Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu - Chương 2592
Mà Hứa Tâm Duyệt mang thân phận gì? Căn bản không có tư cách cùng cô ta tranh giành.
Chạng vạng.
Hứa Tâm Duyệt gọi điện thoại cho dì nhỏ, nói tối nay cô sẽ không về ăn cơm. Hứa Tâm Duyệt định tạm thời không nhớ chuyện nhận người thân này cho bà ngoại và dì nhỏ nghe.
Dù sao về thân phận của mình, cô cũng chỉ vừa mới biết được, vẫn còn cảm giác mơ hồ.
Bùi phu nhân đưa cô về. Tối nay bà sẽ mang về cho người nhà một kinh hỉ, một kinh hỉ trọng đại.
Trong xe, tay Hứa Tâm Duyệt được Bùi phu nhân gắt gao nắm chặt, một khắc cũng không buông ra, giống như chỉ cần buông lỏng, con gái của bà sẽ biến mắt.
Ánh mắt của bà vẫn luôn nhìn Hứa Tâm Duyệt ở bên cạnh, con gái của bà nhìn bao nhiêu lần cũng không đủ.
Bùi gia nằm ở trung tâm của một khu dân cư cao cấp, bên cạnh những căn biệt thự rộng lớn. Dưới ánh nắng chiều trở nên trang nghiêm đầy khí phách.
Hứa Tâm Duyệt ngồi trong xe, nhìn thấy khu biệt thự trước mắt liền sợ ngây người, rốt cuộc ba mẹ cô có gia cảnh như thế nào?
Bùi phu nhân nắm tay cô, ôn nhu nói: “Con gái về nhà rồi!
Sau này đây sẽ là nhà của con.”
Nội tâm Hứa Tâm Duyệt trở nên kích động, lại có chút xa lạ, dù sao cô cũng chưa bao giờ gặp người nhà của mình.
Trong đình viện, người giúp việc tiền lên nghênh đón: “Phu nhân, bà đã trở về. Vị đây là khách của phu nhân sao?”
“Không, con bé là con gái của tôi, chính là nhị tiểu thư trong nhà.” Bùi phu nhân kích động giới thiệu.
Hai người giúp việc kinh ngạc đến ngây người nhìn Hứa Tâm Duyệt, trời ạ, con gái của phu nhân trở về rồi? Nhìn cô gái có đến bảy phần tương tự phu nhân nhà mình, không cần nghĩ cũng biết, chính là tiểu thư.
Bùi phu nhân nắm tay Hứa Tâm Duyệt tiến vào đại sảnh, bà nói với người giúp việc: “Nhanh lên thư phòng gọi lão gia xuống đây, còn có đại thiếu gia, nhanh gọi nó trở về.”
Hứa Tâm Duyệt đứng trong đại sảnh, nhìn những vật trang trí xa hoa đã biết là có gia cảnh giàu có. Cô ngẳắng đầu nhìn lên lầu hai, tưởng tượng ba ruột của mình rốt cục như thế nào.
Người giúp việc kích động chạy lên lầu, không lâu sau trên lầu liền truyền đến tiếng bước chân, Hứa Tâm Duyệt không nhịn được khẩn trương, Bùi phu nhân ôm lấy cô, dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, là ba của con.”
Từ trên lầu hai xuất hiện một thân ảnh nho nhã lo lắng đi xuống, ông nhìn thấy cô gái bên cạnh vợ mình, ông không dám tin tưởng, kích động đến nói năng lộn xộn: “Tiểu Nguyệt, con bé là…”
Hốc mắt Bùi phu nhân cũng đỏ lên, bà gật đầu với chồng mình: “Đúng, đây là con gái của chúng ta.”
Hóc mắt Bùi lão gia đỏ lên, ông nhìn cô gái trước mặt, liền nhớ đến bộ dạng lúc còn trẻ của vợ mình, ông không khỏi mừng rỡ. Con gái của ông đã tìm được rồi.
Hứa Tâm Duyệt nhìn người đứng trước mắt mình, trong lòng không khỏi cảm thấy thân thiết, ông giống như trong tưởng tượng của cô, khí chất nho nhã.
Bùi Hoa nhìn Hứa Tâm Duyệt, kích động đến hai mắt đỏ bừng, ông không thẻ tin được đời này còn có ngày gặp lại con gái.
Bùi phu nhân ở bên cạnh đem chuyện nhận lại con kể cho ông nghe, giống như ông trời thương hai vợ chồng họ, thế giới rộng lớn như vậy, trong biển người mênh mông, ông trời lại an bài cho mẹ con hai người gặp nhau.
Trong lòng Hứa Tâm Duyệt cũng cực kì kích động, cô không nghĩ đến thân thế của mình lại là như vậy, giống như một giấc mơ, cô một lần nữa gặp lại được ba mẹ ruột, có thể trở về bên cạnh họ.
*Con gái, mau nói cho ba biết, cuộc sống trước đây của con như thế nào?” Bùi Hoa kích động nắm tay cô, kéo cô ngồi xuống sô pha, Bùi phu nhân ở bên cạnh âm thầm lau nước mắt hạnh phúc.
Hứa Tâm Duyệt kể lại quá trình từ nhỏ đến lớn của cô, cô chỉ nói những chuyện vui vẻ, những chuyện buồn mà mình gặp phải. Đối với cô mà nói, tuổi thơ rất vui vẻ, những người thân bên cạnh đều rất yêu thương cô.
Hứa Tâm Duyệt nói một chút về chuyện của Hứa gia, sau khi ba mẹ nuôi qua đời, cái nhà kia đã không còn là nhà của cô nữa, cô chỉ là người ngoài, ở trong lòng cô đã đem mình trở thành con gái của dì nhỏ.
