Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trọng Sinh Để Đến Bên Anh - Chương 118:Chap 119
Tối đến, Hứa Giai Kì đang ngủ ngon lành thì bỗng dưng tỉnh giấc, những làn gió mùa thu lạnh lẽo bay vào phòng của cô khiến cho Hứa Giai Kì cảm thấy cực kì lạnh . Lúc này cô lại nghĩ đến cục bông ấm áp tiểu Bạch ! Nhưng mà Lục Hạo Thiên không để nó ngủ chung phòng với cô nên Tiểu Bạch và anh nằm chung ở phòng bên cạnh .
Hứa Giai Kì mắt nhắm mắt mở rời khỏi giường, tay không quên ôm theo chiếc gối, lần mò sang phòng Lục Hạo Thiên .
Từ từ mở cửa ra ...
Tiểu Bạch đang yên giấc dưới sàn nhà, bởi có tấm lông dày nên nó cũng không cảm nhận được chút lạnh không đáng kể của mùa thu .
Lục Hạo Thiên thì đang nằm ngủ trên giường. Có một điều cô không thể phủ nhận được đó chính là Lục Hạo Thiên đẹp trai mọi lúc, mọi nơi . Có ngủ thôi mà cũng đẹp nữa ! Như thiên thần vậy á !
Sau khi nhìn thấy Lục Hạo Thiên cùng tấm chăn dày trên giường, ý nghĩ đem tiểu Bạch về phòng chiếm làm của riêng đã bị cô gạt phăng ra một bên .
Hứa Giai Kì lật đật trèo lên trên giường, vứt luôn chiếc gối mình đang cầm trên tay qua chỗ khác, chui rúc vào trong ngực anh tìm hơi ấm
Lục Hạo Thiên là người khá nhạy cảm với tiếng động và mọi thứ . Là người trong giới hắc đạo nhiều năm nên cái tính cảnh giác anh không tài nào bỏ được kể cả khi ngủ . Vậy nên từ khi Hứa Giai Kì leo lên giường Lục Hạo Thiên cũng đã bị đánh thức .
–" Sao lại sang đây ?! " Giọng nói khàn khàn của anh vang lên
–" Lạnh ! Muốn ôm anh ngủ . Xin lỗi, làm anh tỉnh giấc rồi !" Hứa Giai Kì tội lỗi nói, hai tay ôm chặt lấy người Lục Hạo Thiên
–" Không sao ! Ngoan, ngủ đi ! Muộn lắm rồi đó ! " Lục Hạo Thiên xoa xoa đầu cô, dịu dàng nói
Chiếc đầu nhỏ dụi dụi vào ngực của Lục Hạo Thiên, ' ừm ' một tiếng khe khẽ rồi nhắm mắt lại tận hưởng hơi ấm từ người anh truyền sang .
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
Sáng hôm sau...
Lục Hạo Thiên dậy từ rất sớm, một tay của anh đã được cô dùng làm gối, anh chăm chú nhìn cô gái đang cuộn tròn trong lòng mình, kể ra thì cũng rất giống với một con mèo nhỏ !
Lục Hạo Thiên ngồi dậy một cách nhẹ nhàng, dần dần rút cánh tay ra ngay sau đó kê gối vào cho cô . Hôn lên trán cô một cái rồi rời giường đi VSCN . Anh đã ở đây thì tất nhiên anh sẽ chăm cho cô từng bữa ăn cho tới giấc ngủ . Với tính cách của cô chắc hẳn bây giờ trong bếp và tủ lạnh cũng chỉ có đồ ăn vặt và mì gói, anh vẫn nên đi ra ngoài mua nguyên liệu về nấu bữa sáng cho cô thì hơn .
–" Không được làm loạn nghe chưa ! " Lục Hạo Thiên nhìn tiểu Bạch đang mơ màng bên góc tường lạnh nhạt nói một câu
Vì vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên tiểu Bạch cứ gật gà gật gù coi như đã hiểu chứ thực ra nó chỉ nghe được loáng thoáng vài từ .
Khi Lục Hạo Thiên rời đi được ít lâu, tiểu Bạch nằm trong căn phòng giương mắt nhìn Hứa Giai Kì đang quấn chặt chăn vào người . Càng nhìn nó càng thấy cô giống Hứa Gia Lâm ! Bỗng dưng lại muốn có người chơi cùng . Nó đứng dậy từ từ, chậm rãi tiến đến gần chiếc giường lớn, sau đó nhảy luôn một cái lên giường . Nó nhìn cô chằm chằm sau đó liếm lên mặt cô !
Hứa Giai Kì cảm thấy có cái gì đó ướt ướt trên mặt của mình . Cô khó chịu mở mắt ra thì gương mặt phóng đại của tiểu Bạch xuất hiện lù lù ngay trước mặt cô .
