Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35
Sau tiếng rên dài Quý Sênh cao trào lần cuối rồi ngất đi trong lòng Nam Cung Thần, hắn thở dài ôn nhu ôm cậu vào phòng tắm.
" Bé yêu" Hắn gọi cậu bằng chất giọng nhẹ nhàn.
Mơ mơ màng màng Quý Sênh vô thức dán sát vào hắn" ưm~~ em mệt"
Nếu có thể thấy thanh sát thương thì trên đầu hắn máu sẽ về o ngay!! Cậu quả thật trộm mất trái tim hắn mà giấu rồi. Cầm bàn tay nhỏ nhắn lên hôn nhẹ hắn lấy một cái vòng làm bằng ngọc có hai cái chuông bạc nhỏ đeo vào, nó lại vừa y tay của câu như sinh ra là dành cho cậu vậy.
" Bé yêu anh xin lỗi em, anh sẽ bù đắp tất cả và bảo vệ em một đời, trừ khi anh chết nếu không sẽ chẳng kẻ nào dụng đến một sợ tóc của em" Hắn đầy u buồn mà nói.
Buổi sáng hôm sau Quý Sênh vừa dậy liền bị trận đau nhứt đến ngồi không nổi còn hung thủ hại cậu thì vẫn còn ôm cậu ngủ ngon lành, dù có hơi dỗi vì hắn làm quá trớn nhưng cậu đã quen rồi, Nam Cung Thần như thế mới đúng là Nam Cung Thần của cậu nếu hắn chỉ làm 1 lần rồi nghỉ cậu thật sự nghĩ hắn bị ai đó giả mạo. Khuôn mặt khi ngủ của hắn bình yên đến lạ Quý Sênh không nhịn nổi mà nhớ về lần cuối cùng gặp mặt ở kiếp trước, cậu nhớ khuôn mặt tuấn mỹ này đã bị một vết rạch rất dài gần như cả mặt trái đã bị hủy!! Hắn ở thời điểm hơn 30 cũng rất khác so với giờ, hắn ở thời điểm này đã có nét rất trưởng thành nhưng đó là điều hiển nhiên.
Sống trong danh gia không sớm trưởng thành chỉ có thể chết trong tay kẻ khác, còn về khuôn mặt kiếp trước ngoài vẻ trưởng thành và chính chắn thì còn vẻ cô tịch và tàn bạo.....
Leng keng!!!
" Hả cái này?" Quý Sênh bị tiếng chuông bạc làm giật mình.
Cậu không để ý từ khi nào nó xuất hiện trên tay mình, cố lục lại ký ức đêm qua thì chỉ nhớ đoạn hắn đeo lên tay cậu thôi và hình như còn nói gì đó nhưng do quá mệt cộng buồn ngủ nên cậu đã bỏ qua. Nhìn cái vòng đẹp mắt Quý Sênh thích thú đùa nghịch với cái chuông.
Đôi tay ôm eo cậu kéo xuống" Em thích lắm à"
" Ân, nhưng nó là ý nghĩa gì thế? Trông nó đã có từ rất lâu rồi" Cậu vui vẻ gật đầu.
Nam Cung Thần bật cười đưa tay mình lên, trên cổ tay hắn cũng có một chiếc chỉ là không làm chuông mà mạ bạc lên rất tinh xảo, hoa văn rồng phụng giống đến từng chi tiết.
" Cái này là vòng phu thê, nó từ đời tổ tiên anh đã lưu đến nay, một khi đã đeo vòng thì có là ai cũng sẽ là người kế thừa và thiếu phu nhân tương lại"
Nghe thế Quý Sênh nhìn cái vòng đầy quý trong, trong đầu cậu đột nhiên nhớ đến hình như trước giờ không thấy hắn đeo.
" Sao lúc trước không thấy anh đeo?"
" Do anh là độc đinh, người kế thừa chỉ có một thì dù anh có đeo hay không cũng vậy thôi vả lại đeo nó khá là vướng lại phiền nên anh đã cất đi" Hắn thản nhiên nói bảo vật gia truyền vướng víu.
Nghe xong cậu chỉ hi vọng lời này đừng đến tai Nam Cung Khánh nếu không khả năng ông tức nổ phổi rất cao!! Car hai tình tình tứ tứ đến tận khi cửa có người gõ mới nhớ lại dưới nhà có người đợi.
" Thần ca~~ anh xuống ăn sáng đi Na Na đặc biệt chuẩn bị cho anh" An Na nũng nịu gọi
Sắc mặt Quý Sênh đanh lại nhìn Nam Cung Thần với vẻ mặt " Anh mà dám ăn thì em chết cho anh coi"
" Tôi không hứng thú, Cút!!" Hắn lớn tiếng, ai chứ hắn cũng sợ cậu giận lắm à nha.
