Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80: Một mình em sinh được à
Hàn Phong nhịn không được cởi áo khoác ra mắc trên giá áo, leo lên cạnh giường nằm xuống ôm cô vào lòng.
Ngạn Doanh bị quấy rối giấc ngủ rên khẽ vài tiếng gọi tên anh. Cô bé này, sao cứ chắc chắn là anh nhỉ, lỡ có người khác vào thì sao chứ.
"Anh làm em thức hả?" Ngạn Doanh mè nheo dụi dụi mắt nhìn anh, trong ánh đèn trần mờ ảo, cô gái mặc chiếc váy ngắn trắng tinh, thân hình nhỏ bé đáng yêu, gương mặt trắng nõn, tóc dài xoăn xõa lung tung trên gối, hai má phấn nộn đặc biệt sau khi mang thai càng hồng hào hơn.
Hàn Phong không kìm được lòng hôn lên má cô mấy cái liên tục, Ngạn Doanh mê ngủ đẩy anh ra hừ hừ khó chịu. "Anh tránh ra đi, anh còn chưa tắm đấy, anh ra phòng khách ngủ đi."
Phụ nữ có thai người khác thì nghi bóng nghi gió, dính chặt chồng như sam. Còn cô thi nhẫn tâm chán ghét người chồng đáng thương này không chỉ vậy còn không cho ngủ trong phòng nữa.
"Sao em lại đuổi anh chứ, còn chưa cưới em đã chán ghét anh sao, hửm?" Vừa nói vừa dụi mặt vào cổ cô nhấm nháp làn da non mịn của cô, phả hơi nóng vào đó. Ngạn Doanh bị anh quấy đến khó chịu, anh lại chôn mặt về phía sau gáy chỗ cảm nhạy của cô mà hôn hít.
"Tránh ra, không được mà."
"Đừng chán ghét anh mà, thương xót anh đi." Hàn Phong yêu thương phá lệ làm nũng với bà xã đại nhân, nói đùa, bên ngoài là hùm là hổ về đến nhà ai lại làm thế chứ, bà xã là để cưng nựng, bà xã là để yêu thương.
"Được rồi được rồi, nhột em lắm." Cô nhột đến cong người mà anh cứ quấy cô hoài à. Hàn Phong ngồi bật dậy vén váy cô lên, Ngạn Doanh sợ hết hồn.
"Anh... anh làm gì vậy?"
Hàn Phong biết cô đang sợ điều gì, anh thò tay lấy chăn cô đá ra kéo lại đắp lên đến bụng dưới của cô trở xuống, sau đó tiếp tục vén váy cô qua khỏi bụng làm lộ ra chiếc bụng nhỏ nhắn trắng mịn có phần hơi nhô ra một chút nhưng mặc đồ rộng một chút liền rất khó phát hiện.
Anh nghiêng đầu áp một tai vào bụng cô, giở chiếc giọng làm nũng khiến cô không chịu nổi mà phụt cười.
"Con ơi con, con mau ra mà xem này, mẹ con chưa cưới mà đã chán ghét cha, còn đuổi cha đi nữa, dù sao con cũng là có phần công sức đóng góp của cha mà, con nhất định phải thương cha gấp bội đó".
Thật ra thì anh cũng chẳng muốn phá rối giấc ngủ của cô, nhưng mà người giúp việc nói dù hôm nay có hơi mệt nhưng mấy hôm nay cô thật sự ngủ quá nhiều, điều này không khoa học cho lắm nên anh định đùa với cô một chút để cải thiện tâm trạng, tránh tình trạng trầm cảm ở phụ nữ mang thai với vơi đi chút ủy khuất khi phải ăn uống kiêng cữ.
"Anh đừng chọc em nữa, anh đi làm có mệt không?"
Khung cảnh này không phụ nữ nào không muốn khi lập gia đình, cô cũng đã từng như thế, nhưng tiếc là một kiếp tội lỗi kia cô lại tưởng tượng mình cùng với Bách Duật
. Kiếp trước thật ra cô không phải chưa từng cảm thấy có lỗi với anh, nhưng với địa vị và những người tài giỏi bên cạnh anh nhất định sẽ sống tốt, mãi đến khi anh nhảy xuống cùng chết với cô, cô mới biết anh yêu cô hơn cả tất cả những gì anh có, thế mà kiếp trước cô lại...
"Anh hả, không mệt lắm, này Doanh nhi, vợ ơi sao em khóc vậy, anh làm gì sai hả em, anh xin lỗi."
Đang loay hoay chơi đùa với bụng cô ngước mắt lên đã thấy vành mắt cô ửng hồng, anh hoảng sợ ôm chặt cô vào lòng an ủi.
