Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114: Hôn Lễ Thế Kỷ, Đầy Rẫy Nguy Cơ!
《MỘT TUẦN SAU》
Loay hoay đã đến cận ngày tổ chức hôn lễ của Đình Hạo Nguyên và Bội San, nên dạo gần đây Đình Hạo Nguyên đặc biệt dành nhiều thời gian ở nhà cùng người phụ nữ của mình để chuẩn bị trang phục vào ngày cưới.
Nhờ kể từ ngày có bảo mẫu đến chăm sóc hai tiểu bảo bối mà Đình Hạo Nguyên cũng có được nhiều thời gian ở bên cạnh Bội San hơn, hầu như suốt ngày họ quấn quýt lấy nhau, bất kể ở trước mặt ai đi chăng nữa thì người đàn ông bá đạo ấy vẫn ngang nhiên bày tỏ tình cảm, cử chỉ thân mật với người phụ nữ của mình.
Lâu ngày dài tháng, ai rồi cũng quen dần với hình ảnh tình tứ của hai người họ, thậm chí giờ đây mỗi khi vô tình bắt gặp Đình Hạo Nguyên hôn Bộ San đi chăng nữa thì đối với họ cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
Thế nhưng gần đây, đôi vợ chồng trẻ lại chẳng hề nhận ra rằng có một ánh mắt đố kỵ xen lẫn phẫn nộ luôn dõi theo họ mỗi khi cả hai lơ là không chú ý, người đó không ai khác ngoài Tần Linh, người bảo mẫu mới vào làm cách đây không lâu.
Mặc dù đã có bảo mẫu chăm sóc nhưng Đình Hạo Nguyên vẫn chưa chịu chuyển Hạo Du và Hạo Dân sang phòng ngủ riêng, ban ngày thì anh để bảo mẫu tự ý chăm sóc, nhưng đến khi anh từ tập đoàn trở về nhà thì anh lại tự tay chăm sóc hai tiểu bảo bối của mình.
Đó là điều mà chính Bội San cũng không hiểu, nhiều lần cô hỏi qua nhưng Đình Hạo Nguyên nói là vì con còn nhỏ, anh không muốn con ngủ một mình, nên cô cũng cho qua. Nhưng cô nhận ra rằng có vẻ như anh không thích Tần Linh, còn rất khắt khe với cô ta, nên mỗi khi anh về thì cô lại kêu Tần Linh lui ra ngoài.
Lúc này đã hơn 20 giờ tối, Đình Hạo Nguyên mới quay trở về nhà sau buổi gặp mặt đối tác lớn, hôm nay anh uống khá nhiều rượu nên vừa bước vào phòng mùi rượu đã lan tỏa nồng nặc.
"Vợ yêu, chồng về rồi đây!"
Người đàn ông vừa mở cửa bước vào phòng thì đã réo gọi nữ mỹ nhân của mình, thấy Đình Hạo Nguyên có vẻ như đang say rượu nên Bội San liền đi tới dìu anh đến giường.
"Tần Linh, cô xuống bếp nói với tiểu Lan pha cho Hạo Nguyên một ly trà giải rượu nha."
"Nhưng mà hai tiểu thiếu gia..."
"Để đó tôi trông chừng cho, cô đi nhanh đi."
Nghe lời Bội San căn dặn, Tần Linh liền đặt Hạo Dân vào nôi rồi nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ.
"Xin lỗi vợ, hôm nay chồng gặp đối tác lớn nên có uống hơi nhiều một chút, vợ đừng giận chồng nhá!"
Nam nhân đã say khước nhưng vẫn không quên dỗ dành, nịnh bợ cô vợ bé nhỏ của mình, nhưng nhìn điệu bộ lúc say rượu cũng đáng yêu của Đình Hạo Nguyên thì Bội San không những không cảm thấy bực mà cô còn cong môi bật cười, vừa giúp anh cởi áo vest ngoài ra vừa nói:
"Vợ chỉ sợ chồng mệt chứ giận hờn gì, giờ chồng nằm đây, vợ vào pha nước ấm cho chồng tắm nha!"
