Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công (Đọc Truyện Full) - Chương 69
vietwriter.vn truyện: Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công
Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 69: Người phụ nữ huyền thoại (1)
Chiếc xe dừng lại trước cửa biệt thự của Tần gia.
Tô Ánh Nguyệt bước xuống xe, Tinh Thiên đón cô ngay khi cửa vừa mở.
Tên nhóc cầm một bó hoa hồng lớn trên tay, “Mẹ ơi! Chúc mừng mẹ!”
Ánh Nguyệt nhận lấy bó hoa hồng, “Chúc mừng gì cơ?”
“Cuối cùng, mẹ cũng đã có thể nghỉ làm diễn viên đóng thế nên con mừng cho mẹ!”
Tinh Thiên nhìn cô và mỉm cười, “Anh hai cũng đặc biệt chuẩn bị trà sữa cho mẹ nữa đó!”
Tô Ánh Nguyệt có chút cảm động, cô quỳ xuống, ôm lấy khuôn mặt của Tinh Thiên, nhẹ nhàng hôn lên má của tên nhóc, “Cám ơn.”
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của tên nhóc đang đỏ bừng cả lên.
Cậu ngượng ngùng quay mặt đi, “Con…con…”
“Con lên lầu gọi anh hai xuống!”
Dứt lời, cậu vội vàng đẩy Ánh Nguyệt ra và chạy một mạch lên lầu.
Ánh Nguyệt cảm thấy thích thú với biểu cảm xấu hổ của tên nhóc, “Một đứa nhỏ như vậy mà cũng biết xấu hổ sao!” vietwriter.vn truyện nhanh nhất tại N hayh o. com | N h ả y*hố truyện full
Phía sau cô, người đàn ông cao lớn đang cởi áo vest một cách tao nhã và đưa cho người giúp việc, “Đây là di truyền!”
Cô khựng lại, sau đó đưa mắt nhìn anh, “Di truyền sao?”
“Đúng vậy.”
Tô Ánh Nguyệt cau mày, “Mẹ của Tinh Vân và Tinh Thiên là người dễ xấu hổ à?”
Tần Mộ Ngôn khẽ liếc nhìn cô, “Không có.”
“Vừa rồi anh nói đó là di truyền cơ mà? Nếu đó không phải là di truyền từ mẹ tụi nhỏ thì…”
Cô nói, đưa mắt nhìn về phía anh, “Chẳng lẽ đó là di truyền từ anh sao?”
Anh nhìn chằm chằm vào cô bằng đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm, nhàn nhạt thốt lên một tiếng, “Ừ!”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Ánh mắt của anh lúc này quá nóng bỏng và nguy hiếm khiến cô nhanh chóng quay mặt đi, “Anh đừng có mà trêu tôi, anh mà cũng có thể là người cũng biết xấu hổ được sao?”
“Tôi…”
Anh nhìn cô, nở nụ cười trên môi, “Nếu em không tin thì để tôi thử cho em xem?”
Lời nói vừa thốt ra của anh như một quả cầu lửa, ném thẳng từ đầu đến chân của Tô Ánh Nguyệt.
“Mẹ, mẹ cứ thử xem sao!”
Cái đầu nhỏ tinh nghịch của Tinh Vân thò ra từ lan can cầu thang, cười híp mắt, nhìn cô chằm chằm “Con cũng muốn xem bộ dạng xấu hổ của Daddy!”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Cô đỏ mặt, cắn chặt môi, xoay người đi vào bếp như thể chạy trốn điều gì đó.
Sau khi vào phòng bếp, cô cũng không quên đóng cửa lại.
Qua lớp kính mờ, Tần Mộ Ngôn nhìn thấy bóng lưng của cô dựa vào cửa bếp và nở trên môi nụ cười nhàn nhạt.
Anh ngẩng đầu lên liếc nhìn Tinh Thiên ở trên lầu.
Tinh Thiên cũng nhìn thấy những gì anh đã nhìn thấy.
Bốn mắt nhìn nhau, vậy là cuối cùng, cậu bé đã phá hỏng chuyện tốt của người bố bị đánh bại và lững thững quay về phòng để than vãn với anh hai của mình.
“Daddy chỉ muốn lợi dụng Mommy mà thôi!”
Tinh Thiên ngồi trên chiếc ghế nhỏ, khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt phồng lên vì tức giận.
