Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1993
Sư Hạ Dương đi rồi, Triệu Uyển Uyển đứng ngây người ở cửa một lúc lâu mới quay người lại, chỉ có điều khóe miệng của cô cong cong vẽ nên một nụ cười.
“Này, tôi nói này cô gái, cười gì mà phơi phới lên thế hả?” George đứng ngoài cửa nhìn ai kia đang định đóng cửa vào liền trêu ghẹo.
Triệu Uyển Uyển vội vàng thu nụ cười lại rồi lễ phép chào hỏi: “Anh George! Chẳng phải anh nói có việc bận sao?”
George vào nhà, nhìn Triệu Uyển Uyển đóng cửa rồi đặt kịch bản lên bàn, nói: “Đúng, vừa mới giúp cô lấy được một vai diễn, nhưng mà vẫn phải ăn một bữa cơm. Cô yên tâm đi, tôi sẽ đi cùng với cô.”
Triệu Uyển Uyển sửng sốt rồi cầm kịch bản lên: “Phim cổ trang?”
“Ừ, tôi đã xem trước đoạn phim cắt nối để giới thiệu cho phim của cô và Phong Phong lần này. Tôi cũng đã nói với phía công ty rồi, trước hết cứ để cô đi theo con đường phim cổ trang trước, kiếm được cái danh hiệu nữ thần cổ trang rồi sau đó mới tính tiếp.” George nói rồi ngồi xuống sofa: “Đi đun nước đi, tôi chết khát rồi.”
“Vâng, anh George, anh chờ một chút.” Triệu Uyển Uyển phản ứng lại rồi vội vàng chạy vào bếp tìm ấm nước để đun nước.
Cô vào giới ba năm rồi, nhưng chưa bao giờ được người ta đối xử đặc biệt cả, thế nên vẫn cảm thấy hơi giật mình.
“Được rồi, tôi vừa mới thấy Sư Hạ Dương rời đi, thế này là làm lành với anh ta rồi đấy hả?
“Không có, người như anh ấy sao có thể để mắt đến tôi được?” Triệu Uyển Uyển bám ở cửa phòng bếp nhìn người đang ngồi trong phòng khách: “Anh George, chưa kể bây giờ tôi cũng không thể yêu đương được mà phải không?”
“Không có lắm quy củ như vậy đâu, phải xem cô muốn đi theo con đường thực lực hay con đường thần tượng nữa. Cô xem tên khốn Phong Phong kia kìa, chẳng phải có cả vợ cả con rồi đấy sao?” George phất phất tay mình, hoàn toàn không giống như quản lý trước đây của cô.
“Tôi có thể đi theo con đường thực lực được sao?” Triệu Uyển Uyển khiếp sợ. Hầu như tất cả mọi người đều nói với cô rằng cô chỉ là một bình hoa di động. Ông chủ cùng với quản lý trước đây của cô đều nói như vậy, cho nên nếu cô không ăn cơm với người ta sẽ không có vai diễn.
“Vì sao không thể? Chỉ cần hết lòng là được.” George lớn tiếng nói: “Tôi biết trong bộ phim lần này cô bị kỹ thuật diễn của Phong Phong áp đảo. Thế nhưng cậu ta lăn lộn trong giới biết bao nhiêu năm rồi, cô có thể diễn cùng với cậu ta đã là không tệ rồi, từ từ rồi sẽ khá hơn thôi.”
Triệu Uyển Uyển cảm động, lại càng cảm thấy biết ơn Sư Hạ Dương hơn. Tất cả những gì cô có ngày hôm nay đều do Sư Hạ Dương cho cô cả.
Sau khi nước sôi, Triệu Uyển Uyển tìm một cái cốc rót nước cho anh ta.
George nhìn Triệu Uyển Uyển đặt cốc nước xuống trước mặt mình liền nói: “Được rồi, trưa mai tôi qua đón cô đi dự một cuộc họp báo. Lần này Tổng giám đốc coi cô là trọng điểm bồi dưỡng! Uyển Uyển, mấy lời khó nghe tôi sẽ nói trước, tư tâm của Tổng giám đốc rất sâu, hiện giờ anh ta bảo lãnh cho cô là vì Sư Hạ Dương là đồ đệ của anh ta. Cái giới giải trí này rất loạn, nếu như cô dựa vào điều này mà có ý đồ sai lệch thì tôi cũng không cứu được cô đâu.”
Triệu Uyển Uyển sửng sốt, liền hiểu ra.
“Tôi đây nói trước với cô, chưa nói đến chuyện Sư Hạ Dương đối với cô như thế nào nhưng cô tuyệt đối không được phép làm chuyện gì có lỗi với anh ta biết chưa? Bây giờ Tổng giám đốc cảm thấy cô là vợ của đồ đệ nhà mình cho nên mới mở cho cô một con đường. Người kia rất bênh người của mình. Nếu như đời tư của cô xảy ra vấn đề, anh ta không chỉ chặt đứt con đường của cô, mà còn có thể hủy hoại cô luôn đấy.”
“Tôi sẽ không như vậy đâu!” Triệu Uyển Uyển cuống quýt nói, suốt bao nhiêu năm qua, ngoại trừ Sư Hạ Dương ra, cô chưa bao giờ có tình cảm với bất kỳ ai khác.
“Đừng kích động, đừng kích động, tôi nói với cô trước để cô có phương châm đề phòng thôi.” George thấy có vẻ như mình đã dọa Triệu Uyển Uyển sợ, liền nói.
Triệu Uyển Uyển cúi đầu im lặng, thế nhưng cô biết những gì mà George nói đều là sự thật. Nếu không thì một quản lý từng dẫn dắt Ảnh đế sao có thể dẫn dắt cô được chứ? Thậm chí còn tranh thủ tìm kiếm tài nguyên cho cô nữa.