-
Chương 351-355
Chương 351 Trở về trái đất
Theo Lưu Mai thấy, không có người con dâu nào tốt hơn Lâm Tiểu Ngư.
Mặc dù phàn nàn con trai như vậy, nhưng tận sâu trong đáy lòng Lưu Mai vẫn rất lo lắng.
Diệp Tinh đã rời khỏi trái đất hơn nửa năm rồi, tới tận bây giờ vẫn chưa có tin tức gì.
“Bác gái, chuyện này không vội.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Tám cây cột đen khổng lồ vẫn tồn tại ở đó như cũ, bóng tối bao phủ phía chân trời, mà Diệp Tinh lại một mình giao tranh trong vũ trụ.
“Diệp Tinh, trước đó anh tới gia tộc Nguyên Lam rồi trở về chỉ tốn thời gian nửa năm, nhưng giờ đã hơn nửa năm rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Tiểu Ngư nói chuyện cùng Lưu Mai, nhưng trong lòng lại lo lắng.
...
“Sao anh Diệp còn chưa trở về, lâu như vậy rồi.”
“Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Cái miệng quạ đen Lân Pha nhà cậu, mọi người đánh Lân Pha một trận đi.”
...
Trong một khu vực, mấy người tụ lại một chỗ, xung quanh đều là đống đổ nát, mà trên đống đổ nát đó có rất nhiều thi thể dị thú.
Lúc này bọn họ đang cùng nhau đánh một chàng trai.
“Đệt, các cậu ra tay thật đấy à.” Lân Pha tức giận mắng.
“Ha ha, ngoài chúng tôi ra còn có người khác nữa, lát nữa chúng tôi sẽ nói chuyện này ra ngoài, xem xem có bao nhiêu người đánh cậu.” Vương Tam Đại lườm Lân Pha một cái.
Ánh mắt bọn họ nhìn về bóng tối nơi chân trời.
“Anh Diệp, bao giờ anh mới trở về?”
Không có Diệp Tinh, nửa năm này bọn họ như thiếu đi trục tâm vậy.
...
“Hoàng tướng quân, ba thành phố lớn đang có rất nhiều dị thú tập trung, rất có thể sẽ công thành.” Một chàng trai đứng trước một người đàn ông lực lưỡng nhanh chóng nói.
Người đàn ông lực lưỡng có khuôn mặt chữ quốc, trên người mặc áo chống đạn màu đen, toàn thân tản ra khí thế mạnh mẽ.
“Lập tức thông báo cho những thành phố đó di tản, liên hệ với những cường giả Vương Cảnh gần đó tới!” Hoàng Viêm trầm giọng hạ lệnh.
“Vâng!” Chàng trai lớn tiếng trả lời, đi xuống sắp xếp.
“Diệp Tinh, tình hình của cậu sao rồi?” Trong lòng Hoàng Viêm thầm nghĩ.
...
Trước cửa Chu gia, Chu Vũ Huyên lặng lẽ ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen, ngây người xuất thần.
“Chị.” Chu Lãnh Huyên từ trong phòng bước ra, đứng song song cùng cô ta.
“Lãnh Huyên.” Mấy giây sau, Chu Vũ Huyên hỏi: “Diệp Tinh vẫn chưa trở về hả?”
“Bên phía Tiểu Ngư không có thông báo gì.” Chu Lãnh Huyên trầm lặng một lát, lắc đầu nói.
Chu Vũ Huyên im lặng, tiếp tục ngây ra nhìn bầu trời.
Chu Lãnh Huyên cũng đứng cạnh cô ta, im lặng không nói gì.
...
Trong đường hầm mờ mịt, một chiếc phi hành khí đang bay với tốc độ rất nhanh.
“Sắp tới trái đất rồi!” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ mong đợi.
Hắn đã ở trong không gian truyền tống này gần nửa năm rồi.
Thực tế, không gian trận truyền tống của trụ đen khổng lồ rất đặc biệt, xuyên qua đó tốc độ sẽ tăng nhanh không ngừng.
Nếu không, Diệp Tinh mua phi hành khí xuyên qua giống như Nguyên Lệ Văn, ít nhất phải mấy năm mới về được trái đất.
Vù!
Một tấm màng đen mỏng kì lạ xuất hiện trước mắt, sau đó phi hành khí bay qua.
Đập vào mắt là tám cây cột đen khổng lồ, ngoài ra còn có một màn đen bao trùm, chỉ có một vài nơi có ánh sáng tỏa ra.
“Trở về rồi!” Diệp Tinh nhìn cảnh tượng ngày tận thế đen tối, trong lòng có một cảm giác ấm áp kì lạ, nơi này là trái đất, là nhà của hắn.
“Brư...”
Vừa trở về, điện thoại của hắn đã không ngừng vang lên.
“Rất nhiều cuộc gọi không trả lời, còn cả tin nhắn nữa, chắc chắn mấy người Tiểu Ngư rất lo lắng!” trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ nhớ nhung.
Hắn soạn một tin nhắn, chọn gửi hàng loạt, sau đó gọi một cuộc điện thoại.
...
“Bác trai, bác gái,cháu về trước nhé.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
“Tiểu Ngư, vừa hay bác muốn tới nhà cháu một lát, cùng nhau đi đi.” Lưu Mai cười nói.
“Được ạ.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng gật đầu.
“Brư....”
Bọn họ đang nói gì đó, bỗng nhiên điện thoại rung lên.
Nhìn tên hiển thị trên điện thoại, Lâm Tiểu Ngư ngây ra, sau đó trên mặt ngập tràn vẻ kích động.
...
“Tin nhắn của anh Diệp!”
“Đi, chúng ta trở về Tây An!”
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại, lập tức nhảy cẫng lên, sau đó ngồi lên phi cơ chiến đấu, nhanh chóng đi về phía Tây An.
...
“Haha, tôi biết ngay Diệp Tinh không sao mà!” Hoàng Viên nhìn tin nhắn, trên mặt ngập tràn ý cười.
Ông ta cũng nhanh chóng đi về phía Tây An.
...
Trước tiểu khu Thư Hương, Diệp Kiến An, Lưu Mai, Lâm Tiểu Ngư và những người khác đang đứng ở cửa tiểu khu, nhìn cảnh tượng trên trời.
Trên trời, vô số vòng tròn kì lạ xuất hiện.
Vèo!
Sau đó vòng tròn biến mất, một chiếc bóng xuất hiện trên không trung.
“Là...Diệp Tinh!”
“Đã lâu lắm không gặp Diệp Tinh rồi.”
...
Nhìn thấy Diệp Tinh xuất hiện, trên khuôn mặt của mọi người trong tiểu khu lộ ra vẻ kích động.
“Chị, nhìn kìa.” Chu Lãnh Huyên chỉ Diệp Tinh đang đứng trên không trong.
Trên mặt Chu Vũ Huyên lập tức lộ ra vẻ kích động, vội vàng chạy qua đó.
Diệp Tinh thu phi hành khí lại, nhìn thấy người nhà mình, nhanh chóng đáp xuống.
“Ba, mẹ, Tiểu Ngư...” Mặt hắn mang theo một nụ cười nói.
“Diệp Tinh, cuối cùng con cũng về rồi!” Lưu Mai vội vàng đi đến bên cạnh con trai mình, không ngừng xem xét, sợ rằng trên người Diệp Tinh có vết thương nào đó.
“Mẹ, con không sao.” Diệp Tinh cười.
Chương 352 Thu thi thể yêu thú Bất Tử!
Diệp Kiến An muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra miệng, dùng sức vỗ vai Diệp Tinh mấy cái.
“Ba, thực lực của ba tăng lên rồi.” Diệp Tinh cười nói
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, lúc này trong mắt hai người đều hiện lên vẻ vui mừng, tất cả đều ở trong những lời không nói ra.
Hắn gật đầu với đám người Chu Vũ Huyên đứng bên cạnh
“Woa, anh, anh tới vũ trụ, vậy vũ trụ đó như thế nào?” Mặt Diệp Phong đầy vẻ kích động nhìn Diệp Tinh.
“Chúng ta đi vào rồi nói.” Diệp Tinh cười nói.
Gặp lại người nhà mình, bạn bè quen thuộc của mình lần nữa, trong lòng hắn ngập tràn sự ấm áp.
Bước vào bên trong căn phòng quen thuộc, lòng Diệp Tinh nháy mắt trở nên an yên.
So với vũ trụ xa lạ, tàn khốc, đây mới là nhà của hắn, là nơi mà hắn cần phải bảo vệ.
“Sau khi con và Nguyên Lệ Văn rời khỏi trái đất, ba tháng sau tới hệ ngân hà...”
Diệp Tinh kể hết mọi việc mình trải qua một lần.
