Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29
Cả Chu Nguyệt và Ninh Giai kỳ cuống cuồng khi thấy đầu của Sở Y Lâm quấn một lớp băng gạt trắng, cả người dính toàn là máu.
Họ hoảng sợ chạy đến quanh người cô, hết vạch chỗ này lại xem chỗ kia, họ muốn kiếm tra xem cô có bị thương nào nữa không, sao lại nhiều máu thế này.
" Bác sĩ đã kiểm tra hết rồi, mình không sao hết, chỉ là cần phải ở lại quan sát thêm "
Cô nhìn hai cô gái trước mặt vì lo lắng cho mình đến sắp khóc thì trong lòng bỗng thấy ấm áp.
Không uổng cô sống lại thêm một kiếp, lại có được hai người bạn xứng đáng như vậy.
vietwriter.vn
Sở Y Lâm Nhìn hai người mỉm cười dịu dàng.
" Rốt cuộc cậu làm sao mà gặp tai nạn vậy "
" Phải đó, nhưng thật may là chị chỉ bị thương nhẹ "
Chu Nguyệt và Ninh Giai Kỳ lo lắng hỏi, lúc nghe được tin cô gặp tai nạn đã rất lo lắng, khi đến lại nhìn thấy một bộ dạng máu me này của cô thì họ đã bị dọa sợ đến tim cũng muốn nhảy ra ngoài.
" Hôm nay tớ cùng Lục Bá Đình đến thăm Ông nội Lục, lúc về thì xe bị nổ lốp dẫn đến mất lái nên đã đâm vào vách núi "
" Thật là... nguy hiểm quá "
" Bây giờ đã không sao rồi, nhưng mà cậu đó đem quần áo đến cho mình không "
" Có có, Lúc nãy em và Chị Chu Nguyệt ghé ngang nhà chị lấy giúp chị rồi đây " Ninh Giai Kỳ vừa nói tay vừa mở túi quần áo ra " Bay giờ chị muốn thay đồ sao?, em đến giúp chị nhé "
vietwriter.vn
Sở Y Lâm đã dặn Chu Nguyệt đêm đến giúp cô vài bộ quần áo để thay, cả người cô bây giờ không khác gì đi đóng phim kinh dị.
" Được, vậy làm phiền em rồi "
" Đây, em đỡ chị "
Ninh Giai kỳ cùng Sở Y Lâm vào WC thay đồ, Chu nguyệt thì ở bên ngoài sắp sếp ít đồ cá nhân lại cho Sở Y Lâm.1
,,Cốc cốc,,
Tiếng Gõ cửa bên ngoài vang lên, Chu Nguyệt bước đến mở cửa.
" Ngài Lục? "
Chu Nguyệt nhìn người đàn ông điển trai trước mắt, chân mày có chút cau lại, cô tuy không ghét anh ta, nhưng người đàn ông vô tình này lại khiến cho bạn thân của cô chịu không ít đau khổ, hôm nay lại gặp nạn ở chỗ anh ta, những điều này làm Chu Nguyệt không mấy thiện cảm với anh ta.
" Mời vào " Chu nguyệt vẻ mặt không mặn không nhạc mời Lục Bá Đình vào.
Lúc này Sở Y Lâm và Ninh Giai kỳ đã thay đồ xong, họ cùng cùng nhau bước ra.
" Lục tổng?" Sở Y Lâm bước trở lại giường của mình nhẹ nhàng ngồi xuống.
Nhìn Lục Bá Đình ngồi trên ghế sofa, lại liếc thấy vết thương trên cánh tay của anh đã được sử lý, sau đó là dời tầm mắt nhìn về phía Ninh Giai Kỳ.
Cô cũng không ngờ nam nữ chính lại gặp nhau trong tình cảnh này.
" Xin lỗi vì hôm nay đã khiến cô gặp nguy hiểm, mọi chi phí tôi đã thanh toán rồi và chuyện này mong cô sẽ giữ bí mật "
" Đương nhiên, còn về viện phí phải do anh chi trả rồi, tôi là ở chỗ của anh mới gặp nạn, không những vậy, tôi còn ở chỗ anh,,chịu thiệt,, anh nói xem, có nên bồi thường ít phí tổn tổn thất tinh thần cho tôi không,?"
"..."
Cả căn phòng chợt lặng im như tờ ----
Ninh Giai Kỳ và tất cả mọi người trong phòng đều biết, vị được gọi là Lục tổng kia chính là hôn phu của Sở Y Lâm
Nhưng... đây là cuộc đoái thoại giữa hai người đã có hôn ước với nhau sao? trông giống như là hai đối thủ đang bàn điều kiện với nhau hơn1
" Cô muốn gì cứ nói " Lục Bá Đình tâm tình lại không tốt, cô vậy mà lại sòng phẳng với anh như vậy, nhưng đây không phải là tác phong anh thường hay dùng sao?
