Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-222
Chương 222: Phát hiện (1)
Editor: Nguyetmai
Sau khi trải xong tấm bạt nhựa của nghi thức triệu hoán, Lâm Thịnh cẩn thận kiểm tra lại tất cả các loại nguyên liệu trước mặt. Ngọn nến bằng mỡ cá voi đã đốt lên, chất lỏng sền sệt trong cái nồi mới mua cũng bắt đầu sôi lên ùng ục và xoáy tròn. Hơi nước không ngừng bốc lên, không gian trước mặt Lâm Thịnh bị bao phủ trong làn khói trắng hư ảo.
"Bắt đầu thôi..."
Lâm Thịnh cảm nhận tín hiệu phản hồi đặc biệt của các binh lính xung quanh để chắc chắn quanh đây không có kẻ nhìn lén, sau đó mới điều chỉnh trạng thái, chính thức bắt đầu niệm câu thần chú khởi động.
Câu thần chú với âm tiết quái dị từ thấp đến cao dần vang vọng quanh quẩn trong kho hàng, đồng thời cũng bắt đầu khơi gợi lượng lớn Thánh lực trong cơ thể Lâm Thịnh.
Xì...
Từng đường khói trắng bay ra từ trong ngọn nến mỡ cá voi, chui hết vào mặt nước trong nồi.
Phụt!
Lượng lớn hơi nước bốc lên tựa như lớp sương trắng, nhanh chóng quây Lâm Thịnh vào giữa. Cậu chậm rãi mở đôi mắt. Trong tầm mắt chỉ một màu tối đen, những quả cầu ánh sáng mang màu sắc và kích cỡ khác nhau đang dần hiện ra. Bốn quả cầu ánh sáng màu đỏ, màu trắng, màu xám, màu lam lúc chìm lúc nổi, chậm rãi nhấp nhô, lơ lửng ngay trước mắt Lâm Thịnh.
Theo thứ tự từ trái sang phải, quả cầu màu đỏ là nhỏ nhất, hiển nhiên chính là luồng sáng triệu hoán kiếm sĩ Hắc Vũ. Quả cầu màu trắng thì Lâm Thịnh không biết là gì, nhưng nhìn kích cỡ chẳng qua chỉ ở tầm trung, cậu cũng không định thử triệu hoán ngay bây giờ. Mắt cậu nhanh chóng nhìn lướt qua rồi lập tức dừng lại trên quả cầu màu lam nằm ở vị trí ngoài cùng bên tay phải. Quả cầu này có kích cỡ ước chừng lớn gấp đôi so với những quả cầu còn lại, độ sáng cũng có phần chói mắt hơn. Cảm giác không hề dịu nhẹ mà ngược lại còn ẩn chứa sự ngông cuồng, cao ngạo.
"Là mày rồi!" Lâm Thịnh gần như có thể chắc chắn rằng, quả cầu ánh sáng màu lam này chính là con quái vật sấm sét cậu vừa mới giết chết tối hôm qua.
Cậu không do dự nữa mà tập trung toàn bộ ý thức lên trên quả cầu ánh sáng màu lam. Trong nháy mắt, quả cầu nhanh chóng bay đến, thoáng cái đã hoàn toàn bao bọc lấy phần ý thức của cậu.
"Đợi chút đã!!" Đột nhiên, trong lòng Lâm Thịnh bỗng chấn động, ý thức nhanh chóng thoát ra bên ngoài.
"Trước đó mình dung nhập ý thức của mình vào trong để truyền và sao chép những ký ức có liên quan trong não mình sang cho nó. Nhưng như thế thì quái vật được triệu hoán ra sẽ là một cá thể phân tách gần như độc lập... Lúc tách ra hoạt động thì cũng tạm dùng được, nhưng đối với bản thân mình mà nói thì lại không có lợi cho lắm."
Lâm Thịnh hơi suy tư một lúc rồi chỉ để cho ý thức chạm nhẹ vào quả cầu ánh sáng màu lam một cái. Sau đó cậu nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại những ký ức cơ thể về kỹ năng chiến đấu căn bản nhất của con quái vật sấm sét kia. Tất cả những phần hỗn loạn còn lại đều bị cậu vứt sang một bên, không hề đụng đến.
