Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 25
" hmm... Anh ấy không có ăn hiếp cháu, chỉ là...anh ấy cứ lạnh nhạt với cháu "
Sở Y Lâm vẻ mặt uất ức nói
Cô ngập ngừng như không dám nói ra, mắt lại đắc ý nhìn về phía Lục Bá Đình, cô lại muốn chọc tức hắn.
" Cái thằng bất hiếu này, cháu cứ như vậy thì khi nào mới định cho ông bồng chắc nội đây hả "
Ông nội Lục vừa mắng vừa vung một gậy đánh vào chân của Lục Bá Đình đau điếng khiến anh ta tay đang bưng chén trà cũng suýt nữa đổ ra ngoài.
vietwriter.vn
" Cháu...."
" Con con con, con làm sao " Ông nội Lục tức giận.
" Ây... ông nội đừng tức giận, đừng đánh mà, chỉ là hôm qua anh ấy đến nhà cháu ăn cơm, cháu còn tự mình nấu cho anh ấy, rất ngon đó ạ, vậy mà anh ấy không khen cháu... "
" Vậy sao, hôm qua nó đến nhà cháu ăn cơm sao, cháu còn tự mình nấu?, tốt tốt, như vậy rất tốt "
Ông nội Lục khi nghe Sở Y Lâm nói như vậy liền hết tức giận, xem ra quan hệ giữa bọn họ không tồi, ông còn nghĩ đứa cháu này sẽ như vậy sốt đời nữa, đã 28 tuổi rồi mà vẫn chưa chịu kết hôn, ông đã gấp muốn chết rồi.
Lục Bá Đình đưa ánh mắt đầy sát khí nhìn Sở Y Lâm, đang yên đang lành lại bị cô giáng cho một gậy, đúng là to gan mà.
vietwriter.vn
Hai người bọn họ ở lại cùng ông nội Lục đến tận chiều mới về.
Lúc đi ra cửa, Sở Y Lâm lại nắm lấy tay của Lục Bá Đình,
" Ông nội nhớ giữ gìn sức khỏe nhé chúng cháu về trước đây ạ, sau này có thời gian sẽ lại đến thăm ông " Sở Y Lâm vừa nói vừa vẫy tay chào với ông.
" Con cũng đi đây " Lục Bá Đình nói.
Sau đó hai người sánh bước cùng nhau đi ra xe.
Vì ông nội vẫn đang nhìn nên Lục Bá Đình mở cửa ghế phụ, giúp Sở Y Lâm an toàn ngồi vào, anh cũng ngồi vào và bắt đầu lái xe rời đi.
Lúc này đã là 6 giờ,trời cũng đã tối lại.
Trên xe vẫn là bầu không khí im lặng đến ngạt thở này, không ai nói ai câu nào. Lục Bá Đình vẫn im lặng lái xe.
Lúc vừa xuống dốc đèo thì,, pằng,, một tiếng súng vang lên, sau đó chiếc xe bị đảo liên tục rồi mất Lái, Lục Bá Đình vội đánh lái cho đầu xe đâm vào vách núi.
Vì xe vừa xuống đèo chạy với tốc độ không nhanh nên khi va chạm mạnh vào vách núi thì ngừng lại, phần đầu xe đã bốc khói.
Lục Bá Đình sau cơn chấn động thì đầu có chút Choáng váng, sau đó sực nhớ lại anh vội quay sang nhìn Sở Y Lâm.
Vì vách núi nằm phía bên phải, Sở Y Lâm cũng ngồi phía bên đó, nên khi va đập mạnh, cô ngất đi, đầu bị đập vào kính xe đã chảy ra ít máu.Anh tháo dây An toàn của mình ra và nhào người qua kiểm tra xem cô thế nào, sau đó cũng cởi dây an toàn cho cô ra,
Anh lo lắng lây người cô dậy.
" Sở Y Lâm, tỉnh lại "
Lục Bá Đình không biết vì sao khi thấy cô hôn mê bất tỉnh, máu chảy đầy mặt thì trong lòng anh như có một ngọt lửa đang thiêu đốt.
