Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-55
Chương 55: Phép Màu
Lúc Tiếu Sam nghe tin ba Hàn kiên quyết không đáp ứng điều kiện của Lâm Tống Thành, mặc dù biết trước nhưng cô vẫn có buồn phiền một chút, đáp án vẫn vậy nhưng đó là tâm huyết của ba Hàn a.
Thế nhưng sáng hôm sau, Tiếu Sam lại nghe được tin tập đoàn nhà họ Hàn cùng tập đoàn nhà họ Lâm đoạn tuyệt quan hệ, tập đoàn Hàn gia công khai đối đầu, trong lòng cô liền đặt một đống chấm hỏi. Có phải lão Lâm ấy bị điên rồi hay không, đã lấy được tập đoàn còn đem đi chống lại tập đoàn của chính mình?
Thế là cô vội vàng chạy sang hỏi Hàn Mặc Thần, hắn cười cười nói
" Tập đoàn vẫn là của chúng ta, Lâm Tống Thành không có lấy được cái ghế chủ tịch. "
Tiếu Sam ngạc nhiên, chẳng phải không chống đỡ được sao?
" Hả? Cậu nói thế là sao? Chẳng phải ba Hàn... "
" Ừm, đúng là không đáp ứng điều kiện kia, cho nên liền đối đầu đó! ". Hàn Mặc Thần nhìn cô mịt mù, trong lòng thích thú, càng trêu ghẹo, cố ý nói sương nói mù.
Cô cảm thấy chính mình bị Hàn Mặc Thần xoay cho đầu óc chóng mặt, ngây ngốc đứng load cho kịp.
Hàn Mặc Thần cảm thấy trêu chọc cô đã đủ, xoa xoa mái tóc cho nó rối thành một ổ, cười nói
" Cái này, thật ra phải cám ơn mẹ vợ của tớ, cậu về hỏi liền biết! Ngoan, mau về hỏi đi! "
Cứ thế, Tiếu Sam ngơ ngác chạy về hỏi mẹ mình, bà Tiếu ngồi bên cạnh Tiếu Thịnh, bất đắc dĩ chỉnh tóc lại cho con gái rồi nói
" Con gái, thì ra con vẫn chưa biết sao? Tập đoàn ba nuôi của con vẫn là của ba nuôi con, không có bị cướp đi đâu "
" Mẹ, nhưng mà ba nuôi làm cách nào? ". Tiếu Sam vẫn không hiểu được.
" Thật ra, là nhờ cậu của con, đem tập đoàn hợp tác với tập đoàn Hàn Gia, cộng với mẹ Hàn con, để đá văng Lâm Tống Thành ra khỏi tập đoàn đó! ". Tiếu Thịnh tốt bụng giải thích cho con gái mình biết.
" Cậu của con? Cậu ba sao? Ba mẹ, vì sao con không biết cậu ba còn có tập đoàn super đến thế? Ba mẹ đừng lừa con ". Hiển nhiên Tiếu Sam không tin, nếu biết cậu ba nhà cô tài giỏi thế thì cô cũng không lo lắng.
" Cậu ba con không chỉ là phát triển sự nghiệp trong nước, mà ở nước ngoài là chủ yếu, tập đoàn vốn rất lớn mạnh, chỉ là con không biết. Hơn nữa con cũng biết mẹ không thích nói nhiều về nhà ngoại, con làm sao biết được? ".
Năm đó, Ứng Dĩ Mạn lấy Tiếu Thịnh bị nhà mẹ đẻ mình ngăn cản rất kịch liệt, bà tức giận chấp nhận bỏ nhà mình, cùng Tiếu Thịnh đến chỗ khác xây dựng tổ ấm, cũng may mắn, Tiếu Thịnh rất yêu thương bà, bà hiện có một cuộc sống hạnh phúc, cũng chẳng mong gì tiền tài, cho nên mặc cho sau này khi mà bà mang bầu Tiếu Sam, nhà họ Ứng muốn để bà về, bà vẫn không chịu liên lạc gì nhiều, càng không muốn có liên can.
Lần này là vì hạnh phúc con gái bà, vì muốn cho cái lão Lâm Tống Thành vênh váo kia một bài học, bà mới liên lạc với em trai mình, người duy nhất ở nhà mẹ đẻ âm thầm ủng hộ cuộc hôn nhân của bà. Mà bà chỉ để Tiếu Sam gặp mặt duy nhất một mình cậu em trai này, cũng còn hạn chế, còn lại nhà ngoại đều dặn dò tránh được thì tránh. Thế nên, số lần gặp được nhà ngoại đều đếm trên đầu ngón tay.
Đối với Tiếu Sam mà nói, cô lớn thế này mà còn không biết nhà ngoại mình có hậu đài khủng bố đến thế, tạm thời không tin được.