Chỉ trong vòng vài phút sau, trên bãi đất trống ở phía đối diện nơi Lâm Thịnh đứng, rất nhiều tia sét màu xanh đậm đột nhiên xuất hiện. Tất cả những tia sét nhanh chóng hội tụ với nhau, hóa thành một quái vật sấm sét đầu dê mình người. Quái vật đứng trước mặt Lâm Thịnh, ngẩng đầu nhìn cậu đầy kinh ngạc. Sau đó nó ngạc nhiên cúi đầu quan sát chính mình.
"Quả nhiên, thành công rồi!" Quái vật dang hai tay ra rồi nắm chặt lại giống như con người: "Đây chính là chuyển dịch linh hồn sao?"
Nó thử cử động phần cơ thể bên dưới, cảm giác toàn thân thoải mái đến khó tả.
"Rốt cuộc bây giờ mình là Lâm Thịnh hay là quái vật sấm sét vậy?" Nó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thịnh.
Sắc mặt Lâm Thịnh rất bình tĩnh, không nói lời nào, nhưng nếu có ai đó cẩn thận soi vào trong đôi đồng tử của cậu thì có thể nhận ra, lúc này chúng hoàn toàn đờ đẫn, mất sạch thần thái.
"Không phải sao chép linh hồn mà là dịch chuyển linh hồn sao?" Lâm Thịnh - lúc này cũng chính là quái vật sấm sét - đi một vòng, lượn quanh cơ thể của chính mình.
Đột nhiên, cậu sợ hãi nhận ra rằng, Thánh lực vốn nằm trong cơ thể cũng đã biến đi đâu mất. Cậu lại cúi đầu cảm nhận trong cơ thể của quái vật sấm sét. Quả nhiên, bên trong tim của quái vật sấm sét, những dòng Thánh lực trắng thuần khiết vẫn đang chậm rãi chuyển động. Những dòng Thánh lực này đang cùng dòng điện và máu trong cơ thể cậu hòa vào nhau, tạo thành một loại vật chất đặc biệt, kỳ diệu hơn.
"Không chỉ dịch chuyển linh hồn mà ngay cả Thánh lực cũng dịch chuyển theo cùng... Xem ra, câu nói "Thánh lực chính là hiện thân của sức mạnh linh hồn" quả nhiên không lệch đi đâu được."
Lâm Thịnh không ngừng đi đi lại lại, lúc này, cậu hoàn toàn chính là một con quái vật sấm sét thuần chủng rồi. Đầu dê mình người, thân cao hơn hai mét, cả người đều ẩn hiện những tia chớp điện màu lam. Cơ thể này hệt như có một dòng điện mạnh mẽ bao phủ bên ngoài lớp da.
Lâm Thịnh giơ một tay lên, chỉ có ba ngón với phần móng sắc nhọn, bên ngoài cùng là một tia sáng màu lam thoáng hiện.
Xoẹt!
Cậu phóng ra một tia lửa điện màu lam như roi quất từ đầu ngón tay, đánh thẳng vào mặt đất cách vài mét phía bên ngoài kho hàng. Phần đất kia lập tức bị cháy đen, xung quanh cũng có vô số cát bụi bị chấn động bay lên.
"Thật là một cơ thể mạnh mẽ... Không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với thân xác lúc trước của mình nữa..." Lâm Thịnh thầm khen ngợi.
Con quái vật sấm sét này chỉ dựa vào khả năng thiên phú và bản năng mà đã có thể đỡ được cậu - một người từng trải qua hàng trăm trận chiến và hấp thụ không ít các loại ký ức chém giết. Hơn nữa, suýt chút nữa nó đã giết chết cậu một cách gọn gàng. Có thể tưởng tượng khả năng thiên bẩm của nó mạnh đến mức nào.
Hiện tại, Lâm Thịnh đã làm chủ cơ thể này, hơn nữa còn đồng thời mang theo cả Thánh lực. Thánh lực hòa vào với sấm sét, uy lực sinh ra có lẽ không chỉ đơn giản như phép toán một cộng một bằng hai.
