Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 662
Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyen88 và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 662:
Stuker giống như được một loại lực lượng thần bí nào đó hỗ trợ, uy thế toàn thân tăng vọt, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh.
Dáng vẻ này rơi vào trong mắt của anh cũng giống như Hoạt Diêm Vương mà trước đó vài ngày anh đã từng đối chiến qua ở tỉnh Điện Thuận phía Nam. Sau khi Hoạt Diêm Vương sử dụng cẩm thuật Võ Tướng Thiên Ma Công thì thực lực cũng được nâng cao, dường như còn cường hãn hơn trước vài phần!
Nhưng mà vẫn như cũ không thể chống đỡ được lại Tần Vũ Phong!
Có điều khi anh chỉ đang suy nghĩ trong chốc lát, lúc này Stuker đã chuyển động!
Anh ta bắt đầu đứng dậy chạy như điên, mỗi một bước khoảng cách ước chừng đều hơn. mười trượng, theo bàn chân anh ta rơi xuống, trên mặt đất lập tức bị giẫm thành một cái hố sâu.
Hoàn toàn giống như một ngọn núi nhỏ di động!
Những nơi mà Stuker đi qua, trên mặt đất đều bị nện ra một cái hố sâu, bụi đất tung bay, giống như một cái xe tăng hình người, chạy đến chỗ của anh!
“Tới hay lắm!”
Ánh mắt của Tần Vũ Phong sáng lên, khóe miệng anh cong lên thành một vòng cung, lộ ra nét tươi cười không rõ ý tứ hàm súc. Anh chẳng
những không có lui lại tạm lánh mũi nhọn mà ngược lại còn vọt đi lên!
Chiến sĩ trong doanh trại Thần Sách đã bị chiến thần Thiên Vũ của bọn họ khiến cho hoàn toàn chết lặng.
Chẳng lẽ lại còn có người mạnh hơn hay sao?
Chẳng lẽ còn có người có đầy đủ khả năng thay thế chiến thần Thiên Vũ của bọn họ, gánh vác cường địch hay sao?
Hình như không có…
Mưa bom bão đạn thì làm sao có thể làm gì được anh? Dừng chiến thuật biển người với anh thì đã sao?
Ba đại cao thủ hợp lực đánh lén, lại có thể làm gì được anh đây?
Bây giờ chẳng qua chỉ là một tên Vua đại bàng trên thảo nguyên, chẳng lẽ còn có thể gây thương tổn đến anh được hay sao?
Nét mặt các chiến sĩ của doanh trại Thần Sách chết lặng, nhịn không được bắt đầu nghi ngờ, chiến thuật mạnh mẽ nhất trên thế gian này, chẳng lẽ chỉ cần liều lĩnh là xong rồi ư?
Hình như không phải như vậy!
Nhưng mà anh lại làm chọn bọn họ cảm giác được đúng là như vậy!
Thực ra trong lòng các chiến sĩ cũng hiểu rõ rằng anh thực sự cường hãn, cho nên mới có thể từng bước thẳng tiến không lùi.
Có điều bọn họ vẫn là nhịn không được, vì vậy mà giật mình sợ hãi, đi đến chết lặng.
Lúc này, các chiến sĩ của doanh trại Thần Sách đã không còn vì anh mà lo lắng nữa, ngược lại còn đang chuẩn bị reo hò thắng lợi.
Mọi người chỉ thấy anh thu hồi trường thương, không tiếp tục mượn dùng sức mạnh của trường thương nữa. Ngược lại anh chỉ sử dụng sức mạnh vốn có trong thân thể của bản thân anh, chính diện một chọi một với Vua đại bàng trên thảo nguyên!
Thân thể va chạm với thân thể, vật lộn một chọi một mới thực sự là cuộc chiến giữa hai người đàn ông!
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Thân thể hai người cùng lúc nện vào nhau, trong nháy mắt tia lửa văng ra khắp nơi, tiếng leng keng của sắt thép không ngừng vang lên bên tai, giống như sao hỏa đụng vào trái đất.
