Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-242
Chương 242: Tích lũy (3)
Editor: Nguyetmai
"Không sao hết." Lâm Thịnh đưa tay ra chạm lên cánh tay Adolf, chỉ thoáng kiểm tra một chút rồi lập tức thu hồi Thánh lực lại.
Trong cơ thể Adolf có một loại trạng thái ngưng đọng vô hình, giống như lúc này trạng thái của cậu ta đang bị cố định vậy. Hiện tượng này thật kỳ lạ.
"Có phải bây giờ, dù em minh tưởng thế nào Thánh lực cũng không thể tăng lên đúng không?" Lâm Thịnh đột nhiên hỏi.
"Vâng thầy, bỗng nhiên cả hai ngày nay lại bắt đầu bị vậy." Adolf nói, vẻ mặt bị thuyết phục.
"Tu vi của em cũng bị cái thứ gọi là "bí bảo" này khống chế rồi." Lâm Thịnh suy nghĩ một lát rồi lôi ra một ngôi sao giấy nhỏ đã xếp sẵn từ trong túi áo, ném cho Adolf.
"Mang theo cái này, gặp phải rắc rối thì lập tức bóp vỡ nó là được."
"Cảm ơn thầy." Adolf vội vàng đón lấy, chăm chú quan sát. Khi phát hiện đó chỉ là một ngôi sao giấy, cậu ta cũng không hề tỏ vẻ thất vọng, bởi cậu biết thầy sẽ không làm mấy chuyện vô ích.
"Mấy ngày này em cũng đừng xuống núi, cứ ở lại trong Thánh điện là được rồi. Thầy phải xử lý những chuyện khác trước, chuyện của em tạm thời gác lại đã." Lâm Thịnh lãnh đạm dặn dò thêm.
"Em biết rồi ạ." Adolf gật dầu.
Lâm Thịnh còn dặn thêm mấy điều rồi lập tức xoay người đi vào Thánh điện nhỏ.
Trong Thánh điện nhỏ đã có vài kẻ bỏ tiền giữ chỗ, ngồi trên băng ghế dài nhắm mắt cầu nguyện.
Lâm Thịnh không để ý đến bọn họ mà đi thẳng lên bục cầu nguyện, giả vờ lật xem quyển sách dày cộm kia, còn thực tế trong đầu lại đang bắt đầu kết nối với hệ thống Thánh điện.
"Linh hồn tiến vào Thánh điện."
Ý thức của cậu truyền phát tín hiệu. Chẳng mấy chốc, bục cầu nguyện lập tức bắn ra từng tia vàng mỏng như sợi tơ, nối với mu bàn tay Lâm Thịnh. Một tấm sa bàn toàn cảnh núi Thánh Điện lập tức hiện ra trước mắt Lâm Thịnh. Chỉ có điều, nó không đặc mà tương đối trong suốt.
"Thánh điện dự bị -
Điện chủ: Lâm Thịnh.
Thánh lực: 602.
Chức năng: Thanh lọc linh hồn cấp độ thấp. (Một trong những hiệu quả của thần thuật cơ bản, sau khi tập hợp được lượng lớn Thánh lực sẽ tự nhiên sinh ra trường lực siêu phàm có thể chữa trị cho trạng thái tiêu cực và yếu ớt của sinh vật, phạm vi tùy vào số lượng sóng Thánh lực dự trữ.)
Có thể nâng cấp thành: Thánh điện Nắng Mai, Thánh điện Hoàng Hôn, Thánh điện Bóng Tối."
"May thật, đúng lúc mình cũng đang định dùng điểm tích lũy nâng cấp Thánh điện, lần này lại có thể thử nghiệm một chút, xem thử xem hiệu quả của Thánh điện Bóng Tối ra sao."
Nét cười nhàn nhạt xuất hiện bên khóe môi Lâm Thịnh.
Chuyện của Adolf, đúng lúc có thể lấy ra làm thí nghiệm.
Tại thành Hắc Vũ trong giấc mơ, Thánh điện vô cùng oai phong và hùng mạnh. Lâm Thịnh cũng muốn thử xây dựng Thánh điện thành một công trình có tính thống trị giống như tháp Pháp Sư.
Cậu không lập tức nâng cấp ngay mà tạm dừng trong giây lát, yên lặng tu luyện minh tưởng.
