Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26: Không thể quay đầu được nữa
Trên đường đi anh đã đưa cho cô một chiếc kính râm, còn bản thân đeo lên chiếc mặt nạ bạc quen thuộc, Hàn Phong vòng tay qua người cô, ôm cô hiên ngang bước vào.
Phong thái quý tộc từ bé của anh cộng với bước đi chuẩn từng milimet với dáng người mảnh mai của cô tạo ra một bức tranh vô cùng hoàn mỹ. Người trong Hắc Long trong lòng xôn xao một trận, lúc đầu họ cứ nghĩ chị dâu của họ thật sự không thích hợp với lão đại, với nơi ngập mùi máu tanh này. Nhưng tận mắt chứng kiến lại là trải nghiệm khác, đúng là thân hình mảnh mai nhưng lại chuẩn vòng, gương mặt thanh tú nhưng bị kính râm che khuất vẫn không che được nét kinh diễm mê người, lão đại và chị dâu cứ như ông hoàng và nữ vương của hắc đạo, là viên kim cương chói lóa trong bóng tối.
Đến cuối con đường trong sân Hàn Phong chợt dừng bước:
"Các người đã tận mắt thấy chị dâu như mong ước, bây giờ liền có thể giải tán."
Toàn bộ người trong Hắc Long: "..."1
Hết rồi sao? Thật sự hết rồi sao? Sự mong đợi của họ biết bao lâu nay chưa đầy 2 phút đã hết rồi sao?
Hàn Phong cứ ung dung dẫn Ngạn Doanh vào căn cứ. Bước vào là một khu phòng khách đặt rất nhiều bộ ghế salong là nơi tụ họp, tán gẫu hay tiếp khách của người trong bang, bước qua cánh cửa kế tiếp là phòng luyện võ thuật, bọn đang đấm đá nhau không nể nang khi thấy anh liền dừng mọi động tác khom lưng cúi chào và hô:
"Lão đại, chị dâu" Hàn Phong không trả lời mà chỉ gật đầu có lệ, Ngạn Doanh thì nở một nụ cười với bọn họ.
Ôi chao chị dâu cười với bọn họ kìa, chị dâu đáng yêu quá, chị dâu đáng yêu như thế nhất định rất tốt tính, sau này lão đại nổi trận lôi đình có người cứu rồi.1
Cánh cửa thứ hai chính là phòng họp tác chiến, đây là nơi các anh em trong Hắc Long dùng để bàn bạc chuyện làm ăn lớn nhỏ, địa bàn họp đêm hay các khu vực bảo kê.
Cửa thứ tư mở ra chính là một khu rộng lớn, bên trong có các phòng nối tiếp nhau được gắn cửa bằng thép chắn lại, ngoài ra còn có người canh gác nghiêm ngặt. Không sai, đây chính là các phòng chứa các loại vũ khí nhẹ thường dùng hoặc để kho như súng lục, súng bắn tỉa, dao găm, dao đặc chế, súng ngắm đặc chế, mã tấu,... gồm tất cả 15 phòng, người trong bang khi ra ngoài chỉ được sử dụng vũ khí trong phòng 1 và 2, vũ khí cá nhân có thể sử dụng vũ khí có sẵn để chế tác hoặc khi lập công Hắc Long sẽ cấp cho họ vũ khí cá nhân tối tân hơn.
Vốn dĩ tham quan tổng bộ Hắc Long không cần rườm rà như thế, nhưng nơi hai người muốn đến là nơi làm việc của anh, là nơi bí mật và tôn nghiêm nhất nơi đây, buộc phải qua nhiều nơi quan trọng.
Cánh cửa thứ năm mở ra nơi đây không có phòng, nhìn vào giống như để trống nhưng thật ra đây là nơi cất chứa vũ khí hạng nặng có sức công phá lớn như thuốc nổ thuộc tính kim loại, Mark 24 (MK-24/B-24), Mark 17,... thuộc các dòng có tính hủy diệt nằm top thế giới.
Hắc Long là bang hội không ai dám đụng tới trong giới Hắc đạo không phải không có lý do, Hắc Long có một loại vũ khí khủng khiếp nhất đó là Tsar Bomba. Sức hủy diệt không thể tưởng tượng và cả đơn vị đánh bom cũng không thể bảo toàn lực lượng 50%, cho dù Hắc Long có đi đến bước đường cùng cũng sẽ mang địa bàn đối phương trở thành thời kỳ đồ đá. Các nơi chứa những đồ này sẽ được thiết kế nằm dưới chân bọn họ, trừ khi chạm được công tắc nếu không chúng không thể mở ra.
