Một ảnh đế vừa đăng quang vì sai lầm mà rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục, thân thể khiếm khuyết, người người quay lưng.
Một trạch nữ suốt ngày trốn trong nhà, bị đời quên lãng.
Hai người tựa như hai đường thẳng song song cuối cùng lại bất ngờ giao nhau, soi sáng, sưởi ấm lẫn nhau.
“Cảm ơn em đã đến đây và trở thành mặt trời soi sáng đời tôi.”
“Cảm ơn anh đã ở bên và trở thành tâm dược của em.”