Thời gian chẳng mấy chốc đã trôi đi. Cả một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Lâm Thịnh, Adolf và Cardura cùng nhau đi ăn bữa tiệc Thánh.
Bữa tiệc Thánh này chính là đồ ăn chuyên dụng của Thánh điện do một trung tâm hậu cần vừa được xây xong đưa tới.
Bởi vì nguyên liệu nấu ăn đã chịu ảnh hưởng của trường lực thanh lọc linh hồn trong một quãng thời gian dài, cho nên thức ăn vô cùng tươi ngon, còn tăng cường cả khả năng thanh lọc cơ thể.
Dĩ nhiên, đối với những người giàu có đến đây ăn, thì việc này cũng giống như là một bước quan trọng để phân chia thứ bậc.
Bởi vì bữa tiệc Thánh siêu đắt! Siêu đắt, siêu siêu đắt, siêu siêu siêu đắt! Một suất bữa tiệc Thánh này, ở bên ngoài, cũng với nguyên liệu nấu ăn như thế chỉ cần mất năm mươi đồng Tây Luân. Nhưng tại đây, một suất ăn là mười nghìn, lại còn phải đặt trước.
Cho dù trong nhà có mỏ vàng, nhưng một bữa cơm rau dưa bình thường mất những mười nghìn, thì không phải ai cũng muốn bỏ ra.
Lâm Thịnh nhìn khay thức ăn được đựng trong hộp giấy trước mắt, bên trên còn in hai chữ to tướng: Tiệc Thánh.
Bên cạnh còn có dòng chữ bé xíu "Trung tâm hậu cần của núi Thánh Điện".
Cuối cùng còn có một dòng quảng cáo: Bữa tiệc Thánh trên núi Thánh Điện, người lớn trẻ nhỏ đều thích ăn. Hỡi các cô gái, nếu gặp được đầu bếp nào biết làm tiệc Thánh thì hãy gả cho người đó ngay và luôn đi!!
"..."
Lâm Thịnh tay cầm dao dĩa, nhìn thấy những dòng chữ này chợt lặng hết cả người.
Trong khi đó, mặt Adolf lại đỏ tới mang tai, hận không thể tìm được cái lỗ nào để chui xuống. Bao bì này cậu ta đã giao toàn quyền phụ trách cho cấp dưới, không ngờ họ có thể khoa trương đến mức này. Thật là...
"Đây là quảng cáo mai mối hẹn hò à." Lâm Thịnh gật đầu, cảm thán một câu.
"Đúng vậy. Lại còn quảng cáo cho đầu bếp nữa." Cardura ngồi cạnh cũng gật đầu đầy tò mò.
"Xem ra tôi đã kìm hãm bản tính trời sinh của các cậu rồi." Lâm Thịnh nhàn nhạt nói.
"Thầy... Em sai rồi! Em sẽ đi bắt Trung tâm hậu cần sửa lại hết!" Adolf chợt đẩy bàn ra, đứng lên nói chắc như đinh đóng cột.
"Người đúng là cần phải xử lý, không hỏi ý kiến chúng ta, còn chưa được chúng ta đồng ý mà đã tùy tiện in quảng cáo, làm trái với quy định. Chỉ có điều, sau khi xử lý xong, chúng ta cũng nên nghiên cứu xem nên giải quyết vấn đề cá nhân của nhân viên như thế nào." Lâm Thịnh nghiêm túc nói.
"... Thầy, thầy tha cho em đi!" Adolf hoàn toàn bó tay rồi: "Vấn đề mưu sinh của học viên mới là chuyện quan trọng cần phải giải quyết đấy."
Trên núi này, Cardura là kẻ chỉ nghe theo mỗi mình thầy, hoàn toàn không quan tâm những thứ khác.
Những người còn lại đều là các học viên, học trò mới được chiêu mộ vào, mà trong đó bao gồm cả cậu ta, ngày ngày đều chỉ biết minh tưởng tu luyện Thánh lực.
Không sản xuất, không lao động, ngày ngày đều chỉ chú tâm khổ tu minh tưởng, không làm ra chút giá trị nào. Nhiều gia đình thật sự khốn đốn vì chuyện này.
Có nhiều người vốn là trụ cột trong gia đình, hiện tại, sau khi si mê tu luyện, thậm chí ngược lại còn làm gia tăng các khoản chi tiêu.
