Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 36
Trước khi đi vào căn phòng của con sói này Đông Nghi đương nhiên phải có sự chuẩn bị từ truớc, cô không thể cứ yếu đuối để bị L ức hiếp mãi. Là thân gái chân yếu tay mềm, sức lực không có bao nhiêu, K cũng đã hướng dẫn cho Đông Nghi vài động tác phòng thân tức thời.
“Cái này chỉ là một trong những phòng vệ cơ bản thôi, anh còn giở trò tôi sẽ ra tay nặng hơn.”-Đông Nghi đang thắng thế hào hứng hô lên, dù vậy thì cô vẫn một mực đứng phía sau K.
Hoàng Phong thở hắt ra, tay đấm nhẹ sau lưng vài cái giảm đi cơn đau bên dưới, cố gắng đứng thẳng người dậy, anh từng bước nặng nề tiến về phía hai người phụ nữ trong phòng: “Các người không nghĩ đến hậu quả sao?”
K từ lúc bước vào đây đã luôn đề cao sự cảnh giác, cô trầm giọng nói với Đông Nghi ở phía sau: “Em lui xuống một chút đi!”
Đông Nghi gật nhẹ đầu nghe theo, ánh mắt ba phần hồi hộp, bảy phần mong đợi trận chiến của K và L. Hai người này nếu thật sự giao tranh, một bên là sư tử, một bên là đại bàng, xem rằng ai là người chiến thắng cuối cùng đây?
L nhếch môi, K và anh trước giờ làm việc chung không ít, nhưng đối đầu nhau như thế này chưa có lần nào, anh cũng không chắc nếu thật sự đối đầu, ai mới là người chiếm ưu thế.
K không nói lời nào rút khẩu súng được giấu dưới thắt lưng ra chỉa vào người L, hài lòng nhìn anh kinh ngạc lùi bước lại: “Em còn dùng vũ khí sao?”
“Lần trước anh động thủ cùng tôi tôi còn chưa đáp trả, giờ tính luôn cũng không muộn.”
Đông Nghi cũng không biết K có sử dụng súng, cô còn chưa hết bất ngờ, phía trước K đã bóp cò luôn rồi.
CHÍU
Mũi kim gây tê từ súng bắn ra ghim luôn vào ngực trái của L khiến anh choáng váng ngã khụy xuống đất, khuôn mặt ấm ức nhìn lên cộng sự của mình gằn từng chữ: “Em dám tạo phản?”
K cất khẩu súng vào người, nhìn sang Đông Nghi thốt: “Tôi thay mặt người bạn của mình xin lỗi em. Bây giờ anh ấy không thể cử động gì đâu, em có ức chế gì với L cứ việc làm đi.”
“Thật sao?”-Đông Nghi tò mò bước tới, thế nhưng cô vẫn còn cảnh giác cao độ không dám tiến tới gần hơn.
Đông Nghi kéo luôn K cùng mình lại gần chỗ L đang ngồi bệt dưới đất, bàn tay rụt rè đưa lên véo nhẹ bên má L, nhìn thấy đôi mắt căm hận đang lườm cô rồi đến K, Đông Nghi cảm thấy thích thú vô cùng: “Chị làm việc rất hiệu quả.”
“K, sau này cô không cần làm việc cho tôi nữa, đồ phản bội.”
K tỉnh bơ đáp: “So với phản bội, một phụ nữ không thể chấp nhận đàn ông làm như thế được đâu.”
Đông Nghi gật gù đồng tình, nhớ lại những việc anh đã làm với cô, Đông Nghi liền muốn băm chết anh ra thôi. Đôi mắt sáng rực lên với ý tưởng trả thù của mình, Đông Nghi nhìn sang K: “Chị giúp tôi cho cái người này nằm lên giường, sau đó chị ra ngoài chốt cửa lại dùm tôi luôn.”
“Tôi biết rồi!”
