Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1471
Chương 1471
Bữa sáng trên bàn ăn rất phong phú, nhưng vì họ là người phương Tây nên bữa sáng cũng được làm theo thói quen của phương Tây.
Cũng may món gì Tô Lạc Ly cũng ăn được nên cô tiện tay cầm một miếng bánh mì nướng lên ăn.
Cũng không biết bây giờ Ôn Khanh Mộ tìm được đến đâu rồi nhưng mong người của anh sẽ nhanh chóng phát hiện chiếc vòng đỏ đó, vậy thì sẽ nhanh chóng đến được đây, nếu không chẳng phải là mò kim đáy biển hay sao?
Cửa lại mở ra thêm lần nữa, Tô Lạc Ly hơi đề phòng nhưng vẫn không ngừng nhai.
Là người đàn ông ban nãy.
“Không hổ là người phụ nữ của Ôn Khanh Mộ, đã đến lúc này rồi mà vẫn bình tĩnh ngồi ăn.”
“Nếu không thì sao? Tuyệt thực à? Vậy chi bằng nhảy xuống biển chết cho dứt khoát.” Tô Lạc Ly nhai rồi nuốt miếng bánh mì trong miệng.
Người đàn ông bước đến bàn ăn ngồi xuống, ngồi thẳng xuống đối diện Tô Lạc Ly.
“Cô Ôn, cô phối hợp như vậy, tôi vui lắm.”
“Tôi có lựa chọn khác à? Anh này…”
“Cứ gọi tôi là Seven đi.”
“Anh Seven, tôi muốn hỏi anh, nếu các anh có việc muốn tìm chồng tôi thì có thể dứt khoát đi tìm anh ấy mà, bắt tôi đến đây làm gì?”
Tô Lạc Ly tò mò hỏi, rốt cuộc nhóm ma cà rồng này bắt cô làm gì vậy? Rốt cuộc họ tìm Ôn Khanh Mộ để làm gì.
“Cô Ôn, không biết cô còn nhớ chúng ta đã từng gặp nhau hay không.” Người đàn ông tên Seven quay sang nhìn thẳng vào Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly quan sát gương mặt này thật cẩn thận, nhưng trong đầu lại không có chút ấn tượng nào nên cô lắc đầu.
Nụ cười trên mặt Seven hơi gượng gạo: “Xem ra tôi chưa đủ đẹp trai nên cô Ôn mới không nhớ, nhưng không sao, tôi có thể nhắc cho cô, chúng ta gặp nhau ở hôn lễ.”
Hôn lễ? Điều này càng làm Tô Lạc Ly khó hiểu hơn, bởi vì thân phận đặc biệt nên cô và Ôn Khanh Mộ hiếm khi tham gia hôn lễ, ngoài hôn lễ của một vài người bạn thân trong giới thì cô chẳng tham gia hôn lễ của ai hết.
“Nói đúng hơn thì là một hôn lễ chưa hoàn thành, anh Ôn là chú rể, cô Ôn đến cướp rể.”
Tô Lạc Ly giật mình nhìn người đàn ông trước mặt, chẳng lẽ họ là…
“Đúng vậy, chúng tôi là người của gia tộc Butt, năm đó người chuẩn bị kết hôn với Ôn Khanh Mộ là em gái tôi – Daisy. Nhưng lúc đó gặp cô Ôn, đúng là phải nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, loài người mà cũng dám xâm nhập vào địa bàn của ma cà rồng, không đơn giản nhỉ.”
Seven nói chuyện mỉa mai làm Tô Lạc Ly rất khó chịu, nhưng Tô Lạc Ly không ngờ họ lại là gia tộc Butt.
Chẳng lẽ vì năm đó cô cướp rể nên họ chuẩn bị báo thù à? Nhưng trả thù hơi muộn.
“Cuối cùng tại sao các người lại muốn chồng tôi kết hôn với Daisy? Bây giờ tại sao lại muốn bắt anh ấy?”
“Không giấu gì cô, cô Ôn, chồng cô không phải người bình thường, nói đúng hơn không phải ma cà rồng bình thường. Khi con người biến thành ma cà rồng đều sẽ có một siêu năng lực, truyền thuyết nói ma cà rồng không có siêu năng lực sẽ có năng lực đặc biệt, mạnh đến mức có thể phá huỷ toàn thế giới.”
Nghe Seven nói vậy, Tô Lạc Ly mừng khôn xiết, Seven chưa kịp nói xong, cô đã tranh nói trước: “Vậy phải làm các người thất vọng rồi, các người có bắt tôi cũng vô dụng thôi, anh ấy đã giải phong ấn!”
