-
Chương 336-340
Chương 336 Đừng bước vào một bước! 1
"Mẹ, tại sao chứ?" Nghe vậy, Nguyên Lệ Văn nhất thời lo lắng.
"Con đi theo ta." Tử Thược còn không thèm liếc nhìn Diệp Tinh một cái, trực tiếp kéo con gái của mình sang một bên.
Trong sân trống rỗng, chỉ còn lại một mình Diệp Tinh cô độc đứng đó.
"Đây là tiểu tử đến từ Tinh cầu thất lạc sao?"
"Thực lực cũng tạm được, thế nhưng mà muốn mời Gia chủ của chúng ta ra tay?"
"Thật là không biết trời cao đất rộng!"
. . . . . .
Một số người ở xung quanh nhìn Diệp Tinh buồn bã đứng đó, thấp giọng bàn tán.
Thậm chí những lời này đều truyền vào trong tai Diệp Tinh, lúc này sắc mặt Diệp Tinh trắng bệch, xấu hổ đứng trong tòa phủ đệ này.
"Làm sao bây giờ? Nếu không được giúp đỡ, mình nên làm cái gì bây giờ?" Diệp Tinh nhìn Nguyên Lệ Văn đã đi xa, trong lòng vẫn còn ôm một chút chờ mong.
Chỉ là, chờ mong này cũng là thật nhỏ bé.
. . . . . .
Bên trong phòng, Nguyên Lệ Văn và mẹ mình ngồi cùng nhau.
"Mẹ, sao lại thế này? Con nhớ là Gia chủ và bất tử Phủ chủ Kim Hồn quan hệ tốt lắm mà. Lần này Diệp Tinh đã cứu con, con đồng ý giúp bọn hắn giải trừ nguy cơ của cây cột màu đen khổng lồ, mặc dù có chút phiền phức, phải vận dụng một chút nhân tình, nhưng mà chuyện này chỉ cần một câu của bất tử Phủ chủ Kim Hồn." Nguyên Lệ Văn vội vàng nói.
"Vả lại, Diệp Tinh là người của Tinh cầu thất lạc, trong khoảng thời gian ngắn đã đạt tới Thiên Huyền cảnh, thậm chí dựa vào một ít thủ đoạn kỳ dị giải quyết được cả Thị huyết thú kia, tuyệt đối là người có đại khí vận, nói không chừng về sau sẽ trở thành một vị cường giả, bất tử Phủ chủ Nguyên Lam chúng ta lôi kéo một thiên tài như vậy cũng rất đáng giá, nói không chừng tương lai có thể đạt được ưu đãi thật lớn."
Tử Thược lại lắc lắc đầu, nói: "Văn Văn, sự việc không phải đơn giản như con nghĩ như vậy. Con mất tích mấy tháng, cho nên không biết chuyện đã xảy ra gần đây."
“Mới ba tháng trước, gia chủ và các cường giả khác đã bị thương nặng trong một trận chiến, hiện tại đang bế quan, không biết cần bao lâu mới có thể bình phục lại được. Tại sao mẹ lại trực tiếp từ chối, bởi vì trong thời gian này, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào quấy rầy gia chủ.” Tử Thược trực tiếp nói.
Khi nghe điều này, sắc mặt Nguyên Lệ Văn thay đổi.
Gia chủ của cô ta là một cường giả bất tử cảnh hùng dũng, một cường giả như vậy mà cũng bị trọng thương, hoàn toàn có thể tưởng tượng được đối phương kinh khủng tới nhường nào!
“Sau khi gia chủ bị thương, mối quan hệ giữa gia tộc chúng ta và gia tộc bất tử phủ chủ Kim Hồn rõ ràng đã có chút thay đổi, gia tộc Bất tử phủ chủ Kim Hồn ngày càng trở nên hùng mạnh, không ai biết phía sau lưng có sự ra lệnh ngầm nào từ bất tử phủ chủ Kim Hồn hay không.” Tử Thược lắc đầu.
“Hơn nữa, cho dù gia chủ không bị thương, một thằng nhóc lưu lạc cũng không đáng để gia chủ ban cho một chút ân huệ.” Vẻ mặt Tử Thược lại trở nên vô cùng lạnh nhạt.
“Vận may lớn thì sao? Nhiều tinh cầu thất lạc như vậy, đã thực hiện bao nhiêu lần tuyển chọn? Nhưng cường giả thực sự xuất hiện có được bao nhiêu người? Nhiều năm gần đây, cũng chỉ có một vị chúa tể thế giới xuất hiện, còn có một bộ phận bất tử phủ chủ, xác suất trung bình thấp tới mức nào? Không phát triển đến cấp độ bất tử phủ chủ, căn bản không có giúp ích được gì cho gia tộc Nguyên Lam chúng ta, điều này con nên hiểu rõ.”
Bà ta căn bản không quan tâm đến Diệp Tinh chút nào.
Nguyên Lệ Văn sắc mặt tràn đầy lo lắng, nói: “Nhưng con đã lập lời thề rồi.”
Cô ta lấy ra một quả cầu kỳ lạ.
“Thệ ngôn cầu?” Nhìn thấy quả cầu này, Tử Thược sắc mặt hơi thay đổi, trên mặt chợt lộ vẻ tức giận, nói: “Thằng nhóc đến từ tinh hệ thất lạc dám để con lập lời thề? Ai cho hắn lá gan đó.”
Bùm!
Khí thế kinh khủng dao động phát ra, thậm chí còn có chút dấu vết của vết nứt trong khoảng không trước mặt bà ta.
“Mẹ, là con tự lập ra.” Nhìn thấy cảnh này, Nguyên Lệ Văn vội nói: “Chính là Diệp Tinh đã cứu con, con đã chủ động lập lời thề.”
Ở Trái đất một thời gian, cô ta vẫn coi Diệp Tinh và những người khác là bạn bè.
Nhìn con gái của mình, Tử Thược thở dài nói: “Văn Văn, con vẫn còn quá trẻ, con ở nhà trước giờ chưa từng trải qua chuyện gì nên quá dễ dàng để tin tưởng người khác.”
“Chuyện thệ ngôn cầu ba con trở về sẽ có thể giải quyết, còn chuyện tinh cầu thất lạc thì không cần phải nói, cho dù không giải quyết được thệ ngôn cầu thì cũng tuyệt đối không được quấy rầy gia chủ. Con cũng biết tại sao của gia tộc Nguyên Lam của chúng ta có thể kiểm soát một phần ba khu vực Thiên Lan giới.”
Trong vũ trụ, cường giả được tôn trọng, thực lực lớn tới đâu thì có địa vị lớn tới đó, thực lực càng mạnh thì càng có nhiều thứ.
Gia tộc bất tử Nguyên Lam của bọn họ chỉ có một vị cường giả bất tử, nếu có vấn đề gì xảy ra, gia tộc Nguyên Lam của bọn họ sẽ rơi xuống nhóm thứ hai của Thiên Lan giới ngay lập tức.
Thiên Lan giới ngoài tam đại gia tộc bất tử, số lượng các gia tộc chân linh cảnh vẫn rất đáng sợ, mỗi một tinh hệ cao cấp đều tồn tại một số gia tộc chân linh cảnh.
“Con biết rồi.” Nguyên Lệ Văn có chút lạc lõng, cảm thấy có chút tiếc nuối cho đám người Diệp Tinh.
Chương 337 Đừng bước vào một bước! 2
Rõ ràng là cô ta cam đoan đưa Diệp Tinh đến đây, nhưng mọi chuyện lại kết thúc như thế này.
Tuy nhiên, gia chủ của cô ta đã bị thương, không thể đặc biệt xuất quan vì một nhân vật nhỏ bé như Diệp Tinh.
“Mẹ, những chuyện khác bỏ qua đi, con không muốn đi vào chi tiết, mẹ không cần phải làm phiền Diệp Tinh, nhưng Diệp Tinh đã cứu con, con hy vọng mẹ có thể trả một ít thù lao.” Nguyên Lệ Văn vừa nhìn vừa nói với mẹ mình.
“Con gái gia tộc Nguyên Lam của tôi vô cùng danh giá, trả thù lao cho Diệp Tinh đương nhiên không thành vấn đề.” Tử Thược gật đầu nói.
Nói xong hai người đi ra ngoài.
“Ra rồi!” Trong sân, Diệp Tinh vẫn luôn đợi sẵn, đột nhiên nhìn thấy hai người ở đằng xa, ánh mắt chợt hiện lên vẻ mong chờ, tim không khỏi đập loạn lên.
Mặc dù Tử Thược từ chối, nhưng Nguyên Lệ Văn đã bị ràng buộc bởi thệ ngôn cầu nên có thể mọi thứ sẽ xoay chuyển.
“Diệp Tinh, xin lỗi, ta không thể thực hiện được những gì đã hứa với ngươi.” Nguyên Lệ Văn bước đến chỗ Diệp Tinh và nhìn Diệp Tinh xin lỗi.
Bùm!
Nghe vậy, cả người Diệp Tinh trong chốc lát như bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân lạnh lẽo vô cùng, đầu óc trống rỗng.
Mọi kỳ vọng của hắn đều tan vỡ!
