Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45: Công trường
Hôm sau, sáng sớm bốn người họ nhanh chóng trở về Phú Thành. Một là không để Ngạn Doanh và Như Lan ảnh hưởng việc học, hai là không trễ nãi công việc của Hàn Phong và Hứa Thiên. Quan trọng nhất chính là hôm nay Hàn Phong sẽ đến công trình đang thi công của Hàn thị gặp sự cố quấy phá liên tục. Sắp đến lễ cưới của lão đại, trên dưới Hắc Long đều chuẩn bị kỹ lưỡng, không dám có một chút sai sót. Đám cưới sẽ diễn ra ở nhà thờ cùng hai gia đình Hàn - Lâm và tại tổng bộ Hắc Long.
Hứa Thiên, Lập Hoành, Thiên Ý đích thân chuẩn bị và điều động người, sắp xếp thiệp mời, hệ thống tra soát thân phận, thiết bị nhận diện bom, súng, đạn... Anh sẽ đi một mình cùng vệ sĩ hộ tống, đến nơi Nam Hành sẽ xuất hiện đi cùng và yểm trợ anh đối phó với đám giang hồ Kiều Chấn thuê. Với sức lực của Hàn Phong đi ra từ huấn luyện địa ngục một mình anh đã đủ nhưng công trường không chỉ có mình anh. Nếu cho công nhân nghỉ chắc chắn sẽ làm bọn chúng sinh nghi, chuyện này anh không nói cho cô biết. Anh không muốn cô phải mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân. Đây chỉ là những kẻ ngán đường nhỏ bé trên con đường anh đi, anh kéo cô vào cùng đã ích kỷ lắm rồi.
Chiếc xe màu đỏ rượu do vệ sĩ lái hướng thẳng về phía công trường đang quy hoạch vùng ngoại ô Giang Nam cách thành phố hai mươi km về phía Tây.
Chiếc xe đi vào một con đường chật hẹp, hai bên đầy ắp người. Người ở khu "đen" này đa số là dân nghiện, giang hồ, bảo kê, còn có cả gái điếm đứng dựa cột đèn đường mời gọi ngày đêm.1
Xe của Hàn Phong đi gần đến một quán bar nhỏ, từ trong đi ra một người đàn ông mặc quần rằn ri, mặc áo thun bên trong và khoác jean bên ngoài, đội mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt. Xe cách cửa quán chừng hai mét cửa xe tự động mở bật ra, người đàn ông giẫm một bước đệm nhảy vào trong xe, thuận lời ngồi cạnh Hàn Phong ở hàng ghế giữa.
"Lão đại" Nam Hành cởi mũ ra hở hồng hộc mấy hơi chào hỏi Hàn Phong.
"Thế nào?" Hàn Phong vẫn giữ tư thế nhắm mắt dưỡng thần thốt ra mấy chữ.
"Nghe tin hôm nay anh đến bọn họ đã chờ sẵn ở mấy quán cơm cạnh công trường rồi, điều đáng nghi là một tên còn vào bar mua "thuốc", còn ghé tiệm thuốc mua kim tiêm. Em vừa vào chỗ đó hỏi thử, là LSD* không mùi không màu không vị, chắc là bọn chúng về sẽ pha chế lại đổ vào ống tiêm... nhắm đến anh."
LSD*: Lysergic Acid Diethylamide một trong những loại ma túy nguy hiểm nhất thế giới.
"Được rồi, mau lái nhanh đi."
Được lệnh, tên vệ sĩ áo đen đi phía trước nhấn chân ga, chiếc xe lao nhanh ra khỏi hẻm khu "đen" ra đường lớn nhắm hướng công trường đang quy hoạch đi tới.