Lâm Thịnh lại nhìn sang thân xác vốn là của mình thêm lần nữa.
"Nếu như phần thân xác này đột nhiên chết đi... vậy có phải là sau này mình vẫn sẽ duy trì sự sống trong thân thể này?"
Cậu đột nhiên nảy ra ý nghĩ ấy. Thực ra, cậu vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện lai lịch của mình, chuyện bản thân chuyển kiếp. Bây giờ nghĩ lại, sự chuyển kiếp này có lẽ không khác mấy so với cách chuyển dịch linh hồn như hiện giờ. Điểm khác biệt lớn nhất chính là, thể xác mà lúc trước cậu gửi hồn là thân xác con người, còn bây giờ là quái vật.
"... Nếu quả thật là như thế... Vậy thì, thân thể huyết mạch kia còn có ý nghĩa gì nữa hay sao?"
"Không đúng! Cấu tạo cơ thể không đồng nhất, khác biệt quá lớn, linh hồn của mình cũng không có cách nào để nắm giữ hoàn toàn mà cần thời gian thích ứng đã. Hơn nữa, mình có thể cảm giác được, phần linh hồn gốc, căn nguyên vẫn còn đang ở trên cơ thể người..."
Lâm Thịnh giơ hai móng lên, giữa hai móng nhọn đột ngột bắn ra một tia điện lớn màu xanh tím. Âm thanh xẹt xẹt chói tai của dòng điện vang vọng mãi trong kho hàng. Ý thức của cậu dịch chuyển, tâm linh biến mất tựa như thủy triều, men theo một đường thần bí nào đó mà nhanh chóng biến mất. Cùng lúc này, trên người Lâm Thịnh, dòng Thánh lực dần dần chuyển từ yếu sang mạnh, nhanh chóng dâng lên. Lâm Thịnh thoắt cái đã đổi về cơ thể con người.
Cậu ngẩng đầu nhìn cơ thể quái vật sấm sét ở cách đó không xa, trong lòng hơi kích động. Phần cơ thể quái vật sấm sét đột nhiên hóa thành khói đen, tiêu tán ngay tại chỗ. Những con quái vật khác, sau khi thoát khỏi sự khống chế của Lâm Thịnh thì sẽ tự do hành động theo ký ức và tính cách ban đầu. Cardura hay Vua Thép đều là như vậy.
Nhưng quái vật sấm sét này thì khác. Bởi vì không có được nội dung ký ức nguyên bản sao chép từ Lâm Thịnh, nó chỉ có thể ngơ ngác luẩn quẩn xung quanh, giống như thân xác không có linh hồn, chờ đợi trở thành phụ thể* của cậu bất kỳ lúc nào.
(*) Phụ thể là thể xác nào đó mà người ta gửi hồn vào.
"Quả nhiên.... Thành công rồi!" Lâm Thịnh khẳng định trong lòng: "Từ giờ về sau, thân thể quái vật sấm sét này đều chỉ có một mình mình sử dụng, chứ sẽ không xuất hiện ý thức của chính bản thân nó."
"Như vậy cũng giống như là thân thể thứ hai của mình rồi!"
Ý thức của cậu dịch chuyển, lại đổi sang cơ thể quái vật sấm sét. Rồi một lát sau đó, lại trở về cơ thể con người trong nháy mắt. Sau hơn mười lần thay qua đổi lại như vậy, Lâm Thịnh mới chậm rãi hình thành được thói quen.
Điều khiến cậu ngạc nhiên là khi hóa thành quái vật sấm sét thì dòng điện trong cơ thể cùng với Thánh lực đã sinh ra phản ứng. Khả năng thiên phú của quái vật sấm sét vô cùng mạnh mẽ. Nhưng có một vấn đề khó khăn cậu phải đối mặt, chính là sự bất đồng về hệ thống giác quan. Lâm Thịnh cần cẩn thận điều chỉnh cảm giác mới có thể không bị ảnh hưởng khi đang sử dụng thân thể quái vật sấm sét.
Suốt cả ngày, Lâm Thịnh đều ở đây thử dùng thân thể quái vật sấm sét để vận dụng Thánh lực, một mình đùa nghịch trong kho hàng đến mức quên trời quên đất.