AAAAA
Hứa Giai Kì hét lên một tiếng, cái này quả thực doạ người quá rồi ! Mới sáng sớm trái tim của cô còn chưa bình yên giây phút nào thì đã bị tiểu Bạch doạ cho hồn bay phách lạc . Mỗi sáng thức dậy mà nhìn thấy mặt của tiểu Bạch như vậy thôi là cô có thể bị bệnh tim luôn mất !
Mà khoan ! Cái ướt ướt vừa rồi là gì ý nhể ?
Hứa Giai Kì nhìn tiểu Bạch đang ngồi liếm mép sau đó đưa tay lên chạm vào gò má của mình, bán tính bán nghi chăm chăm nhìn vào tiểu Bạch . Không phải hồi nãy tiểu Bạch liếm cô đấy chứ ?! Cách gọi dậy này cũng thật độc đáo đó nha ! Ướt hết cả mặt cô rồi .
Hứa Giai Kì buồn bực đứng dậy, nhanh chóng đi rửa mặt và đánh răng . Tiểu Bạch thì cứ lẽo đẽo theo cô, cô đi đâu nó đi đó . Mới hôm qua còn làm lơ cô vậy mà hôm nay lại dính chặt như keo không dứt ra được .
Hứa Giai Kì đi xuống dưới nhà tìm Lục Hạo Thiên nhưng không thấy . Gọi điện thoại thì anh nói một chút nữa sẽ về thế là cô lại đi theo tiếng gọi của con tim mà đi ra phòng khách mở ti vi lên xem phim kinh dị . Tiểu Bạch cũng nhảy lên ghế sofa nơi cô đang ngồi, gác đầu lên chân của cô, đôi mắt dõi theo những gì đang chiếu trên ti vi, chiếc đuôi dài vẫy vẫy liên tục .
Được ít phút sau, hai chân của cô dường như bị tê cứng, nó vừa tê tê lại hơi mỏi mỏi . Cô thật sự không biết diễn tả cái cảm giác hiện tại ra sao nhưng nói chung là hiện tại cô thấy rất khó chịu !
–" Tiểu Bạch đáng iu, chỉnh lại chỗ nằm chút nha ! " Hứa Giai Kì nói
Tiểu Bạch hiểu ý cô liền ngồi dậy để nghe cô sắp xếp
–" Bảo bối nằm xuống chỗ này nha ! Cho chị mượn cái thân hình vạm vỡ của em để gối đầu chút được không ?! "
Tiểu Bạch thở dài một hơi, nằm xuống vị trí mà Hứa Giai Kì nói với mình . Nó không dám cãi lại lời cô đâu ! Chút nữa Lục Hạo Thiên về thấy nó không nghe lời là đi đời nhà ma luôn!
Thấy tiểu Bạch đã nằm đúng vị trí, Hứa Giai Kì cũng nằm xuống, tiểu Bạch hiện giờ chính là một chiếc gối siêu to khổng lồ, mềm mại và ấm áp !
Hứa Giai Kì mắt nhắm mắt mở rời khỏi giường, tay không quên ôm theo chiếc gối, lần mò sang phòng Lục Hạo Thiên .
Từ từ mở cửa ra ...
Tiểu Bạch đang yên giấc dưới sàn nhà, bởi có tấm lông dày nên nó cũng không cảm nhận được chút lạnh không đáng kể của mùa thu .
Lục Hạo Thiên thì đang nằm ngủ trên giường. Có một điều cô không thể phủ nhận được đó chính là Lục Hạo Thiên đẹp trai mọi lúc, mọi nơi . Có ngủ thôi mà cũng đẹp nữa ! Như thiên thần vậy á !
Sau khi nhìn thấy Lục Hạo Thiên cùng tấm chăn dày trên giường, ý nghĩ đem tiểu Bạch về phòng chiếm làm của riêng đã bị cô gạt phăng ra một bên .
Hứa Giai Kì lật đật trèo lên trên giường, vứt luôn chiếc gối mình đang cầm trên tay qua chỗ khác, chui rúc vào trong ngực anh tìm hơi ấm
Lục Hạo Thiên là người khá nhạy cảm với tiếng động và mọi thứ . Là người trong giới hắc đạo nhiều năm nên cái tính cảnh giác anh không tài nào bỏ được kể cả khi ngủ . Vậy nên từ khi Hứa Giai Kì leo lên giường Lục Hạo Thiên cũng đã bị đánh thức .
–" Sao lại sang đây ?! " Giọng nói khàn khàn của anh vang lên
–" Lạnh ! Muốn ôm anh ngủ . Xin lỗi, làm anh tỉnh giấc rồi !" Hứa Giai Kì tội lỗi nói, hai tay ôm chặt lấy người Lục Hạo Thiên
–" Không sao ! Ngoan, ngủ đi ! Muộn lắm rồi đó ! " Lục Hạo Thiên xoa xoa đầu cô, dịu dàng nói
Chiếc đầu nhỏ dụi dụi vào ngực của Lục Hạo Thiên, ' ừm ' một tiếng khe khẽ rồi nhắm mắt lại tận hưởng hơi ấm từ người anh truyền sang .
