Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14
Sở Y Lâm hoảng hốt, như vậy là vẫn còn người ở bên trong nhưng chắc đã bất tỉnh, cô vội lấy điện thoại gọi cấp cứu và thét lên, tay liên tục đập thật mạnh vào cửa xe nhầm muốn gọi người bên trong tỉnh dậy.
" Có người bên trong phải không? trả lời tôi đi "
" Tỉnh dậy đi " trong lòng cô nóng như lửa đốt.
Không thể chờ được nữa, Sở Y Lâm nhìn xung quanh tìm kiếm, cô vội nhặt lên một tảng đá to vừa đủ nặng để đập vỡ cửa kính.
,, bộp bộp bộp,,kính rất dầy và chắc, vài cái đầu tiên, cửa kính chỉ xuất hiện vài vết xước, tiếp tục,, bộp bộp bộp,, liên tục Vang lên.
vietwriter.vn
Bên trong xe, người đàn ông ngồi ở ghế lái, chân mày rậm rạp khẽ nhíu lại vì nghe được tiếng động mạnh ở bên ngoài nhưng mắt vẫn không thể mở ra.
Bên ngoài Sở Y Lâm vẫn kiên trì, cô nắm thật chặt tảng đá dồn hết sức lực vào mỗi lần đập, đến khi hai tay cô vì ma sát với tảng đá mà rướm máu, cô bắt đầu thở dốc vì mệt, lúc này của kính đã xuất hiện vết nứt.
Cô thấy vậy liền lấy lại tinh thần,không quan tâm đến những đầu ngón tay đã bật máu,tiếp tục đập vào cửa kính.
,, Choang,, tiếng cuối tuần cửa kính cũng vỡ ra, cô vội buôn hòn đá trong tay xuống lao vào trong cửa kính đưa tay mở khóa cửa xe, lúc vô tình lại bị mảnh kính găm vào tay khiến Cô nhăn mặt đau đớn
Sau khi mở được cửa, thấy người đàn ông gục đầu vào vô lăng, cô vội kiểm tra tình trạng của người bên trong,
" Anh gì ơi, tỉnh lại đi "
Sở Y Lâm đưa tay vỗ vào khuôn mặt dính đầy máu của người đàn ông.
Máu từ trên đầu chảy xuống, chắc vì bị va đập mạnh nên mới thế.
vietwriter.vn
Sở Y Lâm khoác tay anh ta lên vai mình, sau đó kè hắn ra ngoài, dáng người anh ta cao lớn, vì vậy khi vừa đỡ được anh ta ra ngoài thì cô và hắn cùng nhau ngã xuống mặt đất.
Cô vội ngồi dậy lay hoay kiểm tra viết thương trên người hắn, chỉ bị thương ở phần đầu.
Sở Y Lâm chạy về xe mình sau đó là quay lại trên tay xách theo một hộp cứu thương.
Cô đi đến sơ cứu cho hắn, khi dùng bông băng lau đi vết máu trên mặt thì...!!!
" Sao lại là anh ta "
Cô đứng hình vài giây, nhưng sau đó gạc bỏ mọi suy nghĩ sang một bên giúp anh ta cầm máu.
Lúc này Lục Bá Đình bất ngờ tỉnh lại, hai mắt anh ta mở trừng nắm chặt lấy tay của Sở Y Lâm.
"..... "
Sở Y Lâm bị hành động này của hắn làm cho bất ngờ, nhất thời không biết nói gì, bốn mắt nhìn Nhau.
" Nằm yên " cô nói.
" Cô... "
Lục Bá Đình vừa định nói gì đó nhưng lại đau đớn nhăn mặt, đành nằm yên để cô băng bó
Lúc nãy khi hai người nhìn nhau, ánh mắt Sở Y Lâm vừa xoẹt qua chút bối rối nhưng đã nhanh chóng trở nên tỉnh lặng.
- Mình đã hiểu vì sao Sở Y Lâm của trước kia lại si mê anh ta như vậy rồi, đúng là,, yêu nghiệt,, -1
" Là cô cứu tôi? "
Lục Bá Đình buông tay cô ra nhìn thẳng vào cô mà hỏi.
" Anh mù à? không thấy tôi đang băng bó giúp anh sao? "1
"..... "
Cô lạnh nhạt trả lời,đã giúp hắn băng lại vết thương xong.
