Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11: hù doạ
Đột nhiên, Clara biến mất Phương Thần nhếch môi mỉm cười anh thừa biết là cô đi đâu. Bên căn phòng của Ryder anh và Xavia đang tắm uyên ương ngọt ngào với nhau, Clara xuất hiện trong đó nhìn hai người họ nhếch môi cười quỷ dị:
"Hai người tắm với nhau quá êm đềm rồi phải có chút nhộn nhịp mới vui chứ. Hôm nay tôi sẽ đùa giỡn với hai người một chút."
Phòng tắm đột nhiên tối om, "chát" Xavia bị tát vào mặt một cái thật mạnh, cô ta giật mình trợn mắt ôm mặt, đèn được mở lại Xavia quát vào mặt của Ryder:
"Tại sao anh lại đánh em?"
Ryder gương mặt ngơ ngác, lắc đầu lia lịa:"Anh không có."
Đèn lại tắt một lần nữa, "chát" Ryder cũng bị đánh thật mạnh vào mặt Clara lại mở đèn lên, Ryder ôm mặt trợn mắt nhìn Xavia:
"Tại sao em lại đánh anh?"
Xavia lắc đầu cau mày:"Em không..." Chưa kịp nói hết Xavia mắt trợn trắng, mặt trắng bệch chỉ vào tấm gương, miệng mấp máy muốn nói gì đó, Ryder quay người lại nhìn, anh cũng đứng hình, người cứng đờ.
Trên gương viết dòng chữa "tại sao lại phản bội tôi?" bằng chính cây son của Xavia. Ryder cùng Xavia hoảng hốt, kinh sợ nhanh chóng rời khỏi bồn tắm định lấy đồ mặc vào thì hai người nhìn thấy quần áo của mình lơ lửng trên không như có ai cầm đưa qua đưa lại.
Quá hoảng sợ, hai người chỉ quấn khăn rồi la hét chạy nhanh xuống dưới, chạy ngang qua phòng của Phương Thần anh nhìn thấy hai người họ chạy bán sống bán chết như thế thì bật cười hả hê:
"Cô ấy cũng ác thật hại đôi cẩu nam nữ chạy đến đồ không cần mặc."
Đóng cửa, anh quay người lại thì giật mình khi thấy cô xuất hiện trước mặt, cô nghiêng đầu mỉm cười với anh:
"Sao hả? Có phải tôi đã quá nhẹ tay không? Tôi chỉ có thể làm như vậy được thôi không thể ác hơn nữa."
Phương Thần bật cười:"Này! Tối nay cô có muốn đi dự tiệc không?"
Clara nhướng mày:"Tôi là ma đi hay không cũng như vậy mà?"
"Cô không thích những nơi náo nhiệt sao? Vậy thì thôi vậy tôi đi một mình."
"Ai nói là tôi không đi chứ? Tôi muốn đi. Phương Thần! Anh hãy mua cho tôi một cái váy dạ hội đi dù sao cũng là đi dự tiệc mà."
Anh biết ngay là cô sẽ nói như vậy mà:"Được! Tôi sẽ dẫn cô đi mua ngay đây."
Clara vui vẻ cùng anh đi ra ngoài rồi lên xe đi thẳng đến trung tâm mua sắm, trên xe Clara nhìn anh cô rất vui:
" Phương Thần! Anh tốt thật tôi cứ tưởng anh như lời người ta đồn là một con người máu lạnh, vô tình có bệnh sạch sẽ không gần phụ nữ."
Phương Thần nhìn cô, khẽ nhếch môi:"Bọn họ nói về tôi đúng hoàn toàn."
"Đối với tôi thì chỉ đúng về chuyện anh mắc bệnh sạch sẽ và không gần phụ nữ thôi. Sau này anh hãy gọi tôi là Tiểu Vân nghe nó thân thiện hơn."
Phương Thần gật đầu:"Được! Sau này cô cũng hãy gọi tôi là Thần đi."
Clara gật gật đầu, lái xe đến trung tâm mua sắm anh cho cô thoải mái lựa chọn chỉ cần cô thích cái nào chỉ vào thì ngay lập tức anh cho người gói lại ngay.
Hai người mua sắm xong thì đi đến nhà hàng, anh một mình ngồi trong phòng ăn rộng lớn, sang trọng, Clara chống cằm hỏi anh:
"Thần! Anh hãy nghĩ thử xem tối nay đôi cẩu nam nữ đó có đến không?"
Phương Thần nhìn cô mỉm cười:" Sao? Cô chưa dọa đã sao? Muốn dọa họ tiếp?
"Tất nhiên là chưa rồi đối với bọn họ thì không bao giờ đủ."