An Na bên ngoài không cam tâm, cô đã thức sớm để chuẩn bị sao có thể bỏ không" Anh dậy ăn chút gì đi, em đã cất coing chuẩn bị mà coi như là cho em chút niềm vui"
Càng nghe càng không thuận tai Quý Sênh tức đến hai mắt đỏ hoe" Cô An Na bữa sáng của chồng tôi chưa đến lực cô lo!! Mời xéo đi cho vợ chồng tôi đẹp trời"
" Anh.... Thần ca.. hức Na Na chỉ muốn làm đồ ăn cho anh thôi mà.. anh Quý quá đáng lắm" An Na vừa tức vừa hận, đêm qua cô ta muốn lên phòng tìm Nam Cung Thần nhưng xu cái là cả biệt phủ này quá rộng nên đợi buổi sáng nhanh chòng làm đồ ăn chờ hắn xuống.
Thấy cậu có xu hướng sắp rơi lệ Nam Cung Thần nhanh chóng dỗ ngọt, ai khóc thì kệ có khóc đổ đầy một biển hắn cũng không quan tâm nhưng bé yêu của hắn mà rơi lệ thì tới công chuyện với hắn.
" Sênh nhi ngoan không khóc, anh chỉ yêu mình em trái tim cũng đưa em.giữ còn gì, con người đâu ai có hai trái tim đâu bé yêu"
Cậu dựa vào lòng hắn" Tạm tin anh"
Hắn phì cười ôm cậu đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà, ngoài phòng An Na vẫn đứng đó đến khi thấy cửa mở lòng vui như nở hoa nhưng hoa đã tàn ngay khi thấy trên tay hắn là Quý Sênh!! Cậu chán ghét nhin cô gái bằng tuổi bình.
Kiếp trước cô không biết ghen ghét gì mà mấy lần đẩy cậu vào hố chết tuy thoát nhưng cậu vẫn nhớ!!!
" Cô An Na phiền cô tránh ra cho vợ chồng tôi đi" Nam Cung Thần khó chịu vì thứ hàng cấp 3 này.
Nếu không phải vì Quý Sênh muốn tự tay giết hắn đã sớm tiển cô lên đường, An Na mặt đầy nước mắt muốn nói hì đó lại bị cái nhìn đầy sát khí dọa đành tránh ra
" Bé yêu" Hắn gọi cậu bằng chất giọng nhẹ nhàn.
Mơ mơ màng màng Quý Sênh vô thức dán sát vào hắn" ưm~~ em mệt"
Nếu có thể thấy thanh sát thương thì trên đầu hắn máu sẽ về o ngay!! Cậu quả thật trộm mất trái tim hắn mà giấu rồi. Cầm bàn tay nhỏ nhắn lên hôn nhẹ hắn lấy một cái vòng làm bằng ngọc có hai cái chuông bạc nhỏ đeo vào, nó lại vừa y tay của câu như sinh ra là dành cho cậu vậy.
" Bé yêu anh xin lỗi em, anh sẽ bù đắp tất cả và bảo vệ em một đời, trừ khi anh chết nếu không sẽ chẳng kẻ nào dụng đến một sợ tóc của em" Hắn đầy u buồn mà nói.
Buổi sáng hôm sau Quý Sênh vừa dậy liền bị trận đau nhứt đến ngồi không nổi còn hung thủ hại cậu thì vẫn còn ôm cậu ngủ ngon lành, dù có hơi dỗi vì hắn làm quá trớn nhưng cậu đã quen rồi, Nam Cung Thần như thế mới đúng là Nam Cung Thần của cậu nếu hắn chỉ làm 1 lần rồi nghỉ cậu thật sự nghĩ hắn bị ai đó giả mạo. Khuôn mặt khi ngủ của hắn bình yên đến lạ Quý Sênh không nhịn nổi mà nhớ về lần cuối cùng gặp mặt ở kiếp trước, cậu nhớ khuôn mặt tuấn mỹ này đã bị một vết rạch rất dài gần như cả mặt trái đã bị hủy!! Hắn ở thời điểm hơn 30 cũng rất khác so với giờ, hắn ở thời điểm này đã có nét rất trưởng thành nhưng đó là điều hiển nhiên.
Sống trong danh gia không sớm trưởng thành chỉ có thể chết trong tay kẻ khác, còn về khuôn mặt kiếp trước ngoài vẻ trưởng thành và chính chắn thì còn vẻ cô tịch và tàn bạo.....
Leng keng!!!
" Hả cái này?" Quý Sênh bị tiếng chuông bạc làm giật mình.
