Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 23
Cứ như vậy ngươi đuổi ta trốn, một đám người chạy ở mê cung trong sơn động cả một ngày, cũng không biết chạy tới nơi nào. Mà Triệu Thanh nhìn có vẻ chỉ là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, nhưng vật bảo mệnh trên người cũng rất nhiều, ở dưới sự đuổi giết của một đám tu sĩ cùng cấp, chẳng những không bị người giết chết hay làm trọng thương, trái lại hắn tránh thoát vô cùng thong thả, thậm chí còn có năng lực thỉnh thoảng cầm ra Kính Chiếu Yêu chiếu chết người khác.
Lại là một vị phẫn trư ăn hổ, lẽ nào những thứ pháp bảo kia là cướp đến?
Cùng đi ở phía sau, Tư Lăng vừa cân nhắc trong lòng, vừa lưu loát tìm kiếm túi trữ vật trên người của một đi tu sĩ đã chết ven đường. Tuy rằng dọc đường đi thu hoạch khá dồi dào, chỉ là Tư Lăng cũng không biết đã theo những người này tới tận nơi nào, xung quanh rất tối, nhưng đối với tu sĩ mà nói thì lại không có ảnh hưởng gì, trong bóng tối vẫn có thể thấy mọi vật như bình thường.
Lúc mới đầu khi Triệu Thanh dùng tấm gương kia chiếu vào người khác thì đoàn người đều không có gì khác thường, chờ đến khi dùng nhiều, liền có người nhận ra tác dụng của nó. Vật này là một cái Bảo khí Tiên Thiên chuyên công kích nguyên thần tên là Diệt Thần Kính. Đây cũng quá nghịch thiên rồi. Lập tức, những người vốn bởi vì Triệu Thanh giết đồng môn sư huynh đệ hoặc bằng hữu mới truy sát hắn nay cuối cùng đã biến thành giết hắn để cướp đoạt pháp bảo.
Tư Lăng cũng có chút động lòng, nhìn Diệt Thần kính này, chắc chắn là gây thương tổn nguyên thần lớn hơn so với âm công của Tiêu Trạc. Mà nguyên thần của tu sĩ nếu bị thương, còn phiền phức kinh khủng hơn so với thân thể bị thương. Nếu như có được Diệt Thần kính, chính là thứ giết người đánh lén tốt nhất cho người đi lịch lãm.
Vì vậy, dưới tư tưởng kiếm của hời và sự thúc giục của con yêu thú, Tư Lăng cắn chặt răng theo sát bọn họ.
Nhưng mà, trời cao lại nói cho Tư Lăng rằng, lòng kiếm của hời này là không tốt, cho nên lại qua một ngày đi cùng bọn họ, ở một bãi trống trong sơn động thì gặp phải một đoàn người, hơn nữa còn có người quen.
Sáu tu sĩ mang mặt nạ bán điệp (nửa con bướm ??) đang đối đầu cùng Tô Hồng Phi và Nguyệt Thiên Dạ. Xem tình huống, Nguyệt Thiên Dạ cùng Tô Hồng Phi đều bị thương nhiều chỗ.
Nhìn thấy đột nhiên xông tới một đám người, bầu không khí lại là một trận quỷ dị. Chạy ở trước nhất - Triệu Thanh đơn giản là trực tiếp nhào tới, dự định lợi dụng đám tu sĩ ở đây đối phó với những kẻ đang truy sát hắn để cho hắn nhân cơ hội mà thoát thân. Mà Nguyệt Thiên Dạ cùng Tô Hồng Phi, hai cô gái cũng có chủ ý này, lợi dụng đám tu sĩ mới tới đối phó với đám tu sĩ mặt nạ bướm.
Triệu Thanh, Nguyệt Thiên Dạ, Tô Hồng Phi rất ăn ý ra tay.
Tư Lăng cẩn thận ẩn giấu khí tức, dán vào cửa động quan sát tình hình bên trong. Những tu sĩ mặt nạ bướm đó tu vi tuy cũng là Trúc Cơ kỳ, nhưng kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, ra chiêu mạnh liệt hung ác, thủ pháp giết người cực kỳ tàn nhẫn. Tư Lăng ở trong đầu kiểm tra một lần, không có tư liệu gì về những tu sĩ mặt nạ bướm này, lẽ nào là thế lực ẩn giấu ở đại lục Thương Vũ?
Mục tiêu của Điệp Diện tu sĩ (tu sĩ mặt nạ bướm) là Nguyệt Thiên Dạ và Tô Hồng Phi, tuy rằng bị đám tu sĩ xông tới làm rối loạn kế hoạch, nhưng vẫn cắn chặt hai người không tha. Triệu Thanh sớm đã thừa cơ lộn xộn rẽ chạy vào một lối nhỏ, trơn trượt như con cá chạch. Nguyệt Thiên Dạ cũng rất nhạy bén thừa dịp chạy trốn, chọn đường đi vừa vặn là vị trí của Tư Lăng. Tô Hồng Phi không do dự theo sát.
Tư Lăng vốn cho là mình đã dùng Liễm Tức phù và Ẩn Thân phù, bọn họ sẽ không phát hiện ra mình, nhưng khi Tô Hồng Phi chạy tới hướng của hắn, vô tình hay cố ý mà liếc nhìn về vị trí của hắn một chút, đột nhiên lộ ra một nụ cười kỳ quái với hắn. Thân hình nàng ta vọt tới, dường như thân thể theo quán tính mà dịch sang phương hướng của hắn, nhưng rất nhanh lại đứng vững, từ bên cạnh hắn mà vọt qua. Trong lòng Tư Lăng cảm giác nặng nề, một linh cảm nguy hiểm khiến hắn không chút do dự mà vội vàng phi thân thối lui. Ngay lập tức, chỗ vách núi hắn đứng lúc trước bị một phi tiêu hình sấm sét mang theo hắc khí quay cuồn bay tới cắm vào, vách núi lập tức bị khí độc trên phi tiêu hình sấm sét kia ăn mòn thành một cái động màu đen.
Ám khí quá nham hiểm!
Thần thức của Tư Lăng thu một màn này vào trong mắt, trong lòng lập tức rét lạnh. Mà khiến hắn càng hoảng sợ chính là Tô Hồng Phi có thể nhìn thấu ngụy trang của hắn. Tư Lăng vốn cho là không thể, Tô Hồng Phi là một tu sĩ mới vừa đạt Trúc Cơ, làm sao có khả năng nhìn xuyên linh phù ẩn thân tứ phẩm mà hắn làm? Nhưng mà một nụ cười cùng động tác rõ ràng gắp lửa bỏ tay người này của Tô Hồng Phi, đã làm cho hắn khẳng định là nàng ta cố ý.
Quả nhiên Tô Hồng Phi cùng "Tư Lăng" trước đây có cừu oán.
Tư Lăng trầm mặt, vỗ ở trên người tấm Thần Hành Phù, nhanh chóng xuyên qua lối đi tối đen, phía sau là hai Điệp Diện tu sĩ theo sát không nghừng nghỉ. Mà làm hắn ấm ức chính là, cái lối đi này căn bản không có ngã rẽ, hắn muốn rẽ ngang một đường nào đó để chạy trốn cũng không được, chỉ có thể bị hai tên tu sĩ Điệp Diện nọ đuổi theo phía sau.
Không biết chạy
Lại là một vị phẫn trư ăn hổ, lẽ nào những thứ pháp bảo kia là cướp đến?
Cùng đi ở phía sau, Tư Lăng vừa cân nhắc trong lòng, vừa lưu loát tìm kiếm túi trữ vật trên người của một đi tu sĩ đã chết ven đường. Tuy rằng dọc đường đi thu hoạch khá dồi dào, chỉ là Tư Lăng cũng không biết đã theo những người này tới tận nơi nào, xung quanh rất tối, nhưng đối với tu sĩ mà nói thì lại không có ảnh hưởng gì, trong bóng tối vẫn có thể thấy mọi vật như bình thường.
Lúc mới đầu khi Triệu Thanh dùng tấm gương kia chiếu vào người khác thì đoàn người đều không có gì khác thường, chờ đến khi dùng nhiều, liền có người nhận ra tác dụng của nó. Vật này là một cái Bảo khí Tiên Thiên chuyên công kích nguyên thần tên là Diệt Thần Kính. Đây cũng quá nghịch thiên rồi. Lập tức, những người vốn bởi vì Triệu Thanh giết đồng môn sư huynh đệ hoặc bằng hữu mới truy sát hắn nay cuối cùng đã biến thành giết hắn để cướp đoạt pháp bảo.
Tư Lăng cũng có chút động lòng, nhìn Diệt Thần kính này, chắc chắn là gây thương tổn nguyên thần lớn hơn so với âm công của Tiêu Trạc. Mà nguyên thần của tu sĩ nếu bị thương, còn phiền phức kinh khủng hơn so với thân thể bị thương. Nếu như có được Diệt Thần kính, chính là thứ giết người đánh lén tốt nhất cho người đi lịch lãm.
Vì vậy, dưới tư tưởng kiếm của hời và sự thúc giục của con yêu thú, Tư Lăng cắn chặt răng theo sát bọn họ.
Nhưng mà, trời cao lại nói cho Tư Lăng rằng, lòng kiếm của hời này là không tốt, cho nên lại qua một ngày đi cùng bọn họ, ở một bãi trống trong sơn động thì gặp phải một đoàn người, hơn nữa còn có người quen.
