Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-45
CHƯƠNG 45: GIẢI TÁN
CHƯƠNG 45: GIẢI TÁN
Quay lại một lần nữa, Khiết Ninh sau khi xem lại mới hài lòng, đạo cụ tới hỗ trợ cô cởi dây thừng ra.
"Khiết Khiết, uống nước đi" Tô Mẫn đưa chai nước đến, trời rất nóng, mua nước đá đến lúc này đều thành nước nóng.
Khiết Ninh uống một ngụm lớn, hỏi: "Cảnh tiếp theo là quay cái gì vậy?"
"Là cảnh quay của đàn anh Thẩm, chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút, cảnh tiếp nữa là của chị và Hồ Thành Dương."
Vừa nói xong lời này, trong đám nhân viên hiện trường liền hiện ra thân ảnh của Hồ Thành Dương, một thân trang phục hiệp khách màu xanh nhạt lộ ra tư thế hiên ngang, rất có khí khái của thiếu niên hiệp khách: "Hình như em nghe thấy chị Mẫn Mẫn gọi em."
"Không phải gọi cậu, là đang nói với Khiết Khiết là lát nữa có phần diễn của hai người." Tô Mẫn giải thích.
"Đúng, cho nên em đến sớm tìm chị Khiết Khiết tập lời thoại một chút."
Khiết Ninh khoát khoát tay: "Cậu để cho tôi nghỉ một lát, quá nóng, trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là bột nhão mà thôi, một lời thoại cũng không nhớ nổi."
"Chị Khiết Khiết, xe chú Chu có mang theo đồ uống lạnh tới, đợi lát nữa uống xong sẽ không nóng."
Vừa nói xong, bên ngoài phim trường ồn ào một trận, hai chiếc xe đồ uống lạnh dừng ở cổng, chào hỏi đám người đang cầm đồ ăn xong bảy tám người liền khiêng cái hộp đi vào.
Khiết Ninh dựa vào ghế: "Chú Chu tới nhanh như vậy sao."
Hồ Thành Dương lại nhíu nhíu mày: "Kia giống như không phải người nhà em."
"Không phải nhà cậu?"
Khiết Ninh đang thất thần, bảy tám người đàn ông khỏe mạnh đã khiêng một cái quạt và đẩy một cái hộp inox có bảnh xe đi thẳng tới trước mặt cô, đặt quạt xuống mở ra trước, hơi lạnh đập vào mặt dường như trong nháy mắt đem nhiệt độ chung quanh hạ xuống.
Người chung quanh đều kinh ngạc.
Trong hộp lại là một khối băng lớn khoảng chừng một mét khối.
Người đàn ông dẫn đầu mặc âu phục đi giày da, Khiết Ninh nhìn anh ta thấy có mấy phần quen mắt nhưng không nghĩ ra là đã gặp ở đâu.
Người đàn ông kia hướng về phía Khiết Ninh khom người một cái: "Cô Khiết, đây là trợ lý Trần bảo chúng tôi đưa tới, cho đến khi cô kết thúc đợt quay phim này, đồ uống lạnh món điểm tâm ngọt của đoàn làm phim chúng tôi đều sẽ đưa tới mời mọi người ăn."
Trợ lý Trần?
Tất cả trợ lý Khiết Ninh quen biết ngoại trừ Trần Nhạn ra thì không có một ai mang họ Trần, nói là trợ lý Trần thực ta không phải là Lưu Hoài Khang sao?
Trong nháy mắt cô có chút rối loạn, Lưu Hoài Khang vậy mà cho người đưa những thứ này tới cho cô?
"Đúng rồi, Trợ lý Trần nói có một phần điểm tâm ngọt, là ngài ấy yêu cầu phải đưa đến tận tay cho cô."
Khiết Ninh làm cách nào cũng không nghĩ tới, Lưu Hoài Khang nói đưa cho cô một phần điểm tâm ngọt là trực tiếp đưa tới một người đầu bếp làm điểm tâm ngọt ngay tại đó, ngay cả hoa quả đều là cắt ngay ở đó.
Vị đầu bếp làm điểm tâm ngọt kia vừa đến, cũng mang theo bàn ghế làm thành một cửa hàng bánh ngọt đơn giản, ở bên cạnh Khiết Ninh làm thành một quầy hàng lớn, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.