Tinh Vân ngồi trên bàn với cuốn sách lập trình trên tay, tỏ vẻ khó hiểu với chuyện người lớn và mỉm cười nhìn Tinh Thiên, “Họ là một cặp vợ chồng hợp pháp.”
“Nhưng bố nói là không thích mẹ!” Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com | vietwriter.vn*truyện hay
Tinh Thiên bĩu môi, không hài lòng, “Trong phim hoạt hình, hoàng tử luôn tỏ tình với công chúa đâu phải là để lợi dụng công chúa đâu chứ!”
Câu nói của cậu bé khiến Tinh Vân hơi khựng lại.
Sau một lúc, Tinh Vân lật tiếp một trang sách và tiếp tục đọc, “Em nên xem một cái gì đó trưởng thành hơn đi!”
Tinh Thiên bĩu môi, “Thế nào được gọi là trưởng thành?”
Tinh Vân giơ tay ném cho Tinh Thiên một cuốn sách có tựa , “Cái này!”
“Em không muốn trở thành một tên mọt sách giống như anh đâu!”
Tinh Thiên đặt lại cuốn sách lên bàn và lấy máy tính bảng ra, “Em chỉ muốn là một đứa trẻ bình thường thôi!”
Tinh Vân khẽ liếc nhìn em mình và lắc đầu.
Em trai cậu có chỉ số IQ ngang với cậu nhưng lại luôn nhìn như một đứa trẻ không biết gì.
Cậu bé không biết em mình là ngây thơ thật sự hay là giả vờ ngây thơ nữa.
Ngày hôm sau, khi Tô Ánh Nguyệt đến phim trường, tay đạo diễn và Trình Hiếu Quân đã đợi cô trước cửa.
“Tô Ánh Nguyệt! Cô đúng là ngôi sao may mắn của tôi!”
Vừa nhìn thấy cô, đạo diễn đã vội vàng lớn giọng tràn đầy phấn khích, “Tin tức về cô và Trình Hiếu Quân của ngày hôm qua hot quá!”
“Độ vang dội của sự quan tâm đến tin tức này đã kinh động đến cả ông chủ của hãng phim luôn rồi đấy!”
***
Đọc truyện Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.
Thể loại: Ngôn Tình, Ngược
Chương 69: Người phụ nữ huyền thoại (1)
Chiếc xe dừng lại trước cửa biệt thự của Tần gia.
Tô Ánh Nguyệt bước xuống xe, Tinh Thiên đón cô ngay khi cửa vừa mở.
Tên nhóc cầm một bó hoa hồng lớn trên tay, “Mẹ ơi! Chúc mừng mẹ!”
Ánh Nguyệt nhận lấy bó hoa hồng, “Chúc mừng gì cơ?”
“Cuối cùng, mẹ cũng đã có thể nghỉ làm diễn viên đóng thế nên con mừng cho mẹ!”
Tinh Thiên nhìn cô và mỉm cười, “Anh hai cũng đặc biệt chuẩn bị trà sữa cho mẹ nữa đó!”
Tô Ánh Nguyệt có chút cảm động, cô quỳ xuống, ôm lấy khuôn mặt của Tinh Thiên, nhẹ nhàng hôn lên má của tên nhóc, “Cám ơn.”
Bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của tên nhóc đang đỏ bừng cả lên.
Cậu ngượng ngùng quay mặt đi, “Con…con…”
“Con lên lầu gọi anh hai xuống!”
Dứt lời, cậu vội vàng đẩy Ánh Nguyệt ra và chạy một mạch lên lầu.
Ánh Nguyệt cảm thấy thích thú với biểu cảm xấu hổ của tên nhóc, “Một đứa nhỏ như vậy mà cũng biết xấu hổ sao!” vietwriter.vn truyện nhanh nhất tại N hayh o. com | N h ả y*hố truyện full
Phía sau cô, người đàn ông cao lớn đang cởi áo vest một cách tao nhã và đưa cho người giúp việc, “Đây là di truyền!”
Cô khựng lại, sau đó đưa mắt nhìn anh, “Di truyền sao?”
“Đúng vậy.”
Tô Ánh Nguyệt cau mày, “Mẹ của Tinh Vân và Tinh Thiên là người dễ xấu hổ à?”
Tần Mộ Ngôn khẽ liếc nhìn cô, “Không có.”
“Vừa rồi anh nói đó là di truyền cơ mà? Nếu đó không phải là di truyền từ mẹ tụi nhỏ thì…”
Cô nói, đưa mắt nhìn về phía anh, “Chẳng lẽ đó là di truyền từ anh sao?”