Bữa sáng trên bàn ăn rất phong phú, nhưng vì họ là người phương Tây nên bữa sáng cũng được làm theo thói quen của phương Tây.
Cũng may món gì Tô Lạc Ly cũng ăn được nên cô tiện tay cầm một miếng bánh mì nướng lên ăn.
Cũng không biết bây giờ Ôn Khanh Mộ tìm được đến đâu rồi nhưng mong người của anh sẽ nhanh chóng phát hiện chiếc vòng đỏ đó, vậy thì sẽ nhanh chóng đến được đây, nếu không chẳng phải là mò kim đáy biển hay sao?
Cửa lại mở ra thêm lần nữa, Tô Lạc Ly hơi đề phòng nhưng vẫn không ngừng nhai.
Là người đàn ông ban nãy.
“Không hổ là người phụ nữ của Ôn Khanh Mộ, đã đến lúc này rồi mà vẫn bình tĩnh ngồi ăn.”
“Nếu không thì sao? Tuyệt thực à? Vậy chi bằng nhảy xuống biển chết cho dứt khoát.” Tô Lạc Ly nhai rồi nuốt miếng bánh mì trong miệng.
Người đàn ông bước đến bàn ăn ngồi xuống, ngồi thẳng xuống đối diện Tô Lạc Ly.
“Cô Ôn, cô phối hợp như vậy, tôi vui lắm.”
“Tôi có lựa chọn khác à? Anh này…”
“Cứ gọi tôi là Seven đi.”
“Anh Seven, tôi muốn hỏi anh, nếu các anh có việc muốn tìm chồng tôi thì có thể dứt khoát đi tìm anh ấy mà, bắt tôi đến đây làm gì?”
Tô Lạc Ly tò mò hỏi, rốt cuộc nhóm ma cà rồng này bắt cô làm gì vậy? Rốt cuộc họ tìm Ôn Khanh Mộ để làm gì.
“Cô Ôn, không biết cô còn nhớ chúng ta đã từng gặp nhau hay không.” Người đàn ông tên Seven quay sang nhìn thẳng vào Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly quan sát gương mặt này thật cẩn thận, nhưng trong đầu lại không có chút ấn tượng nào nên cô lắc đầu.
Nụ cười trên mặt Seven hơi gượng gạo: “Xem ra tôi chưa đủ đẹp trai nên cô Ôn mới không nhớ, nhưng không sao, tôi có thể nhắc cho cô, chúng ta gặp nhau ở hôn lễ.”
Hôn lễ? Điều này càng làm Tô Lạc Ly khó hiểu hơn, bởi vì thân phận đặc biệt nên cô và Ôn Khanh Mộ hiếm khi tham gia hôn lễ, ngoài hôn lễ của một vài người bạn thân trong giới thì cô chẳng tham gia hôn lễ của ai hết.
“Nói đúng hơn thì là một hôn lễ chưa hoàn thành, anh Ôn là chú rể, cô Ôn đến cướp rể.”
Tô Lạc Ly giật mình nhìn người đàn ông trước mặt, chẳng lẽ họ là…
“Đúng vậy, chúng tôi là người của gia tộc Butt, năm đó người chuẩn bị kết hôn với Ôn Khanh Mộ là em gái tôi – Daisy. Nhưng lúc đó gặp cô Ôn, đúng là phải nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, loài người mà cũng dám xâm nhập vào địa bàn của ma cà rồng, không đơn giản nhỉ.”
Seven nói chuyện mỉa mai làm Tô Lạc Ly rất khó chịu, nhưng Tô Lạc Ly không ngờ họ lại là gia tộc Butt.
Chẳng lẽ vì năm đó cô cướp rể nên họ chuẩn bị báo thù à? Nhưng trả thù hơi muộn.
“Cuối cùng tại sao các người lại muốn chồng tôi kết hôn với Daisy? Bây giờ tại sao lại muốn bắt anh ấy?”
“Không giấu gì cô, cô Ôn, chồng cô không phải người bình thường, nói đúng hơn không phải ma cà rồng bình thường. Khi con người biến thành ma cà rồng đều sẽ có một siêu năng lực, truyền thuyết nói ma cà rồng không có siêu năng lực sẽ có năng lực đặc biệt, mạnh đến mức có thể phá huỷ toàn thế giới.”
Nghe Seven nói vậy, Tô Lạc Ly mừng khôn xiết, Seven chưa kịp nói xong, cô đã tranh nói trước: “Vậy phải làm các người thất vọng rồi, các người có bắt tôi cũng vô dụng thôi, anh ấy đã giải phong ấn!”