Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-31
Chương 31
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 31: Tâm trạng tổng giám đốc Tần không tốt
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trần Chính Cường đi theo sau lưng tổng giám
đốc, không nghĩ ra tại sao tổng giám đốc lại đột
nhiên nói muốn đi thị sát các phòng ban nhưng
vừa đi được một nửa thì ngừng lại.
Trở về phòng làm việc, anh tiện tay ném mấy
phần văn kiện đã phê duyệt xong cho anh ta:
“Nếu như mấy chuyện này không tự giải quyết
được nữa thì tôi sẽ cho bọn họ trở về nhà của
mình”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trần Chính Cường vội vàng nhận lấy: “Vâng,
tôi biết rồi ạ”
Trong lòng anh ta mơ hồ cảm thấy tâm trạng
hiện tại của tống giám đốc không mấy tốt đẹp.
Lúc này, điện thoại di động của Tần Lệ Phong
reo lên. Anh đi tới, cũng không thèm nhìn mà trực
tiếp nghe máy: “Alo?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đâu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng hít
thở, sau đó một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên:
“Alo... là chú thang máy sao?”
Tần Lệ Phong ngẩn ra, chú thang máy?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong nháy mát, dường như anh nhớ ra cái gì
đó, từ từ vòng qua bàn làm việc màu đen rồi ngồi
xuống: “Là chú”
“À, thì ra số điện thoại này là thật.”
Bởi vì gọi điện thoại tìm được đúng người nên
cậu nhóc ở đầu dây bên kia điện thoại vô cùng vui
vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tần Lệ Phong lại khá căng thẳng, sau khi
nghe thấy giọng nói vui vẻ của cậu bé thì sắc mặt
hòa hoãn lại: “Cháu là... Gia Bảo đúng không? Tìm
chú có việc gì không?” Sau khi câu hỏi được thốt
ra, thái độ kiêu ngạo của anh cũng thu liễm lại
không ít.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chú thang máy..."
“Chú họ Tần”
Tần Lệ Phong có chút bất đắc dĩ với danh
xưng “chú thang máy” này.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“À, thì ra chữ kia đọc là Tần. Ha ha..” Lại một
tràng tiếng cười vang lên, sau đó cậu nhóc cao
giọng nói: “Chú ơi, lân trước chuyện mà cháu nói
với chú, chú nghĩ thế nào rồi?”
Tần Lệ Phong khẽ nhướng mày: “Chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vừa nghe thấy anh đã quên, Gia Bảo lại nóng
nảy: “Chính là muốn giới thiệu một người đẹp cho
chú làm bạn gái đó.”
Nghe vậy, đôi môi Tân Lệ Phong khẽ cong lên:
“Người đó và cháu có quan hệ thể nào? Tại sao
cháu lại tích cực thế?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chuyện này hả... thật ra thì cũng không phải
quen thân lắm... Chỉ là con người của cô ấy rất
tốt, thật sự rất tốt rất tốt cho nên mới muốn tìm
một anh chàng đẹp trai để làm mai cho người đó
thôi.”
“Tại sao phải giới thiệu cho chú?” Anh lại hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chú đẹp trai mà.”
Đối diện với câu trả lời ngây thơ thẳng thắn
này, ngay cả người luôn luôn nghiêm túc lạnh
nhạt như Tần Lệ Phong cũng khẽ buồn cười.
Anh không tự chủ được đưa tay lên mơn trớn
gò má mình, anh không cảm thầy bản thân đẹp
trai bao nhiêu, ít nhất là từ trước đến nay anh
không nghĩ đến chuyện sắc đẹp này. Thế nhưng
thông qua cái miệng nhỏ nhắn kia, đột nhiên anh
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
----------------------------
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 31: Tâm trạng tổng giám đốc Tần không tốt
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trần Chính Cường đi theo sau lưng tổng giám
đốc, không nghĩ ra tại sao tổng giám đốc lại đột
nhiên nói muốn đi thị sát các phòng ban nhưng
vừa đi được một nửa thì ngừng lại.
Trở về phòng làm việc, anh tiện tay ném mấy
phần văn kiện đã phê duyệt xong cho anh ta:
“Nếu như mấy chuyện này không tự giải quyết
được nữa thì tôi sẽ cho bọn họ trở về nhà của
mình”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trần Chính Cường vội vàng nhận lấy: “Vâng,
tôi biết rồi ạ”
Trong lòng anh ta mơ hồ cảm thấy tâm trạng
hiện tại của tống giám đốc không mấy tốt đẹp.
Lúc này, điện thoại di động của Tần Lệ Phong
reo lên. Anh đi tới, cũng không thèm nhìn mà trực
tiếp nghe máy: “Alo?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Đâu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng hít
thở, sau đó một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên:
“Alo... là chú thang máy sao?”
Tần Lệ Phong ngẩn ra, chú thang máy?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Trong nháy mát, dường như anh nhớ ra cái gì
đó, từ từ vòng qua bàn làm việc màu đen rồi ngồi
xuống: “Là chú”
“À, thì ra số điện thoại này là thật.”
Bởi vì gọi điện thoại tìm được đúng người nên
cậu nhóc ở đầu dây bên kia điện thoại vô cùng vui
vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tần Lệ Phong lại khá căng thẳng, sau khi
nghe thấy giọng nói vui vẻ của cậu bé thì sắc mặt
hòa hoãn lại: “Cháu là... Gia Bảo đúng không? Tìm
chú có việc gì không?” Sau khi câu hỏi được thốt
ra, thái độ kiêu ngạo của anh cũng thu liễm lại
không ít.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chú thang máy..."
“Chú họ Tần”
Tần Lệ Phong có chút bất đắc dĩ với danh
xưng “chú thang máy” này.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“À, thì ra chữ kia đọc là Tần. Ha ha..” Lại một
tràng tiếng cười vang lên, sau đó cậu nhóc cao
giọng nói: “Chú ơi, lân trước chuyện mà cháu nói
với chú, chú nghĩ thế nào rồi?”
Tần Lệ Phong khẽ nhướng mày: “Chuyện gì?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vừa nghe thấy anh đã quên, Gia Bảo lại nóng
nảy: “Chính là muốn giới thiệu một người đẹp cho
chú làm bạn gái đó.”
Nghe vậy, đôi môi Tân Lệ Phong khẽ cong lên:
“Người đó và cháu có quan hệ thể nào? Tại sao
cháu lại tích cực thế?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chuyện này hả... thật ra thì cũng không phải
quen thân lắm... Chỉ là con người của cô ấy rất
tốt, thật sự rất tốt rất tốt cho nên mới muốn tìm
một anh chàng đẹp trai để làm mai cho người đó
thôi.”
“Tại sao phải giới thiệu cho chú?” Anh lại hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Chú đẹp trai mà.”
Đối diện với câu trả lời ngây thơ thẳng thắn
này, ngay cả người luôn luôn nghiêm túc lạnh
nhạt như Tần Lệ Phong cũng khẽ buồn cười.
Anh không tự chủ được đưa tay lên mơn trớn
gò má mình, anh không cảm thầy bản thân đẹp
trai bao nhiêu, ít nhất là từ trước đến nay anh
không nghĩ đến chuyện sắc đẹp này. Thế nhưng
thông qua cái miệng nhỏ nhắn kia, đột nhiên anh
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
----------------------------
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên