Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8: Khẩu vị cũng quá nặng
Tần Thiên Lan giật mình tỉnh dậy, lại là mơ, lại giấc mơ về ngày hôm đó. Cho dù cô mơ thấy bao nhiêu lần đi nữa, mỗi lần tỉnh dậy điều khiến cho cả người cô ướt đẫm mồ hôi, đã thế nước mắt còn rơi ướt cả gối.
Tần Thiên Lan theo thói quen định lấy ly nước bên cạnh chiếc bàn đặc cạnh ghế mây, để thuận tiện cho cô, người làm trong nhà cố ý đặc một chiếc bàn cạnh ghế mây lúc Tần Thiên Lan ngủ trưa, trên bàn lúc nào cũng có sẵn một chiếc chuông và một ly nước.
Phòng cho Tần Thiên Lan thức dậy cảm thấy khát, còn về chiếc chuông chính là để cô gọi người đến khi cần thiết. So với Tiêu Chân, người làm công trong nhà đối với Tần thiên Lan từng ly từng tí cẩm thận, không vì mắt cô không tiện liền thừa cơ ức hiếp cô.
Mà từ lúc phát hiện hai người kia cùng nhau trên giường của mình, Tần Thiên lan liền ngủ ở trên ghế mây, chỉ cần nhớ đến có ai đó nằm trên giường mình Tần Thiên Lan đã cảm thấy vô cùng bẩn, chứ nói gì đến việc hai người kia còn lăn qua lăn lại mấy tiếng đồng hồ kia chứ, chung quay cô ngại bẩn a.
Tần Thiên Lan mãi vẫn không thấy ly nước đâu, giờ này cũng chỉ mới hơn một giờ đêm, người làm sớm đã nghỉ ngơi, cô cũng không thể lại làm phiền bọn họ nên đành tự mình đi xuống nhà lấy nước vậy.
Mà điều buồn cười nhất chính là một cái là ngôi biệt thự rộng lớn như vậy đến một cái camera cũng không có, nếu có cũng chỉ nằm ở vài nơi quan trọng, ví dụ như thư phòng của Tiêu Chân chẳng hạn, nơi đó cất giấu nhiều tài liệu quan trọng, nên chỉ nơi đó là có camera giám sát mà thôi. Thật là cũng quá an tâm về cô rồi.
Mặc dù đèn điều bị tắt cả, nhưng Tần Thiên Lan sớm đã quen với bóng tối, nên hiện tại cũng không quá làm khó được cô, ngay khi Tần Thiên Lan đi ngan một căn phòng nào đó, kế đến là bị thứ bên trong làm cho đứng hình mất mấy giây, cửa phòng kép hờ, bên trong truyền ra những âm thanh rên rỉ không chút nào che dấu.
Tần Thiên Lan cảm thấy có chút kì lạ,rõ ràng tầng này ngoài cô cùng Tiêu Chân ra, buổi tối người làm sẽ không được phép lên đây, lúc này ai mà một giờ sáng chơi trò yêu tinh đánh nhau vậy chứ.
Tần Thiên Lan không nhìn thì thôi, cô lén nhìn qua khe của xong liền hối hận đến mức thiếu chút đâm đầu vào tường cho rồi. Không ngờ hai người kia vậy mà so với buổi sáng trong phòng cô còn kịch liệt hơn rất nhiều. Không chỉ làm việc thẳng trên ghế sô pha trong phòng sách, mà hai người kia một người là nữ quản gia nhà cô, người còn lại tất nhiên không ai khác ngoài ông chồng hờ nhà cô rồi.
Tần Thiên Lan suýt chút quên mất người bên trong là chồng cô, sau hơn năm năm thứ cô nhìn thấy cả hai lần điều là cảnh động vật giao phối, tinh lực cũng quá dồi dào rồi, một ngày sủng hạnh hai người, hoàng thượng có sống lại cũng phải bái lạy hắn làm sư phụ. .
Tần Thiên Lan trong vòng một ngày liền chứng kiến mấy cảnh kia tận hai lần, còn sống động hơn phim đen rất nhiều. Xem ra ngày mai cô phải thật sự đến bệnh viện khám lại mắt rồi, thật đau mắt mà.
Cạch...
