Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1736
Chương 1736
Khi chưởng môn nhìn thấy vậy, sắc mặt ông ta tối sầm lại và trầm giọng hỏi: “Tần Vũ Phong, hôm nay, cậu chắc chắn muốn vì Thượng Quan Uyển Nhi mà chống lại toàn bộ La Phù Sơn của chúng tôi sao?” Tần Vũ Phong cười lạnh một tiếng: “Chưởng môn đại nhân… Lẽ nào ông đồng ý hiến dâng mẹ của ông cho La
Phù Sơn ư?”
Biểu cảm của chưởng môn thay đổi, vẻ mặt của ông ta trở nên u ám hơn. Lúc này, Thiên Đông trưởng lão tức giận lên tiếng: “Chưởng môn, ông nói nhiều với thằng nhóc thổi này làm cái gì? Ông nhìn tôi xử lý cậu ta thế nào đi!”
Thiên Đông trưởng lão nói xong, cả người ông ta lập tức lao về phía Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong biết rằng từ giờ trở đi, trận chiến giữa bản thân anh và La Phù Sơn sẽ bắt đầu.
Trước khi đến đây, Tần Vũ Phong đã dự đoán được rằng rất có thể giữa anh và La Phù Sơn sẽ có một trận chiến.
Nếu mẹ của anh là Thượng Quan Uyển Nhi thật sự ở trong La Phù Sơn thì sợ rằng sẽ không được thả ra một cách dễ dàng như vậy.
Vì vậy, khi đối mặt với đòn tấn công của Thiên Đông trưởng lão vào lúc này, Tần Vũ Phong không hề cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Chỉ thấy Thiên Đông trưởng lão vung cổ tay áo lên, một cây kim châm bay ra khỏi tay áo của Thiên Đông trưởng lão. Trong nháy mắt, nó biến ra thành mấy chục triệu dư ảnh ở trên không trung và tất cả đều bắn về phía Tần Vũ Phong.
Mỗi một cái đều toát ra ánh sáng lạnh âm u giống nhau và nối liền thành từng đường thẳng ở giữa không trung.
Tần Vũ Phong biết những dư ảnh này chắc chắn không phải là ảo ảnh.
La Phù Sơn có nền móng vững chắc nên không có gì đáng ngạc nhiên khi nó có năng lực có thể giúp cho ngôi nhà được kiên cố.
Tương tự như các vị trưởng lão am hiểu về luyện khí, không có gì phải cảm thấy kỳ lạ khi họ có những thủ đoạn khó có thể tin được.
Tần Vũ Phong dám đảm bảo rằng mấy chục triệu dư ảnh của cây kim châm trên không trung này đều sẽ gây ra vết thương cho người khác.
Cho dù bản thân chỉ bị trúng một cây thì chắc chắn cũng không phải là bị trúng một đòn công kích nhẹ.
Nghĩ vậy, Tần Vũ Phong triệu hồi Long Uy Thiên Cang ra, một vòng ánh sáng vàng lập tức bao phủ cả người Tần Vũ Phong. Long chi bơi lội ở bên trong đó, vững chắc đến mức không thể phá vỡ và khiến người ta không dám nhìn thắng bằng mắt thường.
Lả tả lả tả.
Mấy chục triệu cây kim châm cắm vào Long Uy Thiên Cang. Chúng giống như những cây kim châm bình thường, khi đâm vào bề mặt sắt thép nào đó thì liền tự động rơi lả tả xuống.
Đôi mắt của Thiên Đông trưởng lão không kìm được mà mở thật to, đồng tử co lại thành kích thước như cây kim nhọn.
Cái này…
Đây là loại cương khí hộ thể đáng sợ gì đây?
Thiên Đông trưởng lão hít một hơi thật sâu, nhưng lúc này vẫn chưa cảm thấy nản lòng.
Dù sao thì tính tình của các trưởng lão ở La Phù Sơn hoàn toàn hơn hẳn so với Vạn Mạnh An.
Một đòn tấn công của Thiên Đông trưởng lão đã vô dụng, ông ta phất tay lên và lấy ra ám khí mới là một cái kéo có kích cỡ bằng lòng bàn tay rồi ném về phía Tần Vũ Phong.
Cây kéo lớn bằng lòng bàn tay trở nên càng ngày càng lớn ở trong tầm mắt của Tần Vũ Phong, nhưng không phải Tần Vũ Phong bị ảo giác, mà đó là sự thật. Nó dần dần lớn thành kích thước của một con người.
“Đây gọi là tiễn liệt thiên, nhóc con, tôi khuyên cậu nên biết suy nghĩ một chút!”
Thiên Đông trưởng lão ở một bên tức giận nói, nhưng Tần Vũ Phong chỉ là cười lạnh một tiếng và đặt nganh đạo Bắc Thần ở trước mặt của mình.
“Nghe cho rõ đây, ông già, chiêu thức này tên là Trảm
Tiên và nó có nghĩa là “
“Thần ngăn thì giết thần, phật cản thì giết Phật, tiên chặn…”
“Tôi sẽ lập tức chém tiền!”
Tần Vũ Phong hét lớn một tiếng, trên trán anh cũng nổi lên gân xanh!
Ngay sau đó, anh chém ra một đạo vô cùng kinh khủng!