Nói xong Bội San liền đứng dậy thì Đình Hạo Nguyên lại nắm tay cô kéo ngược trở lại, vì anh dùng lực quá mạnh nên Bội San cứ thế mà ngã nhào lên người anh.
Đình Hạo Nguyên nhanh chóng ôm trọn cơ thể kiều diễm của vợ mình, anh không cần biết cô có đồng ý hay không mà đã ngang nhiên chiếm lấy môi nhỏ.
Một tay anh đặt sau gáy, giữ chặt đầu cô mà trao đến một nụ hôn kiểu Pháp đầy cuồng nhiệt.
Đầu tiên anh nhấm nháp từng cái nhẹ nhàng trên hai phiến môi non mềm, sau đó khi đã nhận được sự đồng ý phối hợp của người phụ nữ thì anh mới đưa lưỡi tiến vào khoang miệng chứa đầy mật ngọt, hai chiếc lưỡi nhanh chóng cuốn lấy nhau, hai cá thể như đang hòa cùng làm một, họ mặc kệ xung quanh có ai, mặc kệ cửa phòng có đóng hay không mà vẫn ung dung phóng túng.
Bội San biết người đàn ông của mình đang giải tỏa mọi căng thẳng, đang giúp cơ thể của chính mình phóng thích ra những ham muốn đã đè nén bấy lâu, cô biết sự chịu đựng của anh đã sắp không còn chống cự được bao lâu nữa, nên lúc này cô hoàn toàn cam tâm tình nguyện chiều theo ý muốn của anh.
Dẫu cho không đơn giản chỉ là một nụ hôn, mà bàn tay hư hỏng của anh đã bắt đầu luồng qua cổ áo, từ từ tiến vào nơi đồi núi nhỏ mà tùy ý xoa nắn thì cô vẫn không chút phản kháng.
Vừa hôn vừa xoa, rất nhanh sau đó cả hai cơ thể đã bắt đầu tăng dần nhiệt độ, nơi nhạy cảm nào đó dưới hạ thân cô gái cũng bắt đầu tuôn ra một chút dịch thủy tô thêm sức hút cho đóa hoa hồng quyến rũ, còn anh bạn nhỏ của người đàn ông thì từ lâu đã bắt đầu trỗi dậy, nó không ngừng to lên đến khi đạt đúng giới hạn thì mới chịu ngừng, không chỉ vậy "cậu bé" ấy còn căng cứng sau hai lớp quần khiến Đình Hạo Nguyên cảm thấy vô cùng bí bách.
Khi nụ hôn trên môi ngày càng diễn ra mạnh mẽ hơn thì dường như Bội San cũng đã hiểu được điều gì đó nên cô đã bắt đầu đặt tay lên thắt lưng da của Đình Hạo Nguyên, chuẩn bị giúp anh thỏa mãn ham muốn thì...
"Thiếu phu nhân, trà đã pha xong rồi."
Giọng nói vang lên từ phía cửa khiến Bội San giật mình, cô vội vàng rời tay ra khỏi hạ thân của Đình Hạo Nguyên, đến cả nụ hôn cuồng nhiệt đang diễn ra cũng dừng lại.
Ngay lập tức khuôn mặt của người đàn ông liền hiện lên nét cáu kỉnh, anh cài lại thắt lưng quần vừa được Bội San cởi ra sau đó đứng dậy, lúc đi ngang Tần Linh thì không quên tặng cho cô ta một ánh mắt tràn đầy sát khí.
"Sau này cấm cô tuyệt đối không được đặt nửa bước vào phòng khi có tôi ở đây."
Nói xong Đình Hạo Nguyên mới đi vào toilet, đóng sầm cửa lại khiến Tần Linh giật mình, hai tay đang cầm khay trà cũng bất giác run lên.
