồng Hân, chúng tôi xin lỗi vì chuyện vừa rồi. em lại có thể có được nhà tài trợ mạnh như vậy giúp cho trường chúng ta. Trường học thật sự không biết cảm ơn em như thế nào. Còn em Đồng Hân, bạn học Trần Thiếu này có chuyện muốn nói chuyện với em!”
Một người đàn ông trung niên đứng lên nói.
“Trần Thiếu?”
Tô Đồng Hân nhìn Trần Lạc Thần, lại là cậu nhóc xa lạ này, mới có mấy ngày mà đã thay đổi nhiều như vậy! Nhưng bởi vì tò mò những thứ này, cùng với cảm giác đặc biệt của cô đối với tiểu tủ này, Tô Đồng Hân gật đầu đồng ý rồi đi theo Trần Lạc Thần ra ngoài.
“Anh muốn nói gì với tôi? Anh là Trần Thiếu ở tập đoàn kinh doanh Kim Lăng. Anh thích rất nhiều cô gái. Tôi không có cái gì tốt cả. không đáng để Trần Thiếu giúp tôi như thế này?”
Tô Đồng Hân nói thẳng.
“Thật ra anh có một chuyện muốn hỏi em!”
Trần Lạc Thần nhìn cô nói.
“Trần Thiếu, ý của anh là sao?”
Tô Đồng Hân hỏi.