Tuy là đầu bị chảy máu nhưng vết thương không nặng, Sở Y Lâm từ từ mở mắt ra, ập vào mắt cô là gương mặt của Lục Bá Đình với vẻ lo lắng được phóng to trước mặt cô. Nhìn lầm không vậy, anh đang lo cho cô sao.
" Chuyện gì vậy?" Sở Y Lâm hỏi.
Nhưng chưa còn kịp biết được đáp án từ Lục Bá Đình thì tiến súng lại vang lên.
Anh vội ôm lấy Sở Y Lâm kéo cô nằm ra ghế sau để tránh đạn.
Bao vây cung quanh chiếc xe của họ là năm tên sát thủ cầm súng, bọn chúng liên tục nhắm vào kính xe mà bắn.
Lục Bá Đình lúc này lấy trong người ra một khẩu súng.
" Gọi cho Tiêu Hàn "
Anh để Sở Y Lâm nằm bên dưới thân mình, sau đó một tay chống xuống sàn xe, tay còn lại cầm súng hướng ra bên ngoài mà bắn.
Sở Y Lâm biết ý, liền đưa tay xuống mò mẫm vào quần anh tìm điện thoại, cảm thấy không có cô lại hướng lên phía trên sờ soạng. cuối cùng cũng tìm được, cô vội vàng gọi cứu viện.
Sắc mặt Lục Bá Đình lúc này toả ra sát khí, anh liên tục nổ súng giết chết ba tên sát thủ nhưng lúc này súng lại hết đạn mất.
Anh vội vàng hạ thấp thân mình xuống, trực tiếp đè lên người cô, ngay sau đó liền cảm nhận được cảm giác mềm mại...
Lại nhớ đến lúc nãy cô gái này cứ liên tục sờ soạng anh, khiến cho trái tim nhỏ nào nó của Lục Bá Đình bất giác đập thình thịch...
Ây da đã là lúc nào rồi.( lời tác giả)1
Sở Y Lâm những lúc như này, cô không còn để ý gì nữa đến tư thế ám muội kia, cô nằm bên dưới anh một chân bỗng co lên, xong lại đưa tay xuống kéo nhanh vạt váy mình lên.
"Cô... "
Lục Bá Đình kinh ngạc chau mày lại.
Sở Y Lâm vẻ mặt uất ức nói
Cô ngập ngừng như không dám nói ra, mắt lại đắc ý nhìn về phía Lục Bá Đình, cô lại muốn chọc tức hắn.
" Cái thằng bất hiếu này, cháu cứ như vậy thì khi nào mới định cho ông bồng chắc nội đây hả "
Ông nội Lục vừa mắng vừa vung một gậy đánh vào chân của Lục Bá Đình đau điếng khiến anh ta tay đang bưng chén trà cũng suýt nữa đổ ra ngoài.
vietwriter.vn
" Cháu...."
" Con con con, con làm sao " Ông nội Lục tức giận.
" Ây... ông nội đừng tức giận, đừng đánh mà, chỉ là hôm qua anh ấy đến nhà cháu ăn cơm, cháu còn tự mình nấu cho anh ấy, rất ngon đó ạ, vậy mà anh ấy không khen cháu... "
" Vậy sao, hôm qua nó đến nhà cháu ăn cơm sao, cháu còn tự mình nấu?, tốt tốt, như vậy rất tốt "
Ông nội Lục khi nghe Sở Y Lâm nói như vậy liền hết tức giận, xem ra quan hệ giữa bọn họ không tồi, ông còn nghĩ đứa cháu này sẽ như vậy sốt đời nữa, đã 28 tuổi rồi mà vẫn chưa chịu kết hôn, ông đã gấp muốn chết rồi.
Lục Bá Đình đưa ánh mắt đầy sát khí nhìn Sở Y Lâm, đang yên đang lành lại bị cô giáng cho một gậy, đúng là to gan mà.
vietwriter.vn
Hai người bọn họ ở lại cùng ông nội Lục đến tận chiều mới về.
Lúc đi ra cửa, Sở Y Lâm lại nắm lấy tay của Lục Bá Đình,
" Ông nội nhớ giữ gìn sức khỏe nhé chúng cháu về trước đây ạ, sau này có thời gian sẽ lại đến thăm ông " Sở Y Lâm vừa nói vừa vẫy tay chào với ông.
