-
Chương 346-350
Chương 346 Lấy được bảo vật! 1
Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong mắt lộ ra sự hâm mộ, và sợ hãi.
“Thật sự là gặp may!” Trong đó, một chàng trai mặc áo gấm sắc mặt hơi trầm xuống.
Nhìn mặt hóa ra là Hoa Hiên Nhai mà Diệp Tinh gặp ở chợ nô lệ lúc trước.
Bên cạnh là cường giả Đạo Tác Cảnh - Lãng Thiểm.
“Thiếu gia, thiên phú của cậu mạnh mẽ, nên đặt vào việc tu luyện, con đường luyện khí chỉ là một con đường nhr mà thôi, không có tác dụng gì lớn đối với thực lực. Thực lực mạnh mẽ, rất nhiều luyện khí sư sẽ dâng bảo vật tới tận cửa.” Lãng Thiểm cười nói.
“Cũng phải.” Sắc mặt Hạo Hiên nhai hòa hoãn một chút.
“Chú ý tình huống xung quanh một chút, nếu như có người lấy được bảo vật mạnh mẽ, có thể mua lại. Chúng ta không cần bày ra thiên phú luyện khí mới có thể lấy được bảo vật.”
“Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu.
Có người đứng ở các khu vực khác nhau, những người khác không dám tới gần, vừa nhìn đã biết là người thân phận tôn quý.
Về phần Diệp Tinh đang đứng im lặng trong đám người, không ai để mắt tới, lúc này trong đáy mắt hắn lại có một tia kinh sợ.
Oành!
Vào lúc Tháp Luân Mạc xuất hiện, chút khí lưu màu xám của Kim Vũ được sao chép còn lại trong đầu hắn nháy mắt bùng nổ.
Hường như tất cả khí lưu màu xám đều ngưng tụ lại hình thành một đốm nhỏ màu đen.
Đồng thời một tin tức kì lạ khiến Diệp Tinh hiểu rõ.
“Xuất hiện rồi!” Trong lòng Diệp Tinh kinh sợ.
“Nghe tiếng thảo luận ban nãy, thiên phú luyện khí của Tháp Luân Mạc không phải là mạnh lắm, vậy mà có thể dẫn tới khí lưu màu xám trong não mình dao động.
Nhưng sao chép trước đây khí lưu màu xám chép lại đều là thiên phú tu luyện!
Nhưng Tháp Luân Mạc không hề có thiên phú tu luyện, vậy mà khí lưu màu xám lại xảy ra biến hóa.
“Lẽ nào là?”
Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Tinh xuất hiện một suy nghĩ kinh người.
“Chuyển hóa!”
Trong lòng Diệp Tinh mơ hò trở nên kích động, ý thức trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh này xuống dưới.
Uỳnh!
Lập tức, đốm sáng đen nhanh chóng rời khỏi não hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán, sau đó biến mất không thấy nữa.
Lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dường như tiêu hao hết toàn bộ! Chỉ còn lại một tia cuối cùng.
Sau đó Diệp Tinh lập tức rời khỏi đám người, đi về phía xa.
Đi tới một chỗ vắng không một bóng người, Diệp Tinh trực tiếp nắm lấy một đốm sáng, sau đó hoa văn hiện ra, hắn im lặng nhìn hoa văn.
Một tiếng.... hai tiếng....
Dần dần hoa văn này chầm chậm biến hóa trước mặt hắn, dường như hóa thành một kí hiệu kì lạ, lại dần dần biến mất.
Cảm giác này giống như trước đây Diệp Tinh nhìn thấy một bức tranh vô cùng hỗn loạn, nhưng không chớp mắt nhìn nó một thời gian, hoa văn hỗn loạn này sẽ xuất hiện mấy chữ, vô cùng kì lạ.
Giờ đây hoa văn hỗn loạn đó biến thành một kí hiệu kì lạ.
“Kí hiệu đó là gì?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sửng sốt.
Ong....
Sau khi kí hiệu biến mất, đốm sáng trong tay Diệp Tinh cũng biến mất không thấy, ẩn vào trong cơ thể Diệp Tinh.
“Thật sự biến mất rồi!” Diệp Tinh nhìn biến hóa trước mắt, trong mắt lộ ra sự kích động.
“Mình đoán không sai, hóa ra khí lưu màu xám sao chép thiên phú luyện khí!”
Trước đó hắn không có bất cứ cảm xúc gì với hoa văn, nhìn cả nửa ngày cũng không nhìn ra điều gì.
Nhưng sau khi khí lưu màu xám sáo chép thiên phú của Tháp Luân Mạc, chỉ trong vài tiếng đồng hồ hắn đã lí giải được ý nghĩa của hoa văn, hấp thụ một điểm sáng, đây quả thật là kỳ tích!
“Vậy là khí lưu màu xám này có thể sao chép được cả thiên phú luyện khí!” Trong lòng Diệp Tinh càng cảm nhận được sự khủng bố của khí lưu màu xám.
“Còn cả nguyên nhân mà mình sống lại là gì nữa?”
Cho dù tiếp xúc với vũ trụ này, thậm chí xuất hiện những cường giả khủng bố, Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, thậm chí là chủ của thế giới, nhưng về phần sống lại thì không ai làm được.
Trước đây Diệp Tinh tìm kiếm rất nhiều tin tức, nhưng rất nhiều cường giả của vũ trụ đều cho rằng sống lại là điều không hoàn toàn không thể!
Người chết rồi, cho dù có sống lại, cũng chỉ có thể sau khi chết một thời gian.
Hắn chỉ là một con người nhỏ bé trên trái đất, ở trên tinh cầu thất lạc này, vậy mà trên người mình lại xảy ra một chuyện mà cả vũ trụ đều cho rằng không thể!
Lắc đầu, thu lại tâm tình trong lòng.
“Giải quyết chuyện của trái đất trước đã!”
Hiện giờ mấy tác dụng của khí lưu màu xám được hắn phát hiện.
Một là sao chép thiên phú tu luyện, hai là sao chép thiên phú luyện khí, ba là cảm ứng được nguy hiểm.
Mặc dù không biết nguyên nhân là gì, nhưng rõ ràng khí lưu màu dám tác lợi đối với hắn.
Diệp Tinh đi tới một nơi, bắt đầu lí giải điểm sáng thứ hai.
Nháy mắt, điểm sáng hóa thành một hoa văn kì lạ, hiện ra trước mắt Diệp Tinh.
Trước đó nghe nói Thác Luân Mạc đó tiến vào không gian bốn lần, hơn nữa lần thứ tư đạt được một món binh khí cấp tám, rất dễ đoán ra trước đó cậu ta đã hấp thụ được bốn điểm sáng.
Thác Luân Mạc có thể làm như vậy, không kiêng kị gì mà phô bày tài phú của bản thân mình ra, là bởi vì bên cạnh cậu ta có một vị cường giả Hư Không Cảnh!
Ở hệ ngân hà văn minh trung cấp, Hư Không Cảnh là một sự tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất!
Nhưng sau lưng Diệp Tinh không có bất cứ cường giả nào, hắn không thể lựa chọn hành động như vậy!
Chương 347 Lấy được bảo vật! 2
“Nếu Thác Luân Mạc đã có thể hấp thụ bốn điểm sáng, mình sao chép thiên phú của cậu ta, chắc chắn cũng có thể hấp thụ bốn điểm, tới lúc đó lại tiến vào trong lấy bảo vật! Như vậy sẽ không có mấy người nghi ngờ, dù sao cũng có một vài người hấp thụ được một điểm sáng!”
Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.
...
Nháy mắt đã trôi qua năm ngày!
Diệp Tinh nhìn đồ án trước mắt, trong đầu xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, hoa văn này biến hóa dáng vẻ trước mắt hắn, hóa thành một kí hiệu kì lạ!
“Thành công rồi!” Trong lòng Diệp Tinh thầm vui mừng!
Ong...
Đốm sáng chấn động, sau đó trực tiếp tiến vào cơ thể Diệp Tinh, biến mất không thấy nữa.
“Bốn hoa văn, hóa thành bốn kí hiệu, những kí hiệu này đại biểu cho cơ sở luyện khí ư?” Diệp Tinh cảm nhận bốn kí hiệu không giống nhau trong đầu.
Mấy ngày qua hắn cũng không ngừng suy nghĩ giác ngộ, những kí hiệu này vô cùng kì lạ, khiến Diệp Tinh cảm thấy có chút giống như khi học tiếng Anh vậy, vừa mới học là những chữ cái tiếng Anh, một một kí hiệu ứng với một chữ cái.
Trong đầu có rất nhiều suy nghĩ, lúc này trong mắt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kích động: “Bốn kí hiệu kì lạ đã nắm trong tay, mình có thể lấy được binh khí thiết cát không gian và binh khí thu không gian rồi!”
Hắn nhắm chuẩn một hướng, nhanh chóng đi tới đó.
Rất nhanh Diệp Tinh đã tới một nơi.
“Hệ ngân hà chúng ta có một vài người có thiên phú luyện khí, cộng lại có khoảng gần mười người luyện hóa được một điểm sáng.”
“Hấp thụ một điểm cũng vô dụng, cho dù là Thác Luân Mạc cũng chỉ là có cơ hội trở thành luyện khí sư mà thôi.”
“Ta vừa tìm kiếm một chút về luyện khí sư, muốn trở thành luyện khí sư điều kiện quả thật vô cùng hà khắc.”
...
Mọi người đang không ngừng thảo luận.
Trong lúc bọn họ đang thảo luận, bỗng nhiên thấy một bóng dáng bước tới, trực tiếp tiến vào trong chiếc cổng.
“Vào rồi! Lại có một người hấp thụ được một điểm sáng, có thiên phú luyện khí!”
“Trong tướng mạo của chàng trai này có vẻ không phải là người của những gia tộc lớn.”
...
Lúc này ánh mắt của mọi người đều đang đổ dồn về phía Diệp Tinh.
“Đó là ai?” Cách đó không xa, Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh.
“Không biết.” Lãng Thiểm lắc đầu: “Thiên Huyền Cảnh sơ kì, trông đồ mặc trên người hắn chắc là người của thế lực nhỏ.”
Vào lúc mọi người nhìn Diệp Tinh, lúc này Diệp Tinh đã tiến vào trong một không gian khổng lồ.
Trong không gian từng điểm sáng bay bổng trên không trung, tổng cộng phân thành năm khu vực, mỗi một khu vực đều có thể dễ dàng nhìn thấy từng món bảo vật.
Trong đó bảo vật khu thứ tư có hai mươi bảy món, mà bảo vật của khu thứ năm chỉ có năm món.
Hai mươi bảy món bảo vật đó toàn bộ đều là bảo vật mạnh cấp tám, mà khu thứ năm là bảo vật cấp chín!
Cấp chín, đó là binh khí mà cường giả Chân Linh cảnh sử dụng!
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang nhìn những điểm sáng này, bỗng nhiên trước mắt chấn động một trận, sau đó một ảo ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
Ông cụ lông mày dài này chính là ảo ảnh đã xuất hiện vào lúc Diệp Tinh tiến vào.
“Không tệ, trực tiếp nắm được bốn kí hiệu cơ sở của luyện khí.” Ông già lông mày dài nhìn Diệp Tinh khẽ gật đầu nói: “Theo như quy tắc ngươi có thể đổi một món cấp 5, một món cấp 6, một món cấp 7, một món cấp 8, hoặc đổi thứ khác cũng được.”
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh chợt động, vội vàng hỏi: “Tôi có thể đổi hai món binh khí cấp 8 không?”
“Không được, chỉ có thể dùng một món đồ cấp cao đổi những đồ cấp thấp, không thể dùng cấp thấp đổi lấy cấp cao.” Ông lão cười khẽ nói.
Giống như một món binh khí cấp 7 có thể đổi được mấy món đồ cấp 6, nhưng mấy món đồ cấp 6 lại không thể đổi được một binh khí cấp 7.
Ông ta nhìn Diệp Tinh, cười nhẹ nói: “Được rồi, bây giờ ngươi hãy đưa ra quyết định đi!”
Nói xong ông cụ cũng không nói thêm gì nữa, cứ vậy mà đợi Diệp Tinh.
Tôi chọn một bảo vật nhẫn không gian cấp 8.” Diệp Tinh nhìn bảo vật năm khu vực, trực tiếp nói.
“Như ngươi mong muốn!” Ông già hơi mỉm cười nói.
Ông ta vẫy tay, một chiếc tháp nhỏ màu tím xuất hiện, bên trên chiếc tháp nhỏ này còn có một vài bí văn kì lạ.
“Tử Vân Tháp, thực lực Thiên Huyền Cảnh có thể thôi động, không gian chứa đựng bên trong đạt tới một trăm ngàn mét khối, không gian trong đó rất ổn định, có thêm bí văn luyện khí, cho dù có thu thi thể Bất Tử Cảnh vào trong thì vẫn có thể tồn tại một cách ổn định! Cho dù là một sinh mệnh còn sống cũng có thể tồn tại trong một thời gian ngắn...” ông lão giải thích.
Nhẫn không gian đều có giới hạn, thả động vật dao động quá mạnh vào trong đó rất dễ dàng phá vỡ, hơn nữa không thể thả vật sống vào đó.
Giống như không tinh thạch mà Diệp Tinh lấy được trên trái đất vậy, bên trong không gian không được ổn định lắm, sau khi đạt tới thể tích lớn nhất nếu lại mở rộng thêm nữa, rất có thể sẽ trực tiếp sụp đổ.
Nắm tháp nhỏ màu tím trong tay, Diệp Tinh cảm nhận được dấu vết trong đó.
Ong....
Tháp nhỏ màu tím chấn động, thiết lập một quan hệ kì lạ với Diệp Tinh.
Bảo vật đạt tới cấp độ này, đều có thể nhận chủ.
Thu món bảo vật này lại, Diệp Tinh lại nói: “Tôi chọn một bảo vật thiết cát không gian cấp 7.”
Chương 348 Đoạt bảo
Nếu đã có thể lựa chọn, vậy tất nhiên Diệp Tinh sẽ chọn thứ tốt nhất.
“Được.” Ông lão cười nhẹ gật đầu, tay phải vẫy một phát, khu bảo vật cấp 7 có một thanh trường thương dài màu vàng bay tới.
Thanh thương này khẽ rung động, phía mũi thương điêu khắc rất nhiều bí văn kì lạ, khẽ run rẩy, thậm chí Diệp Tinh cảm nhận được một cảm giác hủy diệt.
“Kim Nguyên thương, có thể dễ dàng cắt đứt hư không.” Ông lão cười nhẹ nói: “Tất nhiên, đây là hư không dưới tình huống bình thường, nếu như có cường giả thuộc tính không gian ra tay, dựa vào thực lực của ngươi thôi động thanh thương này, tất nhiên sẽ không thể cắt đứt.”
Diệp Tinh gật đầu, nhanh chóng nhận chủ.
Nắm chặt Kim Nguyên thương, trong lòng hắn vô cùng kích động.
Vật thiết cát không gian, không gian có thể thu được bảo vật cuối cùng đã tới tay hắn, hơn nữa quá trình thuận lợi hơn trong tưởng tượng rất nhiều!
“Tiếp theo lựa chọn bảo vật gì?” ông lão lại nhìn Diệp Tinh, hỏi.
Chọn một món đồ cấp 7, một món đồ cấp 8, Diệp Tinh còn có hai sự lựa chọn nữa.
“Còn lại tôi sẽ chọn một món đồ cấp sáu và cấp năm.” Im lặng suy nghĩ, Diệp Tinh trực tiếp nói.
Nếu chỉ chọn đồ cấp năm sẽ nhiều hơn một chút, thậm chí có thể lấy được sáu món!
“Đối với tôi mà nói, binh khí cấp 5 có thể mua bên ngoài, mà giá của binh khí cấp 6 có thể cao hơn binh khí cấp 5 gấp mười lần, tôi lấy một món đồ cấp 6 đem ra ngoài bán có thể mua được mười binh khí cấp 5 rồi.” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
“Như cậu mong muốn!” Ông cụ cười phất tay một cái, hai món binh khí xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
“Được rồi, bảo vật đã lĩnh xong, ngươi có thể tiếp tục lĩnh ngộ những kí hiệu luyện khí đó thử xem, nắm được càng nhiều, chứng minh thiên phú luyện khí của ngươi càng mạnh, hơn nữa còn có thể tiếp tục tới đây lĩnh bảo vật.” Ông lão cười nói: “Tiếp tục cố gắng nhé.”
Diệp Tinh gật đầu, quay người trực tiếp rời đi.
Thực tế, Diệp Tinh không có ý định tới đây nữa.
Sau khi giải quyết nguy hiểm trên địa cầu, cho dù có gặp được người có thiên phú luyện khí, hắn cũng sẽ không sử dụng khí lưu màu xám để sao chép!
Những khí lưu màu xám này quý giá tới mức nào? Dựa vào tác dụng sao chép thiên phú mạnh mẽ, tương lai của Diệp Tinh không thể tưởng tượng được!
Mọi người vây xem bên ngoài, nhìn Diệp Tinh bước ra khỏi cổng, lập tức nổi lên tiếng bàn tán.
“Ra rồi!”
“Không biết chàng trai này đổi bảo vật gì?”
...
Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được mà bàn tán.
“Đi!” Diệp Tinh không quan tâm tới đám người, quay người trực tiếp rời đi.
Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt chuyển động, không nhịn được mà trộm nhìn theo.
Binh khí cấp năm, đối với người ở Thiên Huyền Cảnh đã là một binh khí cao cấp, chắc chắn sẽ có người rung động.
Thấy thực lực của Diệp Tinh chỉ ở Thiên Huyền Cảnh bình thường, nói không chừng mấy người đó sẽ nghĩ cách đoạt lấy.
“Lại là một người may mắn.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh lắc đầu nói.
Có điều anh ta căn bản không để tâm tới binh khí cấp 5.
Dưới ánh mắt mọi người, không tới một lát sau đã có người tiến vào tiếp.
“Thiếu gia Hoa Hiên, người của chúng ta tiến vào rồi.” Lãng Thiểm trực tiếp nói.
Đợi một lát, chàng trai đó lại đi ra ngoài, đi thẳng tới bên cạnh Hoa Hiên Nhai, vội vàng nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, hiện giờ binh khí cấp 8 chỉ còn hai mươi sáu món, binh khí cấp 9 vẫn còn năm món.”
“Hai mươi sáu món?” Dáng vẻ của Hoa Hiên Nhai vốn điềm nhiên, nhưng khi nghe thấy lời này sắc mặt lập tức thay đổi.
“Trước đó là hai mươi bảy món đúng không?”
Binh khí cấp tám là binh khí mà cường giả Hư Không sử dụng, trong lòng anh ta khát vọng đạt được, vẫn luôn chú ý tới.
“Ta cũng không biết.” Chàng trai đó nơm nớp lo sợ, không dám nói gì.
“Trước đó binh khí cấp tám có hai mươi tám món, Tháp Luân Mạc lấy được một món, lẽ nào hắn ta không chỉ lấy được một món, mà là lấy được hai món?” Trong lòng Hoa Hiên Nhai thầm suy nghĩ.
“Không đúng, theo quy tắc mà nói, nếu lấy được hai món, vậy thì Tháp Luân Mạc không chỉ hấp thụ được hai điểm sáng, nếu như vậy hán ta có thể đổi binh khí cấp chín! Mà hiện giờ binh khí cấp chín chưa hề giảm bớt.”
“Sau Tháp Luân Mạc có hai người tiến vào, binh khí thứ tám biến mất này chắc chắn trên người bọn họ! Hai ngày trước một người, còn có một người lúc nãy!”
Trong mắt Hoa Hiên Nhai lộ ra một tia lạnh lẽo.
“Lãng Thiểm, chúng ta đi ngăn chàng trai lúc nãy lại, nói không chừng trên người hắn ta có binh khí cấp tám!” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói.
“Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu.
Anh ta túm lấy Hoa Hiên Nhai, bóng người vụt lên, tăng nhanh tốc độ bay về một phía.
...
Diệp Tinh đang nhanh chóng đi về phía trước, hắn nhíu mày nhìn phía sau, nơi đó có mấy bóng người vẫn luôn theo sau.
“Đánh chết, cho dù mình lấy được bảo vật, nhưng cũng chưa chắc có thể mang đi.” Lòng Diệp Tinh trầm xuống, trong não có rất nhiều suy nghĩ đang chuyển động.
Đây là vũ trụ, thực lực mạnh nhất trái đất là hắn đặt ở đây căn bản chẳng được coi là gì.
“Chắc hẳn những người này muốn tự mình cướp lấy bảo vật trên người mình, vậy nên mọi người vẫn chưa ra tay, hoặc là chưa rõ thân phận của mình, không dám ra tay. Cho dù như vậy, bọn họ luôn theo sau như vậy, rất dễ xảy ra chuyện!”
---
SK TẾT TỪ 1/2-10/2
1. ĐẨY 20KP TẶNG 5 CHƯƠNG TRUYỆN. (Tổng hợp số KP đẩy trong 3 ngày để tặng chương)
2. ĐẨY KP NHẬN CODE GIẢM GIÁ (20KP=15%, 50KP=25%, 100KP=35%, 200KP=45%)
(KHI ĐẨY KP GHI RÕ CHỌN CÁI NÀO TRONG 2) - Code nhận trong tin nhắn web
Chương 349 Nghẹn khuất 1
Các thế lực của vũ trụ rắc rối phức tạp, không làm rõ thân phận của một người đã ra tay, nói không chừng sẽ đem tới phiền phức lớn.”
Nếu những người đó đơn độc đi theo sau thì còn không có gì phải kiêng kị, những nhiều người đi theo như vậy chắc chắn đều không dễ dàng ra tay.
Oành!
Bỗng nhiên, phía xa có một bóng người nhanh chóng tiếp cận, tốc độ này rất nhanh, mà mục tiêu chính là Diệp Tinh.
“Đứng lại!” Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Diệp Tinh.
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, hắn bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước.
Uỳnh!
Bỗng nhiên, một khí thế dao động khủng bố tác động lên người hắn, dưới dao động này, Diệp Tinh nhất thời cảm thấy bản thân mình giống như bị mãnh thú nhìn chằm chằm vậy, thậm chí toàn thân không chịu nổi, khóe miệng chảy ra một chút máu.
Một giây sau, trước người Diệp Tinh xuất hiện hai người.
“Nhóc con, vừa nãy ta bảo ngươi đứng lại, ngươi không nghe thấy sao?” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trong mắt đầy vẻ lạnh lẽo.
Trong hệ ngân hà không có mấy người dám làm trái lời của Hoa Hiên Nhai anh.
Lúc này trên da Diệp Tinh xuất hiện từng vết nứt nhỏ, thậm chí khóe miệng hắn còn có máu chảy ra.
Diệp Tinh lau máu tươi nơi khóe miệng, cung kính nói: “Hoa Hiên thiếu gia, vừa nãy tôi tưởng người thiếu gia gọi không phải tôi.”
“Ồ?” Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, nói: “Nói, trước đó trong không gian luyện khí người lấy được binh khí gì? Có phải lấy được một binh khí cấp tám không?”
Oành!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.
Vậy mà hắn lại bị phát hiện lấy được bảo vật cấp tám!
Hoa Hiên Nhai trước mắt đang ở đỉnh phong Thiên Huyền Cảnh, Lãng Thiểm lại là cường giả Đạo Tắc Cảnh, căn bản là hắn không có sức chống cự!
“Sao lại bị phát hiện? Trong không gian không chỉ có mình ở đó? Lẽ nào Hoa Hiên Nhai này vẫn luôn chú ý tới số lượng bảo vật, phải, dựa vào số lượng bảo vật quả thật có thể đoán ra người nào lấy được bảo vật.” Trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên nôn nóng.
Hai món binh khí trong tay là thứ mà hắn dựa vào để giải trừ nguy hiểm của trái đất, nếu như bị cướp mất, trừ khi hắn lại lĩnh ngộ được một điểm sáng nữa.
Nhưng điểm sáng đó nào dễ lĩnh ngộ như vậy?
Thời gian đã trôi qua mấy ngày rồi, nếu như Tháp Luân Mạc có thể hấp thụ điểm sáng thứ năm, vậy thì đã sớm hấp thụ rồi.
Thiên phú luyện khí của Diệp Tinh cũng giống như vậy, Tháp Luân Mạc không thể hấp thụ, hắn cũng không thể hấp thụ.
Mặc dù trong lòng hắn vô cùng nôn nóng, nhưng sắc mặt Diệp Tinh vẫn bình tĩnh nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, lời thiếu gia nói tôi không hiểu có ý gì.”
“Không hiểu?” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói: “Lấy nhẫn không gian trên người ngươi ra đây, để bọn ta kiểm tra một chút.”
“Việc này....” sắc mặt Diệp Tinh chần chừ.
“Dám do dự?” vẻ mặt Hoa Hiên Nhai lạnh lùng.
Lãng Thiểm bên cạnh anh ta bước ra.
Uỳnh!
Khí thế khủng bố đè xuống, ép bức cơ thể Diệp Tinh, thận chí trên người hắn còn xuất hiện vết nứt, có máu tươi xuất hiện.
“Đáng chết!” trong lòng Diệp Tinh nghẹn khuất, nhưng toàn cơ thể lại không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lãng Thiểm bước tới.
Đây là vũ trụ mà kẻ mạnh làm vua! Đừng nói tới các cường giả Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, cho dù chỉ là một cường giả Đạo Tắc Cảnh thôi đối với hắn mà nói đã là một sự tồn tại trên trời! Không có bất cứ sức phản kháng nào!
Ong...
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang lo lắng, bỗng nhiên dòng khí lưu màu xám vừa xuất hiện trong đầu hắn dường như cảm ứng được tâm trạng của hắn, vậy mà lại dao động, sau đó Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương trên người hắn cũng sinh ra chấn động.
Vù!
Lãng Thiểm vẫy tay, một số đồ vật trên người Diệp Tinh xuất hiện, một chiếc nhẫn không gian, ngoài ra còn có hai món binh khí.
“Binh khí cấp năm, binh khí cấp sáu! Vậy mà lại lấy được một món binh khí cấp sáu!” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trực tiếp nhận lấy hai món binh khí trên tay Lãng Thiểm.
Trên người anh ta cũng chỉ có một món binh khí cấp sáu.
“Vừa nãy ngươi do dự, đáng bị trừng phạt, binh khí cấp năm và binh khí cấp sáu này thuộc về ta, ngươi có ý kiến gì không?” ánh mắt Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo nói.