...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...
Sáng hôm sau...
Lục Hạo Thiên dậy từ rất sớm, một tay của anh đã được cô dùng làm gối, anh chăm chú nhìn cô gái đang cuộn tròn trong lòng mình, kể ra thì cũng rất giống với một con mèo nhỏ !
Lục Hạo Thiên ngồi dậy một cách nhẹ nhàng, dần dần rút cánh tay ra ngay sau đó kê gối vào cho cô . Hôn lên trán cô một cái rồi rời giường đi VSCN . Anh đã ở đây thì tất nhiên anh sẽ chăm cho cô từng bữa ăn cho tới giấc ngủ . Với tính cách của cô chắc hẳn bây giờ trong bếp và tủ lạnh cũng chỉ có đồ ăn vặt và mì gói, anh vẫn nên đi ra ngoài mua nguyên liệu về nấu bữa sáng cho cô thì hơn .
–" Không được làm loạn nghe chưa ! " Lục Hạo Thiên nhìn tiểu Bạch đang mơ màng bên góc tường lạnh nhạt nói một câu
Vì vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nên tiểu Bạch cứ gật gà gật gù coi như đã hiểu chứ thực ra nó chỉ nghe được loáng thoáng vài từ .
Khi Lục Hạo Thiên rời đi được ít lâu, tiểu Bạch nằm trong căn phòng giương mắt nhìn Hứa Giai Kì đang quấn chặt chăn vào người . Càng nhìn nó càng thấy cô giống Hứa Gia Lâm ! Bỗng dưng lại muốn có người chơi cùng . Nó đứng dậy từ từ, chậm rãi tiến đến gần chiếc giường lớn, sau đó nhảy luôn một cái lên giường . Nó nhìn cô chằm chằm sau đó liếm lên mặt cô !
Hứa Giai Kì cảm thấy có cái gì đó ướt ướt trên mặt của mình . Cô khó chịu mở mắt ra thì gương mặt phóng đại của tiểu Bạch xuất hiện lù lù ngay trước mặt cô .
AAAAA
Hứa Giai Kì hét lên một tiếng, cái này quả thực doạ người quá rồi ! Mới sáng sớm trái tim của cô còn chưa bình yên giây phút nào thì đã bị tiểu Bạch doạ cho hồn bay phách lạc . Mỗi sáng thức dậy mà nhìn thấy mặt của tiểu Bạch như vậy thôi là cô có thể bị bệnh tim luôn mất !
Mà khoan ! Cái ướt ướt vừa rồi là gì ý nhể ?
Hứa Giai Kì nhìn tiểu Bạch đang ngồi liếm mép sau đó đưa tay lên chạm vào gò má của mình, bán tính bán nghi chăm chăm nhìn vào tiểu Bạch . Không phải hồi nãy tiểu Bạch liếm cô đấy chứ ?! Cách gọi dậy này cũng thật độc đáo đó nha ! Ướt hết cả mặt cô rồi .
Hứa Giai Kì buồn bực đứng dậy, nhanh chóng đi rửa mặt và đánh răng . Tiểu Bạch thì cứ lẽo đẽo theo cô, cô đi đâu nó đi đó . Mới hôm qua còn làm lơ cô vậy mà hôm nay lại dính chặt như keo không dứt ra được .
Hứa Giai Kì đi xuống dưới nhà tìm Lục Hạo Thiên nhưng không thấy . Gọi điện thoại thì anh nói một chút nữa sẽ về thế là cô lại đi theo tiếng gọi của con tim mà đi ra phòng khách mở ti vi lên xem phim kinh dị . Tiểu Bạch cũng nhảy lên ghế sofa nơi cô đang ngồi, gác đầu lên chân của cô, đôi mắt dõi theo những gì đang chiếu trên ti vi, chiếc đuôi dài vẫy vẫy liên tục .
Được ít phút sau, hai chân của cô dường như bị tê cứng, nó vừa tê tê lại hơi mỏi mỏi . Cô thật sự không biết diễn tả cái cảm giác hiện tại ra sao nhưng nói chung là hiện tại cô thấy rất khó chịu !
–" Tiểu Bạch đáng iu, chỉnh lại chỗ nằm chút nha ! " Hứa Giai Kì nói
Tiểu Bạch hiểu ý cô liền ngồi dậy để nghe cô sắp xếp
–" Bảo bối nằm xuống chỗ này nha ! Cho chị mượn cái thân hình vạm vỡ của em để gối đầu chút được không ?! "
Tiểu Bạch thở dài một hơi, nằm xuống vị trí mà Hứa Giai Kì nói với mình . Nó không dám cãi lại lời cô đâu ! Chút nữa Lục Hạo Thiên về thấy nó không nghe lời là đi đời nhà ma luôn!
Thấy tiểu Bạch đã nằm đúng vị trí, Hứa Giai Kì cũng nằm xuống, tiểu Bạch hiện giờ chính là một chiếc gối siêu to khổng lồ, mềm mại và ấm áp !