"Cô đặt ly trà lên bàn rồi ra ngoài đi, sau này muốn vào thì dù cửa có đóng hay không cũng phải gõ nha. Tối nay cho cô nghỉ sớm đó, về phòng đi."
"Dạ!" Tần Linh cúi đầu, sau đó mang khay trà đặt lên bàn rồi lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ.
Khi cửa phòng vừa đóng, ánh mắt của cô ta cũng trở nên biến sắc, từ nét e dè, sợ sệt thoáng chốc đã trở nên quỷ dị, thâm sâu,,,, khó lường.
Tần Linh mang theo cơn hậm hực quay trở về phòng ngủ của mình, những cơn ngứa rát dưới làn da mặt khiến cô càng thêm cáu bẩn.
Ngồi trước chiếc gương lớn, nhìn khuôn mặt đối diện bên trong mà lòng cô đầy chán ghét. Không chỉ vậy những hình ảnh thân mật vừa rồi của Đình Hạo Nguyên và Bội San liên tục xuất hiện trong đầu khiến cô càng nảy sinh lòng đố kỵ và căm ghét.
Sau vài giây tức giận bủa vây, từ hộc tủ, Tần Linh lấy ra một tờ báo nhăn nhúm, bên trong chính là ảnh cưới của Bội San và Đình Hạo Nguyên vừa được công bố vào sáng nay.
Đình gia sẵn sàng thông báo sẽ tổ chức một hôn lễ thế kỷ để rước con dâu cưng về nhà, còn không ngại tiết lộ ảnh cưới của đôi tân lang tân nương trước khi hôn lễ diễn ra ba ngày.
Tức là chỉ còn hai ngày nữa là lễ cưới của Đình Hạo Nguyên và Bội San sẽ diễn ra, chính lúc này trên khóe môi của Tần Linh bỗng nhiên lại hiện lên một cái nhếch mép đầy ẩn ý.
"Hôn lễ thế kỷ sao? Thật tuyệt vời khi ngày cưới năm nay cũng là ngày giỗ của năm sau..."
Loay hoay đã đến cận ngày tổ chức hôn lễ của Đình Hạo Nguyên và Bội San, nên dạo gần đây Đình Hạo Nguyên đặc biệt dành nhiều thời gian ở nhà cùng người phụ nữ của mình để chuẩn bị trang phục vào ngày cưới.
Nhờ kể từ ngày có bảo mẫu đến chăm sóc hai tiểu bảo bối mà Đình Hạo Nguyên cũng có được nhiều thời gian ở bên cạnh Bội San hơn, hầu như suốt ngày họ quấn quýt lấy nhau, bất kể ở trước mặt ai đi chăng nữa thì người đàn ông bá đạo ấy vẫn ngang nhiên bày tỏ tình cảm, cử chỉ thân mật với người phụ nữ của mình.
Lâu ngày dài tháng, ai rồi cũng quen dần với hình ảnh tình tứ của hai người họ, thậm chí giờ đây mỗi khi vô tình bắt gặp Đình Hạo Nguyên hôn Bộ San đi chăng nữa thì đối với họ cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
Thế nhưng gần đây, đôi vợ chồng trẻ lại chẳng hề nhận ra rằng có một ánh mắt đố kỵ xen lẫn phẫn nộ luôn dõi theo họ mỗi khi cả hai lơ là không chú ý, người đó không ai khác ngoài Tần Linh, người bảo mẫu mới vào làm cách đây không lâu.
Mặc dù đã có bảo mẫu chăm sóc nhưng Đình Hạo Nguyên vẫn chưa chịu chuyển Hạo Du và Hạo Dân sang phòng ngủ riêng, ban ngày thì anh để bảo mẫu tự ý chăm sóc, nhưng đến khi anh từ tập đoàn trở về nhà thì anh lại tự tay chăm sóc hai tiểu bảo bối của mình.
