Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105: Biến cố (5)
"Cái gì?" Già La tức giận hất văng bàn trà trước mặt.
"Ta tốn bao nhiêu tiền để mua thứ đồ đó mà chỉ khiến bọn chúng mất một chiếc thuyền, cả một mạng cũng không để lại sao, hả?"
Trần Kiệt quỳ rạp dưới đất ôm chân ông ta lại. "Ông trùm bớt giận, uy lực của nó lớn đến thế nào người cũng thấy qua rồi mà, lẽ ra bọn chúng phải bỏ mạng tất cả, không ngờ có một chiếc lao ra trước một mình bay đến, tên cầm lái quá giỏi nên...nên."
"Đồ vô dụng." Ông ta cầm gậy đập lên người Trần Kiệt để xả giận.
"Tức chết ta rồi, Hàn Phong sao, báo cho tên Bách Duật đó đem Lâm Ngạn Doanh đến địa phận đi, chính ta sẽ ra tay."
"Dạ dạ" Trần Kiệt sợ hãi nhanh chóng lếch ra ngoài báo cho Bách Duật.
Địa bàn của Già La đích xác là toàn bộ Ma Cau, điều đáng e dè chính là muốn giao hàng đến nơi buộc phải qua khu tự trị của nơi đó. Đến khu tự trị chẳng khác nào đâm đầu vào tổ ong, làm ăn buôn bán cái nào cũng có cái khó xem ra chính là sinh nghề tử nghiệp trong truyền thuyết.
Từ xa xa đã có mấy chiếc thuyền lớn đứng đón, quả thật là tiếp đón hậu hĩnh.
"Thằng cha già này gần xuống mồ mà cũng chịu chơi quá." Nam Hành hạ tốc độ thuyền xuống mấy chiếc thuyền ở sau cũng nâng cao cảnh giác, đậu lại trên biển xem tình hình.
"Haha, bảy chiếc tàu, tính chơi trò trốn tìm à, chiếc nào mới chứa hàng đây." Già La ngồi trên ghế bắt ở trên bến cảng nhìn ra xa xa mấy chiếc tàu lớn đậu sừng sững. Bên trái ông ta là Quỷ Dạ, Trần Kiệt, bên phải là Bách Duật. Tên đứng đầu mũi thuyền của Già La giơ loa lên nói chuyện với Hắc Long từ xa.
"Vị lão đại này thật ngạo mạn a, chở hàng qua địa bàn chúng tôi mà không định chào hỏi ông chủ nơi này một tiếng hay sao, mời ngài vào uống ly trà với chúng tôi được không." Giọng điệu khiêu khích vô cùng đáng đánh mà, Lập Hoành quay sang nhìn vào chân của Hàn Phong.
"Lão đại, anh đi được..." Chưa nói hết câu đã thấy Hàn Phong chống hai tay lên tay vịn ghế đứng dậy, dù bước đi hơi chậm, không chắc chắn nhưng quả thật không biết sẽ không nhìn ra anh bị thương đến không đi nổi.
Nam Hành nhanh chóng nhấn nút mở cửa khoang tàu ra, cuốn thang tự động thả ra bắt vào bến cảng làm thành một cây cầu. Năm người đứng đầu Hắc Long đi phía trước, đàn em theo sau khoảng chừng một trăm người bước lên tàu, không biết dưới tàu còn người hay không, bọn họ một thân trang phục chuyên dụng dễ dàng hành động.
Từ xa, người thanh niên đi đầu tiên hiên ngang khí phách, đường nét khuôn mặt điển trai rõ rệt, ấn đường cao rộng, dù thân thể không cao to như lực sĩ nhưng lại rất hữu lực, đẹp đến khó tả. Già La âm thầm nuối tiếc cho cậu thanh niên này, mười tuổi tham gia huấn luyện, mười tám tuổi gầy dựng Hắc Long, hai mươi mốt tuổi cầm đầu bang phái lớn nhất thế giới ngầm. Cái khí phách này trời sinh khiến người khác phải nuối tiếc đây mà.
Vết thương ở bàn chân đau đến khó chịu, trên trán Hàn Phong đã rịn một tầng mồ hôi mỏng. nhưng phải gáng chịu đựng, không được tỏ ra vẻ mặt đau đớn cho người khác xem.
Già La cũng đứng dậy đi đến gần, hai bên dòng người như hai thái cực, tay ông ta đeo một xâu chuỗi quỷ khiến sầu to lớn trên người mặc một bộ đồ kate của tu sĩ hay mặc tay chống gậy cười cười đi đến phía anh.
"Lão đại đại giá quang lâm, lão đại giá lâm." Tiếng cười khinh miệt người thật khiến người ta chán ghét, mắt ông ta nhìn từ trên xuống Hàn Phong rất hưởng thức phong thái của anh.