Vì lời hứa của Nguyên Lệ Văn, hắn đã liều lĩnh, Lâm Tiểu Ngư chút nữa mất mạng, chỉ vì cơ hội sống sót đó.
Phẫn nộ? Không cam lòng?
Bây giờ Diệp Tinh có nhiều cảm lẫn lộn trong lòng, nhưng hắn có thể làm gì? Chỉ biết kìm nén trong lòng, không thể biểu hiện ra ngoài.
Trong gia tộc bất tử phủ chủ Nguyên Lam hùng mạnh này, ngay cả thực lực của một người gác cổng cũng vượt qua hắn, hắn thì có thể làm gì?
“Diệp Tinh, ngươi đã cứu con gái ta, ngươi muốn thứ gì ta có thể cho ngươi, coi như thù lao vì đã cứu con gái ta.” Tử Thược nhìn Diệp Tinh khẽ nói.
Vẻ mặt cảu bà ta vô cùng lạnh nhạt, không quan tâm đến Diệp Tinh một chút nào, theo quan điểm của bà ta thì Diệp Tinh chỉ là một người qua đường.
“Thù lao?” Diệp Tinh trong lòng nói thầm.
Hắn nhìn Tử Thược với vẻ mặt cung kính và nói: “Tử Thược đại nhân đã biết tôi đến từ tinh cầu thất lạc, vậy có thể trả thù lao tương xứng cho tôi, còn cả tình hình của tinh cầu thất lạc, về việc trả bao nhiêu, Tử Thược đại nhân nghĩ rằng có thể trả được bao nhiêu đều được cả.”
Hắn vẫn chưa biết nhiều về tình hình trong vũ trụ, vì không có cách nào nên muốn tìm cách cải thiện sức mạnh toàn diện của bản thân và trái đất, như vậy mới có thể có cơ hội lớn hơn.
“Ngươi thật thông minh,” Tử Thược thờ ơ nói.
“Vũ Nhã, hãy vào trong phòng công pháp và lấy ra một đạo công pháp tu luyện thuộc tính hắc ám cấp dưới hư không cảnh, một trăm đạo công pháp có các loại thuộc tính khác nhau cấp dưới đạo tắc cảnh, đến kho tài nguyên lấy ra tài nguyên mà một trăm vị nhân viên đỉnh phong thiên huyền cảnh cần để tu luyện, ngoài ra, chuẩn bị một ức Thiên Lan tệ!” Bà ta trực tiếp ra lệnh cho một người phụ nữ bên cạnh.
“Vâng, đại nhân.” Người phụ nữ trực tiếp nói, lập tức lui xuống chuẩn bị.
“Gia tộc Nguyên Lam của ta không bao giờ nợ người khác ân tình, vì ngươi đã cứu Văn Văn, thì đây là những sự đền đáp của ngươi.” Tử Thược khẽ nói.
Bên người bà ta có rất nhiều tài nguyên, nhưng bà ta chắc chắn không có một số loại công pháp và tài nguyên cấp thấp kia, thậm chí không buồn mang theo những thứ đó.
Họ là một gia tộc bất tử hùng mạnh, có những cường giả bất tử cảnh và rất nhiều công pháp các loại như chân linh cảnh, hư không cảnh, đạo tắc cảnh, có thể dễ dàng tìm ra những công pháp và tài nguyên cấp thấp này.
Tất nhiên, đây là theo quan điểm của bà ta, theo cách nhìn nhận của bà ta, đối với Diệp Tinh - nhân viên thiên huyền cảnh vừa bước ra từ tinh cầu thất lạc, đây chắc chắn là một khối tài sản khổng lồ ngoài sức tưởng tượng.
“Sau ngày hôm nay, ân tình của ngươi đối với Văn Văn cũng được xóa sổ, hy vọng ngươi sẽ ngừng tìm kiếm Văn Văn, cũng đừng bước vào gia tộc Nguyên Lam của chúng ta một bước!” Tử Thược nhìn chằm chằm Diệp Tinh.
Đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy một thanh niên do con gái mình mang về, trong lòng rất cảnh giác với Diệp Tinh.
Làm sao mà công chúa của gia tộc bất tử Nguyên Lam của họ có thể ở gần với một thanh niên đến từ tinh cầu thất lạc?
Bùm!
Một cảm giác tim đập nhanh không tưởng xuất hiện, một hơi thở như dã thú hung mãnh tập trung vào Diệp Tinh, Diệp Tinh cảm thấy chỉ cần mình dám nói một lời, sẽ lập tức hóa thành từng mảnh vụn dưới hơi thở này.
Dao động hơi thở như vậy hiển nhiên không bằng bất tử phủ chủ Mặc Vũ, nhưng cũng đã đạt tới cực hạn kinh người, nhất định không phải thứ mà Diệp Tinh có thể chống lại.
“Tôi biết.” Diệp Tinh nắm chặt tay rồi thả ra, sau đó gật đầu.
Nghe thấy lời nói của Diệp Tinh, Tử Thược gật đầu, sau đó không thèm nhìn lại hắn, mà kéo Nguyên Lệ Văn và nói điều gì đó.
Điều này khiến Nguyên Lệ Văn không thể nói gì thêm với Diệp Tinh.
“Tử Thược đại nhân, thiếu gia Kim Vũ đến rồi ạ.” Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào, cung kính nói.
“Ồ? Tiểu Vũ đến rồi?” Nghe vậy, trên mặt Tử Thược đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng nói: “Mau đưa Tiểu Vũ vào đi.”
“Vâng!” Người đàn ông trung niên rút lui, ngay sau đó một thanh niên tuấn tú với nước da xanh lục bước vào.
Chương 338 Phục chế lại thiên phú!
Sau khi người thanh niên bước vào, nhìn về phía Tử Thược, mỉm cười hành lễ, nói: “Kính chào thẩm thẩm* ( _tương đương ở trái đất thời hiện đại là thím_ ).”
_tương đương ở trái đất thời hiện đại là thím_
“Đứa trẻ ngoan.” Tử Thược cười nhìn người thanh niên kia, hoàn toàn khác với lúc đối xử với Diệp Tinh.
Trong khi Tử Thược hỏi thanh niên, Nguyên Lệ Văn nhanh chóng đến bên Diệp Tinh và nói nhỏ: “Diệp Tinh, đây là anh trai họ của ta - Kim Vũ.”
Diệp Tinh gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng hắn cũng không bình tĩnh như vậy.
Bùm!
Khi nhìn thấy người thanh niên này, những khí lưu màu xám vốn luôn ổn định trong tâm trí hắn lập tức náo loạn.
Gần bốn phần năm khí lưu màu xám ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một chấm đen nhỏ.
Đồng thời, một thông tin lạ báo cho Diệp Tinh biết.
“Lại xuất hiện!” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Những khí lưu màu xám trong tâm trí đã từng xuất hiện một lần trước đây, đó là khi nhìn thấy Tôn Giai Di, lúc đó, Diệp Tinh đưa ra một số kết luận rằng những khí lưu màu xám này có thể phục chế lại thiên phú* ( _tài năng bẩm sinh_ ) của những người khác.
_tài năng bẩm sinh_
“Kim Vũ này đã thức tỉnh dị năng nào vậy?” Lúc này Diệp Tinh thầm nghĩ.
Những chấm đen nhỏ trong tâm trí hắn không ngừng dao động, có thể biến đổi bất cứ lúc nào.
“Tiểu Vũ, việc tu luyện gần đây thế nào?” Tử Thược mỉm cười.
Kim Vũ là thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất của gia tộc họ, chỉ mới hai mươi ba tuổi, thiên phú vô cùng tuyệt vời.
Theo đánh giá của gia chủ họ, Kim Vũ là một vị thiên tài mạnh nhất trong gia tộc Nguyên Lam gần chục ngàn năm nay, trong quá trình lựa chọn thiên tài của Chúa tể thế giới Hạo Nguyên vài năm sau đó, có một tia hy vọng tiến vào thế lực của Chúa tể thế giới Hạo Nguyên, địa vị của anh ta đương nhiên rất cao.
“Thẩm thẩm, gần đây con học được một chiêu mới, có thể biểu diễn cho thẩm thẩm xem.” Kim Vũ cười khẽ.
Anh ta mặc một bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng, trông vô cùng tinh tế, ngay khi xuất hiện, dường như trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hai ngón tay của bàn tay phải đan vào nhau, rồi Kim Vũ hướng về phía khoảng không.
“Gầm!”
Như thể tiếng gầm của một con quái thú khổng lồ truyền đến, sau đó một luồng sáng đen xuất hiện trong khoảng không, không ngờ lại tạo thành một con cự thú ( _thú khổng lồ_ ) màu đen kỳ lạ.
_thú khổng lồ_
“Nứt!”
Cự thú bay về phía bức tường thành phía xa, trên bức tường đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng, đồng thời xuất hiện một loạt vết nứt nhỏ.
“Trời ạ, mạnh quá! Bức tường thành này cứng đến kinh người, cho dù là cường giả đỉnh phong thiên huyên cảnh cũng khó có thể phá hủy được một chút. Thực lực của thiếu gia Kim Vũ cũng ở đỉnh phong của thiên huyền cảnh, một đòn tấn công duy nhất đã đánh bật bức tường thành này tạo ra một lỗ hổng lớn như vậy. Thực lực này ít nhất mạnh hơn mấy lần so với đỉnh phong của thiên huyền cảnh thông thường!”
“Xứng đáng là thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất trong gia tộc Nguyên Lam của chúng ta!”
“Mấy năm sau, cuộc tuyển chọn thiên tài thiếu gia Kim Vũ nhất định sẽ làm mọi người kinh ngạc!”
…....
Dường như nhiều người xung quanh không khỏi xuýt xoa.
“Hắc nguyên hống ( _tên gọi của một chiêu thức_ )! Tiểu Vũ con đã thực sự luyện thành hắc nguyên hống!” Tử Thược nhìn Kim Vũ, không ngừng gật đầu, trên khuôn mặt lộ vẻ hài lòng.
_tên gọi của một chiêu thức_
“Chỉ mới nắm được, vẫn chưa thành thạo lắm ạ.” Kim Vũ khiêm tốn nói.
Trong khi họ đang nói chuyện, vào lúc này, trong lòng Diệp Tinh dấy lên một làn sóng.
“Dị năng hắc ám! Hóa ra là dị năng hắc ám!” Trái tim Diệp Tinh rung lên.
Hắn đã phục chế dị năng hắc ám của Tôn Giai Di trước đó, nhưng không ngờ rằng thứ này lại khiến khí lưu màu xám trong tâm trí hắn dao động lúc này.
“Nói như vậy một loại thiên phú đồng dạng có thể tiếp tục phục chế, nhưng không biết là che lấp hay xếp chồng lên?” Diệp Tinh ngầm hỏi.
“Chuyển hóa!”
Hắn hít sâu một hơi, sau đó ý thức trực tiếp phát ra mệnh lệnh.
Bùm!
Đột nhiên, những đốm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi tâm trí hắn, sau đó hóa thành vô số chấm nhỏ phân tán, rồi biến mất.
“Nó được tích hợp vào cơ thể mình sao?” Diệp Tinh không cảm thấy bối rối, điều này đã xảy ra một lần trước đây.
Lúc này, trong đầu hắn vẫn còn có một phần nhỏ khí lưu màu xám.
Khi thực lực tăng lên, khí lưu màu xám trong tâm trí Diệp Tinh tăng lên với tốc độ nhanh hơn, đã hơn một năm kể từ khi hắn phục chế thiên phú dị năng hắc ám của Tôn Giai Di, tổng số lượng khí lưu màu xám tạo ra trong tâm trí hắn nhiều hơn một chút so với khi phục chế cho Tôn Giai Di.
“Nếu mình dự đoán không sai, hiện tại dị năng hắc ám của mình chắc cũng giống như Kim Vũ này.” Diệp Tinh trong lòng thầm nói.
Sau lần phục chế cuối cùng, thiên phú dị năng hắc ám của hắn hoàn toàn giống hệt Tôn Giai Di.
Không ai ở đây có thể tưởng tượng được rằng giờ đây chàng thanh niên đến từ tinh cầu thất lạc đang đứng đây một cách ngượng ngùng này lại có thiên phú sánh ngang với thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất của gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ!
Tuy nhiên, Diệp Tinh không thể biểu hiện ra được.
“Văn Văn, sao con nhìn thấy anh Tiểu Vũ không chào?” Tử Thược cau mày khó chịu khi nhìn thấy con gái mình đứng cùng Diệp Tinh.
“Anh Tiểu Vũ.” Nguyên Lệ Văn đành phải hét lên.
“Văn Văn.” Kim Vũ cười và nói: “Anh trước đây lang thang qua nơi này, tình cờ nghe nói về tin tức em bị mất tích nên nhanh chóng tới đây, bây giờ em vẫn ổn thật quá tốt rồi.”
Chương 339 Nâng cao trình độ thiên phú
Nói xong anh ta lại nhìn Diệp Tinh, tò mò nói: “Vị này là?”
Nhìn vẻ bề ngoài của Diệp Tinh rõ ràng không phải là thành viên của gia tộc Nguyên Lam của họ, cũng không tương thích với ngoại hình của những gia tộc thế lực lớn khác.
“Đây là Diệp Tinh, bạn của em.” Nguyên Lệ Văn giới thiệu.
Lời vừa dứt, một người phụ nữ ở đằng xa đã nhanh chóng đi tới, trên tay còn cầm một chiếc nhẫn không gian.
“Được rồi, Diệp Tinh, những thứ này đều ở bên trong, hiện tại ngươi có thể đi.” Tử Thược liếc mắt nhìn và đưa nhẫn không gian qua, sau đó trực tiếp ném tới trước mắt Diệp Tinh, được Diệp Tinh bắt lấy.
Hắn cầm chiếc nhẫn không gian, nắm chặt tay, xoay người rời đi mà không nói một lời.
“Diệp Tinh, phương thức liên lạc của ta đã cho ngươi rồi, sau khi ngươi xác định được thân phận, nhất định phải liên hệ với ta.” Nguyên Lệ Văn kéo Diệp Tinh và thì thầm.
“Văn Văn.” Tử Thược nhìn con gái mình và nhìn Diệp Tinh thờ ơ.
Diệp Tinh hơi khựng lại, sau đó quay người rời đi từng bước.
Trái tim hắn lạnh lẽo, hy vọng duy nhất của hắn trong vũ trụ đã không còn.
“Thẩm thẩm à, đây là...” Kim Vũ ngạc nhiên nhìn tình hình trước mắt.
“Chẳng qua là một thằng nhóc đến từ một tinh hệ thất lạc, đã hộ tống Văn Văn trở về, thẩm thẩm trả cho hắn một chút thù lao.” Tử Thược thản nhiên nói.
“Hóa ra là như vật.” Kim Vũ gật đầu và ngừng hỏi thêm.
Đối với những người của tinh cầu thất lạc này, anh ta hoàn toàn không quan tâm.
Bước đi trong phủ đệ to lớn, cảm giác mênh mông mờ mịt ở phía trước rấy lên, những tòa nhà đẹp đẽ lung linh bây giờ trông thật chói mắt.
Diệp Tinh nắm chặt tay và hoàn toàn bước ra khỏi biệt thự.
“Thất bại rồi!”
Hắn quay lại nhìn cung điện hùng vĩ trước mặt.
Toàn bộ cung điện hiện lên với sắc tím, không biết chiếm tới bao nhiêu diện tích, trải dài vô tận không dứt.
Các hoa văn kỳ lạ được chạm khắc khắp nơi trong cung điện, tổng thể cung điện trông đầy uy nghiêm.
Trong khoảng thời gian ngắn, tâm lý của hắn khi nhìn vào cung điện đã hoàn toàn khác.
Hai người canh giữ cổng dường như cũng nghe thấy tin tức, thờ ơ nói: “Đây là phủ đệ của gia tộc Nguyên Lam, cấm người khác tới gần!”
Rõ ràng là họ đang đuổi người.
Diệp Tinh nắm chặt tay, không nói gì, xoay người rời khỏi đây.
Trên đường phố, mọi người đủ hình dạng đang đi lại, trên bầu trời, vô số ánh sáng lóe lên, đây là Hàn Vân Tinh, không biết cách trái đất bao xa nữa.
Hắn ra khỏi trái đất và đến đây một mình, hy vọng sẽ giải quyết được ngày tận thế đen tối trên trái đất, nhưng giờ thì hy vọng đó đã hoàn toàn mất sạch.
“Hô!”
Đứng yên lặng một lúc, Diệp Tinh thở ra một hơi dài.
“Đã không sẵn lòng giúp đỡ, vậy thì mình chỉ có thể tự mình tìm ra giải pháp!”
Hắn dần dần bình tĩnh trở lại, liền sải bước đi đến một chỗ.
Kiếp trước Diệp Tinh cũng đã trải qua rất nhiều chuyện trong cuộc sống, không phải bởi vì chuyện này mà không gượng dậy nổi.
Chắc chắn không chỉ có một cách để giải quyết vấn đề, hắn cần tiếp tục tìm kiếm.
Đến khu vực trận truyền tống, Diệp Tinh đi thẳng từ Hàn Vân Tinh đến Thiên Ma Tinh thông qua trận truyền tống đặc biệt.
Toàn bộ Thiên Ma Tinh vô cùng khổng lồ, thậm chí có kích thước gấp ngàn lần Hàn Vân Tinh, cũng chính là gấp ba ngàn lần trái đất.
Toàn bộ tinh cầu trông ngập tràn một sắc đen, trên bầu trời, ba hằng tinh đang chíu rọi, phát ra ánh sáng mãnh liệt, nhưng tinh cầu này không hề nóng.
Nhiệt lượng do hằng tinh này tỏa ra không bằng nhiệt lượng trên trái đất.
Người đi bộ tới lui nối thành một dòng chảy bất tận, hiển nhiên còn sống động hơn cả Hàn Vân Tinh.
Đây là nơi mà bộ phận thế lực của gia tộc bất tử Kim Hồn sinh sống và cũng là tinh cầu hành chính của hệ Ngân Hà.