Cho nên Tiếu Sam mơ mơ màng màng, mất một lúc lâu mới hiểu được mọi chuyện, cô liền khóc không ra nước mắt, la lớn
" Hóa ra mọi người đều biết chuyện được giải quyết, chỉ có mình con không biết? "
Tiếu Thịnh ngồi kế vợ mình, ôm chặt vợ mình, ném cho nhìn con gái một ánh mắt thương hại
" Ừm, đúng rồi đó! Con gái, con thật tội nghiệp! "
Tiếu Sam giống như bị đả kích, đứng bật dậy
" Mọi người thật quá đáng a! Hại con cả buổi tối đều buồn bã. Ba, không phải ba thương con nhất sao? Vì sao ba không nói con biết chứ?! "
Tiếu Thịnh thản nhiên trả lời
" Không phải, ba thương mẹ con nhất, con chỉ đứng thứ hai! "
Tiếu Sam không nói nên lời, nhìn ba mẹ công khai rắc thức ăn chó, cô thức thời ngậm miệng bỏ về phòng.
Đóng chặt cửa phòng, cô nhảy lên giường, cầm gối đập mấy phát trên giường con hả giận, nghiến chặt răng, bất chợt nhớ ra một chuyện
Đúng rồi, đến cả cái tên Hàn Mặc Thần chết tiệt kia cũng không nói cho cô biết... Hừ, để xem cô phạt hắn thế nào!
Tức giận, cô cầm gối tiếp tục đập thật mạnh xuống giường, một lát sau liền nghe tiếng ông Tiếu vọng lên
" Sam Sam, đừng làm ồn, mẹ con nhức đầu! "
Tiếu Sam: "...". Hai người bắt nạt con vui lắm sao?!!
Dù vậy đối với Tiếu Sam mà nói, cô thực sự rất vui mừng, phép màu thực sự xảy ra. Tâm huyết của ba nuôi không bị cướp, Hàn Mặc Thần cũng không phải rời xa cô.
Đây có lẽ là cái kết tốt đẹp cho chuyện này, cũng để cho mỗi người một bài học của riêng mình. Đặc biệt là cô, giống như Hàn Mặc Thần nói, tương lai còn không biết xảy ra chuyện gì, cô đều phải mạnh mẽ nắm chắc tay hắn, vượt qua tất cả...
Lúc Tiếu Sam nghe tin ba Hàn kiên quyết không đáp ứng điều kiện của Lâm Tống Thành, mặc dù biết trước nhưng cô vẫn có buồn phiền một chút, đáp án vẫn vậy nhưng đó là tâm huyết của ba Hàn a.
Thế nhưng sáng hôm sau, Tiếu Sam lại nghe được tin tập đoàn nhà họ Hàn cùng tập đoàn nhà họ Lâm đoạn tuyệt quan hệ, tập đoàn Hàn gia công khai đối đầu, trong lòng cô liền đặt một đống chấm hỏi. Có phải lão Lâm ấy bị điên rồi hay không, đã lấy được tập đoàn còn đem đi chống lại tập đoàn của chính mình?
Thế là cô vội vàng chạy sang hỏi Hàn Mặc Thần, hắn cười cười nói
" Tập đoàn vẫn là của chúng ta, Lâm Tống Thành không có lấy được cái ghế chủ tịch. "
Tiếu Sam ngạc nhiên, chẳng phải không chống đỡ được sao?
" Hả? Cậu nói thế là sao? Chẳng phải ba Hàn... "
" Ừm, đúng là không đáp ứng điều kiện kia, cho nên liền đối đầu đó! ". Hàn Mặc Thần nhìn cô mịt mù, trong lòng thích thú, càng trêu ghẹo, cố ý nói sương nói mù.
Cô cảm thấy chính mình bị Hàn Mặc Thần xoay cho đầu óc chóng mặt, ngây ngốc đứng load cho kịp.
Hàn Mặc Thần cảm thấy trêu chọc cô đã đủ, xoa xoa mái tóc cho nó rối thành một ổ, cười nói
" Cái này, thật ra phải cám ơn mẹ vợ của tớ, cậu về hỏi liền biết! Ngoan, mau về hỏi đi! "
Cứ thế, Tiếu Sam ngơ ngác chạy về hỏi mẹ mình, bà Tiếu ngồi bên cạnh Tiếu Thịnh, bất đắc dĩ chỉnh tóc lại cho con gái rồi nói
" Con gái, thì ra con vẫn chưa biết sao? Tập đoàn ba nuôi của con vẫn là của ba nuôi con, không có bị cướp đi đâu "
" Mẹ, nhưng mà ba nuôi làm cách nào? ". Tiếu Sam vẫn không hiểu được.