"Ông muốn chết sao." Tiếng của anh khiến đối phương lạnh đến phát run, đôi mắt đỏ ngầu, Bách Duật không ngờ tên Hàn Phong này lại đáng sợ như thế, Quỷ Dạ thừa biết Hàn Phong độc ác hơn Huyết Vũ gấp trăm lần. Đúng là kẻ từng trải, Già La không bị khí thế của anh doạ cho sợ, cười cười nói nói.
"Lão đại bớt giận, lão đại bớt giận, nào ngồi xuống, chúng ta từ từ nói chuyện."
"Ông muốn gì?" Hàn Phong một chút cũng không thèm nghe ông ta nói gì, Nam Hành phía sau ngứa ngái tay chân vờ bẻ cỗ, bẻ khớp tay rụp rụp.
"Haha, lão đại nóng tính quá doạ chết tôi rồi, Già La cười lớn sau đó dừng lại, ánh mắt châm chọc nhìn vào Hàn Phong, tay vân vê hai quả hạch đào trong tay. . Google ngay trang { trùmtruуệ Л. VN }
"Lão đại lớn tiếng như thế cả ông già này cũng sợ rồi, không biết... cô vợ xinh đẹp của lão đại còn không biết sẽ sợ đến nhường nào."
Hàn Phong liếc mắt lên nhìn đám người phía trước, sự tự tin Già La có không phải đơn giản, lại nhìn sang Bách Duật trong con ngươi hắn hiện lên tia đắc thắng không rõ từ đâu ra.
"Muốn gì cứ nói thẳng." Hứa Thiên không nhịn được gấp gáp.
"Ơ cậu thanh niên này, cái gì mà Hứa Thiên đúng không, không biết Lâm lão gia biết được cháu gái mình lấy một tên chém giết sẽ cảm thấy ra sao a." Già La đập đập cây gậy xuống đất nhận lấy tách trà Quỷ Dạ đưa cho từ tốn uống một ngụm.
"Ông, con mẹ nó." Hứa Thiên bị chọc điên máu nhào đến, khó khăn lắm Lập Hoành cùng Thiên Ý mới giữ lại được.
"Nói thì hay thật, nhưng trên đời có nhiều việc chỉ có thể nghĩ mà không thể làm." Lập Hoành bình tĩnh trấn an mọi người bên phía mình.
"Không thể?Ha, rồi các người sẽ biết cái gì là ăn năn hối cải." Bách Duật cũng khinh khi nhìn bọn họ, toàn thân không che giấu được sự đắc ý tột cùng.
"Ây da, Bách Duật, chắc lão đại nhớ vợ rồi, cậu mau đưa Hàn phu nhân ra đi." Già La ra lệnh cho hắn, nghe đến ba chữ " Hàn phu nhân." bọn họ không khỏi có chút căng thẳng, mấy người không biết ở phía sau hoang mang nhìn nhau, cả Lập Hoành, Hứa Thiên, Nam Hành, Thiên Ý biết rõ Hàn Phong chắc chắn sẽ sắp xếp người bảo vệ chị dâu cũng có chút lo lắng.
__
Đêm tối trong phòng làm việc của Hàn Phong, Hồng Nương cẩn thận gõ cửa.
"Vào đi." Hồng Nương mở cửa bước vào không quên đóng cửa lại đi đến trước mặt anh.
"Lão đại."
Người đàn ông đang viết dừng bút lại ngẩng mặt lên nhìn người phụ nữ. "Nhiệm vụ lần này cô không cần phải đi, tôi có một nhiệm vụ khác cho cô."
Anh nhàn nhạt nói, trong màn đêm tĩnh mịt chỉ có tiếng nói trầm thấp phân phó của anh.
"Cuối cùng, tóm lại tôi chỉ có một yêu cầu, bảo vệ vợ con tôi bình an vô sự, bất cứ giá nào."
"Dạ, tôi sẽ cố hết sức mình." Hồng Nương gật đầu cam kết với anh.
__________________
THÔNG BÁO:
Do trong hành trình lên truyện Tước gặp quá nhiều chuyện xui, quên blabla các kiểu nên từ đây đến HOÀN CHÍNH VĂN sẽ có "bão" liên tục để đền bù cho các bạn. Giờ dự kiến các bạn có thể xem ở phần cuối chap mới nhất.
Thường sẽ là 19h30 -20h.
Còn các nhân vật phụ các bạn yêu cầu thì ngoại truyện sẽ được lên theo lịch sau khi hoàn.
Trước mắt sẽ là ngoại truyện về một số cặp sau:
- Lâm Ngạn Bách - Hứa Thiên Ý
- Lập Hoành - Thanh Thanh
- Hứa Thiên - Như Lan
Và một số cặp bí mật, không cho bật mí.