Hệ Ngân Hà được điều khiển bởi gia tộc bất tử Kim Hồn, gia tộc bất tử Kim Hồn đương nhiên có thế lực lớn nhất ở đây.
Ngay sau đó Diệp Tinh đã đến một tòa nhà cao to.
“Xin chào, thưa ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?” Ngay khi bước vào đó, một cô gái giống yêu tinh bước đến và mỉm cười.
“Tôi tới kiểm tra thân phận một chút.” Diệp Tinh nói thẳng.
“Kiểm tra thân phận?” Cô gái sửng sốt.
Thấy Diệp Tinh đã khá nhiều tuổi rồi, vậy mà vẫn chưa có thân phận riêng.
Nhưng tự nhiên cô ấy không thể nói gì, trực tiếp nói thẳng: “Thưa ngài, xin hãy đi theo tôi.”
Với sự giúp đỡ của cô gái yêu tinh, thân phận của Diệp Tinh đã được xử lý hoàn tất.
“Tinh hệ Ngân Hà.” Diệp Tinh nhìn một chiếc đồng hồ kỳ lạ trên tay, chiếc đồng hồ này trông giống như một viên thạch anh trong suốt, nhưng khi đặt lên tay, lại có thể nhanh chóng lộ ra những chi tiết, sau đó quấn lấy cổ tay.
Bật đồng hồ lên, có một thông tin rất cơ bản trên đó.
Diệp Tinh: Người tinh hệ Ngân Hà.
Số ID: 1331111111111111111111 ...
Tài khoản: 99990000 Thiên Lan tệ
Toàn bộ thân phận và tài khoản với đồng hồ đều được liên kết với nhau.
Số ID này tương tự như tài khoản WeChat trên trái đất, bạn bè có thể thêm số ID cho nhau và liên lạc dễ dàng cho dù ở khoảng cách xa.
Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một dãy số, là của Nguyên Lệ Văn.
Hắn hơi do dự, còn nói thêm.
Chương 340 Nâng cao trình độ thiên phú
“Bây giờ tìm một nơi để kiểm tra thiên phú dị năng hắc ám của mình đã!” Sau khi hoàn thành xác nhận thân phận, Diệp Tinh nhanh chóng tìm được một nơi để ở.
Vào trong phòng, hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, sau đó bắt đầu vận chuyển Ám Nguyên Quyết tu luyện.
Nếu muốn liên lạc với bất tử phủ chủ Kim Hồn, một là tìm kiếm quan hệ với các bất tử phủ chủ khác, hai là thể hiện thiên phú của mình, làm cho bất tử phủ chủ Kim Hồn coi trọng.
Diệp Tinh vận chuyển Ám Nguyên Quyết để hấp thụ linh lực.
Bùm!
Linh lực xung quanh cơ thể hắn đột nhiên quét tới, tốc độ vô cùng kinh người, đạt tới mức độ khủng khiếp!
“Tốc độ so với trước đây nhanh hơn nhiều, nhưng còn chưa tăng được gấp đôi, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Diệp Tinh trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ.
Bốn phần năm khí lưu màu xám trong tâm trí hắn đã chuyển hóa trước đó, những khí lưu màu xám này còn nhiều hơn rất nhiều so với khi hắn phục chế thiên phú của Tôn Giai Di.
“Chẳng lẽ khí lưu màu xám phục chế cùng loại thiên phú sẽ xếp chồng lên nhau sao?” Diệp Tinh trong lòng thầm hỏi.
Giống như bỏ vào tay một ít cát, nhưng cát hòa tan trong nước, khí lưu màu xám phục chế ra cùng một loại thiên phú tương tự, sau đó dung hợp thành một thứ, nhưng thể tích không thay đổi nhiều.
“Không đúng, theo mức độ xếp chồng mà nói, rõ ràng là cũng không khớp.” Diệp Tinh nghĩ.
Nếu thực sự được xếp chồng lên nhau, che lấp đi một phần thiên phú của Tôn Giai Di, thì theo lý mà nói mức độ xếp chồng của hắn phải rất nhỏ, không gần bằng một nửa.
Hoặc có thể thiên phú mới được phục chế của hắn chỉ che lấp một phần nhỏ thiên phú của Tôn Giai Di.
“Chẳng lẽ là?”
Đột nhiên Diệp Tinh nghĩ đến một khả năng.
“Thiên phú hư vô lúc ẩn lúc hiện, đối với một số thứ mà nói, càng về hậu kỳ càng khó, có nâng cao thiên phú hay không là ở đây? Giả sử thên phú là 1 thì cần một lượng khí lưu màu xám nhất định mới tăng từ 1 lên 2 được, nhưng để tăng từ 2 lên 3, cần khí lưu màu xám có thể vượt qua số lượng nhất định trước đó!”
Nhiều thứ trở nên khó khăn khi tới hậu kỳ, lấy ví dụ đơn giản nhất, chẳng hạn như làm bài kiểm tra được 60, có thể đạt tới 90 điểm cần phải nỗ lực bằng tinh thần và thể lực nhất định, dễ dàng cải thiện được 30 điểm, nhưng nếu muốn tiếp tục cải thiện từng điểm một thì ước tính mồ hôi công sức cần phải cải thiện cũng sẽ tăng lên rất nhiều, ít nhất là hơn rất nhiều so với nỗ lực trước đó.
Khí lưu màu xám có liên quan đến sự tái sinh của Diệp Tinh, Diệp Tinh hoàn toàn không hiểu điều này, hắn không biết tại sao nó lại xuất hiện và tìm tòi trong suốt quá trình tu luyện.
Hắn lắc đầu ngừng suy nghĩ về vấn đề thiên phú này, Diệp Tinh vung tay phải, một quả cầu ánh sáng màu đen đã xuất hiện trước mặt, lúc này trên quả cầu ánh sáng màu đen cũng có chút dao động.
Ý thức chìm vào đó, và một số thông tin ngay lập tức được hiển thị.
“Sách cổ Huyền Hắc!” Một cái tên xuất hiện.
Đây chính là cách mà Tử Thược đã truyền cho Diệp Tinh công pháp tu luyện dị năng hắc ám cấp dưới hư không cảnh.
Giống như cường giả hư không cảnh không có mấy người, công pháp tu luyện hư không cảnh cũng không có nhiều bộ, đồ trong tay của Diệp Tinh coi như rất quý giá.
Đối với gia tộc bất tử Nguyên Lam, những công pháp này là dễ dàng có thể lấy ra một bộ, các công pháp vốn là có thể sao chép được.
Diệp Tinh trực tiếp vận chuyển sách cổ Huyền Hắc.
Đột nhiên, linh lực mạnh mẽ tiếp tục tiến vào cơ thể Diệp Tinh, với tốc độ đáng kinh ngạc.
“Còn thiếu một chút.” Diệp Tinh cảm thấy một chút, quơ quơ tay phải, rất nhiều linh quả cùng dược thảo đã xuất hiện ở trước mặt hắn!
Bùm!
Dưới sự vận chuyển của công pháp sách cổ Huyền Hắc, những linh quả và dược thảo này gần như hóa thành một luồng linh lực, liên tục tràn vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Phải mất một giờ sau Diệp Tinh mới dừng lại được.
“Xứng đáng là công pháp đạo tắc cảnh, có công pháp này, mình đang tiến bộ nhanh hơn.”
Diệp Tinh cảm thấy thực lực của mình được gia tăng.
Sự vận chuyển công pháp tốt, giống như biến cơ thể thành một vật chứa lớn hơn, linh lực tự nhiên được hấp thu nhiều hơn, tốc độ tiến bộ cũng nhanh hơn.
Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Tinh lại lấy ra một quyển công pháp, đây là công pháp thuộc tính hỏa.
Trước đây hắn đều tu luyện Hỏa Tinh Quyết.
Công pháp mạnh nhất trong tám cây cột đen đều là những công pháp bình thường nhất của Thiên Huyền Cảnh, mà giờ đây nhẫn không gian của Diệp Tinh có một trăm loại công pháp đều là công pháp đỉnh cấp Thiên Huyền Cảnh.
“Trước đây hệ hỏa vẫn luôn bị cản trở ở bình cảnh, đổi một công pháp khác xem có thể đột phá được không?” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Tu luyện cảnh giới không dễ dàng đột phá, dị năng hắc ám của hắn thiên phú mạnh mẽ, đột phá tới Thiên Huyền Cảnh rất dễ dàng thực hiện, nhưng dị năng hệ hỏa lại không làm được.
“Xích Diệm Quyết!”
Vận chuyển đạo công pháp mới này, Diệp Tinh im lặng ngồi khoanh chân.
“Hửm? Hình như cảm ứng được rồi!”
Ánh mắt của hắn sáng lên, lúc trước vẫn luôn ở bình cảnh không cảm ứng được, giờ đây sau khi đổi một bộ công pháp lại lập tức sinh ra một chút dao động.
Diệp Tinh không dám dừng lại, vận chuyển từng lượt từng lượt, tiếp xúc với bình cảnh càng ngày càng sâu.
Một tiếng... hai tiếng....
"Mẹ, tại sao chứ?" Nghe vậy, Nguyên Lệ Văn nhất thời lo lắng.
"Con đi theo ta." Tử Thược còn không thèm liếc nhìn Diệp Tinh một cái, trực tiếp kéo con gái của mình sang một bên.
Trong sân trống rỗng, chỉ còn lại một mình Diệp Tinh cô độc đứng đó.
"Đây là tiểu tử đến từ Tinh cầu thất lạc sao?"
"Thực lực cũng tạm được, thế nhưng mà muốn mời Gia chủ của chúng ta ra tay?"
"Thật là không biết trời cao đất rộng!"
. . . . . .
Một số người ở xung quanh nhìn Diệp Tinh buồn bã đứng đó, thấp giọng bàn tán.
Thậm chí những lời này đều truyền vào trong tai Diệp Tinh, lúc này sắc mặt Diệp Tinh trắng bệch, xấu hổ đứng trong tòa phủ đệ này.
"Làm sao bây giờ? Nếu không được giúp đỡ, mình nên làm cái gì bây giờ?" Diệp Tinh nhìn Nguyên Lệ Văn đã đi xa, trong lòng vẫn còn ôm một chút chờ mong.
Chỉ là, chờ mong này cũng là thật nhỏ bé.
. . . . . .
Bên trong phòng, Nguyên Lệ Văn và mẹ mình ngồi cùng nhau.
"Mẹ, sao lại thế này? Con nhớ là Gia chủ và bất tử Phủ chủ Kim Hồn quan hệ tốt lắm mà. Lần này Diệp Tinh đã cứu con, con đồng ý giúp bọn hắn giải trừ nguy cơ của cây cột màu đen khổng lồ, mặc dù có chút phiền phức, phải vận dụng một chút nhân tình, nhưng mà chuyện này chỉ cần một câu của bất tử Phủ chủ Kim Hồn." Nguyên Lệ Văn vội vàng nói.
"Vả lại, Diệp Tinh là người của Tinh cầu thất lạc, trong khoảng thời gian ngắn đã đạt tới Thiên Huyền cảnh, thậm chí dựa vào một ít thủ đoạn kỳ dị giải quyết được cả Thị huyết thú kia, tuyệt đối là người có đại khí vận, nói không chừng về sau sẽ trở thành một vị cường giả, bất tử Phủ chủ Nguyên Lam chúng ta lôi kéo một thiên tài như vậy cũng rất đáng giá, nói không chừng tương lai có thể đạt được ưu đãi thật lớn."
Tử Thược lại lắc lắc đầu, nói: "Văn Văn, sự việc không phải đơn giản như con nghĩ như vậy. Con mất tích mấy tháng, cho nên không biết chuyện đã xảy ra gần đây."
“Mới ba tháng trước, gia chủ và các cường giả khác đã bị thương nặng trong một trận chiến, hiện tại đang bế quan, không biết cần bao lâu mới có thể bình phục lại được. Tại sao mẹ lại trực tiếp từ chối, bởi vì trong thời gian này, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào quấy rầy gia chủ.” Tử Thược trực tiếp nói.
Khi nghe điều này, sắc mặt Nguyên Lệ Văn thay đổi.
Gia chủ của cô ta là một cường giả bất tử cảnh hùng dũng, một cường giả như vậy mà cũng bị trọng thương, hoàn toàn có thể tưởng tượng được đối phương kinh khủng tới nhường nào!
“Sau khi gia chủ bị thương, mối quan hệ giữa gia tộc chúng ta và gia tộc bất tử phủ chủ Kim Hồn rõ ràng đã có chút thay đổi, gia tộc Bất tử phủ chủ Kim Hồn ngày càng trở nên hùng mạnh, không ai biết phía sau lưng có sự ra lệnh ngầm nào từ bất tử phủ chủ Kim Hồn hay không.” Tử Thược lắc đầu.
“Hơn nữa, cho dù gia chủ không bị thương, một thằng nhóc lưu lạc cũng không đáng để gia chủ ban cho một chút ân huệ.” Vẻ mặt Tử Thược lại trở nên vô cùng lạnh nhạt.
“Vận may lớn thì sao? Nhiều tinh cầu thất lạc như vậy, đã thực hiện bao nhiêu lần tuyển chọn? Nhưng cường giả thực sự xuất hiện có được bao nhiêu người? Nhiều năm gần đây, cũng chỉ có một vị chúa tể thế giới xuất hiện, còn có một bộ phận bất tử phủ chủ, xác suất trung bình thấp tới mức nào? Không phát triển đến cấp độ bất tử phủ chủ, căn bản không có giúp ích được gì cho gia tộc Nguyên Lam chúng ta, điều này con nên hiểu rõ.”
Bà ta căn bản không quan tâm đến Diệp Tinh chút nào.
Nguyên Lệ Văn sắc mặt tràn đầy lo lắng, nói: “Nhưng con đã lập lời thề rồi.”
Cô ta lấy ra một quả cầu kỳ lạ.
“Thệ ngôn cầu?” Nhìn thấy quả cầu này, Tử Thược sắc mặt hơi thay đổi, trên mặt chợt lộ vẻ tức giận, nói: “Thằng nhóc đến từ tinh hệ thất lạc dám để con lập lời thề? Ai cho hắn lá gan đó.”
Bùm!
Khí thế kinh khủng dao động phát ra, thậm chí còn có chút dấu vết của vết nứt trong khoảng không trước mặt bà ta.
“Mẹ, là con tự lập ra.” Nhìn thấy cảnh này, Nguyên Lệ Văn vội nói: “Chính là Diệp Tinh đã cứu con, con đã chủ động lập lời thề.”
Ở Trái đất một thời gian, cô ta vẫn coi Diệp Tinh và những người khác là bạn bè.
Nhìn con gái của mình, Tử Thược thở dài nói: “Văn Văn, con vẫn còn quá trẻ, con ở nhà trước giờ chưa từng trải qua chuyện gì nên quá dễ dàng để tin tưởng người khác.”
“Chuyện thệ ngôn cầu ba con trở về sẽ có thể giải quyết, còn chuyện tinh cầu thất lạc thì không cần phải nói, cho dù không giải quyết được thệ ngôn cầu thì cũng tuyệt đối không được quấy rầy gia chủ. Con cũng biết tại sao của gia tộc Nguyên Lam của chúng ta có thể kiểm soát một phần ba khu vực Thiên Lan giới.”
Trong vũ trụ, cường giả được tôn trọng, thực lực lớn tới đâu thì có địa vị lớn tới đó, thực lực càng mạnh thì càng có nhiều thứ.
Gia tộc bất tử Nguyên Lam của bọn họ chỉ có một vị cường giả bất tử, nếu có vấn đề gì xảy ra, gia tộc Nguyên Lam của bọn họ sẽ rơi xuống nhóm thứ hai của Thiên Lan giới ngay lập tức.
Thiên Lan giới ngoài tam đại gia tộc bất tử, số lượng các gia tộc chân linh cảnh vẫn rất đáng sợ, mỗi một tinh hệ cao cấp đều tồn tại một số gia tộc chân linh cảnh.
“Con biết rồi.” Nguyên Lệ Văn có chút lạc lõng, cảm thấy có chút tiếc nuối cho đám người Diệp Tinh.
Chương 337 Đừng bước vào một bước! 2
Rõ ràng là cô ta cam đoan đưa Diệp Tinh đến đây, nhưng mọi chuyện lại kết thúc như thế này.
Tuy nhiên, gia chủ của cô ta đã bị thương, không thể đặc biệt xuất quan vì một nhân vật nhỏ bé như Diệp Tinh.
“Mẹ, những chuyện khác bỏ qua đi, con không muốn đi vào chi tiết, mẹ không cần phải làm phiền Diệp Tinh, nhưng Diệp Tinh đã cứu con, con hy vọng mẹ có thể trả một ít thù lao.” Nguyên Lệ Văn vừa nhìn vừa nói với mẹ mình.
“Con gái gia tộc Nguyên Lam của tôi vô cùng danh giá, trả thù lao cho Diệp Tinh đương nhiên không thành vấn đề.” Tử Thược gật đầu nói.
Nói xong hai người đi ra ngoài.
“Ra rồi!” Trong sân, Diệp Tinh vẫn luôn đợi sẵn, đột nhiên nhìn thấy hai người ở đằng xa, ánh mắt chợt hiện lên vẻ mong chờ, tim không khỏi đập loạn lên.
Mặc dù Tử Thược từ chối, nhưng Nguyên Lệ Văn đã bị ràng buộc bởi thệ ngôn cầu nên có thể mọi thứ sẽ xoay chuyển.
“Diệp Tinh, xin lỗi, ta không thể thực hiện được những gì đã hứa với ngươi.” Nguyên Lệ Văn bước đến chỗ Diệp Tinh và nhìn Diệp Tinh xin lỗi.
Bùm!
Nghe vậy, cả người Diệp Tinh trong chốc lát như bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân lạnh lẽo vô cùng, đầu óc trống rỗng.
Mọi kỳ vọng của hắn đều tan vỡ!
Vì lời hứa của Nguyên Lệ Văn, hắn đã liều lĩnh, Lâm Tiểu Ngư chút nữa mất mạng, chỉ vì cơ hội sống sót đó.
Phẫn nộ? Không cam lòng?