Làm xong món thứ nhất là chè xoài bưởi, đầu bếp tự mình bưng tới đặt ở bên trên khối băng lớn đang bốc hơi lạnh kia: "Cô Khiết, cô nếm thử xem."
Trước mắt bao người, còn có nhiều người đang vây quanh mình như vậy, chuyện phô trương này ngay cả hai người Thẩm Vân và Hồ Thành Dương danh tiếng như thế cũng vượt qua, Khiết Ninh cảm thấy như ngồi trên bàn chông, hành động phô trương như vậy, Lưu Hoài Khang muốn làm gì đây?
"Cái này, tất cả mọi người cùng nhau ăn đi" Cô vội vàng hướng về phía Tô Mẫn nháy mắt một cái, để cô ấy đi mời mọi người.
Không khí hiện trường dần dần khôi phục.
"May mà có đàn chị Khiết, chè xoài bưởi này ăn cũng quá ngon nữa."
"Fan hâm mộ của đàn chị Khiết cũng quá hào phóng, so với cậu chủ Hồ còn hào phóng hơn."
"Tôi đoán là bạn trai đàn chị Khiết đấy."
Hai chữ 'bạn trai' rơi vào tai Khiết Ninh vô cùng bén nhọn lại khiến cho tim của cô hụt một nhịp, rất lâu mới miễn cưỡng cười cười, không trả lời.
Thời gian chờ quay phim buổi chiều, Khiết Ninh đi toilet nghe được một vài lời bịa đặt.
"Khiết Ninh cũng thật là lợi hại, giành được vai nữ chính cũng không nói, cùng đàn anh Thẩm và mấy diễn viên nam kia cũng đều tỏ ra thân thiết, bây giờ còn có thể trèo lên tên nhà giàu Hồ Thành Dương này, đơn giản chính là già trẻ ăn sạch, quá có bản lĩnh."
"Bởi vậy có thể thấy được do chúng ta chưa lăn lộn đủ trong giới này, chỉ cần cô đủ thoải mái, một đường ngủ với mấy người mà thôi."
"Cô nói là cô ta đã ngủ với đàn anh Thẩm còn cả Hồ Thành Dương rồi sao?"
"Chắc chắn đúng là như vậy, loại phụ nữ này cũng thật sự là đủ kinh tởm, tương lai chắc chắn cũng không sinh được con, đều phải thụ tinh ống nghiệm, đều là như vậy..."
"Tôi không sinh được con mà các cô lại thảo luận tràn đầy phấn khởi như thế sao?"
Hai người vừa quay đầu lại liền bị dọa cho sắc mặt trắng bệch: "Khiết... chị Khiết Ninh..."
"Đừng gọi tôi là chị tôi không chịu nổi, luận tuổi tác tôi nên gọi hai vị một tiếng chị mới đúng."
Khiết Ninh đẩy cửa phòng vệ sinh ra, lạnh lùng nhìn hai diễn viên nữ đang đứng trước bồn rửa tay.
Cô vốn không có ý định đi ra tranh luận, chỉ là nghe thấy hai người đó nói càng ngày càng quá đáng, thật sự là nghe không được cho nên lúc này mới ra.
"Cô vẫn luôn ở trong đó sao?" Hai người vô cùng thấp thỏm.
Khiết Ninh cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, lần sau nói linh tinh cái gì thì tìm nơi kín mà nói, giống như các cô khó trách đến tuổi này rồi mà vẫn chỉ có thể đi theo sau lưng tôi đóng vai tiểu nha hoàn, không phải nói ngủ một đường là có thể làm ảnh hậu sao? Các cô đã biết như thế mà vẫn không có cơ hội à, có cần tôi giúp các cô giới thiệu hay không?"
Sắc mặt hai diễn viên nữ trắng bệch, một người trong đó tức không nhịn nổi: "Sao cô lại nói lời như vậy? Chúng tôi chỉ đùa một chút mà thôi."
"Trò đùa? Nhưng tôi lại không hề cảm thấy buồn cười."