Sau khi tới Hàn Vân tinh hệ ngân hà, xin gia tộc Nguyên Lam giúp đỡ thất bại, chỉ nhận được một chút thì lao, sau đó bước đi không mục đích mà tìm cách, trong lúc vô ý đã tới chợ nô lệ, nghĩ tới thi thể của một con yêu thú Bất Tử lần trước gặp được trên trái đất, vậy nên cố gắng đi theo phương án này, cuối cùng lấy được hai món bảo vật...
Diệp Tinh nói không ngừng, có điều việc liên quan tới khí lưu màu xám sao chép lại không hề nói ra.
Khí lưu màu xám này hoàn toàn đi người lại quy tắc của vũ trụ, quá mức nghịch thiên, bản thân Diệp Tinh còn chưa thể làm rõ, hắn chắc chắn sẽ không nói với bất cứ ai.
Mọi người có mặt ở đó đều ngây ra, nghe Diệp Tinh nói.
“Anh, chợ nô lệ ở hệ ngân hà thật sự có nhiều Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, thậm chí trên Hoàng cảnh như vậy?” Diệp Phong nuốt một nước miếng nói.
“Thật!” Diệp Tinh gật đầu: “Giống như gia tộc Nguyên Lam nói đó, người mạnh nhất hệ ngân hà là cường giả Hư Không Cảnh, dưới đó còn có Đạo Tắc cảnh, sau đó mới tới Thiên Huyền Cảnh cũng chính là trên Hoàng Cảnh, người ở hệ ngân hà hầu như đều là Thiên Huyền Cảnh, dù sao bọn họ cũng được tu luyện từ nhỏ.”
Mọi người im lặng, nếu so sánh thì, thực lực của trái đất quá yếu.
“Diệp Tinh, anh lấy được hai món bảo vật đó, chuẩn bị đi lấy thi thể yêu thú Bất Tử kia ra hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.
“Ừm!” Diệp Tinh gật đầu, trầm giọng nói: “Lấy thi thể yêu thú Bất Tử ra, đây là hi vọng duy nhất của chúng ta. Có điều trước đó anh đã gửi tin cho mấy người Hoàng Viêm bọn họ rồi, bây giờ đợi bọn họ tới rồi nói tiếp.”
Hắn còn có việc cần bàn giao cho Hoàng Viêm.
...
Rất nhanh mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y đã tới, Hoàng Viêm cũng theo sát phía sau.
“Anh Diệp!”
“Ông chủ!”
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thấy Diệp Tinh, mặt mày vô cùng kích động kêu lên.
“Không tồi, thực lực tiến bộ hết rồi.” Diệp Tinh cười gật đầu.
Trong thời gian hơn nửa năm, mấy người Lân Pha đã tiến bộ rất nhiều, dường như đều đạt tới đỉnh phong Vương Cảnh rồi, đột phá tới Hoàng Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Diệp Tinh, cậu trở về rồi? Việc tám cây cội đen khổng lồ sao rồi?” Hoàng Viêm bước tới không hề phí lời mà hỏi trực tiếp.
“Việc này từ từ nói.” Diệp Tinh lại kể lại một lần nữa.
Nghe vậy, mấy người Hoàng Viêm trở nên trầm lặng.
“Tôi đã sớm nhìn ra cô gái Nguyên Lệ Văn này không đáng tin rồi, hóa ra thật sự không đáng tin!” Lân Pha không nhịn được nói, trong lòng tức giận.
Những người khác cũng vậy.
Bọn họ vì cứu Nguyên Lệ Văn mà đã rất cố gắng, thậm chí Diệp Tinh bất chấp nguy hiểm, không ngờ tới cuối cùng lại có kết quả như vậy.
“Không thể đặt hết hi vọng vào người khác được, nếu không thể cầu xin sự giúp đỡ của gia tộc Nguyên Lam, vậy chúng ta tự mình nghĩ cách.” Diệp Tinh lắc đầu nói.
Hắn vẫy tay phải, trong tay xuất hiện rất nhiều dược thảo và linh quả, bay trước mặt mấy người Lân Pha và Vương Tam Đại, Hoàng Viêm.
“Những tài nguyên này mọi người nhận lấy, gia tộc Nguyên Lam cho chút thù lao, bây giờ chúng ta phải lấy tốc độ nhanh nhất để thăng cấp thực lực.”
Nói xong Diệp Tinh lại vẫy tay, một vài công pháp quang đoàn xuất hiện.
“Đây là một số quang đoàn tu luyện dưới Đạo Tắc Cảnh, mọi người chọn một cái đi!”
Những thứ này trong nhẫn không gian của hắn đều có phần cho một trăm người, nhìn thấy những cường giả trong vũ trụ đó, trong lòng Diệp Tinh có một cảm giác vô cùng cấp bách.
Trái đất quá yếu đuối, cho dù ở trong vũ trụ bọn họ cũng chỉ là một con kiến con dế vô cùng nhỏ bé mà thôi.
Muốn trái đất mạnh lên, phải phát triển toàn diện. Chỉ dựa vào sức người thôi căn bản là không đủ.
Mà tài nguyên trong không gian của hắn cũng chẳng dùng được bao lâu nữa.
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại không hề khách sáo, trực tiếp thu tài nguyên và quang đoàn tu luyện lại.
Bọn họ đã sớm quyết định sẽ đi theo Diệp Tinh, cho dù Diệp Tinh căn dặn điều gì, bọn họ nhất chắc chắn sẽ làm.
“Diệp Tinh, cảm ơn!” Hoàng Viêm cũng nhận lấy những thứ này, vô cùng nghiêm túc nói.
Chương 353 Thân phận hư cấu 1
“Hoàng Viêm, lần này tôi mua chục ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, giờ đây giao cho ông sắp xếp!” Hắn đo ra ngoài, từng nô lệ xuất hiện, thân thể vô cùng lực lưỡng, trên người còn thấp thoáng tỏa ra khí thế, đại biểu cho sức mạnh của mình.
Mặc dù trước đó Diệp Tinh nói về việc mua nô lệ, nhưng khi thật sự xuất hiện trước mặt, mọi người có mặt ở đó vẫn cảm thấy chấn động.
Đây đều là Vương Cảnh đỉnh phong đó, hiện giờ trên trái đất bọn họ chẳng có được mấy cường giả Vương Cảnh! Thậm chí bọn họ cũng vừa mới đạt tới cảnh giới này mà thôi.
Nhưng khi nghĩ tới nô lệ thực lực như vậy bị đem bán ở chợ nô lệ của vũ trụ một cách tùy tiện, mọi người đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
“Được, Diệp Tinh!” Hoàng Viêm nghiêm túc gật đầu.
Mười ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, Diệp Tinh để lại một trăm người ở Tây An, còn lại đều giao hết cho Hoàng Viêm sắp xếp.
Nhiều nô lệ như vậy, phân bố ra khắp Hoa Hạ tiêu diệt dị thú, đoán chừng không có vấn đề gì.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.
“Tiếp sau đây nên tới núi Hỗn Nguyên rồi!”
...
Núi Hỗn Nguyên tọa lạc ở thành phố Thượng Hải, vô cùng to lớn, đồ sộ, đứng sừng sững ở đí, trên núi có một con đường bằng thềm đá, thậm chí trên vách núi đá còn có một số thềm đá, còn có cả dây xích, trông vô cùng chót vót.
Phần lớn núi Hỗn Nguyên khổng lồ đều là cây gỗ đại thụ bao phủ, giữ được vẻ nguyên thủy.
Nơi đây là một địa điểm du lịch nổi tiếng, có điều sau khi ngày tận thế đen tối giáng xuống, rất nhiều động vật trong đó đã biến dị, cả ngọn núi đã sớm trở nên vô cùng nguy hiểm.
Cho dù có người chuyên tới đây để giết dị thú, nhưng cũng không thể giết hết, chẳng bao lâu sau đã có dị thú mới xuất hiện.
Vù!
Không trung, một ánh sáng lóe lên, cực kì nhanh.
“Tới rồi!”
Bỗng nhiên, ánh sáng này dừng lại, đây là một vòng tròn có đường kính dài hai mươi mét.
Vòng tròn biến mất, hai chiếc bóng xuất hiện, chính là Diệp Tinh và Lý Nhược Hi.
“Diệp Tinh, lần trước ánh phát hiện thi thể cự thú ở đây hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.
“Ừ. Không phải lần trước núi Hỗn Nguyên xảy ra tai nạn hả, rất có khả năng liên quan tới thi thể của cự thú.” Diệp Tinh nhìn bên dưới.
Xung quanh là một mảnh đen kịt, không có bất kì ngọn đèn nào, có điều dựa vào thực lực của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, bóng tối như vậy không tạo thành vấn đề lớn với bọn họ.
“Tiểu Ngư, em ngồi lên phi hành khí, tránh xa một chút.” Diệp Tinh nhìn hư không trước mắt nói.
“Vậy anh cẩn thận chút nhé.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói.
“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu.
Hắn nhìn về phía hư không trước mắt, hít thở sâu một hơi.
Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một thanh thương dài màu vàng, hắn nhìn về một nơi nào đó trong không trung, trực tiếp đâm thương tới.
