Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 81: Bán thân
"Đến đây đến đây."
Lệ Đàm dắt tay Sở Oanh Oanh đi vào một phòng vip, trong phòng bày biện sang trọng như một bữa tiệc lớn nhưng lại có cảm giác gì đó lạ lạ. Người ngồi trên bàn đa số là đàn ông, còn là người nước ngoài to cam vạm vỡ, làn da màu lúa mạch, nhìn về phía Sở Oanh Oanh như thưởng thức một món hàng trưng bày thỉnh thoảng cầm ly rượu màu nâu đỏ lắc lắc cụng ly cùng người đẹp bên cạnh.
"Hi, Jack."
Lệ Đàm kéo ghế cho Sở Oanh Oanh ngồi xuống bên trái mình, ở cạnh người đàn ông da đen ở ghế chủ vị.
"Tôi rất kích thích về điều đó, tiền hôm sau sẽ chuyển đến chỗ cậu." Người đàn ông da đen dùng tiếng nói vẫn còn pha chút ngọng do khẩu âm không phải người trong nước gây ra và đàm phán cùng Lệ Đàm.
Anh ta cầm lên ly rượu tự rót cho mình đầy ly mời Jack.
"Mời"
"Mời"
Khi hai người đàn ông đã cạn xong, Lệ Đàm ngoắc ngoắc tay với phục vụ. Bên ngoài nhanh nhóng lên thức ăn và thức uống, phục vụ đặt trước mặt Sở Oanh Oanh một ly rượu nho đặc biệt. Người đàn ông da đen đợi cô ta cầm ly lên liền mời.
"Hi, tôi có thể mời cô một ly không hả, mỹ nữ."
"Tất nhiên." Sở Oanh Oanh rất hào phóng uống một hơi cạn sạch ly rượu để tỏ lòng mến khách đồng thời lưu lại ấn tượng tốt với các "đại gia" này một chút.
Chất lỏng màu tím từ từ biến mất qua miệng cô gái dưới ánh nhìn thú vị của những người đàn ông ở đây.
_____________________
"Thả tôi ra, thả ra."
Sở Oanh Oanh dẫy dụa muốn thoát khỏi lôi kéo của hai người đàn ông, trên người cô ta toàn những vết bầm dập cùng dấu hôn dấu cắn ái muội, quần áo xộc xệch một số phần còn bị xé rách cắn rách, đầu tóc rồi bù.
Willie Jack là bang chủ của một bang không nhỏ hoạt động ở nước Mỹ, dù không hợp tác nhưng hằng năm định kỳ hắn đều đặt mua vũ khí số lượng lớn của Hắc Long, đổi ngược lại mỗi năm Hắc Long phải tăng hắn một món quà thật lớn.
Sau khi được Lệ Đàm cho xem video kích thích của Sở Oanh Oanh cùng bốn người đàn ông Jack cảm thấy vô cùng hứng thú muốn tận hưởng cảm giác khổ d*** này. Đúng theo kế hoạch Sở Oanh Oanh uống xong ly rượu không lâu sau liền cảm thấy nóng ran khắp người. Mấy đàn em bên ngoài liền lôi vào mấy dụng cụ mà Jack rất hứng thú trong cuộc hưởng lạc đêm nay.
"Dây thừng, máy run, sex toys,..."
Tiếp sau đó không lâu trong phòng vip phát ra tiếng rên la khiến người bên ngoài đỏ mặt tía tai, Sở Oanh Oanh trong phòng bị người khác lột sạch quần áo trói treo lên lơ lửng không trung và lạm dụng. Vốn việc thất đức thế này Hắc Long nhất định không làm, cùng lắm là tặng hắn vài món vũ khí đặc chế. Nhưng đối với Sở Oanh Oanh thì khác, cả em trai mình còn không bỏ qua, cùng lắm tiền lợi nhuận của vụ làm ăn này tất cả sẽ được đi quyên góp cho trại mồ côi đi.
