Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1081
Chương 1081
“Ồ, những người khác thì sao?”
James hình như thở hắt ra một hơi, ông ta tiếp tục di chuyển chén trà trong tay, ngãm nghĩ những lời Minh nói cũng có vài phần chính xác.
“Lê Nhật Linh bị dao đâm trúng, bây giờ vẫn còn hôn mê”
Nghe được chuyện này, James cười lạnh lùng một cái, ông ta lại uống một ngụm trà. Jackson chết như vậy xem ra Lâm Quân sẽ yên ắng một thời gian.
“Thưa ngài, tôi có điều không hiểu?”
“Không hiểu chuyện gì?”
James liếc mắt nhìn Minh một cái.
“Vì sao lúc đầu ngài lại tốn nhiều công sức đi cứu Jackson như vậy, thậm chí lại còn cha trí cho ông ta về lại Việt Nam nhưng lại cho ông ta làm vật hy sinh như vậy?”
“Jackson vẫn luôn đề phòng tôi, lúc trước ở Pháp, ông ta đã có ý định phản bội nên tôi đã sắp xếp mấy người phá hỏng cái ý nghĩ hoang tưởng đó của ông ta. Lúc đầu nếu để ông ta bị thẩm vấn thì ông ta sẽ không dễ dàng gì mà tha cho chúng ta. Nếu thật sự cá chết lưới rách, chúng ta lợi bất cập hại.
James dừng lại một chút, ông ta uống một ngụm cà phê rồi lại tiếp tục nói: “Chúng ta cứu ông ta ra ngoài, cũng không mong chờ ông ta sẽ cảm kích nhưng mong muốn báo thù của ông ta có lợi cho chúng ta. Ta biết ngay ông ta vội vàng về nước như thế nhất định không có kết cục tốt nhưng không ngờ mọi chuyện lại nhanh như vậy, đúng là đồ phế vật”
James lạnh lùng nói, vẻ khinh bỉ của ông ta dành cho Jackson không khác gì sự khinh bỉ dành cho con chó, con mèo ngoài đầu đường.
Minh nhìn thấy vậy thì trong lòng cũng phát lạnh.
“Thủ đoạn của ông chủ đúng thật cao minh”
Đương nhiên đây là một câu nịnh bợ, Minh thấy mình còn lâu mới đạt được đến độ tâm cơ nham hiểm như James.
“Những kẻ phản bội James này sẽ không có kết cục tốt đẹp. Huống hồ tên Jackson này đúng là đồ ngu xuẩn. Cái trò bắt cóc này dùng một lần đã đủ rồi, vậy mà ông ta lại còn dùng những năm bảy lần và còn dùng với cùng một người thì xảy ra chuyện cũng là đáng đời ông ta”
Kể cả lần này Jackson hành động kỹ càng hơn thì có thể thế nào chứ?
Đạo cao một thước ma cao một trượng, Lâm Quân làm sao có thể không chuẩn bị gì được?
Đôi mắt James như đôi mắt của con chim ưng nhìn chằm chăm vào cậu thanh niên trước mặt.
“Vâng, ông chủ thủ đoạn cao minh như thế, nhất định không có ai dám phản bội ông chủ.”
Minh cảm nhận được cái nhìn của James nên cả người thấy không thoải mái, anh ta thấy như mình đang bị nhìn thấu hết cả.
Anh ta hơi chột dạ.
Đôi mắt đó càng chằm chằm nhìn anh ta hơn.
“Đúng, là tôi tình cờ nhìn thấy cô Lam bị bọn lưu manh trêu chọc.
nên tôi đã ra tay dạy dỗ bọn chúng rồi”
Nghe thấy James nhắc đến Trần Hy Lam, Minh cảm thấy như mình bị giật điện vậy. Làm sao ông ta biết được chuyện này, không lẽ ông ta cho người giám sát anh ta sao?
Xem ra đúng là ông ta không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai.
Nghĩ lại tối hôm đó, anh ta suýt chút nữa định có ý đồ xấu với James mà cảm thấy lạnh sống lưng.
“Cậu làm rất tốt”
Ánh mắt James bình thường đi rất nhiều, ông ta vỗ vai Minh.