“Xoẹt!”
Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, sau đó hư không bị cắt đứt thành một khe hở.
“Thành công rồi?” Diệp Tinh căng thẳng nhìn khe nứt này, trong mắt lộ ra vẻ mong chờ.
Lần trước dựa vào một tinh thạch màu tím kì lạ nơi này mới xuất hiện, giờ đây thanh thương dài màu vàng cũng làm được rồi!
Oành!
Sau khi khe nứt xuất hiện, nháy mắt đã mở rộng ra rất nhiều, hư không xung quanh dường như trở nên im lặng, một cỗ sát khí kinh người bỗng nhiên tuôn ra.
Sau đó, trong khe nứt trước mắt xuất hiện một thi thể động vật khổng lồ.
Tổng thể con vật này trông giống một con bọ cạp, nhưng lại được phóng to gấp nhiều lần, toàn thân đen như mực, phần lưng như mọc ra một thanh đao, tản ra khí lạnh, bên trên có từng đường vân kì lạ, dường như khắc lên một loại hoa văn huyền ảo nào đó.
Ngoài một đôi mắt màu tím, trên đầu còn mọc ra một con mắt nữa, ba con mắt, từng luồng sát khí không ngừng tuôn ra.
Dưới luồng sát khí này, Diệp Tinh cảm thấy cơ thể khó mà cử động được, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Trừ sát khí ra, dường như còn có một luồng uy áp khổng lồ.
Loại áp chế tới từ đẳng cấp sinh mệnh!
Cho dù đã là lần thứ hai thấy cự thú này, Diệp Tinh cũng cảm thấy vô cùng chấn động.
Bất Tử Cảnh, dưới trạng thái thông thường vĩnh viễn sẽ không chết, sống tới vĩnh hằng!
Ong...
Sau khi cự thú xuất hiện, khe nứt không gian lại khép lại.
“Tử Vân Tháp!” Tâm niệm của Diệp Tinh động một cái, lấy Tử Vân Tháp đã sớm chuẩn bị ra.
Uỳnh!
Thôi động Tử Vân Tháp, phía trên lập tức xuất hiện một lốc xoáy, tác động lên thi thể của cự thú.
Dưới tác động vòng xoáy này, khe nứt không gian đang khép lại bỗng dừng lại, mà thi thể cự thú giống như bị đẩy ra ngoài, trực tiếp rơi ra khỏi khe nứt.
Rầm!
Lại có một luồng sát khí kinh người phát ra, thậm chí Diệp Tinh cảm thấy bản thân khó mà không chế được Tử Vân Tháp.
Có điều lúc này mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kích động, không quan tâm có thể khống chế Tử Vân Tháp hay không, nhưng thi thể cự thú đã lấy ra được rồi!
“Cuối cùng cũng thành công rồi!”
Trong lòng Diệp Tinh vui mừng, chịu đựng luồng uy áp này.
Nhưng không tới một giây sau, nụ cười trên mặt hắn đông cứng lại, sau đó lộ ra vẻ kinh hãi.
Sau khi con bọ cạp dài hơn trăm mét này rời khỏi khe nứt không gian, bên trong cảnh tượng bên trong khe nứt không gian đó xuất hiện trước mặt hắn.
Chương 354 Thân phận hư cấu 2
“Đó là?”
Sâu trong khe nứt không gian, có năm con cự thú khủng bố xuất hiện trước mặt Diệp Tinh, cơ thể những cự thú này như sắt thép đục thành, thân thể tùy ý xếp chồng lên nhau, trên cơ thể không có dao động khí tức, nhưng bên trong cơ thể lại là sự bất diệt vĩnh hằng, tản ra sát khí kinh người.
Dưới luồng sát khí này, Diệp Tinh căn bản đứng không vững.
Khí thế dao động trên cơ thể những con cự thú này dường như không kém hơn bọ cạp khổng lồ, chỉ có điều ở sâu trong khe nứt không gian, uy thế tản ra không đươc coi là nhiều.
“Lại là yêu thú Bất Tử Cảnh? Sao có thể?” Trong mắt Diệp Tinh ngập tràn vẻ kinh hãi.
Cả Thiên Lan giới cũng chỉ có ba bất tử phủ chủ mà thôi.
Mà ở nơi này, cộng lại xuất hiện tận sáu thi thể yêu thú bất tử!
Có thể giết một lúc nhiều yêu thú bất tử như vậy, lẽ nào là chủ của thế giới này để lại ư?”
Ong...
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang kinh hãi, bỗng nhiên một dao động kì lạ lóe lên, sau đó khe nứt không gian lại hợp lại.
Vù!
Thi thể cự thú giống bọ cạp khổng lồ rơi từ trên không trung xuống, sau đó rơi vào vòng xoáy của Tử Vân Tháo, trực tiếp biến mất không còn tung tích.
Sát khí, uy áp xung quanh lại biến mất, Tử Vân Tháp trên mặt đất chấn động một chút, sau đó im lặng, Kim Nguyên Thương đang cắm trên mặt đất cách đó không xa.
“Thi thể yêu thú Bất Tử!” Diệp Tinh nhanh chóng bước tới, cầm Tử Vân Tháp lên.
Ý thức thâm nhập vào bên trong tử Vân Tháp.
Uỳnh!
Lập tức, một luồng sát khí xông tới!
“Thành công rồi!” Diệp Tinh nắm chặt Tử Vân Tháp, cuối cùng trong lòng cũng thở phào một hơi.
Thi thể của yêu thú Bất Tử này đã tưới tay hắn!
“Diệp Tinh!” Phía xa, Lâm Tiểu Ngư cũng nhanh chóng bay tới.
“Tiểu Ngư, hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo!” Diệp Tinh quơ quơ Tử Vân Tháp, vui mừng nói.
“Tốt quá.” Trên mặt Diệp Tinh cũng lộ ra một nụ cười.
“Đi thôi! Chúng ta về thôi!” nhặt Kim Nguyên Thương lên, ánh mắt Diệp Tinh lại nhìn không gian đóng chặt.
Năm thi thể yêu thú chồng chất trong một cảnh tượng kinh hãi, phỏng chừng mãi mãi hắn sẽ không quên được.
Có điều, hắn có thể lấy được một thi thể yêu thú đã tốt lắm rồi, khó mà lấy thêm được nữa.
...
“Anh Diệp, bên trong này chính là thi thể yêu thú Bất Tử?” Phía Tây An, mấy người Lân Pha nhìn Tử Vân Tháp, không nhịn được hỏi.
“Mọi người cảm nhận một chút là biết.” Diệp Tinh cười nói.
Ý thứ mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại xâm nhập vào trong, nháy mắt trắng bệch mà lui ra ngoài.
Uy áp của con yêu thú Bất Tử này bọn họ không thể chịu nổi.
May mà yêu thú này đã chết, nếu không uy áp khẽ dao động một chút, bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
“Diệp Tinh, nếu đã lấy được thi thể yêu thú Bất Tử, vậy bây giờ nên nghĩ cách, nên làm thế nào để bất tử phủ chủ Kim Hồn lấy được, hoặc là người bên cạnh ông ta lấy được? Cho dù bằng cách gì, phải khiến bất tử phủ chủ Kim Hồn lấy được sau đó thu lại những cột đen khổng lồ đó.” Hoàng Viêm trầm giọng nói.
Diệp Tinh gật đầu, nói: Vậy nên, bây giờ gọi mọi người tới, cùng nhau thương lượng, đây là đồng hồ thân phận của vũ trụ, có thể tìm kiếm tin tức.
Bấm vào đồng hồ trên tay phải, tin tức của vũ trụ lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Thực lực của Diệp Tinh rất yếu, thực lực của toàn trái đất đều rất yếu, sau lưng bọn họ cũng chẳng có bất cứ cường giả nào, mà bọn họ lại sắp phải đối mặt với Kim Hồn mang theo sức mạnh của cường giả Bất Tử Cảnh!
Mấy trăm ngàn tinh hệ trên Thiên Lan Giới, nhưng chỉ có ba vị cường giả Bất Tử Cảnh mà thôi!
Nếu một người yếu đuối như Diệp Tinh trực tiếp mang yêu thú bất tử đi tìm bất tử phủ chủ Kim Hồn, nếu như bất tử phủ chủ Kim Hồn tâm trạng tốt, một câu trực tiếp thu lại cột đen khổng lồ thì không sao, nhưng nếu tâm trạng không tốt, Diệp Tinh cũng chẳng còn cách nào khác.
Bởi vì lợi thế của bọn họ căn bản không giống nhau!
Ở vũ trụ trần trụi đó, không một kẻ mạnh nào có lòng đồng tình.
Thực lực khác biệt quá lớn, giao dịch cũng sẽ không ngang hàng.
Lâm Tiểu Ngư suy nghĩ một lát, nói: “Bây giờ thực lực của chúng ta quá yếu, muốn giao dịch một cách bình thường, phải dựa vào thứ gì đó để có thể giao dịch công bằng, phải khiến cho lợi thế của mình tăng lên.”