Đến cuối đường là một căn phòng cửa bọc thép dày, nằm khuất trong bóng tối, đến trước cửa Hàn Phong tiến hành nhập dấu vân tay để mở khóa lớp bảo mật đầu tiên, lớp bảo mật thứ hai là nhận diện giác mạc. Vân tay có thể làm giả hoặc lấy đi nhưng giác mạc là thứ muốn làm điều đó còn khó hơn lên trời. Hệ thống vang lên tiếng " tít" hai lần cửa thép dần dần mở ra, anh ôm cô bước vào phòng.
Những gì anh có là quá lớn, nhưng kiếp trước anh không cứu được Lâm thị là vì lần đầu anh cô không muốn nợ anh quá nhiều, còn lần cuối cùng rõ ràng là cô hai tay dâng Lâm thị cho tên Bách Duật đó. Tất cả là cô ngu muội mờ mịt, sự thật cứ bày ra trước mắt nhưng vẫn không tin, một kiếp đau đớn như thế chính là đáng đời cô.1
Nơi làm việc của anh vô cùng rộng lớn, có bàn làm việc lớn, bàn nghị sự, phòng nghỉ, phòng khách, còn có phòng gym. Anh ôm cô ngồi xuống sopha mắt nhìn chằm chằm xem biểu hiện trên gương mặt cô.
Nhìn cô làm gì chứ, đâu phải lần đầu tiên đến đây đâu. Không thể để không khí hai người căng thẳng như thế cô sẵn tiện hỏi anh thắc mắc nhỏ của bản thân.
"Nơi đây là nơi nào vậy anh, nó tên là gì?" Trước tiên phải dẫn dắt mới được, nếu không anh sẽ sinh nghi.
"Tổng bộ Hắc Long." Anh nhẹ nhàng nhả ra mấy chữ.
"Ồ, hmm, sao lại gọi là Hắc Long thế." Lần này anh không trả lời cô ngay mà nghiêng mình lại gần cô thêm chút, hô hấp hòa lẫn vào nhau, anh không nhịn được mỉm cười. Cô bé của anh em có biết nơi đây là đầu não của bang Hắc đạo tàn ác nhất hay không, bàn tay của những người ở đây dính bao nhiêu máu em có biết hay không, tại sao không chỉ không sợ em còn trưng ra bộ mặt hứng thú như thế chứ. Anh vuốt ve gò má cô, ấn nhẹ ngón tay lên môi cô: "Em không sợ sao"
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, cả hai đều thông qua ánh mắt dò thám đối phương. Cô bật cười hì hì: "Có gì mà phải sợ, anh có biết từ nhỏ em đã thích đọc truyện, xem phim xã hội đen rồi không, ông xã em là lão đại đương nhiên em chỉ hận rèn sắt không thành thép."
Nói rồi cô thuận thế vòng tay lên cổ anh, hôn lên môi anh một cái chụt.
Điên mất, điên mất rồi, "ông xã", "sợ rèn sắt không thành thép" đây chẳng phải ám chỉ chưa tu hành chính quả cùng anh hay sao, còn chủ động hôn anh nữa chứ, tiểu bá vương, bất quá anh thích. Hàn Phòng dùng tay đỡ đầu cô ngửa ra thuận lợi hôn lên môi cô, làm gì có chuyện hôn như chuồn chuồn lướt nước theo cách của cô, là một nụ hôn lưỡi lãng mạn chính gốc. Nụ hôn ngày càng sâu, càng ướt ác, váy của cô cũng bị anh cởi ra hai nút, nụ hôn trược dọc từ trán, mũi, gò má, môi, cổ rồi xuống xương quai xanh. Anh buông lỏng cô ra, cả hai thở phì phò, đợi anh bình tĩnh lại liền nói với cô.
"Muốn biết vì sao có tên Hắc Long sao, cái giá phải trả rất đắt đó."
"Thật kích thích" Anh quay lại nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin được, cô bé của anh vốn dĩ không phải là thiên sứ mà chính gốc là tiểu vương nữ mà, nếu cô đã bước thì không thể quay đầu được nữa rồi.