Khi chưởng môn nhìn thấy vậy, sắc mặt ông ta tối sầm lại và trầm giọng hỏi: “Tần Vũ Phong, hôm nay, cậu chắc chắn muốn vì Thượng Quan Uyển Nhi mà chống lại toàn bộ La Phù Sơn của chúng tôi sao?” Tần Vũ Phong cười lạnh một tiếng: “Chưởng môn đại nhân… Lẽ nào ông đồng ý hiến dâng mẹ của ông cho La
Phù Sơn ư?”
Biểu cảm của chưởng môn thay đổi, vẻ mặt của ông ta trở nên u ám hơn. Lúc này, Thiên Đông trưởng lão tức giận lên tiếng: “Chưởng môn, ông nói nhiều với thằng nhóc thổi này làm cái gì? Ông nhìn tôi xử lý cậu ta thế nào đi!”
Thiên Đông trưởng lão nói xong, cả người ông ta lập tức lao về phía Tần Vũ Phong.
Tần Vũ Phong biết rằng từ giờ trở đi, trận chiến giữa bản thân anh và La Phù Sơn sẽ bắt đầu.
Trước khi đến đây, Tần Vũ Phong đã dự đoán được rằng rất có thể giữa anh và La Phù Sơn sẽ có một trận chiến.
Nếu mẹ của anh là Thượng Quan Uyển Nhi thật sự ở trong La Phù Sơn thì sợ rằng sẽ không được thả ra một cách dễ dàng như vậy.
Vì vậy, khi đối mặt với đòn tấn công của Thiên Đông trưởng lão vào lúc này, Tần Vũ Phong không hề cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Chỉ thấy Thiên Đông trưởng lão vung cổ tay áo lên, một cây kim châm bay ra khỏi tay áo của Thiên Đông trưởng lão. Trong nháy mắt, nó biến ra thành mấy chục triệu dư ảnh ở trên không trung và tất cả đều bắn về phía Tần Vũ Phong.
Mỗi một cái đều toát ra ánh sáng lạnh âm u giống nhau và nối liền thành từng đường thẳng ở giữa không trung.
Tần Vũ Phong biết những dư ảnh này chắc chắn không phải là ảo ảnh.
La Phù Sơn có nền móng vững chắc nên không có gì đáng ngạc nhiên khi nó có năng lực có thể giúp cho ngôi nhà được kiên cố.
Tương tự như các vị trưởng lão am hiểu về luyện khí, không có gì phải cảm thấy kỳ lạ khi họ có những thủ đoạn khó có thể tin được.
Tần Vũ Phong dám đảm bảo rằng mấy chục triệu dư ảnh của cây kim châm trên không trung này đều sẽ gây ra vết thương cho người khác.
Cho dù bản thân chỉ bị trúng một cây thì chắc chắn cũng không phải là bị trúng một đòn công kích nhẹ.
Nghĩ vậy, Tần Vũ Phong triệu hồi Long Uy Thiên Cang ra, một vòng ánh sáng vàng lập tức bao phủ cả người Tần Vũ Phong. Long chi bơi lội ở bên trong đó, vững chắc đến mức không thể phá vỡ và khiến người ta không dám nhìn thắng bằng mắt thường.
Lả tả lả tả.
Mấy chục triệu cây kim châm cắm vào Long Uy Thiên Cang. Chúng giống như những cây kim châm bình thường, khi đâm vào bề mặt sắt thép nào đó thì liền tự động rơi lả tả xuống.
Đôi mắt của Thiên Đông trưởng lão không kìm được mà mở thật to, đồng tử co lại thành kích thước như cây kim nhọn.
Cái này…
Đây là loại cương khí hộ thể đáng sợ gì đây?
Thiên Đông trưởng lão hít một hơi thật sâu, nhưng lúc này vẫn chưa cảm thấy nản lòng.
Dù sao thì tính tình của các trưởng lão ở La Phù Sơn hoàn toàn hơn hẳn so với Vạn Mạnh An.
Một đòn tấn công của Thiên Đông trưởng lão đã vô dụng, ông ta phất tay lên và lấy ra ám khí mới là một cái kéo có kích cỡ bằng lòng bàn tay rồi ném về phía Tần Vũ Phong.
Cây kéo lớn bằng lòng bàn tay trở nên càng ngày càng lớn ở trong tầm mắt của Tần Vũ Phong, nhưng không phải Tần Vũ Phong bị ảo giác, mà đó là sự thật. Nó dần dần lớn thành kích thước của một con người.
“Đây gọi là tiễn liệt thiên, nhóc con, tôi khuyên cậu nên biết suy nghĩ một chút!”
Thiên Đông trưởng lão ở một bên tức giận nói, nhưng Tần Vũ Phong chỉ là cười lạnh một tiếng và đặt nganh đạo Bắc Thần ở trước mặt của mình.
“Nghe cho rõ đây, ông già, chiêu thức này tên là Trảm
Tiên và nó có nghĩa là “
“Thần ngăn thì giết thần, phật cản thì giết Phật, tiên chặn…”
“Tôi sẽ lập tức chém tiền!”
Tần Vũ Phong hét lớn một tiếng, trên trán anh cũng nổi lên gân xanh!
Ngay sau đó, anh chém ra một đạo vô cùng kinh khủng!