- Ảnh bìa
- Tác giả
- 杨沁沁吃瓜 (Dương Cầm Cầm ăn dưa)
- Thể loại
- Ngôn tình
- HE
- Đô Thị
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 4P
- Nguồn
- Bức thư không hồi đáp
- Lượt đọc
- 796
- Cập nhật
Em trai tôi dẫn bạn gái về quê ăn Tết, câu đầu tiên cô ta nói khi gặp tôi là sao tôi đã gần 30 tuổi đầu mà vẫn còn ở nhà ăn bám. Đợi đến lúc cô ta kết hôn với em trai tôi, toàn bộ tài sản của nhà tôi đều sẽ là của cô ta.
“Chị à, con người không nên kén cá chọn canh, đã lớn tuổi rồi thì nên tìm đại một người để gả đi.”
Họ hàng thân thích không đợi tôi trả lời liền nhảy ra combat cùng cô ta.
“Tống gia chúng ta xưa nay có một quy định là ‘bần tiện dưỡng tử, phú quý dưỡng nữ’. Gia sản chỉ được truyền cho con gái, con trai không được chia phần.”
(* Bần tiện dưỡng tử, phú quý dưỡng nữ: nuôi con trai theo cách nghèo khó, nuôi con gái theo cách giàu sang. Vì nuôi con trai theo cách nghèo để có ý chí phấn đấu, còn con gái thì nên nâng niu chiều chuộng để sau này biết cách chọn chồng)
“Nếu cô muốn có gia sản, thì chờ đến lúc Tống Trì Hạo gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng đi.”
“Chị à, con người không nên kén cá chọn canh, đã lớn tuổi rồi thì nên tìm đại một người để gả đi.”
Họ hàng thân thích không đợi tôi trả lời liền nhảy ra combat cùng cô ta.
“Tống gia chúng ta xưa nay có một quy định là ‘bần tiện dưỡng tử, phú quý dưỡng nữ’. Gia sản chỉ được truyền cho con gái, con trai không được chia phần.”
(* Bần tiện dưỡng tử, phú quý dưỡng nữ: nuôi con trai theo cách nghèo khó, nuôi con gái theo cách giàu sang. Vì nuôi con trai theo cách nghèo để có ý chí phấn đấu, còn con gái thì nên nâng niu chiều chuộng để sau này biết cách chọn chồng)
“Nếu cô muốn có gia sản, thì chờ đến lúc Tống Trì Hạo gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng đi.”
Bình luận facebook