“Lợi thế? Chúng ta không có lợi thế gì cả.” Dương Thu nghi ngờ hỏi.
“Nếu không có có thể tạo ra.” Bên cạnh, Tần Phong suy nghĩ rồi nói.
“Phải, nếu là giải trừ cột đen khổng lồ trên trái đất, bất tử phủ chủ Kim Hồn cuối cùng chắc chắn sẽ biết mục đích Diệp Tinh lấy thi thể yêu thú bất tử ra là vì giải trừ nguy hiểm của trái đất, mà trái đất chỉ là một tinh cầu thất lạc, điều này không thể che giấu được.” Lâm Tiểu Ngư gật đầu, nói: “Vậy nên chúng ta có thể tạo ra một thứ khiến cho bất tử phủ chủ Kim Hồn phải kiêng kị. Tốt nhất là một vị cường giả!”
Một kẻ yếu đuối của tinh cầu thất lạc bỗng nhiên lấy ra một thi thể yêu thú Bất Tử, cho dù là ai cũng có chút nghi ngờ.
“Hư cấu!” Giang Lam Thành bước lên trước nói: “Có thể tạo ra sự tồn tại mạnh mẽ hư cấu sau lưng ông chủ, hơn nữa là sự tồn tại lớn mạnh này có thể có được yêu thú Bất Tử!”
Gật gật đầu, Diệp Tinh nói: "Mọi người nói có lý, chỉ là bất tử phủ chủ Kim Hồn cũng ở bất tử cảnh, như vậy anh ta cũng không nhất định cảm thấy có nhiều hứng thú đối với thi thể bất tử cảnh, đối với những cường giả chân linh cảnh này có lẽ lại tương đối nhiều hứng thú."
Chương 355 Thiên huyền cảnh trung kì!
Giống như hắn hiện tại đang ở thiên huyền cảnh, chẳng lẽ sẽ cảm thấy hứng thú với thi thể của một thiên huyền cảnh sao?
"Chân linh cảnh cũng không phải là người chúng ta có thể chống lại, nhân vật hư cấu vẫn phải tồn tại! Hơn nữa cũng đủ để cho cường giả chân linh cảnh kia sinh ra kiêng kỵ trong lòng.
\- Nếu là cường giả chân linh cảnh, như vậy khẳng định là thuộc hạ quan trọng của bất tử phủ chủ Kim Hồn, hoặc cũng có thể là quan hệ không tầm thường với anh ta, như vậy mới có thể mời được bất tử phủ chủ Kim Hồn."
"Trong quá trình giao dịch tốt nhất không nên giao dịch riêng biệt giữa hai người, tiếp xúc càng nhiều, khả năng bại lộ ngược lại càng nhiều, tiếp xúc ít sẽ giữ lại một chút thần bí."
"Tôi nghĩ có thể như vậy ..."
...
Mọi người đang không ngừng nói, hoàn thiện kế hoạch, bọn họ quá nhỏ yếu, trong tay lại có bảo vật đủ để cho cường giả chân linh cảnh vô cùng động tâm, khẳng định phải cẩn thận.
Diệp Tinh cũng tham gia thảo luận, không ngừng suy nghĩ về tính khả thi của các loại kế hoạch.
Cuối cùng, kế hoạch có một hình thức ban đầu gần đúng.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía tin tức hiển thị trên đồng hồ.
\- Nhà đấu giá Hư Thủy!
Một dòng tin tức xuất hiện trước mặt mọi người.
"Nhà đấu giá Hư Thủy lợi hại như vậy, cơ hồ mỗi một tinh hệ đều có một cái, hơn nữa tuyệt đối có bảo đảm về an toàn."
Mọi người nhìn tin tức về nhà đấu giá Hư Thủy, đây là địa điểm giao dịch mà bọn họ cho là tốt nhất!
Nhà đấu giá Hư Thủy là thế lực đấu giá lớn nhất Thiên Lan giới, hơn nữa không thuộc về bất kỳ bên nào, không có bất kỳ người nào dám gây thù.
Quan trọng nhất là, trong nhà đấu Hư Thủy đã từng có yêu thú bất tử cảnh hoặc thi thể đặc thù khác xuất hiện.
Nói như vậy, cho dù thực lực Diệp Tinh nhỏ yếu, cũng có thể mượn một ít thế lực của nhà đấu giá Hư Thủy!
\- Địa phương giao dịch đã được xác định, thế nhưng làm sao hấp dẫn cường giả chân linh cảnh? Vương Tam Đại đặt ra câu hỏi.
Dù là hội đấu giá nhưng không phải là muốn bán đấu giá cho ai thì bán.
"Tin tức thi thể yêu thú bất tử cảnh một khi truyền ra ngoài, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều cường giả chú ý. Nhưng mà chúng ta có thể thêm một hạn chế, chỉ bán đấu giá cho cường giả trong thế lực của bất tử phủ chủ Kim Hồn, hơn nữa cần cho thêm một điều kiện." Hoàng Viêm trực tiếp nói.
"Như vậy đấu giá kết thúc có thể đưa ra yêu cầu của mình! Về phần cụ thể thao tác như thế nào có thể hỏi người của nhà đấu giá.” - Muốn đem bảo vật bán đấu giá bán cho người cụ thể rất khó, nhất là bọn họ là những người nhỏ yếu, cho nên chỉ có thể dùng những phương pháp ngu ngốc này.
Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Đến lúc đó tôi sẽ hỏi một chút quy củ với nhà đấu giá xem nó là như thế nào, phương pháp này có khả năng không thể thực hiện được, tôi sẽ căn cứ tình huống cụ thể lại ngẫu nhiên ứng biến."
Mọi người thương nghị một chút, tạm thời định ra kế hoạch.
Mặc kệ như thế nào, nhà đấu giá Hư Thủy nhất định phải có sư có mặt của thi thể yêu thú bất tử này.
......
Trong nháy mắt thời gian trôi qua ba ngày!
Trước cây cột khổng lồ màu đen, Diệp Tinh cùng mọi người chia tay.
"Tôi đi đây! Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, lần trở về trái đất này sẽ khôi phục ánh sáng cho trái đất một lần nữa!" Diệp Tinh trầm giọng nói.
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, trong mắt mọi người ở đây đều lộ ra một tia hy vọng.
Họ nhìn bầu trời dưới bóng tối, ánh sáng đối với họ mà nói dường như đã là một từ rất xa xỉ.
\- Anh Diệp, anh nhất định có thể thành công!
"Ông chủ, chờ ánh sáng trở lại, tôi cũng phải đi theo phía sau cậu lang bạt vũ trụ."
......
Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại nắm tay nói.
\- Được! Diệp Tinh cười gật đầu.
"Diệp Tinh, trái đất trông cậy vào cậu." Hoàng Viêm thì trầm giọng nói.
Diệp Tinh nhìn về phía mọi người, nhìn về phía ba mẹ không nỡ, cuối cùng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư nói: "Anh đi đây!"
\- Em chờ anh trở về! Lâm Tiểu Ngư nhẹ giọng nói.
Xoẹt!
Diệp Tinh vung tay phải lên, sau đó một máy phi hành vũ trụ xuất hiện, hắn trực tiếp tiến vào trong đó.
Máy phi hành tiến vào cánh cửa trong cây cột khổng lồ, trong nháy mắt biến mất!
......
\- Lại phải đợi thời gian nửa năm nữa! Diệp Tinh ở bên trong máy phi hành, nhìn sương mù bên ngoài.
Bây giờ hắn lại một lần nữa bắt tay vào một cuộc hành trình đến vũ trụ.
\- Bắt đầu tu luyện!
Tay phải vung lên, trước mắt đông đảo linh quả, dược thảo xuất hiện, lập tức hóa thành linh lực màu đỏ không ngừng tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh.
......
Một tháng... Hai tháng...
Trong nháy mắt thời gian nửa năm thoáng cái mà biến mất.
Tính ra, Diệp Tinh trọng sinh đã qua gần bốn năm rưỡi!
Trong phòng máy phi hành, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, từng cỗ linh lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.
Khí thế dao động trên người hắn chậm rãi tăng cường, trong một khoảng thời gian tựa hồ đạt tới đỉnh điểm.
Chỉ là Diệp Tinh lại không có dừng lại, tiếp tục hấp thu linh lực.
Qua ước chừng mười mấy phút sau, bỗng nhiên cỗ khí thế dao động đình trệ không tiến đột nhiên biến đổi, trong nháy mắt bạo tăng rất nhiều.
Ầm ầm!
Theo Lưu Mai thấy, không có người con dâu nào tốt hơn Lâm Tiểu Ngư.
Mặc dù phàn nàn con trai như vậy, nhưng tận sâu trong đáy lòng Lưu Mai vẫn rất lo lắng.
