-
TẤM CÁM - PHIÊN BẢN Ỷ LAN
Vào thời Lý, ở làng Thổ Lỗi huyện Gia Lâm có ông Lê Công Thiết và vợ là Vũ Thị Tinh chuyên trồng dâu nuôi tằm. Một đêm vợ nằm chiêm bao thấy mình ̶đ̶̶ư̶̶ợ̶̶c̶ ̶Z̶̶e̶̶u̶̶s̶ ̶g̶̶h̶̶é̶ ̶t̶̶h̶̶ă̶̶m̶ nuốt mặt trăng, sau đó sinh một cô gái tên là hoặc Khiết Nương, còn gọi là Cám. Được vài năm thì vợ mất, ông Thiết lấy vợ kế là Chu Thị, sinh một con gái khác là Tấm.
Một hôm, bà Chu đưa cho hai chị em mỗi người một cái giỏ bảo ra đồng bắt tép, hứa ai bắt được đầy giỏ thì thưởng cho một cái yếm đỏ. Ra đồng, Cám nhờ tay nghề móc cua đã đạt trình lão làng nên chỉ một buổi là được đầy giỏ vừa cua vừa tôm vừa cá. Còn Tấm thì trình non tay kém, mãi mà không đầy giỏ.
Cuối buổi, thấy Cám bắt được một giỏ đầy, Tấm lừa chị là đầu chị lấm, phải đi gột kẻo mẹ mắng. Vốn ất ơ bẩm sinh, Cám bèn đi tìm ao để gột. Thế là Tấm thừa dịp lấy hết cua tôm cá trong giỏ chị mình rồi bỏ về trước. Lúc Cám trở lại thì chỉ còn cái giỏ không kèm tờ giấy " Hahaha có cái loz ấy tin người vcl
Cám kể sự tình cho thiền sư nghe, rằng cua tôm cá của nàng đã bị chôm sạch rồi. Thiền sư liền bảo: "Nhìn lại hộ ta cái con ất ơ này, còn một con bống kìa
"...
"Thôi thôi thôi cho ta xin một phút bình yên, đừng có khóc nữa
Rồi thiền sư dạy cho Cám câu thần chú để gọi cá lên:
"Bống bống, Bphone (bang bang)
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta,
Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người."
Cám vốn cả tin, nên theo lời thiền sư thả bống xuống giếng nuôi từ hôm ấy. Hai người nhanh chóng trở thành bạn thân. Mỗi lần nghe lời Cám gọi, bống lại vui vẻ hiện lên ăn cơm, ngày một lớn.
Thấy Cám sau mỗi bữa ăn thường mang cơm ra giếng, bà Chu sinh nghi. Con Cám nó mà nghịch ngu đổ cơm xuôi giếng thế này thì đầu độc cả nhà chết sạch mất, bèn bảo Tấm đi rình xem. Tấm chứng kiến Cám gọi cá lên liền về kể lại cho mẹ nghe.
Tối hôm ấy bà Chu bảo Cám sáng mai dậy sớm chăn trâu, và dặn dò kiểu như: "Mai đi chăn trâu, phải chăn đồng xa không làng bắt mất trâu!". Vốn dễ bị lừa, Cám vâng lời, sáng hôm sau quẩy trâu đi farm cỏ thật xa. Ở nhà, mẹ con bà Chu gọi bống lên bắt làm thịt, thầm cảm ơn Cám sao mà nuôi được con bống thịt ngọt thế, đem làm sushi ngon hết xảy
Đến chiều Cám về, sau khi ăn uống xong lại ra giếng, nhưng gọi mãi mà chẳng thấy bống ngoi lên như mọi khi, cuối cùng chỉ thấy một cục shit bống... à nhầm, cục máu nổi lên mặt nước. Thấy vậy, Cám lại òa lên khóc. Thiền sư Đại Liên từ đâu lại xuất hiện, hỏi: "Làm sao con khóc? Mà khóc mãi không thấy mệt hả?
Cám lại kể sự tình cho đại sư nghe, thiền sư đau đớn bảo: "Cậu bống "đi đời" rồi, cô Cám ạ. Khốn nạn… Nó có biết gì đâu ! Nó thấy mẹ con mụ Chu gọi thì ngoi ngay lên, quẫy đuôi mừng. Họ cho nó ăn cơm, nó ăn ngon lành, bởi vì mụ Chu cho nó toàn cơm ngon, bữa cuối cùng của nó mà. Thế rồi, lúc nó đang hoan hỉ, thì bỗng mẹ con mụ Chu tóm gọn nó. Cu cậu trông béo tốt thế mà lại nhát, thế nên chẳng bao lâu nó đã giãy đành đạch trên đất rồi. Bấy giờ cu cậu mới biết cu cậu chết. Mà cái giống nó khôn lắm!... Thôi nín đi, về nhặt lấy xương nó, kiếm 4 cái lọ bỏ vào, đem chôn xuống dưới bốn chân giường con nằm 100 ngày
Cám theo lời thiền sư, đi tìm xương bống. Nhưng tìm mãi, tìm mãi mà nàng vẫn không thấy đâu cả.
Bánh bèo lại chuẩn bị khóc
Một con gà thấy thế vội kêu: "Cục ta cục tác! Khóc lắm khóc lốn! Thôi con lạy mẹ!"
"Vậy phải làm sao?
"Bốc bát gạo!
Bốc bát gạo,
Bốc bát gạo đê!
Anh em mình là bốc bát gạo đê
Cám liền bốc nắm gạo ném cho gà. Gà ăn xong, vác xẻng chạy vào bếp bới một lúc thì được xương ngay. Cám nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới chân giường 100 ngày, đến khi đào lên được nhiều đồ báu, trong đó có một đôi hài quý rất đẹp. Nhưng khi Cám đem đôi hài phơi thì bị một con quạ thần cắp lấy một chiếc bay đến kinh đô rồi thả xuống sân điện.
Bấy giờ vua Lý Thánh Tông gần 40 tuổi mà vẫn chưa có con, thấy một chiếc hài quý rơi xuống liền cho là điềm lành, bèn loan báo cho đàn bà phụ nữ khắp nơi đi ướm hài. Nhưng mãi mà chưa có ai xỏ vừa cả.
Rồi vua quyết định đi khắp các chùa cầu tự. Xa giá đến đâu mọi người đua nhau đi xem đến đấy. Chỉ có Cám vẫn chăm chỉ hái dâu. Một ông hàng dầu thấy một đám mây che trên đầu Cám, bèn mách cho quan quân biết. Vua đến xem thì thấy Cám bên đám cỏ lan, bèn hỏi tại sao không đi xem vua trẩy? Cám tâu là vì dì bắt đi hái dâu. Vua thấy Cám thật là ngon ngọt húp, liền cho ướm thử chân vào hài thì vừa như in.
Vua bèn lấy Cám làm vợ, gọi nàng là Ỷ Lan...
(Còn tiếp...)
Backturn