"Ai bảo cô nghe lén người khác nói chuyện, hai chúng tôi cũng chỉ tùy tiện tâm sự riêng mà thôi, cũng không hề ra ngoài nói lung tung, cô có cần làm quá đến mức như thế không? Còn nói khó nghe như vậy."
Nói xong, diễn viên nữ kia kéo người còn lại, mặt mày liếc sang: "Chúng ta đi, không cần cùng loại người như cô ta nói nhảm."
Loại người như cô?
Khiết Ninh tức giận tới mức cái mũi cũng sắp vẹo đi rồi.
Thật sự là mình không tìm phiền phức nhưng phiền phức cũng muốn tìm tới mình, thù này cô sẽ nhớ kỹ.
Sau khi trở lại phim trường của đoàn làm phim, Hồ Thành Dương xa xa nhìn cô ngoắc ngoắc tay, Khiết Ninh giả vờ như không nhìn thấy, mượn nhân viên công tác khác của đoàn làm phim che chắn cố ý đi đường vòng đi tìm đạo diễn.
Cả một buổi chiều tới tận đêm khuya mới kết thúc quay phim, Khiết Ninh đều cố gắng trốn tránh Hồ Thành Dương, khoảng cách với Thẩm Vân cũng giãn ra không ít, cô xem như hiểu rõ, Lưu Hoài Khang tám chín phần mười cố ý để cô gây náo động lớn ở đoàn làm phim như vậy là muốn nhắc nhở cô thành thật một chút, cô là người đã có chủ.
Ban đêm đoàn làm phim nghỉ ngơi, Hồ Thành Dương ngăn cô lại, gọn gàng dứt khoát hỏi: "Chị Khiết Khiết, có phải chị rất ghét em hay không?"
Khiết Ninh sửng sốt một chút, không hiểu sao lại nghĩ đến Khiết Thành.
Khi đó cô ỷ vào lớn hơn ba tuổi so với Khiết Thành, luôn cảm giác mình là người lớn liền không thích chơi cùng với đứa trẻ vắt mũi chưa sách như Khiết Thành này, về sau bị ghét bỏ nhiều hơn, Khiết Thành liền kéo góc áo của cô, ấm ức hỏi cô: "Chị, có phải chị chán ghét Tiểu Thành hay không?"
Đôi mắt này cùng ánh mắt đơn giản của Khiết Thành khi đó hoàn toàn giống nhau, trong lòng Khiết Ninh tiếc nuối một tiếng: "Tôi không ghét cậu, quá bận rộn mà thôi."
Hồ Thành Dương không buông tha: "Vậy sao em nói muốn mời chị ăn cơm chị Mẫn Mẫn liền trực tiếp từ chối em, nói chị không muốn."
Tô Mẫn này!
Khiết Ninh đỡ trán, trầm tư suy nghĩ nửa ngày tìm ra một biện pháp thỏa hiệp: "Như vậy đi, còn có mấy ngày nữa là cậu cũng quay xong, đến lúc đó tôi mời cậu ăn cơm có được hay không?"
Hồ Thành Dương lập tức hai mắt tỏa sáng, lúc này mới gật đầu: "Thật không? Vậy cứ quyết định cứ thế nhé."
Ba ngày sau, Hồ Thành Dương quay xong phần của mình ở đoàn làm phim.
Người quản gia đi cùng Hồ Thành Dương hào phòng mời cả đoàn làm phim đi ăn nhà hàng để chúc mừng, vì thế đạo diễn cũng phát thiện tâm cho tất cả mọi người nửa ngày nghỉ ngơi, nên ăn cơm thì ăn cơm, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi một chút.
Cùng ngày sau khi quay xong cảnh quay, Khiết Ninh thực hiện ước định mời Hồ Thành Dương đi ăn cơm ở bên ngoài.
Thật ra như thường ngày, từ trước đến nay Khiết Ninh đối với diễn viên nam ở trong đoàn làm phim đều chỉ sợ tránh không kịp, có lẽ là bởi vì lý do tuổi của Hồ Thành Dương ngang ngang với Khiết Thành nên tâm lý đề phòng của cô cũng ít đi một chút, thật sự là không đành lòng tổn thương trái tim của anh ta, nhưng cô cũng đã nghĩ rõ ràng, ăn xong bữa cơm này cũng nên giải tán thôi.