Diệp Tinh đã rời khỏi trái đất hơn nửa năm rồi, tới tận bây giờ vẫn chưa có tin tức gì.
“Bác gái, chuyện này không vội.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Tám cây cột đen khổng lồ vẫn tồn tại ở đó như cũ, bóng tối bao phủ phía chân trời, mà Diệp Tinh lại một mình giao tranh trong vũ trụ.
“Diệp Tinh, trước đó anh tới gia tộc Nguyên Lam rồi trở về chỉ tốn thời gian nửa năm, nhưng giờ đã hơn nửa năm rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Tiểu Ngư nói chuyện cùng Lưu Mai, nhưng trong lòng lại lo lắng.
...
“Sao anh Diệp còn chưa trở về, lâu như vậy rồi.”
“Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Cái miệng quạ đen Lân Pha nhà cậu, mọi người đánh Lân Pha một trận đi.”
...
Trong một khu vực, mấy người tụ lại một chỗ, xung quanh đều là đống đổ nát, mà trên đống đổ nát đó có rất nhiều thi thể dị thú.
Lúc này bọn họ đang cùng nhau đánh một chàng trai.
“Đệt, các cậu ra tay thật đấy à.” Lân Pha tức giận mắng.
“Ha ha, ngoài chúng tôi ra còn có người khác nữa, lát nữa chúng tôi sẽ nói chuyện này ra ngoài, xem xem có bao nhiêu người đánh cậu.” Vương Tam Đại lườm Lân Pha một cái.
Ánh mắt bọn họ nhìn về bóng tối nơi chân trời.
“Anh Diệp, bao giờ anh mới trở về?”
Không có Diệp Tinh, nửa năm này bọn họ như thiếu đi trục tâm vậy.
...
“Hoàng tướng quân, ba thành phố lớn đang có rất nhiều dị thú tập trung, rất có thể sẽ công thành.” Một chàng trai đứng trước một người đàn ông lực lưỡng nhanh chóng nói.
Người đàn ông lực lưỡng có khuôn mặt chữ quốc, trên người mặc áo chống đạn màu đen, toàn thân tản ra khí thế mạnh mẽ.
“Lập tức thông báo cho những thành phố đó di tản, liên hệ với những cường giả Vương Cảnh gần đó tới!” Hoàng Viêm trầm giọng hạ lệnh.
“Vâng!” Chàng trai lớn tiếng trả lời, đi xuống sắp xếp.
“Diệp Tinh, tình hình của cậu sao rồi?” Trong lòng Hoàng Viêm thầm nghĩ.
...
Trước cửa Chu gia, Chu Vũ Huyên lặng lẽ ngẩng đầu nhìn bầu trời tối đen, ngây người xuất thần.
“Chị.” Chu Lãnh Huyên từ trong phòng bước ra, đứng song song cùng cô ta.
“Lãnh Huyên.” Mấy giây sau, Chu Vũ Huyên hỏi: “Diệp Tinh vẫn chưa trở về hả?”
“Bên phía Tiểu Ngư không có thông báo gì.” Chu Lãnh Huyên trầm lặng một lát, lắc đầu nói.
Chu Vũ Huyên im lặng, tiếp tục ngây ra nhìn bầu trời.
Chu Lãnh Huyên cũng đứng cạnh cô ta, im lặng không nói gì.
...
Trong đường hầm mờ mịt, một chiếc phi hành khí đang bay với tốc độ rất nhanh.
“Sắp tới trái đất rồi!” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ mong đợi.
Hắn đã ở trong không gian truyền tống này gần nửa năm rồi.
Thực tế, không gian trận truyền tống của trụ đen khổng lồ rất đặc biệt, xuyên qua đó tốc độ sẽ tăng nhanh không ngừng.
Nếu không, Diệp Tinh mua phi hành khí xuyên qua giống như Nguyên Lệ Văn, ít nhất phải mấy năm mới về được trái đất.
Vù!
Một tấm màng đen mỏng kì lạ xuất hiện trước mắt, sau đó phi hành khí bay qua.
Đập vào mắt là tám cây cột đen khổng lồ, ngoài ra còn có một màn đen bao trùm, chỉ có một vài nơi có ánh sáng tỏa ra.
“Trở về rồi!” Diệp Tinh nhìn cảnh tượng ngày tận thế đen tối, trong lòng có một cảm giác ấm áp kì lạ, nơi này là trái đất, là nhà của hắn.
“Brư...”
Vừa trở về, điện thoại của hắn đã không ngừng vang lên.
“Rất nhiều cuộc gọi không trả lời, còn cả tin nhắn nữa, chắc chắn mấy người Tiểu Ngư rất lo lắng!” trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ nhớ nhung.
Hắn soạn một tin nhắn, chọn gửi hàng loạt, sau đó gọi một cuộc điện thoại.
...
“Bác trai, bác gái,cháu về trước nhé.” Lâm Tiểu Ngư cười nói.
“Tiểu Ngư, vừa hay bác muốn tới nhà cháu một lát, cùng nhau đi đi.” Lưu Mai cười nói.
“Được ạ.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng gật đầu.
“Brư....”
Bọn họ đang nói gì đó, bỗng nhiên điện thoại rung lên.
Nhìn tên hiển thị trên điện thoại, Lâm Tiểu Ngư ngây ra, sau đó trên mặt ngập tràn vẻ kích động.
...
“Tin nhắn của anh Diệp!”
“Đi, chúng ta trở về Tây An!”
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại, lập tức nhảy cẫng lên, sau đó ngồi lên phi cơ chiến đấu, nhanh chóng đi về phía Tây An.
...
“Haha, tôi biết ngay Diệp Tinh không sao mà!” Hoàng Viên nhìn tin nhắn, trên mặt ngập tràn ý cười.
Ông ta cũng nhanh chóng đi về phía Tây An.
...
Trước tiểu khu Thư Hương, Diệp Kiến An, Lưu Mai, Lâm Tiểu Ngư và những người khác đang đứng ở cửa tiểu khu, nhìn cảnh tượng trên trời.
Trên trời, vô số vòng tròn kì lạ xuất hiện.
Vèo!
Sau đó vòng tròn biến mất, một chiếc bóng xuất hiện trên không trung.
“Là...Diệp Tinh!”
“Đã lâu lắm không gặp Diệp Tinh rồi.”
...
Nhìn thấy Diệp Tinh xuất hiện, trên khuôn mặt của mọi người trong tiểu khu lộ ra vẻ kích động.
“Chị, nhìn kìa.” Chu Lãnh Huyên chỉ Diệp Tinh đang đứng trên không trong.
Trên mặt Chu Vũ Huyên lập tức lộ ra vẻ kích động, vội vàng chạy qua đó.
Diệp Tinh thu phi hành khí lại, nhìn thấy người nhà mình, nhanh chóng đáp xuống.
“Ba, mẹ, Tiểu Ngư...” Mặt hắn mang theo một nụ cười nói.
“Diệp Tinh, cuối cùng con cũng về rồi!” Lưu Mai vội vàng đi đến bên cạnh con trai mình, không ngừng xem xét, sợ rằng trên người Diệp Tinh có vết thương nào đó.
“Mẹ, con không sao.” Diệp Tinh cười.
Chương 352 Thu thi thể yêu thú Bất Tử!
Diệp Kiến An muốn nói gì đó, nhưng lại không nói ra miệng, dùng sức vỗ vai Diệp Tinh mấy cái.
“Ba, thực lực của ba tăng lên rồi.” Diệp Tinh cười nói
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, lúc này trong mắt hai người đều hiện lên vẻ vui mừng, tất cả đều ở trong những lời không nói ra.
Hắn gật đầu với đám người Chu Vũ Huyên đứng bên cạnh
“Woa, anh, anh tới vũ trụ, vậy vũ trụ đó như thế nào?” Mặt Diệp Phong đầy vẻ kích động nhìn Diệp Tinh.
“Chúng ta đi vào rồi nói.” Diệp Tinh cười nói.
Gặp lại người nhà mình, bạn bè quen thuộc của mình lần nữa, trong lòng hắn ngập tràn sự ấm áp.
Bước vào bên trong căn phòng quen thuộc, lòng Diệp Tinh nháy mắt trở nên an yên.
So với vũ trụ xa lạ, tàn khốc, đây mới là nhà của hắn, là nơi mà hắn cần phải bảo vệ.
“Sau khi con và Nguyên Lệ Văn rời khỏi trái đất, ba tháng sau tới hệ ngân hà...”
Diệp Tinh kể hết mọi việc mình trải qua một lần.
Sau khi tới Hàn Vân tinh hệ ngân hà, xin gia tộc Nguyên Lam giúp đỡ thất bại, chỉ nhận được một chút thì lao, sau đó bước đi không mục đích mà tìm cách, trong lúc vô ý đã tới chợ nô lệ, nghĩ tới thi thể của một con yêu thú Bất Tử lần trước gặp được trên trái đất, vậy nên cố gắng đi theo phương án này, cuối cùng lấy được hai món bảo vật...