_______________________
Nam Hành bước đi phía trước đi đến chiếc bàn bày biện chút đồ nhắm, vài lon bia trên bày mà ngồi xuống. Bên dưới sàn toàn lon bia uống xong lăn qua lăn lại, Hắc Ảnh có chút cồn trong người ánh mắt lờ đờ sắc bén nhìn người phụ nữ bị lôi kéo phía sau.
"Là ả ta sao?"
Nam Hành vắt một chân lên ghế cầm lấy lon bia lạnh uống một ngụm lớn thờ ơ nói. "Đúng vậy, sắp kết thúc rồi, xử sao đây?"
Hắc Ảnh nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút, tay đưa một viên đậu phộng vào miệng nhâm nhi. "Đưa cô ta đến trước trung tâm thương mại đi, sẵn tiện đem màn hình 3D phát chút cảnh nóng của cô ta."
Sở Oanh Oanh nghe thế điên cuồng muốn đứng dậy nhào đến hai người đàn ông.
"Cái gì, cái người muốn đưa tôi đi đâu, cha tôi sẽ không tha cho các người."
"Haha, cha cô sao, nhìn đi." Lệ Đàm từ bên ngoài đi vào tay cầm một tờ giấy trắng đưa đến trước mặt Sở Oanh Oanh.
Trên giấy là hộp đồng lao động thời gian ba năm của Sở Oanh Oanh và Lệ Đàm, trước khi đến đây Sở Hiên đã bắt cô ta ký giấy ủy quyền, trên giấy rành rành chữ ký của Sở Hiên.
"Cái này là cái thá gì chứ, các người không sợ tôi báo cảnh sát sao."
"Haha đúng là vừa ngu ngốc vừa đáng thương, tôi có làm gì trái pháp luật sao, trong đây có ghi cô làm công việc gì à, trong hợp đồng đâu có đề cập chứ, cho cô đi tiếp khách cũng đúng mà." Lệ Đàm cười hớn ha hớn hở với ả ngu ngốc này, thương hại mà giải thích cho cô ta hiểu.
"Các người là đồ lừa đảo."
"Lôi đi"
Hắc Ảnh khó chịu vì quá ồn, nhanh tiễn cô ta đi nhanh một chút.
Sở Oanh Oanh bị lôi đến trước trung tâm thương mại, quần áo không chỉnh tề, màn hình 3D phía trên chiếu các đoạn phim nóng của cô ta, người ra kẻ vào chỉ chỏ cười cợt, còn có ánh mắt không trong sáng của những tên đàn ông, cô ta điên cuồng la hét vò tóc bức tai, xong xuôi bị đưa đến làm việc ở chỗ Lệ Đàm, không lâu sau đó bị đồng nghiệp dụ dỗ chơi thuốc đến nghiện nặng, một đêm tối trong khách sạn nhân viên phát hiện cô ta đã chết trên miệng sủi đầy bọt mép vì chơi thuốc quá liều.
Sở gia cùng thời gian đó cũng bị cảnh sát đến lục soát do bị tố cáo trốn thuế xuất nhập khẩu hàng hóa, buôn lậu, tài sản tất cả bị tịch thu. Khi gia đình Sở Hiên dọn ra một khu chung cư nhỏ để sống liền được người khác gửi bưu điện đến một món quà, bên trong là giấy xét nghiệm ADN của Sở Hiên và Sở Thành, kết quả không trùng khớp. Hoàng Điềm bị Sở Hiên đánh đến sống dở chết dở đuổi hai mẹ con bà ta ra khỏi nhà, hai mẹ con phải trở về quê sinh sống, Sở Thành nghỉ học xin vào làm việc ở xưởng may nuôi sống bản thân cùng mẹ ngày qua ngày. Có điều đây là chuyện của sau này.
_______________________
Cỡ này hết làm biếng lên truyện rồi nhe, lên điều rồi nhen. Cho xin 1 like, cmt, một vote cho có sức viết ngoại truyện đi nào các men.