Sáu tu sĩ mang mặt nạ bán điệp (nửa con bướm ??) đang đối đầu cùng Tô Hồng Phi và Nguyệt Thiên Dạ. Xem tình huống, Nguyệt Thiên Dạ cùng Tô Hồng Phi đều bị thương nhiều chỗ.
Nhìn thấy đột nhiên xông tới một đám người, bầu không khí lại là một trận quỷ dị. Chạy ở trước nhất - Triệu Thanh đơn giản là trực tiếp nhào tới, dự định lợi dụng đám tu sĩ ở đây đối phó với những kẻ đang truy sát hắn để cho hắn nhân cơ hội mà thoát thân. Mà Nguyệt Thiên Dạ cùng Tô Hồng Phi, hai cô gái cũng có chủ ý này, lợi dụng đám tu sĩ mới tới đối phó với đám tu sĩ mặt nạ bướm.
Triệu Thanh, Nguyệt Thiên Dạ, Tô Hồng Phi rất ăn ý ra tay.
Tư Lăng cẩn thận ẩn giấu khí tức, dán vào cửa động quan sát tình hình bên trong. Những tu sĩ mặt nạ bướm đó tu vi tuy cũng là Trúc Cơ kỳ, nhưng kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, ra chiêu mạnh liệt hung ác, thủ pháp giết người cực kỳ tàn nhẫn. Tư Lăng ở trong đầu kiểm tra một lần, không có tư liệu gì về những tu sĩ mặt nạ bướm này, lẽ nào là thế lực ẩn giấu ở đại lục Thương Vũ?
Mục tiêu của Điệp Diện tu sĩ (tu sĩ mặt nạ bướm) là Nguyệt Thiên Dạ và Tô Hồng Phi, tuy rằng bị đám tu sĩ xông tới làm rối loạn kế hoạch, nhưng vẫn cắn chặt hai người không tha. Triệu Thanh sớm đã thừa cơ lộn xộn rẽ chạy vào một lối nhỏ, trơn trượt như con cá chạch. Nguyệt Thiên Dạ cũng rất nhạy bén thừa dịp chạy trốn, chọn đường đi vừa vặn là vị trí của Tư Lăng. Tô Hồng Phi không do dự theo sát.
Tư Lăng vốn cho là mình đã dùng Liễm Tức phù và Ẩn Thân phù, bọn họ sẽ không phát hiện ra mình, nhưng khi Tô Hồng Phi chạy tới hướng của hắn, vô tình hay cố ý mà liếc nhìn về vị trí của hắn một chút, đột nhiên lộ ra một nụ cười kỳ quái với hắn. Thân hình nàng ta vọt tới, dường như thân thể theo quán tính mà dịch sang phương hướng của hắn, nhưng rất nhanh lại đứng vững, từ bên cạnh hắn mà vọt qua. Trong lòng Tư Lăng cảm giác nặng nề, một linh cảm nguy hiểm khiến hắn không chút do dự mà vội vàng phi thân thối lui. Ngay lập tức, chỗ vách núi hắn đứng lúc trước bị một phi tiêu hình sấm sét mang theo hắc khí quay cuồn bay tới cắm vào, vách núi lập tức bị khí độc trên phi tiêu hình sấm sét kia ăn mòn thành một cái động màu đen.
Ám khí quá nham hiểm!
Thần thức của Tư Lăng thu một màn này vào trong mắt, trong lòng lập tức rét lạnh. Mà khiến hắn càng hoảng sợ chính là Tô Hồng Phi có thể nhìn thấu ngụy trang của hắn. Tư Lăng vốn cho là không thể, Tô Hồng Phi là một tu sĩ mới vừa đạt Trúc Cơ, làm sao có khả năng nhìn xuyên linh phù ẩn thân tứ phẩm mà hắn làm? Nhưng mà một nụ cười cùng động tác rõ ràng gắp lửa bỏ tay người này của Tô Hồng Phi, đã làm cho hắn khẳng định là nàng ta cố ý.
Quả nhiên Tô Hồng Phi cùng "Tư Lăng" trước đây có cừu oán.
Tư Lăng trầm mặt, vỗ ở trên người tấm Thần Hành Phù, nhanh chóng xuyên qua lối đi tối đen, phía sau là hai Điệp Diện tu sĩ theo sát không nghừng nghỉ. Mà làm hắn ấm ức chính là, cái lối đi này căn bản không có ngã rẽ, hắn muốn rẽ ngang một đường nào đó để chạy trốn cũng không được, chỉ có thể bị hai tên tu sĩ Điệp Diện nọ đuổi theo phía sau.
Không biết chạy