" Con cũng đi đây " Lục Bá Đình nói.
Sau đó hai người sánh bước cùng nhau đi ra xe.
Vì ông nội vẫn đang nhìn nên Lục Bá Đình mở cửa ghế phụ, giúp Sở Y Lâm an toàn ngồi vào, anh cũng ngồi vào và bắt đầu lái xe rời đi.
Lúc này đã là 6 giờ,trời cũng đã tối lại.
Trên xe vẫn là bầu không khí im lặng đến ngạt thở này, không ai nói ai câu nào. Lục Bá Đình vẫn im lặng lái xe.
Lúc vừa xuống dốc đèo thì,, pằng,, một tiếng súng vang lên, sau đó chiếc xe bị đảo liên tục rồi mất Lái, Lục Bá Đình vội đánh lái cho đầu xe đâm vào vách núi.
Vì xe vừa xuống đèo chạy với tốc độ không nhanh nên khi va chạm mạnh vào vách núi thì ngừng lại, phần đầu xe đã bốc khói.
Lục Bá Đình sau cơn chấn động thì đầu có chút Choáng váng, sau đó sực nhớ lại anh vội quay sang nhìn Sở Y Lâm.
Vì vách núi nằm phía bên phải, Sở Y Lâm cũng ngồi phía bên đó, nên khi va đập mạnh, cô ngất đi, đầu bị đập vào kính xe đã chảy ra ít máu.Anh tháo dây An toàn của mình ra và nhào người qua kiểm tra xem cô thế nào, sau đó cũng cởi dây an toàn cho cô ra,
Anh lo lắng lây người cô dậy.
" Sở Y Lâm, tỉnh lại "
Lục Bá Đình không biết vì sao khi thấy cô hôn mê bất tỉnh, máu chảy đầy mặt thì trong lòng anh như có một ngọt lửa đang thiêu đốt.
Tuy là đầu bị chảy máu nhưng vết thương không nặng, Sở Y Lâm từ từ mở mắt ra, ập vào mắt cô là gương mặt của Lục Bá Đình với vẻ lo lắng được phóng to trước mặt cô. Nhìn lầm không vậy, anh đang lo cho cô sao.
" Chuyện gì vậy?" Sở Y Lâm hỏi.
Nhưng chưa còn kịp biết được đáp án từ Lục Bá Đình thì tiến súng lại vang lên.
Anh vội ôm lấy Sở Y Lâm kéo cô nằm ra ghế sau để tránh đạn.
Bao vây cung quanh chiếc xe của họ là năm tên sát thủ cầm súng, bọn chúng liên tục nhắm vào kính xe mà bắn.
Lục Bá Đình lúc này lấy trong người ra một khẩu súng.
" Gọi cho Tiêu Hàn "
Anh để Sở Y Lâm nằm bên dưới thân mình, sau đó một tay chống xuống sàn xe, tay còn lại cầm súng hướng ra bên ngoài mà bắn.
Sở Y Lâm biết ý, liền đưa tay xuống mò mẫm vào quần anh tìm điện thoại, cảm thấy không có cô lại hướng lên phía trên sờ soạng. cuối cùng cũng tìm được, cô vội vàng gọi cứu viện.
Sắc mặt Lục Bá Đình lúc này toả ra sát khí, anh liên tục nổ súng giết chết ba tên sát thủ nhưng lúc này súng lại hết đạn mất.
Anh vội vàng hạ thấp thân mình xuống, trực tiếp đè lên người cô, ngay sau đó liền cảm nhận được cảm giác mềm mại...
Lại nhớ đến lúc nãy cô gái này cứ liên tục sờ soạng anh, khiến cho trái tim nhỏ nào nó của Lục Bá Đình bất giác đập thình thịch...
Ây da đã là lúc nào rồi.( lời tác giả)1
Sở Y Lâm những lúc như này, cô không còn để ý gì nữa đến tư thế ám muội kia, cô nằm bên dưới anh một chân bỗng co lên, xong lại đưa tay xuống kéo nhanh vạt váy mình lên.
"Cô... "
Lục Bá Đình kinh ngạc chau mày lại.