Lục Bá Đình ngồi dậy, mặt đen lại, mắt nhìn chằm chằm vào Sở Y Lâm, trước giờ chưa có ai dám nói chuyện với hắn như vậy, nếu có chắc đã xuống đất ngủ với giun hết rồi.1
Sở Y Lâm sau khi thấy hắn có lẽ đã không sao, cô đang định quay đi thì bắt gặp biểu cảm khó ở của Lục Bá Đình nhìn mình.
" Cái biểu cảm muốn ăn tươi nuốt sống người khác của anh là sao đây? tôi vừa mới cứu anh xong đó "
Cô biết hắn là bị câu nói của cô chọc giận, gương mặt xinh đẹp nhưng thần sắc lãnh đạm của cô vừa nói lời chăm chọc hắn vừa tự mình xử lý vết thương trên tay, cô mặt không biến sắc rút mảnh kính trong tay ra.
" Tôi đây chính là Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng, cũng đâu có bắt anh lấy thân báo đáp, anh ra vẻ uất ức cái gì, còn không cảm ơn được một tiếng "
Sở Y Lâm hờ hững nói, cố tình chọc tức hắn.
Khi Lục Bá Đình nhìn đến vết thương trên tay của Sở Y Lâm, lại nhìn về hòn đá dính đầy nằm ở cạnh cửa xe thì hắn đã hiểu.
Cô là vì muốn cứu hắn nên mới bị thương,
lửa giận trong lòng đã hạ xuống.1
Sau đó thì xe cứu thương cũng tới, Sở Y Lâm thấy không còn việc gì liền quay đi, bỗng sau lưng Vang lên giọng nói trầm thấp
" Cảm ơn "
Sở Y Lâm cũng không quay đầu lại, một đường đi thẳng về xe mình.
Còn Lục Bá Đình, sau khi ngồi lên xe cứu thương đi đến bệnh viện viện, anh nhìn ra sau thì thấy xe của Sở Y Lâm cũng chạy vào theo.
Không phải lúc nãy còn chọc tức hắn sao? giờ lại lẽo đẽo chạy theo.
Trên gương mặt hắn lại hiện ra vẻ chán ghét, lần trước ở quán bar hắn cảm thấy hình như cô ta có chút khác.
Mấy hôm liền không đến tìm hắn nữa, hôm nay lại làm ra vẻ lạnh nhạt với hắn, xem ra chỉ là đang giả vờ, là muốn dùng chiêu lạc mềm buộc chặt đây mà.1
Chắc lần này cô sẽ lấy lý do cứu anh, bắt anh ta phải nợ ân tình,dùng nó để trối buộc anh.1
" Có người bên trong phải không? trả lời tôi đi "
" Tỉnh dậy đi " trong lòng cô nóng như lửa đốt.
Không thể chờ được nữa, Sở Y Lâm nhìn xung quanh tìm kiếm, cô vội nhặt lên một tảng đá to vừa đủ nặng để đập vỡ cửa kính.
,, bộp bộp bộp,,kính rất dầy và chắc, vài cái đầu tiên, cửa kính chỉ xuất hiện vài vết xước, tiếp tục,, bộp bộp bộp,, liên tục Vang lên.
vietwriter.vn
Bên trong xe, người đàn ông ngồi ở ghế lái, chân mày rậm rạp khẽ nhíu lại vì nghe được tiếng động mạnh ở bên ngoài nhưng mắt vẫn không thể mở ra.
Bên ngoài Sở Y Lâm vẫn kiên trì, cô nắm thật chặt tảng đá dồn hết sức lực vào mỗi lần đập, đến khi hai tay cô vì ma sát với tảng đá mà rướm máu, cô bắt đầu thở dốc vì mệt, lúc này của kính đã xuất hiện vết nứt.
Cô thấy vậy liền lấy lại tinh thần,không quan tâm đến những đầu ngón tay đã bật máu,tiếp tục đập vào cửa kính.
,, Choang,, tiếng cuối tuần cửa kính cũng vỡ ra, cô vội buôn hòn đá trong tay xuống lao vào trong cửa kính đưa tay mở khóa cửa xe, lúc vô tình lại bị mảnh kính găm vào tay khiến Cô nhăn mặt đau đớn
Sau khi mở được cửa, thấy người đàn ông gục đầu vào vô lăng, cô vội kiểm tra tình trạng của người bên trong,
" Anh gì ơi, tỉnh lại đi "
Sở Y Lâm đưa tay vỗ vào khuôn mặt dính đầy máu của người đàn ông.
Máu từ trên đầu chảy xuống, chắc vì bị va đập mạnh nên mới thế.
vietwriter.vn
Sở Y Lâm khoác tay anh ta lên vai mình, sau đó kè hắn ra ngoài, dáng người anh ta cao lớn, vì vậy khi vừa đỡ được anh ta ra ngoài thì cô và hắn cùng nhau ngã xuống mặt đất.