"Sau khi bọn em thảo luận, đã có vài phương hướng để giải quyết." Adolf bắt đầu đề cập đến vài phương án mà bọn họ đã nghiên cứu ra.
"Mấu chốt chính là làm thế nào để duy trì kế sinh nhai bằng Thánh lực." Nói tới chuyện này, Adolf vô cùng lưu loát.
"Trước mắt, các công dụng có thể phát huy của Thánh lực chủ yếu bao gồm ba loại, là: chữa bệnh, trấn an lòng người, tăng tố chất cơ thể."
"Tổng kết khá đấy, sau đó thì sao?" Lâm Thịnh bắt đầu thấy hứng thú.
Cardura ngồi bên cạnh nhàm chán nghịch mấy hạt cơm. Tiền gì chứ, không phải ngồi trên cao được người hầu kẻ hạ cung phụng là tốt rồi hay sao? Nó không hề quan tâm đến chuyện này.
Adolf nhanh chóng đưa ra vài phương án mà bản thân đã nghiên cứu, sau đó hỏi dò ý kiến của Lâm Thịnh và Cardura.
"Thật xin lỗi, cậu nhận lầm người rồi, tôi là Carkira, em trai của Cardura." Hiện tại Cardura lại khôi phục hình dáng một bé trai, mỉm cười ngọt ngào nhìn Adolf.
"..." Adolf cạn lời, thật sự không đỡ nổi.
Lâm Thịnh cũng hết nói nổi. Gần đây Cardura rất thích cái trò phân thân từ một thành nhiều người khác.
Cô bé Cardura biến thành chủ thể. Sau đó lại chia ra thành: cậu bé Carkira, bố Cardora, mẹ Carmera, ông chú Carfera và cả bà dì Carsira luôn. Đây chính là toàn bộ thành viên trong đại gia tộc Car-gì đó-ra của Cardura gần đây.
Lâm Thịnh không quan tâm đến ngôi sao điện ảnh nhỏ ngồi cạnh, suy nghĩ một lúc rồi chỉ ra sự thiếu sót của mấy phương án.
Linh hồn của cậu hiện giờ rất mạnh, cộng thêm phần thể xác cũng có thể chống đỡ được khi linh hồn vận chuyển ở mức maximum.
Sự nhạy bén trong tư duy, sự chu toàn trong tính toán và sự sâu sắc trong ghi nhớ đều đã đạt đến giai đoạn trước giờ chưa từng có.
Adolf cẩn thận ghi chép lại từng cái một.
Sau bữa cơm, cậu ta vội vã ra khỏi Thánh điện gọi điện thoại, sắp xếp người đi chỉnh đốn lại Trung tâm hậu cần.
Còn Lâm Thịnh thì quay lại trước bục cầu nguyện của Thánh điện. Giờ là khoảng bảy giờ tối, đã đến thời gian đóng cửa.
Trong Thánh điện dự bị, các vị khách đều được mời đi dần.
Các vị khách tới đây không hề gây chuyện. Dưới tác dụng của sức mạnh thanh lọc tâm hồn, mỗi người đều bình tâm trở lại, có thể nhẹ nhàng giải quyết mọi chuyện bằng lý trí.
Hầu hết mọi chuyện đều có thể nhường một bước, hòa giải tốt bất cứ mâu thuẫn nào.
Đợi sau khi cô gái đến cầu nguyện cuối cùng rời khỏi, Lâm Thịnh đóng cửa điện lại, quay về đứng yên trước bục cầu nguyện.
Khi toàn bộ học viên và người bình thường xung quanh Thánh điện dự bị đều đã xuống núi, lúc này cậu mới dùng ý thức tiến vào trong hệ thống Thánh điện, bắt đầu chuẩn bị nâng cấp thành Thánh điện Bóng Tối.
Sau hơn nửa tháng ngắn ngủi, quy mô của Thánh điện bây giờ đã đạt đến mức bão hòa. Trừ bỏ sự tiêu hao, tốc độ tích lũy của Thánh lực cũng đã đạt đến giới hạn, mỗi ngày đều có thể sản xuất ra hai mươi đơn vị Thánh lực.
Mà sau khi Thánh điện chính thức được nâng cấp, hồ Thánh lực cũng có thể tiến hành xây dựng thêm. Sức chứa tăng lên, chức năng càng nhiều lên. Điểm quan trọng hơn chính là, thần thuật và sức mạnh kiểm soát càng mạnh hơn gấp bội!