Còn đang xem động vật giao phối hăng say, Tần Thiên Lan vô tình đụng trúng cửa phát ra một tiếng cạch. Khiến cho hai người bên trong đang hăng say bị tiếng kia thu hút nhìn ra cửa.
"Ai đó."
Tiêu Chân vừa mới lên đạn chuẩn bị bắn, lại bị một tiếng cạch làm cho giật mình, nơi nào đó vừa rồi còn đang hưng phấn chào cờ, lúc này đã yểu xìu như cộng giá. Hắn tức giận đến đen cả mặt, đưa tay với lấy chiếc khăn cạnh đó quấn khăn ngang eo bước ra ngoài, nhìn thấy người bên ngoài là Tần Thiên Lan liền có chút kinh ngạc.
"Là em à sao hơn một giờ sáng rồi chưa ngủ, mắt em vốn không tiện, nửa đêm đừng đi lại lung tung."
Tiêu Chân hoàn toàn không nhận ra, lúc hắn nói chuyện mang theo một cổ tức giận, mặc dù trong câu nói đâu đâu cũng thấy quan tâm trong đó, nhưng ngữ khí lại mang chút khó chịu cùng tức giận.
Tần Thiên Lan nghe thấy hắn nói, thật muốn cười lớn một cái, bị cô phá hổng nữa chừng mà còn nhịn được, thật lợi hại.
"Đã một giờ sáng rồi à. Em... Em không biết, vốn vĩ cảm thấy có chút khát nên định đi ra tìm nước uống." Tần Thiên Lan giả vờ ngây thơ, đôi mắt vô thần nhìn về một hướng vừa hay hướng đó lại là hướng cô gái đang trần như nhộng ngồi trên giường.
Không cần đến gần nhìn, cô cũng đoán ra được cô gái kia lúc này đang vô cùng tức giận đi, ai đời đang vui vẻ lại bị một người không đâu cắt ngang thì vui sao được đây.
Chưa kể người ta thường nói, cái đó của đàn ông một khi tuột hứng liền không lên được đó sao. Lần này xem ra cô không chỉ chọc tức có một người thôi đâu
Sao cứ thấy hả hê trong lòng thế nhỉ, ôi thật là.
Nếu Tiêu Chân lúc này để ý kỹ, sẽ thấy đôi mắt vô thần của Tần Thiên Lan thoáng qua một tia hưng phấn khi nhìn thấy người gặp họa.
Tần Thiên Lan theo thói quen định lấy ly nước bên cạnh chiếc bàn đặc cạnh ghế mây, để thuận tiện cho cô, người làm trong nhà cố ý đặc một chiếc bàn cạnh ghế mây lúc Tần Thiên Lan ngủ trưa, trên bàn lúc nào cũng có sẵn một chiếc chuông và một ly nước.
Phòng cho Tần Thiên Lan thức dậy cảm thấy khát, còn về chiếc chuông chính là để cô gọi người đến khi cần thiết. So với Tiêu Chân, người làm công trong nhà đối với Tần thiên Lan từng ly từng tí cẩm thận, không vì mắt cô không tiện liền thừa cơ ức hiếp cô.
Mà từ lúc phát hiện hai người kia cùng nhau trên giường của mình, Tần Thiên lan liền ngủ ở trên ghế mây, chỉ cần nhớ đến có ai đó nằm trên giường mình Tần Thiên Lan đã cảm thấy vô cùng bẩn, chứ nói gì đến việc hai người kia còn lăn qua lăn lại mấy tiếng đồng hồ kia chứ, chung quay cô ngại bẩn a.
Tần Thiên Lan mãi vẫn không thấy ly nước đâu, giờ này cũng chỉ mới hơn một giờ đêm, người làm sớm đã nghỉ ngơi, cô cũng không thể lại làm phiền bọn họ nên đành tự mình đi xuống nhà lấy nước vậy.
Mà điều buồn cười nhất chính là một cái là ngôi biệt thự rộng lớn như vậy đến một cái camera cũng không có, nếu có cũng chỉ nằm ở vài nơi quan trọng, ví dụ như thư phòng của Tiêu Chân chẳng hạn, nơi đó cất giấu nhiều tài liệu quan trọng, nên chỉ nơi đó là có camera giám sát mà thôi. Thật là cũng quá an tâm về cô rồi.
