Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1256
Chương 1256
Diên vội vã che kín lấy lổ tai của Cynthia, cậu ta bất đắc dĩ mà nói: “Đầu óc của người chú này của cháu có hơi không bình thường, nhưng mà người cũng không tồi đâu. Cháu đã có chiếc đồng hồ này, sau này có thể đi lại trong sân của hoàng cung rồi, cháu cũng đừng có ghét bỏ anh ta”
Con bé kia nhìn cậu rồi cười ngây nCô, sau đó dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại của mình dùng sức mà nắm lấy tay cậu ta.
Nhưng tay của cậu quá lớn, căn bản cô bé không nắm được, chỉ có thể cố sức mà nắm một ngón tay.
Bộ dáng nhỏ nhắn cực kỳ đáng yêu, ánh mắt linh động đảo qua đảo lại, giống như là một cô hồ ly nhỏ thông minh vậy.
Con bé kia thật sự trả lời lại lời nói của cậu ta, có thể xuống đất đi lại được, cô bé sẽ dỡ luôn cả hoàng cung cho xem.
Hứa Trúc Linh ở Đà Nẵng xem tin tức toàn cầu, nhìn thấy nCôi vị hoàng đế London đổi chủ, Charles đột nhiên sinh một trận bệnh nặng, không thể lo chuyện nước nhà được nữa, cuối cùng một đám các đại thần thương nghị với nhau, trao vương vị cho thân vương Halley.
Hiện giờ tân vương kế vị, trăm phế đãi hưng.
Mà từ đầu tới đuôi Lucia không có tin tức gì, giống như từ đầu tới đuôi người này cũng không tồn tại vậy.
Người chết như đèn tắt, mặc kệ khi còn sống nghỉ lễ bao nhiêu, bây giờ đều tan thành mây khói.
Bởi vì ngày đó thật sự nhìn thấy quá nhiều máu tươi rồi, máu tươi đầm đìa, tử trạng khủng bố.
Cô không thể quên được, bộ dáng Lucia bị bắn một súng vỡ đầ ánh mắt mở rất lớn, mang theo vẻ không cam lòng cùng oán hận, cuối cùng chết không nhắm mắt.
Người còn lại thì ngổn ngang lộn xộn, máu tươi đầy đất.
Đến bây giờ cô cũng cảm thấy cả người mình đều là hơi thở rỉ sắt của riêng máu tươi, làm sao cũng không rửa sạch được.
Mỗi buổi tối cô đều gặp ác mộng, thường xuyên bừng tỉnh lúc nửa đêm, cả người đều là mồ hôi lạnh.
Mỗi lần cô có một động tĩnh, Cố Thành Trung sẽ lập tức tỉnh lại, ôm chặt cô vào trong ngực mà trấn an.
Có đôi khi còn đưa cô đến phòng bếp, không ngại cực khổ mà làm bữa ăn khuya cho cô nữa.
Mấy ngày này đã bị làm cho có chút suy nhược tinh thần, cũng làm phiền hà Cố Thành Trung, cô cảm thấy có hơi áy náy.
“Mấy ngày nay cứ luôn uống thuốc an thần, cũng không thấy hiệu quả. Nếu không em uống một ít thuốc an thần là được rồi, ngủ một giấc là đến hừng đông, tốt biết bao nhiêu.”
“Thuốc ngủ không thể uống nhiều, sẽ sinh ra ỷ lại, em vượt qua được khoảng thời gian này là được rồi, là thuốc thì ba phần độc, thuốc an thần này anh cũng không muốn để em động vào.”
Cố Thành Trung một bên vừa nói, một bên lại bưng tới một ly sữa nóng hôi hổi cho cô.
“Muốn ăn chút gì không?”
“Không ăn đâu”
Cô vừa nhìn thời gian, cũng đã ba giờ rồi, cô không muốn gây sức ép cho Cố Thành Trung, cho dù cô có thật sự đói bụng, cũng không hề thấy bưồn ngủ.
Nhưng cô vừa mới phun ra hai chữ này, bụng đã cũng rất không cho mặt mũi mà kêu lên xì xào.
Gần đây ăn uống cũng không tốt, bữa nào cũng ăn rất ít, nếu không phải mỗi đêm Cố Thành Trung đều làm bữa ăn khuya thì cô đã xanh xao không chịu được từ lâu rồi.
Cô chạm phải ánh mắt trêu tức của Cố Thành Trung, nhất thời cảm thấy thẹn thùng.
Thật là mất mặt mà.
“Miệng thì nói không cần, thân thể của em ngược lại lại rất thành thực nha”
Hứa Trúc Linh: “..”
Cô lại không có lời nào phản bác được, lời này hoàn toàn không tiếp được mà.