Editor: Nguyetmai
Sau khi trải xong tấm bạt nhựa của nghi thức triệu hoán, Lâm Thịnh cẩn thận kiểm tra lại tất cả các loại nguyên liệu trước mặt. Ngọn nến bằng mỡ cá voi đã đốt lên, chất lỏng sền sệt trong cái nồi mới mua cũng bắt đầu sôi lên ùng ục và xoáy tròn. Hơi nước không ngừng bốc lên, không gian trước mặt Lâm Thịnh bị bao phủ trong làn khói trắng hư ảo.
"Bắt đầu thôi..."
Lâm Thịnh cảm nhận tín hiệu phản hồi đặc biệt của các binh lính xung quanh để chắc chắn quanh đây không có kẻ nhìn lén, sau đó mới điều chỉnh trạng thái, chính thức bắt đầu niệm câu thần chú khởi động.
Câu thần chú với âm tiết quái dị từ thấp đến cao dần vang vọng quanh quẩn trong kho hàng, đồng thời cũng bắt đầu khơi gợi lượng lớn Thánh lực trong cơ thể Lâm Thịnh.
Xì...
Từng đường khói trắng bay ra từ trong ngọn nến mỡ cá voi, chui hết vào mặt nước trong nồi.
Phụt!
Lượng lớn hơi nước bốc lên tựa như lớp sương trắng, nhanh chóng quây Lâm Thịnh vào giữa. Cậu chậm rãi mở đôi mắt. Trong tầm mắt chỉ một màu tối đen, những quả cầu ánh sáng mang màu sắc và kích cỡ khác nhau đang dần hiện ra. Bốn quả cầu ánh sáng màu đỏ, màu trắng, màu xám, màu lam lúc chìm lúc nổi, chậm rãi nhấp nhô, lơ lửng ngay trước mắt Lâm Thịnh.
Theo thứ tự từ trái sang phải, quả cầu màu đỏ là nhỏ nhất, hiển nhiên chính là luồng sáng triệu hoán kiếm sĩ Hắc Vũ. Quả cầu màu trắng thì Lâm Thịnh không biết là gì, nhưng nhìn kích cỡ chẳng qua chỉ ở tầm trung, cậu cũng không định thử triệu hoán ngay bây giờ. Mắt cậu nhanh chóng nhìn lướt qua rồi lập tức dừng lại trên quả cầu màu lam nằm ở vị trí ngoài cùng bên tay phải. Quả cầu này có kích cỡ ước chừng lớn gấp đôi so với những quả cầu còn lại, độ sáng cũng có phần chói mắt hơn. Cảm giác không hề dịu nhẹ mà ngược lại còn ẩn chứa sự ngông cuồng, cao ngạo.
"Là mày rồi!" Lâm Thịnh gần như có thể chắc chắn rằng, quả cầu ánh sáng màu lam này chính là con quái vật sấm sét cậu vừa mới giết chết tối hôm qua.
Cậu không do dự nữa mà tập trung toàn bộ ý thức lên trên quả cầu ánh sáng màu lam. Trong nháy mắt, quả cầu nhanh chóng bay đến, thoáng cái đã hoàn toàn bao bọc lấy phần ý thức của cậu.
"Đợi chút đã!!" Đột nhiên, trong lòng Lâm Thịnh bỗng chấn động, ý thức nhanh chóng thoát ra bên ngoài.
"Trước đó mình dung nhập ý thức của mình vào trong để truyền và sao chép những ký ức có liên quan trong não mình sang cho nó. Nhưng như thế thì quái vật được triệu hoán ra sẽ là một cá thể phân tách gần như độc lập... Lúc tách ra hoạt động thì cũng tạm dùng được, nhưng đối với bản thân mình mà nói thì lại không có lợi cho lắm."
Lâm Thịnh hơi suy tư một lúc rồi chỉ để cho ý thức chạm nhẹ vào quả cầu ánh sáng màu lam một cái. Sau đó cậu nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại những ký ức cơ thể về kỹ năng chiến đấu căn bản nhất của con quái vật sấm sét kia. Tất cả những phần hỗn loạn còn lại đều bị cậu vứt sang một bên, không hề đụng đến.