"Chắc là họ sẽ có đi đó, cô định dọa họ thế nào?"
Clara mỉm cười gian tà, nhướng mày với anh:"Đến lúc đó rồi anh sẽ biết."
"Hai người tắm với nhau quá êm đềm rồi phải có chút nhộn nhịp mới vui chứ. Hôm nay tôi sẽ đùa giỡn với hai người một chút."
Phòng tắm đột nhiên tối om, "chát" Xavia bị tát vào mặt một cái thật mạnh, cô ta giật mình trợn mắt ôm mặt, đèn được mở lại Xavia quát vào mặt của Ryder:
"Tại sao anh lại đánh em?"
Ryder gương mặt ngơ ngác, lắc đầu lia lịa:"Anh không có."
Đèn lại tắt một lần nữa, "chát" Ryder cũng bị đánh thật mạnh vào mặt Clara lại mở đèn lên, Ryder ôm mặt trợn mắt nhìn Xavia:
"Tại sao em lại đánh anh?"
Xavia lắc đầu cau mày:"Em không..." Chưa kịp nói hết Xavia mắt trợn trắng, mặt trắng bệch chỉ vào tấm gương, miệng mấp máy muốn nói gì đó, Ryder quay người lại nhìn, anh cũng đứng hình, người cứng đờ.
Trên gương viết dòng chữa "tại sao lại phản bội tôi?" bằng chính cây son của Xavia. Ryder cùng Xavia hoảng hốt, kinh sợ nhanh chóng rời khỏi bồn tắm định lấy đồ mặc vào thì hai người nhìn thấy quần áo của mình lơ lửng trên không như có ai cầm đưa qua đưa lại.
Quá hoảng sợ, hai người chỉ quấn khăn rồi la hét chạy nhanh xuống dưới, chạy ngang qua phòng của Phương Thần anh nhìn thấy hai người họ chạy bán sống bán chết như thế thì bật cười hả hê:
"Cô ấy cũng ác thật hại đôi cẩu nam nữ chạy đến đồ không cần mặc."
Đóng cửa, anh quay người lại thì giật mình khi thấy cô xuất hiện trước mặt, cô nghiêng đầu mỉm cười với anh:
"Sao hả? Có phải tôi đã quá nhẹ tay không? Tôi chỉ có thể làm như vậy được thôi không thể ác hơn nữa."
Phương Thần bật cười:"Này! Tối nay cô có muốn đi dự tiệc không?"
Clara nhướng mày:"Tôi là ma đi hay không cũng như vậy mà?"
"Cô không thích những nơi náo nhiệt sao? Vậy thì thôi vậy tôi đi một mình."
"Ai nói là tôi không đi chứ? Tôi muốn đi. Phương Thần! Anh hãy mua cho tôi một cái váy dạ hội đi dù sao cũng là đi dự tiệc mà."
Anh biết ngay là cô sẽ nói như vậy mà:"Được! Tôi sẽ dẫn cô đi mua ngay đây."
Clara vui vẻ cùng anh đi ra ngoài rồi lên xe đi thẳng đến trung tâm mua sắm, trên xe Clara nhìn anh cô rất vui:
" Phương Thần! Anh tốt thật tôi cứ tưởng anh như lời người ta đồn là một con người máu lạnh, vô tình có bệnh sạch sẽ không gần phụ nữ."
Phương Thần nhìn cô, khẽ nhếch môi:"Bọn họ nói về tôi đúng hoàn toàn."
"Đối với tôi thì chỉ đúng về chuyện anh mắc bệnh sạch sẽ và không gần phụ nữ thôi. Sau này anh hãy gọi tôi là Tiểu Vân nghe nó thân thiện hơn."
Phương Thần gật đầu:"Được! Sau này cô cũng hãy gọi tôi là Thần đi."
Clara gật gật đầu, lái xe đến trung tâm mua sắm anh cho cô thoải mái lựa chọn chỉ cần cô thích cái nào chỉ vào thì ngay lập tức anh cho người gói lại ngay.
Hai người mua sắm xong thì đi đến nhà hàng, anh một mình ngồi trong phòng ăn rộng lớn, sang trọng, Clara chống cằm hỏi anh:
"Thần! Anh hãy nghĩ thử xem tối nay đôi cẩu nam nữ đó có đến không?"
Phương Thần nhìn cô mỉm cười:" Sao? Cô chưa dọa đã sao? Muốn dọa họ tiếp?
"Tất nhiên là chưa rồi đối với bọn họ thì không bao giờ đủ."
"Chắc là họ sẽ có đi đó, cô định dọa họ thế nào?"
Clara mỉm cười gian tà, nhướng mày với anh:"Đến lúc đó rồi anh sẽ biết."