Diên vội vã che kín lấy lổ tai của Cynthia, cậu ta bất đắc dĩ mà nói: “Đầu óc của người chú này của cháu có hơi không bình thường, nhưng mà người cũng không tồi đâu. Cháu đã có chiếc đồng hồ này, sau này có thể đi lại trong sân của hoàng cung rồi, cháu cũng đừng có ghét bỏ anh ta”
Con bé kia nhìn cậu rồi cười ngây nCô, sau đó dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại của mình dùng sức mà nắm lấy tay cậu ta.
Nhưng tay của cậu quá lớn, căn bản cô bé không nắm được, chỉ có thể cố sức mà nắm một ngón tay.
Bộ dáng nhỏ nhắn cực kỳ đáng yêu, ánh mắt linh động đảo qua đảo lại, giống như là một cô hồ ly nhỏ thông minh vậy.
Con bé kia thật sự trả lời lại lời nói của cậu ta, có thể xuống đất đi lại được, cô bé sẽ dỡ luôn cả hoàng cung cho xem.
Hứa Trúc Linh ở Đà Nẵng xem tin tức toàn cầu, nhìn thấy nCôi vị hoàng đế London đổi chủ, Charles đột nhiên sinh một trận bệnh nặng, không thể lo chuyện nước nhà được nữa, cuối cùng một đám các đại thần thương nghị với nhau, trao vương vị cho thân vương Halley.
Hiện giờ tân vương kế vị, trăm phế đãi hưng.
Mà từ đầu tới đuôi Lucia không có tin tức gì, giống như từ đầu tới đuôi người này cũng không tồn tại vậy.
Người chết như đèn tắt, mặc kệ khi còn sống nghỉ lễ bao nhiêu, bây giờ đều tan thành mây khói.
Bởi vì ngày đó thật sự nhìn thấy quá nhiều máu tươi rồi, máu tươi đầm đìa, tử trạng khủng bố.
Cô không thể quên được, bộ dáng Lucia bị bắn một súng vỡ đầ ánh mắt mở rất lớn, mang theo vẻ không cam lòng cùng oán hận, cuối cùng chết không nhắm mắt.
Người còn lại thì ngổn ngang lộn xộn, máu tươi đầy đất.
Đến bây giờ cô cũng cảm thấy cả người mình đều là hơi thở rỉ sắt của riêng máu tươi, làm sao cũng không rửa sạch được.
Mỗi buổi tối cô đều gặp ác mộng, thường xuyên bừng tỉnh lúc nửa đêm, cả người đều là mồ hôi lạnh.
Mỗi lần cô có một động tĩnh, Cố Thành Trung sẽ lập tức tỉnh lại, ôm chặt cô vào trong ngực mà trấn an.
Có đôi khi còn đưa cô đến phòng bếp, không ngại cực khổ mà làm bữa ăn khuya cho cô nữa.
Mấy ngày này đã bị làm cho có chút suy nhược tinh thần, cũng làm phiền hà Cố Thành Trung, cô cảm thấy có hơi áy náy.
“Mấy ngày nay cứ luôn uống thuốc an thần, cũng không thấy hiệu quả. Nếu không em uống một ít thuốc an thần là được rồi, ngủ một giấc là đến hừng đông, tốt biết bao nhiêu.”
“Thuốc ngủ không thể uống nhiều, sẽ sinh ra ỷ lại, em vượt qua được khoảng thời gian này là được rồi, là thuốc thì ba phần độc, thuốc an thần này anh cũng không muốn để em động vào.”
Cố Thành Trung một bên vừa nói, một bên lại bưng tới một ly sữa nóng hôi hổi cho cô.
“Muốn ăn chút gì không?”
“Không ăn đâu”
Cô vừa nhìn thời gian, cũng đã ba giờ rồi, cô không muốn gây sức ép cho Cố Thành Trung, cho dù cô có thật sự đói bụng, cũng không hề thấy bưồn ngủ.
Nhưng cô vừa mới phun ra hai chữ này, bụng đã cũng rất không cho mặt mũi mà kêu lên xì xào.
Gần đây ăn uống cũng không tốt, bữa nào cũng ăn rất ít, nếu không phải mỗi đêm Cố Thành Trung đều làm bữa ăn khuya thì cô đã xanh xao không chịu được từ lâu rồi.
Cô chạm phải ánh mắt trêu tức của Cố Thành Trung, nhất thời cảm thấy thẹn thùng.
Thật là mất mặt mà.
“Miệng thì nói không cần, thân thể của em ngược lại lại rất thành thực nha”
Hứa Trúc Linh: “..”
Cô lại không có lời nào phản bác được, lời này hoàn toàn không tiếp được mà.