Bây giờ Diệp Tinh có nhiều cảm lẫn lộn trong lòng, nhưng hắn có thể làm gì? Chỉ biết kìm nén trong lòng, không thể biểu hiện ra ngoài.
Trong gia tộc bất tử phủ chủ Nguyên Lam hùng mạnh này, ngay cả thực lực của một người gác cổng cũng vượt qua hắn, hắn thì có thể làm gì?
“Diệp Tinh, ngươi đã cứu con gái ta, ngươi muốn thứ gì ta có thể cho ngươi, coi như thù lao vì đã cứu con gái ta.” Tử Thược nhìn Diệp Tinh khẽ nói.
Vẻ mặt cảu bà ta vô cùng lạnh nhạt, không quan tâm đến Diệp Tinh một chút nào, theo quan điểm của bà ta thì Diệp Tinh chỉ là một người qua đường.
“Thù lao?” Diệp Tinh trong lòng nói thầm.
Hắn nhìn Tử Thược với vẻ mặt cung kính và nói: “Tử Thược đại nhân đã biết tôi đến từ tinh cầu thất lạc, vậy có thể trả thù lao tương xứng cho tôi, còn cả tình hình của tinh cầu thất lạc, về việc trả bao nhiêu, Tử Thược đại nhân nghĩ rằng có thể trả được bao nhiêu đều được cả.”
Hắn vẫn chưa biết nhiều về tình hình trong vũ trụ, vì không có cách nào nên muốn tìm cách cải thiện sức mạnh toàn diện của bản thân và trái đất, như vậy mới có thể có cơ hội lớn hơn.
“Ngươi thật thông minh,” Tử Thược thờ ơ nói.
“Vũ Nhã, hãy vào trong phòng công pháp và lấy ra một đạo công pháp tu luyện thuộc tính hắc ám cấp dưới hư không cảnh, một trăm đạo công pháp có các loại thuộc tính khác nhau cấp dưới đạo tắc cảnh, đến kho tài nguyên lấy ra tài nguyên mà một trăm vị nhân viên đỉnh phong thiên huyền cảnh cần để tu luyện, ngoài ra, chuẩn bị một ức Thiên Lan tệ!” Bà ta trực tiếp ra lệnh cho một người phụ nữ bên cạnh.
“Vâng, đại nhân.” Người phụ nữ trực tiếp nói, lập tức lui xuống chuẩn bị.
“Gia tộc Nguyên Lam của ta không bao giờ nợ người khác ân tình, vì ngươi đã cứu Văn Văn, thì đây là những sự đền đáp của ngươi.” Tử Thược khẽ nói.
Bên người bà ta có rất nhiều tài nguyên, nhưng bà ta chắc chắn không có một số loại công pháp và tài nguyên cấp thấp kia, thậm chí không buồn mang theo những thứ đó.
Họ là một gia tộc bất tử hùng mạnh, có những cường giả bất tử cảnh và rất nhiều công pháp các loại như chân linh cảnh, hư không cảnh, đạo tắc cảnh, có thể dễ dàng tìm ra những công pháp và tài nguyên cấp thấp này.
Tất nhiên, đây là theo quan điểm của bà ta, theo cách nhìn nhận của bà ta, đối với Diệp Tinh - nhân viên thiên huyền cảnh vừa bước ra từ tinh cầu thất lạc, đây chắc chắn là một khối tài sản khổng lồ ngoài sức tưởng tượng.
“Sau ngày hôm nay, ân tình của ngươi đối với Văn Văn cũng được xóa sổ, hy vọng ngươi sẽ ngừng tìm kiếm Văn Văn, cũng đừng bước vào gia tộc Nguyên Lam của chúng ta một bước!” Tử Thược nhìn chằm chằm Diệp Tinh.
Đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy một thanh niên do con gái mình mang về, trong lòng rất cảnh giác với Diệp Tinh.
Làm sao mà công chúa của gia tộc bất tử Nguyên Lam của họ có thể ở gần với một thanh niên đến từ tinh cầu thất lạc?
Bùm!
Một cảm giác tim đập nhanh không tưởng xuất hiện, một hơi thở như dã thú hung mãnh tập trung vào Diệp Tinh, Diệp Tinh cảm thấy chỉ cần mình dám nói một lời, sẽ lập tức hóa thành từng mảnh vụn dưới hơi thở này.
Dao động hơi thở như vậy hiển nhiên không bằng bất tử phủ chủ Mặc Vũ, nhưng cũng đã đạt tới cực hạn kinh người, nhất định không phải thứ mà Diệp Tinh có thể chống lại.
“Tôi biết.” Diệp Tinh nắm chặt tay rồi thả ra, sau đó gật đầu.
Nghe thấy lời nói của Diệp Tinh, Tử Thược gật đầu, sau đó không thèm nhìn lại hắn, mà kéo Nguyên Lệ Văn và nói điều gì đó.
Điều này khiến Nguyên Lệ Văn không thể nói gì thêm với Diệp Tinh.
“Tử Thược đại nhân, thiếu gia Kim Vũ đến rồi ạ.” Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bước vào, cung kính nói.
“Ồ? Tiểu Vũ đến rồi?” Nghe vậy, trên mặt Tử Thược đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng nói: “Mau đưa Tiểu Vũ vào đi.”
“Vâng!” Người đàn ông trung niên rút lui, ngay sau đó một thanh niên tuấn tú với nước da xanh lục bước vào.
Chương 338 Phục chế lại thiên phú!
Sau khi người thanh niên bước vào, nhìn về phía Tử Thược, mỉm cười hành lễ, nói: “Kính chào thẩm thẩm* ( _tương đương ở trái đất thời hiện đại là thím_ ).”
_tương đương ở trái đất thời hiện đại là thím_
“Đứa trẻ ngoan.” Tử Thược cười nhìn người thanh niên kia, hoàn toàn khác với lúc đối xử với Diệp Tinh.
Trong khi Tử Thược hỏi thanh niên, Nguyên Lệ Văn nhanh chóng đến bên Diệp Tinh và nói nhỏ: “Diệp Tinh, đây là anh trai họ của ta - Kim Vũ.”
Diệp Tinh gật đầu, không nói gì, nhưng trong lòng hắn cũng không bình tĩnh như vậy.
Bùm!
Khi nhìn thấy người thanh niên này, những khí lưu màu xám vốn luôn ổn định trong tâm trí hắn lập tức náo loạn.
Gần bốn phần năm khí lưu màu xám ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành một chấm đen nhỏ.
Đồng thời, một thông tin lạ báo cho Diệp Tinh biết.
“Lại xuất hiện!” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.
Những khí lưu màu xám trong tâm trí đã từng xuất hiện một lần trước đây, đó là khi nhìn thấy Tôn Giai Di, lúc đó, Diệp Tinh đưa ra một số kết luận rằng những khí lưu màu xám này có thể phục chế lại thiên phú* ( _tài năng bẩm sinh_ ) của những người khác.
_tài năng bẩm sinh_
“Kim Vũ này đã thức tỉnh dị năng nào vậy?” Lúc này Diệp Tinh thầm nghĩ.
Những chấm đen nhỏ trong tâm trí hắn không ngừng dao động, có thể biến đổi bất cứ lúc nào.
“Tiểu Vũ, việc tu luyện gần đây thế nào?” Tử Thược mỉm cười.
Kim Vũ là thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất của gia tộc họ, chỉ mới hai mươi ba tuổi, thiên phú vô cùng tuyệt vời.
Theo đánh giá của gia chủ họ, Kim Vũ là một vị thiên tài mạnh nhất trong gia tộc Nguyên Lam gần chục ngàn năm nay, trong quá trình lựa chọn thiên tài của Chúa tể thế giới Hạo Nguyên vài năm sau đó, có một tia hy vọng tiến vào thế lực của Chúa tể thế giới Hạo Nguyên, địa vị của anh ta đương nhiên rất cao.
“Thẩm thẩm, gần đây con học được một chiêu mới, có thể biểu diễn cho thẩm thẩm xem.” Kim Vũ cười khẽ.
Anh ta mặc một bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng, trông vô cùng tinh tế, ngay khi xuất hiện, dường như trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hai ngón tay của bàn tay phải đan vào nhau, rồi Kim Vũ hướng về phía khoảng không.
“Gầm!”
Như thể tiếng gầm của một con quái thú khổng lồ truyền đến, sau đó một luồng sáng đen xuất hiện trong khoảng không, không ngờ lại tạo thành một con cự thú ( _thú khổng lồ_ ) màu đen kỳ lạ.
_thú khổng lồ_
“Nứt!”
Cự thú bay về phía bức tường thành phía xa, trên bức tường đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng, đồng thời xuất hiện một loạt vết nứt nhỏ.
“Trời ạ, mạnh quá! Bức tường thành này cứng đến kinh người, cho dù là cường giả đỉnh phong thiên huyên cảnh cũng khó có thể phá hủy được một chút. Thực lực của thiếu gia Kim Vũ cũng ở đỉnh phong của thiên huyền cảnh, một đòn tấn công duy nhất đã đánh bật bức tường thành này tạo ra một lỗ hổng lớn như vậy. Thực lực này ít nhất mạnh hơn mấy lần so với đỉnh phong của thiên huyền cảnh thông thường!”
