Tiết Huệ Vũ có cơ hội trọng sinh, sau đó nhìn thấy trước mặt mình là nam nhân bị tật hai chân, cùng với một bé con đang nhìn mình đầy sợ hãi.
Ánh mắt, cử chỉ của cả hai người khiến cô lặng người trầm tư.
Nam nhân kia chính là chồng của cô, gặp tai nạn nên hai chân cũng bị thương nặng, còn cô, chính là người đã qua đời ba năm trước.
Con trai cô được sinh ra trước khi cô qua đời một tháng, bởi vì thiếu tình thương từ nhỏ nên hắc hóa trở thành trùm phản diện, cuối cùng lãnh cơm hộp!
Tiết Huệ Vũ: (╯‵□′)╯︵┻━┻! Con trai cô sao có thể hắc hóa thành trùm nhân vật phản diện được! Bùi Ôn Du, anh nuôi dạy con như thế nào thế! Con trai đã ba tuổi rồi nhưng ngay cả nói cũng không biết!
Tuy nhiên nhìn cậu bé rụt rè vươn cánh tay nhỏ nhắn bụ bẫm ra muốn được ôm, trái tim mẹ già của Tiết Huệ mềm…… nhũn ra rồi!!
Tiết Huệ Vũ:...... Đáng yêu quá…… Bé con của mẹ sao có thể đáng yêu như vậy! Con không biết nói sao? Không sao, mẹ sẽ dạy con!