Editor: Nguyetmai
"Không sao hết." Lâm Thịnh đưa tay ra chạm lên cánh tay Adolf, chỉ thoáng kiểm tra một chút rồi lập tức thu hồi Thánh lực lại.
Trong cơ thể Adolf có một loại trạng thái ngưng đọng vô hình, giống như lúc này trạng thái của cậu ta đang bị cố định vậy. Hiện tượng này thật kỳ lạ.
"Có phải bây giờ, dù em minh tưởng thế nào Thánh lực cũng không thể tăng lên đúng không?" Lâm Thịnh đột nhiên hỏi.
"Vâng thầy, bỗng nhiên cả hai ngày nay lại bắt đầu bị vậy." Adolf nói, vẻ mặt bị thuyết phục.
"Tu vi của em cũng bị cái thứ gọi là "bí bảo" này khống chế rồi." Lâm Thịnh suy nghĩ một lát rồi lôi ra một ngôi sao giấy nhỏ đã xếp sẵn từ trong túi áo, ném cho Adolf.
"Mang theo cái này, gặp phải rắc rối thì lập tức bóp vỡ nó là được."
"Cảm ơn thầy." Adolf vội vàng đón lấy, chăm chú quan sát. Khi phát hiện đó chỉ là một ngôi sao giấy, cậu ta cũng không hề tỏ vẻ thất vọng, bởi cậu biết thầy sẽ không làm mấy chuyện vô ích.
"Mấy ngày này em cũng đừng xuống núi, cứ ở lại trong Thánh điện là được rồi. Thầy phải xử lý những chuyện khác trước, chuyện của em tạm thời gác lại đã." Lâm Thịnh lãnh đạm dặn dò thêm.
"Em biết rồi ạ." Adolf gật dầu.
Lâm Thịnh còn dặn thêm mấy điều rồi lập tức xoay người đi vào Thánh điện nhỏ.
Trong Thánh điện nhỏ đã có vài kẻ bỏ tiền giữ chỗ, ngồi trên băng ghế dài nhắm mắt cầu nguyện.
Lâm Thịnh không để ý đến bọn họ mà đi thẳng lên bục cầu nguyện, giả vờ lật xem quyển sách dày cộm kia, còn thực tế trong đầu lại đang bắt đầu kết nối với hệ thống Thánh điện.
"Linh hồn tiến vào Thánh điện."
Ý thức của cậu truyền phát tín hiệu. Chẳng mấy chốc, bục cầu nguyện lập tức bắn ra từng tia vàng mỏng như sợi tơ, nối với mu bàn tay Lâm Thịnh. Một tấm sa bàn toàn cảnh núi Thánh Điện lập tức hiện ra trước mắt Lâm Thịnh. Chỉ có điều, nó không đặc mà tương đối trong suốt.
"Thánh điện dự bị -
Điện chủ: Lâm Thịnh.
Thánh lực: 602.
Chức năng: Thanh lọc linh hồn cấp độ thấp. (Một trong những hiệu quả của thần thuật cơ bản, sau khi tập hợp được lượng lớn Thánh lực sẽ tự nhiên sinh ra trường lực siêu phàm có thể chữa trị cho trạng thái tiêu cực và yếu ớt của sinh vật, phạm vi tùy vào số lượng sóng Thánh lực dự trữ.)
Có thể nâng cấp thành: Thánh điện Nắng Mai, Thánh điện Hoàng Hôn, Thánh điện Bóng Tối."
"May thật, đúng lúc mình cũng đang định dùng điểm tích lũy nâng cấp Thánh điện, lần này lại có thể thử nghiệm một chút, xem thử xem hiệu quả của Thánh điện Bóng Tối ra sao."
Nét cười nhàn nhạt xuất hiện bên khóe môi Lâm Thịnh.
Chuyện của Adolf, đúng lúc có thể lấy ra làm thí nghiệm.
Tại thành Hắc Vũ trong giấc mơ, Thánh điện vô cùng oai phong và hùng mạnh. Lâm Thịnh cũng muốn thử xây dựng Thánh điện thành một công trình có tính thống trị giống như tháp Pháp Sư.
Cậu không lập tức nâng cấp ngay mà tạm dừng trong giây lát, yên lặng tu luyện minh tưởng.