Mặc dù đèn điều bị tắt cả, nhưng Tần Thiên Lan sớm đã quen với bóng tối, nên hiện tại cũng không quá làm khó được cô, ngay khi Tần Thiên Lan đi ngan một căn phòng nào đó, kế đến là bị thứ bên trong làm cho đứng hình mất mấy giây, cửa phòng kép hờ, bên trong truyền ra những âm thanh rên rỉ không chút nào che dấu.
Tần Thiên Lan cảm thấy có chút kì lạ,rõ ràng tầng này ngoài cô cùng Tiêu Chân ra, buổi tối người làm sẽ không được phép lên đây, lúc này ai mà một giờ sáng chơi trò yêu tinh đánh nhau vậy chứ.
Tần Thiên Lan không nhìn thì thôi, cô lén nhìn qua khe của xong liền hối hận đến mức thiếu chút đâm đầu vào tường cho rồi. Không ngờ hai người kia vậy mà so với buổi sáng trong phòng cô còn kịch liệt hơn rất nhiều. Không chỉ làm việc thẳng trên ghế sô pha trong phòng sách, mà hai người kia một người là nữ quản gia nhà cô, người còn lại tất nhiên không ai khác ngoài ông chồng hờ nhà cô rồi.
Tần Thiên Lan suýt chút quên mất người bên trong là chồng cô, sau hơn năm năm thứ cô nhìn thấy cả hai lần điều là cảnh động vật giao phối, tinh lực cũng quá dồi dào rồi, một ngày sủng hạnh hai người, hoàng thượng có sống lại cũng phải bái lạy hắn làm sư phụ. .
Tần Thiên Lan trong vòng một ngày liền chứng kiến mấy cảnh kia tận hai lần, còn sống động hơn phim đen rất nhiều. Xem ra ngày mai cô phải thật sự đến bệnh viện khám lại mắt rồi, thật đau mắt mà.
Cạch...
Còn đang xem động vật giao phối hăng say, Tần Thiên Lan vô tình đụng trúng cửa phát ra một tiếng cạch. Khiến cho hai người bên trong đang hăng say bị tiếng kia thu hút nhìn ra cửa.
"Ai đó."
Tiêu Chân vừa mới lên đạn chuẩn bị bắn, lại bị một tiếng cạch làm cho giật mình, nơi nào đó vừa rồi còn đang hưng phấn chào cờ, lúc này đã yểu xìu như cộng giá. Hắn tức giận đến đen cả mặt, đưa tay với lấy chiếc khăn cạnh đó quấn khăn ngang eo bước ra ngoài, nhìn thấy người bên ngoài là Tần Thiên Lan liền có chút kinh ngạc.
"Là em à sao hơn một giờ sáng rồi chưa ngủ, mắt em vốn không tiện, nửa đêm đừng đi lại lung tung."
Tiêu Chân hoàn toàn không nhận ra, lúc hắn nói chuyện mang theo một cổ tức giận, mặc dù trong câu nói đâu đâu cũng thấy quan tâm trong đó, nhưng ngữ khí lại mang chút khó chịu cùng tức giận.
Tần Thiên Lan nghe thấy hắn nói, thật muốn cười lớn một cái, bị cô phá hổng nữa chừng mà còn nhịn được, thật lợi hại.
"Đã một giờ sáng rồi à. Em... Em không biết, vốn vĩ cảm thấy có chút khát nên định đi ra tìm nước uống." Tần Thiên Lan giả vờ ngây thơ, đôi mắt vô thần nhìn về một hướng vừa hay hướng đó lại là hướng cô gái đang trần như nhộng ngồi trên giường.
Không cần đến gần nhìn, cô cũng đoán ra được cô gái kia lúc này đang vô cùng tức giận đi, ai đời đang vui vẻ lại bị một người không đâu cắt ngang thì vui sao được đây.
Chưa kể người ta thường nói, cái đó của đàn ông một khi tuột hứng liền không lên được đó sao. Lần này xem ra cô không chỉ chọc tức có một người thôi đâu
Sao cứ thấy hả hê trong lòng thế nhỉ, ôi thật là.
Nếu Tiêu Chân lúc này để ý kỹ, sẽ thấy đôi mắt vô thần của Tần Thiên Lan thoáng qua một tia hưng phấn khi nhìn thấy người gặp họa.