" Hmm...khi nào tôi nghĩ ra mình muốn gì sẽ đến tìm anh " Sở Y Lâm nhìn anh cười trêu chọc " Lần trước cũng tính vào luôn đi "
" Vậy ngài còn việc gì nữa không? "
Sở Y Lâm lạnh nhạt hỏi, cô muốn để cho Ninh Giai kỳ thấy rằng, quan hệ giữa cô và Lục Bá Đình không tốt, nếu sau này Ninh Giai Kỳ có phát triển tình cảm cùng Lục Bá Đình thì sẽ không vì cô mà cảm thấy nặng lòng.
Anh nghe vậy thì mặt đen lại, cái người phụ nữ này lại lần nữa muốn đuổi anh?
Lục Bá Đình đứng dậy mang theo vẻ Mặt khó coi như ăn phải ớt mà rời khỏi phòng bệnh.
" Lục tổng đi thông thả "
" Lâm Lâm cậu ngầu quá " Chu Nguyệt vẻ mặt sảng khoái đưa ngón tay cái lên, "Vậy mà lại dám đuổi Lục Bá Đình sao "
" Anh ta cũng chẳng phải tổng thống, sao tớ lại không dám " Sở Y Lâm nhìn hai cô gái ngồi cạnh mình đắc ý nói.
" Chị, em nghe chị Chu Nguyệt nói, trước đây anh ta đối với chị rất tệ, hôm nay quả thật là như vậy, chị ở chỗ anh ta bị thương, vậy mà một câu hỏi thăm cũng không có, chỉ một câu xin lỗi là xong sao, lại còn bảo chị giữ bí mật, vậy nhất định là việc gặp tai nạn là do anh ta liên luỵ đến chị phải không,con người anh ta thật đáng ghét "
Ninh Giai Kỳ bất bình thây cho Sở Y Lâm cô tức giận nói ra một tràng, Chị Y Lâm của cô tốt như vậy, ai dám tổn thương chị ấy, thì người đó chính là kẻ thù của cô "
" Giai kỳ nói không sai, mình thấy cậu quyết định hủy hôn với anh ta là đúng rồi "
" Giai kỳ?... em lại ghét anh ta như vậy sao "
Sở Y Lâm thấy được thành kiến của Ninh giai kỳ đối với Lục Bá Đình thì có chút lo lắng.
Theo nguyên tác thì nữ chính cứu nam chính một mạng, sau đó nam chính mới yêu nữ chính, nhưng bây giờ mọi việc đã thay đổi, cô là người cứu nam chính, nữ chính lại trở thành bạn thân của cô, hơn nữa lại còn có thành kiến với nam chính!
Không được, sau này phải tìm cơ hội đẩy thuyền cho họ mới được.
" Đúng ạ, anh ta đối với chị không tốt. "
Họ hoảng sợ chạy đến quanh người cô, hết vạch chỗ này lại xem chỗ kia, họ muốn kiếm tra xem cô có bị thương nào nữa không, sao lại nhiều máu thế này.
" Bác sĩ đã kiểm tra hết rồi, mình không sao hết, chỉ là cần phải ở lại quan sát thêm "
Cô nhìn hai cô gái trước mặt vì lo lắng cho mình đến sắp khóc thì trong lòng bỗng thấy ấm áp.
Không uổng cô sống lại thêm một kiếp, lại có được hai người bạn xứng đáng như vậy.
vietwriter.vn
Sở Y Lâm Nhìn hai người mỉm cười dịu dàng.
" Rốt cuộc cậu làm sao mà gặp tai nạn vậy "
" Phải đó, nhưng thật may là chị chỉ bị thương nhẹ "
Chu Nguyệt và Ninh Giai Kỳ lo lắng hỏi, lúc nghe được tin cô gặp tai nạn đã rất lo lắng, khi đến lại nhìn thấy một bộ dạng máu me này của cô thì họ đã bị dọa sợ đến tim cũng muốn nhảy ra ngoài.
" Hôm nay tớ cùng Lục Bá Đình đến thăm Ông nội Lục, lúc về thì xe bị nổ lốp dẫn đến mất lái nên đã đâm vào vách núi "
" Thật là... nguy hiểm quá "
" Bây giờ đã không sao rồi, nhưng mà cậu đó đem quần áo đến cho mình không "
" Có có, Lúc nãy em và Chị Chu Nguyệt ghé ngang nhà chị lấy giúp chị rồi đây " Ninh Giai Kỳ vừa nói tay vừa mở túi quần áo ra " Bay giờ chị muốn thay đồ sao?, em đến giúp chị nhé "
vietwriter.vn
Sở Y Lâm đã dặn Chu Nguyệt đêm đến giúp cô vài bộ quần áo để thay, cả người cô bây giờ không khác gì đi đóng phim kinh dị.
" Được, vậy làm phiền em rồi "
" Đây, em đỡ chị "
Ninh Giai kỳ cùng Sở Y Lâm vào WC thay đồ, Chu nguyệt thì ở bên ngoài sắp sếp ít đồ cá nhân lại cho Sở Y Lâm.1
,,Cốc cốc,,
Tiếng Gõ cửa bên ngoài vang lên, Chu Nguyệt bước đến mở cửa.
