• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Trọng Sinh Truy Mỹ Ký (3 Viewers)

  • Chương 569

Huỳnh Huỳnh lắc đầu nói



Khi tôi trở về nhà, đã là hơn 3h sáng, nhưng tôi vẫn chưa nghỉ ngơi, bởi vì tôi còn chuyện quan trọng phải làm. Đó là nhắn tin cho nàng, báo mình bình an, sau đó nói là tôi có chuyện phải làm, sáng mai mới có thể trở về



Sau khi làm xong hết tất cả, tôi chuẩn bị đi tới căn cứ của Tôn Tứ Khổng, đem chuyện này nói cho hắn biết, xem có phương pháp gì cản lũ không



Trong lúc tôi đang muốn sử dụng Thuấn Di rời đi, thì Diệp Tiêu Tiêu gọi điện thoại tới



“ Tiêu Tiêu, tại còn em còn chưa ngủ”



Tôi kỳ quái hỏi



“Anh còn không biết xấu hổ hay sao mà hỏi như vậy, lúc đi anh không nói rõ ràng, trong tình huống này ai mà ngủ được chứ, em còn đang đọc sách, thấy tin nhắn của anh, nên gọi lại”



Tiêu Tiêu oán giận nói



“ vậy sao, tiêu tiêu, xin lỗi, đã làm em lo lắng rồi, thế này vậy, anh trở về ngủ với em, chuyện thì để ngày mai làm”



Tôi nói



“ Như vậy sao được chứ, anh nếu như có chuyện thì đi làm đi, công việc là quan trọng. Em biết anh bình an là có thể ngủ, anh không cần phải trở về”



Tuy rằng ngoài miệng Diệp Tiêu Tiêu nói như vậy nhưng trong lòng lại đang mong muốn tôi trở về



“ Không sao đâu, anh không vôi, Tiêu Tiêu chờ anh chút, anh lập tức về ngay”



Chuyện của tôi thì không có gì phải vội, ngày mai làm cũng được, tội gì phải để nữ nhân của mình không vui chứ.



Cúp điện thoại, tôi bỗng nhiên cảm thấy có một đôi mắt u oán đang nhìn tôi. Tôi nhìn lại hóa ra là Huỳnh Huỳnh, không biết nàng vào phòng tuw lúc nào, đang dùng ánh mắt chờ mong nhìn tôi



Lúc nãy tôi nói mình có việc, đương nhiên không thể ở lại với nàng, thế nhưng bây giờ toi không đi làm nữa, mà trở về với Diệp Tiêu Tiêu, trong lòng Huỳnh Huỳnh đương nhiên không được tự nhiên



Nàng đến với tôi chưa lâu, tình cảm lúc này cần phải củng cố. Với lại hôm nay, nàng lo lắng chờ đợi tôi một ngày một đêm giờ thấy tôi bình an nàng đương nhiên muốn tôi ở lại với nàng



Lúc này mà tôi nói tôi ở lại thì Huỳnh Huỳnh thì rất cao hứng, nhưng thực tế lại khó mà làm như vậy được



Tôi thấy Huỳnh Huỳnh như vậy, đương nhiên là hiểu, nàng đang oán tôi tại sao không ở lại với nàng



Tôi mỉm cười;



“ Em làm sao vậy? có ai chọc giận em à? Nhìn cái miệng em kìa, ai mà chẳng biết rằng em đang tức”



“Em , không bao giờ”



Huỳnh Huỳnh muốn che dấu tâm sự trong lòng mình, bởi nàng cũng biết, sau lưng tôi còn có người đang chờ, với lại làm như vật thì lại càng biểu hiện mình là một người hẹp hòi



Cho nên Huỳnh Huỳnh nhàn nhạt nói:



“Em không có gì chỉ là mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, ngày mai gặp lại”



“A, như vậy sao, vậy được rồi, em đi nghỉ đi, mai gặp lại”



Tôi cười cười, dùng Thuấn Di rời khỏi đây



“Lão công thôi tha, Lưu Lỗi hư hỏng, đi với người khác để mình em nơi này, anh không biết em muốn giữ anh ở lại hay sao”



Huỳnh Huỳnh thấy tôi đi rồi, lúc này mới trút giận toàn bộ oán giận trong lòng ra:



“Anh không ở lại với em, em cũng không thèm,…….A , ai?



Huỳnh huỳnh còn chưa nói hết, thì cảm giác thân thể mình nhẹ bẫng, lập tức rời khỏi giường, hóa ra nàng bị người khác bế lên



‘Ai? Muốn làm gì?”