_______________________________________________
Xin thông báo nhỏ: Có ngoại truyện cho Lâm Ngạn Bách, gì cũng phải cho người ta có bồ chứ, đúng hơm????
Phong thái quý tộc từ bé của anh cộng với bước đi chuẩn từng milimet với dáng người mảnh mai của cô tạo ra một bức tranh vô cùng hoàn mỹ. Người trong Hắc Long trong lòng xôn xao một trận, lúc đầu họ cứ nghĩ chị dâu của họ thật sự không thích hợp với lão đại, với nơi ngập mùi máu tanh này. Nhưng tận mắt chứng kiến lại là trải nghiệm khác, đúng là thân hình mảnh mai nhưng lại chuẩn vòng, gương mặt thanh tú nhưng bị kính râm che khuất vẫn không che được nét kinh diễm mê người, lão đại và chị dâu cứ như ông hoàng và nữ vương của hắc đạo, là viên kim cương chói lóa trong bóng tối.
Đến cuối con đường trong sân Hàn Phong chợt dừng bước:
"Các người đã tận mắt thấy chị dâu như mong ước, bây giờ liền có thể giải tán."
Toàn bộ người trong Hắc Long: "..."1
Hết rồi sao? Thật sự hết rồi sao? Sự mong đợi của họ biết bao lâu nay chưa đầy 2 phút đã hết rồi sao?
Hàn Phong cứ ung dung dẫn Ngạn Doanh vào căn cứ. Bước vào là một khu phòng khách đặt rất nhiều bộ ghế salong là nơi tụ họp, tán gẫu hay tiếp khách của người trong bang, bước qua cánh cửa kế tiếp là phòng luyện võ thuật, bọn đang đấm đá nhau không nể nang khi thấy anh liền dừng mọi động tác khom lưng cúi chào và hô:
"Lão đại, chị dâu" Hàn Phong không trả lời mà chỉ gật đầu có lệ, Ngạn Doanh thì nở một nụ cười với bọn họ.
Ôi chao chị dâu cười với bọn họ kìa, chị dâu đáng yêu quá, chị dâu đáng yêu như thế nhất định rất tốt tính, sau này lão đại nổi trận lôi đình có người cứu rồi.1
Cánh cửa thứ hai chính là phòng họp tác chiến, đây là nơi các anh em trong Hắc Long dùng để bàn bạc chuyện làm ăn lớn nhỏ, địa bàn họp đêm hay các khu vực bảo kê.
Cửa thứ tư mở ra chính là một khu rộng lớn, bên trong có các phòng nối tiếp nhau được gắn cửa bằng thép chắn lại, ngoài ra còn có người canh gác nghiêm ngặt. Không sai, đây chính là các phòng chứa các loại vũ khí nhẹ thường dùng hoặc để kho như súng lục, súng bắn tỉa, dao găm, dao đặc chế, súng ngắm đặc chế, mã tấu,... gồm tất cả 15 phòng, người trong bang khi ra ngoài chỉ được sử dụng vũ khí trong phòng 1 và 2, vũ khí cá nhân có thể sử dụng vũ khí có sẵn để chế tác hoặc khi lập công Hắc Long sẽ cấp cho họ vũ khí cá nhân tối tân hơn.
Vốn dĩ tham quan tổng bộ Hắc Long không cần rườm rà như thế, nhưng nơi hai người muốn đến là nơi làm việc của anh, là nơi bí mật và tôn nghiêm nhất nơi đây, buộc phải qua nhiều nơi quan trọng.
Cánh cửa thứ năm mở ra nơi đây không có phòng, nhìn vào giống như để trống nhưng thật ra đây là nơi cất chứa vũ khí hạng nặng có sức công phá lớn như thuốc nổ thuộc tính kim loại, Mark 24 (MK-24/B-24), Mark 17,... thuộc các dòng có tính hủy diệt nằm top thế giới.
Hắc Long là bang hội không ai dám đụng tới trong giới Hắc đạo không phải không có lý do, Hắc Long có một loại vũ khí khủng khiếp nhất đó là Tsar Bomba. Sức hủy diệt không thể tưởng tượng và cả đơn vị đánh bom cũng không thể bảo toàn lực lượng 50%, cho dù Hắc Long có đi đến bước đường cùng cũng sẽ mang địa bàn đối phương trở thành thời kỳ đồ đá. Các nơi chứa những đồ này sẽ được thiết kế nằm dưới chân bọn họ, trừ khi chạm được công tắc nếu không chúng không thể mở ra.