“Không có.” Diệp Tinh vội vàng lắc đầu.
Nghe thấy câu trả lời của Diệp Tinh, khóe miệng Hoa Hiên Nhai nhếch lên thành một nụ cười.
Gia tộc của anh ta là gia tộc đứng đầu hệ ngân hà, cường giả Hư Không Cảnh, đó là sự tồn tại có thể dễ dàng hủy diệt một tinh cầu.
Chỉ là một kẻ Thiên Huyền Cảnh sơ kỳ, không có bất kì sức cản trở nào trước mặt gia tộc của anh ta, vung tay diệt trừ là xong.
Anh ta rất hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng.
“Đi thôi, Lãng Thiểm, nếu binh khí cấp tám đã không ở trên người người này, vậy thì chắc chắn trong tay người trước đó.” Hoa Hiên Nhai nói xong, trực tiếp quay người rời đi.
Lãng Thiểm theo sát phía sau.
Tại nơi đó, Diệp Tinh im lặng đứng, lau chút máu tươi nơi khóe miệng, nhặt nhẫn không gian trên đất lên.
“Không ngờ rằng chàng trai này lấy được hai món binh khí!”
“Đáng tiếc, bị hai người Hoa Hiên Nhai cướp mất rồi.”
“Đi thôi!”
...
Chương 350 Nghẹn khuất 2
Những người đi theo Diệp Tinh đứng phía xa nhìn một màn này, lắc đầu sau đó nhanh chóng rời đi.
Thu nhẫn không gian lại, Diệp Tinh cảm nhận được khí lưu màu xám trong đầu dừng dao động.
“Vậy mà khí lưu màu xám này còn giúp che giấu bảo vật?” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Cho dù Lãng Thiểm Đạo Tắc Cảnh cũng không phát hiện ra bảo vật trên người hắn.
Có điều lúc này trong lòng Diệp Tinh không phải vui mừng, mà là vô cùng bất lực.
“Thực lực ấy mà!”
Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, hắn là cường giả mạnh nhất trái đất, nhưng ở nơi này chẳng là cái thá gì, cho dù lấy được bảo vật cũng sẽ bị người ta tính kế, thậm chí là bị cướp mất.
Nếu lúc nãy không phải khí lưu màu xám, Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương mà hắn lấy được sẽ không thể giữ lại.
Bị cướp mất bảo vật, hắn dám tức giận không? Dám nói một chứ “không” không? bị cướp mất bảo vật, hắn cũng chỉ có thể duy trì sự cung kính.
Sự tùy ý tàn sát của bất tử phủ chủ Mặc Vũ, sự coi thường của gia tộc bất tử Nguyên Lam, ở nơi này những người khác tùy ý theo đuôi, gia tộc Hạo Hiên tùy ý cướp đoạt.
Đây chính là vũ trụ, một vũ trụ trần trụi, không có thực lực thì đi tới đâu cũng có nguy hiểm!
“Phù!”
Hít thở sâu một hơi, thu lại tất cả tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi đây, hắn quay trở lại chợ phi hành khí Thiên Ma Tinh.
“Xin chào, tiên sinh, xin hỏi muốn mua phi hành khí như thế nào?” một người đàn ông trung niên cao gầy cười nhẹ đi tới.
Diệp Tinh phải trở về trái đất, việc cần phải làm là thông qua không gian trận truyền tống đi về phía trước, vậy thì phải có sự giúp đỡ của phi hành khí.
Từ trụ đen khổng lồ của tinh cầu thất lạc tới vũ trụ có thể không cần dùng phi hành khí, nhưng nếu đi ngược lại nhất định phải dùng.
Cuối cùng, Diệp Tinh tốn chín mươi triệu Thiên Lan tệ mua một con thuyền loại trung, không khắc bất cứ bí văn gì.
“Đắt quá!” Diệp Tinh lắc đầu.
Trên người hắn tổng cộng có một trăm triệu Thiên Lan tệ, phi hành khí đã tiêu tốn gần hết.
Tất nhiên phi hành khí cũng tiện, nhưng tốc độ lại chậm, có lẽ phải vài năm mới có thể trở về trái đất.
Sau đó, Diệp Tinh lại tới chợ nô lệ, mua mười ngàn nô lệ Sơ Thủy Cảnh, những nô lệ này đều đang ở Sơ Thủy Cảnh đỉnh phong, cũng chính là đỉnh phong Vương Cảnh.
Những nô lệ như vậy ở vũ trụ căn bản không đáng tiền, bởi vì tu luyện bình thường, dường như mỗi người đều có thể đạt tới.
“Không ngờ chỉ cần tốn một chút tiền đã có thể mua được nhiều cường giả vương cảnh hùng mạnh trên trái đất như vậy!” Diệp Tinh cảm thán.
Hiện giờ, cường giả Vương Cảnh trên trái đất chẳng có được mấy người.
Nếu đem số tiền hắn mua thuyền phi hành vũ trụ đó đi mua nô lệ Vương Cảnh, số lượng có thể lên tới mấy trăm ngàn!
Đây là sự khác biệt của vũ trụ và tinh cầu thất lạc!
Phi hành khí rất nhanh đã tiến vào trong trận truyền tống.
“Hatton.” Trong phi hành khí, Diệp Tinh nhìn người đàn ông vạm vỡ cao hai mét trước mắt, trầm giọng nói: “Bây giờ phi hành khí này do anh khống chế, tọa độ này cho anh, có việc gì trực tiếp báo cho tôi.”
“Vâng, chủ nhân!” Hatton quỳ một gối trên đất, vô cùng cung kính nói.
Trong cơ thể những nô lệ này có đồ vật khống chế tương ứng, chỉ cần Diệp Tinh thúc động, bọn họ sẽ chết một cách rất đơn giản.
Sau khi dặn dò xong, Diệp Tinh đi vào trong căn phòng duy nhất của phi hành khí.
“Giờ còn thời gian nửa năm nữa mới có thể trở về trái đất, nửa năm này dốc toàn lực thăng cấp thực lực của bản thân!” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Không có thực lực, trong vũ trụ này chẳng là cái thá gì cả, hắn phải mau chóng thăng cấp.
Vù!
Tay phải vẫy một cái, rất nhiều linh quả và dược thảo xuất hiện trước mắt.
Sách cổ Huyền Hắc chuyển động, những linh quả, dược thảo này lập tức hóa thành dòng thác linh lực nồng đậm, nhanh chóng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Linh lực nồng đậm không ngừng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh, khí thế trên người hắn dao động, dần dần tăng mạnh.
Ước chừng khoảng hơn một tiếng sau Diệp Tinh mới dừng lại.
“Thực lực lại tiến bộ hơn một chút.” Diệp Tinh cảm nhân thực lực của bản thân.
Thực lực của Thiên Huyền Cảnh cần rất nhiều linh lực mới tiến bộ được, cho dù hiện giờ thiên phú dị năng hắc ám của hắn rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn vượt qua cảnh giới nhỏ cũng rất khó.
“Tiếp tục tu luyện dị năng hệ hỏa!” Diệp Tinh tiếp tục thăng cấp dị năng hệ hỏa của mình.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một tháng....hai tháng....
Khoảng thời gian này, thực lực của Diệp Tinh không ngừng tăng lên.
...
Trái Đất, Tây An.
Lâm Tiểu Ngư xách một ít đồ tới trước cửa nhà Diệp Tinh.
“Tiểu Ngư.” Lưu Mai mở cửa nhà, nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư, vội vàng chào hỏi nói: “Mau vào đi.”
Lâm Tiểu Ngư cười nói: “Bác gái, đây là chút thịt động vật, mùi vị không tệ, bác và bác trai nếm thử xem.”
“Tiểu Ngư, cháu khách sáo quá.” Lưu Mai kéo tay Lâm Tiểu Ngư.
“Cũng không biết Diệp Tinh nó xảy ra chuyện gì, còn chưa trở về? Đợi sau khi nó trở về bác nhất định phải mắng nó một trận.” Nói được hai câu chủ đề lại chuyển tới trên người Diệp Tinh, Lưu Mai không nhịn được phàn nàn.
“Lần này sau khi trở về, nhất định phải để hai đứa kết hôn, cứ luôn ở ngoài như vậy thì coi là gì.”
Mọi người nhìn cảnh tượng này, trong mắt lộ ra sự hâm mộ, và sợ hãi.
“Thật sự là gặp may!” Trong đó, một chàng trai mặc áo gấm sắc mặt hơi trầm xuống.
Nhìn mặt hóa ra là Hoa Hiên Nhai mà Diệp Tinh gặp ở chợ nô lệ lúc trước.
Bên cạnh là cường giả Đạo Tác Cảnh - Lãng Thiểm.