Chạng vạng.
Hứa Tâm Duyệt gọi điện thoại cho dì nhỏ, nói tối nay cô sẽ không về ăn cơm. Hứa Tâm Duyệt định tạm thời không nhớ chuyện nhận người thân này cho bà ngoại và dì nhỏ nghe.
Dù sao về thân phận của mình, cô cũng chỉ vừa mới biết được, vẫn còn cảm giác mơ hồ.
Bùi phu nhân đưa cô về. Tối nay bà sẽ mang về cho người nhà một kinh hỉ, một kinh hỉ trọng đại.
Trong xe, tay Hứa Tâm Duyệt được Bùi phu nhân gắt gao nắm chặt, một khắc cũng không buông ra, giống như chỉ cần buông lỏng, con gái của bà sẽ biến mắt.
Ánh mắt của bà vẫn luôn nhìn Hứa Tâm Duyệt ở bên cạnh, con gái của bà nhìn bao nhiêu lần cũng không đủ.
Bùi gia nằm ở trung tâm của một khu dân cư cao cấp, bên cạnh những căn biệt thự rộng lớn. Dưới ánh nắng chiều trở nên trang nghiêm đầy khí phách.
Hứa Tâm Duyệt ngồi trong xe, nhìn thấy khu biệt thự trước mắt liền sợ ngây người, rốt cuộc ba mẹ cô có gia cảnh như thế nào?
Bùi phu nhân nắm tay cô, ôn nhu nói: “Con gái về nhà rồi!
Sau này đây sẽ là nhà của con.”
Nội tâm Hứa Tâm Duyệt trở nên kích động, lại có chút xa lạ, dù sao cô cũng chưa bao giờ gặp người nhà của mình.
Trong đình viện, người giúp việc tiền lên nghênh đón: “Phu nhân, bà đã trở về. Vị đây là khách của phu nhân sao?”
“Không, con bé là con gái của tôi, chính là nhị tiểu thư trong nhà.” Bùi phu nhân kích động giới thiệu.
Hai người giúp việc kinh ngạc đến ngây người nhìn Hứa Tâm Duyệt, trời ạ, con gái của phu nhân trở về rồi? Nhìn cô gái có đến bảy phần tương tự phu nhân nhà mình, không cần nghĩ cũng biết, chính là tiểu thư.
Bùi phu nhân nắm tay Hứa Tâm Duyệt tiến vào đại sảnh, bà nói với người giúp việc: “Nhanh lên thư phòng gọi lão gia xuống đây, còn có đại thiếu gia, nhanh gọi nó trở về.”
Hứa Tâm Duyệt đứng trong đại sảnh, nhìn những vật trang trí xa hoa đã biết là có gia cảnh giàu có. Cô ngẳắng đầu nhìn lên lầu hai, tưởng tượng ba ruột của mình rốt cục như thế nào.
Người giúp việc kích động chạy lên lầu, không lâu sau trên lầu liền truyền đến tiếng bước chân, Hứa Tâm Duyệt không nhịn được khẩn trương, Bùi phu nhân ôm lấy cô, dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, là ba của con.”
Từ trên lầu hai xuất hiện một thân ảnh nho nhã lo lắng đi xuống, ông nhìn thấy cô gái bên cạnh vợ mình, ông không dám tin tưởng, kích động đến nói năng lộn xộn: “Tiểu Nguyệt, con bé là…”
Hốc mắt Bùi phu nhân cũng đỏ lên, bà gật đầu với chồng mình: “Đúng, đây là con gái của chúng ta.”
Hóc mắt Bùi lão gia đỏ lên, ông nhìn cô gái trước mặt, liền nhớ đến bộ dạng lúc còn trẻ của vợ mình, ông không khỏi mừng rỡ. Con gái của ông đã tìm được rồi.
Hứa Tâm Duyệt nhìn người đứng trước mắt mình, trong lòng không khỏi cảm thấy thân thiết, ông giống như trong tưởng tượng của cô, khí chất nho nhã.
Bùi Hoa nhìn Hứa Tâm Duyệt, kích động đến hai mắt đỏ bừng, ông không thẻ tin được đời này còn có ngày gặp lại con gái.
Bùi phu nhân ở bên cạnh đem chuyện nhận lại con kể cho ông nghe, giống như ông trời thương hai vợ chồng họ, thế giới rộng lớn như vậy, trong biển người mênh mông, ông trời lại an bài cho mẹ con hai người gặp nhau.
Trong lòng Hứa Tâm Duyệt cũng cực kì kích động, cô không nghĩ đến thân thế của mình lại là như vậy, giống như một giấc mơ, cô một lần nữa gặp lại được ba mẹ ruột, có thể trở về bên cạnh họ.
*Con gái, mau nói cho ba biết, cuộc sống trước đây của con như thế nào?” Bùi Hoa kích động nắm tay cô, kéo cô ngồi xuống sô pha, Bùi phu nhân ở bên cạnh âm thầm lau nước mắt hạnh phúc.
Hứa Tâm Duyệt kể lại quá trình từ nhỏ đến lớn của cô, cô chỉ nói những chuyện vui vẻ, những chuyện buồn mà mình gặp phải. Đối với cô mà nói, tuổi thơ rất vui vẻ, những người thân bên cạnh đều rất yêu thương cô.
Hứa Tâm Duyệt nói một chút về chuyện của Hứa gia, sau khi ba mẹ nuôi qua đời, cái nhà kia đã không còn là nhà của cô nữa, cô chỉ là người ngoài, ở trong lòng cô đã đem mình trở thành con gái của dì nhỏ.