Diệp Tinh nói không ngừng, có điều việc liên quan tới khí lưu màu xám sao chép lại không hề nói ra.
Khí lưu màu xám này hoàn toàn đi người lại quy tắc của vũ trụ, quá mức nghịch thiên, bản thân Diệp Tinh còn chưa thể làm rõ, hắn chắc chắn sẽ không nói với bất cứ ai.
Mọi người có mặt ở đó đều ngây ra, nghe Diệp Tinh nói.
“Anh, chợ nô lệ ở hệ ngân hà thật sự có nhiều Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, thậm chí trên Hoàng cảnh như vậy?” Diệp Phong nuốt một nước miếng nói.
“Thật!” Diệp Tinh gật đầu: “Giống như gia tộc Nguyên Lam nói đó, người mạnh nhất hệ ngân hà là cường giả Hư Không Cảnh, dưới đó còn có Đạo Tắc cảnh, sau đó mới tới Thiên Huyền Cảnh cũng chính là trên Hoàng Cảnh, người ở hệ ngân hà hầu như đều là Thiên Huyền Cảnh, dù sao bọn họ cũng được tu luyện từ nhỏ.”
Mọi người im lặng, nếu so sánh thì, thực lực của trái đất quá yếu.
“Diệp Tinh, anh lấy được hai món bảo vật đó, chuẩn bị đi lấy thi thể yêu thú Bất Tử kia ra hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.
“Ừm!” Diệp Tinh gật đầu, trầm giọng nói: “Lấy thi thể yêu thú Bất Tử ra, đây là hi vọng duy nhất của chúng ta. Có điều trước đó anh đã gửi tin cho mấy người Hoàng Viêm bọn họ rồi, bây giờ đợi bọn họ tới rồi nói tiếp.”
Hắn còn có việc cần bàn giao cho Hoàng Viêm.
...
Rất nhanh mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại, Thư Lạc Y đã tới, Hoàng Viêm cũng theo sát phía sau.
“Anh Diệp!”
“Ông chủ!”
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại nhìn thấy Diệp Tinh, mặt mày vô cùng kích động kêu lên.
“Không tồi, thực lực tiến bộ hết rồi.” Diệp Tinh cười gật đầu.
Trong thời gian hơn nửa năm, mấy người Lân Pha đã tiến bộ rất nhiều, dường như đều đạt tới đỉnh phong Vương Cảnh rồi, đột phá tới Hoàng Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Diệp Tinh, cậu trở về rồi? Việc tám cây cội đen khổng lồ sao rồi?” Hoàng Viêm bước tới không hề phí lời mà hỏi trực tiếp.
“Việc này từ từ nói.” Diệp Tinh lại kể lại một lần nữa.
Nghe vậy, mấy người Hoàng Viêm trở nên trầm lặng.
“Tôi đã sớm nhìn ra cô gái Nguyên Lệ Văn này không đáng tin rồi, hóa ra thật sự không đáng tin!” Lân Pha không nhịn được nói, trong lòng tức giận.
Những người khác cũng vậy.
Bọn họ vì cứu Nguyên Lệ Văn mà đã rất cố gắng, thậm chí Diệp Tinh bất chấp nguy hiểm, không ngờ tới cuối cùng lại có kết quả như vậy.
“Không thể đặt hết hi vọng vào người khác được, nếu không thể cầu xin sự giúp đỡ của gia tộc Nguyên Lam, vậy chúng ta tự mình nghĩ cách.” Diệp Tinh lắc đầu nói.
Hắn vẫy tay phải, trong tay xuất hiện rất nhiều dược thảo và linh quả, bay trước mặt mấy người Lân Pha và Vương Tam Đại, Hoàng Viêm.
“Những tài nguyên này mọi người nhận lấy, gia tộc Nguyên Lam cho chút thù lao, bây giờ chúng ta phải lấy tốc độ nhanh nhất để thăng cấp thực lực.”
Nói xong Diệp Tinh lại vẫy tay, một vài công pháp quang đoàn xuất hiện.
“Đây là một số quang đoàn tu luyện dưới Đạo Tắc Cảnh, mọi người chọn một cái đi!”
Những thứ này trong nhẫn không gian của hắn đều có phần cho một trăm người, nhìn thấy những cường giả trong vũ trụ đó, trong lòng Diệp Tinh có một cảm giác vô cùng cấp bách.
Trái đất quá yếu đuối, cho dù ở trong vũ trụ bọn họ cũng chỉ là một con kiến con dế vô cùng nhỏ bé mà thôi.
Muốn trái đất mạnh lên, phải phát triển toàn diện. Chỉ dựa vào sức người thôi căn bản là không đủ.
Mà tài nguyên trong không gian của hắn cũng chẳng dùng được bao lâu nữa.
Mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại không hề khách sáo, trực tiếp thu tài nguyên và quang đoàn tu luyện lại.
Bọn họ đã sớm quyết định sẽ đi theo Diệp Tinh, cho dù Diệp Tinh căn dặn điều gì, bọn họ nhất chắc chắn sẽ làm.
“Diệp Tinh, cảm ơn!” Hoàng Viêm cũng nhận lấy những thứ này, vô cùng nghiêm túc nói.
Chương 353 Thân phận hư cấu 1
“Hoàng Viêm, lần này tôi mua chục ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, giờ đây giao cho ông sắp xếp!” Hắn đo ra ngoài, từng nô lệ xuất hiện, thân thể vô cùng lực lưỡng, trên người còn thấp thoáng tỏa ra khí thế, đại biểu cho sức mạnh của mình.
Mặc dù trước đó Diệp Tinh nói về việc mua nô lệ, nhưng khi thật sự xuất hiện trước mặt, mọi người có mặt ở đó vẫn cảm thấy chấn động.
Đây đều là Vương Cảnh đỉnh phong đó, hiện giờ trên trái đất bọn họ chẳng có được mấy cường giả Vương Cảnh! Thậm chí bọn họ cũng vừa mới đạt tới cảnh giới này mà thôi.
Nhưng khi nghĩ tới nô lệ thực lực như vậy bị đem bán ở chợ nô lệ của vũ trụ một cách tùy tiện, mọi người đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
“Được, Diệp Tinh!” Hoàng Viêm nghiêm túc gật đầu.
Mười ngàn nô lệ Vương Cảnh đỉnh phong, Diệp Tinh để lại một trăm người ở Tây An, còn lại đều giao hết cho Hoàng Viêm sắp xếp.
Nhiều nô lệ như vậy, phân bố ra khắp Hoa Hạ tiêu diệt dị thú, đoán chừng không có vấn đề gì.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi, trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.
“Tiếp sau đây nên tới núi Hỗn Nguyên rồi!”
...
Núi Hỗn Nguyên tọa lạc ở thành phố Thượng Hải, vô cùng to lớn, đồ sộ, đứng sừng sững ở đí, trên núi có một con đường bằng thềm đá, thậm chí trên vách núi đá còn có một số thềm đá, còn có cả dây xích, trông vô cùng chót vót.
Phần lớn núi Hỗn Nguyên khổng lồ đều là cây gỗ đại thụ bao phủ, giữ được vẻ nguyên thủy.
Nơi đây là một địa điểm du lịch nổi tiếng, có điều sau khi ngày tận thế đen tối giáng xuống, rất nhiều động vật trong đó đã biến dị, cả ngọn núi đã sớm trở nên vô cùng nguy hiểm.
Cho dù có người chuyên tới đây để giết dị thú, nhưng cũng không thể giết hết, chẳng bao lâu sau đã có dị thú mới xuất hiện.
Vù!
Không trung, một ánh sáng lóe lên, cực kì nhanh.
“Tới rồi!”
Bỗng nhiên, ánh sáng này dừng lại, đây là một vòng tròn có đường kính dài hai mươi mét.
Vòng tròn biến mất, hai chiếc bóng xuất hiện, chính là Diệp Tinh và Lý Nhược Hi.
“Diệp Tinh, lần trước ánh phát hiện thi thể cự thú ở đây hả?” Lâm Tiểu Ngư hỏi.
“Ừ. Không phải lần trước núi Hỗn Nguyên xảy ra tai nạn hả, rất có khả năng liên quan tới thi thể của cự thú.” Diệp Tinh nhìn bên dưới.
Xung quanh là một mảnh đen kịt, không có bất kì ngọn đèn nào, có điều dựa vào thực lực của Diệp Tinh và Lâm Tiểu Ngư, bóng tối như vậy không tạo thành vấn đề lớn với bọn họ.
“Tiểu Ngư, em ngồi lên phi hành khí, tránh xa một chút.” Diệp Tinh nhìn hư không trước mắt nói.
“Vậy anh cẩn thận chút nhé.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói.
“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu.
Hắn nhìn về phía hư không trước mắt, hít thở sâu một hơi.
Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một thanh thương dài màu vàng, hắn nhìn về một nơi nào đó trong không trung, trực tiếp đâm thương tới.