Chỉ trong vòng vài phút sau, trên bãi đất trống ở phía đối diện nơi Lâm Thịnh đứng, rất nhiều tia sét màu xanh đậm đột nhiên xuất hiện. Tất cả những tia sét nhanh chóng hội tụ với nhau, hóa thành một quái vật sấm sét đầu dê mình người. Quái vật đứng trước mặt Lâm Thịnh, ngẩng đầu nhìn cậu đầy kinh ngạc. Sau đó nó ngạc nhiên cúi đầu quan sát chính mình.
"Quả nhiên, thành công rồi!" Quái vật dang hai tay ra rồi nắm chặt lại giống như con người: "Đây chính là chuyển dịch linh hồn sao?"
Nó thử cử động phần cơ thể bên dưới, cảm giác toàn thân thoải mái đến khó tả.
"Rốt cuộc bây giờ mình là Lâm Thịnh hay là quái vật sấm sét vậy?" Nó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thịnh.
Sắc mặt Lâm Thịnh rất bình tĩnh, không nói lời nào, nhưng nếu có ai đó cẩn thận soi vào trong đôi đồng tử của cậu thì có thể nhận ra, lúc này chúng hoàn toàn đờ đẫn, mất sạch thần thái.
"Không phải sao chép linh hồn mà là dịch chuyển linh hồn sao?" Lâm Thịnh - lúc này cũng chính là quái vật sấm sét - đi một vòng, lượn quanh cơ thể của chính mình.
Đột nhiên, cậu sợ hãi nhận ra rằng, Thánh lực vốn nằm trong cơ thể cũng đã biến đi đâu mất. Cậu lại cúi đầu cảm nhận trong cơ thể của quái vật sấm sét. Quả nhiên, bên trong tim của quái vật sấm sét, những dòng Thánh lực trắng thuần khiết vẫn đang chậm rãi chuyển động. Những dòng Thánh lực này đang cùng dòng điện và máu trong cơ thể cậu hòa vào nhau, tạo thành một loại vật chất đặc biệt, kỳ diệu hơn.
"Không chỉ dịch chuyển linh hồn mà ngay cả Thánh lực cũng dịch chuyển theo cùng... Xem ra, câu nói "Thánh lực chính là hiện thân của sức mạnh linh hồn" quả nhiên không lệch đi đâu được."
Lâm Thịnh không ngừng đi đi lại lại, lúc này, cậu hoàn toàn chính là một con quái vật sấm sét thuần chủng rồi. Đầu dê mình người, thân cao hơn hai mét, cả người đều ẩn hiện những tia chớp điện màu lam. Cơ thể này hệt như có một dòng điện mạnh mẽ bao phủ bên ngoài lớp da.
Lâm Thịnh giơ một tay lên, chỉ có ba ngón với phần móng sắc nhọn, bên ngoài cùng là một tia sáng màu lam thoáng hiện.
Xoẹt!
Cậu phóng ra một tia lửa điện màu lam như roi quất từ đầu ngón tay, đánh thẳng vào mặt đất cách vài mét phía bên ngoài kho hàng. Phần đất kia lập tức bị cháy đen, xung quanh cũng có vô số cát bụi bị chấn động bay lên.
"Thật là một cơ thể mạnh mẽ... Không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với thân xác lúc trước của mình nữa..." Lâm Thịnh thầm khen ngợi.
Con quái vật sấm sét này chỉ dựa vào khả năng thiên phú và bản năng mà đã có thể đỡ được cậu - một người từng trải qua hàng trăm trận chiến và hấp thụ không ít các loại ký ức chém giết. Hơn nữa, suýt chút nữa nó đã giết chết cậu một cách gọn gàng. Có thể tưởng tượng khả năng thiên bẩm của nó mạnh đến mức nào.
Hiện tại, Lâm Thịnh đã làm chủ cơ thể này, hơn nữa còn đồng thời mang theo cả Thánh lực. Thánh lực hòa vào với sấm sét, uy lực sinh ra có lẽ không chỉ đơn giản như phép toán một cộng một bằng hai.
Lâm Thịnh lại nhìn sang thân xác vốn là của mình thêm lần nữa.