“Xứng đáng là thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất trong gia tộc Nguyên Lam của chúng ta!”
“Mấy năm sau, cuộc tuyển chọn thiên tài thiếu gia Kim Vũ nhất định sẽ làm mọi người kinh ngạc!”
…....
Dường như nhiều người xung quanh không khỏi xuýt xoa.
“Hắc nguyên hống ( _tên gọi của một chiêu thức_ )! Tiểu Vũ con đã thực sự luyện thành hắc nguyên hống!” Tử Thược nhìn Kim Vũ, không ngừng gật đầu, trên khuôn mặt lộ vẻ hài lòng.
_tên gọi của một chiêu thức_
“Chỉ mới nắm được, vẫn chưa thành thạo lắm ạ.” Kim Vũ khiêm tốn nói.
Trong khi họ đang nói chuyện, vào lúc này, trong lòng Diệp Tinh dấy lên một làn sóng.
“Dị năng hắc ám! Hóa ra là dị năng hắc ám!” Trái tim Diệp Tinh rung lên.
Hắn đã phục chế dị năng hắc ám của Tôn Giai Di trước đó, nhưng không ngờ rằng thứ này lại khiến khí lưu màu xám trong tâm trí hắn dao động lúc này.
“Nói như vậy một loại thiên phú đồng dạng có thể tiếp tục phục chế, nhưng không biết là che lấp hay xếp chồng lên?” Diệp Tinh ngầm hỏi.
“Chuyển hóa!”
Hắn hít sâu một hơi, sau đó ý thức trực tiếp phát ra mệnh lệnh.
Bùm!
Đột nhiên, những đốm sáng màu đen nhanh chóng rời khỏi tâm trí hắn, sau đó hóa thành vô số chấm nhỏ phân tán, rồi biến mất.
“Nó được tích hợp vào cơ thể mình sao?” Diệp Tinh không cảm thấy bối rối, điều này đã xảy ra một lần trước đây.
Lúc này, trong đầu hắn vẫn còn có một phần nhỏ khí lưu màu xám.
Khi thực lực tăng lên, khí lưu màu xám trong tâm trí Diệp Tinh tăng lên với tốc độ nhanh hơn, đã hơn một năm kể từ khi hắn phục chế thiên phú dị năng hắc ám của Tôn Giai Di, tổng số lượng khí lưu màu xám tạo ra trong tâm trí hắn nhiều hơn một chút so với khi phục chế cho Tôn Giai Di.
“Nếu mình dự đoán không sai, hiện tại dị năng hắc ám của mình chắc cũng giống như Kim Vũ này.” Diệp Tinh trong lòng thầm nói.
Sau lần phục chế cuối cùng, thiên phú dị năng hắc ám của hắn hoàn toàn giống hệt Tôn Giai Di.
Không ai ở đây có thể tưởng tượng được rằng giờ đây chàng thanh niên đến từ tinh cầu thất lạc đang đứng đây một cách ngượng ngùng này lại có thiên phú sánh ngang với thiên tài thiên huyền cảnh mạnh nhất của gia tộc bất tử Nguyên Lam bọn họ!
Tuy nhiên, Diệp Tinh không thể biểu hiện ra được.
“Văn Văn, sao con nhìn thấy anh Tiểu Vũ không chào?” Tử Thược cau mày khó chịu khi nhìn thấy con gái mình đứng cùng Diệp Tinh.
“Anh Tiểu Vũ.” Nguyên Lệ Văn đành phải hét lên.
“Văn Văn.” Kim Vũ cười và nói: “Anh trước đây lang thang qua nơi này, tình cờ nghe nói về tin tức em bị mất tích nên nhanh chóng tới đây, bây giờ em vẫn ổn thật quá tốt rồi.”
Chương 339 Nâng cao trình độ thiên phú
Nói xong anh ta lại nhìn Diệp Tinh, tò mò nói: “Vị này là?”
Nhìn vẻ bề ngoài của Diệp Tinh rõ ràng không phải là thành viên của gia tộc Nguyên Lam của họ, cũng không tương thích với ngoại hình của những gia tộc thế lực lớn khác.
“Đây là Diệp Tinh, bạn của em.” Nguyên Lệ Văn giới thiệu.
Lời vừa dứt, một người phụ nữ ở đằng xa đã nhanh chóng đi tới, trên tay còn cầm một chiếc nhẫn không gian.
“Được rồi, Diệp Tinh, những thứ này đều ở bên trong, hiện tại ngươi có thể đi.” Tử Thược liếc mắt nhìn và đưa nhẫn không gian qua, sau đó trực tiếp ném tới trước mắt Diệp Tinh, được Diệp Tinh bắt lấy.
Hắn cầm chiếc nhẫn không gian, nắm chặt tay, xoay người rời đi mà không nói một lời.
“Diệp Tinh, phương thức liên lạc của ta đã cho ngươi rồi, sau khi ngươi xác định được thân phận, nhất định phải liên hệ với ta.” Nguyên Lệ Văn kéo Diệp Tinh và thì thầm.
“Văn Văn.” Tử Thược nhìn con gái mình và nhìn Diệp Tinh thờ ơ.
Diệp Tinh hơi khựng lại, sau đó quay người rời đi từng bước.
Trái tim hắn lạnh lẽo, hy vọng duy nhất của hắn trong vũ trụ đã không còn.
“Thẩm thẩm à, đây là...” Kim Vũ ngạc nhiên nhìn tình hình trước mắt.
“Chẳng qua là một thằng nhóc đến từ một tinh hệ thất lạc, đã hộ tống Văn Văn trở về, thẩm thẩm trả cho hắn một chút thù lao.” Tử Thược thản nhiên nói.
“Hóa ra là như vật.” Kim Vũ gật đầu và ngừng hỏi thêm.
Đối với những người của tinh cầu thất lạc này, anh ta hoàn toàn không quan tâm.
Bước đi trong phủ đệ to lớn, cảm giác mênh mông mờ mịt ở phía trước rấy lên, những tòa nhà đẹp đẽ lung linh bây giờ trông thật chói mắt.
Diệp Tinh nắm chặt tay và hoàn toàn bước ra khỏi biệt thự.
“Thất bại rồi!”
Hắn quay lại nhìn cung điện hùng vĩ trước mặt.
Toàn bộ cung điện hiện lên với sắc tím, không biết chiếm tới bao nhiêu diện tích, trải dài vô tận không dứt.
Các hoa văn kỳ lạ được chạm khắc khắp nơi trong cung điện, tổng thể cung điện trông đầy uy nghiêm.
Trong khoảng thời gian ngắn, tâm lý của hắn khi nhìn vào cung điện đã hoàn toàn khác.
Hai người canh giữ cổng dường như cũng nghe thấy tin tức, thờ ơ nói: “Đây là phủ đệ của gia tộc Nguyên Lam, cấm người khác tới gần!”
Rõ ràng là họ đang đuổi người.
Diệp Tinh nắm chặt tay, không nói gì, xoay người rời khỏi đây.
Trên đường phố, mọi người đủ hình dạng đang đi lại, trên bầu trời, vô số ánh sáng lóe lên, đây là Hàn Vân Tinh, không biết cách trái đất bao xa nữa.
Hắn ra khỏi trái đất và đến đây một mình, hy vọng sẽ giải quyết được ngày tận thế đen tối trên trái đất, nhưng giờ thì hy vọng đó đã hoàn toàn mất sạch.
“Hô!”
Đứng yên lặng một lúc, Diệp Tinh thở ra một hơi dài.
“Đã không sẵn lòng giúp đỡ, vậy thì mình chỉ có thể tự mình tìm ra giải pháp!”
Hắn dần dần bình tĩnh trở lại, liền sải bước đi đến một chỗ.
Kiếp trước Diệp Tinh cũng đã trải qua rất nhiều chuyện trong cuộc sống, không phải bởi vì chuyện này mà không gượng dậy nổi.
Chắc chắn không chỉ có một cách để giải quyết vấn đề, hắn cần tiếp tục tìm kiếm.
Đến khu vực trận truyền tống, Diệp Tinh đi thẳng từ Hàn Vân Tinh đến Thiên Ma Tinh thông qua trận truyền tống đặc biệt.
Toàn bộ Thiên Ma Tinh vô cùng khổng lồ, thậm chí có kích thước gấp ngàn lần Hàn Vân Tinh, cũng chính là gấp ba ngàn lần trái đất.
Toàn bộ tinh cầu trông ngập tràn một sắc đen, trên bầu trời, ba hằng tinh đang chíu rọi, phát ra ánh sáng mãnh liệt, nhưng tinh cầu này không hề nóng.
Nhiệt lượng do hằng tinh này tỏa ra không bằng nhiệt lượng trên trái đất.
Người đi bộ tới lui nối thành một dòng chảy bất tận, hiển nhiên còn sống động hơn cả Hàn Vân Tinh.
Đây là nơi mà bộ phận thế lực của gia tộc bất tử Kim Hồn sinh sống và cũng là tinh cầu hành chính của hệ Ngân Hà.