Lệ Đàm dắt tay Sở Oanh Oanh đi vào một phòng vip, trong phòng bày biện sang trọng như một bữa tiệc lớn nhưng lại có cảm giác gì đó lạ lạ. Người ngồi trên bàn đa số là đàn ông, còn là người nước ngoài to cam vạm vỡ, làn da màu lúa mạch, nhìn về phía Sở Oanh Oanh như thưởng thức một món hàng trưng bày thỉnh thoảng cầm ly rượu màu nâu đỏ lắc lắc cụng ly cùng người đẹp bên cạnh.
"Hi, Jack."
Lệ Đàm kéo ghế cho Sở Oanh Oanh ngồi xuống bên trái mình, ở cạnh người đàn ông da đen ở ghế chủ vị.
"Tôi rất kích thích về điều đó, tiền hôm sau sẽ chuyển đến chỗ cậu." Người đàn ông da đen dùng tiếng nói vẫn còn pha chút ngọng do khẩu âm không phải người trong nước gây ra và đàm phán cùng Lệ Đàm.
Anh ta cầm lên ly rượu tự rót cho mình đầy ly mời Jack.
"Mời"
"Mời"
Khi hai người đàn ông đã cạn xong, Lệ Đàm ngoắc ngoắc tay với phục vụ. Bên ngoài nhanh nhóng lên thức ăn và thức uống, phục vụ đặt trước mặt Sở Oanh Oanh một ly rượu nho đặc biệt. Người đàn ông da đen đợi cô ta cầm ly lên liền mời.
"Hi, tôi có thể mời cô một ly không hả, mỹ nữ."
"Tất nhiên." Sở Oanh Oanh rất hào phóng uống một hơi cạn sạch ly rượu để tỏ lòng mến khách đồng thời lưu lại ấn tượng tốt với các "đại gia" này một chút.
Chất lỏng màu tím từ từ biến mất qua miệng cô gái dưới ánh nhìn thú vị của những người đàn ông ở đây.
_____________________
"Thả tôi ra, thả ra."
Sở Oanh Oanh dẫy dụa muốn thoát khỏi lôi kéo của hai người đàn ông, trên người cô ta toàn những vết bầm dập cùng dấu hôn dấu cắn ái muội, quần áo xộc xệch một số phần còn bị xé rách cắn rách, đầu tóc rồi bù.
Willie Jack là bang chủ của một bang không nhỏ hoạt động ở nước Mỹ, dù không hợp tác nhưng hằng năm định kỳ hắn đều đặt mua vũ khí số lượng lớn của Hắc Long, đổi ngược lại mỗi năm Hắc Long phải tăng hắn một món quà thật lớn.
Sau khi được Lệ Đàm cho xem video kích thích của Sở Oanh Oanh cùng bốn người đàn ông Jack cảm thấy vô cùng hứng thú muốn tận hưởng cảm giác khổ d*** này. Đúng theo kế hoạch Sở Oanh Oanh uống xong ly rượu không lâu sau liền cảm thấy nóng ran khắp người. Mấy đàn em bên ngoài liền lôi vào mấy dụng cụ mà Jack rất hứng thú trong cuộc hưởng lạc đêm nay.
"Dây thừng, máy run, sex toys,..."
Tiếp sau đó không lâu trong phòng vip phát ra tiếng rên la khiến người bên ngoài đỏ mặt tía tai, Sở Oanh Oanh trong phòng bị người khác lột sạch quần áo trói treo lên lơ lửng không trung và lạm dụng. Vốn việc thất đức thế này Hắc Long nhất định không làm, cùng lắm là tặng hắn vài món vũ khí đặc chế. Nhưng đối với Sở Oanh Oanh thì khác, cả em trai mình còn không bỏ qua, cùng lắm tiền lợi nhuận của vụ làm ăn này tất cả sẽ được đi quyên góp cho trại mồ côi đi.