Hai người người một quyền ta một chưởng, lâm vào bên trong chiến đấu, tiếng xác thịt liền kề va chạm, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
Chỉ cần nương theo thị giác nhìn lại, gương mặt của anh vốn đã tương xứng với vẻ cao lớn uy vũ, cho dù là thân hình của Stuker lúc này tăng vọt lên gần ba thước nhưng lại có vẻ hết sức nhỏ bé so với anh, giống như không đáng nhắc tới.
Nhưng mà, mắt thấy hai người này bộc phát ra lực lượng, dường như là ngang tài ngang sức, so đầu lực lượng ngang nhau!
Những tướng sĩ tinh nhuệ khác của quân địch nhìn cảnh trước mắt, mặc dù bọn họ có lòng muốn nhúng tay vào trận quyết đấu này, nhưng rồi lại không tự giác lùi về phía sau từng bước, sợ tiết lực lượng ra ngoài sẽ bị liên lụy.
Giờ phút này, tình thế đã lâm vào trạng thái giằng co.
Stuker không thể làm gì được anh, anh dường như cũng giống như vậy, không thể nào gây thương tích cho anh ta được.
Đúng lúc này!
Vua Ninjia của Đông Hoàng, biệt danh Ji, trước đó Ji gần như đã sắp bị mọi người lãng quên. Anh ta đang bí mật ẩn thân ở trong một góc tối nào đó, rốt cuộc cũng đã tìm được cơ hội động thủ rồi!
“Vù!”
Ji rút ra một thanh chủy thủ nhỏ tinh xảo.
Từ xa nhìn lại, thanh chủy thủ kia mơ hồ toát ra lục quang, rõ ràng là lưỡi dao có chứa kịch độc!
Thân hình của Ji quỷ mị, giống một con rắn đuôi chuông, bắn thẳng từ mặt đất đi lên, chủy thủ trong tay vuốt xuống nhằm về phía cổ của anh.
Thanh chủy thủ có chứa kịch độc kia, cùng với cử động của Ji trong lúc này, chủy thủ ở giữa không trung vẽ ra một vòng độc ảnh xanh biếc!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
------
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 662:
Stuker giống như được một loại lực lượng thần bí nào đó hỗ trợ, uy thế toàn thân tăng vọt, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh.
Dáng vẻ này rơi vào trong mắt của anh cũng giống như Hoạt Diêm Vương mà trước đó vài ngày anh đã từng đối chiến qua ở tỉnh Điện Thuận phía Nam. Sau khi Hoạt Diêm Vương sử dụng cẩm thuật Võ Tướng Thiên Ma Công thì thực lực cũng được nâng cao, dường như còn cường hãn hơn trước vài phần!
Nhưng mà vẫn như cũ không thể chống đỡ được lại Tần Vũ Phong!
Có điều khi anh chỉ đang suy nghĩ trong chốc lát, lúc này Stuker đã chuyển động!
Anh ta bắt đầu đứng dậy chạy như điên, mỗi một bước khoảng cách ước chừng đều hơn. mười trượng, theo bàn chân anh ta rơi xuống, trên mặt đất lập tức bị giẫm thành một cái hố sâu.
Hoàn toàn giống như một ngọn núi nhỏ di động!
Những nơi mà Stuker đi qua, trên mặt đất đều bị nện ra một cái hố sâu, bụi đất tung bay, giống như một cái xe tăng hình người, chạy đến chỗ của anh!
“Tới hay lắm!”
Ánh mắt của Tần Vũ Phong sáng lên, khóe miệng anh cong lên thành một vòng cung, lộ ra nét tươi cười không rõ ý tứ hàm súc. Anh chẳng
những không có lui lại tạm lánh mũi nhọn mà ngược lại còn vọt đi lên!
Chiến sĩ trong doanh trại Thần Sách đã bị chiến thần Thiên Vũ của bọn họ khiến cho hoàn toàn chết lặng.
Chẳng lẽ lại còn có người mạnh hơn hay sao?
Chẳng lẽ còn có người có đầy đủ khả năng thay thế chiến thần Thiên Vũ của bọn họ, gánh vác cường địch hay sao?