L nhìn cánh cửa đóng lại hoàn toàn, đáy mắt ánh lên tia bất an khi chạm vào đôi mắt gian tà của Đông Nghi đang nhìn mình, khóe môi cô cong lên nụ cười khó đoán.
“Em định làm gì tôi?”
“Trả lại cho anh những gì anh đã làm với tôi.”-Đông Nghi khoanh hai tay trước ngực, cằm hơi hất lên nhìn nguời đang không còn sức lực nằm trên giường.
“Cứ làm đi, như thế cũng không tệ bạc với tôi quá đâu.”-đôi mắt phượng dài khẽ híp lại dò xét.
“Anh đang nghĩ gì thế hả?”
<!--==========DESKTOP CONTENT MIDLE 2===--> <!--Ambient video inpage desktop-->
“Tôi và em chỉ là những lần phát sinh quan hệ, những lần trước tôi phục vụ cho em, lần này nếu em muốn phục vụ cho tôi cũng đâu tệ lắm đâu.”-lời nói bình thản của L thốt ra, ngay lập tức là cái gối nằm bay thẳng vào mặt mình được ném từ người còn lại.
Đông Nghi tức giận đến đỏ bừng mặt, chộp lấy cái gối trên giường quăng vào cái bản mặt đáng ghét của: “Đầu óc anh cũng đen tối thật đấy, đừng có mơ đi!”
“Cho em ngẫm kỹ lại đó, cơ thể của tôi từ trên xuống dứoi tất cả đều gói gọn một từ “hoàn mỹ”, tôi và em giao hợp có chỗ nào không đúng quy luật tự nhiên. Hơn nữa tôi còn là chồng của e...”- nhãn cầu L mở to lên hướng theo những ngón tay thanh mảnh mát lạnh của cô đang vuốt dọc một đường dài từ má xuống tận khưng xựng đòn nam tính quyến rũ của L, ánh mắt gợi tình của cô đang lả lơi nhìn vào khuôn mặt kiềm nén của L, thích thú mỉm cười.
“Yêu nghiệt, em muốn giết người sao?”-anh khó khăn lên tiếng.
“Tôi chỉ trả lại những gì anh đã làm với tôi thôi.”
TBC.
Chương sau chắc vui ^^
“Cái này chỉ là một trong những phòng vệ cơ bản thôi, anh còn giở trò tôi sẽ ra tay nặng hơn.”-Đông Nghi đang thắng thế hào hứng hô lên, dù vậy thì cô vẫn một mực đứng phía sau K.
Hoàng Phong thở hắt ra, tay đấm nhẹ sau lưng vài cái giảm đi cơn đau bên dưới, cố gắng đứng thẳng người dậy, anh từng bước nặng nề tiến về phía hai người phụ nữ trong phòng: “Các người không nghĩ đến hậu quả sao?”
K từ lúc bước vào đây đã luôn đề cao sự cảnh giác, cô trầm giọng nói với Đông Nghi ở phía sau: “Em lui xuống một chút đi!”
Đông Nghi gật nhẹ đầu nghe theo, ánh mắt ba phần hồi hộp, bảy phần mong đợi trận chiến của K và L. Hai người này nếu thật sự giao tranh, một bên là sư tử, một bên là đại bàng, xem rằng ai là người chiến thắng cuối cùng đây?
L nhếch môi, K và anh trước giờ làm việc chung không ít, nhưng đối đầu nhau như thế này chưa có lần nào, anh cũng không chắc nếu thật sự đối đầu, ai mới là người chiếm ưu thế.
K không nói lời nào rút khẩu súng được giấu dưới thắt lưng ra chỉa vào người L, hài lòng nhìn anh kinh ngạc lùi bước lại: “Em còn dùng vũ khí sao?”
“Lần trước anh động thủ cùng tôi tôi còn chưa đáp trả, giờ tính luôn cũng không muộn.”
Đông Nghi cũng không biết K có sử dụng súng, cô còn chưa hết bất ngờ, phía trước K đã bóp cò luôn rồi.