Hệ Ngân Hà được điều khiển bởi gia tộc bất tử Kim Hồn, gia tộc bất tử Kim Hồn đương nhiên có thế lực lớn nhất ở đây.
Ngay sau đó Diệp Tinh đã đến một tòa nhà cao to.
“Xin chào, thưa ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?” Ngay khi bước vào đó, một cô gái giống yêu tinh bước đến và mỉm cười.
“Tôi tới kiểm tra thân phận một chút.” Diệp Tinh nói thẳng.
“Kiểm tra thân phận?” Cô gái sửng sốt.
Thấy Diệp Tinh đã khá nhiều tuổi rồi, vậy mà vẫn chưa có thân phận riêng.
Nhưng tự nhiên cô ấy không thể nói gì, trực tiếp nói thẳng: “Thưa ngài, xin hãy đi theo tôi.”
Với sự giúp đỡ của cô gái yêu tinh, thân phận của Diệp Tinh đã được xử lý hoàn tất.
“Tinh hệ Ngân Hà.” Diệp Tinh nhìn một chiếc đồng hồ kỳ lạ trên tay, chiếc đồng hồ này trông giống như một viên thạch anh trong suốt, nhưng khi đặt lên tay, lại có thể nhanh chóng lộ ra những chi tiết, sau đó quấn lấy cổ tay.
Bật đồng hồ lên, có một thông tin rất cơ bản trên đó.
Diệp Tinh: Người tinh hệ Ngân Hà.
Số ID: 1331111111111111111111 ...
Tài khoản: 99990000 Thiên Lan tệ
Toàn bộ thân phận và tài khoản với đồng hồ đều được liên kết với nhau.
Số ID này tương tự như tài khoản WeChat trên trái đất, bạn bè có thể thêm số ID cho nhau và liên lạc dễ dàng cho dù ở khoảng cách xa.
Tay phải nắm chặt, trong tay Diệp Tinh xuất hiện một dãy số, là của Nguyên Lệ Văn.
Hắn hơi do dự, còn nói thêm.
Chương 340 Nâng cao trình độ thiên phú
“Bây giờ tìm một nơi để kiểm tra thiên phú dị năng hắc ám của mình đã!” Sau khi hoàn thành xác nhận thân phận, Diệp Tinh nhanh chóng tìm được một nơi để ở.
Vào trong phòng, hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, sau đó bắt đầu vận chuyển Ám Nguyên Quyết tu luyện.
Nếu muốn liên lạc với bất tử phủ chủ Kim Hồn, một là tìm kiếm quan hệ với các bất tử phủ chủ khác, hai là thể hiện thiên phú của mình, làm cho bất tử phủ chủ Kim Hồn coi trọng.
Diệp Tinh vận chuyển Ám Nguyên Quyết để hấp thụ linh lực.
Bùm!
Linh lực xung quanh cơ thể hắn đột nhiên quét tới, tốc độ vô cùng kinh người, đạt tới mức độ khủng khiếp!
“Tốc độ so với trước đây nhanh hơn nhiều, nhưng còn chưa tăng được gấp đôi, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Diệp Tinh trong mắt hiện lên một chút suy nghĩ.
Bốn phần năm khí lưu màu xám trong tâm trí hắn đã chuyển hóa trước đó, những khí lưu màu xám này còn nhiều hơn rất nhiều so với khi hắn phục chế thiên phú của Tôn Giai Di.
“Chẳng lẽ khí lưu màu xám phục chế cùng loại thiên phú sẽ xếp chồng lên nhau sao?” Diệp Tinh trong lòng thầm hỏi.
Giống như bỏ vào tay một ít cát, nhưng cát hòa tan trong nước, khí lưu màu xám phục chế ra cùng một loại thiên phú tương tự, sau đó dung hợp thành một thứ, nhưng thể tích không thay đổi nhiều.
“Không đúng, theo mức độ xếp chồng mà nói, rõ ràng là cũng không khớp.” Diệp Tinh nghĩ.
Nếu thực sự được xếp chồng lên nhau, che lấp đi một phần thiên phú của Tôn Giai Di, thì theo lý mà nói mức độ xếp chồng của hắn phải rất nhỏ, không gần bằng một nửa.
Hoặc có thể thiên phú mới được phục chế của hắn chỉ che lấp một phần nhỏ thiên phú của Tôn Giai Di.
“Chẳng lẽ là?”
Đột nhiên Diệp Tinh nghĩ đến một khả năng.
“Thiên phú hư vô lúc ẩn lúc hiện, đối với một số thứ mà nói, càng về hậu kỳ càng khó, có nâng cao thiên phú hay không là ở đây? Giả sử thên phú là 1 thì cần một lượng khí lưu màu xám nhất định mới tăng từ 1 lên 2 được, nhưng để tăng từ 2 lên 3, cần khí lưu màu xám có thể vượt qua số lượng nhất định trước đó!”
Nhiều thứ trở nên khó khăn khi tới hậu kỳ, lấy ví dụ đơn giản nhất, chẳng hạn như làm bài kiểm tra được 60, có thể đạt tới 90 điểm cần phải nỗ lực bằng tinh thần và thể lực nhất định, dễ dàng cải thiện được 30 điểm, nhưng nếu muốn tiếp tục cải thiện từng điểm một thì ước tính mồ hôi công sức cần phải cải thiện cũng sẽ tăng lên rất nhiều, ít nhất là hơn rất nhiều so với nỗ lực trước đó.
Khí lưu màu xám có liên quan đến sự tái sinh của Diệp Tinh, Diệp Tinh hoàn toàn không hiểu điều này, hắn không biết tại sao nó lại xuất hiện và tìm tòi trong suốt quá trình tu luyện.
Hắn lắc đầu ngừng suy nghĩ về vấn đề thiên phú này, Diệp Tinh vung tay phải, một quả cầu ánh sáng màu đen đã xuất hiện trước mặt, lúc này trên quả cầu ánh sáng màu đen cũng có chút dao động.
Ý thức chìm vào đó, và một số thông tin ngay lập tức được hiển thị.
“Sách cổ Huyền Hắc!” Một cái tên xuất hiện.
Đây chính là cách mà Tử Thược đã truyền cho Diệp Tinh công pháp tu luyện dị năng hắc ám cấp dưới hư không cảnh.
Giống như cường giả hư không cảnh không có mấy người, công pháp tu luyện hư không cảnh cũng không có nhiều bộ, đồ trong tay của Diệp Tinh coi như rất quý giá.
Đối với gia tộc bất tử Nguyên Lam, những công pháp này là dễ dàng có thể lấy ra một bộ, các công pháp vốn là có thể sao chép được.
Diệp Tinh trực tiếp vận chuyển sách cổ Huyền Hắc.
Đột nhiên, linh lực mạnh mẽ tiếp tục tiến vào cơ thể Diệp Tinh, với tốc độ đáng kinh ngạc.
“Còn thiếu một chút.” Diệp Tinh cảm thấy một chút, quơ quơ tay phải, rất nhiều linh quả cùng dược thảo đã xuất hiện ở trước mặt hắn!
Bùm!
Dưới sự vận chuyển của công pháp sách cổ Huyền Hắc, những linh quả và dược thảo này gần như hóa thành một luồng linh lực, liên tục tràn vào trong cơ thể Diệp Tinh.
Phải mất một giờ sau Diệp Tinh mới dừng lại được.
“Xứng đáng là công pháp đạo tắc cảnh, có công pháp này, mình đang tiến bộ nhanh hơn.”
Diệp Tinh cảm thấy thực lực của mình được gia tăng.
Sự vận chuyển công pháp tốt, giống như biến cơ thể thành một vật chứa lớn hơn, linh lực tự nhiên được hấp thu nhiều hơn, tốc độ tiến bộ cũng nhanh hơn.
Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Tinh lại lấy ra một quyển công pháp, đây là công pháp thuộc tính hỏa.
Trước đây hắn đều tu luyện Hỏa Tinh Quyết.
Công pháp mạnh nhất trong tám cây cột đen đều là những công pháp bình thường nhất của Thiên Huyền Cảnh, mà giờ đây nhẫn không gian của Diệp Tinh có một trăm loại công pháp đều là công pháp đỉnh cấp Thiên Huyền Cảnh.
“Trước đây hệ hỏa vẫn luôn bị cản trở ở bình cảnh, đổi một công pháp khác xem có thể đột phá được không?” Diệp Tinh hít sâu một hơi.
Tu luyện cảnh giới không dễ dàng đột phá, dị năng hắc ám của hắn thiên phú mạnh mẽ, đột phá tới Thiên Huyền Cảnh rất dễ dàng thực hiện, nhưng dị năng hệ hỏa lại không làm được.
“Xích Diệm Quyết!”
Vận chuyển đạo công pháp mới này, Diệp Tinh im lặng ngồi khoanh chân.
“Hửm? Hình như cảm ứng được rồi!”
Ánh mắt của hắn sáng lên, lúc trước vẫn luôn ở bình cảnh không cảm ứng được, giờ đây sau khi đổi một bộ công pháp lại lập tức sinh ra một chút dao động.
Diệp Tinh không dám dừng lại, vận chuyển từng lượt từng lượt, tiếp xúc với bình cảnh càng ngày càng sâu.
Một tiếng... hai tiếng....