Văn Án
Trước khi trọng sinh:“Tịch nhị, nàng chơi cùng Thành nhi, được không?” Vẻ mặt hồn nhiên, Hiên Viên Hạo Thành giống hệt tiểu bạch thỏ, khẩn cầu nhìn Tô Mộ Tịch. “Có thể cút được thì cút xa ra, đừng có xuất hiện trước mặt ta.” Vẻ mặt Tô Mộ tịch ghét bỏ.
Sau khi trọng sinh: “Tịch nhi, nàng chơi cùng Thành nhi, được không?” Vẫn là vẻ mặt hồn nhiên, tiểu bạch thỏ Hiên Viên Hạo Thành khẩn cầu nhìn Tô Mộ Tịch. “Được, chúng ta cùng chơi trò hay, được không?” Tô Mộ Tịch cười thần bí. “Chơi cái gì hay?” Ánh mắt sáng lên, vẻ mặt chờ mong. “Chúng ta chơi trò sinh cục cưng ra, gọi chàng là cha, được không?” Nói xong liền buông rèm giường. “Được! Tịch, Tịch nhi, sao nàng lại cởi quần áo của Thành nhi? Tịch nhi, ta có thể hôn nàng không?” “Ừ…”
Những bí ẩn đằng sau nụ cười của Tô Mộ Tịch khi trước và sau trọng sinh, đều để lại cho nàng những vấn vương khó tả. Mời bạn đọc trải nghiệm.