"Nếu như phần thân xác này đột nhiên chết đi... vậy có phải là sau này mình vẫn sẽ duy trì sự sống trong thân thể này?"
Cậu đột nhiên nảy ra ý nghĩ ấy. Thực ra, cậu vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện lai lịch của mình, chuyện bản thân chuyển kiếp. Bây giờ nghĩ lại, sự chuyển kiếp này có lẽ không khác mấy so với cách chuyển dịch linh hồn như hiện giờ. Điểm khác biệt lớn nhất chính là, thể xác mà lúc trước cậu gửi hồn là thân xác con người, còn bây giờ là quái vật.
"... Nếu quả thật là như thế... Vậy thì, thân thể huyết mạch kia còn có ý nghĩa gì nữa hay sao?"
"Không đúng! Cấu tạo cơ thể không đồng nhất, khác biệt quá lớn, linh hồn của mình cũng không có cách nào để nắm giữ hoàn toàn mà cần thời gian thích ứng đã. Hơn nữa, mình có thể cảm giác được, phần linh hồn gốc, căn nguyên vẫn còn đang ở trên cơ thể người..."
Lâm Thịnh giơ hai móng lên, giữa hai móng nhọn đột ngột bắn ra một tia điện lớn màu xanh tím. Âm thanh xẹt xẹt chói tai của dòng điện vang vọng mãi trong kho hàng. Ý thức của cậu dịch chuyển, tâm linh biến mất tựa như thủy triều, men theo một đường thần bí nào đó mà nhanh chóng biến mất. Cùng lúc này, trên người Lâm Thịnh, dòng Thánh lực dần dần chuyển từ yếu sang mạnh, nhanh chóng dâng lên. Lâm Thịnh thoắt cái đã đổi về cơ thể con người.
Cậu ngẩng đầu nhìn cơ thể quái vật sấm sét ở cách đó không xa, trong lòng hơi kích động. Phần cơ thể quái vật sấm sét đột nhiên hóa thành khói đen, tiêu tán ngay tại chỗ. Những con quái vật khác, sau khi thoát khỏi sự khống chế của Lâm Thịnh thì sẽ tự do hành động theo ký ức và tính cách ban đầu. Cardura hay Vua Thép đều là như vậy.
Nhưng quái vật sấm sét này thì khác. Bởi vì không có được nội dung ký ức nguyên bản sao chép từ Lâm Thịnh, nó chỉ có thể ngơ ngác luẩn quẩn xung quanh, giống như thân xác không có linh hồn, chờ đợi trở thành phụ thể* của cậu bất kỳ lúc nào.
(*) Phụ thể là thể xác nào đó mà người ta gửi hồn vào.
"Quả nhiên.... Thành công rồi!" Lâm Thịnh khẳng định trong lòng: "Từ giờ về sau, thân thể quái vật sấm sét này đều chỉ có một mình mình sử dụng, chứ sẽ không xuất hiện ý thức của chính bản thân nó."
"Như vậy cũng giống như là thân thể thứ hai của mình rồi!"
Ý thức của cậu dịch chuyển, lại đổi sang cơ thể quái vật sấm sét. Rồi một lát sau đó, lại trở về cơ thể con người trong nháy mắt. Sau hơn mười lần thay qua đổi lại như vậy, Lâm Thịnh mới chậm rãi hình thành được thói quen.
Điều khiến cậu ngạc nhiên là khi hóa thành quái vật sấm sét thì dòng điện trong cơ thể cùng với Thánh lực đã sinh ra phản ứng. Khả năng thiên phú của quái vật sấm sét vô cùng mạnh mẽ. Nhưng có một vấn đề khó khăn cậu phải đối mặt, chính là sự bất đồng về hệ thống giác quan. Lâm Thịnh cần cẩn thận điều chỉnh cảm giác mới có thể không bị ảnh hưởng khi đang sử dụng thân thể quái vật sấm sét.
Suốt cả ngày, Lâm Thịnh đều ở đây thử dùng thân thể quái vật sấm sét để vận dụng Thánh lực, một mình đùa nghịch trong kho hàng đến mức quên trời quên đất.