Hình như không có…
Mưa bom bão đạn thì làm sao có thể làm gì được anh? Dừng chiến thuật biển người với anh thì đã sao?
Ba đại cao thủ hợp lực đánh lén, lại có thể làm gì được anh đây?
Bây giờ chẳng qua chỉ là một tên Vua đại bàng trên thảo nguyên, chẳng lẽ còn có thể gây thương tổn đến anh được hay sao?
Nét mặt các chiến sĩ của doanh trại Thần Sách chết lặng, nhịn không được bắt đầu nghi ngờ, chiến thuật mạnh mẽ nhất trên thế gian này, chẳng lẽ chỉ cần liều lĩnh là xong rồi ư?
Hình như không phải như vậy!
Nhưng mà anh lại làm chọn bọn họ cảm giác được đúng là như vậy!
Thực ra trong lòng các chiến sĩ cũng hiểu rõ rằng anh thực sự cường hãn, cho nên mới có thể từng bước thẳng tiến không lùi.
Có điều bọn họ vẫn là nhịn không được, vì vậy mà giật mình sợ hãi, đi đến chết lặng.
Lúc này, các chiến sĩ của doanh trại Thần Sách đã không còn vì anh mà lo lắng nữa, ngược lại còn đang chuẩn bị reo hò thắng lợi.
Mọi người chỉ thấy anh thu hồi trường thương, không tiếp tục mượn dùng sức mạnh của trường thương nữa. Ngược lại anh chỉ sử dụng sức mạnh vốn có trong thân thể của bản thân anh, chính diện một chọi một với Vua đại bàng trên thảo nguyên!
Thân thể va chạm với thân thể, vật lộn một chọi một mới thực sự là cuộc chiến giữa hai người đàn ông!
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Thân thể hai người cùng lúc nện vào nhau, trong nháy mắt tia lửa văng ra khắp nơi, tiếng leng keng của sắt thép không ngừng vang lên bên tai, giống như sao hỏa đụng vào trái đất.
Hai người người một quyền ta một chưởng, lâm vào bên trong chiến đấu, tiếng xác thịt liền kề va chạm, trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
Chỉ cần nương theo thị giác nhìn lại, gương mặt của anh vốn đã tương xứng với vẻ cao lớn uy vũ, cho dù là thân hình của Stuker lúc này tăng vọt lên gần ba thước nhưng lại có vẻ hết sức nhỏ bé so với anh, giống như không đáng nhắc tới.
Nhưng mà, mắt thấy hai người này bộc phát ra lực lượng, dường như là ngang tài ngang sức, so đầu lực lượng ngang nhau!
Những tướng sĩ tinh nhuệ khác của quân địch nhìn cảnh trước mắt, mặc dù bọn họ có lòng muốn nhúng tay vào trận quyết đấu này, nhưng rồi lại không tự giác lùi về phía sau từng bước, sợ tiết lực lượng ra ngoài sẽ bị liên lụy.
Giờ phút này, tình thế đã lâm vào trạng thái giằng co.
Stuker không thể làm gì được anh, anh dường như cũng giống như vậy, không thể nào gây thương tích cho anh ta được.
Đúng lúc này!
Vua Ninjia của Đông Hoàng, biệt danh Ji, trước đó Ji gần như đã sắp bị mọi người lãng quên. Anh ta đang bí mật ẩn thân ở trong một góc tối nào đó, rốt cuộc cũng đã tìm được cơ hội động thủ rồi!
“Vù!”
Ji rút ra một thanh chủy thủ nhỏ tinh xảo.
Từ xa nhìn lại, thanh chủy thủ kia mơ hồ toát ra lục quang, rõ ràng là lưỡi dao có chứa kịch độc!
Thân hình của Ji quỷ mị, giống một con rắn đuôi chuông, bắn thẳng từ mặt đất đi lên, chủy thủ trong tay vuốt xuống nhằm về phía cổ của anh.
Thanh chủy thủ có chứa kịch độc kia, cùng với cử động của Ji trong lúc này, chủy thủ ở giữa không trung vẽ ra một vòng độc ảnh xanh biếc!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
------
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
Bình luận facebook