CHƯƠNG 45: GIẢI TÁN
Quay lại một lần nữa, Khiết Ninh sau khi xem lại mới hài lòng, đạo cụ tới hỗ trợ cô cởi dây thừng ra.
"Khiết Khiết, uống nước đi" Tô Mẫn đưa chai nước đến, trời rất nóng, mua nước đá đến lúc này đều thành nước nóng.
Khiết Ninh uống một ngụm lớn, hỏi: "Cảnh tiếp theo là quay cái gì vậy?"
"Là cảnh quay của đàn anh Thẩm, chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút, cảnh tiếp nữa là của chị và Hồ Thành Dương."
Vừa nói xong lời này, trong đám nhân viên hiện trường liền hiện ra thân ảnh của Hồ Thành Dương, một thân trang phục hiệp khách màu xanh nhạt lộ ra tư thế hiên ngang, rất có khí khái của thiếu niên hiệp khách: "Hình như em nghe thấy chị Mẫn Mẫn gọi em."
"Không phải gọi cậu, là đang nói với Khiết Khiết là lát nữa có phần diễn của hai người." Tô Mẫn giải thích.
"Đúng, cho nên em đến sớm tìm chị Khiết Khiết tập lời thoại một chút."
Khiết Ninh khoát khoát tay: "Cậu để cho tôi nghỉ một lát, quá nóng, trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là bột nhão mà thôi, một lời thoại cũng không nhớ nổi."
"Chị Khiết Khiết, xe chú Chu có mang theo đồ uống lạnh tới, đợi lát nữa uống xong sẽ không nóng."
Vừa nói xong, bên ngoài phim trường ồn ào một trận, hai chiếc xe đồ uống lạnh dừng ở cổng, chào hỏi đám người đang cầm đồ ăn xong bảy tám người liền khiêng cái hộp đi vào.
Khiết Ninh dựa vào ghế: "Chú Chu tới nhanh như vậy sao."
Hồ Thành Dương lại nhíu nhíu mày: "Kia giống như không phải người nhà em."
"Không phải nhà cậu?"
Khiết Ninh đang thất thần, bảy tám người đàn ông khỏe mạnh đã khiêng một cái quạt và đẩy một cái hộp inox có bảnh xe đi thẳng tới trước mặt cô, đặt quạt xuống mở ra trước, hơi lạnh đập vào mặt dường như trong nháy mắt đem nhiệt độ chung quanh hạ xuống.
Người chung quanh đều kinh ngạc.
Trong hộp lại là một khối băng lớn khoảng chừng một mét khối.
Người đàn ông dẫn đầu mặc âu phục đi giày da, Khiết Ninh nhìn anh ta thấy có mấy phần quen mắt nhưng không nghĩ ra là đã gặp ở đâu.
Người đàn ông kia hướng về phía Khiết Ninh khom người một cái: "Cô Khiết, đây là trợ lý Trần bảo chúng tôi đưa tới, cho đến khi cô kết thúc đợt quay phim này, đồ uống lạnh món điểm tâm ngọt của đoàn làm phim chúng tôi đều sẽ đưa tới mời mọi người ăn."
Trợ lý Trần?
Tất cả trợ lý Khiết Ninh quen biết ngoại trừ Trần Nhạn ra thì không có một ai mang họ Trần, nói là trợ lý Trần thực ta không phải là Lưu Hoài Khang sao?
Trong nháy mắt cô có chút rối loạn, Lưu Hoài Khang vậy mà cho người đưa những thứ này tới cho cô?
"Đúng rồi, Trợ lý Trần nói có một phần điểm tâm ngọt, là ngài ấy yêu cầu phải đưa đến tận tay cho cô."
Khiết Ninh làm cách nào cũng không nghĩ tới, Lưu Hoài Khang nói đưa cho cô một phần điểm tâm ngọt là trực tiếp đưa tới một người đầu bếp làm điểm tâm ngọt ngay tại đó, ngay cả hoa quả đều là cắt ngay ở đó.
Vị đầu bếp làm điểm tâm ngọt kia vừa đến, cũng mang theo bàn ghế làm thành một cửa hàng bánh ngọt đơn giản, ở bên cạnh Khiết Ninh làm thành một quầy hàng lớn, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.