“Ồ, những người khác thì sao?”
James hình như thở hắt ra một hơi, ông ta tiếp tục di chuyển chén trà trong tay, ngãm nghĩ những lời Minh nói cũng có vài phần chính xác.
“Lê Nhật Linh bị dao đâm trúng, bây giờ vẫn còn hôn mê”
Nghe được chuyện này, James cười lạnh lùng một cái, ông ta lại uống một ngụm trà. Jackson chết như vậy xem ra Lâm Quân sẽ yên ắng một thời gian.
“Thưa ngài, tôi có điều không hiểu?”
“Không hiểu chuyện gì?”
James liếc mắt nhìn Minh một cái.
“Vì sao lúc đầu ngài lại tốn nhiều công sức đi cứu Jackson như vậy, thậm chí lại còn cha trí cho ông ta về lại Việt Nam nhưng lại cho ông ta làm vật hy sinh như vậy?”
“Jackson vẫn luôn đề phòng tôi, lúc trước ở Pháp, ông ta đã có ý định phản bội nên tôi đã sắp xếp mấy người phá hỏng cái ý nghĩ hoang tưởng đó của ông ta. Lúc đầu nếu để ông ta bị thẩm vấn thì ông ta sẽ không dễ dàng gì mà tha cho chúng ta. Nếu thật sự cá chết lưới rách, chúng ta lợi bất cập hại.
James dừng lại một chút, ông ta uống một ngụm cà phê rồi lại tiếp tục nói: “Chúng ta cứu ông ta ra ngoài, cũng không mong chờ ông ta sẽ cảm kích nhưng mong muốn báo thù của ông ta có lợi cho chúng ta. Ta biết ngay ông ta vội vàng về nước như thế nhất định không có kết cục tốt nhưng không ngờ mọi chuyện lại nhanh như vậy, đúng là đồ phế vật”
James lạnh lùng nói, vẻ khinh bỉ của ông ta dành cho Jackson không khác gì sự khinh bỉ dành cho con chó, con mèo ngoài đầu đường.
Minh nhìn thấy vậy thì trong lòng cũng phát lạnh.
“Thủ đoạn của ông chủ đúng thật cao minh”
Đương nhiên đây là một câu nịnh bợ, Minh thấy mình còn lâu mới đạt được đến độ tâm cơ nham hiểm như James.
“Những kẻ phản bội James này sẽ không có kết cục tốt đẹp. Huống hồ tên Jackson này đúng là đồ ngu xuẩn. Cái trò bắt cóc này dùng một lần đã đủ rồi, vậy mà ông ta lại còn dùng những năm bảy lần và còn dùng với cùng một người thì xảy ra chuyện cũng là đáng đời ông ta”
Kể cả lần này Jackson hành động kỹ càng hơn thì có thể thế nào chứ?
Đạo cao một thước ma cao một trượng, Lâm Quân làm sao có thể không chuẩn bị gì được?
Đôi mắt James như đôi mắt của con chim ưng nhìn chằm chăm vào cậu thanh niên trước mặt.
“Vâng, ông chủ thủ đoạn cao minh như thế, nhất định không có ai dám phản bội ông chủ.”
Minh cảm nhận được cái nhìn của James nên cả người thấy không thoải mái, anh ta thấy như mình đang bị nhìn thấu hết cả.
Anh ta hơi chột dạ.
Đôi mắt đó càng chằm chằm nhìn anh ta hơn.
“Đúng, là tôi tình cờ nhìn thấy cô Lam bị bọn lưu manh trêu chọc.
nên tôi đã ra tay dạy dỗ bọn chúng rồi”
Nghe thấy James nhắc đến Trần Hy Lam, Minh cảm thấy như mình bị giật điện vậy. Làm sao ông ta biết được chuyện này, không lẽ ông ta cho người giám sát anh ta sao?
Xem ra đúng là ông ta không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai.
Nghĩ lại tối hôm đó, anh ta suýt chút nữa định có ý đồ xấu với James mà cảm thấy lạnh sống lưng.
“Cậu làm rất tốt”
Ánh mắt James bình thường đi rất nhiều, ông ta vỗ vai Minh.