Huỳnh Huỳnh kinh hoảng hốt lên



“Em biến thành oán phụ khi nào thế”



Tôi cười hỏi



“A? Tại sao còn ở đây? Em biết thành oán phụ khi nào đâu, chỉ là oán giận một chút thôi”



Ngô Huỳn Huỳnh chu môi, vô cùng đáng yêu , nói:



“Em còn tưởng anh không nghe được chứ”



“Có người mắng anh, đương nhiên là anh phải nghe rồi! con người anh rất chấp vặt, có thù tất báo! Em xem anh trừng phạt em như thế nào đây?”



Tôi cười xấu xa nói



“Cứ thoải mái đi, dù sao nghiêm phạt thì anh vẫn ở với em”



Ngô Huỳn Huỳnh thở phì phì nói



“ hắc hắc, tốt, đây là chính em nói nhé, đi theo anh nào”



Tôi cười, mang theo Ngô Huỳn Huỳnh sử dụng Thuấn Di



“Anh muốn mang em đi đâu”



Trong lòng Ngô Huỳn Huỳnh sớm đã đoán được ý đồ của tôi nhưng vân giả bộ hỏi



“ Đi ngủ cùng nhau”



“ Điều này cũng gọi là nghiêm phạt à”



Ngô Huỳn Huỳnh cố ý nói



“ hắc hác, đương nhiên là không phải, hình phạt sẽ là, anh với chị Diệp của em thân mật, em ở bên cạnh nhìn”



Tôi vỗ cái mông của Ngô Huỳn Huỳnh nói



“ Đuợc thôi, thoải mái, chỉ cần anh có thể nhịn được”



Ngô Huỳn Huỳnh làm ra bộ dáng không sợ gì cả



Hừ hừ vậy thì xem em có nhịn được không, nhưng kết quả chính là tôi không nhịn được……….



……………………….



Sáng sớm thứ 2, tôi mang theo Ngô Huỳn Huỳnh tới căn cứ



Vốn tôi không định mang nàng theo cùng, nhưng nha đầu này kêu không có gì làm, hơn nữa chuyện này nàng cũng tham dự , cho nên tôi không tiện cự tuyệt



“Đây là căn cứ nghiên cứu khoa học mà anh nói sao? Cũng đâu có cái gì cổ quái đâu?”



Ngô Huỳn Huỳnh chỉ vào những nhà cao tầng trên đảo hỏi



Ở trong ấn tượng của nàng, nơi này phải là nơi có nhà cao tầng, phương tiện giao thông, phòng thí nghiệm, thiết bị kỳ quái. Thế nhưng bây giờ có khác gì bình thường đâu



Nhưng mà Ngô Huỳn Huỳnh chưa còn nói hết, hệ thống cảnh báo trí năng đã vang lên, một đám Hắc y nhân xuất hiện bên cạnh tôi và Ngô Huỳn Huỳnh



“ Những người này là….”



Ngô Huỳn Huỳnh không hổ là người lớn lên trong quân đội, đối mặt với sung chỉ vào đầu mà vẫn còn bình tĩnh như vậy



Lúc này, những Hắc y nhân thấy tôi, nên mới bỏ súng xuống nói:



“Xin chào Lưu tiên sinh”



“Cô ấy là do tôi mang tới, các anh không còn chuyện gì thì đi đi”



Tôi điềm nhiên nói



“Được, làm phiên Lưu tiên sinh rồi, chúng tôi đi đây”



Hắc y nhân nhìn chúng tôi chào một cái, theo nghi thức quân đội rồi rời đi



“bọn họ có quan hệ như thế nào với anh”



Ngô Huỳn Huỳnh vỗ vỗ bộ ngực thở dài một hơi:



“ Bọn họ có quan hệ thế nào với anh, những vũ khí trong tay họ , tại sao em chưa thấy qua, chẳng lẽ là trang bị đặc thù?”



“Bọn họ là tinh anh trong công ty lính đánh thuê của anh, phụ trách bảo vệ an toàn cho cơ sở nghiên cứu, trong tay chính là súng Tử Quang”



Tôi giải thích



“Hơn nữa, bọn họ cũng đều là dị năng giải, tuy không được như anh, nhưng mà thể chất tốt hơn người bình thường nhiều”



“ Dị năng giả, ở đâu mà nhiều dị năng giả như vậy”



Ngô Huỳn Huỳnh kĩnh hãi chẳng lẽ dị năng giả lại nhiều như vậy sao



“ ha ha, bọn họ đương nhiên không phải dị năng giả trời sinh mà được trải qua cải tạo đặc thù, tinh thần lực đuợc đề cao lên thôi”



Tôi cười giải thích



“Hóa ra là như vậy, được rôi lão công em cũng muốn có dị năng anh cải tạo cho em chút đi”



Ngô Huỳnh Huỳnh hiếu kỳ nói
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom