Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu - Chương 2602
Chương 2602:
“Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói.
Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ?
Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô.
Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.”
“Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói.
Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!”
“Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.”
“Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói.
Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau.
“Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói.
Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy.
“Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói.
Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn.
Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ.
“Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?”
“Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.”
Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.”
Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả.
Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa.
Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị.
Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.
Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.
Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.
Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
“Mẹ thực sự không nỡ gả con bé đi đâu!” Bùi phu nhân than thở nói.
Nếu con gái không gặp được người đàn ông tốt, Bùi phu nhân cũng không đành lòng gả con đi. Bà còn chưa yêu thương con gái mình đủ thì sao có thể để người khác bắt nạt cô chứ?
Thiệu Cô ở bên cạnh cũng không khỏi thầm cảm thán, cuối cùng cũng có người để cho Tâm Duyệt dựa vào, không để cho con bé chịu oan chịu khổ nữa. Nếu không, khi đối mặt với bọn người nhà họ Hứa, mẹ con Thiệu Cô cũng không có cách nào bảo vệ được cô.
Hứa Tâm Duyệt ngượng ngùng bước xuống: “Ba, mẹ, bà ngoại.”
“Em gái, tối nay chắc chắn em sẽ làm tất cả mọi người kinh diễm đấy.” Bùi Thần Hạo cười nói.
Hứa Tâm Duyệt mỉm cười: “Anh, anh đừng chọc em mà, em đang căng thẳng lắm đây!”
“Có gì đâu mà căng thẳng chứ? Người đến đây tối nay đều là bạn của ba mẹ. Họ nhát định rất muốn làm quen với em.”
“Lúc Tâm Duyệt còn nhỏ, người qua đường ai cũng khen con bé xinh đẹp.” Bà cụ ở bên cạnh nói.
Bùi phu nhân cũng thầm thấy tự hào, bà cũng rất biết ơn vì hai mẹ con Thiệu Cô đã yêu thương chăm sóc cho con gái bà từ khi còn nhỏ, đôi khi nghèo khó không quan trọng mà điều quan trọng là gia đình hài hòa và yêu thương lẫn nhau.
“Lúc Tâm Duyệt chào đòi, lúc hộ sĩ ôm con bé ra thì nói rằng con bé là đứa trẻ xinh đẹp nhất được sinh vào ngày hôm đó.” Bùi Hoa cũng mỉm cười nói.
Nhận được lời khen không ngớt vậy khiến Hứa Tâm Duyệt vô cùng xấu hổ, ngồi xuống cạnh mẹ, như một đứa trẻ đang làm nũng vậy.
“Được rồi, đã hơn bốn giờ rồi, chúng ta mau xuất phát đi đến khách sạn thôi!” Bùi Thần Hạo nói.
Mấy vị tài xế của nhà họ Bùi chở bọn họ đến khách sạn.
Bùi phu nhân kéo tay Hứa Tâm Duyệt ngồi cùng một xe với bà, dường như bà ngắm cô bao nhiêu cũng ngắm không đủ.
“Mẹ ơi, tối nay có nhiều người lắm không ạ?”
“Khoảng một trăm khách mời thôi, con đừng lo lắng quá, ba mẹ rất muốn thông báo với mọi người chuyện con đã trở lại.”
Hứa Tâm Duyệt gật đầu: “Dạ.”
Cô chỉ là hơi khẩn trương, tối nay cô là nhân vật chính của bữa tiệc, từ đó cô chưa bao giờ làm nhân vật chính cả.
Lúc này, ở dinh thự nhà họ Hứa.
Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị.
Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.
Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.
Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.
Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.