Đến lối vào, các quản lí, giám sát công trình đã đứng đợi sẵn ở đây đón tiếp Tổng giám đốc của tập đoàn chính, con trai của lão chủ tịch Hàn thị. Bọn họ từ xa đã tươi cười nhưng lưng thì ướt đẫm mồ hôi. Công trình khởi công chưa đầy hai tháng dưới sự giám sát của họ mà đã bị quấy phá suốt nửa tháng nay. Vật tư, cột trụ đều bị đập phá, mỗi lần như thế điều phải mua lại, báo cảnh sát xử lí thì tra mãi không ra nguyên do, đám quấy phá đó cũng không bắt được. Kinh phí bị hụt cũng không ít, phải nói đây là dự án đầu tiên của Hàn thị trong năm nay, chưa tới đâu đã động đến cấp trên, hôm nay cầu trời Phật tổ tiên phù hộ độ trì cho họ không bị sa thải, Hàn thị mà sa thải thì còn có nơi nào nhận họ đây.
Nam Hành trên xe đã thay một bộ đồ vest kính râm hòa vào đám vệ sĩ bên cạnh Hàn Phong. Cửa xe mở ra, chín người vệ sĩ bước xuống, vòng quanh xe tinh thần bắt đầu cảnh giác cao độ, người vệ sĩ cuối cùng bước xuống cũng chính là Nam Hành cúi người mở cửa cho Hàn Phong bước ra.
Đôi giày da bóng loáng sang trọng được may thủ công hoàn mĩ xuất hiện, đôi chân dài miên man tiếp đến là dáng người hoàn mĩ, khuôn mặt cương nghị xuất hiện làm đám người quản lí công trường nhìn mê man quên luôn cả sợ hãi.
Cùng lúc đó ở quán ăn cạnh công trường, đám người xăm kín thân người, khuôn mặt dữ tợn bắt đầu tính tiền rời đi. Họ men theo hàng rào công trường đạp vào các thanh gỗ đỡ leo vào khu vực công trường. Đám người tản ra núp ở các vách tôn, đống bao xi măng đặt chồng lên nhau, các tấm cao su che nắng đậy vật liệu, đòn tay đang xây dựng.
Tại căn nhà bỏ hoang cao tầng ở gần đó, một người đàn ông cầm ống nhòm quan sát động tĩnh xung quanh công trường. Dưới chân ông ta đặt đủ loại công cụ nào là xích sắt, dây thừng, dao, ống tiêm và mấy lọ thuốc nước trắng đục.
Hàn Phong đi cùng đám người nọ vòng qua nơi này đến nơi khác, mấy người quản lí cứ luyên tha luyên thuyên nói nơi này đã xây tới đâu, đạt hiệu quả ra sao. Khi sắp đến một khu tối của công trường bỗng nhiên người giám sát công trình nhận được một cuộc gọi, công nhân bên ngoài báo là khu sau công trình đang bị quậy phá, đám người đó đòi gặp mặt chủ nơi đây cho bằng được nếu không sẽ san bằng hết nơi đây. Nghe xong mặt của ông ta liền trắng bệt, nháy mắt ra hiệu cho đám người làm chung ông ta xin phép Hàn Phong ra ngoài có chút chuyện riêng. Thấy Hàn Phong gật đầu họ liền nhanh chóng đi ra, Hàn Phong sao lại không phát giác ra được, nhưng đám người này chỉ biết cầm viết ở lại càng vướn tay vướn chân. Hàn Phong đứng một chút giả vờ không còn kiên nhẫn chờ bọn họ liền đi tới phía trước. Mấy người vệ sĩ đi theo không phát giác ra bất cứ điều gì, đám giang hồ đang ẩn úp bắt đầu nhón chân thẳng người chuẩn bị hành động, mục tiêu sắp đến. Mắt Hàn Phong lộ ra vài tia ngoan độc, sóng lưng Nam Hành cũng dựng đứng đầu tĩnh lặng lắng nghe động tĩnh xung quanh.
"Ầm"
_____________________________
Như lời hứa đã đặt bão 10 chương cho các tình yêu. Đây cũng là bộ truyện đầu tay của Tước, cái tên Song Tước cũng chỉ xuất hiện không lâu. Rất cảm ơn tình cảm các bạn đã dành cho mình cũng như bộ truyện "Trọng sinh: Bù đắp cho lão công chiếm hữu(H)" này.