"Không có, em... em chỉ thấy hạnh phúc."
Anh nghe lí do của cô mà cười đến rạng rỡ "Hạnh phúc thì sao lại khóc, em cứ khóc hoài, con sinh ra sẽ thích khóc lắm đấy."
"Anh cứ lo con mãi, anh không yêu em nữa sao."
Anh yêu thương nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn của cô, hôn lên trán cô mấy cái.
"Thôi cô nương ơi, không yêu em thì sao yêu con em đến như thế chứ, anh phải quan tâm con một chút kẻo sinh con ra không đẹp em lại bảo tại anh."
"Không, con giống em"
"Giống anh nữa!"
Ngạn Doanh quyết không chịu thua. "Con em mà"1
"Một mình em sinh được à"
Ngạn Doanh: "..."1
____________________
"Lôi cô ta vào đây"
Nam Hành đứng ngoài cửa ra lệnh cho bên ngoài nhanh chóng lôi Sở Oanh Oanh vào căn phòng tầng ngầm một của Thiên Ý dùng để tra tấn.
_____________________
Sở Hiên sau khi dẫn con gái vào quán bar tìm người đàn ông chơi sộp kia liền đẩy con gái tiến vào lòng người kia.
"Cha vợ, người muốn gì?"
Sở Hiên nghe câu này máu như sục sôi lên.
"Không nhiều không nhiều đâu, hai vụ hàng với mấy cô em xinh tươi bên kia được rồi"
Vừa nói vừa chỉ mấy cô gái chân dài ngực to ngồi bên quầy pha chế.
"Cha"
"Im miệng. Lệ tổng, tôi giao con gái cho ngài."
Lệ Đàm quơ quơ tay ra lệnh cho Sở Hiên đừng nói nữa, vệ sĩ bên cạnh ông ta giơ tay làm động tác mời.
"Mời Sở tổng qua bên này ký kết một số giấy tờ."
"Được được"
Lệ Đàm giơ tay vuốt ve cằm Sở Oanh Oanh. "Nào, đi theo anh." Nhìn nhãn hiệu sang trọng hắn mặc trên người cùng cùng vẻ mặt thoải mái khi đồng ý cùng Sở Hiên, Sở Oanh Oanh lập tức có kế hoạch mới trong đầu.
Bách Duật không chỉ phản bội cô ta mà còn hãm hại cô ta với mấy tên đàn ông đó. Chi bằng... người đàn ông này quả thật cũng không tệ.
"Được a"
Ngạn Doanh bị quấy rối giấc ngủ rên khẽ vài tiếng gọi tên anh. Cô bé này, sao cứ chắc chắn là anh nhỉ, lỡ có người khác vào thì sao chứ.
"Anh làm em thức hả?" Ngạn Doanh mè nheo dụi dụi mắt nhìn anh, trong ánh đèn trần mờ ảo, cô gái mặc chiếc váy ngắn trắng tinh, thân hình nhỏ bé đáng yêu, gương mặt trắng nõn, tóc dài xoăn xõa lung tung trên gối, hai má phấn nộn đặc biệt sau khi mang thai càng hồng hào hơn.
Hàn Phong không kìm được lòng hôn lên má cô mấy cái liên tục, Ngạn Doanh mê ngủ đẩy anh ra hừ hừ khó chịu. "Anh tránh ra đi, anh còn chưa tắm đấy, anh ra phòng khách ngủ đi."
Phụ nữ có thai người khác thì nghi bóng nghi gió, dính chặt chồng như sam. Còn cô thi nhẫn tâm chán ghét người chồng đáng thương này không chỉ vậy còn không cho ngủ trong phòng nữa.
"Sao em lại đuổi anh chứ, còn chưa cưới em đã chán ghét anh sao, hửm?" Vừa nói vừa dụi mặt vào cổ cô nhấm nháp làn da non mịn của cô, phả hơi nóng vào đó. Ngạn Doanh bị anh quấy đến khó chịu, anh lại chôn mặt về phía sau gáy chỗ cảm nhạy của cô mà hôn hít.
"Tránh ra, không được mà."
"Đừng chán ghét anh mà, thương xót anh đi." Hàn Phong yêu thương phá lệ làm nũng với bà xã đại nhân, nói đùa, bên ngoài là hùm là hổ về đến nhà ai lại làm thế chứ, bà xã là để cưng nựng, bà xã là để yêu thương.
"Được rồi được rồi, nhột em lắm." Cô nhột đến cong người mà anh cứ quấy cô hoài à. Hàn Phong ngồi bật dậy vén váy cô lên, Ngạn Doanh sợ hết hồn.
"Anh... anh làm gì vậy?"
Hàn Phong biết cô đang sợ điều gì, anh thò tay lấy chăn cô đá ra kéo lại đắp lên đến bụng dưới của cô trở xuống, sau đó tiếp tục vén váy cô qua khỏi bụng làm lộ ra chiếc bụng nhỏ nhắn trắng mịn có phần hơi nhô ra một chút nhưng mặc đồ rộng một chút liền rất khó phát hiện.
Anh nghiêng đầu áp một tai vào bụng cô, giở chiếc giọng làm nũng khiến cô không chịu nổi mà phụt cười.
"Con ơi con, con mau ra mà xem này, mẹ con chưa cưới mà đã chán ghét cha, còn đuổi cha đi nữa, dù sao con cũng là có phần công sức đóng góp của cha mà, con nhất định phải thương cha gấp bội đó".
Thật ra thì anh cũng chẳng muốn phá rối giấc ngủ của cô, nhưng mà người giúp việc nói dù hôm nay có hơi mệt nhưng mấy hôm nay cô thật sự ngủ quá nhiều, điều này không khoa học cho lắm nên anh định đùa với cô một chút để cải thiện tâm trạng, tránh tình trạng trầm cảm ở phụ nữ mang thai với vơi đi chút ủy khuất khi phải ăn uống kiêng cữ.
"Anh đừng chọc em nữa, anh đi làm có mệt không?"
Khung cảnh này không phụ nữ nào không muốn khi lập gia đình, cô cũng đã từng như thế, nhưng tiếc là một kiếp tội lỗi kia cô lại tưởng tượng mình cùng với Bách Duật
. Kiếp trước thật ra cô không phải chưa từng cảm thấy có lỗi với anh, nhưng với địa vị và những người tài giỏi bên cạnh anh nhất định sẽ sống tốt, mãi đến khi anh nhảy xuống cùng chết với cô, cô mới biết anh yêu cô hơn cả tất cả những gì anh có, thế mà kiếp trước cô lại...
"Anh hả, không mệt lắm, này Doanh nhi, vợ ơi sao em khóc vậy, anh làm gì sai hả em, anh xin lỗi."
Đang loay hoay chơi đùa với bụng cô ngước mắt lên đã thấy vành mắt cô ửng hồng, anh hoảng sợ ôm chặt cô vào lòng an ủi.
"Không có, em... em chỉ thấy hạnh phúc."
Anh nghe lí do của cô mà cười đến rạng rỡ "Hạnh phúc thì sao lại khóc, em cứ khóc hoài, con sinh ra sẽ thích khóc lắm đấy."
"Anh cứ lo con mãi, anh không yêu em nữa sao."
Anh yêu thương nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn của cô, hôn lên trán cô mấy cái.
"Thôi cô nương ơi, không yêu em thì sao yêu con em đến như thế chứ, anh phải quan tâm con một chút kẻo sinh con ra không đẹp em lại bảo tại anh."
"Không, con giống em"
"Giống anh nữa!"
Ngạn Doanh quyết không chịu thua. "Con em mà"1
"Một mình em sinh được à"
Ngạn Doanh: "..."1
____________________
"Lôi cô ta vào đây"
Nam Hành đứng ngoài cửa ra lệnh cho bên ngoài nhanh chóng lôi Sở Oanh Oanh vào căn phòng tầng ngầm một của Thiên Ý dùng để tra tấn.
_____________________
Sở Hiên sau khi dẫn con gái vào quán bar tìm người đàn ông chơi sộp kia liền đẩy con gái tiến vào lòng người kia.
"Cha vợ, người muốn gì?"
Sở Hiên nghe câu này máu như sục sôi lên.
"Không nhiều không nhiều đâu, hai vụ hàng với mấy cô em xinh tươi bên kia được rồi"
Vừa nói vừa chỉ mấy cô gái chân dài ngực to ngồi bên quầy pha chế.
"Cha"
"Im miệng. Lệ tổng, tôi giao con gái cho ngài."
Lệ Đàm quơ quơ tay ra lệnh cho Sở Hiên đừng nói nữa, vệ sĩ bên cạnh ông ta giơ tay làm động tác mời.
"Mời Sở tổng qua bên này ký kết một số giấy tờ."
"Được được"
Lệ Đàm giơ tay vuốt ve cằm Sở Oanh Oanh. "Nào, đi theo anh." Nhìn nhãn hiệu sang trọng hắn mặc trên người cùng cùng vẻ mặt thoải mái khi đồng ý cùng Sở Hiên, Sở Oanh Oanh lập tức có kế hoạch mới trong đầu.
Bách Duật không chỉ phản bội cô ta mà còn hãm hại cô ta với mấy tên đàn ông đó. Chi bằng... người đàn ông này quả thật cũng không tệ.
"Được a"