“Xoẹt!”
Một âm thanh vô cùng chói tai vang lên, sau đó hư không bị cắt đứt thành một khe hở.
“Thành công rồi?” Diệp Tinh căng thẳng nhìn khe nứt này, trong mắt lộ ra vẻ mong chờ.
Lần trước dựa vào một tinh thạch màu tím kì lạ nơi này mới xuất hiện, giờ đây thanh thương dài màu vàng cũng làm được rồi!
Oành!
Sau khi khe nứt xuất hiện, nháy mắt đã mở rộng ra rất nhiều, hư không xung quanh dường như trở nên im lặng, một cỗ sát khí kinh người bỗng nhiên tuôn ra.
Sau đó, trong khe nứt trước mắt xuất hiện một thi thể động vật khổng lồ.
Tổng thể con vật này trông giống một con bọ cạp, nhưng lại được phóng to gấp nhiều lần, toàn thân đen như mực, phần lưng như mọc ra một thanh đao, tản ra khí lạnh, bên trên có từng đường vân kì lạ, dường như khắc lên một loại hoa văn huyền ảo nào đó.
Ngoài một đôi mắt màu tím, trên đầu còn mọc ra một con mắt nữa, ba con mắt, từng luồng sát khí không ngừng tuôn ra.
Dưới luồng sát khí này, Diệp Tinh cảm thấy cơ thể khó mà cử động được, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Trừ sát khí ra, dường như còn có một luồng uy áp khổng lồ.
Loại áp chế tới từ đẳng cấp sinh mệnh!
Cho dù đã là lần thứ hai thấy cự thú này, Diệp Tinh cũng cảm thấy vô cùng chấn động.
Bất Tử Cảnh, dưới trạng thái thông thường vĩnh viễn sẽ không chết, sống tới vĩnh hằng!
Ong...
Sau khi cự thú xuất hiện, khe nứt không gian lại khép lại.
“Tử Vân Tháp!” Tâm niệm của Diệp Tinh động một cái, lấy Tử Vân Tháp đã sớm chuẩn bị ra.
Uỳnh!
Thôi động Tử Vân Tháp, phía trên lập tức xuất hiện một lốc xoáy, tác động lên thi thể của cự thú.
Dưới tác động vòng xoáy này, khe nứt không gian đang khép lại bỗng dừng lại, mà thi thể cự thú giống như bị đẩy ra ngoài, trực tiếp rơi ra khỏi khe nứt.
Rầm!
Lại có một luồng sát khí kinh người phát ra, thậm chí Diệp Tinh cảm thấy bản thân khó mà không chế được Tử Vân Tháp.
Có điều lúc này mặt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kích động, không quan tâm có thể khống chế Tử Vân Tháp hay không, nhưng thi thể cự thú đã lấy ra được rồi!
“Cuối cùng cũng thành công rồi!”
Trong lòng Diệp Tinh vui mừng, chịu đựng luồng uy áp này.
Nhưng không tới một giây sau, nụ cười trên mặt hắn đông cứng lại, sau đó lộ ra vẻ kinh hãi.
Sau khi con bọ cạp dài hơn trăm mét này rời khỏi khe nứt không gian, bên trong cảnh tượng bên trong khe nứt không gian đó xuất hiện trước mặt hắn.
Chương 354 Thân phận hư cấu 2
“Đó là?”
Sâu trong khe nứt không gian, có năm con cự thú khủng bố xuất hiện trước mặt Diệp Tinh, cơ thể những cự thú này như sắt thép đục thành, thân thể tùy ý xếp chồng lên nhau, trên cơ thể không có dao động khí tức, nhưng bên trong cơ thể lại là sự bất diệt vĩnh hằng, tản ra sát khí kinh người.
Dưới luồng sát khí này, Diệp Tinh căn bản đứng không vững.
Khí thế dao động trên cơ thể những con cự thú này dường như không kém hơn bọ cạp khổng lồ, chỉ có điều ở sâu trong khe nứt không gian, uy thế tản ra không đươc coi là nhiều.
“Lại là yêu thú Bất Tử Cảnh? Sao có thể?” Trong mắt Diệp Tinh ngập tràn vẻ kinh hãi.
Cả Thiên Lan giới cũng chỉ có ba bất tử phủ chủ mà thôi.
Mà ở nơi này, cộng lại xuất hiện tận sáu thi thể yêu thú bất tử!
Có thể giết một lúc nhiều yêu thú bất tử như vậy, lẽ nào là chủ của thế giới này để lại ư?”
Ong...
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang kinh hãi, bỗng nhiên một dao động kì lạ lóe lên, sau đó khe nứt không gian lại hợp lại.
Vù!
Thi thể cự thú giống bọ cạp khổng lồ rơi từ trên không trung xuống, sau đó rơi vào vòng xoáy của Tử Vân Tháo, trực tiếp biến mất không còn tung tích.
Sát khí, uy áp xung quanh lại biến mất, Tử Vân Tháp trên mặt đất chấn động một chút, sau đó im lặng, Kim Nguyên Thương đang cắm trên mặt đất cách đó không xa.
“Thi thể yêu thú Bất Tử!” Diệp Tinh nhanh chóng bước tới, cầm Tử Vân Tháp lên.
Ý thức thâm nhập vào bên trong tử Vân Tháp.
Uỳnh!
Lập tức, một luồng sát khí xông tới!
“Thành công rồi!” Diệp Tinh nắm chặt Tử Vân Tháp, cuối cùng trong lòng cũng thở phào một hơi.
Thi thể của yêu thú Bất Tử này đã tưới tay hắn!
“Diệp Tinh!” Phía xa, Lâm Tiểu Ngư cũng nhanh chóng bay tới.
“Tiểu Ngư, hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo!” Diệp Tinh quơ quơ Tử Vân Tháp, vui mừng nói.
“Tốt quá.” Trên mặt Diệp Tinh cũng lộ ra một nụ cười.
“Đi thôi! Chúng ta về thôi!” nhặt Kim Nguyên Thương lên, ánh mắt Diệp Tinh lại nhìn không gian đóng chặt.
Năm thi thể yêu thú chồng chất trong một cảnh tượng kinh hãi, phỏng chừng mãi mãi hắn sẽ không quên được.
Có điều, hắn có thể lấy được một thi thể yêu thú đã tốt lắm rồi, khó mà lấy thêm được nữa.
...
“Anh Diệp, bên trong này chính là thi thể yêu thú Bất Tử?” Phía Tây An, mấy người Lân Pha nhìn Tử Vân Tháp, không nhịn được hỏi.
“Mọi người cảm nhận một chút là biết.” Diệp Tinh cười nói.
Ý thứ mấy người Lân Pha, Vương Tam Đại xâm nhập vào trong, nháy mắt trắng bệch mà lui ra ngoài.
Uy áp của con yêu thú Bất Tử này bọn họ không thể chịu nổi.
May mà yêu thú này đã chết, nếu không uy áp khẽ dao động một chút, bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
“Diệp Tinh, nếu đã lấy được thi thể yêu thú Bất Tử, vậy bây giờ nên nghĩ cách, nên làm thế nào để bất tử phủ chủ Kim Hồn lấy được, hoặc là người bên cạnh ông ta lấy được? Cho dù bằng cách gì, phải khiến bất tử phủ chủ Kim Hồn lấy được sau đó thu lại những cột đen khổng lồ đó.” Hoàng Viêm trầm giọng nói.
Diệp Tinh gật đầu, nói: Vậy nên, bây giờ gọi mọi người tới, cùng nhau thương lượng, đây là đồng hồ thân phận của vũ trụ, có thể tìm kiếm tin tức.
Bấm vào đồng hồ trên tay phải, tin tức của vũ trụ lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
Thực lực của Diệp Tinh rất yếu, thực lực của toàn trái đất đều rất yếu, sau lưng bọn họ cũng chẳng có bất cứ cường giả nào, mà bọn họ lại sắp phải đối mặt với Kim Hồn mang theo sức mạnh của cường giả Bất Tử Cảnh!
Mấy trăm ngàn tinh hệ trên Thiên Lan Giới, nhưng chỉ có ba vị cường giả Bất Tử Cảnh mà thôi!
Nếu một người yếu đuối như Diệp Tinh trực tiếp mang yêu thú bất tử đi tìm bất tử phủ chủ Kim Hồn, nếu như bất tử phủ chủ Kim Hồn tâm trạng tốt, một câu trực tiếp thu lại cột đen khổng lồ thì không sao, nhưng nếu tâm trạng không tốt, Diệp Tinh cũng chẳng còn cách nào khác.
Bởi vì lợi thế của bọn họ căn bản không giống nhau!
Ở vũ trụ trần trụi đó, không một kẻ mạnh nào có lòng đồng tình.
Thực lực khác biệt quá lớn, giao dịch cũng sẽ không ngang hàng.