Làm xong món thứ nhất là chè xoài bưởi, đầu bếp tự mình bưng tới đặt ở bên trên khối băng lớn đang bốc hơi lạnh kia: "Cô Khiết, cô nếm thử xem."
Trước mắt bao người, còn có nhiều người đang vây quanh mình như vậy, chuyện phô trương này ngay cả hai người Thẩm Vân và Hồ Thành Dương danh tiếng như thế cũng vượt qua, Khiết Ninh cảm thấy như ngồi trên bàn chông, hành động phô trương như vậy, Lưu Hoài Khang muốn làm gì đây?
"Cái này, tất cả mọi người cùng nhau ăn đi" Cô vội vàng hướng về phía Tô Mẫn nháy mắt một cái, để cô ấy đi mời mọi người.
Không khí hiện trường dần dần khôi phục.
"May mà có đàn chị Khiết, chè xoài bưởi này ăn cũng quá ngon nữa."
"Fan hâm mộ của đàn chị Khiết cũng quá hào phóng, so với cậu chủ Hồ còn hào phóng hơn."
"Tôi đoán là bạn trai đàn chị Khiết đấy."
Hai chữ 'bạn trai' rơi vào tai Khiết Ninh vô cùng bén nhọn lại khiến cho tim của cô hụt một nhịp, rất lâu mới miễn cưỡng cười cười, không trả lời.
Thời gian chờ quay phim buổi chiều, Khiết Ninh đi toilet nghe được một vài lời bịa đặt.
"Khiết Ninh cũng thật là lợi hại, giành được vai nữ chính cũng không nói, cùng đàn anh Thẩm và mấy diễn viên nam kia cũng đều tỏ ra thân thiết, bây giờ còn có thể trèo lên tên nhà giàu Hồ Thành Dương này, đơn giản chính là già trẻ ăn sạch, quá có bản lĩnh."
"Bởi vậy có thể thấy được do chúng ta chưa lăn lộn đủ trong giới này, chỉ cần cô đủ thoải mái, một đường ngủ với mấy người mà thôi."
"Cô nói là cô ta đã ngủ với đàn anh Thẩm còn cả Hồ Thành Dương rồi sao?"
"Chắc chắn đúng là như vậy, loại phụ nữ này cũng thật sự là đủ kinh tởm, tương lai chắc chắn cũng không sinh được con, đều phải thụ tinh ống nghiệm, đều là như vậy..."
"Tôi không sinh được con mà các cô lại thảo luận tràn đầy phấn khởi như thế sao?"
Hai người vừa quay đầu lại liền bị dọa cho sắc mặt trắng bệch: "Khiết... chị Khiết Ninh..."
"Đừng gọi tôi là chị tôi không chịu nổi, luận tuổi tác tôi nên gọi hai vị một tiếng chị mới đúng."
Khiết Ninh đẩy cửa phòng vệ sinh ra, lạnh lùng nhìn hai diễn viên nữ đang đứng trước bồn rửa tay.
Cô vốn không có ý định đi ra tranh luận, chỉ là nghe thấy hai người đó nói càng ngày càng quá đáng, thật sự là nghe không được cho nên lúc này mới ra.
"Cô vẫn luôn ở trong đó sao?" Hai người vô cùng thấp thỏm.
Khiết Ninh cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, lần sau nói linh tinh cái gì thì tìm nơi kín mà nói, giống như các cô khó trách đến tuổi này rồi mà vẫn chỉ có thể đi theo sau lưng tôi đóng vai tiểu nha hoàn, không phải nói ngủ một đường là có thể làm ảnh hậu sao? Các cô đã biết như thế mà vẫn không có cơ hội à, có cần tôi giúp các cô giới thiệu hay không?"
Sắc mặt hai diễn viên nữ trắng bệch, một người trong đó tức không nhịn nổi: "Sao cô lại nói lời như vậy? Chúng tôi chỉ đùa một chút mà thôi."
"Trò đùa? Nhưng tôi lại không hề cảm thấy buồn cười."