" Ngài Lục? "
Chu Nguyệt nhìn người đàn ông điển trai trước mắt, chân mày có chút cau lại, cô tuy không ghét anh ta, nhưng người đàn ông vô tình này lại khiến cho bạn thân của cô chịu không ít đau khổ, hôm nay lại gặp nạn ở chỗ anh ta, những điều này làm Chu Nguyệt không mấy thiện cảm với anh ta.
" Mời vào " Chu nguyệt vẻ mặt không mặn không nhạc mời Lục Bá Đình vào.
Lúc này Sở Y Lâm và Ninh Giai kỳ đã thay đồ xong, họ cùng cùng nhau bước ra.
" Lục tổng?" Sở Y Lâm bước trở lại giường của mình nhẹ nhàng ngồi xuống.
Nhìn Lục Bá Đình ngồi trên ghế sofa, lại liếc thấy vết thương trên cánh tay của anh đã được sử lý, sau đó là dời tầm mắt nhìn về phía Ninh Giai Kỳ.
Cô cũng không ngờ nam nữ chính lại gặp nhau trong tình cảnh này.
" Xin lỗi vì hôm nay đã khiến cô gặp nguy hiểm, mọi chi phí tôi đã thanh toán rồi và chuyện này mong cô sẽ giữ bí mật "
" Đương nhiên, còn về viện phí phải do anh chi trả rồi, tôi là ở chỗ của anh mới gặp nạn, không những vậy, tôi còn ở chỗ anh,,chịu thiệt,, anh nói xem, có nên bồi thường ít phí tổn tổn thất tinh thần cho tôi không,?"
"..."
Cả căn phòng chợt lặng im như tờ ----
Ninh Giai Kỳ và tất cả mọi người trong phòng đều biết, vị được gọi là Lục tổng kia chính là hôn phu của Sở Y Lâm
Nhưng... đây là cuộc đoái thoại giữa hai người đã có hôn ước với nhau sao? trông giống như là hai đối thủ đang bàn điều kiện với nhau hơn1
" Cô muốn gì cứ nói " Lục Bá Đình tâm tình lại không tốt, cô vậy mà lại sòng phẳng với anh như vậy, nhưng đây không phải là tác phong anh thường hay dùng sao?
" Hmm...khi nào tôi nghĩ ra mình muốn gì sẽ đến tìm anh " Sở Y Lâm nhìn anh cười trêu chọc " Lần trước cũng tính vào luôn đi "
" Vậy ngài còn việc gì nữa không? "
Sở Y Lâm lạnh nhạt hỏi, cô muốn để cho Ninh Giai kỳ thấy rằng, quan hệ giữa cô và Lục Bá Đình không tốt, nếu sau này Ninh Giai Kỳ có phát triển tình cảm cùng Lục Bá Đình thì sẽ không vì cô mà cảm thấy nặng lòng.
Anh nghe vậy thì mặt đen lại, cái người phụ nữ này lại lần nữa muốn đuổi anh?
Lục Bá Đình đứng dậy mang theo vẻ Mặt khó coi như ăn phải ớt mà rời khỏi phòng bệnh.
" Lục tổng đi thông thả "
" Lâm Lâm cậu ngầu quá " Chu Nguyệt vẻ mặt sảng khoái đưa ngón tay cái lên, "Vậy mà lại dám đuổi Lục Bá Đình sao "
" Anh ta cũng chẳng phải tổng thống, sao tớ lại không dám " Sở Y Lâm nhìn hai cô gái ngồi cạnh mình đắc ý nói.
" Chị, em nghe chị Chu Nguyệt nói, trước đây anh ta đối với chị rất tệ, hôm nay quả thật là như vậy, chị ở chỗ anh ta bị thương, vậy mà một câu hỏi thăm cũng không có, chỉ một câu xin lỗi là xong sao, lại còn bảo chị giữ bí mật, vậy nhất định là việc gặp tai nạn là do anh ta liên luỵ đến chị phải không,con người anh ta thật đáng ghét "
Ninh Giai Kỳ bất bình thây cho Sở Y Lâm cô tức giận nói ra một tràng, Chị Y Lâm của cô tốt như vậy, ai dám tổn thương chị ấy, thì người đó chính là kẻ thù của cô "
" Giai kỳ nói không sai, mình thấy cậu quyết định hủy hôn với anh ta là đúng rồi "
" Giai kỳ?... em lại ghét anh ta như vậy sao "
Sở Y Lâm thấy được thành kiến của Ninh giai kỳ đối với Lục Bá Đình thì có chút lo lắng.
Theo nguyên tác thì nữ chính cứu nam chính một mạng, sau đó nam chính mới yêu nữ chính, nhưng bây giờ mọi việc đã thay đổi, cô là người cứu nam chính, nữ chính lại trở thành bạn thân của cô, hơn nữa lại còn có thành kiến với nam chính!
Không được, sau này phải tìm cơ hội đẩy thuyền cho họ mới được.
" Đúng ạ, anh ta đối với chị không tốt. "