Thời gian chẳng mấy chốc đã trôi đi. Cả một buổi chiều trôi qua rất nhanh, Lâm Thịnh, Adolf và Cardura cùng nhau đi ăn bữa tiệc Thánh.
Bữa tiệc Thánh này chính là đồ ăn chuyên dụng của Thánh điện do một trung tâm hậu cần vừa được xây xong đưa tới.
Bởi vì nguyên liệu nấu ăn đã chịu ảnh hưởng của trường lực thanh lọc linh hồn trong một quãng thời gian dài, cho nên thức ăn vô cùng tươi ngon, còn tăng cường cả khả năng thanh lọc cơ thể.
Dĩ nhiên, đối với những người giàu có đến đây ăn, thì việc này cũng giống như là một bước quan trọng để phân chia thứ bậc.
Bởi vì bữa tiệc Thánh siêu đắt! Siêu đắt, siêu siêu đắt, siêu siêu siêu đắt! Một suất bữa tiệc Thánh này, ở bên ngoài, cũng với nguyên liệu nấu ăn như thế chỉ cần mất năm mươi đồng Tây Luân. Nhưng tại đây, một suất ăn là mười nghìn, lại còn phải đặt trước.
Cho dù trong nhà có mỏ vàng, nhưng một bữa cơm rau dưa bình thường mất những mười nghìn, thì không phải ai cũng muốn bỏ ra.
Lâm Thịnh nhìn khay thức ăn được đựng trong hộp giấy trước mắt, bên trên còn in hai chữ to tướng: Tiệc Thánh.
Bên cạnh còn có dòng chữ bé xíu "Trung tâm hậu cần của núi Thánh Điện".
Cuối cùng còn có một dòng quảng cáo: Bữa tiệc Thánh trên núi Thánh Điện, người lớn trẻ nhỏ đều thích ăn. Hỡi các cô gái, nếu gặp được đầu bếp nào biết làm tiệc Thánh thì hãy gả cho người đó ngay và luôn đi!!
"..."
Lâm Thịnh tay cầm dao dĩa, nhìn thấy những dòng chữ này chợt lặng hết cả người.
Trong khi đó, mặt Adolf lại đỏ tới mang tai, hận không thể tìm được cái lỗ nào để chui xuống. Bao bì này cậu ta đã giao toàn quyền phụ trách cho cấp dưới, không ngờ họ có thể khoa trương đến mức này. Thật là...
"Đây là quảng cáo mai mối hẹn hò à." Lâm Thịnh gật đầu, cảm thán một câu.
"Đúng vậy. Lại còn quảng cáo cho đầu bếp nữa." Cardura ngồi cạnh cũng gật đầu đầy tò mò.
"Xem ra tôi đã kìm hãm bản tính trời sinh của các cậu rồi." Lâm Thịnh nhàn nhạt nói.
"Thầy... Em sai rồi! Em sẽ đi bắt Trung tâm hậu cần sửa lại hết!" Adolf chợt đẩy bàn ra, đứng lên nói chắc như đinh đóng cột.
"Người đúng là cần phải xử lý, không hỏi ý kiến chúng ta, còn chưa được chúng ta đồng ý mà đã tùy tiện in quảng cáo, làm trái với quy định. Chỉ có điều, sau khi xử lý xong, chúng ta cũng nên nghiên cứu xem nên giải quyết vấn đề cá nhân của nhân viên như thế nào." Lâm Thịnh nghiêm túc nói.
"... Thầy, thầy tha cho em đi!" Adolf hoàn toàn bó tay rồi: "Vấn đề mưu sinh của học viên mới là chuyện quan trọng cần phải giải quyết đấy."
Trên núi này, Cardura là kẻ chỉ nghe theo mỗi mình thầy, hoàn toàn không quan tâm những thứ khác.
Những người còn lại đều là các học viên, học trò mới được chiêu mộ vào, mà trong đó bao gồm cả cậu ta, ngày ngày đều chỉ biết minh tưởng tu luyện Thánh lực.
Không sản xuất, không lao động, ngày ngày đều chỉ chú tâm khổ tu minh tưởng, không làm ra chút giá trị nào. Nhiều gia đình thật sự khốn đốn vì chuyện này.
Có nhiều người vốn là trụ cột trong gia đình, hiện tại, sau khi si mê tu luyện, thậm chí ngược lại còn làm gia tăng các khoản chi tiêu.