" Thật ra, là nhờ cậu của con, đem tập đoàn hợp tác với tập đoàn Hàn Gia, cộng với mẹ Hàn con, để đá văng Lâm Tống Thành ra khỏi tập đoàn đó! ". Tiếu Thịnh tốt bụng giải thích cho con gái mình biết.
" Cậu của con? Cậu ba sao? Ba mẹ, vì sao con không biết cậu ba còn có tập đoàn super đến thế? Ba mẹ đừng lừa con ". Hiển nhiên Tiếu Sam không tin, nếu biết cậu ba nhà cô tài giỏi thế thì cô cũng không lo lắng.
" Cậu ba con không chỉ là phát triển sự nghiệp trong nước, mà ở nước ngoài là chủ yếu, tập đoàn vốn rất lớn mạnh, chỉ là con không biết. Hơn nữa con cũng biết mẹ không thích nói nhiều về nhà ngoại, con làm sao biết được? ".
Năm đó, Ứng Dĩ Mạn lấy Tiếu Thịnh bị nhà mẹ đẻ mình ngăn cản rất kịch liệt, bà tức giận chấp nhận bỏ nhà mình, cùng Tiếu Thịnh đến chỗ khác xây dựng tổ ấm, cũng may mắn, Tiếu Thịnh rất yêu thương bà, bà hiện có một cuộc sống hạnh phúc, cũng chẳng mong gì tiền tài, cho nên mặc cho sau này khi mà bà mang bầu Tiếu Sam, nhà họ Ứng muốn để bà về, bà vẫn không chịu liên lạc gì nhiều, càng không muốn có liên can.
Lần này là vì hạnh phúc con gái bà, vì muốn cho cái lão Lâm Tống Thành vênh váo kia một bài học, bà mới liên lạc với em trai mình, người duy nhất ở nhà mẹ đẻ âm thầm ủng hộ cuộc hôn nhân của bà. Mà bà chỉ để Tiếu Sam gặp mặt duy nhất một mình cậu em trai này, cũng còn hạn chế, còn lại nhà ngoại đều dặn dò tránh được thì tránh. Thế nên, số lần gặp được nhà ngoại đều đếm trên đầu ngón tay.
Đối với Tiếu Sam mà nói, cô lớn thế này mà còn không biết nhà ngoại mình có hậu đài khủng bố đến thế, tạm thời không tin được.
Cho nên Tiếu Sam mơ mơ màng màng, mất một lúc lâu mới hiểu được mọi chuyện, cô liền khóc không ra nước mắt, la lớn
" Hóa ra mọi người đều biết chuyện được giải quyết, chỉ có mình con không biết? "
Tiếu Thịnh ngồi kế vợ mình, ôm chặt vợ mình, ném cho nhìn con gái một ánh mắt thương hại
" Ừm, đúng rồi đó! Con gái, con thật tội nghiệp! "
Tiếu Sam giống như bị đả kích, đứng bật dậy
" Mọi người thật quá đáng a! Hại con cả buổi tối đều buồn bã. Ba, không phải ba thương con nhất sao? Vì sao ba không nói con biết chứ?! "
Tiếu Thịnh thản nhiên trả lời
" Không phải, ba thương mẹ con nhất, con chỉ đứng thứ hai! "
Tiếu Sam không nói nên lời, nhìn ba mẹ công khai rắc thức ăn chó, cô thức thời ngậm miệng bỏ về phòng.
Đóng chặt cửa phòng, cô nhảy lên giường, cầm gối đập mấy phát trên giường con hả giận, nghiến chặt răng, bất chợt nhớ ra một chuyện
Đúng rồi, đến cả cái tên Hàn Mặc Thần chết tiệt kia cũng không nói cho cô biết... Hừ, để xem cô phạt hắn thế nào!
Tức giận, cô cầm gối tiếp tục đập thật mạnh xuống giường, một lát sau liền nghe tiếng ông Tiếu vọng lên
" Sam Sam, đừng làm ồn, mẹ con nhức đầu! "
Tiếu Sam: "...". Hai người bắt nạt con vui lắm sao?!!
Dù vậy đối với Tiếu Sam mà nói, cô thực sự rất vui mừng, phép màu thực sự xảy ra. Tâm huyết của ba nuôi không bị cướp, Hàn Mặc Thần cũng không phải rời xa cô.
Đây có lẽ là cái kết tốt đẹp cho chuyện này, cũng để cho mỗi người một bài học của riêng mình. Đặc biệt là cô, giống như Hàn Mặc Thần nói, tương lai còn không biết xảy ra chuyện gì, cô đều phải mạnh mẽ nắm chắc tay hắn, vượt qua tất cả...