CHÍU
Mũi kim gây tê từ súng bắn ra ghim luôn vào ngực trái của L khiến anh choáng váng ngã khụy xuống đất, khuôn mặt ấm ức nhìn lên cộng sự của mình gằn từng chữ: “Em dám tạo phản?”
K cất khẩu súng vào người, nhìn sang Đông Nghi thốt: “Tôi thay mặt người bạn của mình xin lỗi em. Bây giờ anh ấy không thể cử động gì đâu, em có ức chế gì với L cứ việc làm đi.”
“Thật sao?”-Đông Nghi tò mò bước tới, thế nhưng cô vẫn còn cảnh giác cao độ không dám tiến tới gần hơn.
Đông Nghi kéo luôn K cùng mình lại gần chỗ L đang ngồi bệt dưới đất, bàn tay rụt rè đưa lên véo nhẹ bên má L, nhìn thấy đôi mắt căm hận đang lườm cô rồi đến K, Đông Nghi cảm thấy thích thú vô cùng: “Chị làm việc rất hiệu quả.”
“K, sau này cô không cần làm việc cho tôi nữa, đồ phản bội.”
K tỉnh bơ đáp: “So với phản bội, một phụ nữ không thể chấp nhận đàn ông làm như thế được đâu.”
Đông Nghi gật gù đồng tình, nhớ lại những việc anh đã làm với cô, Đông Nghi liền muốn băm chết anh ra thôi. Đôi mắt sáng rực lên với ý tưởng trả thù của mình, Đông Nghi nhìn sang K: “Chị giúp tôi cho cái người này nằm lên giường, sau đó chị ra ngoài chốt cửa lại dùm tôi luôn.”
“Tôi biết rồi!”
L nhìn cánh cửa đóng lại hoàn toàn, đáy mắt ánh lên tia bất an khi chạm vào đôi mắt gian tà của Đông Nghi đang nhìn mình, khóe môi cô cong lên nụ cười khó đoán.
“Em định làm gì tôi?”
“Trả lại cho anh những gì anh đã làm với tôi.”-Đông Nghi khoanh hai tay trước ngực, cằm hơi hất lên nhìn nguời đang không còn sức lực nằm trên giường.
“Cứ làm đi, như thế cũng không tệ bạc với tôi quá đâu.”-đôi mắt phượng dài khẽ híp lại dò xét.
“Anh đang nghĩ gì thế hả?”
<!--==========DESKTOP CONTENT MIDLE 2===--> <!--Ambient video inpage desktop-->
“Tôi và em chỉ là những lần phát sinh quan hệ, những lần trước tôi phục vụ cho em, lần này nếu em muốn phục vụ cho tôi cũng đâu tệ lắm đâu.”-lời nói bình thản của L thốt ra, ngay lập tức là cái gối nằm bay thẳng vào mặt mình được ném từ người còn lại.
Đông Nghi tức giận đến đỏ bừng mặt, chộp lấy cái gối trên giường quăng vào cái bản mặt đáng ghét của: “Đầu óc anh cũng đen tối thật đấy, đừng có mơ đi!”
“Cho em ngẫm kỹ lại đó, cơ thể của tôi từ trên xuống dứoi tất cả đều gói gọn một từ “hoàn mỹ”, tôi và em giao hợp có chỗ nào không đúng quy luật tự nhiên. Hơn nữa tôi còn là chồng của e...”- nhãn cầu L mở to lên hướng theo những ngón tay thanh mảnh mát lạnh của cô đang vuốt dọc một đường dài từ má xuống tận khưng xựng đòn nam tính quyến rũ của L, ánh mắt gợi tình của cô đang lả lơi nhìn vào khuôn mặt kiềm nén của L, thích thú mỉm cười.
“Yêu nghiệt, em muốn giết người sao?”-anh khó khăn lên tiếng.
“Tôi chỉ trả lại những gì anh đã làm với tôi thôi.”
TBC.
Chương sau chắc vui ^^