"Sau khi bọn em thảo luận, đã có vài phương hướng để giải quyết." Adolf bắt đầu đề cập đến vài phương án mà bọn họ đã nghiên cứu ra.
"Mấu chốt chính là làm thế nào để duy trì kế sinh nhai bằng Thánh lực." Nói tới chuyện này, Adolf vô cùng lưu loát.
"Trước mắt, các công dụng có thể phát huy của Thánh lực chủ yếu bao gồm ba loại, là: chữa bệnh, trấn an lòng người, tăng tố chất cơ thể."
"Tổng kết khá đấy, sau đó thì sao?" Lâm Thịnh bắt đầu thấy hứng thú.
Cardura ngồi bên cạnh nhàm chán nghịch mấy hạt cơm. Tiền gì chứ, không phải ngồi trên cao được người hầu kẻ hạ cung phụng là tốt rồi hay sao? Nó không hề quan tâm đến chuyện này.
Adolf nhanh chóng đưa ra vài phương án mà bản thân đã nghiên cứu, sau đó hỏi dò ý kiến của Lâm Thịnh và Cardura.
"Thật xin lỗi, cậu nhận lầm người rồi, tôi là Carkira, em trai của Cardura." Hiện tại Cardura lại khôi phục hình dáng một bé trai, mỉm cười ngọt ngào nhìn Adolf.
"..." Adolf cạn lời, thật sự không đỡ nổi.
Lâm Thịnh cũng hết nói nổi. Gần đây Cardura rất thích cái trò phân thân từ một thành nhiều người khác.
Cô bé Cardura biến thành chủ thể. Sau đó lại chia ra thành: cậu bé Carkira, bố Cardora, mẹ Carmera, ông chú Carfera và cả bà dì Carsira luôn. Đây chính là toàn bộ thành viên trong đại gia tộc Car-gì đó-ra của Cardura gần đây.
Lâm Thịnh không quan tâm đến ngôi sao điện ảnh nhỏ ngồi cạnh, suy nghĩ một lúc rồi chỉ ra sự thiếu sót của mấy phương án.
Linh hồn của cậu hiện giờ rất mạnh, cộng thêm phần thể xác cũng có thể chống đỡ được khi linh hồn vận chuyển ở mức maximum.
Sự nhạy bén trong tư duy, sự chu toàn trong tính toán và sự sâu sắc trong ghi nhớ đều đã đạt đến giai đoạn trước giờ chưa từng có.
Adolf cẩn thận ghi chép lại từng cái một.
Sau bữa cơm, cậu ta vội vã ra khỏi Thánh điện gọi điện thoại, sắp xếp người đi chỉnh đốn lại Trung tâm hậu cần.
Còn Lâm Thịnh thì quay lại trước bục cầu nguyện của Thánh điện. Giờ là khoảng bảy giờ tối, đã đến thời gian đóng cửa.
Trong Thánh điện dự bị, các vị khách đều được mời đi dần.
Các vị khách tới đây không hề gây chuyện. Dưới tác dụng của sức mạnh thanh lọc tâm hồn, mỗi người đều bình tâm trở lại, có thể nhẹ nhàng giải quyết mọi chuyện bằng lý trí.
Hầu hết mọi chuyện đều có thể nhường một bước, hòa giải tốt bất cứ mâu thuẫn nào.
Đợi sau khi cô gái đến cầu nguyện cuối cùng rời khỏi, Lâm Thịnh đóng cửa điện lại, quay về đứng yên trước bục cầu nguyện.
Khi toàn bộ học viên và người bình thường xung quanh Thánh điện dự bị đều đã xuống núi, lúc này cậu mới dùng ý thức tiến vào trong hệ thống Thánh điện, bắt đầu chuẩn bị nâng cấp thành Thánh điện Bóng Tối.
Sau hơn nửa tháng ngắn ngủi, quy mô của Thánh điện bây giờ đã đạt đến mức bão hòa. Trừ bỏ sự tiêu hao, tốc độ tích lũy của Thánh lực cũng đã đạt đến giới hạn, mỗi ngày đều có thể sản xuất ra hai mươi đơn vị Thánh lực.
Mà sau khi Thánh điện chính thức được nâng cấp, hồ Thánh lực cũng có thể tiến hành xây dựng thêm. Sức chứa tăng lên, chức năng càng nhiều lên. Điểm quan trọng hơn chính là, thần thuật và sức mạnh kiểm soát càng mạnh hơn gấp bội!