_______________________
Nam Hành bước đi phía trước đi đến chiếc bàn bày biện chút đồ nhắm, vài lon bia trên bày mà ngồi xuống. Bên dưới sàn toàn lon bia uống xong lăn qua lăn lại, Hắc Ảnh có chút cồn trong người ánh mắt lờ đờ sắc bén nhìn người phụ nữ bị lôi kéo phía sau.
"Là ả ta sao?"
Nam Hành vắt một chân lên ghế cầm lấy lon bia lạnh uống một ngụm lớn thờ ơ nói. "Đúng vậy, sắp kết thúc rồi, xử sao đây?"
Hắc Ảnh nhắm mắt ngẫm nghĩ một chút, tay đưa một viên đậu phộng vào miệng nhâm nhi. "Đưa cô ta đến trước trung tâm thương mại đi, sẵn tiện đem màn hình 3D phát chút cảnh nóng của cô ta."
Sở Oanh Oanh nghe thế điên cuồng muốn đứng dậy nhào đến hai người đàn ông.
"Cái gì, cái người muốn đưa tôi đi đâu, cha tôi sẽ không tha cho các người."
"Haha, cha cô sao, nhìn đi." Lệ Đàm từ bên ngoài đi vào tay cầm một tờ giấy trắng đưa đến trước mặt Sở Oanh Oanh.
Trên giấy là hộp đồng lao động thời gian ba năm của Sở Oanh Oanh và Lệ Đàm, trước khi đến đây Sở Hiên đã bắt cô ta ký giấy ủy quyền, trên giấy rành rành chữ ký của Sở Hiên.
"Cái này là cái thá gì chứ, các người không sợ tôi báo cảnh sát sao."
"Haha đúng là vừa ngu ngốc vừa đáng thương, tôi có làm gì trái pháp luật sao, trong đây có ghi cô làm công việc gì à, trong hợp đồng đâu có đề cập chứ, cho cô đi tiếp khách cũng đúng mà." Lệ Đàm cười hớn ha hớn hở với ả ngu ngốc này, thương hại mà giải thích cho cô ta hiểu.
"Các người là đồ lừa đảo."
"Lôi đi"
Hắc Ảnh khó chịu vì quá ồn, nhanh tiễn cô ta đi nhanh một chút.
Sở Oanh Oanh bị lôi đến trước trung tâm thương mại, quần áo không chỉnh tề, màn hình 3D phía trên chiếu các đoạn phim nóng của cô ta, người ra kẻ vào chỉ chỏ cười cợt, còn có ánh mắt không trong sáng của những tên đàn ông, cô ta điên cuồng la hét vò tóc bức tai, xong xuôi bị đưa đến làm việc ở chỗ Lệ Đàm, không lâu sau đó bị đồng nghiệp dụ dỗ chơi thuốc đến nghiện nặng, một đêm tối trong khách sạn nhân viên phát hiện cô ta đã chết trên miệng sủi đầy bọt mép vì chơi thuốc quá liều.
Sở gia cùng thời gian đó cũng bị cảnh sát đến lục soát do bị tố cáo trốn thuế xuất nhập khẩu hàng hóa, buôn lậu, tài sản tất cả bị tịch thu. Khi gia đình Sở Hiên dọn ra một khu chung cư nhỏ để sống liền được người khác gửi bưu điện đến một món quà, bên trong là giấy xét nghiệm ADN của Sở Hiên và Sở Thành, kết quả không trùng khớp. Hoàng Điềm bị Sở Hiên đánh đến sống dở chết dở đuổi hai mẹ con bà ta ra khỏi nhà, hai mẹ con phải trở về quê sinh sống, Sở Thành nghỉ học xin vào làm việc ở xưởng may nuôi sống bản thân cùng mẹ ngày qua ngày. Có điều đây là chuyện của sau này.
_______________________
Cỡ này hết làm biếng lên truyện rồi nhe, lên điều rồi nhen. Cho xin 1 like, cmt, một vote cho có sức viết ngoại truyện đi nào các men.