Nhân dịp Tết đến chúc các bạn một cái Tết đầm ấm, yên vui, năm mới phát tài phát lộc quan trọng là đọc truyện vui vẻ nha. Tước cũng phải dành thời gian đi thăm ông bà, gặp mặt anh chị bạn bè sẵn tiện sẽ hỏi về cách quyết định với phương diện là đàn ông về tình huống truyện để các tình huống được khách quan hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, năm mới tốt lành.
Mùng 4 Tết Tước sẽ quay lại đăng truyện tiếp, hẹn gặp lại.
Hứa Thiên, Lập Hoành, Thiên Ý đích thân chuẩn bị và điều động người, sắp xếp thiệp mời, hệ thống tra soát thân phận, thiết bị nhận diện bom, súng, đạn... Anh sẽ đi một mình cùng vệ sĩ hộ tống, đến nơi Nam Hành sẽ xuất hiện đi cùng và yểm trợ anh đối phó với đám giang hồ Kiều Chấn thuê. Với sức lực của Hàn Phong đi ra từ huấn luyện địa ngục một mình anh đã đủ nhưng công trường không chỉ có mình anh. Nếu cho công nhân nghỉ chắc chắn sẽ làm bọn chúng sinh nghi, chuyện này anh không nói cho cô biết. Anh không muốn cô phải mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân. Đây chỉ là những kẻ ngán đường nhỏ bé trên con đường anh đi, anh kéo cô vào cùng đã ích kỷ lắm rồi.
Chiếc xe màu đỏ rượu do vệ sĩ lái hướng thẳng về phía công trường đang quy hoạch vùng ngoại ô Giang Nam cách thành phố hai mươi km về phía Tây.
Chiếc xe đi vào một con đường chật hẹp, hai bên đầy ắp người. Người ở khu "đen" này đa số là dân nghiện, giang hồ, bảo kê, còn có cả gái điếm đứng dựa cột đèn đường mời gọi ngày đêm.1
Xe của Hàn Phong đi gần đến một quán bar nhỏ, từ trong đi ra một người đàn ông mặc quần rằn ri, mặc áo thun bên trong và khoác jean bên ngoài, đội mũ lưỡi trai che gần hết khuôn mặt. Xe cách cửa quán chừng hai mét cửa xe tự động mở bật ra, người đàn ông giẫm một bước đệm nhảy vào trong xe, thuận lời ngồi cạnh Hàn Phong ở hàng ghế giữa.
"Lão đại" Nam Hành cởi mũ ra hở hồng hộc mấy hơi chào hỏi Hàn Phong.
"Thế nào?" Hàn Phong vẫn giữ tư thế nhắm mắt dưỡng thần thốt ra mấy chữ.
"Nghe tin hôm nay anh đến bọn họ đã chờ sẵn ở mấy quán cơm cạnh công trường rồi, điều đáng nghi là một tên còn vào bar mua "thuốc", còn ghé tiệm thuốc mua kim tiêm. Em vừa vào chỗ đó hỏi thử, là LSD* không mùi không màu không vị, chắc là bọn chúng về sẽ pha chế lại đổ vào ống tiêm... nhắm đến anh."
LSD*: Lysergic Acid Diethylamide một trong những loại ma túy nguy hiểm nhất thế giới.
"Được rồi, mau lái nhanh đi."
Được lệnh, tên vệ sĩ áo đen đi phía trước nhấn chân ga, chiếc xe lao nhanh ra khỏi hẻm khu "đen" ra đường lớn nhắm hướng công trường đang quy hoạch đi tới.
Đến lối vào, các quản lí, giám sát công trình đã đứng đợi sẵn ở đây đón tiếp Tổng giám đốc của tập đoàn chính, con trai của lão chủ tịch Hàn thị. Bọn họ từ xa đã tươi cười nhưng lưng thì ướt đẫm mồ hôi. Công trình khởi công chưa đầy hai tháng dưới sự giám sát của họ mà đã bị quấy phá suốt nửa tháng nay. Vật tư, cột trụ đều bị đập phá, mỗi lần như thế điều phải mua lại, báo cảnh sát xử lí thì tra mãi không ra nguyên do, đám quấy phá đó cũng không bắt được. Kinh phí bị hụt cũng không ít, phải nói đây là dự án đầu tiên của Hàn thị trong năm nay, chưa tới đâu đã động đến cấp trên, hôm nay cầu trời Phật tổ tiên phù hộ độ trì cho họ không bị sa thải, Hàn thị mà sa thải thì còn có nơi nào nhận họ đây.