Cô vội ngồi dậy lay hoay kiểm tra viết thương trên người hắn, chỉ bị thương ở phần đầu.
Sở Y Lâm chạy về xe mình sau đó là quay lại trên tay xách theo một hộp cứu thương.
Cô đi đến sơ cứu cho hắn, khi dùng bông băng lau đi vết máu trên mặt thì...!!!
" Sao lại là anh ta "
Cô đứng hình vài giây, nhưng sau đó gạc bỏ mọi suy nghĩ sang một bên giúp anh ta cầm máu.
Lúc này Lục Bá Đình bất ngờ tỉnh lại, hai mắt anh ta mở trừng nắm chặt lấy tay của Sở Y Lâm.
"..... "
Sở Y Lâm bị hành động này của hắn làm cho bất ngờ, nhất thời không biết nói gì, bốn mắt nhìn Nhau.
" Nằm yên " cô nói.
" Cô... "
Lục Bá Đình vừa định nói gì đó nhưng lại đau đớn nhăn mặt, đành nằm yên để cô băng bó
Lúc nãy khi hai người nhìn nhau, ánh mắt Sở Y Lâm vừa xoẹt qua chút bối rối nhưng đã nhanh chóng trở nên tỉnh lặng.
- Mình đã hiểu vì sao Sở Y Lâm của trước kia lại si mê anh ta như vậy rồi, đúng là,, yêu nghiệt,, -1
" Là cô cứu tôi? "
Lục Bá Đình buông tay cô ra nhìn thẳng vào cô mà hỏi.
" Anh mù à? không thấy tôi đang băng bó giúp anh sao? "1
"..... "
Cô lạnh nhạt trả lời,đã giúp hắn băng lại vết thương xong.
Lục Bá Đình ngồi dậy, mặt đen lại, mắt nhìn chằm chằm vào Sở Y Lâm, trước giờ chưa có ai dám nói chuyện với hắn như vậy, nếu có chắc đã xuống đất ngủ với giun hết rồi.1
Sở Y Lâm sau khi thấy hắn có lẽ đã không sao, cô đang định quay đi thì bắt gặp biểu cảm khó ở của Lục Bá Đình nhìn mình.
" Cái biểu cảm muốn ăn tươi nuốt sống người khác của anh là sao đây? tôi vừa mới cứu anh xong đó "
Cô biết hắn là bị câu nói của cô chọc giận, gương mặt xinh đẹp nhưng thần sắc lãnh đạm của cô vừa nói lời chăm chọc hắn vừa tự mình xử lý vết thương trên tay, cô mặt không biến sắc rút mảnh kính trong tay ra.
" Tôi đây chính là Mỹ Nhân Cứu Anh Hùng, cũng đâu có bắt anh lấy thân báo đáp, anh ra vẻ uất ức cái gì, còn không cảm ơn được một tiếng "
Sở Y Lâm hờ hững nói, cố tình chọc tức hắn.
Khi Lục Bá Đình nhìn đến vết thương trên tay của Sở Y Lâm, lại nhìn về hòn đá dính đầy nằm ở cạnh cửa xe thì hắn đã hiểu.
Cô là vì muốn cứu hắn nên mới bị thương,
lửa giận trong lòng đã hạ xuống.1
Sau đó thì xe cứu thương cũng tới, Sở Y Lâm thấy không còn việc gì liền quay đi, bỗng sau lưng Vang lên giọng nói trầm thấp
" Cảm ơn "
Sở Y Lâm cũng không quay đầu lại, một đường đi thẳng về xe mình.
Còn Lục Bá Đình, sau khi ngồi lên xe cứu thương đi đến bệnh viện viện, anh nhìn ra sau thì thấy xe của Sở Y Lâm cũng chạy vào theo.
Không phải lúc nãy còn chọc tức hắn sao? giờ lại lẽo đẽo chạy theo.
Trên gương mặt hắn lại hiện ra vẻ chán ghét, lần trước ở quán bar hắn cảm thấy hình như cô ta có chút khác.
Mấy hôm liền không đến tìm hắn nữa, hôm nay lại làm ra vẻ lạnh nhạt với hắn, xem ra chỉ là đang giả vờ, là muốn dùng chiêu lạc mềm buộc chặt đây mà.1
Chắc lần này cô sẽ lấy lý do cứu anh, bắt anh ta phải nợ ân tình,dùng nó để trối buộc anh.1