Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58
Các bạn đang đọc truyện Ấm áp có em, ngọt ngào có anh – Chương 58 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 58QUAY KHÔNG TỆ
“Anh!!!”
Bùi Vũ Đường sợ đến mức đặt mông ngồi trong bụi cây, vội vàng giấu di động ra sau lưng, “Anh, em không hề quay lén anh! Em chỉ thấy phong cảnh ở đây không tệ nên chụp vài tấm thôi!”
Bùi Duật Thành nheo mắt lại: “Quay lén?”
Bùi Vũ Đường: “…”
Hóa ra anh cả không biết cậu ta đang làm gì, kết quả cậu ta lại chưa đánh đã khai mất rồi!
Bùi Duật Thành thản nhiên liếc mắt nhìn cậu em trai, thế nhưng sự lạnh lẽo nơi đáy mắt anh lại khiến đối phương tê dại cả da đầu, “Bùi Vũ Đường, xem ra, em thật sự muốn quay về thừa kế gia nghiệp.”
Bùi Vũ Đường vừa nghe vậy đã sợ đến hồn phi phách tán: “Không không không, em không muốn!”
Đường đua vẫn còn đang chờ cậu chinh phục!
Giấc mơ vẫn còn đang chờ cậu thực hiện mà!
Cậu ta không thể trở về công ty được!
Thế là…
Bùi Vũ Đường không chút do dự bán đứng Lâm Yên, “Không phải! Không phải em muốn quay lén anh! Anh, là chị Lâm Yên, chính là chị Lâm Yên bảo em giúp chị ấy quay lại những đoạn phim sinh hoạt hằng ngày của anh!”
Bùi Duật Thành: “…”
Bùi Vũ Đường khẩn thiết nói: “Thật đó ạ, chị ấy bảo em làm như vậy! Anh tin em đi mà! Em cũng thấy làm vậy là quá biến thái nên lúc đó em đã kiên quyết từ chối rồi. Nhưng mà, chị ấy đã giúp em một chuyện, em nợ chị ấy nên không thể không đồng ý với chị ấy…”
Bùi Duật Thành nhướng lông mày: “Thật không?”
Bùi Vũ Đường nuốt nước bọt: “Tất… tất nhiên là thật rồi ạ! Anh đừng nổi giận! Đừng bắt em về mà! Em… em sẽ xóa hết tất cả video!”
“Đợi đã.” Bùi Vũ Đường vừa mới lấy điện thoại ra, Bùi Duật Thành đã cản lại.
“Dạ, anh còn có gì dặn dò ạ?” Bùi Vũ Đường dè dặt hỏi.
Bùi Duật Thành đưa tay ra.
Bùi Vũ Đường lập tức hiểu ý, cung kính dâng di động của mình lên.
Bùi Duật Thành mở di động ra, xem hết một lượt những video Bùi Vũ Đường quay lén. Chủ yếu là những sinh hoạt thường ngày của anh, còn có đoạn video anh bơi vừa rồi nữa.
Bùi Vũ Đường lấy góc quay rất tốt, ngay cả ánh sáng cũng phù hợp.
Bùi Vũ Đường run rẩy: “Anh…?”
Dưới ánh mắt sợ hết hồn hết vía của Bùi Vũ Đường, Bùi Duật Thành thản nhiên lên tiếng: “Quay không tệ.”
Bùi Vũ Đường thở phào, lập tức vuốt mông ngựa: “Hì hì, đó là vì anh của em quá đẹp trai nên quay kiểu gì cũng đẹp ạ!”
Bùi Duật Thành: “Em nợ ân tình của Lâm Yên.”
“Vâng… đúng vậy ạ…” Bùi Vũ Đường lí nhí trả lời.
“Nếu đã vậy thì cứ giữ đi.”
Bùi Duật Thành nói rồi trả di động lại cho em trai.
Bùi Vũ Đường nghe vậy thì cảm thấy không thể tin nổi. Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Anh… anh cậu vì để giúp cậu trả ơn mà… không tiếc hi sinh bản thân mình!
Bùi Vũ Đường kích động không thôi, gào lên một tiếng rồi nhào tới: “Anh cả! Quả nhiên anh vẫn yêu em!”
Bùi Vũ Đường quá kích động, hoàn toàn không nhận ra mình đang có một sự hiểu lầm kỳ quái.
Bùi Vũ Đường nói xong liền vui vẻ rời đi.
Bùi Duật Thành quay về phòng khách, mở tủ lạnh lấy một chai nước khoáng. Đúng lúc này, cảm giác choáng váng quen thuộc đột nhiên ập tới.
Chai nước vừa mới được Bùi Duật Thành mở ra rơi xuống đất…
Ý thức của anh như bị một vực sâu khổng lồ nuốt chửng, chìm vào bóng tối từng chút một…
Bùi Duật Thành cố gắng dùng một chút tỉnh táo cuối cùng lảo đảo đi tới ghế sofa, gần như anh vừa ngồi xuống là lập tức chìm vào hôn mê…