Nam Hành trên xe đã thay một bộ đồ vest kính râm hòa vào đám vệ sĩ bên cạnh Hàn Phong. Cửa xe mở ra, chín người vệ sĩ bước xuống, vòng quanh xe tinh thần bắt đầu cảnh giác cao độ, người vệ sĩ cuối cùng bước xuống cũng chính là Nam Hành cúi người mở cửa cho Hàn Phong bước ra.
Đôi giày da bóng loáng sang trọng được may thủ công hoàn mĩ xuất hiện, đôi chân dài miên man tiếp đến là dáng người hoàn mĩ, khuôn mặt cương nghị xuất hiện làm đám người quản lí công trường nhìn mê man quên luôn cả sợ hãi.
Cùng lúc đó ở quán ăn cạnh công trường, đám người xăm kín thân người, khuôn mặt dữ tợn bắt đầu tính tiền rời đi. Họ men theo hàng rào công trường đạp vào các thanh gỗ đỡ leo vào khu vực công trường. Đám người tản ra núp ở các vách tôn, đống bao xi măng đặt chồng lên nhau, các tấm cao su che nắng đậy vật liệu, đòn tay đang xây dựng.
Tại căn nhà bỏ hoang cao tầng ở gần đó, một người đàn ông cầm ống nhòm quan sát động tĩnh xung quanh công trường. Dưới chân ông ta đặt đủ loại công cụ nào là xích sắt, dây thừng, dao, ống tiêm và mấy lọ thuốc nước trắng đục.
Hàn Phong đi cùng đám người nọ vòng qua nơi này đến nơi khác, mấy người quản lí cứ luyên tha luyên thuyên nói nơi này đã xây tới đâu, đạt hiệu quả ra sao. Khi sắp đến một khu tối của công trường bỗng nhiên người giám sát công trình nhận được một cuộc gọi, công nhân bên ngoài báo là khu sau công trình đang bị quậy phá, đám người đó đòi gặp mặt chủ nơi đây cho bằng được nếu không sẽ san bằng hết nơi đây. Nghe xong mặt của ông ta liền trắng bệt, nháy mắt ra hiệu cho đám người làm chung ông ta xin phép Hàn Phong ra ngoài có chút chuyện riêng. Thấy Hàn Phong gật đầu họ liền nhanh chóng đi ra, Hàn Phong sao lại không phát giác ra được, nhưng đám người này chỉ biết cầm viết ở lại càng vướn tay vướn chân. Hàn Phong đứng một chút giả vờ không còn kiên nhẫn chờ bọn họ liền đi tới phía trước. Mấy người vệ sĩ đi theo không phát giác ra bất cứ điều gì, đám giang hồ đang ẩn úp bắt đầu nhón chân thẳng người chuẩn bị hành động, mục tiêu sắp đến. Mắt Hàn Phong lộ ra vài tia ngoan độc, sóng lưng Nam Hành cũng dựng đứng đầu tĩnh lặng lắng nghe động tĩnh xung quanh.
"Ầm"
_____________________________
Như lời hứa đã đặt bão 10 chương cho các tình yêu. Đây cũng là bộ truyện đầu tay của Tước, cái tên Song Tước cũng chỉ xuất hiện không lâu. Rất cảm ơn tình cảm các bạn đã dành cho mình cũng như bộ truyện "Trọng sinh: Bù đắp cho lão công chiếm hữu(H)" này.
Nhân dịp Tết đến chúc các bạn một cái Tết đầm ấm, yên vui, năm mới phát tài phát lộc quan trọng là đọc truyện vui vẻ nha. Tước cũng phải dành thời gian đi thăm ông bà, gặp mặt anh chị bạn bè sẵn tiện sẽ hỏi về cách quyết định với phương diện là đàn ông về tình huống truyện để các tình huống được khách quan hơn. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ, năm mới tốt lành.
Mùng 4 Tết Tước sẽ quay lại đăng truyện tiếp, hẹn gặp lại.