Lâm Tiểu Ngư suy nghĩ một lát, nói: “Bây giờ thực lực của chúng ta quá yếu, muốn giao dịch một cách bình thường, phải dựa vào thứ gì đó để có thể giao dịch công bằng, phải khiến cho lợi thế của mình tăng lên.”
“Lợi thế? Chúng ta không có lợi thế gì cả.” Dương Thu nghi ngờ hỏi.
“Nếu không có có thể tạo ra.” Bên cạnh, Tần Phong suy nghĩ rồi nói.
“Phải, nếu là giải trừ cột đen khổng lồ trên trái đất, bất tử phủ chủ Kim Hồn cuối cùng chắc chắn sẽ biết mục đích Diệp Tinh lấy thi thể yêu thú bất tử ra là vì giải trừ nguy hiểm của trái đất, mà trái đất chỉ là một tinh cầu thất lạc, điều này không thể che giấu được.” Lâm Tiểu Ngư gật đầu, nói: “Vậy nên chúng ta có thể tạo ra một thứ khiến cho bất tử phủ chủ Kim Hồn phải kiêng kị. Tốt nhất là một vị cường giả!”
Một kẻ yếu đuối của tinh cầu thất lạc bỗng nhiên lấy ra một thi thể yêu thú Bất Tử, cho dù là ai cũng có chút nghi ngờ.
“Hư cấu!” Giang Lam Thành bước lên trước nói: “Có thể tạo ra sự tồn tại mạnh mẽ hư cấu sau lưng ông chủ, hơn nữa là sự tồn tại lớn mạnh này có thể có được yêu thú Bất Tử!”
Gật gật đầu, Diệp Tinh nói: "Mọi người nói có lý, chỉ là bất tử phủ chủ Kim Hồn cũng ở bất tử cảnh, như vậy anh ta cũng không nhất định cảm thấy có nhiều hứng thú đối với thi thể bất tử cảnh, đối với những cường giả chân linh cảnh này có lẽ lại tương đối nhiều hứng thú."
Chương 355 Thiên huyền cảnh trung kì!
Giống như hắn hiện tại đang ở thiên huyền cảnh, chẳng lẽ sẽ cảm thấy hứng thú với thi thể của một thiên huyền cảnh sao?
"Chân linh cảnh cũng không phải là người chúng ta có thể chống lại, nhân vật hư cấu vẫn phải tồn tại! Hơn nữa cũng đủ để cho cường giả chân linh cảnh kia sinh ra kiêng kỵ trong lòng.
\- Nếu là cường giả chân linh cảnh, như vậy khẳng định là thuộc hạ quan trọng của bất tử phủ chủ Kim Hồn, hoặc cũng có thể là quan hệ không tầm thường với anh ta, như vậy mới có thể mời được bất tử phủ chủ Kim Hồn."
"Trong quá trình giao dịch tốt nhất không nên giao dịch riêng biệt giữa hai người, tiếp xúc càng nhiều, khả năng bại lộ ngược lại càng nhiều, tiếp xúc ít sẽ giữ lại một chút thần bí."
"Tôi nghĩ có thể như vậy ..."
...
Mọi người đang không ngừng nói, hoàn thiện kế hoạch, bọn họ quá nhỏ yếu, trong tay lại có bảo vật đủ để cho cường giả chân linh cảnh vô cùng động tâm, khẳng định phải cẩn thận.
Diệp Tinh cũng tham gia thảo luận, không ngừng suy nghĩ về tính khả thi của các loại kế hoạch.
Cuối cùng, kế hoạch có một hình thức ban đầu gần đúng.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía tin tức hiển thị trên đồng hồ.
\- Nhà đấu giá Hư Thủy!
Một dòng tin tức xuất hiện trước mặt mọi người.
"Nhà đấu giá Hư Thủy lợi hại như vậy, cơ hồ mỗi một tinh hệ đều có một cái, hơn nữa tuyệt đối có bảo đảm về an toàn."
Mọi người nhìn tin tức về nhà đấu giá Hư Thủy, đây là địa điểm giao dịch mà bọn họ cho là tốt nhất!
Nhà đấu giá Hư Thủy là thế lực đấu giá lớn nhất Thiên Lan giới, hơn nữa không thuộc về bất kỳ bên nào, không có bất kỳ người nào dám gây thù.
Quan trọng nhất là, trong nhà đấu Hư Thủy đã từng có yêu thú bất tử cảnh hoặc thi thể đặc thù khác xuất hiện.
Nói như vậy, cho dù thực lực Diệp Tinh nhỏ yếu, cũng có thể mượn một ít thế lực của nhà đấu giá Hư Thủy!
\- Địa phương giao dịch đã được xác định, thế nhưng làm sao hấp dẫn cường giả chân linh cảnh? Vương Tam Đại đặt ra câu hỏi.
Dù là hội đấu giá nhưng không phải là muốn bán đấu giá cho ai thì bán.
"Tin tức thi thể yêu thú bất tử cảnh một khi truyền ra ngoài, khẳng định sẽ khiến cho rất nhiều cường giả chú ý. Nhưng mà chúng ta có thể thêm một hạn chế, chỉ bán đấu giá cho cường giả trong thế lực của bất tử phủ chủ Kim Hồn, hơn nữa cần cho thêm một điều kiện." Hoàng Viêm trực tiếp nói.
"Như vậy đấu giá kết thúc có thể đưa ra yêu cầu của mình! Về phần cụ thể thao tác như thế nào có thể hỏi người của nhà đấu giá.” - Muốn đem bảo vật bán đấu giá bán cho người cụ thể rất khó, nhất là bọn họ là những người nhỏ yếu, cho nên chỉ có thể dùng những phương pháp ngu ngốc này.
Diệp Tinh gật gật đầu, nói: "Đến lúc đó tôi sẽ hỏi một chút quy củ với nhà đấu giá xem nó là như thế nào, phương pháp này có khả năng không thể thực hiện được, tôi sẽ căn cứ tình huống cụ thể lại ngẫu nhiên ứng biến."
Mọi người thương nghị một chút, tạm thời định ra kế hoạch.
Mặc kệ như thế nào, nhà đấu giá Hư Thủy nhất định phải có sư có mặt của thi thể yêu thú bất tử này.
......
Trong nháy mắt thời gian trôi qua ba ngày!
Trước cây cột khổng lồ màu đen, Diệp Tinh cùng mọi người chia tay.
"Tôi đi đây! Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, lần trở về trái đất này sẽ khôi phục ánh sáng cho trái đất một lần nữa!" Diệp Tinh trầm giọng nói.
Nghe Diệp Tinh nói như vậy, trong mắt mọi người ở đây đều lộ ra một tia hy vọng.
Họ nhìn bầu trời dưới bóng tối, ánh sáng đối với họ mà nói dường như đã là một từ rất xa xỉ.
\- Anh Diệp, anh nhất định có thể thành công!
"Ông chủ, chờ ánh sáng trở lại, tôi cũng phải đi theo phía sau cậu lang bạt vũ trụ."
......
Đám người Lân Pha, Vương Tam Đại nắm tay nói.
\- Được! Diệp Tinh cười gật đầu.
"Diệp Tinh, trái đất trông cậy vào cậu." Hoàng Viêm thì trầm giọng nói.
Diệp Tinh nhìn về phía mọi người, nhìn về phía ba mẹ không nỡ, cuối cùng nhìn về phía Lâm Tiểu Ngư nói: "Anh đi đây!"
\- Em chờ anh trở về! Lâm Tiểu Ngư nhẹ giọng nói.
Xoẹt!
Diệp Tinh vung tay phải lên, sau đó một máy phi hành vũ trụ xuất hiện, hắn trực tiếp tiến vào trong đó.
Máy phi hành tiến vào cánh cửa trong cây cột khổng lồ, trong nháy mắt biến mất!
......
\- Lại phải đợi thời gian nửa năm nữa! Diệp Tinh ở bên trong máy phi hành, nhìn sương mù bên ngoài.
Bây giờ hắn lại một lần nữa bắt tay vào một cuộc hành trình đến vũ trụ.
\- Bắt đầu tu luyện!
Tay phải vung lên, trước mắt đông đảo linh quả, dược thảo xuất hiện, lập tức hóa thành linh lực màu đỏ không ngừng tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh.
......
Một tháng... Hai tháng...
Trong nháy mắt thời gian nửa năm thoáng cái mà biến mất.
Tính ra, Diệp Tinh trọng sinh đã qua gần bốn năm rưỡi!
Trong phòng máy phi hành, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, từng cỗ linh lực không ngừng tràn vào trong cơ thể hắn.
Khí thế dao động trên người hắn chậm rãi tăng cường, trong một khoảng thời gian tựa hồ đạt tới đỉnh điểm.
Chỉ là Diệp Tinh lại không có dừng lại, tiếp tục hấp thu linh lực.
Qua ước chừng mười mấy phút sau, bỗng nhiên cỗ khí thế dao động đình trệ không tiến đột nhiên biến đổi, trong nháy mắt bạo tăng rất nhiều.
Ầm ầm!