Cậu không để ý từ khi nào nó xuất hiện trên tay mình, cố lục lại ký ức đêm qua thì chỉ nhớ đoạn hắn đeo lên tay cậu thôi và hình như còn nói gì đó nhưng do quá mệt cộng buồn ngủ nên cậu đã bỏ qua. Nhìn cái vòng đẹp mắt Quý Sênh thích thú đùa nghịch với cái chuông.
Đôi tay ôm eo cậu kéo xuống" Em thích lắm à"
" Ân, nhưng nó là ý nghĩa gì thế? Trông nó đã có từ rất lâu rồi" Cậu vui vẻ gật đầu.
Nam Cung Thần bật cười đưa tay mình lên, trên cổ tay hắn cũng có một chiếc chỉ là không làm chuông mà mạ bạc lên rất tinh xảo, hoa văn rồng phụng giống đến từng chi tiết.
" Cái này là vòng phu thê, nó từ đời tổ tiên anh đã lưu đến nay, một khi đã đeo vòng thì có là ai cũng sẽ là người kế thừa và thiếu phu nhân tương lại"
Nghe thế Quý Sênh nhìn cái vòng đầy quý trong, trong đầu cậu đột nhiên nhớ đến hình như trước giờ không thấy hắn đeo.
" Sao lúc trước không thấy anh đeo?"
" Do anh là độc đinh, người kế thừa chỉ có một thì dù anh có đeo hay không cũng vậy thôi vả lại đeo nó khá là vướng lại phiền nên anh đã cất đi" Hắn thản nhiên nói bảo vật gia truyền vướng víu.
Nghe xong cậu chỉ hi vọng lời này đừng đến tai Nam Cung Khánh nếu không khả năng ông tức nổ phổi rất cao!! Car hai tình tình tứ tứ đến tận khi cửa có người gõ mới nhớ lại dưới nhà có người đợi.
" Thần ca~~ anh xuống ăn sáng đi Na Na đặc biệt chuẩn bị cho anh" An Na nũng nịu gọi
Sắc mặt Quý Sênh đanh lại nhìn Nam Cung Thần với vẻ mặt " Anh mà dám ăn thì em chết cho anh coi"
" Tôi không hứng thú, Cút!!" Hắn lớn tiếng, ai chứ hắn cũng sợ cậu giận lắm à nha.
An Na bên ngoài không cam tâm, cô đã thức sớm để chuẩn bị sao có thể bỏ không" Anh dậy ăn chút gì đi, em đã cất coing chuẩn bị mà coi như là cho em chút niềm vui"
Càng nghe càng không thuận tai Quý Sênh tức đến hai mắt đỏ hoe" Cô An Na bữa sáng của chồng tôi chưa đến lực cô lo!! Mời xéo đi cho vợ chồng tôi đẹp trời"
" Anh.... Thần ca.. hức Na Na chỉ muốn làm đồ ăn cho anh thôi mà.. anh Quý quá đáng lắm" An Na vừa tức vừa hận, đêm qua cô ta muốn lên phòng tìm Nam Cung Thần nhưng xu cái là cả biệt phủ này quá rộng nên đợi buổi sáng nhanh chòng làm đồ ăn chờ hắn xuống.
Thấy cậu có xu hướng sắp rơi lệ Nam Cung Thần nhanh chóng dỗ ngọt, ai khóc thì kệ có khóc đổ đầy một biển hắn cũng không quan tâm nhưng bé yêu của hắn mà rơi lệ thì tới công chuyện với hắn.
" Sênh nhi ngoan không khóc, anh chỉ yêu mình em trái tim cũng đưa em.giữ còn gì, con người đâu ai có hai trái tim đâu bé yêu"
Cậu dựa vào lòng hắn" Tạm tin anh"
Hắn phì cười ôm cậu đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà, ngoài phòng An Na vẫn đứng đó đến khi thấy cửa mở lòng vui như nở hoa nhưng hoa đã tàn ngay khi thấy trên tay hắn là Quý Sênh!! Cậu chán ghét nhin cô gái bằng tuổi bình.
Kiếp trước cô không biết ghen ghét gì mà mấy lần đẩy cậu vào hố chết tuy thoát nhưng cậu vẫn nhớ!!!
" Cô An Na phiền cô tránh ra cho vợ chồng tôi đi" Nam Cung Thần khó chịu vì thứ hàng cấp 3 này.
Nếu không phải vì Quý Sênh muốn tự tay giết hắn đã sớm tiển cô lên đường, An Na mặt đầy nước mắt muốn nói hì đó lại bị cái nhìn đầy sát khí dọa đành tránh ra