"Ta tốn bao nhiêu tiền để mua thứ đồ đó mà chỉ khiến bọn chúng mất một chiếc thuyền, cả một mạng cũng không để lại sao, hả?"
Trần Kiệt quỳ rạp dưới đất ôm chân ông ta lại. "Ông trùm bớt giận, uy lực của nó lớn đến thế nào người cũng thấy qua rồi mà, lẽ ra bọn chúng phải bỏ mạng tất cả, không ngờ có một chiếc lao ra trước một mình bay đến, tên cầm lái quá giỏi nên...nên."
"Đồ vô dụng." Ông ta cầm gậy đập lên người Trần Kiệt để xả giận.
"Tức chết ta rồi, Hàn Phong sao, báo cho tên Bách Duật đó đem Lâm Ngạn Doanh đến địa phận đi, chính ta sẽ ra tay."
"Dạ dạ" Trần Kiệt sợ hãi nhanh chóng lếch ra ngoài báo cho Bách Duật.
Địa bàn của Già La đích xác là toàn bộ Ma Cau, điều đáng e dè chính là muốn giao hàng đến nơi buộc phải qua khu tự trị của nơi đó. Đến khu tự trị chẳng khác nào đâm đầu vào tổ ong, làm ăn buôn bán cái nào cũng có cái khó xem ra chính là sinh nghề tử nghiệp trong truyền thuyết.
Từ xa xa đã có mấy chiếc thuyền lớn đứng đón, quả thật là tiếp đón hậu hĩnh.
"Thằng cha già này gần xuống mồ mà cũng chịu chơi quá." Nam Hành hạ tốc độ thuyền xuống mấy chiếc thuyền ở sau cũng nâng cao cảnh giác, đậu lại trên biển xem tình hình.
"Haha, bảy chiếc tàu, tính chơi trò trốn tìm à, chiếc nào mới chứa hàng đây." Già La ngồi trên ghế bắt ở trên bến cảng nhìn ra xa xa mấy chiếc tàu lớn đậu sừng sững. Bên trái ông ta là Quỷ Dạ, Trần Kiệt, bên phải là Bách Duật. Tên đứng đầu mũi thuyền của Già La giơ loa lên nói chuyện với Hắc Long từ xa.
"Vị lão đại này thật ngạo mạn a, chở hàng qua địa bàn chúng tôi mà không định chào hỏi ông chủ nơi này một tiếng hay sao, mời ngài vào uống ly trà với chúng tôi được không." Giọng điệu khiêu khích vô cùng đáng đánh mà, Lập Hoành quay sang nhìn vào chân của Hàn Phong.
"Lão đại, anh đi được..." Chưa nói hết câu đã thấy Hàn Phong chống hai tay lên tay vịn ghế đứng dậy, dù bước đi hơi chậm, không chắc chắn nhưng quả thật không biết sẽ không nhìn ra anh bị thương đến không đi nổi.
Nam Hành nhanh chóng nhấn nút mở cửa khoang tàu ra, cuốn thang tự động thả ra bắt vào bến cảng làm thành một cây cầu. Năm người đứng đầu Hắc Long đi phía trước, đàn em theo sau khoảng chừng một trăm người bước lên tàu, không biết dưới tàu còn người hay không, bọn họ một thân trang phục chuyên dụng dễ dàng hành động.
Từ xa, người thanh niên đi đầu tiên hiên ngang khí phách, đường nét khuôn mặt điển trai rõ rệt, ấn đường cao rộng, dù thân thể không cao to như lực sĩ nhưng lại rất hữu lực, đẹp đến khó tả. Già La âm thầm nuối tiếc cho cậu thanh niên này, mười tuổi tham gia huấn luyện, mười tám tuổi gầy dựng Hắc Long, hai mươi mốt tuổi cầm đầu bang phái lớn nhất thế giới ngầm. Cái khí phách này trời sinh khiến người khác phải nuối tiếc đây mà.
Vết thương ở bàn chân đau đến khó chịu, trên trán Hàn Phong đã rịn một tầng mồ hôi mỏng. nhưng phải gáng chịu đựng, không được tỏ ra vẻ mặt đau đớn cho người khác xem.
Già La cũng đứng dậy đi đến gần, hai bên dòng người như hai thái cực, tay ông ta đeo một xâu chuỗi quỷ khiến sầu to lớn trên người mặc một bộ đồ kate của tu sĩ hay mặc tay chống gậy cười cười đi đến phía anh.
"Lão đại đại giá quang lâm, lão đại giá lâm." Tiếng cười khinh miệt người thật khiến người ta chán ghét, mắt ông ta nhìn từ trên xuống Hàn Phong rất hưởng thức phong thái của anh.