“Thiếu gia, thiên phú của cậu mạnh mẽ, nên đặt vào việc tu luyện, con đường luyện khí chỉ là một con đường nhr mà thôi, không có tác dụng gì lớn đối với thực lực. Thực lực mạnh mẽ, rất nhiều luyện khí sư sẽ dâng bảo vật tới tận cửa.” Lãng Thiểm cười nói.
“Cũng phải.” Sắc mặt Hạo Hiên nhai hòa hoãn một chút.
“Chú ý tình huống xung quanh một chút, nếu như có người lấy được bảo vật mạnh mẽ, có thể mua lại. Chúng ta không cần bày ra thiên phú luyện khí mới có thể lấy được bảo vật.”
“Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu.
Có người đứng ở các khu vực khác nhau, những người khác không dám tới gần, vừa nhìn đã biết là người thân phận tôn quý.
Về phần Diệp Tinh đang đứng im lặng trong đám người, không ai để mắt tới, lúc này trong đáy mắt hắn lại có một tia kinh sợ.
Oành!
Vào lúc Tháp Luân Mạc xuất hiện, chút khí lưu màu xám của Kim Vũ được sao chép còn lại trong đầu hắn nháy mắt bùng nổ.
Hường như tất cả khí lưu màu xám đều ngưng tụ lại hình thành một đốm nhỏ màu đen.
Đồng thời một tin tức kì lạ khiến Diệp Tinh hiểu rõ.
“Xuất hiện rồi!” Trong lòng Diệp Tinh kinh sợ.
“Nghe tiếng thảo luận ban nãy, thiên phú luyện khí của Tháp Luân Mạc không phải là mạnh lắm, vậy mà có thể dẫn tới khí lưu màu xám trong não mình dao động.
Nhưng sao chép trước đây khí lưu màu xám chép lại đều là thiên phú tu luyện!
Nhưng Tháp Luân Mạc không hề có thiên phú tu luyện, vậy mà khí lưu màu xám lại xảy ra biến hóa.
“Lẽ nào là?”
Bỗng nhiên, trong lòng Diệp Tinh xuất hiện một suy nghĩ kinh người.
“Chuyển hóa!”
Trong lòng Diệp Tinh mơ hò trở nên kích động, ý thức trực tiếp truyền đạt mệnh lệnh này xuống dưới.
Uỳnh!
Lập tức, đốm sáng đen nhanh chóng rời khỏi não hắn, sau đó hóa thành vô số điểm nhỏ phân tán, sau đó biến mất không thấy nữa.
Lúc này khí lưu màu xám trong đầu Diệp Tinh dường như tiêu hao hết toàn bộ! Chỉ còn lại một tia cuối cùng.
Sau đó Diệp Tinh lập tức rời khỏi đám người, đi về phía xa.
Đi tới một chỗ vắng không một bóng người, Diệp Tinh trực tiếp nắm lấy một đốm sáng, sau đó hoa văn hiện ra, hắn im lặng nhìn hoa văn.
Một tiếng.... hai tiếng....
Dần dần hoa văn này chầm chậm biến hóa trước mặt hắn, dường như hóa thành một kí hiệu kì lạ, lại dần dần biến mất.
Cảm giác này giống như trước đây Diệp Tinh nhìn thấy một bức tranh vô cùng hỗn loạn, nhưng không chớp mắt nhìn nó một thời gian, hoa văn hỗn loạn này sẽ xuất hiện mấy chữ, vô cùng kì lạ.
Giờ đây hoa văn hỗn loạn đó biến thành một kí hiệu kì lạ.
“Kí hiệu đó là gì?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia sửng sốt.
Ong....
Sau khi kí hiệu biến mất, đốm sáng trong tay Diệp Tinh cũng biến mất không thấy, ẩn vào trong cơ thể Diệp Tinh.
“Thật sự biến mất rồi!” Diệp Tinh nhìn biến hóa trước mắt, trong mắt lộ ra sự kích động.
“Mình đoán không sai, hóa ra khí lưu màu xám sao chép thiên phú luyện khí!”
Trước đó hắn không có bất cứ cảm xúc gì với hoa văn, nhìn cả nửa ngày cũng không nhìn ra điều gì.
Nhưng sau khi khí lưu màu xám sáo chép thiên phú của Tháp Luân Mạc, chỉ trong vài tiếng đồng hồ hắn đã lí giải được ý nghĩa của hoa văn, hấp thụ một điểm sáng, đây quả thật là kỳ tích!
“Vậy là khí lưu màu xám này có thể sao chép được cả thiên phú luyện khí!” Trong lòng Diệp Tinh càng cảm nhận được sự khủng bố của khí lưu màu xám.
“Còn cả nguyên nhân mà mình sống lại là gì nữa?”
Cho dù tiếp xúc với vũ trụ này, thậm chí xuất hiện những cường giả khủng bố, Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, thậm chí là chủ của thế giới, nhưng về phần sống lại thì không ai làm được.
Trước đây Diệp Tinh tìm kiếm rất nhiều tin tức, nhưng rất nhiều cường giả của vũ trụ đều cho rằng sống lại là điều không hoàn toàn không thể!
Người chết rồi, cho dù có sống lại, cũng chỉ có thể sau khi chết một thời gian.
Hắn chỉ là một con người nhỏ bé trên trái đất, ở trên tinh cầu thất lạc này, vậy mà trên người mình lại xảy ra một chuyện mà cả vũ trụ đều cho rằng không thể!
Lắc đầu, thu lại tâm tình trong lòng.
“Giải quyết chuyện của trái đất trước đã!”
Hiện giờ mấy tác dụng của khí lưu màu xám được hắn phát hiện.
Một là sao chép thiên phú tu luyện, hai là sao chép thiên phú luyện khí, ba là cảm ứng được nguy hiểm.
Mặc dù không biết nguyên nhân là gì, nhưng rõ ràng khí lưu màu dám tác lợi đối với hắn.
Diệp Tinh đi tới một nơi, bắt đầu lí giải điểm sáng thứ hai.
Nháy mắt, điểm sáng hóa thành một hoa văn kì lạ, hiện ra trước mắt Diệp Tinh.
Trước đó nghe nói Thác Luân Mạc đó tiến vào không gian bốn lần, hơn nữa lần thứ tư đạt được một món binh khí cấp tám, rất dễ đoán ra trước đó cậu ta đã hấp thụ được bốn điểm sáng.
Thác Luân Mạc có thể làm như vậy, không kiêng kị gì mà phô bày tài phú của bản thân mình ra, là bởi vì bên cạnh cậu ta có một vị cường giả Hư Không Cảnh!
Ở hệ ngân hà văn minh trung cấp, Hư Không Cảnh là một sự tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất!
Nhưng sau lưng Diệp Tinh không có bất cứ cường giả nào, hắn không thể lựa chọn hành động như vậy!
Chương 347 Lấy được bảo vật! 2
“Nếu Thác Luân Mạc đã có thể hấp thụ bốn điểm sáng, mình sao chép thiên phú của cậu ta, chắc chắn cũng có thể hấp thụ bốn điểm, tới lúc đó lại tiến vào trong lấy bảo vật! Như vậy sẽ không có mấy người nghi ngờ, dù sao cũng có một vài người hấp thụ được một điểm sáng!”
Diệp Tinh nhanh chóng đưa ra quyết định.
...
Nháy mắt đã trôi qua năm ngày!
Diệp Tinh nhìn đồ án trước mắt, trong đầu xuất hiện rất nhiều suy nghĩ, hoa văn này biến hóa dáng vẻ trước mắt hắn, hóa thành một kí hiệu kì lạ!
“Thành công rồi!” Trong lòng Diệp Tinh thầm vui mừng!
Ong...
Đốm sáng chấn động, sau đó trực tiếp tiến vào cơ thể Diệp Tinh, biến mất không thấy nữa.
“Bốn hoa văn, hóa thành bốn kí hiệu, những kí hiệu này đại biểu cho cơ sở luyện khí ư?” Diệp Tinh cảm nhận bốn kí hiệu không giống nhau trong đầu.
Mấy ngày qua hắn cũng không ngừng suy nghĩ giác ngộ, những kí hiệu này vô cùng kì lạ, khiến Diệp Tinh cảm thấy có chút giống như khi học tiếng Anh vậy, vừa mới học là những chữ cái tiếng Anh, một một kí hiệu ứng với một chữ cái.
Trong đầu có rất nhiều suy nghĩ, lúc này trong mắt Diệp Tinh tràn ngập vẻ kích động: “Bốn kí hiệu kì lạ đã nắm trong tay, mình có thể lấy được binh khí thiết cát không gian và binh khí thu không gian rồi!”
Hắn nhắm chuẩn một hướng, nhanh chóng đi tới đó.
Rất nhanh Diệp Tinh đã tới một nơi.
“Hệ ngân hà chúng ta có một vài người có thiên phú luyện khí, cộng lại có khoảng gần mười người luyện hóa được một điểm sáng.”
“Hấp thụ một điểm cũng vô dụng, cho dù là Thác Luân Mạc cũng chỉ là có cơ hội trở thành luyện khí sư mà thôi.”