Anh nhìn chằm chằm vào cô bằng đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm, nhàn nhạt thốt lên một tiếng, “Ừ!”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Ánh mắt của anh lúc này quá nóng bỏng và nguy hiếm khiến cô nhanh chóng quay mặt đi, “Anh đừng có mà trêu tôi, anh mà cũng có thể là người cũng biết xấu hổ được sao?”
“Tôi…”
Anh nhìn cô, nở nụ cười trên môi, “Nếu em không tin thì để tôi thử cho em xem?”
Lời nói vừa thốt ra của anh như một quả cầu lửa, ném thẳng từ đầu đến chân của Tô Ánh Nguyệt.
“Mẹ, mẹ cứ thử xem sao!”
Cái đầu nhỏ tinh nghịch của Tinh Vân thò ra từ lan can cầu thang, cười híp mắt, nhìn cô chằm chằm “Con cũng muốn xem bộ dạng xấu hổ của Daddy!”
Tô Ánh Nguyệt “…”
Cô đỏ mặt, cắn chặt môi, xoay người đi vào bếp như thể chạy trốn điều gì đó.
Sau khi vào phòng bếp, cô cũng không quên đóng cửa lại.
Qua lớp kính mờ, Tần Mộ Ngôn nhìn thấy bóng lưng của cô dựa vào cửa bếp và nở trên môi nụ cười nhàn nhạt.
Anh ngẩng đầu lên liếc nhìn Tinh Thiên ở trên lầu.
Tinh Thiên cũng nhìn thấy những gì anh đã nhìn thấy.
Bốn mắt nhìn nhau, vậy là cuối cùng, cậu bé đã phá hỏng chuyện tốt của người bố bị đánh bại và lững thững quay về phòng để than vãn với anh hai của mình.
“Daddy chỉ muốn lợi dụng Mommy mà thôi!”
Tinh Thiên ngồi trên chiếc ghế nhỏ, khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt phồng lên vì tức giận.
Tinh Vân ngồi trên bàn với cuốn sách lập trình trên tay, tỏ vẻ khó hiểu với chuyện người lớn và mỉm cười nhìn Tinh Thiên, “Họ là một cặp vợ chồng hợp pháp.”
“Nhưng bố nói là không thích mẹ!” Ủng hộ chúng mình tại Nhayho.com | vietwriter.vn*truyện hay
Tinh Thiên bĩu môi, không hài lòng, “Trong phim hoạt hình, hoàng tử luôn tỏ tình với công chúa đâu phải là để lợi dụng công chúa đâu chứ!”
Câu nói của cậu bé khiến Tinh Vân hơi khựng lại.
Sau một lúc, Tinh Vân lật tiếp một trang sách và tiếp tục đọc, “Em nên xem một cái gì đó trưởng thành hơn đi!”
Tinh Thiên bĩu môi, “Thế nào được gọi là trưởng thành?”
Tinh Vân giơ tay ném cho Tinh Thiên một cuốn sách có tựa , “Cái này!”
“Em không muốn trở thành một tên mọt sách giống như anh đâu!”
Tinh Thiên đặt lại cuốn sách lên bàn và lấy máy tính bảng ra, “Em chỉ muốn là một đứa trẻ bình thường thôi!”
Tinh Vân khẽ liếc nhìn em mình và lắc đầu.
Em trai cậu có chỉ số IQ ngang với cậu nhưng lại luôn nhìn như một đứa trẻ không biết gì.
Cậu bé không biết em mình là ngây thơ thật sự hay là giả vờ ngây thơ nữa.
Ngày hôm sau, khi Tô Ánh Nguyệt đến phim trường, tay đạo diễn và Trình Hiếu Quân đã đợi cô trước cửa.
“Tô Ánh Nguyệt! Cô đúng là ngôi sao may mắn của tôi!”
Vừa nhìn thấy cô, đạo diễn đã vội vàng lớn giọng tràn đầy phấn khích, “Tin tức về cô và Trình Hiếu Quân của ngày hôm qua hot quá!”
“Độ vang dội của sự quan tâm đến tin tức này đã kinh động đến cả ông chủ của hãng phim luôn rồi đấy!”
***
Đọc truyện Trên trời rớt xuống ba báu vật: hai bảo bảo và một lão công cập nhật nhanh nhất trên
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bản dịch bởi Emi. Donate khích lệ dịch giả:
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.