"Ông muốn chết sao." Tiếng của anh khiến đối phương lạnh đến phát run, đôi mắt đỏ ngầu, Bách Duật không ngờ tên Hàn Phong này lại đáng sợ như thế, Quỷ Dạ thừa biết Hàn Phong độc ác hơn Huyết Vũ gấp trăm lần. Đúng là kẻ từng trải, Già La không bị khí thế của anh doạ cho sợ, cười cười nói nói.
"Lão đại bớt giận, lão đại bớt giận, nào ngồi xuống, chúng ta từ từ nói chuyện."
"Ông muốn gì?" Hàn Phong một chút cũng không thèm nghe ông ta nói gì, Nam Hành phía sau ngứa ngái tay chân vờ bẻ cỗ, bẻ khớp tay rụp rụp.
"Haha, lão đại nóng tính quá doạ chết tôi rồi, Già La cười lớn sau đó dừng lại, ánh mắt châm chọc nhìn vào Hàn Phong, tay vân vê hai quả hạch đào trong tay. . Google ngay trang { trùmtruуệ Л. VN }
"Lão đại lớn tiếng như thế cả ông già này cũng sợ rồi, không biết... cô vợ xinh đẹp của lão đại còn không biết sẽ sợ đến nhường nào."
Hàn Phong liếc mắt lên nhìn đám người phía trước, sự tự tin Già La có không phải đơn giản, lại nhìn sang Bách Duật trong con ngươi hắn hiện lên tia đắc thắng không rõ từ đâu ra.
"Muốn gì cứ nói thẳng." Hứa Thiên không nhịn được gấp gáp.
"Ơ cậu thanh niên này, cái gì mà Hứa Thiên đúng không, không biết Lâm lão gia biết được cháu gái mình lấy một tên chém giết sẽ cảm thấy ra sao a." Già La đập đập cây gậy xuống đất nhận lấy tách trà Quỷ Dạ đưa cho từ tốn uống một ngụm.
"Ông, con mẹ nó." Hứa Thiên bị chọc điên máu nhào đến, khó khăn lắm Lập Hoành cùng Thiên Ý mới giữ lại được.
"Nói thì hay thật, nhưng trên đời có nhiều việc chỉ có thể nghĩ mà không thể làm." Lập Hoành bình tĩnh trấn an mọi người bên phía mình.
"Không thể?Ha, rồi các người sẽ biết cái gì là ăn năn hối cải." Bách Duật cũng khinh khi nhìn bọn họ, toàn thân không che giấu được sự đắc ý tột cùng.
"Ây da, Bách Duật, chắc lão đại nhớ vợ rồi, cậu mau đưa Hàn phu nhân ra đi." Già La ra lệnh cho hắn, nghe đến ba chữ " Hàn phu nhân." bọn họ không khỏi có chút căng thẳng, mấy người không biết ở phía sau hoang mang nhìn nhau, cả Lập Hoành, Hứa Thiên, Nam Hành, Thiên Ý biết rõ Hàn Phong chắc chắn sẽ sắp xếp người bảo vệ chị dâu cũng có chút lo lắng.
__
Đêm tối trong phòng làm việc của Hàn Phong, Hồng Nương cẩn thận gõ cửa.
"Vào đi." Hồng Nương mở cửa bước vào không quên đóng cửa lại đi đến trước mặt anh.
"Lão đại."
Người đàn ông đang viết dừng bút lại ngẩng mặt lên nhìn người phụ nữ. "Nhiệm vụ lần này cô không cần phải đi, tôi có một nhiệm vụ khác cho cô."
Anh nhàn nhạt nói, trong màn đêm tĩnh mịt chỉ có tiếng nói trầm thấp phân phó của anh.
"Cuối cùng, tóm lại tôi chỉ có một yêu cầu, bảo vệ vợ con tôi bình an vô sự, bất cứ giá nào."
"Dạ, tôi sẽ cố hết sức mình." Hồng Nương gật đầu cam kết với anh.
__________________
THÔNG BÁO:
Do trong hành trình lên truyện Tước gặp quá nhiều chuyện xui, quên blabla các kiểu nên từ đây đến HOÀN CHÍNH VĂN sẽ có "bão" liên tục để đền bù cho các bạn. Giờ dự kiến các bạn có thể xem ở phần cuối chap mới nhất.
Thường sẽ là 19h30 -20h.
Còn các nhân vật phụ các bạn yêu cầu thì ngoại truyện sẽ được lên theo lịch sau khi hoàn.
Trước mắt sẽ là ngoại truyện về một số cặp sau:
- Lâm Ngạn Bách - Hứa Thiên Ý
- Lập Hoành - Thanh Thanh
- Hứa Thiên - Như Lan
Và một số cặp bí mật, không cho bật mí.