Đó là điều mà chính Bội San cũng không hiểu, nhiều lần cô hỏi qua nhưng Đình Hạo Nguyên nói là vì con còn nhỏ, anh không muốn con ngủ một mình, nên cô cũng cho qua. Nhưng cô nhận ra rằng có vẻ như anh không thích Tần Linh, còn rất khắt khe với cô ta, nên mỗi khi anh về thì cô lại kêu Tần Linh lui ra ngoài.
Lúc này đã hơn 20 giờ tối, Đình Hạo Nguyên mới quay trở về nhà sau buổi gặp mặt đối tác lớn, hôm nay anh uống khá nhiều rượu nên vừa bước vào phòng mùi rượu đã lan tỏa nồng nặc.
"Vợ yêu, chồng về rồi đây!"
Người đàn ông vừa mở cửa bước vào phòng thì đã réo gọi nữ mỹ nhân của mình, thấy Đình Hạo Nguyên có vẻ như đang say rượu nên Bội San liền đi tới dìu anh đến giường.
"Tần Linh, cô xuống bếp nói với tiểu Lan pha cho Hạo Nguyên một ly trà giải rượu nha."
"Nhưng mà hai tiểu thiếu gia..."
"Để đó tôi trông chừng cho, cô đi nhanh đi."
Nghe lời Bội San căn dặn, Tần Linh liền đặt Hạo Dân vào nôi rồi nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ.
"Xin lỗi vợ, hôm nay chồng gặp đối tác lớn nên có uống hơi nhiều một chút, vợ đừng giận chồng nhá!"
Nam nhân đã say khước nhưng vẫn không quên dỗ dành, nịnh bợ cô vợ bé nhỏ của mình, nhưng nhìn điệu bộ lúc say rượu cũng đáng yêu của Đình Hạo Nguyên thì Bội San không những không cảm thấy bực mà cô còn cong môi bật cười, vừa giúp anh cởi áo vest ngoài ra vừa nói:
"Vợ chỉ sợ chồng mệt chứ giận hờn gì, giờ chồng nằm đây, vợ vào pha nước ấm cho chồng tắm nha!"
Nói xong Bội San liền đứng dậy thì Đình Hạo Nguyên lại nắm tay cô kéo ngược trở lại, vì anh dùng lực quá mạnh nên Bội San cứ thế mà ngã nhào lên người anh.
Đình Hạo Nguyên nhanh chóng ôm trọn cơ thể kiều diễm của vợ mình, anh không cần biết cô có đồng ý hay không mà đã ngang nhiên chiếm lấy môi nhỏ.
Một tay anh đặt sau gáy, giữ chặt đầu cô mà trao đến một nụ hôn kiểu Pháp đầy cuồng nhiệt.
Đầu tiên anh nhấm nháp từng cái nhẹ nhàng trên hai phiến môi non mềm, sau đó khi đã nhận được sự đồng ý phối hợp của người phụ nữ thì anh mới đưa lưỡi tiến vào khoang miệng chứa đầy mật ngọt, hai chiếc lưỡi nhanh chóng cuốn lấy nhau, hai cá thể như đang hòa cùng làm một, họ mặc kệ xung quanh có ai, mặc kệ cửa phòng có đóng hay không mà vẫn ung dung phóng túng.
Bội San biết người đàn ông của mình đang giải tỏa mọi căng thẳng, đang giúp cơ thể của chính mình phóng thích ra những ham muốn đã đè nén bấy lâu, cô biết sự chịu đựng của anh đã sắp không còn chống cự được bao lâu nữa, nên lúc này cô hoàn toàn cam tâm tình nguyện chiều theo ý muốn của anh.
Dẫu cho không đơn giản chỉ là một nụ hôn, mà bàn tay hư hỏng của anh đã bắt đầu luồng qua cổ áo, từ từ tiến vào nơi đồi núi nhỏ mà tùy ý xoa nắn thì cô vẫn không chút phản kháng.
Vừa hôn vừa xoa, rất nhanh sau đó cả hai cơ thể đã bắt đầu tăng dần nhiệt độ, nơi nhạy cảm nào đó dưới hạ thân cô gái cũng bắt đầu tuôn ra một chút dịch thủy tô thêm sức hút cho đóa hoa hồng quyến rũ, còn anh bạn nhỏ của người đàn ông thì từ lâu đã bắt đầu trỗi dậy, nó không ngừng to lên đến khi đạt đúng giới hạn thì mới chịu ngừng, không chỉ vậy "cậu bé" ấy còn căng cứng sau hai lớp quần khiến Đình Hạo Nguyên cảm thấy vô cùng bí bách.
Khi nụ hôn trên môi ngày càng diễn ra mạnh mẽ hơn thì dường như Bội San cũng đã hiểu được điều gì đó nên cô đã bắt đầu đặt tay lên thắt lưng da của Đình Hạo Nguyên, chuẩn bị giúp anh thỏa mãn ham muốn thì...
"Thiếu phu nhân, trà đã pha xong rồi."
Giọng nói vang lên từ phía cửa khiến Bội San giật mình, cô vội vàng rời tay ra khỏi hạ thân của Đình Hạo Nguyên, đến cả nụ hôn cuồng nhiệt đang diễn ra cũng dừng lại.
Ngay lập tức khuôn mặt của người đàn ông liền hiện lên nét cáu kỉnh, anh cài lại thắt lưng quần vừa được Bội San cởi ra sau đó đứng dậy, lúc đi ngang Tần Linh thì không quên tặng cho cô ta một ánh mắt tràn đầy sát khí.
"Sau này cấm cô tuyệt đối không được đặt nửa bước vào phòng khi có tôi ở đây."
Nói xong Đình Hạo Nguyên mới đi vào toilet, đóng sầm cửa lại khiến Tần Linh giật mình, hai tay đang cầm khay trà cũng bất giác run lên.
"Cô đặt ly trà lên bàn rồi ra ngoài đi, sau này muốn vào thì dù cửa có đóng hay không cũng phải gõ nha. Tối nay cho cô nghỉ sớm đó, về phòng đi."
"Dạ!" Tần Linh cúi đầu, sau đó mang khay trà đặt lên bàn rồi lặng lẽ rời khỏi phòng ngủ.
Khi cửa phòng vừa đóng, ánh mắt của cô ta cũng trở nên biến sắc, từ nét e dè, sợ sệt thoáng chốc đã trở nên quỷ dị, thâm sâu,,,, khó lường.
Tần Linh mang theo cơn hậm hực quay trở về phòng ngủ của mình, những cơn ngứa rát dưới làn da mặt khiến cô càng thêm cáu bẩn.
Ngồi trước chiếc gương lớn, nhìn khuôn mặt đối diện bên trong mà lòng cô đầy chán ghét. Không chỉ vậy những hình ảnh thân mật vừa rồi của Đình Hạo Nguyên và Bội San liên tục xuất hiện trong đầu khiến cô càng nảy sinh lòng đố kỵ và căm ghét.
Sau vài giây tức giận bủa vây, từ hộc tủ, Tần Linh lấy ra một tờ báo nhăn nhúm, bên trong chính là ảnh cưới của Bội San và Đình Hạo Nguyên vừa được công bố vào sáng nay.
Đình gia sẵn sàng thông báo sẽ tổ chức một hôn lễ thế kỷ để rước con dâu cưng về nhà, còn không ngại tiết lộ ảnh cưới của đôi tân lang tân nương trước khi hôn lễ diễn ra ba ngày.
Tức là chỉ còn hai ngày nữa là lễ cưới của Đình Hạo Nguyên và Bội San sẽ diễn ra, chính lúc này trên khóe môi của Tần Linh bỗng nhiên lại hiện lên một cái nhếch mép đầy ẩn ý.
"Hôn lễ thế kỷ sao? Thật tuyệt vời khi ngày cưới năm nay cũng là ngày giỗ của năm sau..."