Đến cuối đường là một căn phòng cửa bọc thép dày, nằm khuất trong bóng tối, đến trước cửa Hàn Phong tiến hành nhập dấu vân tay để mở khóa lớp bảo mật đầu tiên, lớp bảo mật thứ hai là nhận diện giác mạc. Vân tay có thể làm giả hoặc lấy đi nhưng giác mạc là thứ muốn làm điều đó còn khó hơn lên trời. Hệ thống vang lên tiếng " tít" hai lần cửa thép dần dần mở ra, anh ôm cô bước vào phòng.
Những gì anh có là quá lớn, nhưng kiếp trước anh không cứu được Lâm thị là vì lần đầu anh cô không muốn nợ anh quá nhiều, còn lần cuối cùng rõ ràng là cô hai tay dâng Lâm thị cho tên Bách Duật đó. Tất cả là cô ngu muội mờ mịt, sự thật cứ bày ra trước mắt nhưng vẫn không tin, một kiếp đau đớn như thế chính là đáng đời cô.1
Nơi làm việc của anh vô cùng rộng lớn, có bàn làm việc lớn, bàn nghị sự, phòng nghỉ, phòng khách, còn có phòng gym. Anh ôm cô ngồi xuống sopha mắt nhìn chằm chằm xem biểu hiện trên gương mặt cô.
Nhìn cô làm gì chứ, đâu phải lần đầu tiên đến đây đâu. Không thể để không khí hai người căng thẳng như thế cô sẵn tiện hỏi anh thắc mắc nhỏ của bản thân.
"Nơi đây là nơi nào vậy anh, nó tên là gì?" Trước tiên phải dẫn dắt mới được, nếu không anh sẽ sinh nghi.
"Tổng bộ Hắc Long." Anh nhẹ nhàng nhả ra mấy chữ.
"Ồ, hmm, sao lại gọi là Hắc Long thế." Lần này anh không trả lời cô ngay mà nghiêng mình lại gần cô thêm chút, hô hấp hòa lẫn vào nhau, anh không nhịn được mỉm cười. Cô bé của anh em có biết nơi đây là đầu não của bang Hắc đạo tàn ác nhất hay không, bàn tay của những người ở đây dính bao nhiêu máu em có biết hay không, tại sao không chỉ không sợ em còn trưng ra bộ mặt hứng thú như thế chứ. Anh vuốt ve gò má cô, ấn nhẹ ngón tay lên môi cô: "Em không sợ sao"
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, cả hai đều thông qua ánh mắt dò thám đối phương. Cô bật cười hì hì: "Có gì mà phải sợ, anh có biết từ nhỏ em đã thích đọc truyện, xem phim xã hội đen rồi không, ông xã em là lão đại đương nhiên em chỉ hận rèn sắt không thành thép."
Nói rồi cô thuận thế vòng tay lên cổ anh, hôn lên môi anh một cái chụt.
Điên mất, điên mất rồi, "ông xã", "sợ rèn sắt không thành thép" đây chẳng phải ám chỉ chưa tu hành chính quả cùng anh hay sao, còn chủ động hôn anh nữa chứ, tiểu bá vương, bất quá anh thích. Hàn Phòng dùng tay đỡ đầu cô ngửa ra thuận lợi hôn lên môi cô, làm gì có chuyện hôn như chuồn chuồn lướt nước theo cách của cô, là một nụ hôn lưỡi lãng mạn chính gốc. Nụ hôn ngày càng sâu, càng ướt ác, váy của cô cũng bị anh cởi ra hai nút, nụ hôn trược dọc từ trán, mũi, gò má, môi, cổ rồi xuống xương quai xanh. Anh buông lỏng cô ra, cả hai thở phì phò, đợi anh bình tĩnh lại liền nói với cô.
"Muốn biết vì sao có tên Hắc Long sao, cái giá phải trả rất đắt đó."
"Thật kích thích" Anh quay lại nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin được, cô bé của anh vốn dĩ không phải là thiên sứ mà chính gốc là tiểu vương nữ mà, nếu cô đã bước thì không thể quay đầu được nữa rồi.
_______________________________________________
Xin thông báo nhỏ: Có ngoại truyện cho Lâm Ngạn Bách, gì cũng phải cho người ta có bồ chứ, đúng hơm????