"Ai bảo cô nghe lén người khác nói chuyện, hai chúng tôi cũng chỉ tùy tiện tâm sự riêng mà thôi, cũng không hề ra ngoài nói lung tung, cô có cần làm quá đến mức như thế không? Còn nói khó nghe như vậy."
Nói xong, diễn viên nữ kia kéo người còn lại, mặt mày liếc sang: "Chúng ta đi, không cần cùng loại người như cô ta nói nhảm."
Loại người như cô?
Khiết Ninh tức giận tới mức cái mũi cũng sắp vẹo đi rồi.
Thật sự là mình không tìm phiền phức nhưng phiền phức cũng muốn tìm tới mình, thù này cô sẽ nhớ kỹ.
Sau khi trở lại phim trường của đoàn làm phim, Hồ Thành Dương xa xa nhìn cô ngoắc ngoắc tay, Khiết Ninh giả vờ như không nhìn thấy, mượn nhân viên công tác khác của đoàn làm phim che chắn cố ý đi đường vòng đi tìm đạo diễn.
Cả một buổi chiều tới tận đêm khuya mới kết thúc quay phim, Khiết Ninh đều cố gắng trốn tránh Hồ Thành Dương, khoảng cách với Thẩm Vân cũng giãn ra không ít, cô xem như hiểu rõ, Lưu Hoài Khang tám chín phần mười cố ý để cô gây náo động lớn ở đoàn làm phim như vậy là muốn nhắc nhở cô thành thật một chút, cô là người đã có chủ.
Ban đêm đoàn làm phim nghỉ ngơi, Hồ Thành Dương ngăn cô lại, gọn gàng dứt khoát hỏi: "Chị Khiết Khiết, có phải chị rất ghét em hay không?"
Khiết Ninh sửng sốt một chút, không hiểu sao lại nghĩ đến Khiết Thành.
Khi đó cô ỷ vào lớn hơn ba tuổi so với Khiết Thành, luôn cảm giác mình là người lớn liền không thích chơi cùng với đứa trẻ vắt mũi chưa sách như Khiết Thành này, về sau bị ghét bỏ nhiều hơn, Khiết Thành liền kéo góc áo của cô, ấm ức hỏi cô: "Chị, có phải chị chán ghét Tiểu Thành hay không?"
Đôi mắt này cùng ánh mắt đơn giản của Khiết Thành khi đó hoàn toàn giống nhau, trong lòng Khiết Ninh tiếc nuối một tiếng: "Tôi không ghét cậu, quá bận rộn mà thôi."
Hồ Thành Dương không buông tha: "Vậy sao em nói muốn mời chị ăn cơm chị Mẫn Mẫn liền trực tiếp từ chối em, nói chị không muốn."
Tô Mẫn này!
Khiết Ninh đỡ trán, trầm tư suy nghĩ nửa ngày tìm ra một biện pháp thỏa hiệp: "Như vậy đi, còn có mấy ngày nữa là cậu cũng quay xong, đến lúc đó tôi mời cậu ăn cơm có được hay không?"
Hồ Thành Dương lập tức hai mắt tỏa sáng, lúc này mới gật đầu: "Thật không? Vậy cứ quyết định cứ thế nhé."
Ba ngày sau, Hồ Thành Dương quay xong phần của mình ở đoàn làm phim.
Người quản gia đi cùng Hồ Thành Dương hào phòng mời cả đoàn làm phim đi ăn nhà hàng để chúc mừng, vì thế đạo diễn cũng phát thiện tâm cho tất cả mọi người nửa ngày nghỉ ngơi, nên ăn cơm thì ăn cơm, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi một chút.
Cùng ngày sau khi quay xong cảnh quay, Khiết Ninh thực hiện ước định mời Hồ Thành Dương đi ăn cơm ở bên ngoài.
Thật ra như thường ngày, từ trước đến nay Khiết Ninh đối với diễn viên nam ở trong đoàn làm phim đều chỉ sợ tránh không kịp, có lẽ là bởi vì lý do tuổi của Hồ Thành Dương ngang ngang với Khiết Thành nên tâm lý đề phòng của cô cũng ít đi một chút, thật sự là không đành lòng tổn thương trái tim của anh ta, nhưng cô cũng đã nghĩ rõ ràng, ăn xong bữa cơm này cũng nên giải tán thôi.