Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 789
Kỳ Nhu nhận một dao kia là vì cứu cô. Phong Phong không cứu được An Kỳ Nhu nên mới từ bỏ việc cầm dao phẫu thuật.
Nhưng bây giờ thì sao?
Anh ta là người duy nhất có thể cứu được ba cô.
Cô hại chết người yêu của anh ta, còn hại anh ta không thể đụng vào dao phẫu thuật được nữa, sao anh ta có thể cứu ba cô được đây.
Thủy An Lạc bước tới rồi nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay của Kiều Nhã Nguyễn: “Nhã Nguyễn, tao không muốn dối gạt mày, nhưng anh Sở đã nói Phong Phong đối xử với mày rất khác biệt, anh ta thích mày, chuyện này vốn...”
“Nếu như không phải tao có chuyện cần cầu xin anh ta, thì cả đời này mày cũng không nói cho tao biết có đúng không?” Kiều Nhã Nguyễn đột nhiên lên tiếng cắt lời Thủy An Lạc.
Thủy An Lạc hơi ngây người, nhưng cuối cùng lại nhận ra mình không thể cãi lại được.
“Mục đích của anh ta khi tiếp cận tao là gì, theo đuổi tao rồi lại đá tao đúng không, để tao cảm nhận được cảm giác mất đi người mình yêu sao?” Kiều Nhã Nguyễn cười ha hả, nhưng tiếng cười ấy lại mang theo cảm giác thê lương: “Nhưng biết sao giờ, dù vậy thì tao vẫn phải đi cầu xin anh ta thôi.”
Thủy An Lạc nắm chặt lấy cánh tay của cô bạn thân của mình: “Nhã Nguyễn, anh ta thật sự thích mày, nhưng mà...”
“Nhưng mà chuyện này đã chạm đến ranh giới cuối cùng của anh ta, đúng không?” Lồng ngực của Kiều Nhã Nguyễn phập phồng, ánh mắt xuyên qua Thủy An Lạc mà nhìn ba mình đang nằm trên giường bệnh, giờ cô còn sự lựa chọn nào khác sao?
Anh ta là người duy nhất có thể cứu ba cô.
“Nếu không thì để tao đi...”
“Lạc Lạc, mày giúp tao chăm sóc mẹ tao một chút. Tao đi tìm anh ta! Chuyện này chỉ có tao mới tìm anh ta được thôi!” Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa đưa tay nắm lấy cánh tay của Thủy An Lạc: “Lạc Lạc, cảm ơn mày! Thật đấy! Ít nhất thì mày cũng cho tao biết cái mà tao cần đối mặt là gì!”
“Nhã Nguyễn!” Thủy An Lạc kêu lên nhưng Kiều Nhã Nguyễn đã xoay người đi mất.
Thủy An Lạc vô cùng lo lắng, cô lập tức đi ra ngoài gọi điện cho Sở Ninh Dực, nhưng mà câu trả lời của anh dành cho cô lại vô cùng đơn giản: Đối với chuyện giữa hai người bọn họ thì em chỉ là một người đứng ngoài. Chuyện duy nhất mà em phải làm lúc này chính là chăm sóc ba mẹ của Kiều Nhã Nguyễn cho tốt.
Thủy An Lạc tựa lưng vào vách tường ngẩng đầu nhìn trần nhà, không biết đây có phải ảo giác của cô hay không, nhưng cô cứ có cảm giác tất cả chuyện này đều nằm trong sự tính toán của Sở tổng, cho nên sáng nay anh mới có thể chủ động mua vé máy bay cho cô như vậy.
Đúng vậy, mặc kệ Kiều Nhã Nguyễn quan trọng với cô đến mức nào đi chăng nữa, thì trong cuộc đời của Kiều Nhã Nguyễn cô cũng chỉ là một người ngoài có cái danh bạn tốt. Người thân cận nhất của Kiều Nhã Nguyễn vẫn là ba mẹ của cô ấy, là người chồng và những đứa bé trong tương lai.
Chiêu này của Sở tổng đúng là điên rồi. Anh để Kiều Nhã Nguyễn biết hết mọi chuyện cũng đồng thời để cho Thủy An Lạc biết rằng, anh và con trai của hai người mới là tất cả những gì quan trọng nhất đối với cô.
Kiều Nhã Nguyễn rời khỏi bệnh viện lập tức đi tìm Phong Phong. Phong Phong đứng ở bên ngoài hút hết mấy điếu thuốc rồi mới đứng dậy nhìn về phía bệnh viện, cuối cùng vẫn dứt khoát cất bước rời đi.
Chuyện cứu ba của Kiều Nhã Nguyễn anh ta không làm được!
Kiều Nhã Nguyễn đuổi theo thì thấy bóng dáng Phong Phong đang lên xe taxi, cô chẳng kịp nghĩ nhiều mà trực tiếp lao vọt tới.
Chiếc xe lăn bánh, Kiều Nhã Nguyễn không đuổi kịp nên chỉ có thể chạy đường vòng đuổi theo, chắc anh ta muốn đến sân bay.
May mà nơi này là địa bàn của Kiều Nhã Nguyễn, không một ai có thể hiểu nơi này hơn cô.
“Kít...” Chiếc xe đột ngột phanh gấp, nhưng Kiều Nhã Nguyễn vì lao ra quá gần chiếc xe nên bị đụng vào ngã lăn ra đất.
Phong Phong đang ngồi trong xe thấy cô gái ngã xuống thì lập tức mở cửa xe lao ra, trong nháy mắt trái tim của anh ta như thắt lại.
Lòng bàn tay và đầu gối của Kiều Nhã Nguyễn đều bị trầy da, lúc này đã cảm thấy đau rát, nhưng cô nào có tâm trạng đi để ý ba cái vết thương nhỏ này của mình, vừa mới định ngẩng đầu dậy thì đã bị ai đó thô lỗ kéo lên.