“Ta vừa tìm kiếm một chút về luyện khí sư, muốn trở thành luyện khí sư điều kiện quả thật vô cùng hà khắc.”
...
Mọi người đang không ngừng thảo luận.
Trong lúc bọn họ đang thảo luận, bỗng nhiên thấy một bóng dáng bước tới, trực tiếp tiến vào trong chiếc cổng.
“Vào rồi! Lại có một người hấp thụ được một điểm sáng, có thiên phú luyện khí!”
“Trong tướng mạo của chàng trai này có vẻ không phải là người của những gia tộc lớn.”
...
Lúc này ánh mắt của mọi người đều đang đổ dồn về phía Diệp Tinh.
“Đó là ai?” Cách đó không xa, Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh.
“Không biết.” Lãng Thiểm lắc đầu: “Thiên Huyền Cảnh sơ kì, trông đồ mặc trên người hắn chắc là người của thế lực nhỏ.”
Vào lúc mọi người nhìn Diệp Tinh, lúc này Diệp Tinh đã tiến vào trong một không gian khổng lồ.
Trong không gian từng điểm sáng bay bổng trên không trung, tổng cộng phân thành năm khu vực, mỗi một khu vực đều có thể dễ dàng nhìn thấy từng món bảo vật.
Trong đó bảo vật khu thứ tư có hai mươi bảy món, mà bảo vật của khu thứ năm chỉ có năm món.
Hai mươi bảy món bảo vật đó toàn bộ đều là bảo vật mạnh cấp tám, mà khu thứ năm là bảo vật cấp chín!
Cấp chín, đó là binh khí mà cường giả Chân Linh cảnh sử dụng!
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang nhìn những điểm sáng này, bỗng nhiên trước mắt chấn động một trận, sau đó một ảo ảnh bỗng nhiên xuất hiện.
Ông cụ lông mày dài này chính là ảo ảnh đã xuất hiện vào lúc Diệp Tinh tiến vào.
“Không tệ, trực tiếp nắm được bốn kí hiệu cơ sở của luyện khí.” Ông già lông mày dài nhìn Diệp Tinh khẽ gật đầu nói: “Theo như quy tắc ngươi có thể đổi một món cấp 5, một món cấp 6, một món cấp 7, một món cấp 8, hoặc đổi thứ khác cũng được.”
Nghe vậy, trong lòng Diệp Tinh chợt động, vội vàng hỏi: “Tôi có thể đổi hai món binh khí cấp 8 không?”
“Không được, chỉ có thể dùng một món đồ cấp cao đổi những đồ cấp thấp, không thể dùng cấp thấp đổi lấy cấp cao.” Ông lão cười khẽ nói.
Giống như một món binh khí cấp 7 có thể đổi được mấy món đồ cấp 6, nhưng mấy món đồ cấp 6 lại không thể đổi được một binh khí cấp 7.
Ông ta nhìn Diệp Tinh, cười nhẹ nói: “Được rồi, bây giờ ngươi hãy đưa ra quyết định đi!”
Nói xong ông cụ cũng không nói thêm gì nữa, cứ vậy mà đợi Diệp Tinh.
Tôi chọn một bảo vật nhẫn không gian cấp 8.” Diệp Tinh nhìn bảo vật năm khu vực, trực tiếp nói.
“Như ngươi mong muốn!” Ông già hơi mỉm cười nói.
Ông ta vẫy tay, một chiếc tháp nhỏ màu tím xuất hiện, bên trên chiếc tháp nhỏ này còn có một vài bí văn kì lạ.
“Tử Vân Tháp, thực lực Thiên Huyền Cảnh có thể thôi động, không gian chứa đựng bên trong đạt tới một trăm ngàn mét khối, không gian trong đó rất ổn định, có thêm bí văn luyện khí, cho dù có thu thi thể Bất Tử Cảnh vào trong thì vẫn có thể tồn tại một cách ổn định! Cho dù là một sinh mệnh còn sống cũng có thể tồn tại trong một thời gian ngắn...” ông lão giải thích.
Nhẫn không gian đều có giới hạn, thả động vật dao động quá mạnh vào trong đó rất dễ dàng phá vỡ, hơn nữa không thể thả vật sống vào đó.
Giống như không tinh thạch mà Diệp Tinh lấy được trên trái đất vậy, bên trong không gian không được ổn định lắm, sau khi đạt tới thể tích lớn nhất nếu lại mở rộng thêm nữa, rất có thể sẽ trực tiếp sụp đổ.
Nắm tháp nhỏ màu tím trong tay, Diệp Tinh cảm nhận được dấu vết trong đó.
Ong....
Tháp nhỏ màu tím chấn động, thiết lập một quan hệ kì lạ với Diệp Tinh.
Bảo vật đạt tới cấp độ này, đều có thể nhận chủ.
Thu món bảo vật này lại, Diệp Tinh lại nói: “Tôi chọn một bảo vật thiết cát không gian cấp 7.”
Chương 348 Đoạt bảo
Nếu đã có thể lựa chọn, vậy tất nhiên Diệp Tinh sẽ chọn thứ tốt nhất.
“Được.” Ông lão cười nhẹ gật đầu, tay phải vẫy một phát, khu bảo vật cấp 7 có một thanh trường thương dài màu vàng bay tới.
Thanh thương này khẽ rung động, phía mũi thương điêu khắc rất nhiều bí văn kì lạ, khẽ run rẩy, thậm chí Diệp Tinh cảm nhận được một cảm giác hủy diệt.
“Kim Nguyên thương, có thể dễ dàng cắt đứt hư không.” Ông lão cười nhẹ nói: “Tất nhiên, đây là hư không dưới tình huống bình thường, nếu như có cường giả thuộc tính không gian ra tay, dựa vào thực lực của ngươi thôi động thanh thương này, tất nhiên sẽ không thể cắt đứt.”
Diệp Tinh gật đầu, nhanh chóng nhận chủ.
Nắm chặt Kim Nguyên thương, trong lòng hắn vô cùng kích động.
Vật thiết cát không gian, không gian có thể thu được bảo vật cuối cùng đã tới tay hắn, hơn nữa quá trình thuận lợi hơn trong tưởng tượng rất nhiều!
“Tiếp theo lựa chọn bảo vật gì?” ông lão lại nhìn Diệp Tinh, hỏi.
Chọn một món đồ cấp 7, một món đồ cấp 8, Diệp Tinh còn có hai sự lựa chọn nữa.
“Còn lại tôi sẽ chọn một món đồ cấp sáu và cấp năm.” Im lặng suy nghĩ, Diệp Tinh trực tiếp nói.
Nếu chỉ chọn đồ cấp năm sẽ nhiều hơn một chút, thậm chí có thể lấy được sáu món!
“Đối với tôi mà nói, binh khí cấp 5 có thể mua bên ngoài, mà giá của binh khí cấp 6 có thể cao hơn binh khí cấp 5 gấp mười lần, tôi lấy một món đồ cấp 6 đem ra ngoài bán có thể mua được mười binh khí cấp 5 rồi.” Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.
“Như cậu mong muốn!” Ông cụ cười phất tay một cái, hai món binh khí xuất hiện trước mặt Diệp Tinh.
“Được rồi, bảo vật đã lĩnh xong, ngươi có thể tiếp tục lĩnh ngộ những kí hiệu luyện khí đó thử xem, nắm được càng nhiều, chứng minh thiên phú luyện khí của ngươi càng mạnh, hơn nữa còn có thể tiếp tục tới đây lĩnh bảo vật.” Ông lão cười nói: “Tiếp tục cố gắng nhé.”
Diệp Tinh gật đầu, quay người trực tiếp rời đi.
Thực tế, Diệp Tinh không có ý định tới đây nữa.
Sau khi giải quyết nguy hiểm trên địa cầu, cho dù có gặp được người có thiên phú luyện khí, hắn cũng sẽ không sử dụng khí lưu màu xám để sao chép!
Những khí lưu màu xám này quý giá tới mức nào? Dựa vào tác dụng sao chép thiên phú mạnh mẽ, tương lai của Diệp Tinh không thể tưởng tượng được!
Mọi người vây xem bên ngoài, nhìn Diệp Tinh bước ra khỏi cổng, lập tức nổi lên tiếng bàn tán.
“Ra rồi!”
“Không biết chàng trai này đổi bảo vật gì?”
...
Mọi người nhìn Diệp Tinh, không nhịn được mà bàn tán.
“Đi!” Diệp Tinh không quan tâm tới đám người, quay người trực tiếp rời đi.
Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh, ánh mắt chuyển động, không nhịn được mà trộm nhìn theo.
Binh khí cấp năm, đối với người ở Thiên Huyền Cảnh đã là một binh khí cao cấp, chắc chắn sẽ có người rung động.
Thấy thực lực của Diệp Tinh chỉ ở Thiên Huyền Cảnh bình thường, nói không chừng mấy người đó sẽ nghĩ cách đoạt lấy.
“Lại là một người may mắn.” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh lắc đầu nói.
