-
Chương 552
Cuối cùng trong đôi mắt mở tròn của cô in bóng một gương mặt tuấn tú nhưng đáng ghét, một đôi mắt xanh biếc giống như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào mắt cô khiến cô bất giác giật mình.
Thậm chí cô nảy sinh suy nghĩ muốn bỏ chạy.
Trời ơi! Chủ nhân của nơi này là anh ta sao?
Lâm Na đứng cạnh cô cũng mở tròn mắt, kinh ngạc khi thấy chủ nhân của căn biệt thự này là một chàng trai trẻ tuổi mang hai dòng máu, là con gái, nhìn thấy người đàn ông như vậy nếu như không có suy nghĩ gì vậy chắc chắn sẽ không phải con gái đích thực.
Lâm Na lập tức cũng nảy sinh ý định không trong sáng, cô hơi căng thẳng cúi đầu.
Diệp Tiểu Thi cũng rất lo lắng, khi đi phỏng vấn, do khách là người nước ngoài nên trong CV cô điền tên tiếng Anh của mình là Nicky, vì thế tới quản gia cũng không biết tên tiếng Hoa của cô là Diệp Tiểu Thi.
"Chúng ta lại gặp mặt rồi!" Lam Ca nói với giọng vô cùng nguy hiểm.
Diệp Tiểu Thi cắn môi, cô bỗng không còn hứng thú với công việc này nữa, vì cô cảm thấy anh ta sẽ không bỏ lỡ cơ hội để hành hạ cô.
"Xin lỗi, tôi xin lỗi anh về việc lúc trước." Diệp Tiểu Thi cắn môi lên tiếng.
"Xin lỗi? Cô cho rằng những thương tích cô gây ra cho tôi chỉ một câu xin lỗi là có thể giải quyết sao?" Lam Ca nhìn cô gái trước mặt, không thể không nói cô có một gương mặt phương đông vô cùng xinh đẹp, gương mặt trái xoan tinh tế, rất ngây thơ, cổ điển, cho dù bây giờ cô đang nhăn nhó nhưng cũng vẻ đẹp đáng thương tới xiêu lòng.
Nhưng cô gái này trăm ngàn lần không nên đắc tội với anh.
"Vậy... anh muốn sao?" Diệp Tiểu Thi cảm thấy cạn lời, người đàn ông này sao thù dai thế? Thật nhỏ mọn!
Lâm Na ở bên có phần ngạc nhiên, thì ra Diệp Tiểu Thi từng gặp anh chàng đẹp trai này trước đó.
Lam Ca nói với quản gia ở bên cạnh: "Cô ta ký tên vào hợp đồng rồi chứ."
"Kí rồi!"
"Được! Hợp đồng đã ký rồi vậy thì từ nay trở đi cô sẽ là người của tôi." Lam Ca nhìn cô cười nhạt một cách thâm trầm, thần bí.
Diệp Tiểu Thi nghe xong, mặt lập tức đỏ bừng, gã này nói linh tinh gì vậy? Sao cô lại trở thành người của gã ta được? Chẳng qua chỉ là kí một bản hợp đồng thôi mà.
Lý Nhã bị một cơn ác mộng làm cho tỉnh giấc, trong mơ cô thấy Diệp Tiểu Thi tới căn biệt thự, chỉ vào mặt cô, vạch trần cô trước mặt Lam Ca, Lý Nhã tỉnh lại phát hiện mọi việc vẫn rất tuyệt vời, cô hít thở mấy hơi thật sâu.
Cô đã rất nóng lòng muốn gặp Lam Ca rồi, nhìn thấy cửa phòng của Lam Ca đang mở, điều đó chứng tỏ anh chắc chắn không có ở trong phòng, lẽ nào anh đang ăn sáng ở phòng ăn.
Lý Nhã hơi hốt hoảng, vì cô ngủ dậy muộn, điều này cũng chỉ trách thời gian nghỉ ngơi trước đây của cô vốn đảo lộn như vậy, cô từng bước đi xuống lầu, bỗng nghe dưới lầu vọng tới một giọng nữ trong trẻo:
"Tôi chỉ tới đây làm việc thôi, anh yên tâm, tôi sẽ làm việc nghiêm túc."
Lý Nhã sợ hãi thót tim, cô tròn mắt há miệng lấy tay ôm ngực, nấp sau tường như một kẻ trộm, nhìn theo tay vịn chạm hoa xuống phía dưới, tầm mắt cô vừa hay có thể nhìn thấy hai cô gái đứng ở phía dưới, một người trong số họ cô không cần ngẩng đầu cũng nhận ra.
Đó chính là Diệp Tiểu Thi thực sự.
Trời ơi, sao cô ta lại ở đây? Tối qua khi ăn tôi, Lam Ca nói với cô rằng anh sẽ tìm hai người giúp việc tới hầu hạ cô, nhưng cô không ngờ rằng một trong số họ lại là Diệp Tiểu Thi.
Lý Nhã sợ chết khiếp, cô vội vàng nấp vào trong phòng, không, không được, Diệp Tiểu Thi thực sự không thể ở lại đây, không thể để cô ta nhìn thấy cô.
Lam Ca bỗng đưa tay chống cằm, nói với Lâm Na: "Tiểu thư này, công việc của cô hủy bỏ, tôi chỉ cần một người giúp việc là được."
Lâm Na mặc dù ngưỡng mộ Diệp Tiểu Thi có thể có được công việc này nhưng cô cũng nhận ra anh chàng đẹp trai trẻ tuổi này không dễ hầu hạ, cô nói với Diệp Tiểu Thi: "Tiểu Thi, làm tốt nhé, mình đi trước đây."
Diệp Tiểu Thi kinh ngạc, tên khốn này lại muốn một mình cô làm hết toàn bộ công việc của người làm.
"Từ giờ trở đi, công việc trong biệt thự của tôi sẽ thuộc về một mình cô, cô có thể nhận gấp đôi lương, đồng thời cũng phải làm gấp đôi lượng công việc."
"Tôi không làm được." Diệp Tiểu Thi có chút giận dữ lắc đầu, làm như cô là robot không bằng?
"Không làm được thì bồi thường cho tôi tiền vi phạm hợp đồng." Lam Ca chính là muốn hành hạ cô.
Diệp Tiểu Thi đương nhiên đã đọc hợp đồng, tiền bồi thường gấp mười lần, cô lấy đâu ra tiền mà trả? Cô đành cắn răng nói: "Được, tôi làm."
"Bây giờ hãy tới bên đầu bếp của tôi chuẩn bị bữa sáng cho tôi và vị hôn thê của tôi." Lam Ca lạnh mặt ra lệnh.
Diệp Tiểu Thi hít một hơi thật sâu, bước về phía nhà bếp, trong bếp đã có một đầu bếp trung niên đang chuẩn bị bữa sáng.
Lam Ca thở phào một hơi, quay đầu bắt gặp nét mặt của quản gia khi nhìn anh, anh nhướng mắt nói: "Quản gia, ông có ý kiến gì sao?"
"Thiếu gia, cậu lớn như vậy rồi sao vẫn còn cố chấp quá, lão gia dưới suối vàng cũng không yên tâm đâu!" Quản gia lên tiếng.
Lam Ca mặt sa sầm, đứng dậy đi lên lầu, cô muốn xem cô gái trong phòng khách đã dậy hay chưa.
Lý Nhã nghe thấy tiếng bước chân liền biết là Lam Ca, cô kéo cửa phòng bước ra, Lam Ca thấy cô ăn mặc gọn gàng liền nói với cô: "Lát nữa chúng ta sẽ có thể ăn sáng rồi."
"Vừa nãy em nghe thấy tiếng con gái ở dưới lầu, là bạn anh tới rồi sao?" Lý Nhã cố tình giả vờ không hiểu.
"Không phải, là người giúp việc anh tìm cho em, sau này cô ấy sẽ chăm sóc việc ăn ở cho em." Lam Ca vẫn mỉm cười dịu dàng với cô.
Lý Nhã cố kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, cô lắc đầu nói: "Không, em không cần người giúp việc, em không quen có người phục vụ, Lam Ca, anh có thể để cô ta ra khỏi đây được không?"
"Chúng ta sống ở đây một tháng, có một người phục vụ em em sẽ càng thoải mái hơn."
"Từ nhỏ em đã là con nhà nghèo, em không cần có người phục vụ, Lam Ca, hãy để cô ta đi đi. Nếu anh không để cô ta đi, vậy em đi là được chứ gì." Lý Nhã quay mặt đi, giận dữ nói.
Lam Ca ngạc nhiên lắng nghe suy nghĩ kì quái của cô, đúng lúc này ở cầu thang, Diệp Tiểu Thi từng bước bước lên lầu, cô nhìn Lam Ca và một cô gái đang quay lưng lại với mình, cô kìm nén sự oán giận lúc trước lại, dùng giọng nói trong trẻo ngọt ngào nói: "Tiên sinh, phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi."
Lý Nhã sợ hãi mặt mày tái nhợt, cô không dám quay đầu lại, lo lắng nắm chặt nắm tay.
Diệp Tiểu Thi nhìn Lam Ca, đương nhiên cũng hiếu kỳ vị hôn thê của anh ta trông như thế nào, nhưng khi cô nhìn thấy bóng lưng người kia cô bất giác kinh ngạc, sao lưng cô ta giống với Lý Nhã vậy, tới kiểu tóc cũng giống.
Lam Ca lạnh nhạt nói với Diệp Tiểu Thi đang bước lên lầu: "Cô xuống trước đi."
Diệp Tiểu Thi không bước tiếp nữa mà quay người xuống lầu, lúc này Lý Nhã bước vào phòng của mình đóng cửa phòng lại.
Lam Ca nhíu mày gõ cửa phòng cô: "Em sao vậy?"
"Có phải anh chê em không xinh đẹp?" Lý Nhã tủi thân bật khóc.
"Sao em lại nghĩ vậy?" Lam Ca nhíu chặt mày.
"Em không muốn có nữ giúp việc, anh bảo họ đi đi, em không muốn nhìn thấy họ." Lý Nhã đòi hỏi vô lý.
Lam Ca không ngờ mình tìm người giúp việc cho cô mà lại khiến cô giận dữ tới vậy, lẽ nào là do anh không hiểu về con gái của nước này.
"Được, vậy anh sẽ bảo cô ta đi ngay lập tức." Lam Ca đành đồng ý với cô, quan tâm tới cảm nhận của cô.
Diệp Tiểu Thi xuống lầu, trong đầu cô toàn hình bóng của người ban nãy, sao giống Lý Nhã vậy, là Lý Nhã sao?