Có điều anh ta căn bản không để tâm tới binh khí cấp 5.
Dưới ánh mắt mọi người, không tới một lát sau đã có người tiến vào tiếp.
“Thiếu gia Hoa Hiên, người của chúng ta tiến vào rồi.” Lãng Thiểm trực tiếp nói.
Đợi một lát, chàng trai đó lại đi ra ngoài, đi thẳng tới bên cạnh Hoa Hiên Nhai, vội vàng nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, hiện giờ binh khí cấp 8 chỉ còn hai mươi sáu món, binh khí cấp 9 vẫn còn năm món.”
“Hai mươi sáu món?” Dáng vẻ của Hoa Hiên Nhai vốn điềm nhiên, nhưng khi nghe thấy lời này sắc mặt lập tức thay đổi.
“Trước đó là hai mươi bảy món đúng không?”
Binh khí cấp tám là binh khí mà cường giả Hư Không sử dụng, trong lòng anh ta khát vọng đạt được, vẫn luôn chú ý tới.
“Ta cũng không biết.” Chàng trai đó nơm nớp lo sợ, không dám nói gì.
“Trước đó binh khí cấp tám có hai mươi tám món, Tháp Luân Mạc lấy được một món, lẽ nào hắn ta không chỉ lấy được một món, mà là lấy được hai món?” Trong lòng Hoa Hiên Nhai thầm suy nghĩ.
“Không đúng, theo quy tắc mà nói, nếu lấy được hai món, vậy thì Tháp Luân Mạc không chỉ hấp thụ được hai điểm sáng, nếu như vậy hán ta có thể đổi binh khí cấp chín! Mà hiện giờ binh khí cấp chín chưa hề giảm bớt.”
“Sau Tháp Luân Mạc có hai người tiến vào, binh khí thứ tám biến mất này chắc chắn trên người bọn họ! Hai ngày trước một người, còn có một người lúc nãy!”
Trong mắt Hoa Hiên Nhai lộ ra một tia lạnh lẽo.
“Lãng Thiểm, chúng ta đi ngăn chàng trai lúc nãy lại, nói không chừng trên người hắn ta có binh khí cấp tám!” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói.
“Vâng!” Lãng Thiểm gật đầu.
Anh ta túm lấy Hoa Hiên Nhai, bóng người vụt lên, tăng nhanh tốc độ bay về một phía.
...
Diệp Tinh đang nhanh chóng đi về phía trước, hắn nhíu mày nhìn phía sau, nơi đó có mấy bóng người vẫn luôn theo sau.
“Đánh chết, cho dù mình lấy được bảo vật, nhưng cũng chưa chắc có thể mang đi.” Lòng Diệp Tinh trầm xuống, trong não có rất nhiều suy nghĩ đang chuyển động.
Đây là vũ trụ, thực lực mạnh nhất trái đất là hắn đặt ở đây căn bản chẳng được coi là gì.
“Chắc hẳn những người này muốn tự mình cướp lấy bảo vật trên người mình, vậy nên mọi người vẫn chưa ra tay, hoặc là chưa rõ thân phận của mình, không dám ra tay. Cho dù như vậy, bọn họ luôn theo sau như vậy, rất dễ xảy ra chuyện!”
---
SK TẾT TỪ 1/2-10/2
1. ĐẨY 20KP TẶNG 5 CHƯƠNG TRUYỆN. (Tổng hợp số KP đẩy trong 3 ngày để tặng chương)
2. ĐẨY KP NHẬN CODE GIẢM GIÁ (20KP=15%, 50KP=25%, 100KP=35%, 200KP=45%)
(KHI ĐẨY KP GHI RÕ CHỌN CÁI NÀO TRONG 2) - Code nhận trong tin nhắn web
Chương 349 Nghẹn khuất 1
Các thế lực của vũ trụ rắc rối phức tạp, không làm rõ thân phận của một người đã ra tay, nói không chừng sẽ đem tới phiền phức lớn.”
Nếu những người đó đơn độc đi theo sau thì còn không có gì phải kiêng kị, những nhiều người đi theo như vậy chắc chắn đều không dễ dàng ra tay.
Oành!
Bỗng nhiên, phía xa có một bóng người nhanh chóng tiếp cận, tốc độ này rất nhanh, mà mục tiêu chính là Diệp Tinh.
“Đứng lại!” Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Diệp Tinh.
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Diệp Tinh khẽ biến, hắn bình tĩnh tiếp tục đi về phía trước.
Uỳnh!
Bỗng nhiên, một khí thế dao động khủng bố tác động lên người hắn, dưới dao động này, Diệp Tinh nhất thời cảm thấy bản thân mình giống như bị mãnh thú nhìn chằm chằm vậy, thậm chí toàn thân không chịu nổi, khóe miệng chảy ra một chút máu.
Một giây sau, trước người Diệp Tinh xuất hiện hai người.
“Nhóc con, vừa nãy ta bảo ngươi đứng lại, ngươi không nghe thấy sao?” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trong mắt đầy vẻ lạnh lẽo.
Trong hệ ngân hà không có mấy người dám làm trái lời của Hoa Hiên Nhai anh.
Lúc này trên da Diệp Tinh xuất hiện từng vết nứt nhỏ, thậm chí khóe miệng hắn còn có máu chảy ra.
Diệp Tinh lau máu tươi nơi khóe miệng, cung kính nói: “Hoa Hiên thiếu gia, vừa nãy tôi tưởng người thiếu gia gọi không phải tôi.”
“Ồ?” Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, nói: “Nói, trước đó trong không gian luyện khí người lấy được binh khí gì? Có phải lấy được một binh khí cấp tám không?”
Oành!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng to gió lớn.
Vậy mà hắn lại bị phát hiện lấy được bảo vật cấp tám!
Hoa Hiên Nhai trước mắt đang ở đỉnh phong Thiên Huyền Cảnh, Lãng Thiểm lại là cường giả Đạo Tắc Cảnh, căn bản là hắn không có sức chống cự!
“Sao lại bị phát hiện? Trong không gian không chỉ có mình ở đó? Lẽ nào Hoa Hiên Nhai này vẫn luôn chú ý tới số lượng bảo vật, phải, dựa vào số lượng bảo vật quả thật có thể đoán ra người nào lấy được bảo vật.” Trong lòng Diệp Tinh lập tức trở nên nôn nóng.
Hai món binh khí trong tay là thứ mà hắn dựa vào để giải trừ nguy hiểm của trái đất, nếu như bị cướp mất, trừ khi hắn lại lĩnh ngộ được một điểm sáng nữa.
Nhưng điểm sáng đó nào dễ lĩnh ngộ như vậy?
Thời gian đã trôi qua mấy ngày rồi, nếu như Tháp Luân Mạc có thể hấp thụ điểm sáng thứ năm, vậy thì đã sớm hấp thụ rồi.
Thiên phú luyện khí của Diệp Tinh cũng giống như vậy, Tháp Luân Mạc không thể hấp thụ, hắn cũng không thể hấp thụ.
Mặc dù trong lòng hắn vô cùng nôn nóng, nhưng sắc mặt Diệp Tinh vẫn bình tĩnh nói: “Thiếu gia Hoa Hiên, lời thiếu gia nói tôi không hiểu có ý gì.”
“Không hiểu?” Hoa Hiên Nhai lạnh giọng nói: “Lấy nhẫn không gian trên người ngươi ra đây, để bọn ta kiểm tra một chút.”
“Việc này....” sắc mặt Diệp Tinh chần chừ.
“Dám do dự?” vẻ mặt Hoa Hiên Nhai lạnh lùng.
Lãng Thiểm bên cạnh anh ta bước ra.
Uỳnh!
Khí thế khủng bố đè xuống, ép bức cơ thể Diệp Tinh, thận chí trên người hắn còn xuất hiện vết nứt, có máu tươi xuất hiện.
“Đáng chết!” trong lòng Diệp Tinh nghẹn khuất, nhưng toàn cơ thể lại không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lãng Thiểm bước tới.
Đây là vũ trụ mà kẻ mạnh làm vua! Đừng nói tới các cường giả Hư Không Cảnh, Chân Linh Cảnh, Bất Tử Cảnh, cho dù chỉ là một cường giả Đạo Tắc Cảnh thôi đối với hắn mà nói đã là một sự tồn tại trên trời! Không có bất cứ sức phản kháng nào!
Ong...
Đúng vào lúc Diệp Tinh đang lo lắng, bỗng nhiên dòng khí lưu màu xám vừa xuất hiện trong đầu hắn dường như cảm ứng được tâm trạng của hắn, vậy mà lại dao động, sau đó Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương trên người hắn cũng sinh ra chấn động.
Vù!
Lãng Thiểm vẫy tay, một số đồ vật trên người Diệp Tinh xuất hiện, một chiếc nhẫn không gian, ngoài ra còn có hai món binh khí.
“Binh khí cấp năm, binh khí cấp sáu! Vậy mà lại lấy được một món binh khí cấp sáu!” Hoa Hiên Nhai nhìn Diệp Tinh, trực tiếp nhận lấy hai món binh khí trên tay Lãng Thiểm.
Trên người anh ta cũng chỉ có một món binh khí cấp sáu.
“Vừa nãy ngươi do dự, đáng bị trừng phạt, binh khí cấp năm và binh khí cấp sáu này thuộc về ta, ngươi có ý kiến gì không?” ánh mắt Hoa Hiên Nhai nhìn chằm chằm Diệp Tinh, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo nói.
“Không có.” Diệp Tinh vội vàng lắc đầu.
Nghe thấy câu trả lời của Diệp Tinh, khóe miệng Hoa Hiên Nhai nhếch lên thành một nụ cười.
Gia tộc của anh ta là gia tộc đứng đầu hệ ngân hà, cường giả Hư Không Cảnh, đó là sự tồn tại có thể dễ dàng hủy diệt một tinh cầu.
Chỉ là một kẻ Thiên Huyền Cảnh sơ kỳ, không có bất kì sức cản trở nào trước mặt gia tộc của anh ta, vung tay diệt trừ là xong.
Anh ta rất hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng.
“Đi thôi, Lãng Thiểm, nếu binh khí cấp tám đã không ở trên người người này, vậy thì chắc chắn trong tay người trước đó.” Hoa Hiên Nhai nói xong, trực tiếp quay người rời đi.
Lãng Thiểm theo sát phía sau.
Tại nơi đó, Diệp Tinh im lặng đứng, lau chút máu tươi nơi khóe miệng, nhặt nhẫn không gian trên đất lên.
“Không ngờ rằng chàng trai này lấy được hai món binh khí!”
“Đáng tiếc, bị hai người Hoa Hiên Nhai cướp mất rồi.”
“Đi thôi!”
...
Chương 350 Nghẹn khuất 2
Những người đi theo Diệp Tinh đứng phía xa nhìn một màn này, lắc đầu sau đó nhanh chóng rời đi.
Thu nhẫn không gian lại, Diệp Tinh cảm nhận được khí lưu màu xám trong đầu dừng dao động.
“Vậy mà khí lưu màu xám này còn giúp che giấu bảo vật?” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Cho dù Lãng Thiểm Đạo Tắc Cảnh cũng không phát hiện ra bảo vật trên người hắn.
Có điều lúc này trong lòng Diệp Tinh không phải vui mừng, mà là vô cùng bất lực.
“Thực lực ấy mà!”
Diệp Tinh nắm chặt nắm đấm, hắn là cường giả mạnh nhất trái đất, nhưng ở nơi này chẳng là cái thá gì, cho dù lấy được bảo vật cũng sẽ bị người ta tính kế, thậm chí là bị cướp mất.
Nếu lúc nãy không phải khí lưu màu xám, Tử Vân Tháp và Kim Nguyên thương mà hắn lấy được sẽ không thể giữ lại.
Bị cướp mất bảo vật, hắn dám tức giận không? Dám nói một chứ “không” không? bị cướp mất bảo vật, hắn cũng chỉ có thể duy trì sự cung kính.
Sự tùy ý tàn sát của bất tử phủ chủ Mặc Vũ, sự coi thường của gia tộc bất tử Nguyên Lam, ở nơi này những người khác tùy ý theo đuôi, gia tộc Hạo Hiên tùy ý cướp đoạt.
Đây chính là vũ trụ, một vũ trụ trần trụi, không có thực lực thì đi tới đâu cũng có nguy hiểm!
“Phù!”
Hít thở sâu một hơi, thu lại tất cả tâm trạng trong lòng, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi đây, hắn quay trở lại chợ phi hành khí Thiên Ma Tinh.
“Xin chào, tiên sinh, xin hỏi muốn mua phi hành khí như thế nào?” một người đàn ông trung niên cao gầy cười nhẹ đi tới.
Diệp Tinh phải trở về trái đất, việc cần phải làm là thông qua không gian trận truyền tống đi về phía trước, vậy thì phải có sự giúp đỡ của phi hành khí.
Từ trụ đen khổng lồ của tinh cầu thất lạc tới vũ trụ có thể không cần dùng phi hành khí, nhưng nếu đi ngược lại nhất định phải dùng.
Cuối cùng, Diệp Tinh tốn chín mươi triệu Thiên Lan tệ mua một con thuyền loại trung, không khắc bất cứ bí văn gì.
“Đắt quá!” Diệp Tinh lắc đầu.
Trên người hắn tổng cộng có một trăm triệu Thiên Lan tệ, phi hành khí đã tiêu tốn gần hết.
Tất nhiên phi hành khí cũng tiện, nhưng tốc độ lại chậm, có lẽ phải vài năm mới có thể trở về trái đất.
Sau đó, Diệp Tinh lại tới chợ nô lệ, mua mười ngàn nô lệ Sơ Thủy Cảnh, những nô lệ này đều đang ở Sơ Thủy Cảnh đỉnh phong, cũng chính là đỉnh phong Vương Cảnh.
Những nô lệ như vậy ở vũ trụ căn bản không đáng tiền, bởi vì tu luyện bình thường, dường như mỗi người đều có thể đạt tới.
“Không ngờ chỉ cần tốn một chút tiền đã có thể mua được nhiều cường giả vương cảnh hùng mạnh trên trái đất như vậy!” Diệp Tinh cảm thán.
Hiện giờ, cường giả Vương Cảnh trên trái đất chẳng có được mấy người.
Nếu đem số tiền hắn mua thuyền phi hành vũ trụ đó đi mua nô lệ Vương Cảnh, số lượng có thể lên tới mấy trăm ngàn!
Đây là sự khác biệt của vũ trụ và tinh cầu thất lạc!
Phi hành khí rất nhanh đã tiến vào trong trận truyền tống.
“Hatton.” Trong phi hành khí, Diệp Tinh nhìn người đàn ông vạm vỡ cao hai mét trước mắt, trầm giọng nói: “Bây giờ phi hành khí này do anh khống chế, tọa độ này cho anh, có việc gì trực tiếp báo cho tôi.”
“Vâng, chủ nhân!” Hatton quỳ một gối trên đất, vô cùng cung kính nói.
Trong cơ thể những nô lệ này có đồ vật khống chế tương ứng, chỉ cần Diệp Tinh thúc động, bọn họ sẽ chết một cách rất đơn giản.
Sau khi dặn dò xong, Diệp Tinh đi vào trong căn phòng duy nhất của phi hành khí.
“Giờ còn thời gian nửa năm nữa mới có thể trở về trái đất, nửa năm này dốc toàn lực thăng cấp thực lực của bản thân!” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Không có thực lực, trong vũ trụ này chẳng là cái thá gì cả, hắn phải mau chóng thăng cấp.
Vù!
Tay phải vẫy một cái, rất nhiều linh quả và dược thảo xuất hiện trước mắt.
Sách cổ Huyền Hắc chuyển động, những linh quả, dược thảo này lập tức hóa thành dòng thác linh lực nồng đậm, nhanh chóng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Linh lực nồng đậm không ngừng chảy vào trong cơ thể Diệp Tinh, khí thế trên người hắn dao động, dần dần tăng mạnh.
Ước chừng khoảng hơn một tiếng sau Diệp Tinh mới dừng lại.
“Thực lực lại tiến bộ hơn một chút.” Diệp Tinh cảm nhân thực lực của bản thân.
Thực lực của Thiên Huyền Cảnh cần rất nhiều linh lực mới tiến bộ được, cho dù hiện giờ thiên phú dị năng hắc ám của hắn rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn vượt qua cảnh giới nhỏ cũng rất khó.
“Tiếp tục tu luyện dị năng hệ hỏa!” Diệp Tinh tiếp tục thăng cấp dị năng hệ hỏa của mình.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, một tháng....hai tháng....
Khoảng thời gian này, thực lực của Diệp Tinh không ngừng tăng lên.
...
Trái Đất, Tây An.
Lâm Tiểu Ngư xách một ít đồ tới trước cửa nhà Diệp Tinh.
“Tiểu Ngư.” Lưu Mai mở cửa nhà, nhìn thấy Lâm Tiểu Ngư, vội vàng chào hỏi nói: “Mau vào đi.”
Lâm Tiểu Ngư cười nói: “Bác gái, đây là chút thịt động vật, mùi vị không tệ, bác và bác trai nếm thử xem.”
“Tiểu Ngư, cháu khách sáo quá.” Lưu Mai kéo tay Lâm Tiểu Ngư.
“Cũng không biết Diệp Tinh nó xảy ra chuyện gì, còn chưa trở về? Đợi sau khi nó trở về bác nhất định phải mắng nó một trận.” Nói được hai câu chủ đề lại chuyển tới trên người Diệp Tinh, Lưu Mai không nhịn được phàn nàn.
“Lần này sau khi trở về, nhất định phải để hai đứa kết hôn, cứ luôn ở ngoài như vậy thì coi là gì.”